- Trang chủ
- Tái Kiến Lan Lăng
- ChÆ°Æ¡ng 47: 47: Chiếc Già y Nhá»
Tác giả:
"Nà ng là ai?" Tá» Dạ nhấc mà n xe lên, nhìn thấy thân ảnh Chức Cẩm, tuy miệng vẫn há»i, nhÆ°ng từ Ä‘á»™ng tác TrÆ°á»ng Cung dìu nà ng cÅ©ng có thể biết được thân pháºn của nà ng.Xa phu cung kÃnh nói: "Vị nà y là chÃnh phi của vÆ°Æ¡ng gia, Trịnh thị.""A." Trong lòng Tá» Dạ bá»—ng nhiên dâng lên má»™t ná»—i bất an, không nói rõ được tÆ° vị táºn đáy lòng, chỉ muốn tạm thá»i thoát khá»i hoà n cảnh có chút lúng túng nà y.GiỠđây Tá» Dạ chỉ cảm thấy mình rất buồn cÆ°á»i, nà ng vốn dÄ© cùng TrÆ°á»ng Cung vá» Nghiệp Thà nh, vì muốn giúp nà ng thay đổi số mệnh, kết quả là , đến tá»™t cùng thì nà ng lấy thân pháºn gì để giúp nà ng ấy nghịch thiên má»™t lần chứ?"Tá» Dạ." TrÆ°á»ng Cung gá»i khi thấy nà ng thất thần.Tá» Dạ nhẹ gáºt đầu, ảm đạm cÆ°á»i má»™t tiếng, nhảy xuống xe, Ä‘i tá»›i chá»— hai ngÆ°á»i."Vị nà y hẳn là chÃnh phi của ngÆ°Æ¡i, tá»›i đúng lúc lắm, chà Ãt ta không cần giúp ngÆ°Æ¡i diá»…n kịch nữa.
Tá» Dạ lên tiếng nói trÆ°á»›c, cÅ©ng là m cho TrÆ°á»ng Cung cảm thấy có chút không biết là m sao.Chức Cẩm lặng yên nhìn thần sắc của hai ngÆ°á»i má»™t chút, rồi nhẹ nhà ng hÃt má»™t hÆ¡i, tiến lên kéo tay Tá» Dạ, cÆ°á»i nói: "Cô nÆ°Æ¡ng nhiá»u lần giúp VÆ°Æ¡ng gia giải vây, thiếp thân rất cảm kÃch.""Không cần cám Æ¡n ta, TrÆ°á»ng Cung cÅ©ng giúp ta không Ãt, ta chỉ là không muốn thiếu hắn.
Tá» Dạ tiếp tục dùng lá»i kéo dà i khoảng cách của mình vá»›i TrÆ°á»ng Cung, nếu còn tiếp tục dây dÆ°a nữa, Lạc Tá» Dạ nà ng bất quá cÅ©ng chỉ có thể là m má»™t tiểu tam và o thá»i cổ đại thôi, ở thá»i hiện đại đã không thèm là m, huống hồ chi là và o thá»i cổ đại chứ?Những lá»i cảm tạ nà y, hãy chá» khi ta quay vá» mà vẫn giữ được mạng rồi hãy nói.
TrÆ°á»ng Cung tái nhợt, Hai ngÆ°á»i lên xe ngá»±a trÆ°á»›c Ä‘i, sắc trá»i cÅ©ng không còn sá»›m, chúng ta vẫn nên lên Ä‘Æ°á»ng thôi.Chức Cẩm nhẹ nhà ng thở dà i, "VÆ°Æ¡ng gia không cần lo lắng, lần nà y hồi kinh, không có việc gì đâu.TrÆ°á»ng Cung gáºt đầu cÆ°á»i nói: "NgÆ°Æ¡i có thể nói nhÆ° váºy, ta tin ta sẽ không sao.
