Tác giả:
“ Các ngÆ°Æ¡i nói Duáºt Ngôn Phong không phải là má»™t kẻ tà n phế?â€
“ Äúng váºy Ä‘iện hạ.†Tức Lâm lên tiếng đối Duáºt NghÄ©a nói: “ Chúng
thần Ä‘á»u chÃnh mắt nhìn thấy, hÆ¡n nữa thần cÅ©ng đã bị vÆ°Æ¡ng gia má»™t
chÆ°Æ¡ng đã thÆ°Æ¡ng.â€
“ Không thể nà o.†Duáºt NghÄ©a đã chÃnh mắt nhìn thấy Duáºt Ngôn Phong
bị thương nặng tổn thương đến gân cốt trong lần đi săn đó, cũng đã từng
đến nhìn xem hắn sau nà y chỉ có thể nằm một chỗ chỠchết: “ Là m sao lại
có chuyện nhÆ° váºy.â€
Tức Lâm lại nói: “ Thân cũng nghĩ chuyện nà y khó tin, thế nên vẫn
chưa dám thưa cùng điện hạ, thế nhưng đến hiện tại lại cảm thấy không
thể không nói.â€
“ Ngu ngốc.†Duáºt NghÄ©a lá»›n tiếng quát: “ Chuyện quan trá»ng nhÆ° váºy
đến bây giá» má»›i báo lên, ngÆ°Æ¡i có biết nếu sá»± tháºt kẻ đó chÃnh là Duáºt
Ngôn Phong thì chúng ta sẽ phải đối mặt không phải chỉ là má»™t Thảo ÄÆ°á»ng quân?â€
“ Äiện hạ tha tá»™i.†Tức Lâm vá»™i và ng quỳ xuống nháºn lá»—i.
“ Bá» Ä‘i.†Duáºt NghÄ©a tức giáºn má»™t hồi lại xua tay nói: “ Các ngÆ°Æ¡i Ä‘á»u xác nháºn kẻ đó chắc chắn là Nháºt Minh vÆ°Æ¡ng?â€
Lúc nà y không chỉ riêng gì Tức Lâm, cả ba ngÆ°á»i còn lại cÅ©ng lên tiếng xác nháºn: “ Äúng váºy thÆ°a Ä‘iện hạ.â€
“ Chúng thần ngà y trÆ°á»›c cÅ©ng đã gặp qua Nháºt Minh vÆ°Æ¡ng gia và i lần,
nếu không phải trên Ä‘á»i có hai ngÆ°á»i giống nhau không sai biệt, thì chắc chắn chÃnh là Nháºt Minh vÆ°Æ¡ng.â€
“ Duáºt Ngôn Phong.†Duáºt NghÄ©a trầm mặt suy nghÄ©: “ Hắn là m cách nà o
có thể bình phục trở lại nhÆ° trÆ°á»›c, không chỉ có thể cá» Ä‘á»™ng Ä‘i đứng, cả võ công cÅ©ng…â€
Chợt nhìn thấy mảnh y phục trắng được hắn cho ngÆ°á»i giặt sạch sẽ nằm
trên bà n, Duáºt NghÄ©a nhá»› lại lúc đó Phiên Vân băng bó cho hắn đã nói: “
Thứ nà y có thể cầm máu.â€
Cầm lên mảnh y phục, Duáºt NghÄ©a trong lòng nghi ngá» nói: “ Không lý nà o là do ngÆ°Æ¡i Ä‘i?â€
“ Äiện hạ, chúng ta bây giá» nên là m thế nà o, vẫn tiếp tục Ä‘uổi theo vÆ°Æ¡ng gia sao ạ?â€
“ Không cần.†Duáºt NghÄ©a nói: “ Chỉ sợ không kịp nữa, hắn đã và o đến
được lãnh thổ nam địa cho dù là ngÆ°á»i của triá»u đình cÅ©ng đừng mong có
khả năng tìm ra được.â€
“ Váºy bây giá»â€¦â€
“ Láºp tức trở vá» hoà ng thà nh, chúng ta cần bẩm báo lại vá»›i phụ hoà ng tìm đối sách.â€
“ Tuân lệnh.â€
