- Trang chủ
- Tái Kiến Lan Lăng
- Chương 80: 80: Vấn Hắc Bạch
Tác giả:
DÆ°á»›i ánh nến trong cung, má»™t quân cá» trắng rÆ¡i xuống bà n cá», VÅ© Văn Ung ngÆ°á»i mặc long bà o khà định thần nhà n tá»± mình đánh cá»."Hoà ng Thượng, tôn đại phu đến, còn mang theo quáºn mã Kỳ Lạc." Nghe ná»™i thị tâm phúc nhá» giá»ng bẩm báo, VÅ© Văn Ung nhếch miệng cÆ°á»i má»™t tiếng, cầm quân trắng rải đầy bà n cá», tá»± nhủ: "Ván nà y, trẫm nhất định sẽ thắng."Nghe tiếng bÆ°á»›c chân Tôn Ninh mang theo Kỳ Lạc Ä‘i và o, VÅ© Văn Ung không quay đầu, vẫn nhìn bà n cá» tán loạn, vẫy vẫy tay nói: "Kỳ cô nÆ°Æ¡ng, ngÆ°Æ¡i đến giúp trẫm nhìn xem, hắc kỳ có còn giải được không?"Hoà ng Thượng!" Kỳ Lạc kinh hãi, tuyệt đối không nghÄ© tá»›i Hoà ng đế VÅ© Văn Ung váºy mà biết thân pháºn chân tháºt của nà ng.VÅ© Văn Ung mỉm cÆ°á»i nhìn Kỳ Lạc, "Ãi khanh không cần kinh hoảng, trÆ°á»›c khi tứ hôn, trẫm đã biết thân nữ nhi của ngÆ°Æ¡i,." Nói xong, VÅ© Văn Ung đứng lên, đánh giá Kỳ Lạc má»™t chút, nói, "Kỳ cô nÆ°Æ¡ng, ngÆ°Æ¡i cÅ©ng coi nhÆ° là cân quắc hà o kiệt, má»™t tráºn chiến mang binh đánh hạ Sóc Thà nh, đủ thấy bất phà m, ngược lại để trẫm cảm thấy bá»™i phục ngà n vạn a."Kỳ Lạc sững sá», cuống quÃt cúi đầu nói: "Ta...!Ta cÅ©ng không phải là cố ý muốn giấu diếm Hoà ng Thượng...""Thân ở loạn thế, trẫm cÅ©ng biết còn sống không dá»…, huống chi, ngÆ°á»i bên cạnh là má»™t nhÆ° xà hạt nữ nhân." VÅ© Văn Ung vá»™i và ng phất tay, ra hiệu Kỳ Lạc không cần để ý, "Trẫm đã dám tứ hôn, tá»± nhiên sẽ không truy cứu tá»™i khi quân của ngÆ°Æ¡i.Kỳ Lạc chỉ cảm thấy má»™t tráºn mồ hôi lạnh toát.Tôn Ninh cÆ°á»i nhìn Kỳ Lạc, nói: "Kỳ quáºn mã không cần kinh hoảng, Hoà ng Thượng cùng ngÆ°Æ¡i có chung kẻ địch, cho nên ngÆ°Æ¡i có thể yên tâm.""Chẳng lẽ Hoà ng Thượng cÅ©ng muốn đối phó Linh Ca?" Kỳ Lạc nhịn không được há»iVÅ© Văn Ung gáºt đầu, nhìn bà n cá» lá»™n xá»™n, thán: "Trẫm thân là Äại Chu chi chủ, lại luôn phải phụ thuá»™c, ngÆ°Æ¡i cảm thấy trẫm sẽ không khó chịu à ? Nói xong, VÅ© Văn Ung nghiêm mặt nhìn Kỳ Lạc, "Trẫm nhiá»u lần Ä‘á» bạt ngÆ°Æ¡i, ngÆ°Æ¡i cÅ©ng đã biết vì cái gì rồi đúng không?"Kỳ Lạc lắc đầu, lại không tiếp lá»i.VÅ© Văn Ung cầm lấy má»™t quân cá» trắng nói: "Trẫm cần má»™t quân trắng, để và o bên trong hà ng ngÅ© của quân Ä‘en, âm thầm hổ trợ trẫm thay đổi toà n bá»™ ván cá», trá»ng Ä‘oạt quân quyá»n."Kỳ Lạc không khá»i cÆ°á»i lạnh nói: "Hoà ng Thượng, ta đã chán ghét là m quân cá» rồi, nếu rá»i bá» Linh Ca, vẫn là m quân cá», ta chẳng thà trá»±c tiếp cùng Linh Ca đồng quy vu táºn cho rồi.VÅ© Văn Ung liên tục khoát tay, "NgÆ°Æ¡i sai rồi, mặc dù ngÆ°Æ¡i là quân cá», tuy nhiên lại là ngÆ°á»i trẫm nể trá»ng.
