Tác giả:
Có thể là do nhiá»u ngà y Ä‘i Ä‘Æ°á»ng lại má»™t đêm cÅ©ng không có ngủ, Phiên Vân
vốn định chỉ ngã lưng một lúc không ngỠlại ngủ say đến không biết gì.
Thấy trá»i đất rung chuyển má»™t hồi y cÅ©ng mặc kệ, cho đến khi trên mặt
mình bị thứ gì đó quấy phá đến cảm thấy ngứa ngáy.
Phiên Vân muốn bá» mặc để tiếp tục ngủ cÅ©ng không được, y mặt nhăn lại khó chịu rồi mi mắt nhẹ hé ra. Láºp tức đã nhìn thấy cái vẻ tuấn tú mÃ
mình má»—i ngà y Ä‘á»u nhìn thấy phóng đại ngay trÆ°á»›c mặt, y không có hà nh
Ä‘á»™ng gì lá»›n vẫn giữ nét buồn ngủ lÆ°á»i biếng lên tiếng nói: “ VÆ°Æ¡ng gia,
ngÆ°á»i vá» rồi.â€
“ Ừ... ta vá» rồi.†Ngôn Phong mỉm cÆ°á»i, hắn không cố ý muốn quấy
Phiên Vân ngủ, thế nhÆ°ng dù sao y cÅ©ng bị đánh thức rồi hắn liá»n muốn
kiếm lá»i lại nhẹ hôn lên môi y nói: “ Là m phiá»n ngÆ°Æ¡i ngủ rồi sao?â€
“ Không… ta ngủ bao lâu rồi, giá» là lúc nà o?†Phiên Vân cá» Ä‘á»™ng ngÆ°á»i má»™t chút, y xoay đầu muốn nhìn thá» bên ngoà i cá»a sổ xem thì thấy cá»a đã được đóng kÃn, cả nến trong phòng cÅ©ng Ä‘á»u đã cháy gần hết: “ VÆ°Æ¡ng
gia... trá»i tối rồi sao?â€
“ Äã gần sáng rồi.†Ngôn Phong nói: “ Phiên nhi chắc là rất mệt, ta nghe báo lại ngÆ°Æ¡i vẫn chÆ°a chịu ăn gì đã Ä‘i ngủ rồi.â€
“ Ta không nghÄ© là mình sẽ ngủ lâu đến váºy.†Sức nặng của Ngôn Phong
trên ngÆ°á»i là m Phiên Vân không cá» Ä‘á»™ng được, y bây giá» tỉnh ngủ hẳn má»›i
nhìn hắn. Thấy y phục trên ngÆ°á»i cÅ©ng là lúc sáng hắn đã báºn má»›i lên
tiếng há»i: “ VÆ°Æ¡ng gia má»›i trở vá» thôi sao, bà n chuyện vá»›i thuá»™c hạ cÅ©ng lâu đến váºy?â€
“ Vì có má»™t số rắc rối trong mấy năm qua nên không thể má»™t lúc Ä‘á»u xá» lý, thêm nữa ta còn phải kiểm tra lại quân số có thay đổi ra sao trong
thá»i gian mình không có ở đây. Mấy ngà y nữa xem ra cÅ©ng không có bao
nhiêu thá»i gian rảnh.â€
“ Ta có thể giúp được gì hay không?â€
Ngôn Phong im lặng nhìn Phiên Vân, hắn một hồi lại nói: “ Ta biết
Phiên nhi ngươi rất thông minh, nhưng từ nay ở Thừa Viên Chức ngươi
không cần phải là m gì cả.â€
“ VÆ°Æ¡ng gia, ta…â€
“ Ta biết ngươi muốn nói gì.†Xem vẻ mặt nhăn nhó của Phiên Vân cũng
biết y không thÃch bị đối xá» nhÆ° váºy, Duáºt Ngôn Phong lại nghiêm mặt
nói: “ Ta đã nói, ta chÆ°a từng xem ngÆ°Æ¡i nhÆ° nữ nhân để đối đãi.â€
“ Váºy thì tại sao?â€
“ Vì ngÆ°Æ¡i là thê tá» của ta.â€
Phiên Vân tháºt muốn mắng hắn lại không thể, rõ rà ng nói không xem y
nhÆ° nữ nhân nhÆ°ng lúc nà o cÅ©ng luôn miệng nói y là thê tá» của hắn. Äáng
trách là Phiên Vân lại không có chút khó chịu khi nghe hắn nói váºy: “
VÆ°Æ¡ng gia ngÆ°á»i tháºt là …â€
“ Ta chỉ cần Phiên nhi sống như ngươi muốn là được.†Ngôn Phong dùng
