- Trang chủ
- Tái Kiến Lan Lăng
- ChÆ°Æ¡ng 90: 90: Túc Äịch Phùng
Tác giả:
Giá! TrÆ°á»ng Cung má»™t mình má»™t ngá»±a chạy trÆ°á»›c, mang theo gia tÆ°á»›ng lại phóng ngá»±a chạy ra khá»i thà nh Lạc DÆ°Æ¡ng, tìm kiếm Tá» Dạ khắp nÆ¡i.Tá» Dạ đã biến mất trá»n ná»a tháng rồi, TrÆ°á»ng Cung má»™t lần lại má»™t lần mang binh tìm kiếm chung quanh, má»—i lần Ä‘á»u uổng công phà sức, lòng của nà ng đã ngổn ngang không thể tả.Lại má»™t ngà y nữa mặt trá»i lặn vá» tây, nắng chiá»u tà n sắc, vÆ°Æ¡n trên những con ngá»±a, TrÆ°á»ng Cung vẻ mặt cà ng tiá»u tụy hÆ¡n, bá»n gia tÆ°á»›ng Ä‘i theo ai cÅ©ng Ä‘á»u âm thầm lo lắng thân thể vÆ°Æ¡ng gia.TrÆ°á»ng Cung nắm chặt dây cÆ°Æ¡ng, nhìn Hoà ng Hà mịt má», hai mắt đã ẩm Æ°á»›t, "Tá» Dạ, ngÆ°Æ¡i đến tá»™t cùng ở nÆ¡i nà o?""VÆ°Æ¡ng gia, ngÆ°Æ¡i xem, nÆ¡i đó dÆ°á»ng nhÆ° có má»™t cá»— thi thể của nữ tá»!"Nữ thi?" TrÆ°á»ng Cung căng thẳng, nhìn dá»c theo tay gia tÆ°á»›ng chỉ -- quả tháºt có nữ tá» y phục rách rÆ°á»›i, hai cánh tay ôm má»™t Ä‘oạn cây khô, trôi dạt và o bá» sông, vẫn không nhúc nhÃch.Giá! TrÆ°á»ng Cung vá»™i và ng phóng ngá»±a Ä‘i qua, Tá» Dạ, không phải ngÆ°Æ¡i, nhất định không phải ngÆ°Æ¡i!TrÆ°á»ng Cung láºp tức nhảy xuống ngá»±a, chạy nhanh tá»›i trÆ°á»›c ngÆ°á»i tà n y nữ tá», run rẩy láºt thân thể của nà ng lên, sắc mặt đại biến, "VÅ© Văn Linh Ca!"Chấn Ä‘á»™ng trong lòng, VÅ© Văn Linh Ca sao lại xuất hiện ở nÆ¡i nà y!?"VÆ°Æ¡ng gia, nà ng là ai? gia tÆ°á»›ng theo sát thấy sắc mặt TrÆ°á»ng Cung kinh biến, nhịn không được há»i.TrÆ°á»ng Cung cúi ngÆ°á»i đặt tay lên trên cổ Linh Ca, tuy yếu á»›t, nhÆ°ng không đến mức tắt thở.
TrÆ°á»ng Cung khom lÆ°ng bế Linh Ca lên, bÆ°á»›c tá»›i ngá»±a, ôm Linh Ca lên yên ngá»±a, nhảy tót lên ngá»±a, nói: "Chúng ta vá» Phủ trÆ°á»›c!""Dạ!"VÅ© Văn Linh Ca xuất hiện ở đây, chứng minh nà ng đã gặp kịch biến.Nếu nhÆ° Tá» Dạ tháºt ở trong tay nà ng, cÅ©ng chỉ có thể đợi nà ng tỉnh lại, má»›i có thể biết tất cả.Giá! TrÆ°á»ng Cung giục ngá»±a, mang theo Linh Ca phi vá» phÃa vÆ°Æ¡ng phủ trong thà nh Lạc DÆ°Æ¡ng.Chức Cẩm vẫn kinh hồn bạt vÃa đợi TrÆ°á»ng Cung hồi phủ, nếu nhÆ° tìm được Tá» Dạ, chỉ sợ nà ng cùng TrÆ°á»ng Cung trong lúc đó sẽ có thêm má»™t chữ "Háºn"."VÆ°Æ¡ng gia đã trở vá»!""Mau mau Ä‘i tìm đại phu! TrÆ°á»ng Cung ôm Linh Ca, bÆ°á»›c nhanh và o sÆ°Æ¡ng phòng trong phủ.Chức Cẩm vắt chặc khăn tay, nhìn bóng lÆ°ng TrÆ°á»ng Cung, tuy cô gái trong ngá»±c TrÆ°á»ng Cung thấy không rõ mặt mà y lắm, nhÆ°ng Chức Cẩm đã sợ hãi.Nà ng đã trở vá»! Äúng tháºt đã tìm được nà ng vá»!"VÆ°Æ¡ng gia...!Tìm Lạc Tá» Dạ vá» rồi sao? Chức Cẩm nhịn không được ngăn má»™t gã gia tÆ°á»›ng Ä‘i theo há»i.Gia tÆ°á»›ng cung kÃnh trả lá»i: "Không phải, nữ tá» nà y là ai, chỉ mình VÆ°Æ¡ng gia má»›i biết."Ah?" Chức Cẩm thở phà o nhẹ nhõm, chỉ cần không phải Lạc Tá» Dạ, nhÆ° váºy má»i thứ Ä‘á»u còn có thể cứu vãn.Nhìn TrÆ°á»ng Cung ở xa xa lo lắng đứng ở trong phòng, đợi lang trung tá»›i cứu cô gái xa lạ kia, tâm Chức Cẩm lần nữa Ä‘au xót.