NgÆ°Æ¡i cùng trẫm bất quá là giao dịch mà thôi, ngÆ°Æ¡i trợ trẫm Ä‘oạt lấy binh quyá»n, trẫm giúp ngÆ°Æ¡i Ä‘oạt lại cái ngÆ°Æ¡i đánh mất.
Có chút dừng lại, VÅ© Văn Ung nhìn Kỳ Lạc tháºt sâu, "Trẫm biết, ngÆ°Æ¡i đã từng dùng Ä‘oạn dáºn tán, nếu trẫm Ä‘oạt lấy quân quyá»n, Ä‘Æ°Æ¡ng nhiên sẽ bá» ra nhiá»u tiá»n chá»n mua dược liệu thượng đẳng, giúp ngÆ°Æ¡i khôi phục thân thể." Nói xong, VÅ© Văn Ung nhìn vá» phÃa Tôn Ninh, "Tôn thần y ở đây, ngÆ°Æ¡i có thể há»i hắn, thân thể nà y của ngÆ°Æ¡i có thể khôi phục hay không?Tôn Ninh kinh ngạc má»™t chút, láºp tức tiếp lá»i nói: "Xác thá»±c có phÆ°Æ¡ng pháp có thể thá»±c hiện."Kỳ Lạc thê lÆ°Æ¡ng cÆ°á»i má»™t tiếng, "Kỳ tháºt ta không để ý cái nà y...!Ta quan tâm là ...!NhÆ° thế nà o để cho nà ng mất Ä‘i thứ nà ng muốn nhất, để cho nà ng biết, tÆ° vị của Ä‘au khổ là gì?VÅ© Văn Ung không khá»i vá»— tay nói: "Tốt! Trẫm theo ngÆ°Æ¡i! VÅ© Văn Linh Ca xÆ°a nay Æ°a thÃch quyá»n hà nh, những năm gần đây, trăm phÆ°Æ¡ng ngà n kế láºp công, sá»›m đã Ä‘Æ°a phủ Thừa tÆ°á»›ng lên đỉnh phong, tùy thá»i có thể thay thế trẫm! Cho nên, ngÆ°Æ¡i giúp trẫm mai phục ở phủ Thừa tÆ°á»›ng, tùy thá»i mà động, ngà y trẫm Ä‘oạt lấy quyá»n hà nh, chÃnh là ngà y VÅ© Văn Linh Ca má»™ng nát, cÅ©ng là ngà y ngÆ°Æ¡i báo được thù.Kỳ Lạc chần chá» nhìn VÅ© Văn Ung, "Ta có thể tin ngÆ°Æ¡i?"VÅ© Văn Ung gáºt đầu, "NgÆ°Æ¡i không cần tin trẫm, ngÆ°Æ¡i nên tin chÃnh mình, tá»± há»i xem ngÆ°Æ¡i muốn cái gì?" Nói xong, VÅ© Văn Ung nhìn sắc trá»i má»™t chút, "Hôm nay sắc trá»i đã tối, nếu ngÆ°Æ¡i không quay lại, chỉ sợ VÅ© Văn Linh Ca sẽ hoà i nghi, cho nên, ngÆ°Æ¡i cùng trẫm nên để ngà y khác lại nói chuyện."" Vi thần xin cáo lui trÆ°á»›c..." Kỳ Lạc ôm quyá»n lui ra.Tôn Ninh bối rối nhìn VÅ© Văn Ung, "Hoà ng Thượng, vì sao hôm nay không nói chuyện?"VÅ© Văn Ung nhìn bóng lÆ°ng Kỳ Lạc, lắc đầu cÆ°á»i nói: "Bởi vì nà ng còn chần chá», không đủ quyết tuyệt.
