- Trang chủ
- Tái Kiến Lan Lăng
- Chương 93: 93: Dạ Thẩm Kinh
Tác giả:
"Ta biết trong cung đại Tá», sẽ chẳng có kẻ đó đâu.
Linh Ca bá»—ng nhiên nói, Dù sao ngay cả ta cÅ©ng chẳng thèm gây hại tá»›i Lạc Tá» Dạ, những túi cÆ¡m túi rượu trong cung kia không có khả năng sẽ là m.Thân thể TrÆ°á»ng Cung thể run lên, "VÅ© Văn cô nÆ°Æ¡ng, ý của ngÆ°Æ¡i là ...!Còn có ngÆ°á»i muốn gây bất lợi đối vá»›i Tá» Dạ?Linh Ca gáºt đầu, "NgÆ°Æ¡i kể lại cho ta nghe ngà y ấy đến tá»™t cùng đã xảy ra chuyện gì? Linh Ca nói xong, liá»n giãy dụa muốn xuống giÆ°á»ng.TrÆ°á»ng Cung mang chuyện hôm đó tất cả nói má»™t lần, Linh Ca hÆ¡i hÆ¡i trầm tÆ°, "Có thể mang ta Ä‘i tá»›i gần giả sÆ¡n nhìn má»™t cái hay không?TrÆ°á»ng Cung đồng ý má»™t tiếng, bÆ°á»›c ra cá»a phòng, gá»i nha hoà n Ä‘em dù che mÆ°a tá»›i."Thân ngÆ°Æ¡i hÆ° nhược, ta đỡ ngÆ°Æ¡i Ä‘i." TrÆ°á»ng Cung nói, liá»n Ä‘Æ°a tay ra, đỡ cánh tay Linh Ca, thân thể giữ đúng khoảng cách vá»›i Linh Ca.Linh Ca âm thầm thở dà i, "Cao TrÆ°á»ng Cung, Kỳ Lạc nếu cẩn tháºn tỉ mỉ nhÆ° ngÆ°Æ¡i váºy, thì có lẽ sẽ phân rõ tháºt giả?" Khổ sở lắc đầu cÆ°á»i, Linh Ca hÃt má»™t hÆ¡i tháºt sâu, "Mà thôi..."TrÆ°á»ng Cung cầm ô, bung dù mang theo Linh Ca Ä‘i tá»›i sau giả sÆ¡n.Từ xa Chức Cẩm nhìn thấy tình cảnh nhÆ° váºy không khá»i bắt đầu lo lắng, các nà ng muốn là m cái gì?"Cầm ô tá»›i." Chức Cẩm phân phó má»™t tiếng, nha hoà n Ä‘em cây dù Ä‘Æ°a tá»›i.Chức Cẩm chống ô, lặng lẽ Ä‘i tá»›i giả sÆ¡n."Hắt xì!" Linh Ca nhịn không được hắt xì hÆ¡i má»™t cái."VÅ© Văn cô nÆ°Æ¡ng, xin thứ cho ta bất kÃnh rồi." TrÆ°á»ng Cung nói rồi, má»™t tay cởi xiêm y trên ngÆ°á»i xuống, cho Linh Ca khoác.Linh Ca cÆ°á»i nhạt, "Cao TrÆ°á»ng Cung, ngÆ°Æ¡i hôm nay cÅ©ng là m cho ta có chút kinh ngạc a."TrÆ°á»ng Cung nghiêm mặt nhìn Linh Ca, nói: "Nguyên lai không nên để cho ngÆ°Æ¡i mệt nhá»c nhÆ° váºy, chỉ là , tÃnh mệnh Tá» Dạ không rõ, ta rất muốn láºp tức tìm được nà ng...!VÅ© Văn cô