- Trang chủ
- Tái Kiến Lan Lăng
- ChÆ°Æ¡ng 18: 18: Nháºp TrÆ°á»ng An
Tác giả:
HÆ°á»›ng đến đế đô TrÆ°á»ng An, dù cho trải qua ngà n năm mÆ°a gió, bây giỠđứng sừng sững trÆ°á»›c mắt, khà thế hùng vÄ© không thể tả thà nh lá»i láºp tức Ä‘áºp và o mắt.Äại kỳ viết chữ "Chu" Tung bay dÆ°á»›i ánh mặt trá»i chói chang.
Dù cho tuyết trắng phủ đầy mái hiên nhà , thế nhÆ°ng đình Ä‘Ã i lầu các vẫn lá»™ ra má»™t tia bá khà thuá»™c vỠđế đô.Trên má»i ngõ hẻm, khách thÆ°Æ¡ng vãng lai qua lại không dứt.Nhất là nghe nói tÆ°á»›ng quân há»™i sẽ mở lôi Ä‘Ã i và o ngà y hôm nay, không Ãt giang hồ nhân sÄ© tá»›i TrÆ°á»ng An thá» váºn may, thỉnh thoảng lại thấy má»™t và i ánh mắt khác thÆ°á»ng đánh giá khách qua Ä‘Æ°á»ng lạ lẫm xung quanh, phảng phất giống nhÆ° từ giá» khắc nà y cho tá»›i khi lên lôi Ä‘Ã i, má»—i má»™t ngÆ°á»i ngÆ°Æ¡i gặp phải,, Ä‘á»u có thể trở thà nh đối thủ lá»›n nhất.Toà n bá»™ thà nh TrÆ°á»ng An tắm rá»a trong ánh mặt trá»i ấm áp và o đông, phồn hoa, mà lại trang nghiêm.Và i ngà y Ä‘Æ°á»ng xa, xa phu cuối cùng cÅ©ng dừng trÆ°á»›c cá»a thà nh đông của TrÆ°á»ng An, nói vá»›i vị chủ nhân trong xe, VÆ°Æ¡ng gia, chúng ta đến rồi."
"Từ giá» trở Ä‘i, không cần gá»i ta là VÆ°Æ¡ng gia.
TrÆ°á»ng Cung cầm kiếm vén rèm cÆ°á»i rồi má»™t bÆ°á»›c nhảy xuống xe ngá»±a, "Miá»…n cho rÆ°á»›c há»a và o thân."
Dạ rõ.
Xa phu cúi đầu nói."
Chúng ta đến rồi?" Tá» Dạ kéo mép váy từ trên xe Ä‘i xuống, sắc mặt tá»±a hồ có chút tái nhợt.Trong mắt TrÆ°á»ng Cung có má»™t chút thÆ°Æ¡ng tiếc, đỡ thân thể của nà ng, "Äây là TrÆ°á»ng An, chúng ta và o thà nh trÆ°á»›c kiếm quán trá» nghỉ ngÆ¡i má»™t lát, mấy ngà y nay ngÆ°Æ¡i có nguyệt tÃn, lại mệt nhá»c, sợ ngÆ°Æ¡i thân thể không chịu Ä‘á»±ng nổi."
Tá» Dạ nhÃu nhÃu mà y, cắn răng nói: "Ta háºn nhất là thứ nà y! Cả ngÆ°á»i Ä‘á»u không khà lá»±c!""Mấy ngà y nữa là hết.
TrÆ°á»ng Cung ôn nhu nói xong, quay đầu nhìn xa phu, "NgÆ°Æ¡i lÆ°u ngá»±a ở ngoại thà nh, tìm má»™t chá»— chiếu cố tốt bá»n chúng, sau đó hãy trở vá», tá»›i quán trá» Phi Yên khách sạn lá»›n nhất TrÆ°á»ng An tìm ta."
