- Trang chủ
- Thú Nhân Chi Tư Văn
- ChÆ°Æ¡ng 4
Tác giả:
*Lệ tỷ, em thấy bạn Og rất giống tỷ phu, thê nô mặt liệt =)))*
Tuy rằng đêm qua ngủ rất muá»™n, thế nhÆ°ng trá»i vừa má»›i sáng TÆ° Văn đã mở mắt, cả ngÆ°á»i Ä‘á»u thoải mái nhÆ° sau giấc ngủ no, xem ra dù cho có biến thà nh ngÆ°á»i thì vẫn có ảnh hưởng của gen dã thú. Nhìn nhìn sân bên ngoà i, TÆ° Văn quyết định phải thu tháºp sạch sẽ nÆ¡i ở tÆ°Æ¡ng lai của mình. Theo lá»i của Og và thiếu niên kia, nếu anh nguyện ý thì có thể và o ở bên trong bá»™ lạc, thế nhÆ°ng anh cảm thấy ở chá»— nà y rất tốt, Ãt nhất, trÆ°á»›c khi biết rõ rà ng má»i chuyện anh không định tùy tiện ở bên trong bá»™ lạc.
Anh rá»i giÆ°á»ng, dùng nÆ°á»›c còn lại trong vại rá»a mặt, nhai nhai cà nh liá»…u tối qua bẻ xuống, vệ sinh cá nhân coi nhÆ° xong. Lại nói, việc cà nh liá»…u có thể vệ sinh khoang miệng là do ông ná»™i dạy anh. TrÆ°á»›c kia, nhà nghèo, ông ná»™i tiếc tiá»n mua kem đánh răng nên sẽ bẻ má»™t Ä‘oạn nhà nh liá»…u, dÃnh má»™t chút muối để vệ sinh răng miệng. Anh không tìm thấy muối trong phòng nên chỉ có thể nhai nhai nhÆ° váºy.
Là m xong vệ sinh cá nhân, tiếp theo là quét tước trong nhà , tro bụi trong phòng bếp quá dầy, con mồi còn thừa cùng với xương cốt tối qua cũng phải tìm chỗ xỠlý. Nhổ cỠdại trong viện, lại dùng móng vuốt thú hóa đà o hố, chôn xương cốt cùng con mồi thừa, nhìn tro bụi trong phòng bếp, anh quyết định là m một cái chổi. Nhưng mà thứ nà y anh chưa từng là m, chỉ là trước đây nghiên cứu qua hình dáng chổi, hơn nữa nơi nà y cũng không có dây thừng.
NghÄ© nghÄ©, TÆ° Văn Ä‘i ra ngoà i, định tìm dây leo và cỠđể là m chổi. Không thể không nói, hoà n cảnh nÆ¡i nà y rất tốt, nÆ¡i nÆ¡i Ä‘á»u là cây và cá», hÆ¡n nữa cÅ©ng không có ô nhiá»…m môi trÆ°á»ng, thá»±c sá»± là thiên nhiên không ô nhiá»…m, anh bá»—ng nhiên có loại cảm giác trở vá» thôn trang nhỠở vùng núi hẻo lánh, Ä‘á»u là xinh đẹp yên bình, Ä‘á»u là cùng thế vô tranh, Ä‘á»u khiến anh thÃch.
Rất nhanh anh liá»n phát hiện má»™t loại cá» dại khá giống nhÆ°ng to lá»›n hÆ¡n cá» Ä‘uôi mèo, chỉ khác ở Trái Äất má»c chi chit khắp nÆ¡i, loại cá» nà y ở đây phân bố cÅ©ng không dầy đặc, nhÆ°ng cÅ©ng không quá Ãt. Hái má»™t bó to cá» Ä‘uôi mèo, lại dứt đủ dây leo dà i, anh quyết định trở vá» nhà *.
*bản QT: dẹp Ä‘Æ°á»ng hồi phủ.
