- Trang chủ
- Thú Nhân Chi Tư Văn
- ChÆ°Æ¡ng 1
Tác giả:
“Tháºt xin lá»—iâ€, bên trong quán cà phê, ngÆ°á»i Ä‘Ã n ông mang dáng vẻ tinh anh xã há»™i đẩy đẩy kÃnh mắt, bình tÄ©nh nói vá»›i ngÆ°á»i phụ nữ trang Ä‘iểm xinh đẹp đối diện.
NgÆ°á»i phụ nữ run tay, cầm lấy chén nÆ°á»›c trÆ°á»›c mặt uống má»™t hÆ¡i hết sạch, nói : “Không sao, yêu anh tôi cÅ©ng chịu hết nổi rồi, yêu nhau ná»a năm mà số lần gặp mặt đếm trên đầu ngón tay, má»—i lần nói chuyện chắc chắn không quá ba phút, còn Ãt hÆ¡n số váy của bà đây! Rút thá»i gian cùng bạn gái ăn má»™t bữa cÆ¡m, dạo má»™t con phố thì chết chắc!! Lúc nà o cÅ©ng là anh báºn anh báºn, Chủ tịch nÆ°á»›c cÅ©ng nhà n hÆ¡n anh! Bà đây má»—i lần nghe anh nói báºn, trứng Ä‘á»u phải Ä‘au nát, phắc!â€
“Thứ nhất, thá»±c sá»± là anh rất báºn, thứ hai, số váy của em cùng vá»›i thá»i gian chúng ta trò chuyện là không thể so sánh vá»›i nhau, thứ ba, cái khà quan mà em Ä‘au nát đó, tháºt đáng tiếc, em không có.†Tiếng nói của ngÆ°á»i Ä‘Ã n ông trầm thấp dụ hoặc, giống nhÆ° thanh âm tuyệt vá»›i của Ä‘Ã n violoncello, thế nhÆ°ng ná»™i dung …..
“CMA TÆ° Văn, lúc trÆ°á»›c bà đây bị mù má»›i thÃch anh! Chia tay!†NgÆ°á»i phụ nữ hoà n toà n bị chá»c giáºn, giÆ¡ tay tát qua, quán cà phê vốn đã yên lặng nhất thá»i cà ng tÄ©nh mịch, nhÆ°ng hai giây sau, tiếng già y cao gót chói tai vang lên, gá»i thần trà má»i ngÆ°á»i trở lại.
TÆ° Văn bình tÄ©nh tÃnh tiá»n, là m ngÆ¡ trÆ°á»›c ánh mắt từ bốn phÆ°Æ¡ng tám hÆ°á»›ng đổ tá»›i, đẩy cá»a quán ra, khà trá»i mùa hè nóng bức láºp tức vây quanh anh, ngay cả và o ban đêm cÅ©ng không chút nà o giảm uy lá»±c.
HÆ¡i hÆ¡i kéo cổ áo, Ä‘i đến mở ra cá»a xe, không khà mát mẻ là m tâm tình vốn hÆ¡i ná»ng nảy do khà trá»i của anh nháy mắt bình phục, Xe vững và ng khởi Ä‘á»™ng, không má»™t dấu vết nháºp và o số lượng xe khổng lồ trên Ä‘Æ°á»ng đêm.
NgÆ°á»i phụ nữ vừa nãy là bạn gái anh đã hẹn hò ná»a năm, công việc của anh vốn báºn rá»™n, thÆ°á»ng xuyên không có thá»i gian cùng cô. Mà cho dù hiện tại đã là luáºt sÆ° có chút danh tiếng, trên tòa án tranh luáºn sắc bén vá»›i đối phÆ°Æ¡ng, nhÆ°ng chỉ cần rá»i khá»i tòa án, anh liá»n trở nên chất phác Ãt nói, lại còn không biết cách biểu đạt, cà ng không biết cách lấy lòng phái nữ, quan hệ giữa hai ngÆ°á»i cà ng ngà y cà ng xa cách. Việc đến mức nà y, anh cÅ©ng không bất ngá» má»™t chút nà o.
Äối phÆ°Æ¡ng vốn là trong má»™t lần bà ng thÃnh thẩm vấn tại toà n án, bị biểu hiện trên tòa án của bản thân anh hấp dẫn, cô thÃch, là thÃch TÆ° Văn trên tòa án, lá»±c chiến quần hùng, chứ không phải TÆ° Vân chất phác Ãt nói ngoà i Ä‘á»i thá»±c. Mà giá trị quan giữa hai ngÆ°á»i chênh lệch quá nhiá»u, và nhÆ° thái Ä‘á»™ đối vá»›i tiá»n tà i, cô thÆ°á»ng thÆ°á»ng sẽ cho rằng chÃnh anh tháºt keo kiệt, không nỡ mua cho cô đồ xa xỉ, hai ngÆ°á»i vì thế mà cãi nhau vô số lần, nhÆ°ng má»—i má»™t lần Ä‘á»u là anh xuống nÆ°á»›c giảng hòa, mà tình cảm của anh vá»›i cô, cÅ©ng dần dần hao hụt sau má»—i lần tranh cãi đến gần nhÆ° không còn.
