- Trang chủ
- Tái Kiến Lan Lăng
- Chương 89: 89: Thanh Bạch Bị Vùi Lấp
Tác giả:
"NgÆ°Æ¡i!" Kỳ Lạc trừng mắt nhìn Linh Ca, "Thì ra...!Thì ra ngÆ°Æ¡i lại Ä‘ang diá»…n trò!"VÅ© Văn Linh Ca, ta không còn muốn tin tưởng ngÆ°Æ¡i! Không còn muốn!Thân thể Linh Ca kinh hãi, không dám tin nhìn VÅ© Văn Lăng Vân nói: "Äại ca ngÆ°Æ¡i sao tá»›i nÆ¡i nà y?""Không phải ngÆ°Æ¡i dùng bồ câu Ä‘Æ°a tin gá»i ta mang binh đến đây tróc nã bá»n há» sao?" VÅ© Văn Lăng Vân ngẩn ra, phất phất tay, nói, "Muá»™i muá»™i, ngÆ°Æ¡i yên tâm, hai ngÆ°á»i bá»n há» hôm nay là tuyệt đối không chạy được!Ta?" Linh Ca Ä‘á»™t nhiên cÆ°á»i lạnh má»™t tiếng, "Thì ra ta lại thua rồi...""NgÆ°Æ¡i còn muốn diá»…n kịch tá»›i khi nà o?" Kỳ Lạc nhịn không được run giá»ng há»i, ngÆ°Æ¡i đáng sợ, tháºt đáng sợ!"Linh Ca nhìn Kỳ Lạc tháºt sâu, chỉ lắc đầu, giÆ¡ tay lên đặt lên tim mình, "NgÆ°Æ¡i ở chá»— nà y có từng yêu ta sao?"Ta không muốn vì ngÆ°Æ¡i lại Ä‘au!" Kỳ Lạc quay mặt Ä‘i, quát lên vá» phÃa VÅ© Văn Lăng Vân: "Chúng ta tá»±u tại nÆ¡i nà y, ngÆ°Æ¡i muốn bắt ta, thì chỉ có thể mang thi thể của ta rá»i khá»i nÆ¡i nà y thôi!"NgÆ°Æ¡i nghÄ© rằng ta không dám?" VÅ© Văn Lăng Vân vung tay lên, cung tiến thủ phÃa sau đã kéo căng trÆ°á»ng cung, "Cung tiến thủ chuẩn bị!""Dừng tay!" Linh Ca Ä‘á»™ng thân chắn trÆ°á»›c ngÆ°á»i Kỳ Lạc cùng Äáºu Ảnh, rÆ°ng rÆ°ng nhìn VÅ© Văn Lăng Vân, "Äại ca, chuyện của ta, ta muốn tá»± mình giải quyết! NgÆ°Æ¡i nếu còn coi ta là muá»™i muá»™i, thì để ta tá»± tay giết nà ng!""NgÆ°Æ¡i..." VÅ© Văn Lăng Vân không nhịn được xua tay, "Phiá»n phức nhÆ° váºy có Ãch lợi gì?"NgÆ°Æ¡i nếu không chuẩn, thì bắn chết ngay cả ta luôn Ä‘i!! giá»ng của Linh Ca không giảm má»™t chút nghiêm túc, "Phụ thân nếu nhÆ° biết ngÆ°Æ¡i giết ta, ngÆ°Æ¡i phải biết ngÆ°Æ¡i sẽ mất cái gì?""NgÆ°Æ¡i dám uy hiếp ta?" VÅ© Văn Lăng Vân VÅ© Văn Lăng Vân hÃt má»™t hÆ¡i, "Ta là đại ca của ngÆ°Æ¡i!" Thì thế nà o?" Linh Ca nghiêm túc phản vấn."Tốt! Nói hay lắm! VÅ© Văn Lăng Vân phất tay ý bảo cung tiến thủ lui xuống, "NgÆ°Æ¡i nghÄ© rằng ta thÃch quản ngÆ°Æ¡i lắm sao!?"Äã nhÆ° váºy, xin má»i đại ca mang binh rá»i khá»i núi Cổ Äãng!"