Nói xong, TrÆ°á»ng Cung không nhìn Tá» Dạ lâu, mà chỉ Ä‘i tá»›i con ngá»±a bên cạnh Chức Cẩm, nói vá»›i tất cả tÆ°á»›ng sÄ©: "Nhanh chóng lên ngá»±a, chúng ta xuất phát!"Dạ rõ!Tứ nhi dẫn đầu lên ngá»±a, nắm chặt dây cÆ°Æ¡ng trong tay, nhìn vá» phÃa TrÆ°á»ng Cung."Giá!" TrÆ°á»ng Cung ghìm con ngá»±a, Ä‘i đầu phi nhanh vá» phÃa trÆ°á»›c."Cô nÆ°Æ¡ng..." Chức Cẩm nhìn bóng lÆ°ng TrÆ°á»ng Cung, nặng ná» thở dà i, quay đầu vá»›i bụng đầy tâm sá»± nhìn vá» phÃa Tá» Dạ."Ta tên Lạc Tá» Dạ, ngÆ°Æ¡i có thể gá»i ta là Tá» Dạ." Tá» Dạ gáºt đầu cÆ°á»i má»™t tiếng, "NgÆ°Æ¡i yên tâm, ta cùng vá»›i nà ng chỉ là ..."Chức Cẩm lắc đầu, khà n giá»ng nói: "Tháºt ra ta Ä‘ang chá» mong có má»™t nữ tá» nhÆ° ngÆ°Æ¡i xuất hiện, có thể là m chuyện ta không là m được.""Cái gì?" Tá» Dạ sững sá», bá»—ng nhiên không rõ ý tứ của Chức Cẩm.Chức Cẩm cÆ°á»i chua xót, "Ta và vÆ°Æ¡ng gia có má»™t khúc mắc, mãi mãi chẳng thể nà o tháo được ——" có chút dừng lại, Chức Cẩm ra hiệu Tá» Dạ lên xe, "Äi thôi, nếu lạc lại phÃa sau quá lâu, vÆ°Æ¡ng gia tất nhiên sẽ lo lắng vì ngÆ°Æ¡i.""Các ngÆ°Æ¡i..." Tá» Dạ biết có cố há»i, Chức Cẩm cÅ©ng sẽ không nói, Ä‘Ã nh phải tùy theo lên xe ngá»±a.Tá» Dạ có nhiá»u vấn Ä‘á» muốn há»i, đáng tiếc Chức Cẩm lại không nguyện ý nói nhiá»u, ngẫu nhiên má»™t câu hà n huyên, cÅ©ng chỉ gáºt đầu cÆ°á»i má»™t tiếng mà qua.Tá» Dạ hiểu, đây là bà máºt thứ hai của TrÆ°á»ng Cung, rốt cuá»™c thì giữa nà ng và vị Trịnh vÆ°Æ¡ng phi nà y có gút mắc gì? Có lẽ tÆ°Æ¡ng lai không lâu, nà ng sẽ được biết, nhÆ°ng khi biết được bà máºt nà y cÅ©ng có thể là khi nà ng phát hiện bản thân đã lâm và o thế cục nà y quá sâu...Không thể tá»± thoát ra được! Tá» Dạ âm thầm hÃt má»™t hÆ¡i, không thể tá»± thoát ra được không chỉ có thân thể của nà ng, mà còn có trái tim không an pháºn Ä‘ang nhảy lên trong lòng ngá»±c.Ná»a tháng qua rất mau, khi cả Ä‘oà n ngÆ°á»i vá» tá»›i Nghiệp Thà nh, thì mùa đông dà i dằng dặc tá»±a hồ rốt cục đã có dấu hiệu chuyển mình.Äúng nhÆ° những gì Chức Cẩm đã nói, trên Ä‘Æ°á»ng Ä‘i tất cả Ä‘á»u bình an vô sá»±, Ä‘iá»u nà y khiến Tá» Dạ có và i phần kinh ngạc, còn đối vá»›i TrÆ°á»ng Cung, lại là điá»u nằm trong dá»± liệu.