Tác giả:
“ Thẫm Ngụy, con ngựa nà y của ngươi tên Hắc Bảo sao?†Nhã Thanh đứng bên
cạnh Ä‘Æ°a tay vuốt bá»m ngá»±a, vừa rồi lúc cưỡi trên nó đúng là khiến y má»™t phen hoà ng hồn, thế nhÆ°ng cảm giác khi phóng rất nhanh nhÆ° váºy lại
không tồi: “ Qủa đúng là má»™t con ngá»±a tốt, đáng tiếc ta lại không thể tá»± mình cưỡi nó.â€
“ Tháºt ra…â€
“ Tháºt ra sao cÆ¡?†Thấy Thẫm Ngụy nói chÆ°a hết câu đã ngừng, Nhã Thanh há»i lại.
Thẫm Ngụy nhìn thân hình nhá» gầy của Nhã Thanh, hắn tháºt ra muốn nói
loại ngá»±a nà y ở các trang trại cÅ©ng sẽ còn má»™t hai con gì đó, chúng cÅ©ng Ä‘á»u chÆ°a được thuần hóa, thế nhÆ°ng nói ra chỉ sợ phải thấy cảng Nhã
Thanh muốn trèo được lên lưng của mấy con ngựa hoang đó, chỉ mới nghĩ
thôi cÅ©ng thấy nguy hiểm. Hắn nhạt giá»ng nói: “ Không có gì.â€
“ Con ngÆ°á»i của ngÆ°Æ¡i cÅ©ng tháºt kỳ lạ.†Nhã Thanh thầm nháºn xét Thẫm Ngụy nà y và i tiếng rồi ngÆ°á»›c đầu nhìn lên cao.
Treo trên vách đá còn nhìn thấy Vong Âm đang muốn trèo cao hơn chút
nữa, Nhã Thanh lá»›n tiếng nói: “ Vong Âm, đã thấy Diệp Má»™ng Chi chÆ°a, nhá»› cẩn tháºn má»™t chút. Nếu không được thì ngÆ°Æ¡i xuống Ä‘i, để ta tá»± trèo lên hái là được rồi.â€
“ Không sao, ta nhìn thấy rồi, sẽ xuống liá»n đây.†Vong Âm vừa nói đã từ trên cao nhảy xuống, hắn đạp chân lên vách đá mấy lân đã nhẹ nhà ng
đáp xuống như không có gì.
Tay ôm một bó cây cỠxanh um lá với những bông hoa nhỠvà ng li ti,
Vong Âm mang chúng bá» và o trong giá» tre của Nhã Thanh, hắn lại há»i: “ Là mấy cây nà y đúng chứ, trên đó vẫn còn và i bụi để ta cÅ©ng hái xuống.â€
“ Không cần đâu.†Nhã Thanh thấy trá»i lúc nà y cÅ©ng đã sáng hẳn má»›i
nói: “ Bây giá» hái cÅ©ng không kịp nữa, hÆ¡n hết Diệp Má»™ng Chi là loại cá»
sinh sôi từ thân cây trÆ°á»›c, nếu chúng ta mang chúng Ä‘á»u hái hết sẽ không có cÆ¡ há»™i sinh ra lại cây má»›i.â€
Vong Âm nghe rồi thì nhìn mấy bụi cây mà mình vừa mới hái nói: “ Ta
chưa từng nghe nói mấy loại cỠnà y có thể dùng là m thuốc, còn có quá
trinh sinh trưởng của chúng. Nhã Thanh, ngÆ°Æ¡i biết cÅ©ng tháºt nhiá»u.â€
“ Ta từ nhỠđã thÃch phân biệt các loại thuốc, không hiểu vì sao chỉ
cần biết qua má»™t lần liá»n ghi nhá»› trong đầu. Mẫu thân cÅ©ng không chịu ở
yên má»™t chá»— dẫn ta Ä‘i khắp nÆ¡i, tá»± nhiên thá»i gian lâu dần những thứ nà y há»c há»i cÅ©ng sẽ biết.â€
“ Ra là váºy, y thuáºt của ngÆ°Æ¡i Ä‘á»u là do mẫu thân mình dạy ra sao?â€
“ CÅ©ng không phải.†Nhã Thanh nhá»› lại mấy lần mẫu thân của y tá»± ý trị bệnh cho má»i ngÆ°á»i, tháºt đúng là ác má»™ng: “ Má»™t phần là váºy, nhÆ°ng Ä‘a