Äầu tiên là dùng móng vuốt cắt dây leo thà nh mÆ°á»i căn bằng nhau, dùng má»™t căn cá»™t toà n bá»™ cá»ng cá» Ä‘uôi mèo và o vá»›i nhau, sau đó lại dùng dây leo ở trung gian cố định từng cụm bông cá» nhá»*, má»™t cây chổi giản dị liá»n ra Ä‘á»i. Vá» phần hiệu quả, TÆ° văn nhìn lá»›p bụi nà y chồng lên lá»›p bụi kia trong phòng bếp, lại nhìn cái chổi cá» Ä‘uôi mèo Ä‘Æ¡n sÆ¡ trên tay, thở dà i. Quả nhiên, chỉ dá»±a và o kà ức cùng tưởng tượng là không đủ.
*đừng há»i tui, tui cÅ©ng không hiểu tui viết chi, bản QT: dùng má»™t căn Ä‘em cá» Ä‘uôi mèo toà n bá»™ Ä‘á»u từ dÆ°á»›i mặt tuệ xá» cá»™t và o cùng nhau, lại Ä‘em tuệ nhất tiểu Ä‘em nhất tiểu Ä‘em dùng dây leo từ trung gian cố định cùng má»™t chá»—.
Thế nhÆ°ng phòng ở vẫn là phải quét, sau khi há»ng cái chổi thứ sáu, phòng bếp cuối cùng cÅ©ng sạch sẽ, mà lúc nà y, anh cÅ©ng gặp được tá»™c trưởng trong truyá»n thuyết.
Lúc tá»™c trưởng đến, TÆ° Văn Ä‘ang cầm cái chổi thứ bảy gần há»ng Ä‘i từ bếp ra, nhìn thấy ngÆ°á»i Ä‘Ã n ông trung niên tóc hÆ¡i và ng óng ánh sáng trÆ°á»›c mắt, trong lòng khẽ giáºt mình. Nếu đến đây, nhất định là ngÆ°á»i mà nguyên chủ quen biết, còn anh, anh tháºt sá»± là không biết đối phÆ°Æ¡ng.
Äúng lúc anh rối rắm không biết xÆ°ng hô đối phÆ°Æ¡ng nhÆ° thế nà o, Og xuất hiện, trên tay còn có má»™t cái túi không lá»›n không nhá». Nhìn thấy ngÆ°á»i Ä‘Ã n ông trung niên, anh ta thá»±c bình tÄ©nh gáºt đầu vá»›i đối phÆ°Æ¡ng, nói: “Tá»™c trưởng.â€
Tá»™c trưởng gáºt gáºt đầu, cÆ°á»i hì hì nói: “NgÆ°Æ¡i cÅ©ng đến đây? Sitter đâu?â€
“Em ấy Ä‘i hái trái cây.â€
TÆ° Văn bình tÄ©nh Ä‘i tá»›i, nói:“Tá»™c trưởng, Og.â€
Tá»™c trưởng vá»— vai anh, sắc mặt vui mừng nói: “Nhóc con ngÆ°Æ¡i, nhiá»u năm nhÆ° váºy Ä‘á»u không biến hóa, ta Ä‘á»u nghÄ© rằng ngÆ°Æ¡i sẽ không biến hóa, không ngá»â€¦Ha ha, quả nhiên thần thú sẽ không vứt bá» con dân của ngà i.â€
Khóe miệng TÆ° Văn yên lặng giáºt giáºt, anh có thể biến hóa thì liên quan gì đến thần thú? Không cần nói cho anh rằng tá»™c trưởng mê tÃn! HÆ¡i hÆ¡i giá»…u cợt trong lòng, trên mặt lại khẽ mỉm cÆ°á»i, má»i hai ngÆ°á»i và o trong phòng. Nhìn hai ngÆ°á»i Ä‘Ã n ông to cao ngồi trên giÆ°á»ng, TÆ° Văn bức thiết cảm nháºn được tầm quan trá»ng của ghế ngồi.