Äi thì Ä‘i!" VÅ© Văn Lăng Vân phẫn ná»™ mắng, quay đầu mang theo quan binh thối lui xuống núi.Linh Ca thấy VÅ© Văn Lăng Vân biến mất trong tầm mắt, xoay ngÆ°á»i lại, bình tÄ©nh nhìn Kỳ Lạc, "Ta biết bây giá» bất luáºn ta nói cái gì, ở trong lòng ngÆ°Æ¡i, ta đã là không có thuốc nà o cứu nổi..." Nói xong, Linh Ca quay đầu nhìn phù vân dÆ°á»›i núi lo lắng, "NhÆ°ng ta rõ rà ng chÆ°a là m qua, ngÆ°Æ¡i vì sao thà rằng tin ngÆ°á»i khác, cÅ©ng không tin ta?"Viá»n mắt Kỳ Lạc ẩm Æ°á»›t, không biết là m sao đáp lá»i nói của Linh Ca.Äáºu Ảnh chỉ cảm thấy lòng trà n đầy há»—n loạn, hôm nay thÃch khách tá»›i trÆ°á»›c, lại tá»›i VÅ© Văn Lăng Vân, đây hết thảy tất cả, rốt cuá»™c Linh Ca ở trÆ°á»›c mắt giả bá»™ là m ngÆ°á»i tốt, là nà ng tháºt đúng là vô tá»™i?"Ha ha ha..." Thân thể Linh Ca Ä‘á»™t nhiên run rẩy mãnh liệt, "Kỳ Lạc, ta đã từng nói, những gì ta nợ ngÆ°Æ¡i, sẽ dùng cả Ä‘á»i của ta bồi thÆ°á»ng lại cho ngÆ°Æ¡i! Linh Ca quay mặt Ä‘i, nÆ°á»›c mắt đã đầy mặt."Quáºn chúa!" Äáºu Ảnh luống cuống thở mạnh, má»™t bÆ°á»›c lao ra, Linh Ca cÅ©ng đã bÆ°á»›c đến thà nh gá»— của sÆ¡n đình."NgÆ°Æ¡i muốn là m gì?" Kỳ Lạc nhịn không được Ä‘i vá» phÃa trÆ°á»›c mấy bÆ°á»›c, "NgÆ°Æ¡i đến tá»™t cùng muốn ta phải là m sao?"Ta không kêu ngÆ°á»i giết các ngÆ°Æ¡i, cà ng không truyá»n thÆ° kêu đại ca tá»›i vây giết các ngÆ°Æ¡i! Linh Ca buồn bã quát, "Chỉ là ngÆ°Æ¡i đã không tha cho ta, ta tá»± nhiên cÅ©ng không tiết quấn ở bên cạnh ngÆ°Æ¡i, cho nên, những gì ta nợ ngÆ°Æ¡i, bây giá» sẽ trả lại cho ngÆ°Æ¡i!"NgÆ°Æ¡i!"Äừng --!"Linh Ca mỉm cÆ°á»i, "NgÆ°Æ¡i theo ta, nhất định phải Ä‘i bÆ°á»›c nà y..." Chỉ thấy Linh Ca thả ngÆ°á»i nhảy, rÆ¡i xuống ngá»n núi bên dÆ°á»›i đình.Kỳ Lạc nhà o tá»›i thà nh lan can, Ä‘Æ°a ra tay lại không kịp bắt lấy Linh Ca."Không phải --!" Tuyệt vá»ng mãnh liệt hÆ¡n xông lên tâm Kỳ Lạc, "Ta không muốn ngÆ°Æ¡i chết! Ta không muốn ngÆ°Æ¡i chết mà !Thấy trên mặt Linh Ca trÆ°á»›c khi rÆ¡i xuống toát ra má»™t nụ cÆ°á»i thÆ° thái, tâm Kỳ Lạc trong nháy mắt vỡ vụn, hà ng vạn hà ng nghìn hối háºn bị dồn nén cùng nhau, biến thà nh má»™t tiếng rống thê lÆ°Æ¡ng, "Linh Ca --!"Háºn sâu Ä‘áºm, yêu thì có bao sâu..."