Tác giả:
Äà n Thừa huyện lệnh hôm nay trÆ°á»›c cổng nhà treo lồng đèn Ä‘á», trên cá»a gá»—
dán giấy Ä‘á», chá» trÆ°á»›c cổng còn có má»™t cổ xe ngá»±a có phủ rèm Ä‘á». Mà u sắc bắt mắt nhÆ°ng không khà ảm đạm khiến ngÆ°Æ¡i Ä‘i ngang qua Ä‘á»u không tránh khá»i tò mò, đám đông vây xung quanh cổng nhà Äà n tri huyện có ngÆ°á»i
không giấu ná»—i hiếu kỳ lên tiếng há»i: " Xảy ra chuyện gì váºy, có vị công tá» nà o đến há»i cÆ°á»›i tiểu thÆ° của Äà n đại nhân sao?"
Nam nhân kia há»i nhÆ° váºy cÅ©ng giống nhÆ° thay má»™t số ngÆ°á»i há»i ra vấn
Ä‘á» muốn biết, sở dÄ© cho rằng có ngÆ°á»i đến há»i cÆ°á»›i vì những chuyện nhÆ°
váºy đã gặp không Ãt lần rồi.
Äà n Thừa tri Huyện chức quan đã nhá», lại nháºm chức ở huyện Tá» An
nghèo cách xa hoà ng thà nh nhất nà y, hắn đã nhá» lại thêm nhá». Thế nhÆ°ng
há»i ra của những ba vùng lân cáºn không ai không biết đến Äà n Thừa đại
nhân có ba vị tiểu thÆ° là Äà n HÆ°Æ¡ng, Äà n Nghệ và Äà n Lục Nhi.
Cả ba vị tiểu thÆ° nà y chÃnh là dung nhan quốc sắc thiên hÆ°Æ¡ng, xinh
đẹp Ä‘á»™ng lòng ngÆ°á»i. Äừng nói là nam nhân ở nÆ¡i nghèo nà n nà y, đã có và i vị công tá» già u có ở các vùng lân cáºn ngỠý nhÆ°ng chẳng ai có thể Ä‘Æ°a
được mỹ nhân vỠnhà .
Nói là má»™t năm trÆ°á»›c công tá» của đại nhân có quan phẩm ở triá»u đình
đến huyện Tá» An khảo sát, ở nhà của Äà n tri huyện gặp được Äà n HÆ°Æ¡ng đại tiểu thÆ°, hắn nhÆ° váºy hồn láºp tức bị bắt mất nói cho dù là nhất đại mỹ
nhân hoà ng thà nh cũng không thể so sánh cùng với nà ng. Kim công tỠtrở
vá» liá»n nhất định sống chết chỉ muốn cÆ°á»›i Äà n đại tiểu thÆ° mà hủy hôn
Æ°á»›c từ bé, danh chÃnh ngôn thuáºn rÆ°á»›c Äà n HÆ°Æ¡ng vá» là m chÃnh thất.
Äà n Nghệ nhị tiểu thÆ° ná»a năm trÆ°á»›c cÅ©ng được gả cho Lý công tá» Lý
phú gia đệ nhất ngà nh thÆ°Æ¡ng buôn, bây giá» Äà n gia chỉ còn lại Äà n Lục
Nhi tam tiểu thÆ° tuổi vừa tròn trăng, má»i ngÆ°á»i nói tam tiểu thÆ° so vá»›i
hai vị tá»· tá»· so ra còn xinh đẹp hÆ¡n. Ba vị tiểu thÆ° chỉ còn lại Äà n Lục
Nhi chÆ°a xuất giá, nà ng tá»± nhiên trở thà nh mục tiêu phải rÆ°á»›c vá» của hầu hết các vị công tá».
Thá»i gian nà y khi tam tiểu thÆ° vừa qua sinh thần thứ mÆ°á»i lăm, không
biết đã có bao nhiêu ngÆ°á»i liên tục đến táºn cá»a muốn há»i cÆ°á»›i. Thế nhÆ°ng cho dù là phú gia công tá», hay đại nhân hoà ng thà nh cÅ©ng chÆ°a từng nháºn được má»™t cái gáºt đầu từ Äà n Lục Nhi tiểu thÆ°, Ä‘Ã nh phải tiếc nuối ra
vá».
Hôm nay cÅ©ng nhÆ° váºy chắc lại có ngÆ°á»i từ xa đến xin được rÆ°á»›c mỹ
nhân vá» nhà , chỉ là đèn lồng Ä‘á» và giấy Ä‘á» treo trÆ°á»›c cổng Äà n gia kia,
không lý nà o mối hôn sự nà y đã thà nh rồi?