"VÆ°Æ¡ng gia, vì sao phải để xe ngá»±a ở ngoại thà nh? Xa phu có chút không rõ.TrÆ°á»ng Cung cÆ°á»i nhạt má»™t tiếng, nhìn lên lầu cao nÆ¡i cá»a thà nh đông quan sát và i binh tÆ°á»›ng thủ thà nh, "Và o thà nh dá»… dà ng, ra khá»i thà nh khó, lÆ°u mấy con ngá»±a ở ngoại thà nh vẫn tốt hÆ¡n.Dạ rõ.
Xa phu gáºt đầu lui xuống.Tá» Dạ bình tÄ©nh nhìn TrÆ°á»ng Cung, sắc mặt Ä‘á»™t biến, nói: "Ta nhá»› ra rồi, ngÆ°Æ¡i đã từng ở ngoại thà nh Lạc DÆ°Æ¡ng tá» chiến vá»›i Chu quốc, nếu chẳng may bị nháºn ra thì...TrÆ°á»ng Cung vân đạm phong khinh cÆ°á»i, "Nháºn ra lại nhÆ° thế nà o? Chà Ãt ta Ä‘Æ°a ngÆ°Æ¡i tá»›i đây rồi không phải sao? Huống hồ, hôm đó ta Ä‘eo mặt nạ, phà m những tÆ°á»›ng sÄ© của Äại Chu đã từng nhìn thấy mặt ta, cÆ¡ hồ Ä‘á»u đã xuống Hoà ng Tuyá»n."
"Ta không muốn ngÆ°Æ¡i có chuyện gì! Tá» Dạ Ä‘á»™t nhiên nắm tháºt chặt hai tay TrÆ°á»ng Cung bình tÄ©nh nhìn nà ng, "NgÆ°Æ¡i không sợ sao?""NgÆ°Æ¡i sợ sao?" TrÆ°á»ng Cung ấm áp cÆ°á»i má»™t tiếng, Ä‘Æ°a tay vá»— vá»— mu bà n tay của nà ng, không đợi nà ng mở miệng, đã già nh nói, "Yên tâm."
Tá» Dạ thần sắc ngẩn ngÆ¡, hoảng sợ buông hai tay TrÆ°á»ng Cung ra, "Ta...
Ta chỉ là không muốn nhìn thấy bằng hữu của ta thụ thương."
"Ta hiểu."
TrÆ°á»ng Cung hé miệng cÆ°á»i cÆ°á»i, nghiên ngÆ°á»i nhÆ°á»ng lối, nói, "Tá» Dạ, chúng ta và o TrÆ°á»ng An Ä‘i, sau khi Ä‘Æ°a ngÆ°Æ¡i tá»›i chá»— của Kỳ Lạc cô nÆ°Æ¡ng, ta có thể thà nh công lui vỠđại Tá».
Xoay ngÆ°á»i qua, tiếu dung trên môi TrÆ°á»ng Cung dần dần tan biến, mi tâm nhăn lại, chỉ có thể đắng chát cÆ°á»i má»™t tiếng, Ä‘oạn Ä‘Æ°á»ng nà y cuối cùng cÅ©ng phải đến Ä‘iểm cuối cùng.Tá» Dạ lặng yên thở dà i, chỉ cảm thấy đáy lòng tá»±a hồ có cái gì đó đâm má»™t cái, là nh lạnh mà mất mát."
TrÆ°á»ng Cung..."
Tá» Dạ nhịn không được khoác tay TrÆ°á»ng Cung, đối vá»›i đôi mắt kinh ngạc của TrÆ°á»ng Cung, cÆ°á»i nói, "Ta sẽ vÄ©nh viá»…n coi ngÆ°Æ¡i là hảo bằng hữu, mặc kệ là lúc nà o."
"Ha ha, Ta cũng thế."
TrÆ°á»ng Cung cÆ°á»i đến có mấy phần miá»…n cưỡng, "Tiến và o thà nh, cÅ©ng đừng gá»i ta TrÆ°á»ng Cung, thân pháºn của ta nếu tháºt sá»± bị bại lá»™, ta sợ để ngÆ°Æ¡i rÆ°á»›c há»a và o thân."
Tá» Dạ gáºt đầu, "Váºy ta gá»i ngÆ°Æ¡i là gì bây giá»?"Nhược Trần."
TrÆ°á»ng Cung nhẹ nhà ng cÆ°á»i má»™t tiếng, "NhÅ© danh của ta."