Trẫm muốn má»™t thanh dao báo thù, không phải má»™t quân cá» chần chá», trẫm nghÄ©, nà ng cùng VÅ© Văn Linh Ca, còn phải bồi thêm má»™t cú nữa.
Chuyện nà y còn phải dá»±a và o Tôn ái khanh rồi.Tôn Ninh nhÃu chặt lông mà y, Ä‘Ã nh phải đồng ý, chuyện lần nà y, đúng là hÆ¡i khó khăn.Kỳ Lạc Ä‘i ra cá»a cung, ngá»a đầu nhìn lên bầu trá»i đầy sao, không khá»i lạnh lùng cÆ°á»i má»™t tiếng, "NgÆ°á»i trong thiên hạ Ä‘á»u muốn ta là m quân cá», hết lần nà y tá»›i lần khác, nhÆ°ng lần nà y ta không là m! Hoà ng Thượng cÅ©ng được, quáºn chúa cÅ©ng được, kẻ có thể tin tưởng trong thiên hạ nà y chỉ có mình ta mà thôi!Nắm chặt hai nắm đấm, Kỳ Lạc nhìn con Ä‘Æ°á»ng dẫn tá»›i phủ Thừa tÆ°á»›ng, xem ra thế gian nà y không có ngÆ°á»i có thể thá»±c tình giúp ngÆ°Æ¡i, muốn đòi lại những gì ngÆ°Æ¡i đã đánh mất, chỉ có dá»±a và o chÃnh mình...Bên trong vÆ°á»n hoa Phủ Thừa tÆ°á»›ng, má»™t ánh nến chiếu sáng bà n cá» bên trong tiểu đình.Linh Ca tay cầm hắc tá», rÆ¡i xuống cá», hiển nhiên là tâm thần có chút không táºp trung, mấy bÆ°á»›c vây giết Ä‘á»u buông tha đối thủ.NgÆ°á»i đánh cá» cùng nà ng, mặt mà y nhÆ° ngá»c, sáng sủa anh tuấn, không phải ai khác mà chÃnh là Nhị công tá» phủ Thừa tÆ°á»›ng hồi phủ dưỡng thÆ°Æ¡ng VÅ© Văn Lăng Tiêu.Chỉ thấy VÅ© Văn Lăng Tiêu lắc đầu, cÆ°á»i nói: "Muá»™i muá»™i mấy bÆ°á»›c nà y thế nhÆ°ng là cố ý nhÆ°á»ng cho ta à ?Linh Ca khẽ giáºt mình, nhìn ván cá» sá»›m đã mất má»™t tấc vuông, dứt khoát cầm hắc tá» trong tay quăng ra, nói: "Ván nà y, ta thua."VÅ© Văn Lăng Tiêu kinh ngạc nhìn Linh Ca, "từ trÆ°á»›c đến nay Ä‘á»u là ngÆ°Æ¡i giết đến nhị ca ném cá» nháºn thua, sao hôm nay ngược lại nháºn thua trÆ°á»›c thế?Linh Ca lạnh lùng nghiêng mặt, nói: "Ta đã mất tâm đánh cá»."VÅ© Văn Lăng Tiêu hÃt má»™t tiếng, nói: "Thế nhÆ°ng là vì Kỳ Lạc?"Linh Ca im lặng gáºt đầu, "Má»™t tráºn chiến ở Bắc Yến Thà nh, nà ng trá»ng thÆ°Æ¡ng trở vá», ta đã cảm thấy nà ng thay đổi rất nhiá»u, ta nhìn không thấu nà ng, cÅ©ng không dám há»i nà ng...""Vì sao không dám há»i?" VÅ© Văn