số Ä‘á»u là nhá» và o sách y lÆ°u truyá»n qua nhiá»u thế hệ của nhà ta, ban đầu chỉ có thể áp dụng trên ngÆ°á»i mấy con thú nhá» bị thÆ°Æ¡ng, dần dần ta
nháºn ra mình rất yêu thÃch việc có thể trị bệnh cho má»i ngÆ°á»i. Thế nên
ta mới hà nh y đi khắp nơi, tình huống nà o cũng có thể gặp phải, từ đó
cÅ©ng tìm hiểu thêm các phÆ°Æ¡ng thức khác nhau.â€
Äứng má»™t bên im lặng để hai ngÆ°á»i bá»n há» nói chuyện hồi lâu, sợ rằng
chỉ má»™t lúc nữa mặt trá»i lên cao thì cÅ©ng nóng bức hÆ¡n nhiá»u. Thẫm Ngụy
đột nhiên lên tiếng chen và o: “ Thuốc cũng hái xong rồi, ta đến mấy
trang trại quan sát má»™t chút. Vong Âm, ngÆ°Æ¡i Ä‘Æ°a Nhã Thanh trở vá» Ä‘i.â€
Nhã Thanh xua tay nói: “ Không cần, các ngươi giúp ta đến đây được
rồi, không phải hai ngÆ°á»i Ä‘á»u có chuyện cần là m sao, ta tá»± mình Ä‘i trở
vá».â€
“ Ngươi tự mình đi chỉ sợ đến trưa cũng chưa và o được thà nh, một lát
trá»i sẽ rất nóng, vẫn là để ta Ä‘Æ°a ngÆ°Æ¡i vá» Ä‘i.†Vong Âm lên ngá»±a lại
Ä‘Æ°a tay vá» phÃa Nhã Thanh: “ Ta giúp ngÆ°Æ¡i.â€
Nhã Thanh nhìn con Mã Yết của Vong Âm, bản thân không muốn cứ phải
nhá» và o bá»n há», thế nhÆ°ng cảm giác được cưỡi má»™t con ngá»±a có thể chạy
nhanh nhÆ° váºy đúng là không từ chối được. Y nhẹ mỉm cÆ°á»i rồi nắm lấy tay Vong Âm để hắn kéo mình lên ngá»±a: “ Äa tạ.â€
Nhã Thanh ngồi trÆ°á»›c Vong Âm, tay ôm giá» tre trong ngá»±c còn thÃch thú vuốt bá»m ngá»±a của Mã Yết. Vong Âm nhìn y nhÆ° váºy lại thấy Nhã Thanh có
thêm và i tÃnh cách trẻ con, không đến nổi lúc nà o cÅ©ng tá» ra má»i váºt vô
vị khó gần.
- -------------------------------------------------------------------------------
“ VÆ°Æ¡ng gia, mùi vị thế nà o?â€
“ Do ngÆ°Æ¡i nấu, Ä‘Æ°Æ¡ng nhiên ta sẽ thấy ngon.â€
“ Ta biết rồi ngÆ°á»i cÅ©ng chỉ nói mấy lá»i nhÆ° váºy.†Phiên Vân gắp thêm và i miếng thức ăn bá» và o chén của Ngôn Phong, y suy nghÄ© lại thấy không đúng: “ Cứ tưởng Nhã Thanh sẽ đến sá»›m, hôm nay không cần phải xem bệnh
cho ngÆ°á»i sao?â€
“ Y cùng vá»›i Vong Âm và Thẫm Ngụy ra ngoà i thà nh rồi.â€
“ Ra ngoà i thà nh?†Phiên Vân ngạc nhiên: “ Lại Ä‘i cùng vá»›i hai ngÆ°á»i
bá»n há»â€¦ chắc là lại liên quan đến mấy cây cá» thuốc mà chúng ta thấy
ngoà i kia hôm qua rồi.â€
Thấy Ngôn Phong cũng không nói gì như là hắn đang khó chịu, dù sao
Vong Âm và Thẫm Ngụy cũng là hai chủ tướng trong doanh, lại cứ bị ca ca
của y kéo Ä‘i khắp nÆ¡i nhÆ° gia nhân của mình váºy. Phiên Vân nhìn Ngôn
Phong nói: “ Bá»n há» nhÆ° váºy không sao chứ?"
" Không sao." Ngôn Phong mặt bình tÄ©nh trả lá»i: " Nhã Thanh là ân nhân của ta, để y sai bảo bá»n há» cÅ©ng không có gì."