nÆ°Æ¡ng, ta bây giá» tâm loạn nhÆ° ma, căn bản là không có cách nà o yên tÄ©nh suy nghÄ© nhiá»u, có thể, chỉ có ngÆ°Æ¡i má»›i có thể cứu nà ng."Linh Ca nhẹ nhà ng cÆ°á»i đến có chút thê lÆ°Æ¡ng, "Nà ng ngược lại là má»™t nữ tá» hạnh phúc, ngÆ°Æ¡i coi nhÆ° là hảo phu lang thế gian Ãt có rồi."Lòng dạ Chức Cẩm hÆ¡i Ä‘au, nà ng rõ rà ng để ý TrÆ°á»ng Cung!TrÆ°á»ng Cung lắc đầu, "Ta không tÃnh là ..."Linh Ca cÆ°á»i là nh lạnh, không trả lá»i, ngÆ°ng thần nhìn má»™t chút phÃa sau giả sÆ¡n, há»i: "Lúc đó ngÆ°Æ¡i nói Lạc Tá» Dạ cùng VÆ°Æ¡ng phi trốn ở chá»— nà y?"TrÆ°á»ng Cung gáºt đầu, ánh mắt rÆ¡i và o trên tảng đá đã từng nhuốn máu kia, "Còn có má»™t khối thạch, có nhuá»™m máu tÆ°Æ¡i.Linh Ca suy nghÄ© má»™t chút, nói: "VÆ°Æ¡ng phi có bị thÆ°Æ¡ng không?"TrÆ°á»ng Cung gáºt đầu, "Chức Cẩm quả thá»±c bị thÆ°Æ¡ng ở trán, mấy ngà y nà y Ä‘á»u ở trong phòng Ä‘iá»u trị vết thÆ°Æ¡ng.Trán sao? Linh Ca khom ngÆ°á»i xuống, cầm tảng đá lên, đầu ngón tay vuốt ở trên tảng đá, "Bị hòn đá nhÆ° váºy Ä‘áºp trúng trán, thì e là sẽ hủy dung nhan mất."ChỠđã." TrÆ°á»ng Cung cả kinh, dÆ°á»ng nhÆ° nghÄ© tá»›i Ä‘iá»u gì, cầm tảng đá trong tay Ä‘em Linh Ca, "Chức Cẩm bị thÆ°Æ¡ng không phải nhÆ° thế...""NhÆ° váºy khối thạch nà y không được dùng để đánh VÆ°Æ¡ng phi." Linh Ca vừa dứt tiếng, dÆ°á»ng nhÆ° Ä‘oán được và i phần, rồi lại nhịn má»™t chút nói, "Cao TrÆ°á»ng Cung, xin há»i VÆ°Æ¡ng phi là má»™t nữ tá» nhÆ° thế nà o?Thần tình TrÆ°á»ng Cung cứng Ä‘á», nói: "Nà ng xÆ°a nay thÃch lá»… Pháºt, Ä‘iá»m tÄ©nh đạm bạc, là má»™t cô nÆ°Æ¡ng tốt...!Chỉ là kiếp nà y...!Ta cùng vá»›i nà ng không là m lại từ đầu được."Vì sao?" Linh Ca tiếp tục há»i.TrÆ°á»ng Cung khà n giá»ng nói: "Ta nợ nà ng, còn chÆ°a trả nổi.
Lòng của con ngÆ°á»i, chỉ có má»™t mà thôi, lấp đầy bởi má»™t ngÆ°á»i, thì không chứa nổi ngÆ°á»i thứ hai, không phải sao? Nếu nhÆ° ta dây dÆ°a nữa trong tiá»n duyên, đối vá»›i Tá» Dạ mà nói, là thÆ°Æ¡ng tổn.