Lăng Tiêu tiếp tục há»i."Bởi vì...!Ta...!Ta đã từng tổn thÆ°Æ¡ng nà ng...!Lại nói dối lừa nà ng...!Ta lo lắng những chân tÆ°á»›ng nà y má»™t khi, ta cùng nà ng liá»n...!Liá»n..." Linh Ca bá»—ng nhiên nghẹn ngà o, nguyên lai tưởng rằng mình có thể kiên cÆ°á»ng nhÆ° không có việc gì vượt qua từng ngà y, tuy nhiên lại không nghÄ© tá»›i, cÅ©ng có má»™t ngà y nà ng không chịu Ä‘á»±ng nổi.VÅ© Văn Lăng Tiêu vịn hai vai Linh Ca, trà n đầy thÆ°Æ¡ng tiếc, "Muá»™i muá»™i, ngÆ°Æ¡i còn muốn cáºy mạnh tá»›i khi nà o đây?Linh Ca liên tiếp lắc đầu, thê lÆ°Æ¡ng nói: "Nhị ca, ngÆ°Æ¡i biết tại sao ta lại...!NgÆ°Æ¡i biết..."VÅ© Văn Lăng Tiêu gáºt đầu nói: "Ca ca biết, chuyện đại ca là m, quả tháºt là m cho ngÆ°Æ¡i cảm thấy thÆ°Æ¡ng tâm, nhiá»u năm qua Ä‘i nhÆ° váºy, ngÆ°Æ¡i cÅ©ng không láºp gia đình, hẳn là muốn có má»™t chút quyá»n lá»±c trong tay, Ä‘i sống nhÆ° má»™t nữ tá» hạnh phúc." Nói xong, VÅ© Văn Lăng Tiêu nhẹ nhà ng vá»— vá»— áo Linh Ca, thở dà i: "Chúng ta không cách nà o lá»±a chá»n thân ở chá»— nà o, không có nghÄ©a là chúng ta liá»n không thể lá»±a chá»n sống nhÆ° thế nà o? NgÆ°Æ¡i nên hiểu nhị ca, ta nguyện ý mang binh trấn thủ bên quan, cÅ©ng không phải là vì nắm giữ binh quyá»n, cà ng không phải Æ°a thÃch chiến tranh, mà là có thể rá»i xa TrÆ°á»ng An minh tranh ám đấu, sống má»™t cuá»™c sống giống con ngÆ°á»i hÆ¡n."Nhị ca..." Linh Ca nghẹn ngà o, "Thế nhÆ°ng là ta sai rồi...!Rất nhiá»u.
Những sá»± tình kia má»™t khi nà ng biết...!Sẽ không tha thứ cho ta..."VÅ© Văn Lăng Tiêu lắc đầu, "Muá»™i muá»™i, ngÆ°Æ¡i còn nhá»› chuyện vá» cả nhà LÆ°u thượng thÆ° ba năm trÆ°á»›c đây không?Thân thể Linh Ca run lên, "Nhá»› kỹ, LÆ°u gia tiểu thÆ° vẫn là nhị ca ngÆ°Æ¡i...""Thanh mai trúc mã, không thể bán đứng..." VÅ© Văn Lăng Tiêu nhắc đến tên nữ tá» nà y, thần sắc liá»n phai nhạt, "Thù giết cha, không Ä‘á»™i trá»i chung, kiếp nà y ta vá»›i nà ng vÄ©nh viá»…n không quay đầu lại được...!NgÆ°Æ¡i có biết nà ng bây giỠở đâu không?"Ở đâu?"VÅ© Văn Lăng Tiêu Ä‘á»™t nhiên cÆ°á»i đến thoải mái, "Nà ng Ä‘ang trong phủ đệ của ta ở biên quan, ta mặc nà ng Ä‘i ở tùy ý, có thể mang vÅ© khà tá»›i gần ta, nếu muốn mệnh của ta, thÃch thì cứ lấy!Linh Ca không khá»i kinh hãi, "Nhị ca, ngÆ°Æ¡i không sợ...""Sợ...!NhÆ°ng cÅ©ng không phải là sợ chết...!Ngược lại sợ nà ng không chịu Ä‘á»™ng thủ, để cho ta chuá»™c tá»™i." VÅ© Văn Lăng Tiêu đỡ thân thể Linh Ca, bình tÄ©nh nhìn Linh Ca, "Ba năm qua, ta Ä‘ang đợi nà ng cho ta cÆ¡ há»™i chuá»™c tá»™i má»™t lần, lại chỠđược sá»± thông cảm từ nà ng, ta cùng nà ng rốt cục có thể ở bên nhau, không cần phải dây dÆ°a vá»›i những thứ cung đấu kia, không cần phải Ä‘i dây dÆ°a những thứ quyá»n lá»±c kia, ngược lại sống được thản nhiên, bình yên, hạnh phúc." HÆ¡i dừng lại, VÅ© Văn Lăng Tiêu tiếc nuối nhìn Linh Ca, "Những năm gần đây, ta Ãt hồi phủ, nhÆ°ng là cÅ©ng biết các ngÆ°Æ¡i sai tháºt nhiá»u.
Ta tuy vô pháp nói thẳng khuyên nhủ, nhÆ°ng đối vá»›i ngÆ°Æ¡i, Linh Ca, ca ca thá»±c tình hi vá»ng ngÆ°Æ¡i có thể rá»i xa những tranh đấu bẩn thỉu nà y, để có má»™t đôi tay sạch sẽ.
Äừng nói vá»›i ca ca ngÆ°Æ¡i không buông tay được, cÅ©ng đừng nói vá»›i ca ca ngÆ°Æ¡i không rá»i Ä‘i được, ca ca chỉ nói má»™t câu, sá»± do ngÆ°á»i là m, nếu ngÆ°Æ¡i muốn Ä‘i, ai cÅ©ng ngăn không được ngÆ°Æ¡i."Linh Ca chỉ cảm thấy hai mắt có chút Æ°á»›t át, "Nhị ca, ngÆ°Æ¡i cảm thấy ta còn có cÆ¡ há»™i quay đầu sao?"Chân tÆ°á»›ng rõ rà ng chÆ°a chắc là tai há»a, ngược lại là để ngÆ°Æ¡i từ đó không cần nói dối nữa, không phải sao?" VÅ© Văn Lăng Tiêu Ä‘Æ°a tay giúp Linh Ca lau Ä‘i nÆ°á»›c mắt nÆ¡i khóe mắt, "Trông thấy ngÆ°Æ¡i khóc, ca ca biết, ngÆ°Æ¡i đã Ä‘á»™ng chân tình vá»›i nà ng, Ca ca có thể là m được, ngÆ°Æ¡i cÅ©ng có thể là m được, ta nghÄ©, ngÆ°Æ¡i cùng Kỳ Lạc, tuyệt đối sẽ không nhÆ° ta, gánh vác thù giết cha đấy chứ?Linh Ca gáºt đầu mỉm cÆ°á»i, "Nhị ca, tháºt muốn ngÆ°Æ¡i ở thêm mấy ngà y."VÅ© Văn Lăng Tiêu lắc đầu liên tục, nói: "NgÆ°Æ¡i biết tÃnh tình của ta, nếu không phải lần nà y đại bại trá»ng thÆ°Æ¡ng, ta tuyệt đối sẽ không vỠđây.