- ----------------------------------------------------------------------------------------
“ Nhiá»u ngá»±a tháºt.†Phiên Vân từ trong xe nhìn bên ngoà i đồng cá» thảo nguyên rá»™ng lá»›n, phÃa xa còn nhìn thấy má»™t Ä‘Ã n ngá»±a Ä‘ang phóng nhanh
trên đất: “ Bá»n chúng Ä‘á»u là ngá»±a hoang cả sao?â€
“ Không phải.†Ngôn Phong kéo Phiên Vân ngồi và o trong, tránh đi ánh
nắng bên ngoà i lá»t và o cá»a. Hắn trầm mặt nói: “ Ngá»±a hoà ng trên thảo
nguyên nà y thÆ°á»ng không Ä‘i thà nh Ä‘Ã n nhÆ° váºy, bá»n chúng Ä‘á»u được trang
trại chăn nuôi.â€
“ VÆ°Æ¡ng gia từ lúc và o đến thảo nguyên thì tâm trạng cÅ©ng rất tốt, ngÆ°á»i thÃch nÆ¡i nà y váºy sao?â€
Ngôn Phong khẽ vuốt mái tóc bị gió lùa và o thổi bay của Phiên Vân,
hắn nói: “ Ta lúc vừa sinh ra thì phụ hoà ng cũng đã năm mươi lăm tuổi,
ta so vá»›i những huynh đệ khác sinh quá muá»™n, tháºm chà nhi tá» của hoà ng
huynh là Duáºt Thừa Viêm lúc đó cÅ©ng đã mÆ°á»i sáu thà nh niên. Khi ta lên
bốn phụ hoà ng cÅ©ng qua Ä‘á»i, bản thân là ấu tá» không có thế lá»±c, là má»™t
tay hoà ng huynh nuôi dưỡng rèn luyện, xem ta nhÆ° chÃnh nhi tá» của mình.â€
“ NhÆ°ng ta cuối cùng vẫn là đệ đệ của hoà ng đế, không tránh khá»i
những lá»i dị nghị bởi triá»u thần, hoà ng huynh liá»n phong cho ta má»™t cái
chức vÆ°Æ¡ng ban mÆ°á»i tám quáºn đất phong tại nam địa, dạy ta cưỡi ngá»±a cầm kiếm cÅ©ng trên chÃnh mảnh đất nà y.â€
“ Vương Gia?†Không nghĩ đến hắn sẽ kể chuyện trước đây của mình cho
y, Phiên Vân vừa ngạc nhiên cÅ©ng tò mò nhìn hắn: “ NgÆ°á»i Ä‘ang nói đến
tiên hoà ng sao?â€
“ Äúng váºy.†Ngôn Phong nhìn bên ngoà i cá»a khung trá»i rá»™ng lá»›n, cà ng
khiến hắn nhá»› lại những chuyện trÆ°á»›c kia, hắn Ä‘á»™t nhiên trầm giá»ng: “
Äáng tiếc, huynh ấy cÅ©ng không thoát khá»i bệnh táºt, Duáºt Thừa Viêm lại
không thể giống nhÆ° phụ hoà ng của hắn là m má»™t minh quân.â€
Phiên Vân im lặng không nói gì, việc tiên đế ngà y trÆ°á»›c xem trá»ng vÃ
yêu thÆ°Æ¡ng hoà ng đệ Nháºt Minh vÆ°Æ¡ng ra sao có lẽ đã không Ãt ngÆ°á»i biết. Tháºm chà ngay cả nhi tá» và tôn tá» cÅ©ng xem ra có phần thua kém, hắn
tháºm chà còn cho phép Nháºt Minh vÆ°Æ¡ng tá»± nắm quyá»n luyện binh cho chÃnh
đất phong của mình, thế nên Thảo ÄÆ°á»ng quân hiện tại chỉ nằm dÆ°á»›i quyá»n
Nháºt Minh vÆ°Æ¡ng.