tay đan và o trong mái tóc đen dà i của Phiên Vân, hắn vuốt nhẹ rồi nâng
lên má»™t lá»n tóc đặt trÆ°á»›c mÅ©i mình, ngá»i qua mùi hÆ°Æ¡ng dá»… chịu trên tóc
y, hắn dịu giá»ng: “ NgÆ°Æ¡i không phải muốn sống an nhà n má»™t chút không
cần phải lo đến những chuyện không đâu sao?â€
“ VÆ°Æ¡ng gia còn nhá»›?â€
“ Ta sẽ cho ngÆ°á»i xây lại má»™t căn nhà bên ngoà i thủ phủ, ngÆ°Æ¡i có thể xem đó nhÆ° nhà của riêng mình, ta cÅ©ng sẽ nuôi Phiên nhi má»—i ngà y ba
bữa nhất định không khiến ngÆ°Æ¡i chịu đói.â€
“ Gì váºy chứ…†Phiên Vân nghe hắn nói thì cÆ°á»i lá»›n: “ Nếu ngay cả
trên đất của vÆ°Æ¡ng gia cÅ©ng có thể khiến ta phải chịu đói sao.â€
“ Những thá»i gian tiếp theo hãy cố táºn hưởng cuá»™c sống mà ngÆ°Æ¡i luôn
ao Æ°á»›c Ä‘i.†Những lá»i sau đó của Ngôn Phong lại khiến Phiên Vân ngạc
nhiên, tiếng cÆ°á»i của y cÅ©ng tắt hẳn. Hắn lại nói: “ Sau nà y cho dù xảy
ra chuyện gì, mặc cho Phiên nhi không đồng ý ta cÅ©ng không để ngÆ°Æ¡i Ä‘i.â€
“ VÆ°Æ¡ng gia.†Phiên Vân nhá» giá»ng: “ Sao Ä‘á»™t nhiên lại nói những lá»i nà y?â€
“ Gả cho ta đi Phiên nhi.†Phiên Vân tròn mắt nhìn Ngôn Phong, y còn
chÆ°a kịp nói gì hắn lại tiếp: “ Chá» khi ta láºt đổ hoà ng vị của Duáºt Thừa Viêm, khi ta già nh lấy được thiên hạ nà y… ta muốn ngÆ°Æ¡i lại má»™t lần
nữa, chÃnh thức gả cho ta Ä‘i.â€
“ Chuyện nà y…â€
“ Ta biết nếu nhÆ° váºy ngÆ°á»i sẽ không còn cuá»™c sống giản dị mà mình
mong Æ°á»›c nữa, ta cÅ©ng đã suy nghÄ© rất nhiá»u nhÆ°ng lại không thể từ bá»
được ngÆ°Æ¡i.†Duáºt Ngôn Phong hai tay Ä‘á»™t nhiên ôm lấy Phiên Vân, giá»ng
nói của hắn đầy ngữ khà cao lãnh nhưng cũng tựa như đang cầu xin trước
y: “ Phiên nhi, ta sẽ khiến ngÆ°Æ¡i sống tháºt tốt nhÆ° những gì ngÆ°Æ¡i muốn
tại Thừa Viên Chức nà y, ngÆ°Æ¡i vá» sau cÅ©ng không được phép từ chối ta.â€
Phiên Vân im lặng để hắn ôm mình một hồi, nhưng y suy nghĩ thế nà o cũng không biết được vấn đỠnằm ở đâu.
Y tháºm chà lúc nháºn ra bản thân thÃch Duáºt Ngôn Phong còn lo sợ hắn
sẽ háºn y đến có thể không có cách đối diện, lý nà o lại chỉ vì con Ä‘Æ°á»ng
đế vÆ°Æ¡ng sau nà y của hắn, mà từ bá» khi hai ngÆ°á»i đã xác định được tình
cảm của đối phương?
NhÆ°ng có lẽ Ngôn Phong cÅ©ng giống nhÆ° y váºy thôi, hắn cÅ©ng lo sợ khi
từng nghe y nói vá» cuá»™c sống sau nà y của mình. Phiên Vân chợt phì cÆ°á»i, y cố đẩy hắn Ä‘ang ôm cứng trên ngÆ°á»i mình ra: “ Ngay cả chuyện mình sẽ
thÃch má»™t nam nhân nhÆ° vÆ°Æ¡ng gia, ta lúc trÆ°á»›c còn chÆ°a từng nghÄ© tá»›i,
luôn cho rằng mình vá» sau phải cÆ°á»›i má»™t nÆ°Æ¡ng tá» bình thÆ°á»ng má»™t chút,
có thêm hai hà i tá» má»›i tốt.â€
“ NgÆ°Æ¡i muốn lấy nÆ°Æ¡ng tá»?†Ngôn Phong chân mà y nhÆ° sắp đụng lại vá»›i nhau, cả giá»ng nói cÅ©ng nghe ra đáng sợ.
