Tác giả:
" Vong Âm tÆ°á»›ng quân, chúng ta mai phục bên nà y cÅ©ng đã hết má»™t ngà y rồi, bây giá» nên là m thế nà o má»›i phải?" Tên lÃnh lo lắng nói: " NÆ¡i đóng
quân của triá»u đình là phÃa bên kia dãy núi, chỉ cần bá»n chúng Ä‘i qua,
chúng ta lúc đó muốn hà nh Ä‘á»™ng cÅ©ng không thể, miếng mồi ngon nhÆ° váºy
lại để xổng mất thì tháºt đáng tiếc."
" Vẫn chÆ°a nắm được tình hình, chúng ta không thể quá nóng vá»™i." Vong Âm từ trên vách đá bên nà y nhìn xuống dÆ°á»›i, quân lÃnh triá»u đình váºn
chuyển lÆ°Æ¡ng thảo đến doanh trại của đại hoà ng tá» Duáºt ThÆ°.
Thế nhÆ°ng bá»n há» là quân thám thÃnh, hiện tại Ä‘i cùng Vong Âm cÅ©ng
chỉ có chÆ°a đến mÆ°á»i ngÆ°á»i, lại toà n là ngÆ°á»i dân nổi dáºy từ nghÄ©a quân
KhÆ° Diá»…n. Cho dù tháºt sá»± hắn có khả năng đánh cÆ°á»›p cÅ©ng không có khả
năng váºn chuyển toà n bá»™ số lÆ°Æ¡ng thá»±c ở đây vỠđến thà nh Thừa Ân.
Äám ngÆ°á»i váºn chuyển lÆ°Æ¡ng thá»±c lần nà y có khoảng hai, ba trăm ngÆ°á»i
Ä‘á»u báºn thÆ°á»ng phục che giấu thân pháºn lại xuất hiện khe hở rất nhiá»u,
mấy xe ngựa chở lương thực đằng kia cho dù nói là dân buôn cũng không
thể có gan lại đi ngang ở nơi đang xảy ra chiến sự và bạo loạn nà y.
Bá»n chúng dừng chân nghỉ bên khe núi, lại vừa hay nÆ¡i nà y có má»™t ngôi là ng nhá» vá»›i má»™t số ngÆ°á»i dân tuổi cÅ©ng Ä‘á»u trạc trung niên. Bây giá»
nếu Vong Âm muốn dùng kế cÅ©ng khó tránh sẽ liên lụy đến những ngÆ°á»i dân
vô tá»™i trong là ng, hắn nhăn mà y: " Tại sao số ngÆ°á»i dân ở là ng nà y lại
không chịu di tản đi, đây không phải quá nguy hiểm sao?"
" À, tÆ°á»›ng quân có thể không biết rõ." Tên lÃnh xuất thân từ trong
nghÄ©a quân KhÆ° Diá»…n, trÆ°á»›c đó cÅ©ng là trong số ngÆ°á»i dân bị nạn ở phÃa
bắc má»›i tham gia bạo loạn, thế nên hắn biết khá rõ và tình hình bên nà y. Nghe Vong Âm nói má»›i lên tiếng giải thÃch: " Tháºt ra ngôi là ng nà y
trÆ°á»›c kia cÅ©ng có rất nhiá»u ngÆ°á»i sinh sống, sau khi nghÄ©a quân nổi dáºy
cùng vá»›i triá»u đình lại cho tà n phá mấy thôn huyện bị bá»n ta đánh chiếm, chiến tranh là điá»u không tránh khá»i nên hai tháng trÆ°á»›c Ä‘a phần má»i
ngÆ°á»i trong là ng Ä‘á»u đã di tản Ä‘i."
" NhÆ°ng trÆ°á»›c đó nữa nÆ¡i nà y lại có dịch bệnh, rất nhiá»u ngÆ°á»i bị bá»
lại không thể thể mang theo, Ä‘á»u là những ngÆ°á»i tình nguyện chá» chết
không muốn liên lụy ngÆ°á»i thân hay là bị bá» rÆ¡i ở lại."
" Dịch bệnh?" Vong Âm nghÄ© lại, má»™t ngà y qua trong khi bá»n há» theo
dõi nÆ¡i nà y, hắn cÅ©ng đã có thá»i gian thám thÃnh, ngÆ°á»i dân còn sống
cÅ©ng sinh hoạt khá tốt, không chá»— nà o giống lá»i tên lÃnh kia là đang chá» chết trong hai tháng trÆ°á»›c được.
