Tác giả:
Äêm đến trÆ°á»›c khi Ä‘i ngủ, hai ngà y má»™t lần Phiên Vân vẫn giúp Ngôn Phong
tắm rá»a. Lạ ở chá»— thay y phục, ăn ngủ và đi ngoà i tất cả bây giá» Ä‘á»u lÃ
Ngôn Phong tá»± mình muốn là m, riêng chỉ có giúp hắn chà rá»a khi tắm thì
chẳng thấy hắn nói năng gì.
Äợi tắm gá»™i xong, Phiên Vân đứng ở sau lÆ°ng dùng khăn lau khô tóc cho hắn: " VÆ°Æ¡ng gia lần trÆ°á»›c tóc chÆ°a kịp khô đã nhất định muốn Ä‘i ngủ
rồi, bởi váºy khi thức dáºy má»›i cảm thấy Ä‘au đầu."
" Nà ng cho là lỗi của ai?"
" Ta sao?" Phiên Vân là m lạ, y nhớ lại cũng chỉ là lúc đó mình kể ra
bản thân vá»›i Nhã Thanh gặp nhau thế nà o, hai ngÆ°á»i lá»›n lên cùng nhau khá thân thiết.
" BỠđi." Ngôn Phong nói: " Lau tốt chưa, tốt rồi ta muốn ngủ."
" À... váºy ngÆ°á»i ngủ sá»›m, ta Ä‘i đổ nÆ°á»›c trong thùng tắm." Phiên Vân
nói xong thì Ngôn Phong cÅ©ng lên giÆ°á»ng chùm chăn, hắn sau khi tắm tÃnh
tình Ä‘á»u xấu nhÆ° váºy. TrÆ°á»›c kia cÅ©ng không có, gần đây lại khó chịu cái
gì?
Phiên Vân Ä‘i đổ nÆ°á»›c xong má»›i trèo lên giÆ°á»ng, nhẹ nhà ng không muốn
đánh thức Ngôn Phong. Y vừa bò và o bên trong không ngá» lại bị bà n tay to lá»›n túm lấy, trá»i đất quay cuồng bị kéo mạnh ngã xuống mà rÆ¡i và o vòng
tay kẻ khác, y hoảng sợ la khẽ: " Vương gia chưa ngủ sao, ngươi là m gì
váºy?"
" Äang đợi nà ng." Hắn cÆ°á»i nói: " Ôm nà ng ngủ, trá»i khá lạnh, nhÆ° váºy ấm hÆ¡n."
" Gì váºy chứ, ngÆ°á»i là trẻ con sao?"
Hắn tay không chịu buông, ôm Phiên Vân nhắm mắt lại nói: " Ta trẻ con chỉ một mình nà ng nói, là đầu tiên."
" NhÆ° thế nà y không tốt đâu, ta ngủ không quen." Phiên Vân nói, ngÆ°á»i cÅ©ng cá» Ä‘á»™ng muốn tránh ra.
" Từ từ sẽ quen." Hắn hơi nhăn mà y: " Nà ng tốt nhất đừng có động, nếu còn động ta sẽ hôn nà ng."
Phiên Vân nghe thì láºp tức cứng ngÆ°á»i nhÆ° khúc gá»—, y trong lòng bắt
đầu hoảng sợ. Vương gia cà ng lúc cà ng không ngại thể hiện tình cảm rõ
rà ng nhÆ° váºy, y cho dù cố ý giả nhÆ° không biết cÅ©ng phải chịu thua.
Trong lòng chỉ mong sá»›m rá»i khá»i nÆ¡i nà y, chá» hắn tốt hÆ¡n sẽ mang việc
thân pháºn giả nà y nói ra, tránh đến lúc hắn tình quá sâu không thể bá».
Phiên Vân cÅ©ng không biết hắn bây giá» tình cÅ©ng quá sâu không thể bá»
rồi, Ngôn Phong trong lòng thầm cÆ°á»i, hắn dịu dà ng nói: " Không cần biết nà ng lo lắng cái gì, tin ta là được. Mau ngủ Ä‘i!"
Ngủ được mới là lạ, đây là ý nghĩ mà Phiên Vân chắc chắn. Thế mà chưa bao lâu y lại ngủ ngon là nh lúc nà o không hay.