Hoà ng đế vì váºy lo lắng má»™t ngà y tiểu hoà ng thúc đã từng lấy tất cả
vinh quang của mình, một lần dẫn binh tạo phản cũng không phải không có
nguyên do. Thế nhÆ°ng Phiên Vân cho rằng, Ngôn Phong sẽ không là m váºy vá»›i nhi tá» của ngÆ°á»i mà hắn hết lòng kÃnh trá»ng nhÆ° tiên đế. Chỉ là hoà ng
đế bức ngÆ°á»i quá đáng, đến má»™t lúc hắn cÅ©ng phải nên biết, ép ngÆ°á»i đến
ngõ chết không thể không bị đánh trả.
“ Phiên Nhi.â€
“ A†Äá»™t nhiên bị Ngôn Phong kéo ngã xuống trên ná»n xe ngá»±a, lúc nhìn lại thì nháºn ra hắn đã chén phÃa trên ngÆ°á»i mình chẳng có chá»— né tránh, Phiên Vân chá»›p mắt hai cái má»›i nói: “ VÆ°Æ¡ng gia, ngÆ°á»i Ä‘á»™t nhiên lại
sao váºy?â€
“ Thá»i gian ở Hà Trì thà nh không thể cùng ngÆ°Æ¡i ở chung má»™t phòng,
trên Ä‘Æ°á»ng Ä‘i lại liên tục bị biểu ca ngÆ°Æ¡i canh chừng bên mình.†Ngôn
Phong nhếch khóe môi: “ Hiếm khi có cơ hội chỉ có ta và ngươi, ngươi
nghÄ© xem ta muốn là m gì?â€
“ Ta…†Phiên Vân còn chưa kịp đỠmặt thì lại nhìn thấy ánh mắt hắn
ngừng lại ở ngá»±c mình, phiên vân tức giáºn lá»›n tiếng: “ NgÆ°á»i nhìn cái
gì, có nhìn ta cÅ©ng chẳng có được đâu.â€
Ngôn Phong nghe y quát thì báºt cÆ°á»i, hắn rõ rà ng biết Phiên Vân sẽ
nổi nóng nhÆ°ng vẫn muốn trêu y. Hắn cÆ°á»i má»™t hồi thì ngừng lại, nét mặt
cÅ©ng trở nên khác lạ cứ im lặng nhìn ngÆ°á»i bên dÆ°á»›i.
Phiên Vân tức giáºn lại thôi, thấy hắn nhÆ° váºy cÅ©ng là m lạ lên tiếng: “ VÆ°Æ¡ng gia, trong lòng khó chịu sao?â€
“ NgÆ°Æ¡i…†Ngôn Phong đầu cúi thấp tá»±a trên ngá»±c Phiên Vân, hắn dịu giá»ng nói: “ Là thê tá» của ta.â€
“ Tháºt là .†Không biết đã phải nghe hắn nói câu nà y biết bao nhiêu
lần, Phiên Vân dùng hết sức mình trở ngÆ°á»i. Lần nà y lại đến phiên y nằm
trên ngÆ°á»i Ngôn Phong, đôi mắt linh hoạt đầy ý cÆ°á»i nhìn hắn: “ Äúng
váºy, ta là thê tá» của vÆ°Æ¡ng gia.â€
Ngôn Phong mặt lạnh nhìn y, gương mặt xinh đẹp ngay trước mắt hắn,
mái tóc Ä‘en suôn dà i phủ xuống trên ngÆ°á»i hắn, Ngôn Phong cuối cùng cÅ©ng khiến y lại má»™t lần nói lại lá»i nà y vá»›i mình.