“ Ta nói là lúc trước không phải sao, như thế còn từng nghĩ kiếm cho
vÆ°Æ¡ng gia thêm và i cái tiểu thiếp, nhÆ° váºy đến khi biết ta không phải nữ nhân cÅ©ng không khiến ngÆ°á»i quá mất mặt.â€
Sắc mặt Ngôn Phong cà ng lúc cà ng trở đen, Phiên Vân vòng hai tay qua
cổ hắn, vÆ°Æ¡n ngÆ°á»i hôn lên trán Ngôn Phong rôi cÆ°á»i nói: “ NhÆ°ng hiện
tại lại khác, nếu ngoà i ta vương gia còn dám nghĩ đến sẽ rước thêm một
thê hai thiếp, ta nhất định không đồng ý.â€
“ Phiên nhi.â€
“ Lý do là bởi vì ta biết mình thÃch vÆ°Æ¡ng gia, ta không muốn nhìn
thấy ngÆ°á»i thân cáºn vá»›i bất kỳ ai khác ngoà i mình cả.†Phiên Vân lại
nói: “ Cho nên nói không cần biết trÆ°á»›c kia ta từng mong Æ°á»›c Ä‘iá»u gì, ta cÅ©ng Ä‘á»u có thể vì vÆ°Æ¡ng gia mà từ bá».â€
Ngôn Phong không nghÄ© sẽ nghe Phiên Vân nói vá»›i hắn những lá»i nà y,
hắn khóe môi khẽ nâng lên lại lạnh giá»ng: “ Äây Ä‘á»u là ngÆ°Æ¡i tá»± mình
nói.â€
“ Váºy còn vÆ°Æ¡ng phi thì sao?†Phiên Vân dÆ°á»ng nhÆ° không muốn bá» qua
vấn Ä‘á» nà y, hôm qua sau khi cùng Ngá»c Trúc nói chuyện y phát hiện bản
thân mình có tÃnh chiếm hữu rất cao. Nếu tháºt sá»± muốn ở bên cạnh Ngôn
Phong, y không muốn hắn lại có thêm ai khác: “ Vương gia lúc trước từng
nói bản thân không há» yêu nà ng, váºy tại sao lại muốn cÆ°á»›i nà ng là m thê.â€
Hắn tháºt nhanh không cần suy nghÄ© nói: “ Thê tá» của ta chỉ duy nhất má»™t mình ngÆ°Æ¡i.â€
“ Ta không há»i cái đó.†Phiên Vân nhăn mà y.
Ngôn Phong nhìn thấy y bá»™ dạng khó chịu nhÆ° váºy thì lại cà ng hứng thú, hắn giá»ng thì thầm nói: “ Phiên nhi, ngÆ°á»i ghen sao?â€
“ Ghen…†Äúng là váºy nhÆ°ng bị hắn há»i thẳng y có thể nháºn được sao? Chết cÅ©ng không nháºn: “ Ta không có, vì sao phải ghen chứ.â€
“ Tháºt là không có?â€
Phiên Vân khẳng định nói: “ Không có là không có, chắc chắn không, ngÆ°á»i há»i nữa cùng sẽ không ừm….â€
Bá» môi nhá» liên tục chối không ngừng lại bị Ngôn Phong cắn lấy, Phiên Vân định kháng cá»± thì tay từ sá»›m đã bị hắn bắt được áp xuống đệm giÆ°á»ng không thể Ä‘á»™ng. Má»—i lần nhÆ° váºy hắn Ä‘á»u là m nhÆ° Ä‘ang cưỡng ép y váºy,
bất quá vẫn là do Phiên Vân chống cự mới thà nh ra một mớ hỗn loạn.
Phiên Vân vì còn đang ngang bướng muốn khẳng định mình không có ghen, thế nên y nhất định vùng vẫy muốn thoát ra cái hôn của Ngôn Phong, chỉ
là sức lá»±c của bá»n há» bây giỠđã chênh lệch thấy rõ. Dù y dùng hết sức
vẫn chẳng có gì thay đổi, bản thân phản đối chỉ cà ng khiến Ngôn Phong
nổi lên cÆ¡n dục vá»ng muốn chiếm hữu.