Bởi vì mùi máu tÆ°Æ¡i ở nÆ¡i nà y là m cho ta cảm thấy khó chịu, ta không muốn mang mùi máu tÆ°Æ¡i đến biên quan, để cho nà ng cùng hà i tá» của ta nhiá»…m phải những tá»™i lá»—i nà y.""Nhị ca, ta ngược lại tháºt ra rất hâm má»™ ngÆ°Æ¡i." Linh Ca ảm đạm cÆ°á»i má»™t tiếng, Ä‘Æ°a tay cầm hai quân cá» trắng Ä‘en lên, Quân đã biến thà nh Ä‘en, ta còn có thể trở thà nh quân trắng sao?VÅ© Văn Lăng Tiêu trịnh trá»ng gáºt đầu, cầm lấy quân Ä‘en trong lòng bà n tay Linh Ca, ném ra ngoà i đình, nói: "Muá»™i muá»™i, không cần nhá»› là đen hay là trắng, ngÆ°Æ¡i chỉ cần biết rằng, lòng ngÆ°á»i dù sao cÅ©ng là nhục trÆ°á»ng, ngÆ°Æ¡i dùng thá»±c tình đãi nà ng, coi nhÆ° nà ng oán ngÆ°Æ¡i, cuối cùng cÅ©ng sẽ tiếp nháºn ngÆ°Æ¡i.""Nhị ca...""Äi thôi, hôm nay hãy há»i những gì mà muá»™i muốn há»i, nói những gì muá»™i muốn nói, nhị ca tin tưởng muá»™i muá»™i sẽ không phải ngay cả dÅ©ng khà nà y cÅ©ng không có.
VÅ© Văn Lăng Tiêu cÆ°á»i vá»— vá»— đầu Linh Ca, Nếu ngÆ°Æ¡i cùng Kỳ Lạc thẳng thắn vô sá»±, nhị ca ở biên quan hoan nghênh các ngÆ°Æ¡i đến, nÆ¡i đó mặc dù không phải thế ngoại Ä‘Ã o nguyên, nhÆ°ng lại bình yên không tranh, cÅ©ng coi nhÆ° là chá»— tốt.""Cám Æ¡n ngÆ°Æ¡i, nhị ca..." Linh Ca cảm kÃch gượng cÆ°á»i."NgÆ°Æ¡i cÅ©ng đừng chá»c nhị ca khóc, truyá»n Ä‘i không tốt." VÅ© Văn Lăng Tiêu cÆ°á»i nói xong, phất phất tay, "Nhị ca Ä‘i vá» nghỉ trÆ°á»›c, hi vá»ng lần sau ca ca nhìn thấy là muá»™i muá»™i ngây thÆ¡ hạnh phúc khi xÆ°a."Äược." Linh Ca hút má»™t hÆ¡i tháºt sâu, cáo từ VÅ© Văn Lăng Tiêu xong, Ä‘i vá» phÃa phòng bếp của tÆ°á»›ng phủ.Linh Ca má»›i bÆ°á»›c và o phòng bếp, khiến nha hoà n trong phòng Ä‘á»u lấy là m kinh hãi."Tham kiến quáºn chúa!"Linh Ca lạnh lùng phất tay, nói: "Các ngÆ°Æ¡i Ä‘á»u ra ngoà i, ta muốn ở chá»— nà y nấu Ãt đồ.""Thế nhÆ°ng quáºn chúa ngÆ°Æ¡i xÆ°a nay không biết..."" Có thể há»c, có phải các ngÆ°Æ¡i cho rằng ta cái gì cÅ©ng không biết không? Linh Ca láºp tức cắt ngang lá»i nha hoà n muốn nói, lần nữa lạnh lùng phất tay.Bá»n nha hoà n run run chạy ra ngoà i, Linh Ca cuốn ống tay áo, Ä‘i tá»›i bên bếp, cÆ°á»i nói: "Kỳ lang, ta sẽ là m thê tá» chân chÃnh của ngÆ°Æ¡i, ta phải há»c là m sao nấu canh nấu cÆ¡m, tÆ°Æ¡ng lai khi chúng ta rá»i khá»i đây, ta muốn ngÆ°Æ¡i có thể vẫn nhÆ° cÅ© ăn đủ no, uống đủ hÆ°Æ¡ng."Hai mắt Linh Ca nhắm lại, Æ°á»›c mÆ¡ lấy tÆ°Æ¡ng lai bình yên hết thảy, không tá»± chủ được, mà mỉm cÆ°á»i..