Äiá»u duy nhất khiến nà ng không thể ngá» tá»›i, chÃnh là khi vừa má»›i và o cổng thà nh, đã bị gia tÆ°á»›ng Há»™c Luáºt gia ngăn cản lại."TrÆ°á»ng Cung ca ca, đừng và o cung! Ta không cho phép ngÆ°Æ¡i tiến cung!" Má»™t tiểu cô nÆ°Æ¡ng khoảng mÆ°á»i ba tuổi ngÆ°á»i mặc áo Ä‘á», đứng dang hai tay ra, ngăn cản trÆ°á»›c bạch mã của TrÆ°á»ng Cung, dẫn tá»›i việc có vô số ngÆ°á»i qua Ä‘Æ°á»ng vây xem.TrÆ°á»ng Cung lắc đầu cÆ°á»i nói: "Ta tiến cung để gặp thiên tá», ngÆ°Æ¡i cản ta chẳng phải rÆ°á»›c đại hoa cho Há»™c Luáºt lão tÆ°á»›ng quân sao? Anh Nô, bây giá» không phải lúc để đùa đâu."Không được! Ta không để ngÆ°Æ¡i Ä‘i! Tiểu cô nÆ°Æ¡ng Anh Nô mở to hai mắt nhìn, sá»± ngây thÆ¡ chẳng thể giấu ná»—i sợ hãi trà n đầy trên mặt, nắm chặt góc áo TrÆ°á»ng Cung, lắc đầu nói, "TrÆ°á»ng Cung ca ca, ngÆ°Æ¡i mau xuống đây!"TrÆ°á»ng Cung hÃt má»™t tiếng, ra hiệu cho Tứ nhi mang VÆ°Æ¡ng phi cùng Tá» Dạ hồi phủ trÆ°á»›c, lại ra hiệu kỵ binh tả hữu Ä‘uổi bá»›t ngÆ°á»i vây xem, láºp tức nhảy xuống ngá»±a, Ä‘Æ°a tay vá»— vá»— đầu Anh Nô, "Tháºt không thể náo loạn nha, nếu không sẽ liên lụy Há»™c Luáºt phủ tÆ°á»›ng quân."Anh Nô ủy khuất lắc đầu, kiá»…ng mÅ©i chân, tiến tá»›i bên tai TrÆ°á»ng Cung, buồn bã thấp giá»ng nói: "TrÆ°á»ng Cung ca ca, ngÆ°Æ¡i không thể và o cung, tá»· phu Kim Niên vÆ°Æ¡ng gia cÅ©ng tiến cung nhÆ° thế nà y, kết quả mãi mãi không thấy trở ra, tá»· tá»· bởi vì tưởng niệm tá»· phu vÆ°Æ¡ng gia Kim Niên cÅ©ng đã chết...!Ta tháºt sợ, sợ ngÆ°Æ¡i cÅ©ng sẽ không..."Tiểu cô nÆ°Æ¡ng nà y là nhị nữ của Há»™c Luáºt Quang, Há»™c Luáºt Anh Nô, trưởng nữ của y là Há»™c Luáºt Tê Ngô, đã từng là phi của Thái Tá» Cao Bách Niên, chỉ tiếc và o tháng năm năm nay Cao Bách Niên được triệu kiến và o cung, sau đó liá»n biến mất trong cung.
Mặc dù Há»™c Luáºt Tê Ngô chỉ má»›i mÆ°á»i bốn tuổi, nhÆ°ng có tình cảm rất tốt vá»›i Cao Bách Niên, biết được Cao Bách Niên và o cung không trở vá», trong ná»™i tâm nà ng cÅ©ng biết chân tÆ°á»›ng đến tá»™t cùng là gì, không quá má»™t tháng, bởi vì tÆ°Æ¡ng tÆ° thà nh bệnh mà theo Cao Bách Niên rá»i khá»i nhân thế.Thân thể TrÆ°á»ng Cung cứng Ä‘á», nhìn nà ng mắt đầy lệ quang, vá»™i và ng cÆ°á»i cÆ°á»i, nói: "NgÆ°Æ¡i có thể yên tâm, TrÆ°á»ng Cung ca ca cam Ä‘oan có thể bình yên trở vá»."Ta sợ!" Anh Nô vẫn lắc đầu, "NgÆ°Æ¡i không Ä‘i có được hay không?"TrÆ°á»ng Cung mỉm cÆ°á»i lắc đầu, Ä‘Æ°a tay ra, dá»±ng thẳng ngón út lên, Không thì thế nà y Ä‘i, hôm nay sau khi rá»i khá»i cung TrÆ°á»ng Cung ca ca liá»n đến Há»™c Luáºt phủ tÆ°á»›ng quân tìm ngÆ°Æ¡i, quyết không nuốt lá»i.""Tốt! Äây là ngÆ°Æ¡i nói!" Anh Nô Ä‘Æ°a tay ra, Ä‘á» mặt móc lấy ngón út TrÆ°á»ng Cung, nói, "NgÆ°Æ¡i mà nuốt lá»i, ta cam Ä‘oan sẽ khóc ngáºp phủ viện nhà ngÆ°Æ¡i!"Ha ha, nữ tá» khóc sẽ không đẹp, rất yếu á»›t đó.