Có lẽ vì quá khứ nghèo đến không có cÆ¡m ăn, so vá»›i bất kì ai khác, anh cà ng thÃch tiá»n tà i, mong nhanh có má»™t công tác ổn định cùng tiá»n lÆ°Æ¡ng không quá thấp. Anh không muốn sống những ngà y ăn bữa nay phải lo bữa mai, ăn không đủ no còn phải là m việc vất vả. Äối vá»›i xa xỉ phẩm, anh cà ng là không dám nghÄ© tá»›i, mua đồ váºt phải để ý tá»›i giá cả cùng vá»›i công dụng phù hợp vá»›i bản thân. Mấy thứ nhãn hiệu nổi tiếng, chủ yếu là bán nhãn hiệu, mà không phải sản phẩm, cho nên anh không thể hiểu nổi việc bạn gái thÃch đồ hà ng hiệu.
Anh muốn tìm má»™t ngÆ°á»i phụ nữ biết vun vén, bình bình đạm đạm mà qua má»™t Ä‘á»i. Loại tÃnh cách trầm lặng cùng tÆ° tưởng cÅ© kÄ© nhÆ° thế, gặp tÃnh cách hoạt bát, thÃch mua sắm cùng thÃch thá» những thứ má»›i mẻ của má»™t cô gái hiện đại, định trÆ°á»›c là đau khổ. Chấm dứt Ä‘oạn tình cảm nà y, đối vá»›i cả hai ngÆ°á»i há» mà nói, Ä‘á»u là má»™t loại giải thoát. Có lẽ sau nà y, anh nên bá»›t thá»i gian là m việc, anh cÅ©ng đã gần ba mÆ°Æ¡i tuổi, Ä‘á»™c thân nữa, sợ là tháºt sá»± “liệtâ€.
HÆ¡i hÆ¡i tá»± giá»…u cợt mình má»™t lúc, xe cÅ©ng đã tá»›i bãi Ä‘á»— xe ngầm của tiểu khu gần nhà . Tiểu khu nÆ¡i anh ở là má»™t nÆ¡i rất cÅ©, bên trong rất cháºt chá»™i, không có bãi Ä‘á»— xe, không có cách nà o khác, anh Ä‘Ã nh mua má»™t chá»— để xe ở bãi để xe của tiểu khu bên cạnh, Ãt nhất còn tốt hÆ¡n không có chá»— Ä‘á»— xe, hÆ¡n nữa, tiểu khu đó cÅ©ng không xa tiểu khu anh ở, Ä‘i bá»™ chỉ mất năm phút.
Lấy túi công văn từ trong xe ra, má»™t túi nặng trịch Ä‘á»u phải xem hết trong đêm nay. Nói vá» vụ án nà y, là án tổ chức giết ngÆ°á»i có chủ Ä‘Ãch, từ tÆ° liệu xem ra, dù có má»™t Ãt ẩn tình, nhÆ°ng Ä‘á»™ng cÆ¡ và mục Ä‘Ãch giết ngÆ°á»i Ä‘á»u rất rõ rà ng, không cần thiết phải chống án. Thế nhÆ°ng vô phÆ°Æ¡ng, tá»™i phạm chỉ là má»™t thiếu niên mÆ°á»i bảy tuổi, còn chÆ°a trưởng thà nh, anh không nỡ nhìn má»™t sinh mệnh trẻ nhÆ° váºy bị phà hoà i trong ngục giam, lại cà ng không nhẫn tâm nhìn mẹ cáºu quỳ trÆ°á»›c mặt mình Ä‘au khổ nhá» vả.
NghÄ© đến đây, TÆ° Văn nở nụ cÆ°á»i khổ, thân ảnh thon dà i cháºm rãi rẽ và o trong hẻm nhá». Hẻm nhá» nà y là con Ä‘Æ°á»ng bắt buá»™c phải qua để vá» nhà , mặc dù hÆ¡i bẩn loạn, nhÆ°ng còn trong khả năng chấp nháºn. Hôm nay mây khá nhiá»u, ánh trăng hÆ¡i tối, rác rưởi bị đổ loạn trong hẻm thà nh má»™t đám hình cắt mÆ¡ hồ. TÆ° Văn trầm ổn từng bÆ°á»›c Ä‘i tá»›i,trong con hẻm yên tÄ©nh chỉ nghe được tiếng già y Ä‘i trên mặt đất. Biến cố xảy ra trong nháy mắt, anh còn chÆ°a kịp phản ứng, má»™t ngÆ°á»i từ trong đống rác ở góc tÆ°á»ng đứng lên, nhanh chóng chá»c dao và o ngá»±c anh, rồi hung hăng rút ra.
