- Trang chủ
- Thú Nhân Chi Tư Văn
- ChÆ°Æ¡ng 3
Tác giả:
Äây là … cái gì? Nâng nâng tay, rất tốt, móng vuốt xù lông trÆ°á»›c mắt di chuyển lên xuống và i cái, cúi đầu nhìn nhìn ngó ngó, mà u lông sáng mượt, là má»™t tấm da hổ hiếm có. TÆ° Văn liá»n bùng nổ, xuyên việt đến thân thể ngÆ°á»i khác thì thôi, nà y mẹ nó biến thà nh dã thú là sao thế nà y! MN, chẳng lẽ nguyên chủ của thân thể nà y là má»™t con yêu tinh hổ? Có cần phải lừa đảo đến thế không!
Con hổ to lá»›n cứ nhÆ° váºy mà ở trên giÆ°á»ng nóng nảy Ä‘i Ä‘i Ä‘i lại, chỉ là thân mình hÆ¡i xiêu xiêu vẹo vẹo, khiến cho sá»± nóng nảy kia dần dần thà nh ra đáng yêu. Og đứng ở cá»a, trầm mặc nhìn con hổ xiêu xiêu vẹo vẹo, má»™t lúc lâu sau, lên tiếng nói: “Cáºu nên ăn cÆ¡m chiá»u.â€
Thân hình con hổ cứng Ä‘á», vá»™i và ng xoay lại nhìn anh, thế nhÆ°ng không đợi nó xoay xong, bởi vì quá mức kÃch Ä‘á»™ng mà bÆ°á»›c nhầm chân, rầm má»™t tiếng ngã xuống giÆ°á»ng.
Og yên lặng cùng con hổ nằm trên mặt đất nhìn nhau má»™t lúc, khóe miệng không thể nháºn ra mà hÆ¡i nhếch lên, sau đó, trÆ°á»›c ánh mắt vá»™i và ng của con hổ, bình tÄ©nh nói: “Thú con vừa biến hóa xong thÆ°á»ng sẽ vì không khống chế được lá»±c lượng mà đột nhiên biến hóa giữa hình thú và hình ngÆ°á»i, cáºu lần đầu tiên biến hóa, không giá»i khống chế lá»±c lượng nhÆ° ngÆ°á»i khác, cho nên biến thà nh thú là rất bình thÆ°á»ng, chỠđến lúc cáºu nắm giữ lá»±c lượng thuần thục, tá»± nhiên sẽ tốt hÆ¡n. Äây là bữa tối của cáºu, ba ngà y sau, tôi sẽ dạy cáºu kÄ© xảo Ä‘i săn, nhÆ°ng trong thá»i gian nà y, cáºu cần thuần thục chuyển hóa giữa hình ngÆ°á»i và hình thú.â€
Nói xong liá»n ném má»™t Ä‘á»™ng váºt không biết tên nãy giá» vẫn khiêng trên vai xuống, là m bụi đất bay lên, sau đó mặt không chút thay đổi rá»i Ä‘i. TÆ° Văn trợn to mắt nhìn bóng ngÆ°á»i Ä‘Ã n ông cà ng Ä‘i cà ng xa, miệng há hốc, muốn nói chuyện, lại chỉ có thể phát ra tiếng hổ gầm trầm thấp, anh hÆ¡i sá»ng sốt, lúc nà y má»›i chân chÃnh cảm giác được việc bản thân biến thà nh má»™t con dã thú là tháºt.
Thế nhÆ°ng, anh zai à , Ãt ra anh cÅ©ng phải mang lá»a tá»›i chứ, không có lá»a, ngà i định bắt tôi ăn thịt sống sao? Tuy rằng tôi hiện tại là dã thú, nhÆ°ng cÅ©ng là con ngÆ°á»i nha, không thể kỳ thị nhá! Anh ngốc ngốc nhìn con váºt hÆ¡i giống lợn rừng đã chết nằm trên mặt đất, khá lá»›n, bụng bắt đầu sôi ùng ục, sau đó tá»± nhiên cảm thấy cá»±c kì đói bụng, mà thịt lợn dÆ°á»›i đất kia nhìn tháºt ngon là nh. TÆ° Văn láºp tức chảy mồ hôi lạnh, quả nhiên biến thà nh dã thú thì sẽ có táºp tÃnh tÆ°Æ¡ng quan, trÆ°á»›c kia anh cÅ©ng không chảy nÆ°á»›c miếng vá»›i thịt tÆ°Æ¡i, lại cà ng không cảm thấy mùi máu tÆ°Æ¡i trên ngÆ°á»i lợn rừng tháºt mê ngÆ°á»i.