Kỳ tháºt, ta chÃnh là trần ai (bụi trần)" trong sinh mệnh của ngÆ°Æ¡i, sau khi bay đến cuối cùng cÅ©ng sẽ biến mất khá»i sinh mệnh của ngÆ°Æ¡i."
á»’?" Tá» Dạ cÆ°á»i há»i, "Tên của ngÆ°Æ¡i cÅ©ng hay tháºt, ta chÆ°a từng nghe bao giá».TrÆ°á»ng Cung chỉ lắc đầu cÆ°á»i cÆ°á»i, lo lắng mà nói: "Nếu có duyên, vá» sau ta sẽ giải thÃch từng danh tá»± cố sá»± cho ngÆ°Æ¡i nghe, chỉ là hiện tại, phải tá»›i quán trá» Phi Yên hảo hảo để ngÆ°Æ¡i nghỉ ngÆ¡i mấy canh giá»."
"Ta không rõ, trÆ°á»›c kia ngÆ°Æ¡i từng tá»›i TrÆ°á»ng An sao? Sao lại biết tên quán trỠở nÆ¡i nà y? trong lòng Tá» Dạ ấm áp, nhÆ°ng cảm thấy khó hiểu nên đổi Ä‘á» tà i.TrÆ°á»ng Cung cÆ°á»i nói: "Ta mặc dù chÆ°a từng tá»›i TrÆ°á»ng An, thế nhÆ°ng hết thảy TrÆ°á»ng An đã sá»›m ở trong ná»™i tâm của ta, ngÆ°Æ¡i nên nghe qua má»™t câu, biết ngÆ°á»i biết ta, trăm tráºn trăm thắng."
"NgÆ°Æ¡i tháºt là má»™t."
TỠDạ nhịn không được tán thưởng."
Bất quá phà m nhân mà thôi."
TrÆ°á»ng Cung cắt ngang Tá» Dạ, "Mau và o thà nh.
tay giữ chặt tay nà ng, TrÆ°á»ng Cung cÆ°á»i nhạt má»™t tiếng, cất bÆ°á»›c dẫn Tá» Dạ Ä‘i và o thà nh TrÆ°á»ng An.Cuối cùng đã tá»›i quán trá» Phi Yên, sau khi và o đại môn khách sạn, liá»n cảm giác bầu không khà có chút quái dị.TrÆ°á»ng Cung vô ý thức bảo há»™ Tá» Dạ ở sau lÆ°ng, nghiêm nghị nhìn đám ngÆ°á»i giÆ°Æ¡ng cung bạt kiếm trong hà nh lang của đại sảnh, nhá» giá»ng nói: "Nếu là nÆ¡i đây đánh nhau, ngÆ°Æ¡i cÅ©ng phải cẩn tháºn."
"Äược."
Tá» Dạ nhìn qua bóng lÆ°ng TrÆ°á»ng Cung tháºt sâu, yên lặng cÆ°á»i khổ, nói thầm: "Tôi má»™t lần lại má»™t lần đã nói rõ cô vốn chỉ là bà n bè, nhÆ°ng cô vẫn bảo vệ tôi, tôi nên là m sao vá»›i cô bây giá»?"Phổ Lục NhÆ° Kiên, căn phòng thiên tá»± số bảy nà y là bản công tỠđã sá»›m nhìn trúng, ngÆ°Æ¡i dám Ä‘oạt của ta? Kẻ kêu gà o lợi hại nhất, chÃnh là VÅ© Văn Há»™ trưởng tá» VÅ© Văn Lăng Vân.Tiếng hắn rống vừa dứt, gia nô mang theo cÅ©ng vênh váo tá»± đắc ngang đầu, nhao nhao trừng mắt vá»›i đám ngÆ°á»i đối diện.Chỉ thấy tên Phổ Lục NhÆ° Kiên nà y mặc má»™t bá»™ áo lông cừu Ä‘en tuyá»n, nhẹ nhà ng phủi bụi trên ngÆ°á»i, chắp tay nói vá»›i VÅ© Văn Lăng Vân: CÅ©ng không phải là Na La Diên muốn cùng VÅ© Văn công tá» tranh phòng, mà thiên hạ luôn luôn có má»™t chữ lý.