Tá»™c trưởng đánh giá phòng ở sạch sẽ, cảm khái nói: “Trong phòng nà y đúng là trống trải, ngay cả bà n ghế cÅ©ng không có, còn nữa, TÆ° Văn, ngÆ°Æ¡i bây giá» Ä‘ang ở rìa thôn, trÆ°á»›c kia ngÆ°Æ¡i không biến hóa, vì lo ngÆ°Æ¡i là m ngÆ°á»i khác bị thÆ°Æ¡ng má»›i cho ngÆ°Æ¡i chuyển đến đây. NhÆ°ng hiện tại ngÆ°Æ¡i đã biến hóa, cÅ©ng không cần lo sợ ngÆ°Æ¡i đả thÆ°Æ¡ng ngÆ°á»i, váºy chuyển vỠở trong thôn Ä‘i, má»i ngÆ°á»i ở cùng má»™t chá»—, cÅ©ng có thể giúp đỡ chăm sóc lẫn nhau.â€
TÆ° Văn cÆ°á»i cÆ°á»i, cá»± tuyệt nói:“Tá»™c trưởng, ta cảm giác nÆ¡i nà y rất tốt, ta tạm thá»i chÆ°a định trở vá».â€
Tá»™c trưởng ngẩn ngÆ°á»i, ngữ khà có chút nặng ná»: “TÆ° Văn, có phải ngÆ°Æ¡i còn ghi háºn lúc trÆ°á»›c ta Ä‘uổi ngÆ°Æ¡i đến rìa bá»™ lạc? TrÆ°á»›c kia ngÆ°Æ¡i không biến hóa, táºp tÃnh dã thú chiếm phần lá»›n chi phối cÆ¡ thể, tuy rằng ta tin tưởng ngÆ°Æ¡i sẽ không tấn công những ngÆ°á»i khác, thế nhÆ°ng ta không thể lấy ngÆ°á»i trong bá»™ lạc mạo hiểm. HÆ¡n nữa, nếu nhÆ° ngÆ°Æ¡i cùng bá»n há» có xung Ä‘á»™t, dù ngÆ°Æ¡i hay bá»n há» ta cÅ©ng Ä‘á»u không muốn có thÆ°Æ¡ng vong. Thế nhÆ°ng hiện tại ngÆ°Æ¡i đã biến hóa, không cần lo lắng những Ä‘iá»u ấy, phòng ở của a ba, a phụ ngÆ°Æ¡i vẫn còn, ngÆ°Æ¡i trÆ°á»›c cứ qua đó ở. Nếu Tu biết, nhất định sẽ vui vẻ, trÆ°á»›c kia, lúc hắn Ä‘i, ngÆ°Æ¡i còn nhá» nhÆ° váºy, bây giá» cÅ©ng đã trưởng thà nh.â€
Ãnh mắt ông thâm thúy u ám, tá»±a hồ rÆ¡i và o trong hồi ức nà o đó. Trong lòng TÆ° Văn âm thầm suy Ä‘oán, ngÆ°á»i gá»i là Tu có lẽ chÃnh là phụ thân của thân thể nà y. Anh lắc đầu, chân thà nh nói: “Ta vừa má»›i biến hóa, trÆ°á»›c kia Ä‘á»u sống má»™t mình, bây giá» bá»—ng nhiên ở chung vá»›i má»i ngÆ°á»i cÅ©ng cảm thấy không được tá»± nhiên, chá» thêm má»™t thá»i gian nữa, ta cùng ngÆ°á»i trong bá»™ lạc quen thuá»™c, chuyển vá» cÅ©ng không muá»™n. Còn vá» chuyện kia, ta cÅ©ng không háºn ngà i, ngà i là tá»™c trưởng, nên suy xét vì toà n bá»™ bá»™ lạc, ta sao lại háºn ngà i được.â€