TrÆ°á»ng Cung a TrÆ°á»ng Cung, ngÆ°Æ¡i đến tá»™t cùng còn muốn gây ra bao nhiêu nghiệt Ä‘Ã o hoa nữa, buá»™c hai tay ta phải nhiá»…m bao nhiêu máu tÆ°Æ¡i nữa ngÆ°Æ¡i má»›i hà i lòng?Không bao lâu sau, lang trung vá»™i và ng Ä‘i và o, giúp Linh Ca bắt mạch châm cứu, vá»™i và ng vuốt mồ hôi lạnh.Sắc trá»i dần dần tối, đèn trong phòng được thắp sáng, chiếu sáng khuôn mặt trà n đầy vẻ buồn bả của TrÆ°á»ng Cung.Chức Cẩm chỉ cảm thấy Ä‘au lòng đến tê dại, ân cần nhÆ° váºy, ngÆ°Æ¡i cho ta má»™t Ãt, không tốt sao?"Nà ng thế nà o?" TrÆ°á»ng Cung nhịn không được há»i lang trung.Lang trung gáºt đầu nói: "Mệnh nhÆ°ng không đáng lo ngại, chỉ là thân thể nà y rất tệ, nhìn nÆ°á»›c da của nà ng, tá»±a hồ đã ngâm trong nÆ°á»›c khá lâu rồi.
Nói xong, lang trung cúi ngÆ°á»i nhấn và o cổ Linh Ca, nói, "Äổi lại là thÆ°á»ng nhân, chỉ sợ sá»›m đã Ä‘i Ä‘á»i nhà ma rồi."TrÆ°á»ng Cung thở phà o nhẹ nhõm, nói: "Váºy thì xin đại phu cứu nà ng, chỉ cần Lan Lăng vÆ°Æ¡ng phủ có, thì ta nhất định sẽ Ä‘Æ°a cho ngÆ°Æ¡i.Lang trung cung kÃnh ôm quyá»n nói: "VÆ°Æ¡ng gia có lệnh, thảo dân tá»± nhiên vâng theo.
Ta đây phải Ä‘i nấu má»™t và i than thuốc bổ khà cho nà ng, trÆ°á»›c Ä‘iá»u dưỡng, khi thân thể nà ng có chút khà lá»±c rồi, thảo dân lại thúc châm váºn hà nh huyết mạch nà ng, cÅ©ng không quá ba ngà y, nà ng liá»n có thể tỉnh lại."TrÆ°á»ng Cung gáºt đầu, "Äại phu tin nà ng nhất định có thể tỉnh lại?"Lang trung lần nữa gáºt đầu nói: "Không sai.
Vị cô nÆ°Æ¡ng nà y tuy suy yếu, kỳ thá»±c quyết chống tá»›i hÆ¡i thở cuối cùng, chỉ cần Ä‘iá»u dưỡng tốt, tuyệt đối sẽ tỉnh lại." HÆ¡i dừng lại má»™t chút, lang trung lại nhìn khà sắc Linh Ca má»™t chút, "Chỉ là nà ng bây giỠăn cÆ¡m tháºt khó, chỉ có thể uống chút cháo loãng, vạn vạn không thể ăn những thứ dầu mỡ."Ta hiểu." thảo dân trÆ°á»›c hết lui giúp cô nÆ°Æ¡ng Ä‘i nấu thuốc.