Äá»i nà y, vì ngÆ°Æ¡i cÆ°á»i, vì ngÆ°Æ¡i khóc, vì ngÆ°Æ¡i Ä‘au, lòng ta cam tình nguyện...""Äồ ngốc, ta đần nhÆ° váºy, đáng sao?"Không há»i đáng giá, chỉ cầu gần nhau."Chuyện cÅ© hiện vá», Kỳ Lạc mãnh liệt ôm đầu của mình, "Ta Ä‘ang là m cái gì? Ta đến tá»™t cùng háºn gì ngÆ°Æ¡i?"Linh Ca, ta yêu ngÆ°Æ¡i.""Yêu bao lâu đây?""Cả cuá»™c Ä‘á»i."Toà n thân Kỳ Lạc run rẩy, Ä‘á»i nà y kiếp nà y ngắn ngủi nhÆ° váºy, "Ta có tÆ° cách gì nói yêu ngÆ°Æ¡i? Ta vẫn là Kỳ Lạc không có não kia,, ngay cả chân tÆ°á»›ng là cái gì cÅ©ng không biết!"Ta là thê tá» của ngÆ°Æ¡i, Ä‘á»i nà y kiếp Ä‘á»u nhÆ° váºy...""NgÆ°Æ¡i...!Không cần nhÆ° váºy...""Vì ngÆ°Æ¡i, cam tâm tình nguyện."Kỳ Lạc chỉ cảm thấy lòng bị thứ gì đó nghiá»n nát.Sau khi háºn ngÆ°Æ¡i, những Ä‘iểm tốt của ngÆ°Æ¡i, toà n bá»™ Ä‘á»u bị cừu háºn lấn áp; Khi ngÆ°Æ¡i biến mất, thì những Ä‘iểm tốt của ngÆ°Æ¡i, lại giống nhÆ° hồng thủy hiện vá» bên ta, má»i thứ Ä‘á»u tháºt nhÆ° váºy, nà o có chút hÆ° tình giả ý nà o?"Kỳ công tá»..." Äáºu Ảnh tiến lên nắm tay Kỳ Lạc tháºt chặc, "NgÆ°Æ¡i đừng nhÆ° váºy, đừng nhÆ° váºy..."Kỳ Lạc tuyệt vá»ng nở nụ cÆ°á»i, "Thì ra, ta là đệ nhất thiên hạ đại ngốc, ngay cả yêu và không yêu Ä‘á»u không phân rõ! Ä‚n Ä‘oạn dáºn tán thì thế nà o? Ta cùng vá»›i Linh Ca ở cùng nhau, đã định trÆ°á»›c chỉ có thể cả cuá»™c Ä‘á»i phải là má»™t đôi! Äã từng gạt ta thì thế nà o? Chà Ãt nà ng từ đầu đến cuối Ä‘á»u tin ta...!NhÆ°ng ta...!Ta lại bức tá» nà ng!""Äoạn dáºn tán?" Äáºu Ảnh cả kinh, giÆ¡ tay lên bắt mạch của Kỳ Lạc, "NgÆ°Æ¡i...!NgÆ°Æ¡i nguyên lai là ...""Phải! Ta là nữ tá»!" Kỳ Lạc trà o phúng cÆ°á»i, "Linh Ca không để bụng, nà ng chÆ°a từng quan tâm tá»›i!""NgÆ°Æ¡i..." Äáºu Ảnh lùi lại phÃa sau, mất mác mãnh liệt xông, "Các ngÆ°Æ¡i...!Các ngÆ°Æ¡i dÄ© nhiên..."Kỳ Lạc có chút Ä‘iên cuồng mà nở nụ cÆ°á»i, "Chúng ta là phu thê...!Là phu thê cả cuá»™c Ä‘á»i...""NgÆ°Æ¡i...!NgÆ°Æ¡i Ä‘iên rồi!" Äáºu Ảnh hoà n toà n không biết có thể nói cái gì, thấy Kỳ Lạc đứng thẳng ngÆ°á»i, chÃnh mình lại lui vá» sau má»™t bÆ°á»›c."NgÆ°Æ¡i dá»±a và o mạch kiểm chứng thanh bạch, ta dá»±a và o mệnh nháºn biết thâm tình.