TrÆ°á»ng Cung lắc đầu cÆ°á»i má»™t tiếng, "Tốt, ngÆ°Æ¡i trÆ°á»›c tạm Hồi tÆ°á»›ng quân phủ Ä‘i.""TrÆ°á»ng Cung ca ca, ngÆ°Æ¡i đã hứa rồi, không cho phép gạt ta!" Anh Nô vẫn không yên lòng dặn dò má»™t câu.TrÆ°á»ng Cung gáºt đầu nói: "Ta từ trÆ°á»›c tá»›i giá» chÆ°a từng gạt ngÆ°á»i.""Tốt! Váºy ta chá» ngÆ°Æ¡i!" Anh Nô nhÆ° trút được gánh nặng, nhẹ gáºt đầu, phân phó bá»n gia tÆ°á»›ng hồi phủ.TrÆ°á»ng Cung hút má»™t hÆ¡i tháºt sâu, trở mình lên ngá»±a.
Vốn nên ở ngoà i thà nh chỠđợi Há»™c Luáºt Thế Hùng cùng nhau diện thánh, chỉ tiếc đã có Chức Cẩm nghênh đón ngoà i trăm dặm, vô cá»› kéo dà i thá»i gian diện thánh, chỉ sợ sinh lá»™ biến thà nh tá» lá»™, cho nên lần nà y, TrÆ°á»ng Cung nhất định phải má»™t mình diện thánh.Có lẽ, nà ng sẽ trở thà nh Cao Bách Niên thứ hai, có lẽ, nà ng sẽ không, bởi vì có Chức Cẩm.Lòng TrÆ°á»ng Cung trà n đầy phức tạp, nghÄ© đến lá»i Chức Cẩm nói "Không có việc gì", bốn chữ nà y khiến nà ng không khá»i nhÃu chặt lông mà y.
Có thể khiến nà ng ấy nói chắc chắn nhÆ° váºy, lần nà y và o cung có lẽ, tháºt vô sá»±.Từ cá»a cung thông truyá»n, đến khi được ná»™i thị dẫn dắt, TrÆ°á»ng Cung tâm dần dần khẩn trÆ°Æ¡ng lên, lặp Ä‘i lặp lại suy nghÄ© nên ứng đối cao cao tại thượng cá»u hoà ng thúc Cao Trạm kia nhÆ° thế nà o?"A ——!" Chỉ nghe má»™t tiếng kêu thảm của má»™t tiểu hà i tá» bá»—ng nhiên vang lên, giữa ban ngà y ban mặt, chỉ thấy má»™t tên tiểu đồng trần truồng bị ná»™i thị hung hăng giẫm dÆ°á»›i chân ——Trong ngá»± hoa viên, Cao Trạm ngÆ°á»i mặc long bà o kim sắc đầy khà phách, má»™t tay cầm kiếm, má»™t tay cầm má»™t chiếc già y nhá» thêu hoa, cá»±c kỳ hÆ°ng phấn mà cầm trÆ°á»ng kiếm trong tay đâm vá» phÃa tên tiểu đồng kia.TrÆ°á»ng Cung kinh hãi, bối rối bÆ°á»›c nhanh qua đó, quỳ rạp xuống đất, gấp giá»ng nói: "Hoà ng Thượng xin hạ thủ lÆ°u tình! Tá»™i thần Cao TrÆ°á»ng Cung khấu kiến ngô hoà ng, Ngô hoà ng vạn tuế vạn tuế vạn vạn tuế!" DÆ° quang thoáng nhìn tiểu đồng toà n thân máu tÆ°Æ¡i, TrÆ°á»ng Cung không khá»i kinh hồn táng đảm, trong lòng lo lắng vạn phần, nhÆ°ng cÅ©ng không biết, giá» nà y khắc nà y, có còn cứu được tiểu đồng nà y hay không.Cao Trạm cất tiếng cÆ°á»i to, cầm ngược trÆ°á»ng kiếm nÆ¡i tay, phân phó ná»™i thị tả hữu nói: "Äem hà i đồng nà y ném và o trong ao.