" Không chút đỠphòng." Ngôn Phong mở mắt nhìn Phiên Vân nói, trong
lòng cũng cảm thấy đáng yêu vô cùng. Hắn trầm mặt suy nghĩ, không biết
là bao lâu đột nhiên lại nói: " Phiên nhi, ngươi rất thông minh. Nhưng
cÅ©ng không thể vì váºy mà xem ta là đồ ngốc chứ?"
Ngôn Phong kéo ngÆ°á»i đã ngủ say và o trong lòng mình, tay Ä‘an và o
trong mái tóc Ä‘en dà i của y cảm giác dá»… chịu, nhÆ° váºy rồi từ từ nhắm mắt lại cÅ©ng Ä‘i và o giấc ngủ.
- ----------------------------------------------------------------------------
Tại Khuynh DÆ°Æ¡ng Phủ lúc nà y, Äà n Lục Nhi vừa ra đến cổng đã bị ngÆ°á»i ngăn lại khiến sắc mặt nà ng vô cùng khó xem: " Các ngÆ°Æ¡i tránh ra, ta
muốn đến thượng thư phủ tìm đại tỷ."
" Cô nÆ°Æ¡ng xin hiểu cho, tam hoà ng tỠđã có lệnh không thể để ngÆ°á»i ra khá»i phủ."
" Váºy bây giá» tam hoà ng tá» Ä‘ang ở đâu, ta Ä‘i gặp ngÆ°á»i."
" Tam hoà ng tá» không phải vẫn ở chÃnh viện sao? Cô nÆ°Æ¡ng có thể đến đó tìm ngÆ°á»i."
" Các ngÆ°Æ¡i Ä‘á»u nói dối." Äà n Lục Nhi ấm ức cắn môi nói, nà ng từ lúc
đến hoà ng thà nh và o phủ hoà ng tỠđã hơn hai tháng rồi, mà chỉ mới gặp
Duáºt NghÄ©a chÆ°a đến ba lần. Má»—i khi đến tìm thì Ä‘á»u nghe nói hắn đã ra
ngoà i, muốn ra ngoà i lại có kẻ ngăn cản: " Các ngươi loại nô tà i nà y,
nếu để tam hoà ng tỠbiết được ta bị đối xỠra sao nhất định sẽ không tha cho các ngươi."
Những ngÆ°á»i thủ cổng phủ toà n là thị vệ triá»u đình, nghe nà ng ta nói
váºy thì sinh ra loại cảm giác chán ghét. Há» nhìn thấy ngÆ°á»i Ä‘ang Ä‘i ra
từ trong phủ má»›i nói: " Nếu cô đã không tin, thì cứ há»i Thất TỠđại nhân Ä‘i. Ngà i ấy là thân tÃn bên cạnh tam hoà ng tá», luôn Ä‘i cùng vá»›i ngÆ°á»i."
" Thất T�"
NgÆ°á»i thiếu niên từ phÃa sau Ä‘i ra, thấy Äà n Lục Nhi và thị vệ tranh
cãi vá»›i nhau má»›i Ä‘i lại lá»›n tiếng há»i: " Xảy ra chuyện gì váºy?"
" Bẩm đại nhân, Äà n cô nÆ°Æ¡ng muốn xuất phủ đến phủ thượng thÆ°. Chúng ta ngăn lại thì tiểu thÆ° nói muốn gặp vÆ°Æ¡ng gia."
Lục Nhi nhìn thiếu niên má»›i đến há»i: " NgÆ°Æ¡i chÃnh là Thất Tá»?"
" Äúng váºy." Thất Tá» nói.
Lục Nhi lại há»i: " Nếu ngÆ°Æ¡i là thân tÃn bên cạnh tam hoà ng tá» cÅ©ng
phải biết ta là ai, ta đến tìm tam hoà ng tá» Ä‘á»u có kẻ truyá»n lá»i nói
ngÆ°á»i không ở trong phủ. Ta muốn ra ngoà i tìm đại tá»· thì lại bị những kẻ không biết Ä‘iá»u nà y ngăn cả, còn nói vÆ°Æ¡ng gia vẫn ở trong phủ."
" Ra là váºy." Thất Tá» tÃnh tình trÆ°á»›c nay thẳng thắng, hắn nhìn Lục
Nhi nói: " Tam hoà ng tá» quả tháºt Ä‘ang ở trong phủ, chỉ là không muốn gặp cô. Mà mấy gã truyá»n lá»i kia có vẻ nhÆ° không muốn khiến cô nÆ°Æ¡ng mất
vui, má»›i nói thà nh ngÆ°á»i đã ra ngoà i."