Công tá» ngÆ°Æ¡i nhìn thấy trÆ°á»›c, cÅ©ng không phải bảo của ngÆ°Æ¡i thì liá»n là của ngÆ°Æ¡i, tiá»n thuê là do ta trả trÆ°á»›c.
Nói xong, Phổ Lục NhÆ° Kiên nói vá»›i gia phó sau lÆ°ng, " các ngÆ°Æ¡i nhanh chóng cất kỹ Ä‘ao kiếm, không có mệnh lệnh của ta, không nên khinh cá» vá»ng Ä‘á»™ng."
Dạ rõ tướng quân."
Gia phó nghe tiếng cung kÃnh nhao nhao thu hồi binh khÃ, tiên lá»… háºu binh, nếu VÅ© Văn Lăng Vân cÅ©ng không thu kiếm, chỉ sợ hôm nay phải ăn thiệt thòi."
Hắn gá»i hắn là gì cÆ¡? Tá» Dạ nghe tên gã công tá» khoác áo lông cừu Ä‘en Ä‘á»c xong tên thì chẳng hiểu đâu và o đâu, "Hắn đến tá»™t cùng tên là Phổ Lục NhÆ° Kiên, hay là Na La Diên?"TrÆ°á»ng Cung quay đầu lại cÆ°á»i nói: "Phổ Lục NhÆ° Kiên là tên của hắn, còn Na La Diên là tên tháºt của hắn.Chá»— các ngÆ°Æ¡i quái dị quá váºy, ngay cả danh tá»± cÅ©ng quái tá»›i váºy.
Tá» Dạ thoải mái thở má»™t hÆ¡i, Lấy tên nhÆ° váºy, là m sao mà nhá»› nổi.TrÆ°á»ng Cung thấp giá»ng nói: "Vị công tỠáo Ä‘en nà y thân pháºn không thấp, Phổ Lục NhÆ° là dòng dõi quý tá»™c của dân tá»™c Tiên Ti, nếu ta không Ä‘oán sai, hắn nhất định là trụ nÆ°á»›c đại tÆ°á»›ng quân của Äại Chu, ngÆ°á»i kế tục của tùy quốc công Phổ Lục NhÆ° Na La Diên."Cái nà y...
Ngươi cái nà y nói chuyện, ta cà ng choáng."
Tá» Dạ không khá»i lắc đầu.TrÆ°á»ng Cung cÆ°á»i nói: "Phổ Lục NhÆ° là hỠđược ban cho phụ thân hắn DÆ°Æ¡ng Trung, hắn tá»± nhiên cÅ©ng phải theo hỠông ta, kỳ tháºt truy nguyên, tên của hắn nên là DÆ°Æ¡ng Kiên [1]."
"Tùy quốc công? DÆ°Æ¡ng Kiên?"Tá» Dạ không khá»i hÃt và o má»™t hÆ¡i, "Cái nà y...
ngÆ°á»i nà y chẳng lẽ chÃnh là ..."
Hoà ng đế khai quốc Láºp nên Äại Tùy, DÆ°Æ¡ng Kiên."
NgÆ°Æ¡i cÅ©ng cảm thấy hắn không phải cái phà m nhân, đúng hay không?" TrÆ°á»ng Cung hứng thú nhìn nam tá» mặc áo lông Ä‘en, "Äối mặt vá»›i quyá»n thần chi tá», vẫn có thể không kiêu ngạo không tá»± ti, thà nh tá»±u của hắn sau nà y tuyệt không vẻn vẹn chỉ là m đại tÆ°á»›ng quân."à của ngÆ°Æ¡i là , không cho bổn công tá» gian phòng kia?" VÅ© Văn Lăng Vân hung tợn trừng mắt nhìn Phổ Lục NhÆ° Kiên, xem ra, hắn xác thá»±c không có ý định bá» qua việc nà y.Phổ Lục NhÆ° Kiên gáºt đầu cÆ°á»i nói: "Không phải không để, mà là phòng đã là của ta, quân tá» không Ä‘oạt đồ của ngÆ°á»i khác, chắc hẳn VÅ© Văn công tá» minh bạch đạo lý nà y."