“ Phiên Vân, muốn ra ngoà i nà y một chút không?†Nhã Thanh lúc nà y
cưỡi ngựa bên ngoà i, y đến gần bên xe lớn tiếng nói: “ Không khà cũng
rất tốt, đừng ngồi mãi trên xe cả con ngÆ°á»i cÅ©ng cảm thấy ngá»™t ngạt.â€
Äúng lúc bên trong xe cÅ©ng là tình cảnh khiến Phiên Vân khó xá», y tuy xác nháºn tình cảm đối vá»›i Ngôn Phong nhÆ°ng mấy hà nh Ä‘á»™ng thân máºt quá
mức lại không thể thÃch ứng được mà vá»™i lá»›n tiếng trả lá»i: “ Äược.â€
Phiên Vân nói rồi kéo tay Ngôn Phong: “ VÆ°Æ¡ng gia cÅ©ng Ä‘i Ä‘i, gần đây cứ phải ngồi xe ngá»±a ngÆ°á»i cÅ©ng lÆ°á»i biếng hoạt Ä‘á»™ng tay chân rồi. Chỉ
qua tối nay là đến nÆ¡i, chúng ta cưỡi ngá»±a là được rồi.â€
Ngôn Phong nghe y nói váºy thì mỉm cÆ°á»i, hắn bất ngỠôm lấy eo của
Phiên Vân rồi vén mà n kéo ngÆ°á»i ra khá»i xe: “ Thẫm Ngụy, mang ngá»±a lại
đây.â€
Thẫm Ngụy vừa nghe liá»n láºp tức thúc ngá»±a đến, hắn buông dây cÆ°Æ¡ng
nhảy sang cỗ xe vẫn còn đang chạy, cùng lúc Ngôn Phong cũng một tay ôm
bên eo Phiên Vân, hắn đạp chân một cái đã mang theo y bay lại ngồi trên
con ngựa của Thẫm Ngụy.
Phiên Vân vừa rồi còn không biết mình là m thế nà o qua được đây, y xoay đầu nhìn Ngôn Phong: “ VÆ°Æ¡ng gia… ngÆ°á»i từ lúc nà o…â€
“ Chắc phải Ä‘á»u nhá» và o y thuáºt của biểu ca ngÆ°Æ¡i rất tốt sao?â€
“ NhÆ°ng…†Không nghÄ© tá»›i hắn chỉ không lâu trÆ°á»›c đây vẫn còn khó khăn Ä‘i lại, bây giá» lại nhẹ nhà ng có thể mang theo cả y phi thân nhÆ° váºy
tháºt không tưởng mà : “ VÆ°Æ¡ng gia, ngÆ°á»i hoà n toà n hồi phục nhÆ° trÆ°á»›c rồi sao... tháºt là quá lợi hại Ä‘i."
“ Vẫn chưa hoà n toà n bình phục.†Ngôn Phong một tay vòng qua eo ôm
trước bụng Phiên Vân, một tay cầm cương thúc ngựa chạy nhanh trên thảo
nguyên. Äã rất lâu rồi hắn má»›i cảm thấy tốt nhÆ° váºy, hắn đã từng cho
rằng mình mãi mãi cũng chỉ còn có thể nằm một chỗ sống như một phế nhân
vô dụng. Mang hắn trở lại cuá»™c sống nà y chÃnh là ngÆ°á»i Ä‘ang ở trong vòng tay hắn, Äà n Phiên Vân.
