- Trang chủ
- Thú Nhân Chi Tư Văn
- ChÆ°Æ¡ng 2
Tác giả:
TÆ° Văn ngốc ngốc nằm trên chiếc giÆ°á»ng đá Ä‘Æ¡n sÆ¡, không thể tin mà nhìn tay mình, ừm, to lá»›n dà y dặn, lại nhìn nhìn cánh tay mình, cÆ¡ bắp nhiá»u hÆ¡n, cÆ°á»ng tráng hÆ¡n, ừm, rất khá»e mạnh, lại cúi đầu ngắm ngắm nghÃa nghÃa thân mình trần trụi, a, cÆ¡ bụng kìa, tháºt gợi cảm, nhìn xuống chút nữa, má»™t cái quần da thú thô ráp, đầy phong cách hoang dã, tay sá» sá», à i, má»m má»m, xúc cảm cÅ©ng không tệ lắm.
Thế nhÆ°ng, ai có thể nói cho tôi biết, tôi rõ rà ng là con ngÆ°á»i, vì sao má»™t giây sau liá»n biến thà nh dã thú! Việc nà y chắc chắn không khoa há»c! Äây tháºt sá»± là việc lừa đảo nhất trong cuá»™c Ä‘á»i anh! Tháºt sá»± nhịn không được mà chá»i thá», TÆ° Văn hÆ¡i cÆ°á»i khổ, việc huyá»n huyá»…n nhÆ° váºy nếu xảy ra ở thế giá»›i hiện đại thì coi nhÆ° má»™t việc kì lạ hiếm hoi, nhÆ°ng nếu chÃnh mình gặp thì lại tháºt khó có thể chấp nháºn.
Không nói gì nhìn căn phòng Ä‘Æ¡n sÆ¡ chỉ có giÆ°á»ng và má»™t cái bà n, luôn luôn là con ngoan trò giá»i nhÆ° TÆ° Văn cÅ©ng không nhịn được mà yên lặng giÆ¡ ngón giữa, cái loại kịch tình kì lạ má»™ng ảo lại khổ sở nà y vì sao lại xuất hiện trên ngÆ°á»i anh chứ!
Không sai, bạn Ä‘oán không sai đâu, đại nhân chân heo (nhân váºt chÃnh) vÄ© đại của chúng ta đã hoa hoa lệ lệ mà xuyên việt. Nhá»› lại tình hình lúc mình tỉnh, khóe miệng TÆ° Văn không nhịn được mà giáºt giáºt. Ai tỉnh lại nhìn thấy mấy con hổ còn có sÆ° tá» linh tinh, Ä‘á»u sẽ sợ hãi, huống chi, mấy con váºt nà y còn Ä‘ang biến thà nh hình ngÆ°á»i! Bị trắng trợn cưỡng ép nhìn cảnh dã thú biến thà nh ngÆ°á»i, TÆ° Văn tháºt sá»± là không chịu nổi, lại má»™t lần nữa hoa hoa lệ lệ mà hôn mê bất tỉnh.
Chỉ là lần nà y, anh tỉnh lại rất nhanh, Ä‘ang lúc anh suy tÆ° đây là má»™ng hay là má»™ng hay là má»™ng, nóc nhà đen tuyá»n trên đầu là m anh chú ý, nhìn má»™t lúc, TÆ° Văn cảm thấy cái loại giống nhÆ° phiến đá nà y không có khả năng sẽ xuất hiện ở thà nh thị toà n sắp thép xi măng. Phải biết rằng ở xã há»™i hiện đại, cho dù là đá cÅ©ng sẽ rất đắt, hÆ¡n nữa, nếu không có gì ngoà i ý muốn, anh hẳn là đã chết, nhìn chÃnh mình chảy nhiá»u máu nhÆ° váºy, TÆ° Văn không có lý do gì tin tưởng mình còn sống, cho nên, hiện tại là tình huống nà o?