" Sao... ngươi nói..." Lục Nhi mặt bắt đầu nhăn lại khó xem.
Thất Tá» lại chẳng kiêng kỵ nói tiếp: " Nếu tam hoà ng tá» tháºt sá»± muốn
gặp, mấy tháng qua ngà i ấy lại không đến tìm cô nÆ°Æ¡ng sao? Äà n cô nÆ°Æ¡ng
thá»i gian nà y vẫn là an pháºn đừng nên ra ngoà i, bá»›t Ä‘i má»™t chút phiá»n
phức cho tam hoà ng tá»."
" Ngươi nói dối." Lục Nhi lớn tiếng: " Tam hoà ng tỠluôn đối tốt với
ta, ngÆ°á»i trÆ°á»›c kia còn nói yêu thÃch ta. NgÆ°á»i là m sao có thể không
muốn gặp ta được, nếu ngÆ°Æ¡i còn dám thốt ra những lá»i nhÆ° váºy, ta nhất
định nói lại vá»›i tam hoà ng tỠđể ngÆ°á»i giáng tá»™i ngÆ°Æ¡i."
" Không cần đợi lâu đâu." Thất TỠđối nữ nhân nà y không có hảo cảm,
hắn nói: " Tam hoà ng tá» sắp xuất phủ, ta còn phải Ä‘i chuẩn bị xe. Cô nếu đã muốn biết nhÆ° váºy thì cứ ở đây mà đợi Ä‘i, má»™t lát ngÆ°á»i sẽ ra đến
đấy."
Äà n Lục Nhi vẫn không tin, nà ng đứng ở đó siết chặt bà n tay chá» ngÆ°á»i đến. Tam hoà ng tá» trÆ°á»›c kia yêu thÃch nà ng nhÆ° váºy, lúc vừa đến hoà ng
thà nh còn nghe lá»i đồn nói hắn vì nà ng mà đến vÆ°Æ¡ng phủ đòi ngÆ°á»i, là m
sao có chuyện không muốn gặp chứ.
Mấy ngÆ°á»i thị vệ không biết đầu Ä‘uôi ra sao, há» thầm quan sát vị cô
nÆ°Æ¡ng xinh đẹp nhÆ°ng miệng lưỡi không tốt xem thÆ°á»ng ngÆ°á»i đứng đó. Chá»
khi tam hoà ng tá» ra đến thì Ä‘á»u im lặng chá» xem hắn có biểu hiện gì.
Äà n Lục Nhi ở đó đợi thì quả nhiên không lâu sau đã thấy Duáºt NghÄ©a
từ trong phủ Ä‘i ra, hắn nhìn thấy nà ng lại không có vẻ gì Ä‘ang vui mÃ
nhăn mà y hai cái rồi Ä‘i tá»›i. Lục Nhi trong lòng đã nháºn ra không hay,
thế nhÆ°ng nà ng vẫn là m liá»u chạy đến nắm lấy cổ tay hắn: " Tam hoà ng tá», cuối cùng cÅ©ng gặp được ngÆ°á»i rồi."
" Nà ng ở đây là m gì" Duáºt NghÄ©a nói, tay cÅ©ng dùng sức kéo ra.
Lục Nhi sắc mặt tái xanh, nà ng lúng túng sau đó tìm kiếm hy vá»ng má»›i
nói: " Ta đến tìm ngÆ°á»i nhÆ°ng lúc nà o cÅ©ng không có trong phủ... ta..."
" Ta không phải đã nói không muốn gặp nà ng." Duáºt NghÄ©a thẳng thừng
ngắt ngang lá»i Lục Nhi: " Tại sao không chịu ở yên trong phủ còn muốn
gây rối khắp nơi."
" Tam hoà ng tá»." Lục Nhi không dám tin nhìn hắn, gÆ°Æ¡ng mặt xinh đẹp
ngÆ°á»›c nhìn Duáºt NghÄ©a, đôi mắt nhá» lệ khiến kẻ khác phải Ä‘au lòng thÆ°Æ¡ng tiếc: " NgÆ°Æ¡i sao có thể đối vá»›i ta nhÆ° váºy... ngÆ°á»i đã nói yêu thÆ°Æ¡ng
ta, muốn lấy ta... tại sao bây giỠlại?"