Tên linh lại giải thÃch: " NhÆ°ng ta còn nghe nói năm sáu ngà y sau đó
thì có má»™t đôi mẫu tá» tình nguyện đến nÆ¡i nà y trị bệnh, bá»n ta Ä‘á»u cho
rằng dịch bệnh trÆ°á»›c đó chết không Ãt ngÆ°á»i, muốn cứu được bá»n há» lÃ
chuyện không thể, cho nên Ä‘á»u nghÄ© tất cả chết cả rồi, ha ha... không
ngá» bây giá» ta má»›i biết há» tháºt sá»± vẫn còn sống, váºy tháºt là đôi mẫu tá»
kia có khả năng loại trừ bệnh dịch rồi."
" Trị bệnh sao?" Vong Âm không hiểu vì sao lại láºp tức nghÄ© đến Nhã
Thanh, từ má»™t năm trÆ°á»›c khi nghe nói huyá»n Tá» An xảy ra chuyện thì tất
cả tin tức của y Ä‘á»u không nháºn được nữa.
Hắn vì lo lắng muốn biết y còn sống hay đã chết mới nhất định muốn
xin vÆ°Æ¡ng gia cho mình được dẫn binh cùng Thẫm Ngụy tại phÃa bắc, đối
đầu với đại hoà ng tỠvới bốn vạn quân chỉ với sáu ngà n quân từ Thảo
ÄÆ°á»ng quân chỉ nhÆ° châu chấu đá xe, bây giá» nhá» và o Ngá»c Trúc thuyết
phục được chủ thà nh Thừa Ân cùng với Khư Diễn nghĩa quân, lực lượng của
của bá»n há» bây giỠđã đông hÆ¡n đáng kể.
" Khoan hãy có bất cứ hà nh Ä‘á»™ng gì, đừng là m tổn thÆ°Æ¡ng bất cứ dân thÆ°á»ng nà o."
" Vâng tướng quân."
" Còn nữa." Vong Âm lại nói: " Cho ngÆ°á»i Ä‘iá»u tra lai lịch của hai mẫu tá» kia. Ta muốn biết bá»n há» là ai."
- --------------------------------------------------------------------------------
Tại thà nh Minh ChÆ°Æ¡ng hÆ¡n ná»a năm trÆ°á»›c đã bị Thảo ÄÆ°á»ng quân của
Nháºt Minh vÆ°Æ¡ng chiếm được, khi Nháºt Minh vÆ°Æ¡ng và o thà nh không há» là m
tổn hại đến má»™t gốc cây ngá»n cá» nà o nhÆ° hắn đã nói, tháºm chà còn phân
phát thức ăn nÆ°á»›c uống cho tÆ°á»›ng sÄ© và ngÆ°á»i dân chịu khổ kéo dà i."
Minh ChÆ°Æ¡ng thà nh bá»n há» hiện tại sống lại rất an bình không lo đói
khát, ngÆ°á»i dân còn tình nguyện nuôi trồng lÆ°Æ¡ng thá»±c trên mảnh đất khô
cằn có khà háºu khắc nghiệt nà y để cung cấp lÆ°Æ¡ng thá»±c cho Thảo ÄÆ°á»ng
quân trên chiến trÆ°á»ng.
Chủ thà nh là ngÆ°á»i rất yêu quý ngÆ°á»i dân, hắn mừng rằng lúc đó bản
thân không cố chấp thà chết thủ thà nh, nhá» váºy má»i ngÆ°á»i má»›i có được
ngà y hôm nay, cho dù vất vả trồng cây nuôi thú nhÆ°ng lúc nà o cÅ©ng vui vẻ cÆ°á»i nói.
" Äại nhân, Nham KÃnh đại nhân."
" Có chuyện gì?" Nham KÃnh Ä‘ang nghiên cứu xem có cách nà o tạo ra mấy con kênh dẫn nÆ°á»›c từ nÆ¡i khác, ông nhăn mặt vì bị là m phiá»n má»›i mở cá»a
phòng há»i: " Lại xảy ra chuyện gì mà ngÆ°Æ¡i la gá»i lá»›n tiếng ồn à o ở
đây?"
" Nham KÃnh đại nhân, vừa rồi có ngÆ°á»i từ phÃa cổng nam muốn nháºp thà nh, hắn nói mình là ngÆ°á»i của Thảo ÄÆ°á»ng quân."