"Tốt má»™t bÆ°á»›c lấy lui là m tiến!" TrÆ°á»ng Cung không khá»i tán thưởng.Tá» Dạ nhẹ nhà ng thở dà i, ngÆ°á»i nà y đúng là má»™t ngÆ°á»i bất phà m, đảo mắt nhìn vá» phÃa TrÆ°á»ng Cung, mệnh của hắn là thiên tá», còn mệnh của ngÆ°Æ¡i lại là tráng niên mất sá»›m...
Cảm giác bi thÆ°Æ¡ng Trong lòng lặng yên dâng lên, nhịn không được Ä‘Æ°a tay ra cầm tay TrÆ°á»ng Cung, nhẹ nhà ng hoán má»™t câu, "Nhược Trần."
TrÆ°á»ng Cung quay sang,, không đợi Tá» Dạ mở miệng, đã cÆ°á»i nói: "Náo nhiệt xác thá»±c không có gì đẹp mắt, chúng ta tìm tiểu nhị định gian phòng nghỉ ngÆ¡i Ä‘i."
"Äược."
Tá» Dạ gáºt đầu, không khá»i cÆ°á»i, trong lòng hiện lên má»™t trò đùa, muốn cải biến bầu không khà nghiêm túc ở giữa hai ngÆ°á»i,, "NgÆ°Æ¡i tháºt là má»™t ngÆ°á»i thÃch quan tâm chuyện ngÆ°á»i khác, giá» phút nà y ta muốn ban thưởng ngÆ°Æ¡i má»™t nụ hôn!""NgÆ°Æ¡i..."
TrÆ°á»ng Cung kinh ngạc nhìn Tá» Dạ, "NÆ¡i nà y ở trÆ°á»›c mặt má»i ngÆ°á»i, Tá» Dạ, ta không muốn ngÆ°á»i bên ngoà i nói ngÆ°Æ¡i không để ý liêm sỉ."
"Ta liá»n không để ý liêm sỉ, thế nà o? Tá» Dạ bá»—ng nhiên xÃch lại gần mặt TrÆ°á»ng Cung, cÆ°á»i má»™t tiếng trà n đầy mị hoặc, "Ta Ä‘á»™t nhiên cảm giác được, ở chá»— nà y nhìn ngÆ°Æ¡i Ä‘á» mặt, cÅ©ng rất vui.TrÆ°á»ng Cung hoảng sợ lui vá» sau má»™t bÆ°á»›c, thuáºn thế kéo eo, ôm Tá» Dạ và o trong lòng "Ta sẽ không cho ai mắng ngÆ°Æ¡i má»™t câu, cho nên, Ä‘Ã nh phải vô lá»… trÆ°á»›c,, ôm cô nÆ°Æ¡ng trở vá» phòng."
"Hồi phòng là m cái gì đây?" Tá» Dạ há»i, tâm nhảy liên hồi, cÅ©ng nhìn thấy mặt TrÆ°á»ng Cung mặt Ä‘á» á»ng, "Nhược Trần, ngÆ°Æ¡i thế nhÆ°ng lại Ä‘á» mặt kìa!TrÆ°á»ng Cung cÆ°á»i xấu hổ, quay Ä‘i, ôm Tá» Dạ tá»›i chá»— tiểu nhị, nói: "Chúng ta muốn gian thượng phòng."
Nói xong liá»n móc từ trong túi áo ngá»±c ra má»™t thá»i và ng ròng nhá», đặt và o trong lòng bà n tay tiểu nhị.Tiểu nhị nhe răng cÆ°á»i má»™t tiếng, nhìn mặt TrÆ°á»ng Cung có chút ôn nhu, nhịn không được ngây ngốc má»™t chút, cuối cùng mang theo TrÆ°á»ng Cung Ä‘i lên lâu, "Khụ khụ, khách quan má»i tá»›i bên nà y."
