- Trang chủ
- Tái Kiến Lan Lăng
- ChÆ°Æ¡ng 75: 75: Äoạn Nghiệt Duyên
Tác giả:
Chiến sá»± liên miên ná»a tháng, Bắc Yến Thà nh vẫn không bị hạ.Linh Ca Ä‘oán không ra TrÆ°á»ng Cung Ä‘i đâu, Ä‘Ã nh phải vừa chỉ huy đại quân tiến đánh Bắc Yến Thà nh, vừa canh phòng TrÆ°á»ng Cung Ä‘á»™t kÃch.Táºn đến khi Lạc DÆ°Æ¡ng dùng bồ câu Ä‘Æ°a tin đến, Linh Ca má»›i hiểu ra, hóa ra nà ng đã thua.TrÆ°á»ng Cung Ä‘á»™t nhiên xuất hiện ở Lạc DÆ°Æ¡ng dẫn đầu má»™t vạn binh mã, trong vòng ba ngà y, đánh bại hai vị huynh trưởng mang theo binh mã, Ä‘uổi giết hÆ¡n ba trăm dặm ngoại thà nh Lạc DÆ°Æ¡ng."Ai..." Linh Ca thở dà i má»™t tiếng, cÅ©ng không thể công nháºn bại cục."Linh Ca, thế nà o?" Kỳ Lạc nằm trên giÆ°á»ng lạnh nhạt há»i.Linh Ca chán nản lắc đầu, "Ta nghÄ©...!Chúng ta nên trở vá» TrÆ°á»ng An.""Chúng ta bại, đúng hay không?" Kỳ Lạc trong lòng thoải mái má»™t hÆ¡i, cứ nhÆ° váºy, Tá» Dạ ngÆ°Æ¡i cÅ©ng an toà n.Linh Ca ảm đạm gáºt đầu, "Ừm, nhÆ°ng mà , chúng ta sẽ có ngà y phản công.Kỳ Lạc mệt má»i nhÆ°ng nhắm mắt, "Ta chỉ muốn nghỉ ngÆ¡i...!Äem thân thể dưỡng tốt...""Äược...!Chúng ta vá» TrÆ°á»ng An dưỡng thÆ°Æ¡ng..." Linh Ca giúp Kỳ Lạc dịch góc chăn, Ä‘au lòng nhìn gÆ°Æ¡ng mặt tái nhợt của Kỳ Lạc, trái tim trà n đầy nặng ná».Lạc DÆ°Æ¡ng giải nguy, TrÆ°á»ng Cung mang binh vá»™i và ng chạy vá» Bắc CÆ°Æ¡ng, cùng lúc đó, Linh Ca suất quân rút lui khá»i Bắc CÆ°Æ¡ng.Äá»™t Quyết đã mất Ä‘i sá»± tÆ°Æ¡ng trợ của Äại Chu, dù cho chiếm được Sóc Thà nh, cÅ©ng không thể thủ vững mấy ngà y, Ãt lâu sau liá»n bị phá thà nh rá»i khá»i đại Tá» cảnh ná»™i.Chiến sá»± kết thúc, thế nhÆ°ng có chút gút mắc cÅ©ng rốt cuá»™c không cởi được.Tá» Dạ đứng ở đầu tÆ°á»ng Bắc Yến Thà nh nhìn qua thiên địa Bắc CÆ°Æ¡ng, những ngà y chinh chiến, đủ để cho nà ng cảm thấy rã rá»i, dạng lấy mạng liá»u mình để tìm kiếm thái bình, tháºt không biết còn phải kéo dà i bao lâu?Tiểu Lạc Lạc...!Trở lại bên cạnh Linh Ca, lại sẽ là m ra chuyện gì nữa đây? Tá» Dạ âm thầm lo lắng tÆ°Æ¡ng lai của Kỳ Lạc, nghÄ© tá»›i ngà y đó Kỳ Lạc tuyệt nhiên muốn rá»i khá»i, trong lòng tim Ä‘áºp nhanh từng tráºn.