Trên Ä‘Æ°á»ng xuống hoà ng tuyá»n, Linh Ca, ngÆ°Æ¡i sẽ không chá» quá lâu." Kỳ Lạc bá»—ng nhiên lau nÆ°á»›c mắt trên mặt, cÅ©ng giống Linh Ca, thả ngÆ°á»i nhảy ra khá»i đình."Kỳ Lạc!" Äáºu Ảnh theo bản năng Ä‘Æ°a tay ra, nhÆ°ng đã có má»™t ngÆ°á»i còn nhanh hÆ¡n nà ng, xuất thủ bắt được cánh tay Kỳ Lạc, khiến nà ng treo ở không trung."Äại sÆ° huynh!" Äáºu Ảnh cả kinh, thấy bên cạnh không biết từ nÆ¡i nà y đã xuất hiện sÆ° huynh Tôn Ninh, "NgÆ°Æ¡i..."Tôn Ninh mỉm cÆ°á»i, nhìn Äáºu Ảnh tháºt sâu, má»™t tay từ từ móc ra má»™t cây chủy thủ, "Äại sÆ° huynh lần nà y không Ä‘i, công danh lợi lá»™c gì, đại sÆ° huynh cÅ©ng không cần.""NgÆ°Æ¡i..." Äáºu Ảnh ngẩn ra, tất cả những chuyện xảy ra hôm nay, quá loạn quá loạn, khiến nà ng trong chốc lát không phản ứng kịp.Tôn Ninh cúi đầu nhìn tay kia nắm chặt Kỳ Lạc, ánh mắt chăm chú và o nhẫn hắc ngá»c trên ngón tay Kỳ Lạc, "Có cái nà y, chúng ta liá»n có thể rá»i Ä‘i nÆ¡i nà y, sống cuá»™c sống mình muốn!"NgÆ°Æ¡i muốn là m cái gì?" Äáºu Ảnh luống cuống nắm tháºt chặc tay Tôn Ninh, "NgÆ°Æ¡i muốn giết nà ng?""Ta chỉ muốn chiếc nhẫn kia!" Tôn Ninh âm lãnh cÆ°á»i, nhìn Kỳ Lạc ở giữa không trung, "Ta cho ngÆ°Æ¡i biết má»™t việc, sá» dụng Ä‘oạn dáºn tán ở trên thân thể ngÆ°Æ¡i, nhÆ°ng tháºt ra là đỠnghị của ta."Kỳ Lạc cả kinh, nhìn Tôn Ninh trÆ°á»›c mắt, "Là ngÆ°Æ¡i...""Phái ngÆ°á»i ở thà nh TrÆ°á»ng An đánh lén các ngÆ°Æ¡i, cÅ©ng là ta..." Dao găm của Tôn Ninh rÆ¡i lên trên ngón tay của Kỳ Lạc, "Hôm nay bà y cuá»™c để cho ngÆ°Æ¡i tá»± tay bức tá» VÅ© Văn Linh Ca, tháºt là đại khoái nhân tâm a!""Là ngÆ°Æ¡i!" Kỳ Lạc háºn quát, tay kia bắt được tay Tôn Ninh, "NgÆ°Æ¡i trả Linh Ca cho ta!"Äại sÆ° huynh, ngÆ°Æ¡i có thể nà o đê tiện nhÆ° váºy?" Äáºu Ảnh nhịn không được quát tháo má»™t tiếng.Tôn Ninh lạnh lùng nói: "Ban đầu là ai muốn giết ta? Thất sÆ° muá»™i, ngÆ°Æ¡i cÅ©ng biết.
Ta bất quá là vì tá»± bảo vệ mình, chỉ có thể ra hạ sách nà y! Nói xong, Tôn Ninh nhìn Äáºu Ảnh liếc mắt, "NgÆ°Æ¡i không phải muốn ta quay đầu sao? SÆ° huynh hôm nay liá»n đáp ứng ngÆ°Æ¡i, chỉ cần lấy được chiếc nhẫn nà y, ta liá»n mang ngÆ°Æ¡i Ä‘i, Ä‘i tá»›i thế giá»›i kia!"NgÆ°Æ¡i Ä‘iên rồi, đại sÆ° huynh! Mau kéo Kỳ Lạc lên! Äáºu Ảnh luống cuống lắc đầu, cúi ngÆ°á»i nắm tháºt chặc xiêm y Kỳ Lạc, muốn kéo nà ng lên."NgÆ°Æ¡i má»›i là điên rồi! Äá»™ng tâm vá»›i nữ nhân nà y! Tôn Ninh giáºn dữ hô, "Giá trị của nà ng đến hồi cuối rồi, nà ng nên chết rồi! Nói xong, dao găm của Tôn Ninh hung hăng nhắm và o ngón tay của Kỳ Lạc.Äừng! Äáºu Ảnh bi thiết kêu.Chỉ thấy hắc ngá»c nhẫn bá»—ng nhiên nhấp nhoáng má»™t cÆ°á»ng quang nhức mắt, bắn dao găm trong tay Tôn Ninh ra."Ta sẽ không để cho ngÆ°Æ¡i được đạt thà nh!" Kỳ Lạc nhân cÆ¡ há»™i bấm má»™t cái và o mu bà n tay Tôn Ninh, Ä‘au nhức khiến Tôn Ninh buông lá»ng tay ra trong nháy mắt, thân thể Kỳ Lạc chợt rá»›t xuống khoảng không phÃa dÆ°á»›i.Thân thể Äáºu Ảnh mất thăng bằng, suýt nữa cÅ©ng bị kéo theo, nếu không phải thân thể đụng phải trụ cá»™t bị mắc lại, chỉ sợ Äáºu Ảnh cÅ©ng rÆ¡i xuống chân núi luôn."Nắm chặt nà ng!" Tôn Ninh hét lá»›n má»™t tiếng, liá»n muốn bắt Kỳ Lạc lại."NgÆ°Æ¡i mÆ¡ tưởng!" Thân thể Kỳ Lạc dùng sức ngăn, vô tình kéo má»™t phần thân thể Äáºu Ảnh ra khá»i lan can, là m cho Tôn Ninh hoảng sợ không thể không nắm chặt thân thể Äáºu Ảnh lại."Buông tay!" Kỳ Lạc giáºn dữ thở mạnh, hai tay dứt khoát giải khai vạt áo.Äừng! Kỳ Lạc!" Äáºu Ảnh vá»™i và ng kêu, "Ta không muốn ngÆ°Æ¡i chết!""Ta không muốn sống!" Kỳ Lạc lòng nhÆ° tro tà n, cho dù có xuống hoà ng tuyá»n, e rằng nà ng cÅ©ng thấy thẹn vá»›i Linh Ca."Thất sÆ° muá»™i, kéo nà ng lên!"Lần nà y ai cÅ©ng không có được ta! thân thể Kỳ Lạc lại rung Ä‘á»™ng, thân thể từ trong xiêm y tuá»™t ra, rÆ¡i xuống..."Không!!!" Hai mắt Äáºu Ảnh nhịn không được ẩm Æ°á»›t, trong tay vẫn nắm tháºt chặc xiêm y Kỳ Lạc.Giá» khắc nà y, nà ng rốt cục có thể lÄ©nh há»™i, má»›i vừa Kỳ Lạc đã tê tâm liệt phế ra sao."Ai! Äáng tiếc!" Tôn Ninh nhà o tá»›i lan can, nhìn Kỳ Lạc biến mất, "Vô luáºn nhÆ° thế nà o, Ä‘á»u phải tìm được thi thể nó!"Ba!" Äáºu Ảnh Ä‘á»™t nhiên đánh và o mặt của