" Äà n tam tiểu thÆ° không phải đã gáºt đầu đồng ý rồi chứ?" Nam nhân
nói tá» vẻ thất vá»ng: " Kẻ đến là ai, lại có khả năng cÆ°á»›i được ngÆ°á»i vá»
sao?"
" Các ngươi không nghe nói gì?" Một đại thẩm đứng gần chỗ nam nhân
lên tiếng há»i, bà nói: " Äừng có tiếc nuối nữa, Äà n tam tiểu thÆ° nà y quá kiêu kỳ Ä‘i, ai đến há»i cÆ°á»›i cÅ©ng muốn từ chối. Bây giá» thì tốt rồi,
không muốn gả cÅ©ng không được, hối háºn không kịp."
Má»i ngÆ°á»i ngạc nhiên: " Sao lại không muốn gả cÅ©ng không được?"
" Còn không phải do thân pháºn ngÆ°á»i đến, đó là đưá»ng Ä‘Æ°á»ng vÆ°Æ¡ng gia má»™t nÆ°á»›c, nà ng ta dám không gáºt đầu sao?"
" Cái gì, VÆ°Æ¡ng gia? Hoà ng thân quốc thÃch?" Và i vị cô nÆ°Æ¡ng nghe
thấy thì ngưỡng má»™ không thôi, ngà y trÆ°á»›c Äà n đại tiểu thÆ° được gả tá»›i
hoà ng thà nh đã là ước mơ cho biết bao cô gái rồi, mà nay lại là vương
gia đến cầu thân: " Äà n tam tiểu thÆ° đúng là may mắn, lần nà y chiếm hết
uy phong rồi."
Có ngÆ°á»i lại nói: " Váºy tại sao lại nói là không muốn gả cÅ©ng phải gả, hối háºn không kịp?"
Äại thẩm lại nhanh lắc đầu nói: " Các ngÆ°Æ¡i không biết Nháºt Minh
vương gia tuy là tiểu thúc thúc của hoà ng đế, nhưng và i năm trước trong
cuá»™c thi săn bắn bị rÆ¡i xuống đáy núi thÆ°Æ¡ng tÃch rất nặng. Hoà ng đế đã
cho tìm danh ý trên khắp cả nước để trị chữa cũng không có cách, trở
thà nh ngÆ°á»i tà n phế rồi."
" Có chuyện nà y sao?"
" Äúng váºy." Äại thẩm nói tiếp: " VÆ°Æ¡ng gia nghe nói cả cÆ¡ thể Ä‘á»u
không thể Ä‘á»™ng, từ đó má»™t thá»i tuấn mỹ, anh tà i kiệt xuất Ä‘á»u bị chôn
vùi rồi."
Những vị cô nÆ°Æ¡ng vừa rồi còn ngưỡng má»™ Äà n tam tiểu thÆ° thì bây giá»
đã xanh mặt, có ngÆ°á»i ấp úng ngại ngùng nói: " Cái nà y... tà n phế vẫn
muốn... rước nữ nhi vỠphủ sao?"
" Nà y không thể trách đâu." Äại thẩm nói: " Là do vÆ°Æ¡ng phi của Nháºt
Minh VÆ°Æ¡ng gia là m chủ, bắt đầu từ hai năm trÆ°á»›c đã bên ngoà i cÆ°á»›i thiếp cho ngÆ°á»i, nói là muốn là m tròn bổn pháºn thê tá», tìm và i ngÆ°á»i vá» chăm
sóc cho vương gia."
Có ngÆ°á»i nói: " CÆ°á»›i thiếp gì chứ, đây rõ rà ng là muốn hại Ä‘á»i nhi nữ nhà ngÆ°á»i khác mà ."
" Äừng có nói linh tinh, bá»™ muốn mất mạng sao?"
Cùng lúc có nhiá»u ngÆ°á»i cảm thấy thÆ°Æ¡ng tiếc Äà n tam tiểu thÆ° mà nói: " Äáng tiếc, tam tiểu thÆ° xinh đẹp tuyệt sắc nhÆ° váºy, vốn là nên có
tương lai tương sáng, tìm một vị phu quân tốt."
- -------------------------------------------------------
Nữ nhân báºn đồ của gia bá»™c nhÆ°ng lại đầy sá»± cao quý hÆ¡n hẳn, bà ta
trÆ°á»›c khi rá»i khá»i còn nói vá»›i Äà n tri huyện cùng phu nhân: " Chúng ta
ba ngà y sau sẽ đến rước tam tiểu thư, xin tri huyện đại nhanh nhanh
chuẩn bị."
NgÆ°á»i vừa xoay lÆ°ng thì Äà n phu nhân đã muốn ngất Ä‘i, bà tá»±a và o phu quân: " Lão gia, chúng ta phải là m sao đây?"