Là vÆ°Æ¡ng gia!"TÆ°á»›ng sÄ© trên đầu thà nh bá»—ng nhiên kÃch Ä‘á»™ng hô lên, xa xa chỉ hÆ°á»›ng má»™t tÆ°á»›ng quân Hồng Bà o cưỡi má»™t con bạch mã Ä‘i đầu.Tâm Tá» Dạ run lên, không tá»± chủ được nhìn vá» phÃa thân ảnh quen thuá»™c kia, "TrÆ°á»ng Cung..."TrÆ°á»ng Cung giáºt con ngá»±a giáºt má»™t cái, chạy nhÆ° bay tá»›i.Tá» Dạ bối rối chạy xuống đầu tÆ°á»ng, chạy qua chá»— TrÆ°á»ng Cung."Hà hi hi hÃ..hÃ..
—— "Bạch mã Ä‘á»™t nhiên ngừng móng ngá»±a, TrÆ°á»ng Cung từ trên ngá»±a xoay ngÆ°á»i đáp xuống, bÆ°á»›c nhanh chạy vá»™i tá»›i trÆ°á»›c mặt Tá» Dạ, không đợi Tá» Dạ nói chuyện, đã ôm Tá» Dạ và o lòng tháºt chặt, im lặng hút má»™t hÆ¡i tháºt sâu để cảm nháºn khà tức từ trên ngÆ°á»i Tá» Dạ tá»a ra, má»™t khắc ná»—i lòng lo lắng rốt cục không còn nữa.Tá» Dạ vòng tay qua eo TrÆ°á»ng Cung, "TrÆ°á»ng Cung...""Tá» Dạ...!Äằng sau chúng ta còn má»™t tráºn chiến..." TrÆ°á»ng Cung nhẹ nhà ng tạo khoảng cách giữa hai ngÆ°á»i, má»™t mặt ngÆ°ng trá»ng nhìn Tá» Dạ, "Chúng ta nên trở vá» Nghiệp Thà nh, đánh xong tráºn đánh cuối cùng nà y.Tá» Dạ bá»—ng nhiên hiểu ý tứ của TrÆ°á»ng Cung, khi chiến loạn, thì TrÆ°á»ng Cung bị cuốn và o chinh phạt, khi thái bình, thì TrÆ°á»ng Cung lại bị và o cung đình tranh đấu, nÆ¡i nà o cÅ©ng không an toà n.Chỉ khi chân chÃnh thoát ly nÆ¡i nà y, thì má»›i có được bình yên chân chÃnh."Ta muốn từ quan." TrÆ°á»ng Cung chắc chắn gáºt đầu, nhìn những bức tÆ°á»ng đổ nát đầy những vết sẹo của Bắc Yến Thà nh, "Sau đó, tìm má»™t nÆ¡i có hoa Ä‘Ã o, ẩn cÆ°, má»™t Ä‘á»i má»™t thế.""Äược..." Tá» Dạ vÆ°Æ¡n tay ra, giữ chặt tay TrÆ°á»ng Cung, "Mặc kệ ngÆ°Æ¡i là m cái gì, ta Ä‘á»u Ä‘i cùng ngÆ°Æ¡i."Äược." TrÆ°á»ng Cung gáºt đầu, má»™t tay dắt bạch mã, má»™t tay nắm tay Tá» Dạ, Ä‘i và o Bắc Yến Thà nh.Há»™c Luáºt Thế Hùng nhìn thân ảnh TrÆ°á»ng Cung cùng Tá» Dạ xa xa, cÆ°á»i chua xót: "Có lẽ, nên uống rượu mừng của TrÆ°á»ng Cung.Lan Lăng VÆ°Æ¡ng đại thắng, trên dÆ°á»›i Nghiệp Thà nh, má»™t mảnh phấn chấn.Hoà ng đế Cao Trạm tá»± mình dẫn bách quan ra khá»i thà nh sá»›m ba ngà