Äối vá»›i Chức Cẩm mà nói, ta chỉ có thể là m thân nhân của nà ng, chiếu cố nà ng cả Ä‘á»i...""Ta còn tưởng rằng ngÆ°Æ¡i muốn hưởng hết tá» nhân chi phúc..." Linh Ca cÆ°á»i lạnh má»™t tiếng, "Có đôi khi chuyện ngÆ°Æ¡i muốn là m, không phải là mong muốn của ngÆ°á»i khác.Thân thể TrÆ°á»ng Cung chấn Ä‘á»™ng, dÆ°á»ng nhÆ° Ä‘oán được ý tứ trong lá»i nói của Linh Ca, không dám Ä‘i tiếp lá»i Linh Ca nói.Linh Ca nhẹ nhà ng hÃt má»™t hÆ¡i, "Cao TrÆ°á»ng Cung, ta Ä‘á»™t nhiên cảm giác được ngÆ°Æ¡i so vá»›i ta còn bị tổn thÆ°Æ¡ng nhiá»u hÆ¡n.
Bên ngoà i có ngÆ°á»i muốn mạng của ngÆ°Æ¡i, trong nhà cÅ©ng không an lòng được.TrÆ°á»ng Cung nhÃu chặc chân mà y, nói: "Chức Cẩm nà ng không biết là m chuyện nhÆ° váºy...""Thế sá»± vô thÆ°á»ng, ta cÅ©ng không nghÄ© tá»›i sẽ giúp ngÆ°Æ¡i là m cái gì, ngÆ°Æ¡i xem, bây giá» ta không phải Ä‘ang giúp ngÆ°Æ¡i sao? lá»i nói Linh Ca nhà n nhạt, cÅ©ng đủ là m cho tâm TrÆ°á»ng Cung trong nháy mắt lạnh lẽo.
Nói xong, Linh Ca đứng lên, nhìn chung quanh má»™t chút, nói: "Nếu tảng đá đã là m ai đó bị thÆ°Æ¡ng, tất nhiên sẽ có vết máu, Cao TrÆ°á»ng Cung, khi đó nó dẫn Ä‘i đâu không?TrÆ°á»ng Cung gáºt đầu, chỉ Ä‘Æ°á»ng mòn dá»c theo sau giả sÆ¡n, "Vết máu chạy má»™t Ä‘Æ°á»ng qua bên kia, thẳng đến cá»a sau.""Cá»a sau?" Linh Ca hÆ¡i hÆ¡i nhÃu mà y, "Cao TrÆ°á»ng Cung, ta nghÄ© ta không cần phải suy luáºn nữa."NgÆ°Æ¡i biết tung tÃch của Tá» Dạ?" TrÆ°á»ng Cung vá»™i và ng há»i.Linh Ca gáºt đầu, "Không phải ta biết, mà là có ngÆ°á»i biết." Linh Ca nói xong, quay đầu nghiêm mặt nhìn TrÆ°á»ng Cung, "NgÆ°Æ¡i nếu nhÆ° tin ta, thì đừng cản ta là m má»™t chuyện."Äược..." TrÆ°á»ng Cung nặng ná» gáºt đầu."Váºy thì xin VÆ°Æ¡ng gia Ä‘Æ°a hết thảy hạ nhân nha hoà n thị vệ Ä‘á»u triệu táºp lại, ta muốn thấm vấn ban đêm." Linh Ca bình tÄ©nh nhìn TrÆ°á»ng Cung, "Ta hy vá»ng kết quả không phải suy nghÄ© trong lòng chúng ta.TrÆ°á»ng Cung chỉ cảm thấy lòng bá»—ng nhiên nhói má»™t cái, nà ng cÅ©ng không phải là ngÆ°á»i ngu ngốc, nà ng hiểu ý của Linh Ca.Chức Cẩm...!Chỉ mong tất cả không có quan hệ gì tá»›i ngÆ°Æ¡i.Không quá má»™t khắc, nha hoà n, hạ nhân, thị vệ nhao nhao táºp trung trong viện.Linh Ca cùng TrÆ°á»ng Cung ká» vai đứng ở trên báºc thang, há»i TrÆ°á»ng Cung, "Cao TrÆ°á»ng Cung, ngÆ°á»i đến đông đủ chÆ°a?"TrÆ°á»ng Cung ánh mắt quét qua má»i