Tá»™c trưởng kÃch Ä‘á»™ng vá»— vá»— ngÆ°á»i anh, nói: “Không hổ là con trai của Tu, được, váºy là m theo lá»i ngÆ°Æ¡i, nhÆ°ng nhá»› rõ sau nà y thÆ°á»ng xuyên vá» trong bá»™ lạc Ä‘i dạo, trÆ°á»›c đây ngÆ°Æ¡i còn là thủ lÄ©nh của đám thú con đó. Rất nhiá»u ngÆ°á»i mấy ngà y nay Ä‘á»u lại đây há»i tình huống của ngÆ°Æ¡i, má»i ngÆ°á»i Ä‘á»u vui vẻ thay ngÆ°Æ¡i, vá» sau rảnh rá»—i thì nhá»› và o bá»™ lạc chÆ¡i, ngÆ°Æ¡i cÅ©ng nên tìm giống cái sinh thú con. Ha ha, được rồi, không nói nhiá»u nữa, ta cÅ©ng nên Ä‘i.â€
Khóe miệng TÆ° Văn kịch liệt giáºt giáºt, định mệnh, Ä‘au quá! Tá»™c trưởng tay ngà i là m bằng sắt sao!
Mỉm cÆ°á»i tiá»…n bÆ°á»›c tá»™c trưởng có chút kÃch Ä‘á»™ng, vừa quay đầu liá»n thấy Og đối địch nhìn chÃnh mình, anh sá»ng sốt, há»i: “Sao váºy?â€
Og đầy mặt nghiêm túc nhìn anh, trong mắt ẩn ẩn có Ä‘á» phòng cùng đối địch: “Sitter là giống cái của tôi.â€
TÆ° Văn ngẩn ngÆ¡, yếu á»›t há»i: “Váºy thì sao?â€
Og mặt không thay đổi nói: “Tá»™c trưởng bảo cáºu tìm giống cái.â€
TÆ° Văn cá»±c kì囧, cho nên ý tứ của tên Ä‘Ã n ông mặt liệt nà y là bảo anh không cần Ä‘i trêu chá»c Sitter, anh lại không biết ngÆ°á»i đó có được không! Äịnh mệnh, mẹ nó anh ta là nhÆ° thế nà o mà đem hai sá»± kiện hoà n toà n không liên quan đến nhau liên hệ cùng má»™t chá»— được váºy? Tháºt cÆ°á»ng đại….
Anh bá»—ng nhiên nhá»› tá»›i thiếu niên sáng sủa Ä‘i cùng Og buổi sáng hôm trÆ°á»›c, trầm mặc má»™t chút, há»i: “Sitter có phải là ngÆ°á»i sáng hôm qua đến cùng anh không?â€
Og gáºt gáºt đầu, nghi hoặc nói:“Các cáºu má»›i trÆ°á»›c đây còn gặp qua, cáºu không nhá»› rõ ?â€
TÆ° Văn cÆ°Æ¡ng ngạnh tÆ°Æ¡i cÆ°á»i,“Hiện tại, thay đổi rất nhiá»u, cho nên……â€
Og gáºt gáºt đầu, tuy rằng giống Ä‘á»±c bình thÆ°á»ng là dá»±a và o mùi đến phán Ä‘oán, nhÆ°ng lúc trÆ°á»›c bá»n há» Ä‘á»u còn nhá», TÆ° Văn quên cÅ©ng coi nhÆ° bình thÆ°á»ng.
Nhìn đến mặt liệt của đối phương đầy bình tĩnh, Tư Văn yên lặng ở trong lòng nói: muộn – tao! Sau đó anh bỗng nhiên phát hiện: Sitter = giống cái, Sitter = đà n ông, cho nên, giống cái = đà n ông?
Có phải anh … nhầm lẫn chỗ nà o?