y nghênh đón, ân Ä‘iển lá»›n lao, để các tÆ°á»›ng quân đại Tá» phá lệ kÃch Ä‘á»™ng.Hòa BÃch thân là chủ soái, không chiến bá» trốn, mặc dù không biết tung tÃch, cÅ©ng coi là phạm và o tá»™i khi quân, mặc dù trên mặt Cao Trạm nể tình Hòa SÄ© Khai, không truy cứu tiếp, nhÆ°ng vẫn phái binh mã tá»›i Bắc CÆ°Æ¡ng tìm kiếm, nhÆ°ng vẫn không thấy tung tÃch của Hòa BÃch.Lan Lăng VÆ°Æ¡ng phủ biết được TrÆ°á»ng Cung sắp trở vá», cÅ©ng má»™t mảnh vui mừng.Chức Cẩm đã khá»e hÆ¡n rất nhiá»u, trá»i còn chÆ°a sáng liá»n dẫn nha hoà n tá»›i pháºt tá»± vì TrÆ°á»ng Cung cầu phúc."Chức Cẩm..."Äúng và o hôm ấy, khi Chức Cẩm vừa má»›i mở cá»a sau ra đã nhìn thấy má»™t vị công tá» cháºt váºt đứng ở trÆ°á»›c cá»a tá»± lúc nà o."Hòa...Là ta! Hòa BÃch cuống quÃt nuốt nÆ°á»›c miếng, nhìn nha hoà n bên cạnh Chức Cẩm má»™t chút, gấp giá»ng nói, "Bây giá» ta không dám tùy tiện hồi phủ, tháºt sá»± là đói chịu không nổi cho nên Ä‘Ã nh phải tá»›i tìm ngÆ°Æ¡i...""NgÆ°Æ¡i..." Chức Cẩm nhìn thoáng qua nha hoà n bên ngÆ°á»i, khua tay nói, "Nhanh Ä‘i phòng bếp lấy chút đồ ăn tá»›i, ta ở chá»— nà y không có việc gì."Dạ..." Nha hoà n mặc dù có chút không yên lòng, thế nhÆ°ng chủ tỠđã nói, cÅ©ng chỉ Ä‘Ã nh tuân theo.Hòa BÃch nhìn thấy nha hoà n Ä‘i xa, liá»n nhịn không được nắm gấp tay Chức Cẩm tháºt chặt, "Chức Cẩm, quả nhiên vẫn là ngÆ°Æ¡i đợi ta..."Chức Cẩm vừa lui vá» sau, vừa rút tay lại, lạnh lùng nói: "Thỉnh hòa công tá» chá»› có vô lá»…."Hòa BÃch khẽ giáºt mình, "Chức Cẩm, ngÆ°Æ¡i sao váºy?"Chức Cẩm nhìn thấy Hòa BÃch, lạnh lùng nói: "Ta há»i ngÆ°Æ¡i ngược lại má»›i phải, NgÆ°Æ¡i vì sao phải âm thầm hãm hại TrÆ°á»ng Cung?"Hòa BÃch không phục cÆ°á»i lạnh, "Ta yếu hại hắn? Ta còn sợ ô uế tay của ta!""NgÆ°Æ¡i im ngay!" Chức Cẩm phẫn ná»™ trừng mắt nhìn Hòa BÃch, "Hòa BÃch, chuyện giữa chúng ta, nên chấm dứt Ä‘i."NgÆ°Æ¡i có ý gì? Hòa BÃch lấn ngÆ°á»i đến gần Chức Cẩm má»™t bÆ°á»›c, "NgÆ°Æ¡i cùng ta thế nà o? Là m sao Ä‘oạn? NgÆ°Æ¡i đừng quên, hà i tá» trong bụng ngÆ°Æ¡i thế nhÆ°ng là ...""Hà i tá» không còn nữa rồi.