Lang trung ôm quyá»n, lui ra từ trong phòng.TrÆ°á»ng Cung thở dà i má»™t hÆ¡i, bÆ°á»›c tá»›i trÆ°á»›c giÆ°á»ng Linh Ca, cau mà y nói: "NgÆ°Æ¡i nhất định phải tỉnh lại, nói cho ta biết Tá» Dạ đến tá»™t cùng ở nÆ¡i nà o?""VÆ°Æ¡ng gia, các tÆ°á»›ng sÄ© ra ngoà i tìm kiếm Trắc VÆ°Æ¡ng phi Ä‘á»u đã lục tục trở vá»..." Bá»n gia tÆ°á»›ng ở bên ngoà i bẩm báo, câu nói tiếp theo cÅ©ng không dám nói ra."Chỉ là , vẫn không kiếm được Tá» Dạ, có phải hay không?" TrÆ°á»ng Cung cau mà y, biết hôm nay sẽ chỉ nghe được câu nà y."VÆ°Æ¡ng gia, chúng mạt tÆ°á»›ng chắc chắn tìm được Trắc VÆ°Æ¡ng phi vá»!" Bá»n gia tÆ°á»›ng quỳ rạp xuống.TrÆ°á»ng Cung nhìn thoáng qua Linh Ca hồi lâu, rồi quay ngÆ°á»i qua, nói: "Kêu và i nha hoà n chăm sóc nà ng, những ngÆ°á»i khác theo ta xuất phủ, tiếp tục tìm kiếm Tá» Dạ!""Dạ!" Bá»n gia tÆ°á»›ng lên tiếng trả lá»i nhÆ° quát, cho dù trong bụng đã rá»—ng tuếch, nhÆ°ng khi nhìn VÆ°Æ¡ng gia cÅ©ng không có hạt cÆ¡m nà o và o bụng, cÅ©ng chỉ Ä‘Ã nh chịu Ä‘á»±ng, theo TrÆ°á»ng Cung rá»i phủ lần nữa.Chức Cẩm thấy TrÆ°á»ng Cung Ä‘i xa, liá»n dẫn và i nha hoà n Ä‘i tá»›i phòng Linh Ca, nhìn kỹ Linh Ca hÆ¡i thở thoi thóp trên giÆ°á»ng."Nà ng rốt cuá»™c là ai? Chức Cẩm há»i nha hoà n phục vụ trong phòng, thanh âm thá» Æ¡.Nha hoà n hồi đáp: "Hồi bẩm VÆ°Æ¡ng phi, tụi nô tỳ cÅ©ng không biết, VÆ°Æ¡ng gia cÅ©ng không nói gì, chỉ nói phải chiếu cố tháºt tốt nà ng."Chức Cẩm cúi xuống, ánh mắt lạnh lùng rÆ¡i lên trên mặt của Linh Ca, vết sẹo rÆ¡i và o trong đáy mắt Chức Cẩm, nà ng than thở: "Äáng tiếc, xem nhÆ° là má»™t mỹ nhân, lại có má»™t đạo vết thÆ°Æ¡ng nhÆ° váºy..." HÆ¡i dừng lại má»™t chút, Chức Cẩm dÆ°á»ng nhÆ° nghÄ© đến cái gì đó, giÆ¡ tay lên xoa mặt mình, "Có thể, nếu có thể để cho ngÆ°Æ¡i cảm thấy thÆ°Æ¡ng tiếc, má»›i có thể và o lòng của ngÆ°Æ¡i chăng?Tay Chức Cẩm rÆ¡i lên trên gò má Linh Ca, lòng bà n tay vuốt qua vết thÆ°Æ¡ng Linh Ca, trong mắt hiện lên má»™t hung sắc nhìn không thấu ná»—i."Chức Cẩm?" Thanh âm TrÆ°á»ng Cung vang lên phÃa sau, khiến Chức Cẩm có chút bối rối mà quay lại nhìn TrÆ°á»ng Cung."VÆ°Æ¡ng...!Gia...!NgÆ°Æ¡i là m sao..." Chức Cẩm có chút không biết là m sao mở miệng.TrÆ°á»ng Cung hÆ¡i nghi hoặc má»™t chút nhìn Chức Cẩm, nói: "NgÆ°Æ¡i sao không cố gắng nghỉ ngÆ¡i chứ?"Chức Cẩm lấy lại bình tÄ©nh, nói: "Ta là ...!Ta là nghÄ© đến xem, có cái gì có thể giúp đỡ ngÆ°Æ¡i?"TrÆ°á»ng Cung lắc đầu nói: "NgÆ°Æ¡i nghỉ ngÆ¡i là tốt rồi, nÆ¡i đây tạm thá»i vô sá»±.""Tá» Dạ nhÆ°ng có tin tức?" Chức Cẩm há»i.Vẻ mặt TrÆ°á»ng Cung cô Ä‘Æ¡n, chỉ lắc đầu, bÆ°á»›c tá»›i bên y phục rách rÆ°á»›i đã thay ra của Linh Ca, cầm lên, cẩn tháºn nhìn má»™t chút, lặng lẽ không liên quan tá»›i nà ng."NgÆ°Æ¡i má»›i vừa rồi không phải Ä‘i ra ngoà i tìm Tá» Dạ sao? Cẩm không muốn để cho bầu không khà trầm xuống, "TrÆ°á»ng Cung, ngÆ°Æ¡i Ä‘ang xem gì váºy?TrÆ°á»ng Cung thấy bùn cát bẩn trên áo, cau mà y nói: "Hoà ng Hà các nÆ¡i bùn cát Ä‘á»u khác nhau, ta chỉ bá»—ng nhiên nghÄ© tá»›i Ä‘iểm nà y, cho nên má»›i trở lại thăm dò má»™t chút, nà ng rốt cuá»™c rÆ¡i xuống sông từ nÆ¡i nà o, có thể tìm được má»™t Ãt sợi tÆ¡ nhện, dấu chân ngá»±a?"Chức Cẩm không hiểu há»i: "Vị cô nÆ°Æ¡ng nà y cùng Tá» Dạ có liên quan gì?TrÆ°á»ng Cung gáºt đầu, ngón tay di chuyển trên bùn cát bẩn, mi tâm cau lại,, "Xem ra nÆ¡i nà ng rÆ¡i xuống không thuá»™c hạn pháºn của đại Tá».Sao cÆ¡?"Hoà ng Hà sau khi chảy và o đại Tá», thủy thế cháºm lại, bùn cát nhá» Ä‘i.
TrÆ°á»ng Cung vừa nói vừa buông y phục xuống, nhìn bùn cát trên đầu ngón tay, Mà bùn cát nà y to hÆ¡n má»™t chút, nà ng tất nhiên đã rÆ¡i xuống Hoà ng Hà trong cảnh ná»™i của Äại Chu.ÄÆ°á»ng Ä‘Æ°á»ng quáºn chúa Äại Chu mà bị rÆ¡i xuống sông rồi trôi thẳng má»™t mạch tá»›i nÆ¡i nà y, TrÆ°á»ng Cung không nghÄ© ra đến tá»™t cùng đã xảy ra chuyện gì?"Tin ta...!Tin ta..."Cánh môi Linh Ca bá»—ng nhiên mấp máy, loáng thoáng mà nói đến hai chữ nà y nhiá»u lần.Äầu TrÆ°á»ng Cung nóng lên, ngồi bên giÆ°á»ng, vá»— nhè nhẹ vai Linh Ca má»™t cái, nói: "Quáºn chúa tỉnh lại Ä‘i, tỉnh lại Ä‘i.""VÆ°Æ¡ng gia, chúng ta còn muốn hay không..." Nhóm gia tÆ°á»›ng ở bên ngoà i nhịn không được mở miệng há»i.TrÆ°á»ng Cung áy náy phất tay, nói: "Hôm nay má»i ngÆ°á»i cÅ©ng mệt má»i rồi, trÆ°á»›c hết lui xuống nghỉ ngÆ¡i Ä‘i.""Dạ!" Bá»n gia tÆ°á»›ng thÆ° thái lui xuống.TrÆ°á»ng Cung phân phó nha hoà n: "Äi xem đại phu nấu thuốc tá»›i đâu rồi? Còn có phân phó trù phòng, là m chút cháo trắng mang tá»›i đây."Dạ..." Bá»n nha hoà n gáºt đầu lui xuống.Chức Cẩm cà ng không hiểu ra sao, "NgÆ°Æ¡i má»›i vừa rồi gá»i nà ng cái gì?""Quáºn chúa." TrÆ°á»ng Cung nghiêm mặt nhìn Chức Cẩm, "Nà ng không phải ai khác, mà chÃnh là quáºn chúa Äại Chu, VÅ© Văn Linh Ca.""Là nà ng!" Chức Cẩm không dám tin tưởng nhìn Linh Ca má»™t chút, "ChÃnh là ngÆ°á»i vẫn phái ngÆ°á»i ám sát Tá» Dạ? Váºy ngÆ°Æ¡i vì sao phải cứu nà ng?"TrÆ°á»ng Cung nhẹ nhà ng khoát tay áo, nói: "Thế gian không có địch nhân vÄ©nh viá»…n.