“ Ư…†Hơi thở như muốn bị hút cạn, đầu lưỡi tê dại vì bị hắn cắn mút
không chịu buông tha. Phiên Vân cũng chẳng còn sức mà vùng vẫy, y tựa
nhÆ° con thú nhá» Ä‘uối sức mặc cho hắn thÃch thế nà o thì thế ấy.
Y không phủ nháºn mình bị nụ hôn của hắn là m nhấn chìm xuống không lối thoát, đầu óc cứ nhÆ° váºy trở nên trống rá»—ng.
Rá»i Ä‘i cánh môi má»m của Phiên Vân, Ngôn Phong nhẹ liếm Ä‘i nÆ°á»›c bá»t
trên khóe môi y. Hắn hôn lướt qua đó, tiếp là trên cằm rồi tiếp tục hôn
Ä‘i xuống. Äầu lưỡi liếm dá»c theo chiếc cổ thon nhá» của Phiên Vân, nÆ¡i
yết hầu không hiện rõ của y nhẹ cắn lấy.
“ a…!†Phiên Vân khẽ rên má»™t tiếng, y cảm thấy cả ngÆ°á»i má»—i lúc má»™t
nóng, nhÆ°ng bụng cứ sôi lên đến khó chịu. Siết chặt lấy tay Duáºt Ngôn
Phong, y nhá» giá»ng gá»i: “ VÆ°Æ¡ng gia… đợi đã…â€
Ngôn Phong dÆ°á»ng nhÆ° không muốn quan tâm đến y nói cái gì, Phiên Vân
đến lúc tay hắn cũng muốn mò và o bên trong y phục của mình mới vội lên
tiếng: “ VÆ°Æ¡ng gia… ta cả ngà y hôm qua vẫn chÆ°a có ăn gì, tháºt là cảm
thấy rất… đói bụng.â€
“…â€
“ VÆ°Æ¡ng gia?†Thấy hắn má»i hà nh Ä‘á»™ng trên ngÆ°á»i mình Ä‘á»u ngừng lại,
Phiên Vân chuyển Ä‘á»™ng ngÆ°á»i muốn đẩy hắn ra thì lại bất ngá» bị Ngôn
Phong túm lấy hai cổ tay áp lên trên: “ A!â€
Ngôn Phong mặt tháºt gần vá»›i Phiên Vân, hắn má»™t tay nâng cằm y lên,
lại hôn xuống trên môi Phiên Vân một lần mới nói: “ Phiên nhi, ngươi có
thể tạm thá»i trốn tránh nhÆ°ng tốt hÆ¡n lần sau đừng có dùng cách nà y biết chÆ°a?â€
“ Hiểu rồi.†Phiên Vân mỉm cÆ°á»i: “ Lần sau không dám nữa.â€
Ngôn Phong xem ban đầu là hắn muốn trêu chá»c y, cuối cùng lại bị
Phiên Vân là m cho mất hứng. Hắn cÅ©ng là vừa vá» tá»›i đã phải báºn chuyện
đến gần sáng, bây giá» liá»n ngã mình sang má»™t bên nhắm mắt không còn muốn quan tâm đến Phiên Vân nữa.
Thấy mình đùa có chút hÆ¡i quá, Phiên Vân ngồi dáºy nhìn Ngôn Phong nằm má»™t bên. Y kéo tay hắn: “ VÆ°Æ¡ng gia khoan hãy ngủ, ngÆ°á»i thay y phục ra trÆ°á»›c Ä‘i, ngủ váºy sẽ rất khó chịu.â€
“ Phiên nhi, đừng ồn.†Ngôn Phong mắt vẫn ngắm, hắn kéo Phiên Vân nằm xuống trở lại cũng tiện tay ôm luôn y và o lòng: “ Bây giỠta rất mệt,
ngÆ°Æ¡i cÅ©ng ngoan ngoãn ngủ thêm má»™t lúc Ä‘i.â€
Nghe hắn nói mệt, Phiên Vân liá»n nằm im không Ä‘á»™ng. Äúng là y không
để ý đến mình còn có thể ngủ má»™t giấc rồi, nhÆ°ng Ngôn Phong đến bây giá»
má»›i có thể trở vá» phòng, đúng là chÆ°a có thá»i gian để nghỉ ngÆ¡i.
ChỠmột hồi lâu không quay rầy Ngôn Phong, đợi khi chắc chắn hắn đã
ngủ say Phiên Vân má»›i nhẹ nhà ng thoát ra khá»i cái ôm của hắn. Dù gì cÅ©ng đã bị Ngôn Phong phá đến thức dáºy rồi, y lấy y phục mà Ngá»c Trúc mang
đến cho mình báºn và o, sau đó ra ngoà i muốn tìm phòng bếp nấu cho hắn và i món ăn.