Phiên Vân gáºt gáºt đầu xong lại há»i: " VÆ°Æ¡ng gia bây giá» vẫn còn ở đây, hôm nay ngÆ°á»i không có việc gì cần là m sao?â€
“ Hôm nay thì không có.â€
“ Váºy thì tốt quá.†Phiên Vân mỉm cÆ°á»i: “ Ta hôm qua đã rất hứng thú
muốn Ä‘i xem xung quanh má»™t chút, vÆ°Æ¡ng gia má»™t lúc Ä‘i cùng được không?â€
“ Äược.†Ngôn Phong lại nói: “ Thay y phục của ngÆ°Æ¡i trÆ°á»›c, Ä‘á»u bẩn cả rồi.â€
Nhìn lại trên ngÆ°á»i mình lúc sáng loay hoay trong bếp dÃnh không Ãt bẩn, y mỉm cÆ°á»i: “ Ta Ä‘i thay ngay, vÆ°Æ¡ng gia chá» má»™t lát.â€
Phiên Vân vá»™i chạy Ä‘i thì Ngôn Phong cÅ©ng bá» Ä‘Å©a xuống, hắn trầm giá»ng gá»i: “ Thúy Ngân.â€
“ Vâng thÆ°a vÆ°Æ¡ng gia.†Thụy Ngân bên ngoà i nghe gá»i liá»n Ä‘i và o phòng.
“ Mang tất cả dá»n xuống Ä‘i.†Hắn nói tiếp: “ Nói Ngá»c Trúc chuyện
tiếp theo Ä‘á»u giao cho y tá»± mình quyết định là được, khi nà o Sát Âm vÃ
Bất Triết trở vá» láºp tức báo lại cho ta.â€
" Vâng ạ."
Bên ngoà i trên Ä‘Æ°á»ng Ä‘i lúc nà y cÅ©ng không quá đông ngÆ°á»i nhÆ° hôm qua khi há» và o thà nh, Phiên Vân cùng vá»›i Ngôn Phong Ä‘i trên Ä‘Æ°á»ng cÅ©ng thu
hút hầu nhÆ° bất cứ ai vô tình nhìn vá» phÃa há», nhất là mấy vị cô nÆ°Æ¡ng
sắc mặt cÅ©ng tá» ra thẹn thùng váºy mà ngắm ngÆ°Æ¡i ta lại không chịu chá»›p
mắt.
Phiên Vân nhìn lại Ngôn Phong Ä‘i bên cạnh mình, tuy biết hắn là vÆ°Æ¡ng gia, ngÆ°á»i đứng đầu nam địa nên ra ngoà i bị má»i ngÆ°á»i chú ý là lẽ
thÆ°á»ng, thế nhÆ°ng cái dáng vẻ tuấn tú thu hút vô hạn nà y là sao chứ?
“ Phiên nhi, sao váºy?â€
Phiên Vân xoay đầu không nhìn đến Ngôn Phong nữa, y nói: “ Vương gia
cÅ©ng tháºt có phúc, chỉ là đi trên Ä‘Æ°á»ng cÅ©ng có thể há»›p hồn cô nÆ°Æ¡ng nhà ngÆ°á»i ta.â€
“ Bản vÆ°Æ¡ng trÆ°á»›c kia Ä‘á»u nhÆ° váºy, ngÆ°Æ¡i hiện tại má»›i nháºn ra sao?â€
“ VÆ°Æ¡ng gia cÅ©ng tháºt biết đùa.†Phiên Vân khó chịu nói: “ Lúc ta má»›i gặp ngÆ°á»i cÅ©ng không biết có chuyện nhÆ° váºy đấy.â€
“ Phiên nhi, ngÆ°Æ¡i khó chịu sao?â€
“ Không có.†Thừa biết hắn thế nà o cũng lợi dụng sơ hở để trêu mình,
Phiên Vân lá»›n tiếng rồi Ä‘i qua má»™t ngõ nhá» trên Ä‘Æ°á»ng: “ Chúng ta qua
bên kia, ta muốn xem bá»n há» Ä‘ang là m cái gì.â€
“ Phiên nhi.†Ngôn Phong lạnh giá»ng, hắn liếc nhìn những kẻ bên Ä‘Æ°á»ng đến dá»a ngÆ°á»i rồi má»›i nhẹ bÆ°á»›c theo sau Phiên Vân: “ NgÆ°Æ¡i còn không
nháºn ra mình má»›i là ngÆ°á»i gây chú ý nhất hay sao?â€
Phiên Vân thấy má»i ngÆ°á»i tụ táºp lại vá»›i nhau khá ồn à o, bá»n há» Ä‘a
phần là phụ nữ và trẻ con đang treo những chiếc lồng đèn bắt ngang qua
con Ä‘Æ°á»ng nhá». Phiên Vân là m lạ cÅ©ng muốn lên tiếng há»i: “ Má»i ngÆ°á»i
Ä‘ang là m gì váºy?â€
“ NgÆ°Æ¡i không biết gì sao?â€
“ ÄÆ°Æ¡ng nhiên là ăn mừng rồi.â€
Có mấy tiếng ngÆ°á»i xung quanh lao xao trả lá»i, thế nhÆ°ng bá»n há» vẫn
chẳng thèm quan tâm ngÆ°á»i há»i là ai, má»—i ngÆ°á»i vẫn cứ chăm chú là m việt
của mình.