Chức Cẩm nhà n nhạt mở miệng, lại đủ để cho Hòa BÃch cứng đỠở nguyên địa."Hà i tá»...!Không còn? thân thể Hòa BÃch run lên, "Không có khả năng...!Là m sao có thể..."Chức Cẩm lạnh lùng nhìn Hòa BÃch, "Ta sẽ không để cho đứa bé nà y chà o Ä‘á»i, ta cÅ©ng không muốn là m tổn thÆ°Æ¡ng TrÆ°á»ng Cung tiếp, cho nên, Hòa BÃch, chúng ta kết thúc Ä‘i."NgÆ°Æ¡i đừng mÆ¡ tưởng!" Hòa BÃch bá»—ng nhiên cầm lấy tay Chức Cẩm, "NgÆ°Æ¡i là ngÆ°á»i của ta, đây là sá»± tháºt chẳng ai có thể thay đổi cả!"NgÆ°Æ¡i!" Chức Cẩm hãi nhiên lui lại, muốn tránh thoát cùng Hòa BÃch giằng co.Hòa BÃch âm lãnh cÆ°á»i má»™t tiếng, "NgÆ°Æ¡i không thừa nháºn, ta tá»± nhiên sẽ để ngÆ°Æ¡i thừa nháºn! Không có đứa bé nà y, chúng ta sẽ có hà i tá» kế tiếp, Cao TrÆ°á»ng Cung không cho được ngÆ°Æ¡i, hắn vÄ©nh viá»…n cÅ©ng cho không được ngÆ°Æ¡i, hắn chỉ là nam sủng của hoà ng thượng mà thôi!"Bốp!Chức Cẩm đánh má»™t bạt tai và o mặt, "NgÆ°Æ¡i đủ rồi!Ta còn chÆ°a nói đủ! Hòa BÃch Ä‘Æ°a tay vuốt vuốt mặt, cÆ°á»i đến có chút Ä‘iên cuồng, "NgÆ°Æ¡i cho rằng ngÆ°Æ¡i không để ý tá»›i ta, Cao TrÆ°á»ng Cung sẽ muốn ngÆ°Æ¡i sao? Hai năm trÆ°á»›c, ở bên trong pháºt Ä‘Æ°á»ng, hắn đã hạ quyết tâm không cần ngÆ°Æ¡i nữa, ngÆ°Æ¡i còn tưởng rằng hắn sẽ muốn má»™t nữ tá» mất trinh tiết à ?"Hai năm trÆ°á»›c..." Thân thể Chức Cẩm run lên, nghÄ© tá»›i Ä‘oạn hồi ức xÆ°a cÅ©, Chức Cẩm đã cảm thấy hối háºn, nếu lúc trÆ°á»›c nà ng có thể có đủ dÅ©ng khÃ, thì sao lại bá» lỡ TrÆ°á»ng Cung chứ?"Ta đã có biện pháp bức Cao TrÆ°á»ng Cung rá»i xa ngÆ°Æ¡i, tá»± nhiên cÅ©ng có biện pháp để Cao TrÆ°á»ng Cung thôi ngÆ°Æ¡i! Hòa BÃch tiếp tục mở miệng, "NgÆ°Æ¡i nghÄ©, nếu là ta để toà n Nghiệp Thà nh Ä‘á»u biết ngÆ°Æ¡i là nữ nhân của ta, Cao TrÆ°á»ng Cung sẽ cho ngÆ°Æ¡i ở lại nÆ¡i nà y tiếp sao?"NgÆ°Æ¡i dám?" Chức Cẩm nhìn Hòa BÃch trÆ°á»›c mắt, cà ng hối háºn hÆ¡n, nếu không phải vì TrÆ°á»ng Cung, nà ng sẽ nguyện ủy thân cho hắn, để TrÆ°á»ng Cung lâm và o hoà n cảnh khó chịu nhÆ° thế sao?"Ta dám hay không dám, thì phải xem thái Ä‘á»™ của ngÆ°Æ¡i? Hòa BÃch nói xong liá»n muốn hôn Chức Cẩm.Chức Cẩm, tránh Ä‘i môi Hòa BÃch, "NgÆ°Æ¡i thả ta ra!""NgÆ°Æ¡i cÅ©ng là nữ nhân của ta, chẳng lẽ ta sợ ngÆ°Æ¡i sao?! Hòa BÃch cà ng đắc ý hÆ¡n cÆ°á»i má»™t tiếng, lôi kéo Chức Cẩm Ä‘i và o Lan Lăng VÆ°Æ¡ng phủ, đóng cá»a sau lại, "Ta muốn toà n Lan Lăng VÆ°Æ¡ng phủ Ä‘á»u cÆ°á»i nhạo Cao TrÆ°á»ng Cung, để ngÆ°Æ¡i không cách nà o ở lại nÆ¡i nà y được nữa!"NgÆ°Æ¡i..." Chức Cẩm bối rối giãy dụa, cá»a sau dù cho thanh tịnh, nha hoà n cÅ©ng khó tránh khá»i sẽ vãng lai, huống chi nha hoà n má»›i vừa Ä‘i phòng bếp lấy thức ăn, cuối cùng sẽ trở vá», nếu để cho nha hoà n trông thấy tình cảnh nhÆ° váºy, tất nhiên sẽ là m TrÆ°á»ng Cung không ngẩng đầu được lên.Chúng ta sá»›m đã thà nh vợ chồng rồi, ngÆ°Æ¡i còn sợ cái gì chứ? Hòa BÃch đã hoà n toà n không còn phong Ä‘á»™ ngà y thÆ°á»ng, má»™t lòng chỉ muốn khiến TrÆ°á»ng Cung khó xá».Khi hai tay Hòa BÃch quấn chặt Chức Cẩm, hai tay Chức Cẩm Ä‘á»™t nhiên đẩy thân thể Hòa BÃch, không muốn để cho hắn lại tá»›i gần mình."Hà i tá» không còn, chúng ta sẽ có đứa khác, bởi vì ngÆ°Æ¡i là của ta! Hòa BÃch nhÆ° nổi Ä‘iên, siết Chức Cẩm đến Ä‘au nhức, môi cuồng loạn hôn xuống, để Chức Cẩm tránh cÅ©ng không thể tránh."VÆ°Æ¡ng phi!" Nha hoà n tháºt xa liá»n nhìn thấy tình cảnh nhÆ° váºy, hoảng sợ quăng thịt rượu Ä‘em trong tay ra, vá»t lên.Äừng! Chức Cẩm tuyệt vá»ng hô to, bá»—ng nhiên rút trâm ngá»c phỉ thúy trên tóc, muốn đâm và o ngÆ°á»i Hòa BÃch.Hòa BÃch buông lá»ng Chức Cẩm ra, ngẩng đầu lên, đón lấy ngá»c trâm trong tay Chức Cẩm, cÆ°á»i nói: "Äến Ä‘i! Äâm ta Ä‘i! Ta Ä‘Æ°á»ng Ä‘Æ°á»ng là công tá» tÆ°á»›ng phủ giết ta, Cao TrÆ°á»ng Cung cÅ©ng phải Ä‘á»n mạng!"Chức Cẩm rung Ä‘á»™ng ká» ngá»c trâm lên yết hầu Hòa BÃch không ngừng lắc đầu, "NgÆ°Æ¡i...!NgÆ°Æ¡i buông tha ta Ä‘i....Hòa BÃch đắc ý nở nụ cÆ°á»i, "Ta xác thá»±c muốn buông tha ngÆ°Æ¡i, ngÆ°Æ¡i đừng quên, ban đầu là ai tá»± tá»›i cá»a, trêu chá»c bản công tá» lên giÆ°á»ng?""VÆ°Æ¡ng phi..." Nha hoà n kinh ngạc nhìn Chức Cẩm, là m sao lại thế? Là m sao lại thế?Chức Cẩm tuyệt vá»ng nhắm hai mắt lại mà rÆ¡i lệ.Hòa BÃch Ä‘Æ°a tay nắm chặt tay Chức Cẩm, "Nếu trong lòng Cao TrÆ°á»ng Cung có ngÆ°Æ¡i, hai năm trÆ°á»›c, sẽ không tin tưởng chuyện ta để hắn nhìn thấy, cà ng sẽ không