" Chuyện nà y..." Äà n Thừa vừa nói thì đã nhìn thấy nữ nhi từ sau bức bình phong Ä‘i ra.
Äà n Lục Nhi mặt nhÆ° vừa trông thấy quá»·, hồn đã sá»›m chẳng còn. Nà ng
hai mắt bắt đầu Ä‘á» lên nhìn phụ mẫu, môi mấp máy không nói ra lá»i.
Nhìn đứa con gái xinh đẹp nhÆ° thế, Äà n phu nhân không tránh khá»i
trong lòng Ä‘au nhói, hai mắt nhòa lệ mà ôm lấy Äà n Lục Nhi: " Sao con
lại khổ nhÆ° váºy, Lục Nhi của ta sao lại khổ nhÆ° váºy?"
Vốn đã chẳng biết mình đang chết lặng đến đâu, thấy mẫu thân ôm mình
nhá» lệ thì Äà n Lục Nhi cÅ©ng khóc lá»›n: " Mẫu thân... ta phải là m sao
đây?"
Äà n tri huyện Ä‘au đầu, hắn lên tiếng: " Khóc cái gì, ngay từ đầu ta
đã nói đừng quá kén chá»n. Ngay cả ÄÆ°á»ng công tá» nổi tiếng há»c thức uyên
bác, vừa Ä‘áºu trạng nguyên bản ngÆ°Æ¡i cÅ©ng từ chối, bây giá» còn kêu khóc?"
Äà n Lục Nhi mặt trắng không dám tin nhìn phụ thân, Äà n phu nhân thấy
hắn nói váºy má»›i lá»›n tiếng: " Lão gia tại sao còn nói những lá»i nà y,
ÄÆ°á»ng Bình nà o đó chỉ là má»™t cái trạng nguyên tân khoa, là m sao so được
với tam hoà ng t�"
" Tá»›i bây giá» mà nà ng còn có thể so Ä‘o, Äà n HÆ°Æ¡ng đúng có nói tam
hoà ng tá» Ä‘ang đến tuổi trưởng thà nh, hoà ng đế nói muốn tìm cho ngÆ°á»i má»™t tân nÆ°Æ¡ng. NhÆ°ng các ngÆ°Æ¡i còn không nghÄ©, mình thân pháºn thế nà o mÃ
dám trèo cao?"
" Phụ thân." Äà n Lục Nhi uất ức nói: " Tam hoà ng tỠđã nói vá»›i ta,
ngÆ°á»i muốn lấy ta là m thê tá». Chỉ cần tam hoà ng tá» thÆ°a lại vá»›i hoà ng
thượng, ta cũng không cần bị vương gia gì đó ép cưới."
" NgÆ°Æ¡i nữ nhi ngu ngốc biết cái gì?" Äà n tri huyện lá»›n tiếng: " Nháºt Minh vÆ°Æ¡ng gia là ai chứ? Hắn là thúc thúc của hoà ng đế, chÆ°a nói tá»›i
thân pháºn thì thân thể hắn bây giá» thà nh tà n phế là vì há»™ giá cho hoà ng
thượng, bị thÃch khách đánh rÆ¡i xuống núi."
" Hai năm qua Nháºt Minh vÆ°Æ¡ng phi xÆ°ng là muốn là m má»™t thê tá» hiểu
chuyện, ở hoà ng thà nh há»i cÆ°á»›i không Ãt tiểu thÆ° danh giá cho vÆ°Æ¡ng gia. Hoà ng thượng cho dù các nà ng có tên trong danh sách tuyển tú cÅ©ng gạch
bỠđể Ä‘Æ°a táºn ngÆ°á»i đến vÆ°Æ¡ng phủ." Äà n tri huyện thở dà i: " NgÆ°Æ¡i cho
rằng hoà ng thượng sẽ chỉ vì ý muốn của tam hoà ng tá», mang ngÆ°Æ¡i ban cho
ngÆ°á»i sao?"
Äà n Lục Nhi mất hết hy vá»ng, cả cÆ¡ thể nhÆ° không có sức mà ngồi bệt
xuống đất. Äà n phu nhân xem nữ nhi nhÆ° trân bảo, thấy Lục Nhi nhÆ° váºy
giống như mình bị cắt đi và i miếng thịt mà kéo tay phu quân: " Lão gia,
ngÆ°á»i tìm cách gì đó Ä‘i. Không phải vÆ°Æ¡ng gia kia đã có vÆ°Æ¡ng phi, còn
có rất nhiá»u thiếp thất. Cần thì tìm thêm và i cái tiểu thÆ° ở hoà ng
thà nh, nhất thiết phải ép cưới Lục Nhi hay sao?"