Mà mặc kệ anh nghÄ© nhÆ° thế nà o, con lợn rừng nà y là phải ăn, bởi vì anh tháºt sá»± rất đói bụng. Từ lúc anh tỉnh lại đến giỠđã gần hết má»™t ngà y, mà anh hôn mê bao lâu cÅ©ng không biết, chỉ có má»™t chén nÆ°á»›c nhá» xÃu kia, anh đã đói đến ná»—i ngá»±c dán và o lÆ°ng rồi. Thế nhÆ°ng anh không muốn ăn đồ sống, chỉ có thể chá»n cách biến thà nh hình ngÆ°á»i, sau đó nhóm lá»a nấu chÃn con mồi rồi má»›i ăn. Ãp chế ý tưởng dÆ° thừa trong lòng, TÆ° Văn cẩn tháºn ngẫm nghÄ© lá»i ngÆ°á»i ná» nói, sau đó nhắm mắt lại, cháºm rãi cảm nháºn cổ lá»±c lượng nhÆ° có nhÆ° không trong cÆ¡ thể.
Có lẽ là do đói khát kÃch phát tiá»m lá»±c của thân thế, không bao lâu anh đã cảm thấy cả ngÆ°á»i nóng lên, khi mở mắt ra cÅ©ng đã biến được vá» hình ngÆ°á»i. Anh yên lặng nhìn bầu trá»i đã trở nên u ám, ra khá»i phòng, định Ä‘i tìm và i thứ để đánh lá»a.
Giá» Ä‘i ra, TÆ° Văn má»›i nhìn thấy rõ cảnh váºt nÆ¡i nà y, hai gian phòng ở là m bằng đá, bên trái có má»™t gốc đại thụ che trá»i, không biết là loại gì, bốn phÃa cá» dại cÅ©ng không nhiá»u, thÆ°a thá»›t má»c lên trên mặt đất hÆ¡i và ng. Trong viện có má»™t cái vại đá cá»±c lá»›n, Ä‘áºy bằng má»™t tấm ván gá»— bóng loáng, nhấc nắp lên, bên trong trà n đầy nÆ°á»›c trong. Phòng không có cá»a, TÆ° Văn có thể rõ rà ng nhìn thấy bên trong má»™t căn phòng khác có má»™t bếp lò bằng đá, anh liá»n Ä‘i và o, nhÆ°ng cÅ©ng ngay láºp tức phát hiện nÆ¡i nà y mặc dù có bếp lò, nhÆ°ng ngoại trừ bếp thì cái gì cÅ©ng không có, bên trên bếp tháºm chà còn có má»™t tầng bụi rất dà y.
ChÆ°a từ bỠý định, Ä‘i lại trong phòng, anh chán nản phát hiện nÆ¡i nà y ngoại trừ cái bếp lò kia thì tháºt sá»± không có bất cứ thứ gì. Không thú vị nhìn nhìn bên trong bếp lò, hai cục đá nhá» nhá», hồng hồng hấp dẫn sá»± chú ý của anh, nà y có phải đá đánh lá»a không? NhÆ°ng mà , mặc kệ có phải không, Ä‘áºp đá và o nhau sẽ có tia lá»a xuất hiện, nếu tia lá»a rÆ¡i và o trên củi khô ráo là có thể có lá»a.
TÆ° Văn láºp tức cầm lấy hai cục đá hồng bên trong bếp, sau đó ngạc nhiên phát hiện đá nà y không ngá» rất ấm, chỠđến lúc tìm đủ nhánh cây khô, đánh hai cục đá và o nhau, TÆ° Văn lại má»™t lần nữa 囧. Ai có thể nói cho anh biết cục đá nà y vì sao sẽ bốc lá»a, giống nhÆ° ngá»n nến Ä‘ang cháy? Anh lại má»™t lần nữa cảm thấy giá»›i hạn cùng tam quan* của mình lại được cáºp nháºt.
*tam quan: thế giới quan, nhân sinh quan, giá trị quan.
Yên lặng tá»± giá»…u cợt trong lòng, Ä‘á»™ng tác trên tay cÅ©ng không cháºm, vá»™i và ng Ä‘em tảng đá để sát và o củi, đợi bắt lá»a liá»n láºp tức ném cục đá trên tay xuống đất, vừa rÆ¡i xuống mặt đất cục đá liá»n tắt. TÆ° Văn không kịp cảm thán, nhanh tay nâng nhánh cây, lá»a cuối cùng cÅ©ng cháy, mang con mồi vừa xá» lý qua để lên trên ngá»n lá»a, cháºm rãi nÆ°á»›ng.
