Tác giả:
" Phiên nhi lÆ°á»i biếng, Phiên nhi là đồ lÆ°á»i biếng."
Phiên Vân hôm nay buổi sá»›m vừa thức dáºy, vừa mở mắt đã nhìn thấy Tiểu Thanh Ä‘ang nhảy qua nhảy lại trên ngÆ°á»i y. Suýt chút nữa đã la lá»›n mắng chá»i, lại thấy Ngôn Phong cÅ©ng đã thức nhìn mình cÆ°á»i. Y cÅ©ng chẳng
biết sao mình lại ngây ngốc ra đó một hồi, đột nhiên nói: " Vương gia,
đêm qua ngủ ngon?"
" Ừ." Ngôn Phong chỉ ngắn gá»n má»™t tiếng xong không có nói thêm gì,
chỉ là lúc Phiên Vân còn chÆ°a thức Tiểu Thanh đã bay và o phòng từ ô cá»a
nhá» thông gió phÃa trên cao, hắn vì váºy má»›i bị đánh thức.
Má»—i lần Ä‘á»u là Phiên Vân dáºy sá»›m hÆ¡n hắn, đến lúc Ngôn Phong dáºy thì
cÆ¡m canh cÅ©ng đã được dá»n sẵn. Hiếm khi có thể nhìn thấy y buổi sáng vẫn còn ngủ trong lòng mình, cảm thấy dá»… chịu không muốn gá»i ngÆ°á»i dáºy.
Phiên Vân trừng mắt dá»a Tiểu Thanh xong thì ngồi dáºy ra khá»i chăn,
xuống giÆ°á»ng báºn thêm ngoại y và o má»›i nói vá»›i nó: " Nhã Thanh sao lại
bảo ngươi đến rồi, lại có tin gì mới sao?"
Tiểu Thanh bay bay trên cao không chịu Ä‘áºu xuống, Ngôn Phong lại thay nó giải thÃch, Ä‘Æ°a thÆ° cho Phiên Vân: " Vừa rồi nó mang thứ nà y đến cho ngÆ°Æ¡i, bị ta lấy mất nên bất mãn má»›i cố ý quấy rối ngÆ°Æ¡i ngủ."
" Xem nhÆ° ngÆ°Æ¡i còn biết nháºn chủ." Phiên Vân cÆ°á»i chỉ Tiểu Thanh
mắng, nó lại nhÆ° há»n dá»—i xong việc lại Ä‘i mất. Y lắc đầu cÆ°á»i má»›i nháºn
giấy thÆ° từ tay Ngôn Phong há»i: " Trong đó nói gì sao?"
" Ta chÆ°a xem." Ngôn Phong ngắn gá»n nói.
Dù sao y và Nhã Thanh cÅ©ng không mỠám việc gì, thế nên không sợ Ngôn Phong Ä‘á»c được. Hắn lại ý tứ không xem thÆ°, tôn trá»ng và tin tưởng y
nhÆ° váºy đúng là khiến Phiên Vân rất vui. Äối vá»›i hắn mà nói, để tin
tưởng má»™t ngÆ°á»i rất khó, nhÆ° váºy xem nhÆ° không có chút nà o nghi ngá» tá»›i
y.
" Nhã Thanh trở lại hoà ng thà nh rồi." Phiên Vân Ä‘á»c thÆ° nói, y có vui nhÆ°ng cÅ©ng lo lắng nhìn Ngôn Phong: " Ta vẫn có báo lại tình trạng sức
khá»e của vÆ°Æ¡ng gia cho Nhã Thanh, y bây giỠđến hoà ng thà nh nói ngÆ°á»i có thể tiến hà nh Ä‘iá»u trị rồi."
" NgÆ°Æ¡i nói tháºt?" Ngôn Phong đúng là bất ngá», hắn ngồi dáºy nói: " Nếu nhÆ° váºy thì cứ tiến hà nh Ä‘i, ta không muốn chá» nữa."
Phiên Vân ngáºp ngừng: " NhÆ°ng bây giá» phải là m cách nà o để Ä‘Æ°a ngÆ°á»i
ra khá»i vÆ°Æ¡ng phủ, cho dù thoát được cÅ©ng chÆ°a chắc có khả năng Ä‘i xa."
Ngôn Phong nghe váºy cÅ©ng trầm mặt, vẫn cần thêm chừng mÆ°á»i ngà y thì
ngÆ°á»i của Thảo ÄÆ°á»ng quân má»›i bà máºt và o hoà ng thà nh để Ä‘Æ°a há» rá»i khá»i. Hắn đã định sau đó thoát ra ngoà i rồi sẽ ở Thừa Viên Chức để Nhã Thanh
biểu ca kia tiến hà nh trị liệu, bây giỠthì không có khả năng.