" Thảo ÄÆ°á»ng quân?" Nham KÃnh đại nhân há»i lại: " Hắn có mấy ngÆ°á»i."
" Bẩm đại nhân, chỉ có má»™t ngÆ°á»i."
" Cái nà y cÅ©ng tháºt khả nghi." NgÆ°á»i của Thảo ÄÆ°á»ng quân đến từ phÃa
nam thì chắc là từ Thừa Viên Chức, nhÆ°ng chỉ má»™t ngÆ°á»i mà đến nÆ¡i nà y
thì đúng là quá kỳ lạ.
" Äại nhân, hắn còn nói trao thứ nà y cho chủ thà nh thì có thể xác nháºn thân pháºn của hắn."
Tên linh Ä‘Æ°a cho Nham KÃnh má»™t cái lệnh bà i trên đó còn có má»™t chữ
Nháºt, ông đã từng nhìn thấy qua đây là lệnh bà i chỉ có các tÆ°á»›ng lÄ©nh
của Thảo ÄÆ°á»ng quân má»›i có, Nham KÃnh vá»™i và ng chạy ra ngoà i vừa nói
nhanh: " Äi Ä‘i Ä‘i... còn đứng ngây ra đó là m gì? Mau theo ta Ä‘i má»i hắn
nháºp thà nh, không thể đắc tá»™i vá»›i ngÆ°á»i nà y được."
Phiên Vân chỠđợi má»™t lúc thì thấy má»™t ngÆ°á»i báºn y phục khá chỉnh chu lại có thể là ngÆ°á»i có chức vị chạy ra ngoà i nà y, ông ta vừa đến thì
nhìn y từ trên xuống dÆ°á»›i nhÆ° Ä‘ang đánh giá dò xét thân pháºn mình. Y vá»™i nói: " Ta là Äà n Phiên Vân."
" A..." Nham Kinh a lớn một tiếng, cái tên nà y nghe ra còn cao hơn
mấy vị tÆ°á»›ng lÄ©nh má»™t báºc. Chỉ là hắn không nghÄ© ra được lý do vì sao y
lại chạy đến nÆ¡i nà y, nhìn Phiên Vân trên ngÆ°á»i bám đầy bụi lại có vẻ
mệt nhá»c chắc là đã cưỡi ngá»±a liên tục từ Thừa Viên Chức đến: " Phiên
Vân công tá», ngÆ°á»i Ä‘á»™t nhiên sao lại đến nÆ¡i nà y?"
" Ta có chuyện cần phải láºp tức tá»›i Liêm Giang ngay." Y nhìn sang con ngá»±a mấy ngay liá»n chỉ có thể ngừng nghỉ má»™t chút trên Ä‘Æ°á»ng Ä‘i, Phiên
Vân vuốt nhẹ lông nó mới nói tiếp: " Ngà i chắc chủ thà nh Minh Chương,
Nham KÃnh đại nhân. Có thể nà o chuẩn bị cho ta má»™t con ngá»±a khác và má»™t
Ãt lÆ°Æ¡ng thá»±c trên Ä‘Æ°á»ng Ä‘i, ta không có thá»i gian nên cần phải lên
Ä‘Æ°á»ng ngay."
" Khoan... khoan đã, đợi chút." Nham KÃnh vừa nghe thì có chút lo
lắng, ngÆ°á»i thiếu niên có dung mạo tuyệt mỹ trÆ°á»›c mắt nà y là ai chứ? Y
là ngÆ°á»i thÆ°Æ¡ng trong lòng của Nháºt Minh vÆ°Æ¡ng gia a.
Tuy là chÆ°a từng nhìn thấy nhÆ°ng Nham KÃnh đại nhân cÅ©ng từng bị Thạo Lâm tÆ°á»›ng quân trÆ°á»›c kia nhắc nhở mấy lần, cho dù đắc tá»™i bá»n há» cÅ©ng
không thể đắc tá»™i vị Äà n Phiên Vân công tá» nà y. Nếu hắn bây giỠđể y đến Liêm Giang trong tình trạng nà y, chỉ sợ y mà có mệnh hệ gì vá» sau hắn
cÅ©ng không thoát khá»i trách nhiệm.