Äến khi mùi thịt nÆ°á»›ng từ từ bay ra, TÆ° Văn đã đói đến trắng cả mắt, anh vốn không có dao, trầm tÆ° suy nghÄ© má»™t chút liá»n nghÄ© đến móng vuốt của mình, anh thá» thú hóa bà n tay, tuy thất bại nhiá»u lần, nhÆ°ng cuối cùng cÅ©ng là m được. Chỉ là quá mất thá»i gian, cá»™ng thêm thá»i gian nÆ°á»›ng thịt cùng tìm nhánh cây, có lẽ đã qua ná»a đêm.
Tuy thịt không có bất cứ đồ gia vị nà o vừa tanh vừa khó ăn nhÆ°ng TÆ° Văn vẫn ăn má»™t hÆ¡i hết gần má»™t ná»a, không có cách nà o khác, anh tháºt sá»± rất đói, còn thừa là do sau khi hÆ¡i no, không thể chịu nổi vị thịt nữa nên dừng lại. NhÆ°ng mà nhÆ° váºy cÅ©ng coi nhÆ° tạm ổn, lâu lắm không ăn, anh cÅ©ng không muốn ăn quá nhiá»u thịt má»™t lúc.
Giải quyết xong cÆ¡n đói, và i vấn Ä‘á» tất yếu phải tá»± há»i cÅ©ng dần dần trở lại đầu TÆ° Văn. NÆ¡i nà y hẳn không phải là cái thế giá»›i anh vốn sinh sống, anh cÅ©ng chÆ°a từng nghe nói con ngÆ°á»i có thể biến thà nh dã thú, mà Mặt Trăng mà u lam tối trên bầu trá»i kia cà ng là m anh chắc chắn rằng anh bây giá» không ở trên Trái Äất, ánh trăng ở Trái Äất là mà u trắng đúng không, là phản xạ ánh sáng của Mặt Trá»i.
Thêm cả thân thể của anh bây giá», đủ loại dấu hiệu là m trong lòng anh xuất hiện má»™t suy Ä‘oán không tốt, nÆ¡i nà y, có lẽ chÃnh là má»™t thế giá»›i đặc thù trong các loại thế giá»›i xuyên việt mà bạn anh đã nói vá»›i anh, thế giá»›i Thú Nhân: tất cả Ä‘Ã n ông trưởng thà nh Ä‘á»u có thể biến thà nh dã thú, hay là nói, bá»n há» vốn giống dã thú hÆ¡n giống ngÆ°á»i.
Anh Ä‘au đầu cau mà y, anh là má»™t ngÆ°á»i hiện đại, biết má»™t Ãt kÄ© xảo cách đấu, nhÆ°ng nếu đánh nhau vá»›i dã thú mà dùng cách đấu thì tháºt sá»± là vô dụng. HÆ¡n nữa, nếu không Ä‘oán sai, vá»›i con mồi lá»›n nhÆ° váºy, muốn giết chết hẳn là dùng hình thú mà không phải hình ngÆ°á»i, mà giết chết, nhất định sẽ xuất hiện máu me cùng bạo lá»±c mà anh chÆ°a từng gặp, váºy nên, việc quan trá»ng nhất bây giá» là há»c táºp kỹ xảo dùng hình thú Ä‘i săn nhÆ° thế nà o.
Từ cuá»™c nói chuyện của Og vá»›i thiếu niên kia, TÆ° Văn phán Ä‘oán rằng trình Ä‘á»™ sản xuất của nÆ¡i nà y hẳn là không cao lắm, nếu không cÅ©ng không trong lúc thá»i tiết còn chÆ°a quá mát mẻ nhÆ° thế nà y mà vẫn bá»c da thú tháºt dà y. Cho nên sinh tồn ở đây có lẽ chủ yếu dá»±a và o con mồi mà Thú Nhân giết được, còn vá» cây nông nghiệp, còn chÆ°a biết là có hay không, anh cÅ©ng không quên Ä‘iá»u ngÆ°á»i bạn há»c kia nói cho anh biết vá» thế giá»›i Thú Nhân, thế giá»›i Thú Nhân phân hai loại, má»™t là tÆ°Æ¡ng lai, má»™t và cổ đại. Vị trà của anh bây giá» tháºt rõ rà ng là loại thứ hai, váºy nếu đã là cổ đại, đồ váºt thu hoạch có lẽ là không nhiá»u.
Thế nhÆ°ng Ä‘iá»u duy nhất là m anh cảm thấy may mắn là chủ nhân của thân thể nà y trÆ°á»›c đây hình nhÆ° chÆ°a từng biến hóa, nói cách khác, không có ai biết anh ta hóa thà nh hình ngÆ°á»i sẽ có bản tÃnh cùng tÃnh tình nhÆ° thế nà o, cho nên, chỉ cần anh cẩn tháºn má»™t chút, vá»›i là do đó, có lẽ có thể giúp anh hiểu biết thêm vá» tình trạng của thế giá»›i nà y.