ngÆ°á»i, nói: "Thiếu má»™t ngÆ°á»i, mấy ngà y gần đây cảm phong hà n, không dáºy nổi."Ah?" Linh Ca trầm xuống, "Ta trÆ°á»›c hết thẩm những ngÆ°á»i nà y."TrÆ°á»ng Cung lặng lẽ gáºt đầu, đáp ứng.Chức Cẩm đứng ở Ä‘Ã ng xa nhìn chăm chú và o tất cả trong sân, không rõ TrÆ°á»ng Cung cùng Linh Ca đến tá»™t cùng muốn là m cái gì?Linh Ca lên tiếng nói: "Tối nay ta chỉ há»i cái ngÆ°Æ¡i ba vấn Ä‘á», ta tìm được kết quả mong muốn, các ngÆ°Æ¡i có thể Ä‘i vá» nghỉ." Dừng má»™t chút, Linh Ca há»i vấn Ä‘á» thứ nhất, "Ngà y Lạc Tá» Dạ mất tÃch, các ngÆ°Æ¡i ở chá»— nà o? Kẻ nà o ở tiá»n Ä‘Æ°á»ng chuẩn bị hôn lá»… thì đứng bên trái của ta, ở háºu viện thủ vệ đứng bên phải của ta, không ở tiá»n viện cÅ©ng không ở háºu viện thì đứng yên.Nha hoà n, hạ nhân, thị vệ nhất thá»i chia là m ba nhóm.Nha hoà n hạ nhân Ä‘a phần Ä‘á»u đến đứng ở bên trái, thị vệ Ä‘a số đứng ở bên phải, chỉ có hÆ¡n mÆ°á»i ngÆ°á»i đứng ở chá»— cÅ©.Những kẻ ở tiá»n viện chuẩn bị hỉ Ä‘Æ°á»ng kiểm chứng là tháºt, thì liá»n có thể Ä‘i vá» nghỉ trÆ°á»›c.
Linh Ca nhìn bá»n hạ nhân nha hoà n chỉ chỉ lẫn nhau, vẫn chÆ°a nhìn ra thần sắc khác thÆ°á»ng nà o, Vì váºy không đợi bá»n hạ nhân nha hoà n mở miệng, liá»n phất tay nói, "Các ngÆ°Æ¡i có thể lui xuống nghỉ ngÆ¡i.""Dạ." Bá»n hạ nhân Nha hoà n lui xuống.Linh Ca lại nhìn thị vệ bên phải, nói: "Các ngÆ°Æ¡i trả lá»i ta vấn Ä‘á» thứ hai, nói xem ngà y ấy rốt cuá»™c có bao nhiêu thÃch khách?" Tỉ mỉ quan sát biểu tình của thị vệ, Linh Ca không muốn buông tha dấu vết nà o."MÆ°á»i ngÆ°á»i!" Bá»n thị vệ cùng kêu lên trả lá»i, cÅ©ng không có dị thÆ°á»ng.Linh Ca gáºt đầu vẫy tay để cho bá»n há» cÅ©ng lui xuống, bình tÄ©nh nhìn hÆ¡n mÆ°á»i ngÆ°á»i sau cùng ở trong viện, nói: "Nên há»i các ngÆ°Æ¡i vấn Ä‘á» thứ ba rồi."HÆ¡n mÆ°á»i ngÆ°á»i bá»n há» nha hoà n có, hạ nhân có, cÅ©ng có thị vệ, nghe được thanh âm lạnh nhÆ° băng của Linh Ca, tâm không khá»i treo lên, đến tá»™t cùng xảy ra chuyện gì, mà bị lÆ°u lại thấm vấn ban đêm?Linh Ca cÅ©ng không há»i tiếp, mà xoay ngÆ°á»i nhìn TrÆ°á»ng Cung, "Cao TrÆ°á»ng Cung, ta má»™t hồi nếu nhÆ° hoà i nghi ai không nói tháºt, ngÆ°Æ¡i cÅ©ng không thể má»m tay, trá»±c tiếp hạ lệnh lôi ra giết!""NgÆ°Æ¡i..." TrÆ°á»ng Cung chần chá» nhìn Linh Ca, mắt trà n đầy kinh sắc.Linh Ca ngẩng lên, "NgÆ°Æ¡i đã nói ngÆ°Æ¡i tin ta, lẽ nà o ngÆ°Æ¡i