Vừa quay đầu, má»™t cánh cá»a vừa to vừa cao đến thần kỳ xuất hiện trÆ°á»›c mắt anh, ngoà i cá»a là má»™t mảnh đất mà u và ng, cá» dại má»c lan trà n, trong phòng chỉ có má»™t cái bà n đá Ä‘Æ¡n sÆ¡ đặt ở đầu giÆ°á»ng, trên mặt bà n để má»™t cái bát gá»—. TÆ° Văn khó khăn xoay xoay cổ, bây giá» má»›i phát hiện bản thân ngoà i đầu ra thì Ä‘á»u không Ä‘á»™ng Ä‘áºy được, váºy nên, đây là tê liệt? Bị trà tưởng bở* của bản thân là m há»—n loạn không chịu nổi, TÆ° Văn chá»›p mắt, trong giây lát, tai nghe được má»™t Ãt âm thanh.
*từ gốc là “não bổâ€
“Tháºt sao? Anh ấy biến hóa tháºt sao? Không phải là không thể biến hóa sao, sao Ä‘á»™t nhiên lại biến hóa?†Thanh âm nồng Ä‘áºm nghi hoặc, có sá»± trong trẻo cùng âm cao Ä‘á»™c hữu của thiếu niên, hẳn là của má»™t thiếu niên mÆ°á»i bảy mÆ°á»i tám tuổi.
“Ừ, tá»™c trưởng nói là đến lúc.†Thanh âm nà y trầm ổn hữu lá»±c, hẳn là của má»™t ngÆ°á»i Ä‘Ã n ông đã trưởng thà nh.
“Ứ, em biết mà , tá»™c trưởng nhất định sẽ nói nhÆ° váºy. Váºy không phải là sau nà y anh ấy có thể ở trong thôn sao?†Thiếu niên cúi đầu oán giáºn và i câu, láºp tức lại Ä‘Æ°a ra má»™t vấn Ä‘á» khác.
“Không biết, còn phải xem ý của hắn.†NgÆ°á»i Ä‘Ã n ông cúi đầu trả lá»i.
“TÆ° Văn rất đáng thÆ°Æ¡ng nha, a ba cùng a phụ từ nhỠđã không còn bên cạnh. Og, anh có thể giúp anh ấy Ä‘i săn không? Không thì mùa đông nà y anh ấy phải là m thế nà o nè!†Thiếu niên nhẹ nhà ng nói, rất rõ rà ng, cáºu Ä‘ang là m nÅ©ng vá»›i ngÆ°á»i Ä‘Ã n ông kia.
“Anh không thể giúp hắn Ä‘i săn, nhÆ°ng có thể dạy hắn kỹ xảo.†Thanh âm của ngÆ°á»i Ä‘Ã n ông có sá»± sủng nịnh khó phát hiện, TÆ° Văn không khá»i nổi da gà , hai ngÆ°á»i nà y cÅ©ng không phải anh em, sao lại buồn nôn nhÆ° váºy? NgÆ°á»i bình thÆ°á»ng sẽ không dùng ngữ khà sủng nịnh nhÆ° váºy vá»›i ngÆ°á»i khác ngoà i ngÆ°á»i yêu phải không? Cho nên, quan hệ giữa hai ngÆ°á»i kia là gì?
Anh suy Ä‘oán nhÆ° váºy, chủ nhân của thanh âm lại không tiếp tục nói, vốn Ä‘ang nghi hoặc, bá»—ng có hai ngÆ°á»i và o phòng, giây tiếp theo, má»™t giá»ng trong trẻo liá»n vang lên bên tai: “A, TÆ° Văn, anh đã dáºy chÆ°a?â€. Khuôn mặt sạch sẽ của thiếu niên bá»—ng phóng đại trÆ°á»›c mặt anh, đôi mắt to linh Ä‘á»™ng không chá»›p mắt nhìn anh, trà n đầy tò mò.