DÆ°á»ng nhÆ° cố ý cÆ°á»ng Ä‘iệu câu nói sau cùng cho TrÆ°á»ng Cung nghe.Dạ rõ! Äám ná»™i thị cúi ngÆ°á»i kéo lê tiểu đồng dÆ°á»›i đất, Ä‘i vá» phÃa cái ao mà u ngá»c bÃch trong ngá»± hoa viên."TrÆ°á»ng Cung, hảo chất nhi của trẫm, ngÆ°Æ¡i rốt cục bình yên trở vá»." Cao Trạm Ä‘Æ°a tay vá»— vá»— đầu vai TrÆ°á»ng Cung, tay lại không có ý mảy may muốn rá»i Ä‘i.Thân thể TrÆ°á»ng Cung xiết chặt, đứng thẳng lên, thản nhiên đối đầu đôi mắt thâm thúy của Cao Trạm, "Tá»™i thần dám tá»± ý rá»i khá»i Nghiệp Thà nh, xin Hoà ng Thượng trị tá»™i.""Trẫm là m sao lại muốn mạng của ngÆ°Æ¡i chứ? ngón tay Cao Trạm nhẹ nhà ng gảy và nh tai TrÆ°á»ng Cung má»™t cái, "Nếu nhÆ° ngÆ°Æ¡i chết, trẫm Ä‘i đâu tìm Lan Lăng VÆ°Æ¡ng thứ hai đây?TrÆ°á»ng Cung cà ng không rõ ý của Cao Trạm, lần nữa dáºp đầu trên mặt đất, "Tá»™i thần ngu dốt, không rõ ý Thánh thượng.Cao Trạm cÆ°á»i lạnh, ném chiếc già y nhá» trong tay và o mặt TrÆ°á»ng Cung, nói: "NgÆ°Æ¡i vốn nên chịu hình, vừa rồi tiểu đồng kia đã chịu dùm ngÆ°Æ¡i, trẫm chỉ muốn cảnh cáo ngÆ°Æ¡i má»™t câu —— ngÆ°Æ¡i là Lan Lăng VÆ°Æ¡ng của trẫm, sinh tá» của ngÆ°Æ¡i, chỉ có thể do trẫm quyết định, bất kỳ ngÆ°á»i nà o muốn ngÆ°Æ¡i chết, trÆ°á»›c tiên cần phải há»i trẫm!""Tá»™i thần Tạ Thánh thượng khai ân không giết!" TrÆ°á»ng Cung lần nữa dáºp đầu mạnh xuống đất.MÅ©i kiếm băng lãnh trong tay Cao Trạm rÆ¡i xuống cổ TrÆ°á»ng Cung, "Lá»i của trẫm còn chÆ°a nói xong, ngÆ°Æ¡i cứ thong thả mà tạ Æ¡n.
Hôm nay trẫm ban thưởng cho ngÆ°Æ¡i chiếc già y nhá» nà y, hi vá»ng ngÆ°Æ¡i nhìn váºt nhá»› ngÆ°á»i, nhá»› tá»›i Thái tá» Cao Bách Niên trÆ°á»›c kia! Lá»i nói xoay chuyển, mÅ©i kiếm đã từ cổ di chuyển tá»›i mặt TrÆ°á»ng Cung, "Suy nghÄ© lại má»™t chút trẫm vì sao tha cho ngÆ°Æ¡i tồn tại đến nay —— Ä‘iá»u trẫm muốn còn chÆ°a tá»›i tay, ngÆ°Æ¡i chá»› ép trẫm tá»± tay hủy ngÆ°Æ¡i!"TrÆ°á»ng Cung âm thầm cắn răng, nói: "Thánh thượng, TrÆ°á»ng Cung đã nói qua, không dám là m ô nhục uy danh ngà i, không dám để cho thế nhân nói Ä‘Æ°Æ¡ng kim thiên tá» là Long DÆ°Æ¡ng VÆ°Æ¡ng, há»—n loạn nhân luân..."Cao Trạm Ä‘á»™t nhiên siết chặt cằm TrÆ°á»ng Cung, ngón tay có chút là m cà n trên cổ TrÆ°á»ng Cung, hô hấp dần dần có chút gấp rút, "Trẫm là thiên tá», đừng nói là nữ tá» trong cả thiên hạ được trẫm chá»n lá»±a, ngay cả nam tá» cÅ©ng phải là m theo ý trẫm!"Cá»u hoà ng thúc..." TrÆ°á»ng Cung lạnh lùng nhìn Cao Trạm, "Chúng ta mãi mãi vẫn là thúc cháu! TrÆ°á»ng Cung có thể vì ngÆ°á»i chiến tá» sa trÆ°á»ng, cÅ©ng có thể vì ngÆ°á»i bảo há»™ hết thảy, nhÆ°ng mãi mãi tuyệt đối sẽ không là m chuyện ngÆ°á»i muốn!"Hừ hừ." Cao Trạm âm lãnh cÆ°á»i cÆ°á»i, buông cằm TrÆ°á»ng Cung ra, Rồi sẽ có má»™t ngà y ngÆ°Æ¡i chịu là m.TrÆ°á»ng Cung âm thầm thở má»™t hÆ¡i, dáºp đầu xuống đất, "TrÆ°á»ng Cung Tạ Thánh thượng khai ân không giết.Cao Trạm lạnh lùng khoát tay, "NgÆ°Æ¡i không cần cám Æ¡n ta, muốn tạ Æ¡n thì Ä‘i tìm Hòa SÄ© Khai Ä‘i.