" Không sao." Biết tình trạng của hỠthế nà o, Phiên Vân nói: " Ta sẽ
ra ngoà i tìm Nhã Thanh, nói với y cố chỠthêm và i ngà y nữa."
" Chỉ có cách nhÆ° váºy." Ngôn Phong nói.
" Quyết định nhÆ° váºy Ä‘i." Phiên Vân Ä‘i đến chèn lại chăn bị Ngôn
Phong vừa rồi bất ngá» vung ra, y cÆ°á»i: " Ta bây giá» Ä‘i lấy nÆ°á»›c giúp
ngÆ°á»i rá»a mặt, vÆ°Æ¡ng gia ở đây chá» má»™t lát Ä‘i."
" Phiên nhi, ta không phải không thể cỠđộng nữa." Ngôn Phong không vui nói.
Phiên Vân lại không cần chú ý đến hắn Ä‘i ra ngoà i khép cá»a lại: " Ta
biết ngÆ°á»i bây giá» không có chá»— nà o không tốt, nhÆ°ng đây trở thà nh thói
quen rồi. Vương gia cũng không phải sẽ khó chịu với ta chứ?"
Ngôn Phong lắc đầu, hắn đúng là do Phiên Vân chiá»u hÆ° rồi. Cho dù hắn tháºt tránh việc không để y chăm sóc cho mình nữa, thế nhÆ°ng chỉ là vì
bản thân muốn cố gắng hồi phục tháºt nhanh. Bản thân lại tháºt ra rất muốn Phiên Vân chăm lo từng chút má»™t cho mình, đừng nói là ốm yếu, cÆ¡ thể
nà y tháºt đã sắp bị y nuôi đến béo ú lÆ°á»i biếng rồi.
Còn Ä‘ang suy nghÄ© thì Phiên Vân đã tháºt nhanh quay trở lại, y nét mặt có chút lo lắng, tay vẫn còn bÆ°ng cháºu nÆ°á»›c chạy đến bên giÆ°á»ng. Nhìn
thấy y nhÆ° váºy khiến Ngôn Phong không thể không lo: " Phiên nhi, ngÆ°Æ¡i
là m sao váºy?"
" VÆ°Æ¡ng gia mau nằm xuống Ä‘i." Phiên Vân để cháºu nÆ°á»›c xuống đất xong
mạnh tay đẩy Ngôn Phong nằm xuống giÆ°á»ng, tiện tay cÅ©ng trùm cả chăn lên ngÆ°á»i hắn chỉ chÆ°a ra đầu tóc, vá»™i và ng nói: " NgÆ°á»i không được lên
tiếng."
" Phiên nhi?"
" VÆ°Æ¡ng phi đến rồi." Phiên Vân chỉ kịp nói câu đó đã nghe thấy tiếng cá»a phòng mở ra, y nhanh chân đá mạnh cháºu nÆ°á»›c dÆ°á»›i chân mình văng
tung tóe, miệng cÅ©ng hét lá»›n: " NgÆ°Æ¡i bất mãn cái gì, ta hầu hạ đến táºn
nơi còn ra vẻ?"
"..."
Phiên Vân giả vá» nhÆ° không biết ngÆ°á»i đến, hÆ°á»›ng ngÆ°á»i nằm trên
giÆ°á»ng chăn cÅ©ng kéo tá»›i đầu mắng; " Nếu ngÆ°Æ¡i không phải vÆ°Æ¡ng gia thì
ta cần chịu khổ nhÆ° váºy sao, đã là phế nhân còn là m được gì."
Vừa và o đến nÆ¡i đã thấy tình cảnh nà y, Thệ Ngá»c tuy không thÃch nghe
tiếng the thé la lá»›n của Phiên Vân, thế nhÆ°ng nhìn ngÆ°á»i bị sỉ nhục nằm
trên giÆ°á»ng nhÆ° xác chết kia thì trong lòng tốt hÆ¡n.
LÆ° ThÆ°Æ¡ng thấy váºy thì cố ý để yên cho Phiên Vân mắng má»™t hồi, sau đó má»›i giả vá» lên tiếng: " NgÆ°Æ¡i Ä‘ang là m cái gì đó?"
Phiên Vân giáºt mình, y xoay đầu nhìn thấy Thệ Ngá»c và LÆ° ThÆ°Æ¡ng thì
mặt hoảng sợ, vội và ng quỳ xuống, đầu cũng đụng tới đất run run nói: "
VÆ°Æ¡ng phi, không phải nhÆ° ngÆ°á»i nghÄ©... ta tháºt sá»± chỉ là ... chỉ là ..."