Chỉ là tÆ° thế nà y không diá»…n ra được và i giây, thiếu niên đã bị má»™t đôi tay to lôi Ä‘i, rá»i khá»i tầm mắt anh. TÆ° Văn giáºt giáºt đầu, thấy má»™t ngÆ°á»i Ä‘Ã n ông mặt chữ Ä‘iá»n, tóc Ä‘en tuyá»n, ngÅ© quan Ä‘oan chÃnh soái khà mặt không biểu tình nhìn anh. NgÆ°á»i Ä‘Ã n ông nà y cao khoảng hai mét, thân trên để trần rất cÆ°á»ng tráng, đôi cánh tay mạnh mẽ để trên vai thiếu niên, hÆ¡i hÆ¡i có chút địch ý nhìn anh. Mắt TÆ° Văn nheo lại. Loại tÆ° thế đầy tÃnh chiếm hữu nà y là sao?
“Có thể Ä‘á»™ng sao?†Cánh môi của ngÆ°á»i Ä‘Ã n ông mấp máy, lá»— tai TÆ° Văn cÅ©ng đồng thá»i nghe được những lá»i nà y.
HÆ¡i hÆ¡i sá»ng sốt, TÆ° Văn đáp: “Trừ đầu, nÆ¡i nà o cÅ©ng không thể cá» Ä‘á»™ng.†NhÆ°ng mà , anh sao lại biết tôi không thể cá» Ä‘á»™ng? NhÆ°ng những lá»i nà y anh cÅ©ng không há»i ra tiếng, trÆ°á»›c khi hiểu biết tình trạng hiện tại, anh không thể nói bất cứ Ä‘iá»u gì có thể là m bại lá»™ thân pháºn. Tuy rằng không biết đâu là đâu, nhÆ°ng thá»i đại há»c từng bị bạn cùng phòng tiêm nhiá»…m, TÆ° Văn đã có thể Ä‘oán được, anh có lẽ, có thể, đại khái, hình nhÆ°, giống nhÆ°, chắc là xuyên việt, hÆ¡n nữa có vẻ nhÆ° là hồn xuyên, vì nguyên lai thân thể kia của anh, là chắc chắn không thể cứu sống.
Mà nếu đã sống lại, anh cÅ©ng không muốn lại chết thêm lần nữa, cái loại cảm giác cảm nháºn rõ rà ng được máu mình chảy ra khá»i cÆ¡ thể nhÆ° thế nà o không được tốt lắm. Phi ta tá»™c loại, nà y tâm tất dị*, nếu những ngÆ°á»i nà y biết anh vốn không phải TÆ° Văn kia, anh cÅ©ng không biết kết quả mà mình phải đối mặt là bị Ä‘á»™c chết hay hà nh hạ đến chết.
*không cùng tộc với ta, chắc chắn có dị tâm
“Váºy bình thÆ°á»ng, lúc vừa biến hóa Ä‘á»u nhÆ° váºy, và i ngà y nữa là được.†NgÆ°á»i nam nhân mặt không chút thay đổi nói.
TÆ° Văn chấn kinh, những lá»i nà y chia ra thà nh từng chữ thì anh hiểu, thế nhÆ°ng hợp thà nh câu, sao anh lại không hiểu tà gì? Biến…hóa…., là anh nghe nhầm phải không? Vì sao anh lại có liên quan đến hai chữ nà y?
Cho dù trong lòng Ä‘ang rối nhÆ° tÆ¡ vò* nhÆ°ng trên mặt TÆ° Văn vẫn không có biểu tình nhÆ° trÆ°á»›c, nghiêm túc trả lá»i: “Tôi biết, cảm Æ¡n anh.†Trá»i má»›i biết anh biết cái gì, nhÆ°ng anh lại không thể trá»±c tiếp há»i tại sao anh lại biến hóa.
*bản QT: suy nghĩ lăn mình tựa như nấu nước ấm.
NgÆ°á»i Ä‘Ã n ông gáºt gáºt đầu, bÆ°ng bát ở trên bà n lên, nói:“Há mồm.â€
TÆ° Văn há mồm theo bản năng, sau đó囧, dòng nÆ°á»›c nhá» chảy từ trong chiếc bát nghiêng, giống nhÆ° má»™t sợi mảnh đổ và o trong miệng anh. Cá»±c kì 囧 mà nuốt nÆ°á»›c trong miệng xuống, TÆ° Văn chỉ có thể cảm thấy may mắn là ngÆ°á»i nà y còn biết đổ Ãt nÆ°á»›c má»™t, nếu không, chảy ra khá»i miệng là không thể tránh. Thế nhÆ°ng, anh zai à , anh có thể dừng lại không, cái kiểu bị ép uống má»™t bát nÆ°á»›c kiểu nà y tháºt là khổ sở.