" Không được đâu." Äà n Thừa nói: " Tổng cá»™ng có sáu vị tiểu thÆ° được
định gả cho Nháºt Minh vÆ°Æ¡ng gia, trong đó má»™t ngÆ°á»i trÆ°á»›c ngà y xuất giá
đã tá»± tá», ba ngÆ°á»i chịu được nữa tháng mÆ°á»i ngà y cÅ©ng tìm đến cái chết.
Má»™t ngÆ°á»i nữa sau ná»a năm phát Ä‘iên, chỉ có má»™t vị tiểu thÆ° sức khá»e yếu kém vô phủ mÆ°á»i ngà y thì bệnh hết tám ngà y. Tiểu thÆ° nà y cÅ©ng vì bệnh
mà qua Ä‘á»i chÆ°a lâu, thế nên vÆ°Æ¡ng phi má»›i lại muốn tìm ngÆ°á»i cÆ°á»›i vá»
phủ cho vương gia."
" Lão gia nói cái gì?"
Äà n Thừa bất đắc dÄ© nhìn thê tá» nói: " khổ nổi hai năm qua các gia
môn đại nhân hoà ng thà nh vì chuyện nà y mà lo lắng, có nữ nhi đến tuổi
thà nh thân thì láºp tức tìm ngÆ°á»i mai mối. Hiện tại vÆ°Æ¡ng phi tìm không
ra ngÆ°á»i thÃch hợp lại biết đến Äà n HÆ°Æ¡ng có muá»™i muá»™i, thế nên má»›i tìm
đến chúng ta."
" Chết... Ä‘á»u chết cả?" Äà n Lục Nhi tái mặt, nà ng nÆ°á»›c mắt kéo dà i
trên gò má khóc lá»›n: " Phụ thân, ngÆ°á»i muốn mang ta và o chá»— chết sao?
Nếu nhất định phải gả đi chịu nhục chịu khổ, ta chi bằng chết ngay lúc
nà y."
" Lục Nhi... Lục Nhi, ngÆ°á»i bình tÄ©nh Ä‘i." Äà n phu nhân lo lắng con
gái là m chuyện dại dá»™t, bà ôm lấy nà ng nói: " Äừng lo, mẫu thân sẽ tìm
cách giúp ngươi mà ... để ta nghĩ... chắc chắn phải có cách."
" Cách, liệu còn cách nà o khác sao? Lục nhi cùng Äà n HÆ°Æ¡ng tá»· tá»· nó
so ra còn xinh đẹp hÆ¡n, đây là chuyện từ Hoà ng thà nh nhiá»u ngÆ°á»i biết
rõ. Cho dù muốn tìm ngÆ°á»i thay thế, đừng nói có thể hÆ¡n mà chỉ sánh
ngang vá»›i Äà n HÆ°Æ¡ng cÅ©ng không có thì lấy ai để thế. Lục Nhi lần nà y,
không thể không gả."
" Thay thế?" Nghe Äà n tri huyện nói, Äà n phu nhân Ä‘á»™t nhiên nháºn ra
chuyện quan trá»ng: " Phải rồi, không phải chỉ cần đổi ngÆ°á»i gả Ä‘i lÃ
được rồi sao?"
Äà n Thừa lại nói: " Những gì ta má»›i nói nà ng không nghe hiểu sao, kiếm đâu ra ngÆ°á»i có thể..."
" Không phải vẫn có sao?" Äà n phu nhân chen và o lá»i của phu quân: " Chẳng phải còn có nó sao, do ả nữ nhân đó sinh ra."
Äà n tri huyện nghe nói thì gÆ°Æ¡ng mặt cứng lại, hắn không biết có phải phu nhân mình Ä‘iên rồi không, giá»ng nói lo lắng: " Nà ng Ä‘ang nói cái
chuyện hoang Ä‘Æ°á»ng gì. Phiên Vân là nam, là m sao có thể gả thay?"
" Là nam thì sao, là nam thì vẫn chỉ gả cho má»™t ngÆ°á»i tà n phế, cÅ©ng không có khả năng bị phát hiện thì có gì là không thể chứ?"
Äà n Lục Nhi nghe mẫu thân nói thì giống nhÆ° tìm được hy vá»ng, nà ng
hai mắt nhòa lệ nhìn Äà n Thừa cầu xin: " Phụ thân, ngÆ°á»i Ä‘Ã nh lòng nhìn
ta cả Ä‘á»i bị hủy, sống không bằng chết sao?"
" Ta..." Äà n Thừa bắt đầu bối rối, chuyện nhÆ° thế nà y quả tháºt khó
xá». Äứa con trai của hắn vô tình cùng vá»›i nữ nhân bên ngoà i có được,
trùng hợp cùng Ä‘á»™ tuổi vá»›i Äà n Lục Nhi, dung mạo cÅ©ng không thua kém,
thÃch hợp vô cùng thay thế Lục Nhi.