" NgÆ°Æ¡i cÅ©ng tháºt là có gan lắm." Thệ Ngá»c môi Ä‘á» thắm hÆ¡i kéo lên
nói: " Chỉ nói ngươi hầu hạ vương gia, lại còn dám oán trách."
" Lục nhi không dám." Phiên Vân nhanh miệng nói: " Vương phi là tấm
lòng nhân háºu, không trách phạt nặng Lục Nhi là m sai. Là do vÆ°Æ¡ng gia
vừa rồi trừng mắt Ä‘e dá»a là m Lục Nhi khiếp sợ, giống nhÆ° là đang căm háºn đòi mạng ngÆ°á»i..."
" Là Lục Nhi nhất thá»i nóng giáºn nên má»›i..." Phiên Vân vừa run vừa nói, đầu cÅ©ng không dám ngÆ°á»›c lên.
Thệ Ngá»c liếc mắt nhìn ngÆ°á»i trên giÆ°á»ng bị trùm kÃn đầu, cảm thấy vô cùng chán ghét. Hắn đến bây giá» vẫn còn xem mình là Nháºt Minh vÆ°Æ¡ng gia uy phong vạn phần sao?
VÆ°Æ¡ng Phi cÅ©ng chẳng muốn hứng thú nhìn hắn háºn thù đối mình, hay
phải miễn cưỡng nhìn thấy hắn phế nhân vô dụng cà ng khiến nà ng không
vui. Chá» khi chịu nghe lá»i rồi, má»›i để cho hắn lết đến dÆ°á»›i chân nà ng
nháºn lá»—i cầu xin tha thứ. Thệ Ngá»c chẳng buồn quan tâm đến hắn nữa, nói
vá»›i a hoà n: " LÆ° ThÆ°Æ¡ng, đóng cá»a lại Ä‘i. Äừng để ai trông thấy, lại
giống lần trước không thể tránh được phạt nặng."
" Vâng thÆ°a vÆ°Æ¡ng phi." LÆ° ThÆ°Æ¡ng trả lá»i rồi Ä‘i đóng cá»a lại.
Phiên Vân thấy nà ng cố ý bao che cho mình má»›i ngÆ°á»›c đầu nhìn, đợi Thệ Ngá»c Ä‘i lại bên ghế nhá» ngồi xuống má»›i vui mừng nói: " Tạ Æ¡n vÆ°Æ¡ng phi
không trách tá»™i, Lục Nhi vá» sau nhất định Ä‘á»u nghe lá»i của ngÆ°á»i."
" Ta biết ngÆ°Æ¡i không vui vẻ gì khi phải chăm sóc má»™t ngÆ°á»i tà n táºt,
thế nhÆ°ng lần sau có là m gì cÅ©ng nên tÃnh trÆ°á»›c tÃnh sau." Thệ Ngá»c xoa
nhẹ trên chiếc nhẫn ngá»c thạch mang ở ngón tay, có ý nhắc Lục Nhi nhá»›
việc lần trước bị nà ng trừng phạt: " Nếu vừa rồi kẻ bước và o không phải
là ta, chỉ sợ ta có muốn bao che cho ngươi cũng không được."
" Vương phi dạy bảo rất phải." Phiên Vân tỠra vừa sợ vừa cố giữ bình tĩnh nói.
" Biết là tốt." Thệ Ngá»c quan tâm há»i: " Mặt của ngÆ°Æ¡i thế nà o rồi,
lần đó là ta ra tay quá nặng, nhÆ°ng cÅ©ng chỉ Ä‘Ã nh là m nhÆ° váºy để kẻ khác xem. Ai bảo ngÆ°Æ¡i những chuyện nhÆ° vừa rồi đây lại là m trÆ°á»›c mặt bao
nhiêu ngÆ°á»i, ta nếu không đánh tháºt nặng chỉ sợ má»i ngÆ°á»i sẽ có lá»i ra
tiếng và o không tốt."
Phiên Vân bất đắc dÄ©, cố mỉm cÆ°á»i: " Lục Nhi biết vÆ°Æ¡ng phi khó xá», từ nay là m việc Ä‘á»u sẽ không tùy tiện."
Thệ Ngá»c xem nhÆ° hà i lòng thái Ä‘á»™ của Phiên Vân, nà ng lại nói: "
Không nhắc chuyện đó nữa, nói lại chắc ngươi cũng đã nghe việc sẽ có
thêm má»™t nữ tá» khác sắp nháºp phủ?"
" Việc đó... Lục Nhi có nghe qua."