Äến lúc bát không, ngÆ°á»i Ä‘Ã n ông lấy tay di di, kéo tay thiếu niên nói vá»›i anh: “Nghỉ ngÆ¡i Ä‘i, đến chạng vạng chắc là có thể cá» Ä‘á»™ng.â€
Thiếu niên cÅ©ng cÆ°á»i nói: “Äúng nha, anh yên tâm, chá» anh có thể ra ngoà i Ä‘i săn, Og sẽ giúp anh, anh ý đã đồng ý dạy anh Ä‘i săn, anh ý là dÅ©ng sÄ© lợi hại nhất của bá»™ tá»™c nha. Anh cÅ©ng có thể ở bên trong bá»™ tá»™c nhÆ° bá»n em, tá»™c trưởng nhất định sẽ đồng ý, nhÆ° váºy, má»i ngÆ°á»i có thể giúp đỡ lẫn nhau.â€
Ãnh mắt của ngÆ°á»i Ä‘Ã n ông khi thiếu niên Ä‘ang nói trừng trừng nhìn thẳng TÆ° Văn, khiến anh không khá»i cứng cả ngÆ°á»i, định mệnh, cái loại ánh mắt gÆ°á»m gÆ°á»m nhÆ° mắt dã thú nà y là sao? Chá» mãi cho thiếu niên nói xong, cái cảm giác là m ngÆ°á»i sợ hãi kia cÅ©ng biến mất, TÆ° Văn cháºm rãi thở ra má»™t hÆ¡i, cÆ°á»i đáp: “Cám Æ¡n cáºu.â€
Thiếu niên cÆ°á»i cÆ°á»i, không nói gì, ngoan ngoãn cùng ngÆ°á»i Ä‘Ã n ông kia Ä‘i ra cá»a, biến mất trong tầm mắt TÆ° Văn.
Haiz…Loại cảm giác bị ngÆ°á»i khác nhìn từ trên cao xuống đúng là không tốt. Tuy hai ngÆ°á»i kia chỉ đứng ở chá»— nà y má»™t lúc, thế nhÆ°ng, lại mang đến rất nhiá»u tin tức hữu dụng.
Thứ nhất, chÃnh mình không phải mãi mãi không thể cá» Ä‘á»™ng, mà là do biến hóa nên liệt tạm thá»i, đối vá»›i ngÆ°á»i ở đây mà nói thì rất bình thÆ°á»ng. Thứ hai, má»—i má»™t ngÆ°á»i ở nÆ¡i nà y hình nhÆ° Ä‘á»u phải trải qua quá trình gá»i là biến hóa nà y. Thứ ba, chủ nhân của thân thể nà y má»™t mình ở ngoà i tá»™c, cha mẹ mất từ khi còn rất nhá», không thể không nói, đây coi nhÆ° tin tức tốt, dù sao đối vá»›i thân nhân thân máºt mà nói, thay đổi nhá» bé cÅ©ng có thể phát hiện ra. Thứ tÆ°, ngÆ°á»i Ä‘Ã n ông to con kia gá»i là Og, anh ta sẽ giúp mình, hai ngÆ°á»i kia Ä‘á»u không có địch ý vá»›i mình. Thứ năm, quan hệ của hai ngÆ°á»i kia…hình nhÆ° không Ä‘Æ¡n giản.