PhÃa hai bên Ä‘Æ°á»ng có có mất cái sạp gá»— dà i, hình nhÆ° mấy vị cô nÆ°Æ¡ng bên đó Ä‘ang vẽ lên giấy, sau đó má»›i được là m thà nh lồng đèn để treo
lên.
Phiên Vân hứng thú Ä‘i lại xem, nhìn bá»n há» ngÆ°á»i thì vẽ hoa, ngÆ°á»i
lại vẽ thú. Tránh không được tò mò y lại lên tiếng há»i: “ Ä‚n mừng lÃ
sao, má»i ngÆ°á»i có chuyện gì vui à ?â€
“ NgÆ°Æ¡i không biết vÆ°Æ¡ng gia đã trở vá» rồi sao, đây dÆ°Æ¡ng nhiên lÃ
chuyện vui. Chúng ta quyết định tổ chức ăn mừng tối nay, Ngá»c Trúc đại
nhân cÅ©ng đã đồng ý rồi.â€
“ Phải, mấy ngÆ°á»i bên Thạo Lâm tÆ°á»›ng quân còn tá»± mình dẫn ngÆ°á»i Ä‘i
săn nữa. Tháºt là háo hức quá Ä‘i, không biết có thể gặp được vÆ°Æ¡ng gia
không nhÄ©?â€
Mấy cô gái vừa nghe đến chủ Ä‘á» nà y thì lại bắt đầu xôn xao lên: “ Nếu gặp được thì tốt rồi, ta nghe nói vÆ°Æ¡ng gia còn trẻ.â€
“ Hôm qua ta đã nhìn thấy rồi, tuy chỉ nhìn ở xa nhÆ°ng cÅ©ng thấy vÆ°Æ¡ng gia rất uy phong và anh tuấn nha.â€
“ Äược yêu thÃch nhÆ° váºy?†Phiên Vân thì thầm trong miệng, y lại nhìn phÃa sau Ngôn Phong cÅ©ng Ä‘ang Ä‘i lại bên nà y, y nghÄ© nghÄ© lại thấy chỉ
sợ hắn để bá»n há» phát hiện thì lại gặp phiên phức lá»›n. Phiên Vân vá»™i
quay trở lại túm lấy cổ tay Ngôn Phong: “ Chúng ta Ä‘i nÆ¡i khác.â€
Không hiểu sao từ lúc đến Thừa Viên Chức, Phiên Vân luôn cảm thấy
Ngôn Phong xung quanh có quá nhiá»u ngÆ°á»i để ý đến hắn Ä‘i, so vá»›i trÆ°á»›c
kia thì cÅ©ng không cần phải nhÆ° váºy, cùng lắm chỉ có má»™t vÆ°Æ¡ng phi muốn
gây khó dễ mình.
Ngôn Phong thấy y nhÆ° váºy liá»n không tránh khá»i trong lòng cảm thấy
ngứa ngáy, hắn nhìn má»™t chút xung quanh liá»n kéo lại Phiên Vân. Ãp ngÆ°á»i và o má»™t góc tÆ°á»ng hắn liá»n không kiá»m chế mà hôn trên môi y: “ NgÆ°Æ¡i
còn dám nói là không ghen sao?â€
Bị Ngôn Phong chặn miệng không thể nói, Phiên Vân lần náy lại chẳng
có chút nà o phản kháng, nhÆ° váºy tay cÅ©ng vòng qua ngÆ°á»i hắn hôn đáp trả. Thế nhÆ°ng má»™t lúc khi Ngôn Phong còn muốn tiến thêm chút nữa thì lại bị Phiên Vân cắn xuống má»™t cái.
Ngôn Phong tách khá»i môi y nhÆ°ng tay vẫn không chịu buông ngÆ°á»i ra,
Phiên Vân mặt Ä‘á» hồng. Y nhìn hắn nói: “ Thấy ta vì ngÆ°á»i nhÆ° váºy, vÆ°Æ¡ng gia rất vui chứ gì?â€
“ NgÆ°Æ¡i tháºt là …†Liếm qua vết cắn trên môi mình, Ngôn Phong khẽ nhếch môi cÆ°á»i rồi lại má»™t lần giữ lấy Phiên Vân mà hôn xuống.