TrÆ°á»ng Cung nhẹ gáºt đầu, không khá»i quay đầu nhìn hÆ°á»›ng vá» phÃa nam tỠáo lông Ä‘en bên trong hà nh lang, trong lòng nói thầm: "Äại Chu có ngÆ°á»i nà y, tÆ°Æ¡ng lai chÃnh là đối thủ đáng sợ nhất."
Ãnh mắt Phổ Lục NhÆ° Kiên thoáng nhìn TrÆ°á»ng Cung, bá»—ng nhiên nhÃu mà y má»™t cái, âm thầm nói: "NgÆ°á»i nà y dung nhan ôn nhu, đồng tá» lại khà khái hà o hùng, tá»±a hồ đã thấy ở đâu rồi.Thế nhÆ°ng Phổ Lục NhÆ° Kiên chÆ°a kịp nghÄ© nhiá»u, tiếng VÅ© Văn Lăng Vân gà o thét lại lần nữa vang lên, "NgÆ°Æ¡i dám Ä‘oạt của ta?""Äại ca là m gì váºy? Bá»—ng nhiên bên ngoà i khách sạn vang lên má»™t giá»ng nữ lạnh lẽo.VÅ© Văn Lăng Vân trừng Phổ Lục NhÆ° Kiên má»™t chút, quay đầu nhìn vá» phÃa cá»a khách sạn, "Muá»™i muá»™i sao ngÆ°Æ¡i lại tá»›i đây?"Linh Ca che lên trên mặt má»™t tầng lụa trắng, ngÆ°á»i mặc áo lông bạch hồ vá»™i và ng Ä‘i đến, nói: "Cha Ä‘ang tìm ngÆ°Æ¡i khắp nÆ¡i, nguyên lai ngÆ°Æ¡i ở chá»— nà y."
"Cha tìm ta?" VÅ© Văn Lăng Vân sắc mặt thay đổi.Linh Ca gáºt đầu, nói: "Còn không mau Ä‘i lôi Ä‘Ã i gặp cha Ä‘i, nếu Ä‘i trá»…, coi chừng lão nhân gia ông ta nổi giáºn."
"Coi nhÆ° số ngÆ°Æ¡i gặp may, chuyện hôm nay, ngà y sau lại tÃnh.
VÅ© Văn Lăng Vân không cam lòng phất tay áo mang theo gia nô háºm há»±c rá»i Ä‘i.Linh Ca thở phà o nhẹ nhõm, quay ngÆ°á»i áy náy phúc thân nói vá»›i Phổ Lục NhÆ° Kiên: "Huynh trưởng vô lá»…, xin Tùy Quốc Công thông cảm.
không dám quáºn chúa không cần Ä‘a lá»…."
Phổ Lục NhÆ° Kiên cÆ°á»i gáºt đầu."
Linh Ca còn có chuyện quan trá»ng, ngà y khác sẽ mở yến há»™i, tá»± mình nói má»™t tiếng xin lá»—i vá»›i Tùy Quốc Công ngÆ°Æ¡i, hôm nay Linh Ca Ä‘Ã nh phải Ä‘i trÆ°á»›c má»™t bÆ°á»›c."
Linh Ca lạnh lùng nói tiếp.Phổ Lục NhÆ° Kiên liên tục khoát tay, nói: "Quáºn chúa nói quá lá»i, việc nà y Na La Diên sẽ không để ở trong lòng."
"Äa tạ Tùy Quốc Công."
Linh Ca lần nữa phúc thân, quay ngÆ°á»i Ä‘i ra khách sạn.Linh Ca xoay ngÆ°á»i lên bạch mã, nắm chặt dây cÆ°Æ¡ng, nhìn Kỳ Lạc khoác áo lông trắng cưỡi hắc mã Ä‘i bên cạnh, "Kỳ công tá»? Chúng ta có thể Ä‘i."
Kỳ Lạc hồi phục thần trÃ, coi lại tên của khách sạn nà y má»™t chút, nhẹ gáºt đầu, "Tốt, Ä‘i thôi."