Ta muốn, hiểu lầm gì đó giữa nà ng và Tá» Dạ, nếu có thể giải khai, đây má»›i tháºt sá»± là bình an." Nói xong, TrÆ°á»ng Cung bình tÄ©nh nhìn gò má Linh Ca, vừa tiá»u tụy lại vừa uể oải, "Nà ng tất nhiên đã xảy ra chuyện gì, má»›i có thể cháºt váºt đến ná»—i nà y?Chức Cẩm lo lắng nhìn TrÆ°á»ng Cung, nói: "TrÆ°á»ng Cung, đối phó ngÆ°á»i Äại Chu, cÅ©ng không thể nhân từ nÆ°Æ¡ng tay."TrÆ°á»ng Cung thản nhiên nhà n nhạt cÆ°á»i, "NgÆ°á»i muốn mệnh của ta, tháºt sá»± là rất nhiá»u.
Hôm nay ta chỉ muốn hóa giải má»™t cái, là má»™t cái..." Nói xong, TrÆ°á»ng Cung giÆ°Æ¡ng mắt nhìn vá» phÃa Chức Cẩm, "Ta không muốn bởi vì ta lại liên lụy ngÆ°Æ¡i cùng Tá» Dạ, ta chỉ muốn tìm bình an má»™t Ä‘á»i mà chúng ta có thể có.Chức Cẩm nhìn TrÆ°á»ng Cung, viá»n mắt có chút Æ°á»›t át, nói: "Chúng ta?"TrÆ°á»ng Cung gáºt đầu nói: "Ta nói rồi, ngÆ°Æ¡i là thân nhân cuối cùng là ta, ta không thể Ä‘em những thứ Ä‘ao quang kiếm ảnh nà y đến Lăng vÆ°Æ¡ng Phủ, hại các ngÆ°Æ¡i suốt ngà y chỠđợi lo lắng.""Ha ha.." Chức Cẩm bÆ°á»›c tá»›i TrÆ°á»ng Cung bên ngÆ°á»i, ôn nhu nở nụ cÆ°á»i, "TrÆ°á»ng Cung, ngÆ°Æ¡i sẽ cho ta hầu ở bên cạnh ngÆ°Æ¡i cả cuá»™c Ä‘á»i, có phải hay không?"TrÆ°á»ng Cung hÆ¡i ngẩn ra, "Chức Cẩm..."Chức Cẩm giÆ¡ tay lên nhẹ nhà ng vuốt lên vết thÆ°Æ¡ng trên vai TrÆ°á»ng Cung, nói: "ThÆ°Æ¡ng thế còn Ä‘au không?Mi tâm TrÆ°á»ng Cung giãn, "Chức Cẩm, chuyện ngÆ°Æ¡i nên là m, chÃnh là đối vá»›i mình khá hÆ¡n má»™t chút."Chức Cẩm mỉm cÆ°á»i câu lấy cổ TrÆ°á»ng Cung, ôn nhu nói: "Ta biết rồi, chỉ cần có thể ở bên cạnh ngÆ°Æ¡i, ta biết rồi."Chức Cẩm...!Cả Ä‘á»i nà y...!NgÆ°Æ¡i và ta không quay lại được rồi...TrÆ°á»ng Cung bất đắc dÄ© thở dà i, mi tâm lần nữa cau lại, đứng lên nói: "Sắc trá»i đã tối, ta Ä‘á»™t nhiên cảm thấy có chút đói bụng..."Chức Cẩm kÃch Ä‘á»™ng gáºt đầu, "Ta Ä‘i phân phó trù phòng vì ngÆ°Æ¡i chuẩn bị rượu và thức ăn." Nói xong, Chức Cẩm quay đầu vén váy chạy ra khá»i gian phòng.Äi Ä‘i.
TrÆ°á»ng Cung nhìn Chức Cẩm Ä‘i xa, khà n giá»ng nói: "Bá» lỡ, cuối cùng là bá» lỡ...!Chức Cẩm, ta chỉ hy vá»ng má»™t ngà y nà o đó ngÆ°Æ¡i sẽ hiểu..." Quay ngÆ°á»i sang, TrÆ°á»ng Cung nhìn Linh Ca vẫn thì thà o nói chuyện nặng ná» thở dà i, "Quáºn chúa VÅ© Văn, cầu ngÆ°Æ¡i mau mau tỉnh lại, nói cho ta biết Tá» Dạ đến tá»™t cùng ở nÆ¡i nà o?".