không là m được? NgÆ°Æ¡i nếu không là m được đến mức nà y, Lạc Tá» Dạ cÅ©ng vÄ©nh viá»…n không có khả năng tìm được!"TrÆ°á»ng Cung cắn răng gáºt đầu, "Tốt! Cầm kiếm tá»›i!"Bá»n thị vệ Ä‘Æ°a kiếm đến tay TrÆ°á»ng Cung, TrÆ°á»ng Cung rút ra, kiếm phong chỉ và o từng ngÆ°á»i Ä‘ang biến sắc trong viện."VÆ°Æ¡ng gia tha mạng!" Bốn nha hoà n trong đó quỳ xuống, "Lúc đó chúng ta Ä‘á»u ở đây trang trà động phòng a, căn bản không biết bên ngoà i xảy ra chuyện gì?""Phải không? Linh Ca bung dù bÆ°á»›c tá»›i bên ngÆ°á»i bốn nha hoà n, "Ngẩng mặt, nhìn ta, nói lại lần nữa xem.""Nô tỳ theo nhÆ° lá»i, những câu nà y là tháºt!" Bốn nha hoà n trong mắt mÆ¡ hồ đã có lệ quang."Các ngÆ°Æ¡i lui ra a!." Linh Ca phất tay, ánh mắt rÆ¡i và o trên mặt năm tên thị vệ, "Các ngÆ°Æ¡i lại Ä‘ang là m cái gì?"Năm tên thị vệ Ä‘Ä©nh trá»±c thân thể, nói: "Thủ vệ Lan Lăng vÆ°Æ¡ng Phủ đại môn, không dám tắc trắc."Các ngÆ°Æ¡i cÅ©ng lui ra Ä‘i." Linh Ca cÅ©ng phất phất tay.Dạ!" Năm tên thị vệ đứng lên, lui xuống.Còn dÆ° lại bốn gã hạ nhân sợ đến run láºp cáºp, "VÆ°Æ¡ng gia tha mạng, tha mạng a, mấy ngÆ°á»i chúng ta vẫn cúi đầu quét tÆ°á»›c hoa viên, cái gì cÅ©ng không biết a.""LÆ°u các ngÆ°Æ¡i là có việc, đừng nhiá»u lá»i.
Linh Ca nhÆ°á»›ng mà y, ý bảo TrÆ°á»ng Cung nâng kiếm Ä‘i tá»›i, "Vấn Ä‘á» thứ ba nà y, là muốn há»i các ngÆ°Æ¡i có nghe được dị hưởng gì ở cổng sau hay không?"Cá»a sau?" Má»™t tên hạ nhân trong đó run giá»ng lắc đầu, "Không có...!cá»a sau vẫn đóng chặt, bình thÆ°á»ng không ngÆ°á»i Ä‘i...!Cho nên...!Hẳn là không có gì cả..."Kiếm phong lạnh nhÆ° băng rÆ¡i xuống cổ của hắn, TrÆ°á»ng Cung quát lên: "Tháºt không có gì cả?""Ta...!Ta..." Hạ nhân cả kinh, cà ng không nói ra lá»i.Linh Ca lắc đầu thở dà i, "Xem ra, chỉ có giết chết má»™t ngÆ°á»i trong các ngÆ°Æ¡i, má»›i có thể há»i ra chuyện ta muốn biết."Ta...!Ta...!Ta thấy Tứ nhi!" Trái lo phải nghÄ©, má»™t gã hạ nhân khác Ä‘á»™t nhiên mở miệng, "Hắn...!Hắn dÆ°á»ng nhÆ° từ cá»a sau Ä‘i trở vá» tiá»n viện...""Tứ nhi?" TrÆ°á»ng Cung cả kinh, "Bệnh thÆ°Æ¡ng hà n?"Linh Ca trà o phúng cÆ°á»i, "Bệnh tháºt là đúng lúc a.""Các ngÆ°Æ¡i tất cả lui ra!" TrÆ°á»ng Cung tức giáºn quát, nâng kiếm Ä‘i tá»›i phòng hạ nhân mà Tứ nhi ở.Chức Cẩm chÆ°a từng nhìn thấy TrÆ°á»ng Cung có bá»™ dạng kinh ngÆ°á»i nhÆ° váºy, không khá»i lui vá» phÃa sau.