Không phải do hắn dốc hết sức bảo vệ ngÆ°Æ¡i, chỉ sợ quần thần cÅ©ng không tha cho ngÆ°Æ¡i!"Hắn...""Tháºt bất ngỠđúng không? Tố giác ngÆ°Æ¡i là y, bảo vệ ngÆ°Æ¡i cÅ©ng là y.
Cao Trạm ra vẻ đắc ý, "Trẫm rất may mắn, có được hiá»n thần nhÆ° y, dám nói dám là m, vì quân giải lo.
NgÆ°Æ¡i thân là chất nhi của trẫm, phải chăng cÅ©ng nên há»c nhiá»u má»™t chút?"Vâng, thần sẽ lÄ©nh giáo Tể tÆ°á»›ng đại nhân nhiá»u hÆ¡n." TrÆ°á»ng Cung lạnh nhÆ° băng nói xong, cung kÃnh từ dÆ°á»›i đất nhặt lấy chiếc hà i nhá», "Thánh thượng nếu không có răn dạy nà o khác, tá»™i thần xin được cáo lui trÆ°á»›c, hồi phủ bế môn nghiá»n ngẫm lá»—i lầm.Cao Trạm lạnh nhÆ° băng nhìn TrÆ°á»ng Cung má»™t chút, nói: "Hiếm khi thấy ngÆ°Æ¡i vì nữ nhân Ä‘iên cuồng nhÆ° váºy, trẫm ngược lại muốn dạy ngÆ°Æ¡i má»™t chút, có đôi khi, yêu là hại, nói không chừng thứ ngÆ°Æ¡i ôm cà ng chặt, thì sẽ biến mất cà ng nhanh.""Tá»™i thần cẩn tuân lá»i răn dạy của Thánh thượng." TrÆ°á»ng Cung không khá»i rÆ¡i mồ hôi lạnh, Tá» Dạ, vô tâm đã đẩy ngÆ°Æ¡i và o hiểm địa rồi, sau nà y ta biết là m sao bảo đảm sá»± an toà n cho ngÆ°Æ¡i đây?"NgÆ°Æ¡i lui ra Ä‘i." Cao Trạm khoát tay áo, khóe môi hiện lên má»™t nụ cÆ°á»i lạnh không ai nhìn thấu được.TrÆ°á»ng Cung cung kÃnh dáºp đầu bái lui, bÆ°á»›c nhanh vá» phÃa cá»a cung, toà cung Ä‘iện trà n đầy máu tanh nà y, cà ng ở lâu cà ng khiến nà ng buồn nôn, không biết lúc nà o má»›i có thể chân chÃnh rá»i khá»i nÆ¡i nà y đây?Gian thần tuy đáng sợ, nhÆ°ng Cao Trạm cà ng đáng sợ hÆ¡n.TrÆ°á»ng Cung Ä‘Æ°a tay lau vết máu còn vÆ°Æ¡ng trên mặt, mặc dù không giết nà ng, nhÆ°ng cÅ©ng đủ là m nà ng kinh hãi.Cho dù có láºp nhiá»u quân công, láºp nhiá»u uy tÃn, là m tÆ°á»›ng quân tay nắm giữ binh quyá»n, mong rằng Cao Trạm sẽ sợ ném chuá»™t vỡ bình, mà không dám tùy ý là m báºy vá»›i nà ng, hóa ra hết thảy cố gắng bất quá chỉ là phà công mà thôi.Nà ng cứ ngỡ rằng sẽ có má»™t ngà y có thể chi phối số mệnh của chÃnh mình, lại tuyệt đối không thể ngá» rằng đến cuối cùng lại chỉ giống chiếc già y nhá» trong tay nà y, có thể tùy ý mang, tùy ý đánh, tháºm chà xé nát.Bảo vệ triá»u đình bất quá chỉ là hoa trong giÆ°Æ¡ng, nắm giữ váºn mệnh cÅ©ng bất quá chỉ là trăng trong nÆ°á»›c, cho đến táºn ngà y hôm nay, ngay cả muốn bảo há»™ ngÆ°á»i nà ng tâm trung sở ái, thì chung quy cÅ©ng là hữu tâm khó há»™ toà n....