Túi công văn rÆ¡i xuống đất tạo ra tiếng Ä‘á»™ng rất lá»›n, TÆ° Văn che ngá»±c, Ä‘au đến không thể đứng vững, chỉ có thể ná»a quỳ xuống đất, chống đỡ cÆ¡ thể của mình, anh cố gắng ngẩng đầu lên muốn nhìn mặt ngÆ°á»i đối diện, thế nhÆ°ng giây tiếp theo, dao cắm sâu và o thắt lÆ°ng anh! TÆ° Văn láºp tức ngồi phịch xuống đất, lúc nà y má»›i nhìn rõ ngÆ°á»i nà y, mắt trợn to, há miệng muốn nói gì đó, thế nhÆ°ng chÆ°a đợi anh phản ứng, liá»n bị đâm thêm mấy nhát.
TÆ° Văn cảm thấy bản thân rất lạnh, cái loại cảm giác máu từ trong thân thể cháºm rãi chảy ra tháºt sá»± là không tốt, dần dần, đầu anh trở lên há»—n loạn, không có cảm giác, không Ä‘au cÅ©ng không lạnh, thoải mái nhÆ° Ä‘ang nằm trên má»™t chiếc giÆ°á»ng lá»›n. Không biết qua bao lâu, anh bá»—ng cảm thấy cá»±c kì nóng, giống nhÆ° trong cÆ¡ thể anh bùng lên má»™t ngá»n lá»a, thiêu đốt lục phủ ngÅ© tạng, giống nhÆ° cả ngÆ°á»i Ä‘á»u ngâm trong nham thạch, nóng không thở nổi. Sau đó, cả ngÆ°á»i anh bắt đầu Ä‘au, anh muốn hét to lên, nhÆ°ng lại nói không ra lá»i, rên không ra tiếng, chỉ nghe được bên tai không ngừng vang lên tiếng rống và tiếng gầm gừ. Những âm thanh đó không ngừng quanh quẩn bên tai anh, giống nhÆ° muốn biểu đạt cái gì, lại giống nhÆ° chỉ Ä‘Æ¡n giản là kêu lên, thế nhÆ°ng dù là gì, TÆ° Văn cÅ©ng cảm thấy Ä‘au đầu không ngừng.
Những âm thanh kia quanh quẩn bên tai anh, sôi trà o, anh cảm giác bản thân cà ng nóng, cÅ©ng cà ng Ä‘au. CÅ©ng không biết là ai Ä‘ang phát Ä‘iên, ngÆ°Æ¡i nghÄ© ngÆ°Æ¡i là hổ sao, rống vừa to vừa hung ác nhÆ° váºy! NghÄ© thế, đầu TÆ° Văn hÆ¡i thanh tỉnh, sao lại nghÄ© đến hổ? Lại nói, anh cảm giác cả ngÆ°á»i Ä‘á»u không ổn, vì sao mấy thanh âm kia giống nhÆ° tiếng hổ, không khác gì tiếng hổ gầm anh nghe ở vÆ°á»n bách thú, dù cho là có ngÆ°á»i cố ý bắt chÆ°á»›c, cÅ©ng sẽ không tá»± nhiên xuất hiện ở má»™t ngõ nhá» chứ?
Anh cố gắng suy nghÄ©, lại bị những tiếng rống giáºn dữ không ngừng là m cho Ä‘au đầu, không thể không chịu Ä‘á»±ng Ä‘au Ä‘á»›n cùng nhiệt Ä‘á»™ của cÆ¡ thể, cố gắng muốn mở mắt. Thế nhÆ°ng mà mắt giống nhÆ° bị đổ chì, cố thế nà o cÅ©ng không mở được, tiếng rống giáºn bên tai cà ng lúc cà ng lá»›n, cà ng ngà y cà ng gần, trong lòng TÆ° Văn bắt đầu khủng hoảng. Chết coi nhÆ° xong, nếu chết còn bị dã thú ăn xác, váºy anh vẫn là sống Ä‘i!
Có lẽ là khủng hoảng kÃch phát tiá»m lá»±c, anh rốt cuá»™c mở mắt, sau đó, triệt để sợ ngây ngÆ°á»i !
Xung quanh anh bảy tám con hổ Ä‘ang lăn lá»™n là tình huống nà o? Cách đó không xa còn có má»™t con sÆ° tá», má»™t con mãng xà to nhÆ° thùng nÆ°á»›c, má»™t con gấu Ä‘en trưởng thà nh cùng má»™t con báo gấm? Äịnh mệnh, nhất định là phÆ°Æ¡ng thức mở mắt của ông đây không đúng!!!
Vì thế, sau khi mở mắt mÆ°á»i giấy, TÆ° Văn, ngÆ°á»i đã trải qua nhiá»u chuyện khúc chiết trong ngà y hôm nay, quang vinh hôn mê bất tỉnh.