Chức Cẩm cá» Ä‘á»™ng nhÆ° váºy, rÆ¡i và o đáy mắt Linh Ca.Má»™t ngÆ°á»i luôn đứng ở chá»— tối dõi theo má»™t ngÆ°á»i khác, hoặc là chÃnh là yêu, hoặc chÃnh là sợ.Linh Ca an tÄ©nh nhìn thần sắc Chức Cẩm tuy là nhìn không rõ, thế nhÆ°ng cà ng xác định và i phần, "Trong lòng cất giấu lá»i nói dối đầu tiên, thì sẽ còn nhiá»u lá»i nói dối hÆ¡n.
Khi tất cả chân tÆ°á»›ng rõ rà ng, má»›i phát hiện, nếu không có lá»i nói dối lúc ban đầu, nhÆ° thế nà o lại có tuyệt vá»ng hôm nay?Chức Cẩm cảm thấy có ngÆ°á»i Ä‘ang nhìn mình đầy giáºn dữ, gò má hÆ¡i hÆ¡i quay lại, liá»n nhìn thấy Linh Ca Ä‘ang cầm ô đứng ở trong mÆ°a, há» hững nhìn sang bên nà y.Linh Ca không nói gì, chỉ cầm ô Ä‘i tá»›i phÃa Chức Cẩm, Chức Cẩm muốn rá»i khá»i, nhÆ°ng ngẫm lại, mình má»›i là chủ nhân vÆ°Æ¡ng phủ, vì sao phải tránh? Vì váºy bình tÄ©nh đứng ở tại chá»—, nhÆ° không có chuyện gì xảy ra nhìn nÆ¡i khác.Linh Ca cầm ô Ä‘i thoáng qua Chức Cẩm, Chức Cẩm thở phà o nhẹ nhõm."VÆ°Æ¡ng phi, thÆ°Æ¡ng tổn tá»›i ngÆ°á»i mình thÆ°Æ¡ng, chung quy cÅ©ng sẽ thÆ°Æ¡ng tổn chÃnh mình, đạo lý nà y, không cần chỠđến thá»i Ä‘iểm không thể quay đầu má»›i hiểu được.
Linh Ca bá»—ng nhiên ngừng lại, ngâm má»™t câu nói nhÆ° váºy."NgÆ°Æ¡i..." Chức Cẩm không biết nên trả lá»i Linh Ca nhÆ° thế nà o, nữ tá» nà y không giống vá»›i Lạc Tá» Dạ, trên ngÆ°á»i tán phát hÆ¡i thở lạnh nhÆ° băng là m ngÆ°á»i run sợ.Linh Ca không thèm nhắc lại, cà ng Ä‘i cà ng xa.Chức Cẩm cúi đầu nhìn lòng bà n tay của mình, nói: "Ta sai lầm rồi sao? Không...!Ta không sai...!Muốn cùng ngÆ°á»i yêu gần nhau đến già , ta sai ở nÆ¡i nà o?"Editor: quà o quáºn chúa là cool girl siêu ngầu.