" Ta cũng không có nói sẽ không lấy nà ng, tại sao phải cảm thấy uất
ức?" Hắn giá»ng nói ôn nhu, tay cÅ©ng Ä‘Æ°a lên lau Ä‘i nÆ°á»›c mắt trên gÆ°Æ¡ng
mặt Lục Nhi: " Ta chỉ nói không muốn gặp nà ng, ngoan ngoãn nghe lá»i ở
yên trong phủ ta vẫn sẽ yêu thương nà ng."
" Tam hoà ng tá»." Lục Nhi khẽ gá»i.
" Lục Nhi, nếu nà ng là m trái lá»i ta sẽ không thÆ°Æ¡ng nà ng nữa biết
không?" Duáºt Phong tùy hà nh Ä‘á»™ng và lá»i nói Ä‘á»u vô cùng ôn nhu cùng sủng nịnh. Thế nhÆ°ng có thể khiến Lục Nhi lần đầu tiên thấy mình đứng trÆ°á»›c
hắn sợ hãi nhÆ° bây giá»: " Phụ thân nà ng biến ta thà nh tên ngốc bị lừa
gạt, chạy đến vÆ°Æ¡ng phủ là m ra loại chuyện để kẻ khác bà n luáºn. Ta cÅ©ng
còn chưa trách hắn, vẫn yêu thương nà ng còn gì. Vì thế đừng là m ra loại
chuyện gì khiến ta không thể khống chế nữa, hiểu không?"
" Ta... ta hiểu rồi."
" Ngoan lắm." Hắn nói: " Bây giá» trở vá» phòng của nà ng Ä‘i, không được ta cho phép còn dám ra ngoà i sẽ phạt nà ng tháºt nặng."
Äà n Lục Nhi nuốt xuống sá»± sợ hãi, nà ng gáºt đầu đồng ý sau đó láºp tức
quay lÆ°ng Ä‘i nhÆ° bá» trốn. Duáºt NghÄ©a nhìn theo rồi xem nhÆ° chÆ°a từng có
gì đi ra bên ngoà i cổng, Thất TỠcũng đã đánh xe ngựa đợi sẵn, thấy hắn
mới nói: " Tam hoà ng t�"
Duáºt NghÄ©a lên xe ngá»±a rồi má»›i trầm giá»ng nói: " Lần sau bảo ngÆ°á»i
canh giữ cô ta cho tốt, nếu dám để ngÆ°á»i bÆ°á»›c chân ra khá»i cá»a phủ ná»a
bÆ°á»›c tá»™i nà y Ä‘á»u do ngÆ°á»i gánh."
" Thần đã rõ." Thất Tá» nói: " Tam hoà ng tá», tháºt sá»± có hứng thú vá»›i
Äà n Lục Nhi nà y? Cô nÆ°Æ¡ng ta tuy là rất xinh đẹp nhÆ°ng tÃnh tình lại
không mấy tốt, để ngÆ°á»i nhÆ° váºy bên cạnh đối vá»›i ngÆ°á»i."
" Ngươi có ý kiến gì với việc là m của ta sao?"
" Thần không dám." Thất TỠnói xong thì không dám lên tiếng nữa.
Duáºt NghÄ©a trong lòng lạnh nhạt, hắn có lòng thưởng thức nữ tá» có
dung mạo xinh đẹp, cũng không có nghĩa chỉ cần xinh đẹp đã khiến hắn
Ä‘á»™ng lòng. Äà n Lục Nhi tÃnh tình ra sao hắn từ trÆ°á»›c đã biết, chẳng qua
nghÄ© nà ng xinh đẹp chÆ°a từng thấy qua nên không nỡ bá». Từng hứa sẽ rÆ°á»›c
nà ng vỠphủ, thế nhưng cà ng không ngỠlại dám từ TỠAn huyện chạy đến
hoà ng thà nh tìm hắn.
Nữ nhân nhÆ° váºy, dù có xinh đẹp cÅ©ng quá sức nhà m chán. So vá»›i ngÆ°á»i
gả thay nà ng và o vương phủ kia thì lại cà ng thấy nà ng vô vị hơn. Trong
lòng chợt nghÄ©, miệng kéo lên cÆ°á»i khẽ nói: " Äà n Phiên Vân, ta giúp
ngÆ°Æ¡i nhiá»u nhÆ° váºy, sau nà y Ä‘á»u bắt ngÆ°Æ¡i phải trả đủ."