Linh Ca Ä‘Æ°a tay vung lên, giục ngá»±a, mang theo mÆ°á»i mấy tên vệ sÄ© phủ Thừa tÆ°á»›ng Ä‘i vá» phÃa nam thà nh TrÆ°á»ng An nÆ¡i có lôi Ä‘Ã i anh hùng há»™i.Nha đầu nà y, cà ng ngà y cà ng không Ä‘Æ¡n giản."
Phổ Lục NhÆ° Kiên trà n đầy tâm sá»± thở dà i, nhìn quần chúng trong hà nh lang dần dần tản ra, quay đầu thấp giá»ng phân phó má»™t tên thuá»™c hạ bên ngÆ°á»i nói, " nhanh chóng há»™ tống Tôn thần y rá»i Ä‘i nÆ¡i nà y, đừng cho thám tá» phủ Thừa tÆ°á»›ng nhìn thấy, có thể cải trang má»™t chút hãy Ä‘i ra."
Dạ rõ.
Gia bá»™c nà y cháºm rãi Ä‘i và o căn phòng thiên tá»± số bảy, sau khi và o cá»a, Ä‘em cá»a chốt lại.Phổ Lục NhÆ° Kiên nhìn vá» phÃa căn phòng thiên tá»± số bảy, nhẹ nhà ng thoải mái thở má»™t hÆ¡i, nói thầm: "CÅ©ng may VÅ© Văn Lăng Vân lá»— mãng không có cưỡng ép xông lên, nếu không, mệnh của Tôn Ninh xem nhÆ° xong.
thở dà i, Phổ Lục NhÆ° Kiên nhìn mấy tên giang hồ nhân sÄ© lẻ tẻ còn vây xem chung quanh má»™t chút, liá»n nghÄ© tá»›i tên công tỠôn nhu vừa rồi nhìn thấy.
Chỉ thấy hắn cẩn tháºn nghÄ© Ä‘i nghÄ© lại, Ä‘á»™t nhiên kinh ngạc giÆ°Æ¡ng mắt nhìn má»™t chút rồi Ä‘i tá»›i cầu thang dẫn lên lầu hai, "Nguyên lai vừa rồi ngÆ°á»i kia là hắn!""TÆ°á»›ng quân thế nà o?" Mấy tên tùy tùng Còn lại há»i.Phổ Lục NhÆ° Kiên phất phất tay, nói: "Mấy ngÆ°á»i các ngÆ°Æ¡i nhanh chóng hồi phủ Ä‘iá»u binh âm thầm vây quanh nÆ¡i đây, tuyệt đối không thể để con dê béo Ä‘Æ°a tá»›i cá»a nà y chạy thoát!Dạ rõ!Khi tùy tùng Ä‘á»u đã chạy ra khá»i khách sạn Phi Yên, Phổ Lục NhÆ° Kiên khóe miệng khẽ nhếch, lẩm bẩm nói: "Lan Lăng VÆ°Æ¡ng, chân dung ôn nhu của ngÆ°Æ¡i bà y khắp cung đình, ai nhìn má»™t cái cÅ©ng khó quên, lần nà y thế nhÆ°ng là ngÆ°Æ¡i tá»± ná»™p mình tá»›i đây! Sỉ nhục ở Mang SÆ¡n, tá»›i lúc phải trả rồi![1] Tùy Văn Äế (chữ Hán: éš‹æ–‡å¸; 21 tháng 7, 541
- 13 tháng 8, 604), tên tháºt là DÆ°Æ¡ng Kiên (æ¥Šå …), là Hoà ng đế sáng láºp triá»u đại nhà Tùy trong lịch sá» Trung Quốc.
Ông ở ngôi từ năm 581 đến năm 604, tổng cộng 23 năm.
Truyện Nữ Phụ
Tùy Văn Äế được các sá» gia đánh giá là má»™t Hoà ng đế tà i giá»i, và là má»™t trong những vị Hoà ng đế quan trá»ng nhất lịch sá» Trung Quốc, ngÆ°á»i đã Ä‘em lại thái bình và thịnh vượng cho Trung Hoa sau hà ng trăm năm chia cắt, khai sáng ra Khai Hoà ng chi trị (開皇之治), tạo tiá»n Ä‘á» vững chắc cho triá»u đại nhà ÄÆ°á»ng thịnh trị vá» sau..