" Phiên Vân công tá», tuy không hiểu chuyện gì và vì sao ngÆ°á»i đến
đây, thế nhÆ°ng trong công tá» có vẻ mệt má»i. Hay là ... hay là ..." Nham
Kinh suy nghÄ© rồi nói: " Hay là công tá» cứ tạm thá»i ở lại Minh ChÆ°Æ¡ng
thà nh nghỉ ngÆ¡i má»™t hai ngà y Ä‘i, chá» ta cho ngÆ°á»i báo tin đến cho vÆ°Æ¡ng
gia rồi mới..."
" Láºp tức chuẩn bị ngá»±a và lÆ°Æ¡ng thá»±c, ta hiện tại cần lên Ä‘Æ°á»ng đến
Liêm Giang ngay." Phiên Vân nhÃu chân mà y nhìn Nham KÃnh đại nhân, gÆ°Æ¡ng mặt xinh đẹp hiện lên sá»± tức giáºn, y lá»›n tiếng ra lệnh.
" Váºy... chuyện nà y..."
Tình hình bây giá» cho dù có gá»i tin được đến Liêm Giang cÅ©ng chÆ°a
chắc có thể đến tay của Duáºt Ngôn Phong, nếu trong doanh vẫn còn ngÆ°á»i
của triá»u đình thì tin tức nhất định sẽ bị bá»n chúng hủy Ä‘i, cho dù gá»i
tin báo y vẫn bình an cũng vô dụng. Hơn nữa Ngôn Phong sống chết chưa
rõ, nếu không táºn mắt nhìn thấy hắn thì y không thể nà o thôi sợ hãi
trong lòng.
Nhìn ánh mắt cÆ°Æ¡ng quyết và mạnh mẽ của Phiên Vân khiến Nham KÃnh đại nhân thở dà i má»™t hÆ¡i, vẻ bá» ngoà i má»m yếu nhÆ° nữ nhân so vá»›i tÃnh cách
của y lại trái ngược nhau nhÆ° váºy, chẳng trách cho dù là nam nhân y cÅ©ng có thể là m Nháºt Minh vÆ°Æ¡ng gia Ä‘á»™ng lòng a.
" Nếu công tỠđã nhất định muốn Ä‘i, váºy ta sẽ Ä‘i chuẩn bị má»™t con
ngá»±a tốt cùng vá»›i lÆ°Æ¡ng thá»±c cho ngÆ°á»i. Thế nhÆ°ng ta cÅ©ng không thể an
tâm để công tỠmột mình đến Liêm Giang, xin hãy dẫn theo hai thuộc hạ
của ta, Lão Lục và Lão Cá»u bá»n há» Ä‘á»u là ngÆ°á»i có thân thủ không tồi, Ãt nhất cÅ©ng có thể bảo vệ ngÆ°á»i nếu gặp phải chuyện không hay."
Nham KÃnh lại lên tiếng nói: " Phiên Vân công tá» bây giá» muốn đến
Liêm Giang chắc là muốn gặp vương gia đi, nhưng mà nơi đó bây giỠđang
là chiến trÆ°á»ng loạn lạc vô cùng nguy hiểm, hÆ¡n nữa cÅ©ng khó tìm ra nÆ¡i
đóng quân của vÆ°Æ¡ng gia. Thuá»™c hạ của ta đã nhiá»u lần đến đó nên sẽ giúp Ãch được nhiá»u."
Phiên Vân lại nhìn sang hai thuá»™c hạ mà Nham KÃnh nói, đúng là bây
giỠy đi một mình rất nguy hiểm, còn có khả năng đụng phải quân của tam
hoà ng tá» và Hoà n Lãng, Phiên Vân suy nghÄ© rồi gáºt đầu: " Äa tạ."
" Váºy là tốt rồi." Thấy Phiên Vân đã đồng ý, Nham KÃnh đại nhanh má»›i
nhanh xua tay vá»›i thuá»™c hạ của mình ra lệnh: " Còn đứng đó là m gì, nhanh Ä‘i chuẩn bị cùng vá»›i Phiên Vân công tá» lên Ä‘Æ°á»ng, nhất định phải bảo vệ ngÆ°á»i an toà n đến Liêm Giang."
" Vâng thưa đại nhân."
Nham Kinh lại hÆ°á»›ng Phiên Vân nói: " Công tá» Ä‘i Ä‘Æ°á»ng vất vả, trong
lúc chỠđợi bá»n chúng thì xin má»i ngÆ°á»i và o thà nh nghỉ ngÆ¡i trÆ°á»›c."
" Äược."