Tạm thá»i tìm hiểu được má»™t Ãt tin tức, TÆ° Văn nhắm mắt lại, cháºm rãi cảm thụ trạng thái của thân thể, vừa cảm thụ, anh liá»n cảm thấy được khác thÆ°á»ng. Nếu vừa nãy chỉ có đầu có thể cá» Ä‘á»™ng mà những chá»— khác thì không, bây giá», ngón tay anh đã hÆ¡i hÆ¡i có thể Ä‘á»™ng, tuy chỉ hÆ¡i hÆ¡i, nhÆ°ng Ãt ra cÅ©ng chứng minh ngÆ°á»i Ä‘Ã n ông kia không lừa anh.
TÆ° Văn yên lòng lẳng lặng nằm trên giÆ°á»ng chá» thân thể khôi phục, trong đầu rối loạn suy nghÄ© rất nhiá»u chuyện, cả quá khứ lẫn tÆ°Æ¡ng lai.
Lúc nhá», nhà nghèo, cha mẹ ra ngoà i là m thuê lại chết Ä‘á»™t ngá»™t, ông ná»™i đã già nuôi anh lá»›n lên, đến khi anh sắp tốt nghiệp đại há»c ông đã qua Ä‘á»i. Tiếc nuối lá»›n nhất của anh, là ông không đợi được đến ngà y cháu Ä‘Ãch tôn có tiá»n đồ, cà ng chÆ°a được hưởng má»™t ngà y phúc vá»›i cháu. Sau khi tốt nghiệp, là m việc bạt mạng, tháºt vất vả má»›i trở thà nh má»™t luáºt sÆ° có chút danh tiếng, lại mất mạng trong nháy mắt, khi tỉnh lại đã xuyên việt đến dị thế.
NgÆ°á»i giết anh, TÆ° Văn biết, là anh trai của ngÆ°á»i bị hại trong vụ án giết ngÆ°á»i kia. Hai anh em sống nÆ°Æ¡ng tá»±a vá»›i nhau từ bé, em gái Ä‘á»™t ngá»™t rá»i Ä‘i, anh trai vẫn không thể chịu Ä‘á»±ng được, trong quá trình thẩm vấn trên tóa án cÅ©ng rất kÃch Ä‘á»™ng, tháºm chà ngầm nhục mạ anh, nói anh là kẻ khốn nạn đổi trắng thay Ä‘en để mÆ°u lợi. TÆ° Văn hiểu cho cáºu, hÆ¡n nữa, từ khi hà nh hà nh nghá» tá»›i nay, mắng chá»i kiểu ấy anh đã nghe rất nhiá»u lần. Là do nghá» nghiệp, thÆ°á»ng xuyên có ngÆ°á»i mắng anh nhÆ° váºy, anh cÅ©ng thà nh thói quen, hÆ¡n nữa, việc phát tiết nhÆ° thế cÅ©ng có thể giúp đối phÆ°Æ¡ng vượt qua được tin dữ, chỉ là không nghÄ© tá»›i, ngÆ°á»i nà y sẽ cá»±c Ä‘oan nhÆ° váºy, cÆ° nhiên lại đâm anh.
Ài, cÅ©ng đã xuyên việt, còn nghÄ© mấy chuyện đó là m gì, thế nhÆ°ng trong lòng vẫn oán háºn ngÆ°á»i kia, tháºt sá»± là cái cảm giác máu cháºm rãi chảy ra, bản thân lại dần dần cảm giác được cái chết tá»›i gần rất tồi tệ, hÆ¡n nữa khi tỉnh lại, trở thà nh má»™t u hồn chiếm Ä‘oạt thân thể má»™t ngÆ°á»i khác, đùng là không phải kinh hoảng bình thÆ°á»ng.
Chạng vạng, TÆ° Văn rốt cuá»™c thoát khá»i tình trạng tê liệt cả ngÆ°á»i, không đợi anh vui sÆ°á»›ng bao lâu, cái loại cảm giác cá»±c nóng lại lan ra toà n thân, chỉ là lần nà y thá»i gian rất ngắn, cÅ©ng không khó chịu nhÆ° lần trÆ°á»›c, vì thế, khi TÆ° Văn nhìn thấy, cảm nháºn được chÃnh mình từ ngÆ°á»i biến thà nh dã thú liá»n hoà n toà n ngây ngẩn.