" Ta là vì suy nghĩ cho ngươi, cũng không cần ở lại đây chăm sóc
vÆ°Æ¡ng gia nữa. Hai ngà y tá»›i nà ng ta sẽ nháºp phủ, ngÆ°Æ¡i dạy bảo đôi lá»i
thì dá»n ra khá»i TÆ° Duyệt Thâm đến chá»— của ta." Thệ Ngá»c nói.
Phiên Vân trong lòng kinh sợ, nếu y Ä‘i khá»i váºy chuyện vÆ°Æ¡ng gia
không phải Ä‘á»u bị lá»™ cả? Chắc là việc lần trÆ°á»›c vá» tam hoà ng tá», vÆ°Æ¡ng
phi muốn thu y để giúp đỡ nà ng vỠsau. Thế nhưng không thể biểu hiện ra
bên ngoà i, y hơi cúi đầu nói: " Lục Nhi đa tạ vương phi đã thay mình suy nghĩ."
" Váºy thì được rồi, ở đây cÅ©ng không còn việc của ta." Thệ Ngá»c đứng
lên nói: " Những ngà y nà y chăm sóc vương gia cho tốt, hiểu chưa."
" Lục Nhi hiểu rõ."
Thệ Ngá»c xoay bÆ°á»›c ra ngoà i, nà ng đã từng cảm thấy lạ tại sao Äà n Lục Nhi nà y gả cho vÆ°Æ¡ng gia suốt mấy tháng mà không có chuyện gì xảy ra,
không giống những nữ nhân trước kia đến. Nhưng vì quá suy tưởng và o mối
quan hệ giữa Äà n Ngá»c Nhi và Duáºt NghÄ©a khiến nà ng lại cho rằng, Phiên
Vân cố gắng nhÆ° váºy tá»›i bây giá» là muốn chá» ngà y được và o phủ Khuynh
DÆ°Æ¡ng của Duáºt NghÄ©a.
Nà ng từng nghÄ© muốn thần không biết quá»· không hay khiến Äà n Lục Nhi
cÅ©ng giống những ngÆ°á»i trÆ°á»›c đây, tá»± mình tìm chết. Thế nhÆ°ng không ngá»
lại bị hoà ng đế đánh chủ ý, không được hại nà ng ta. Thế nên chỉ còn cách sá»›m ra uy dá»a ngÆ°á»i, thu vá» trở thà nh lợi thế của mình.
Phiên Vân lại không giống, im lặng nhìn ngÆ°á»i Ä‘i khá»i tháºt xa, trong
mắt có sá»± xem thÆ°á»ng chán ghét. Vốn chỉ cần thêm chừng mÆ°á»i ngà y nữa
thôi, không ngỠcòn có loại sự việc nà y bất ngỠđến. Tiểu Thiếp sắp và o
cá»a kia sợ rằng phá há»ng kế hoạch của há», thêm nữa y cÅ©ng không thể rá»i
khá»i vÆ°Æ¡ng gia lúc nà y.
" Phiên Nhi."
Nghe thấy tiếng Ngôn Phong, quay đầu thấy hắn đã đứng ngay sau lưng
nhìn mình. Äược hắn Ä‘Æ°a tay kéo mình đứng lên, tá»± nhiên cảm thấy so vá»›i
vÆ°Æ¡ng gia chỉ má»›i gần ná»a năm trÆ°á»›c còn nằm im không Ä‘á»™ng được má»™t ngón
tay, thay đổi quá lớn.
NghÄ© lại mấy lá»i vừa rồi vì cứu nguy mà mắng hắn, Phiên Vân không dám nhìn hắn nói: " Xin lá»—i, vÆ°Æ¡ng gia."
" Ngươi vì cái gì xin lỗi?"
" Ta vừa rồi nói những lá»i đó." Y hối lá»—i đứng trÆ°á»›c hắn: " Cho dù
ngÆ°á»i và ta Ä‘á»u biết chỉ là muốn diá»…n cho VÆ°Æ¡ng Phi xem, cÅ©ng biết vÆ°Æ¡ng gia sẽ không trách ta. Thế nhÆ°ng nói ra những lá»i xúc phạm đến ngÆ°á»i,
nếu không xin lỗi thì bản thân ta sẽ thấy không vui."
" NgÆ°Æ¡i cÅ©ng đã xin lá»—i rồi." Ngôn Phong ôn nhu nói: " Ta cÅ©ng đã nháºn lá»i xin lá»—i, vì váºy không cần khó chịu trong lòng nữa."
Phiên Vân lại nhìn Ngôn Phong, y trong mắt đột nhiên kiên định nói: " Vương gia, chúng ta trước hai ngà y tới phải trốn thôi."
"..."