Tôn Ninh má»™t bạt tai, là m cho Tôn Ninh trong nháy mắt phải choáng váng."NgÆ°Æ¡i đến tá»™t cùng muốn bao nhiêu thứ? Äáºu Ảnh không ngừng rÆ¡i lệ lắc đầu, "NgÆ°Æ¡i còn là đại sÆ° huynh năm xÆ°a sao?Tôn Ninh giÆ¡ tay lên xoa gÆ°Æ¡ng mặt, trong mắt lóe lên má»™t chút háºn ý, "Không phải ta thay đổi, là ngÆ°Æ¡i thay đổi, Thất sÆ° muá»™i." Nói xong, Tôn Ninh Ä‘i vá» phÃa trÆ°á»›c má»™t bÆ°á»›c, tá»›i gần Äáºu Ảnh, "Thất sÆ° muá»™i, ở trong lòng ngÆ°Æ¡i, có còn xem ta là đại sÆ° huynh hay không?"Ta không có đại sÆ° huynh nhÆ° ngÆ°Æ¡i váºy! Äáºu Ảnh lùi lại phÃa sau, Ä‘á»™t nhiên cảm giác được mình cÅ©ng Ä‘ang gặp nguy hiểm.Ha ha, ta sẽ khiến ngÆ°Æ¡i phải biết thế nà o là xem trá»ng đại sÆ° huynh." Giá»ng Tôn Ninh trầm xuống, là m cho tâm đồng Äáºu Ảnh cÅ©ng trầm xuống."NgÆ°Æ¡i muốn là m cái gì?" Äáºu Ảnh lắc đầu lui lại, phÃa sau đã là tuyệt lá»™.Tôn Ninh lấn ngÆ°á»i đến gần Äáºu Ảnh, "NgÆ°Æ¡i biết nhiá»u chuyện của ta nhÆ° váºy, nếu không phải là ngÆ°á»i của ta, ta sao có thể an tâm?NÆ¡i nà y chÃnh là Cổ Äãng núi, sÆ° phụ Ä‘ang ở đây! Äáºu Ảnh lá»›n tiếng hét lá»›n, "Äại sÆ° huynh, ngÆ°Æ¡i đừng buá»™c ta xuất thủ!""SÆ° phụ?" Trên mặt Tôn Ninh hiện ra má»™t nụ cÆ°á»i cà ng âm lãnh hÆ¡n, "Chỉ sợ hắn lúc nà y cÅ©ng không rảnh báºn tâm ngÆ°Æ¡i Ä‘i?" Nói xong, ánh mắt Tôn Ninh nhìn lên đỉnh núi Cổ Äãng, "NgÆ°Æ¡i xem, nÆ¡i đó Ä‘ang bốc cháy...!Binh mã Triá»u đình chỉ sợ đã san bằng Y Tiên Môn rồi.""NgÆ°Æ¡i...!NgÆ°Æ¡i tháºm chà ngay cả đồng môn cÅ©ng không chịu tha! Äáºu Ảnh hoảng sợ không dám tin nhìn Tôn Ninh."Ta cho rằng sÆ° phụ sẽ giấu nhẫn ở trong Y Tiên Môn, nhÆ°ng không nghÄ© hắn lại lại ở chá»— nà y chá» các ngÆ°Æ¡i để tặng nhẫn!" Tôn Ninh cÆ°á»i lạnh má»™t tiếng, "NhÆ°ng thứ ta muốn là m, ai cÅ©ng không ngăn được! Tôn Ninh hÆ¡i dừng lại má»™t chút, thần sắc là m cho Äáºu Ảnh hoảng sợ, "CÅ©ng bao gồm cả ngÆ°Æ¡i..."Äáºu Ảnh bi phẫn nhảy dá»±ng, bá»—ng nhiên khẽ cắn môi, "Ãc giả ác báo, ngÆ°Æ¡i thiếu trên dÆ°á»›i Y Tiên Môn những gì, ta cho dù thà nh quá»· cÅ©ng sẽ trở vỠđòi ngÆ°Æ¡i! Nói xong, Äáºu Ảnh, bay ra khá»i đình, cÅ©ng rÆ¡i xuống vá»±c sâu phÃa dÆ°á»›i đình..."Thất sÆ° muá»™i!" Tôn Ninh cất tiếng Ä‘au buồn gá»i, Ä‘Æ°a tay ra, bắt được cuối cùng chỉ là không khÃ..