“ VÆ°Æ¡ng gia.†Phiên Vân lá»›n tiếng nói vì sợ hắn sẽ không nghe thấy: “ Ta nhìn thấy cánh Ä‘Æ°á»ng rừng bên kia rồi, có phải Ä‘i qua đó thì đã sắp
đến Thừa Viên Chức?â€
“ Äúng váºy.â€
“ Ta còn lo lắng sẽ phải gặp phải quân lÃnh truy bắt của triá»u đình
hay tam hoà ng tá», không ngá» từ thà nh Hà trì má»™t Ä‘Æ°á»ng Ä‘i đến giá» vẫn
không gặp phải trở ngại gì nữa.â€
“ Sát Âm cùng Bất Triết báo tin nói Duáºt NghÄ©a đã trở vá» hoà ng thà nh, bị gây rối suốt Ä‘Æ°á»ng Ä‘i bá»n há» không có khả năng Ä‘uổi kịp chúng ta.â€
“ Má»—i thuá»™c hạ của vÆ°Æ¡ng gia ai cÅ©ng lợi hại đến váºy sao?â€
Ngôn Phong suy nghĩ xong rồi nói: “ Không phải ai cũng biết võ, bên
cạnh ta vẫn còn má»™t ngÆ°á»i, tuy không có phải ngÆ°á»i luyện võ nhÆ°ng hắn
tà i trà hÆ¡n ngÆ°á»i, thá»i gian ta ở tại hoà ng thà nh tất cả má»i sá»± trên
dÆ°á»›i Ä‘á»u do hắn xá» lý.â€
Nhìn Ngôn Phong cùng Phiên Vân cà ng ngà y cà ng trở nên gần gũi, hỠgần vỠđến Thừa Viên Chức lại khiến Thẫm Ngụy bất an.
Vong Âm đánh xe ngá»±a ngồi ngay bên cạnh dÆ°á»ng nhÆ° cÅ©ng hiểu được vì
sao Thẩm Ngụy có vẻ mắt suy tư kia, hắn lên tiếng: “ Chuyện của vương
gia, chúng ta không thể nà o quản đến được.â€
“ Ta biết.†Thẫm Ngụy Ä‘Æ¡n giản trả lá»i, Vong Âm cÅ©ng tá»± nhiên sẽ không nói thêm gì.
Suy nghÄ© má»™t hồi lá»t và o tầm mắt bá»n há» lại nhìn thấy Nhã Thanh Ä‘ang
cưỡi ngá»±a phÃa trÆ°á»›c, trông y lúc nà o cÅ©ng tá» ra nhà n nhã, không có vui
cũng chẳng có buồn chỉ đơn giản là đang sống theo ý mình mà thôi.
- -------------------------------------------------------------------------------------------
“ Äại nhân.â€
Nghe tiếng từ bên ngoà i, nét chữ ngay thẳng ngừng lại trên mặt giấy
trắng. Äôi mắt chá»›p mở tá» ra má»™t má»™t chút phiá»n muá»™n, tay áo mà u Ä‘á» khẽ
lay Ä‘á»™ng nhẹ nhà ng đặt bút trên tay xuống, y lên tiếng: “ Có chuyện gì?â€
“ Là tin tức của vÆ°Æ¡ng gia.â€
“ VÆ°Æ¡ng gia?†GÆ°Æ¡ng mặt nhợt nhạt hiện lên nét vui mừng, Ngá»c Trúc
bÆ°á»›c ra khá»i phòng cÅ©ng không tá» ra thất thố, y cháºm rãi nói: “ VÆ°Æ¡ng
gia có tin tức gì rồi?â€
“ Äúng váºy thÆ°a đại nhân, Văn tÆ°á»›ng quân vừa nháºn được tin đã dẫn ngÆ°á»i Ä‘i nghênh đón vÆ°Æ¡ng gia.â€
Ngá»c Trúc nhẹ gáºt đầu: “ Báo tin nà y cho tất cả tÆ°á»›ng sÄ© mÆ°á»i ba
doanh, vÆ°Æ¡ng gia bình an trở vá» chÃnh là sÄ© khà lá»›n nhất cho Thảo ÄÆ°á»ng
quân ta.â€
“ Tuân lệnh.â€
Cháºm bÆ°á»›c Ä‘i trên ná»n đá lạnh lẽo, nÆ¡i nà y đã bao lâu không còn cảm
giác ấm áp thân thÆ°Æ¡ng. Ngá»c Trúc đứng trên tÆ°á»ng thà nh cao nhìn vá» cả
má»™t khung trá»i rá»™ng lá»›n bao la phÃa xa, y nhẹ giá»ng: “ NgÆ°á»i cuối cùng
cÅ©ng đã quay trở lại rồi.â€