biết rõ hà i nhi trong bụng không phải của hắn mà vẫn lá»±a chá»n cam tâm ẩn nhẫn!"NgÆ°Æ¡i cho chà ng xem..." Thân thể Chức Cẩm run lên, Quả nhiên là ngÆ°Æ¡i...!Là ngÆ°Æ¡i kêu chà ng tá»›i pháºt tá»±!"Hòa BÃch cất tiếng cÆ°á»i to, "Nếu là lưỡng tình tÆ°Æ¡ng duyệt, sao lại tuỳ tiện trúng kế buông tay?""NgÆ°Æ¡i hủy ta...!Hủy ta!" Chức Cẩm lòng dạ Ä‘au xót tá»›i tá»™t cùng, nguyên lai nà ng cùng TrÆ°á»ng Cung là có cÆ¡ há»™i gần nhau, nếu không phải ở giữa xuất hiện hắn, hai ngÆ°á»i các nà ng sao lại Ä‘i tá»›i bÆ°á»›c Ä‘Æ°á»ng ngà y hôm nay?"Hủy ngÆ°Æ¡i không phải ta, là Cao TrÆ°á»ng Cung!" Hòa BÃch không phục bóp hai gò má Chức Cẩm, váºy hắn cÆ°á»›i ngÆ°Æ¡i, lại không trân quý ngÆ°Æ¡i, để ngÆ°Æ¡i sống má»™t mình thá» chồng chết!"NgÆ°Æ¡i im miệng!" Giữa sá»± tuyệt vá»ng đến cùng cá»±c, ngá»c trâm trong tay Chức Cẩm bá»—ng nhiên đâm và o yết hầu Hòa BÃch.Máu chảy ồ ạt, Hòa BÃch rốt cuá»™c nói không ra lá»i, chỉ không dám tin nhìn Chức Cẩm, Ä‘au nhức bịt chặt vết cắt trên yết hầu ngã xuống mặt đất.Thân thể Chức Cẩm không ngừng run rẩy, thế nhÆ°ng Ä‘á»™ng tác không há» dừng lại.Chỉ thấy nà ng rút cây trâm ra khá»i yết hầu hắn, mãnh liệt đâm và o tim Hòa BÃch, trong miệng Ä‘iên cuồng kêu, "Ta háºn ngÆ°Æ¡i! Háºn ngÆ°Æ¡i! Háºn ngÆ°Æ¡i!"Cô nha hoà n bên cạnh đã sá»›m bị dá»a cho mặt trắng bệch, không biết phải là m sao.Khi Hòa BÃch đã không còn khà tức, Chức Cẩm run rẩy quay mặt sang nói vá»›i nha hoà n: "NgÆ°Æ¡i qua đây, giúp ta ném hắn xuống giếng...""Äược....." Nha hoà n cho tá»›i bây giá» cÅ©ng chÆ°a từng chạm qua ngÆ°á»i chết, thế nhÆ°ng lại không dám chống mệnh lệnh, Ä‘Ã nh phải trong lòng run sợ Ä‘i Ä‘i qua, run rẩy cố hết sức ôm lấy ná»a ngÆ°á»i của Hòa BÃch."A!" Má»™t cây trâm nhuốm máu Ä‘á»™t nhiên đâm và o tim cô nha hoà n, vá»›i vẻ mặt kinh ngạc nha hoà n nắm chắc tay Chức Cẩm "VÆ°Æ¡ng phi...!Äừng giết ta...""NgÆ°Æ¡i biết quá nhiá»u...!Ta giữ ngÆ°Æ¡i lại không được..." Chức Cẩm không để cho nà ng nói hết lá»i, đâm cây trâm và o sâu hÆ¡n.Khi hai tay cô nha hoà n rủ xuống, nÆ°á»›c mắt Chức Cẩm cÅ©ng ngừng chảy, đứng lên nhìn hai cá»— thi thể trên đất, Ä‘á»™t nhiên phát ra má»™t chuá»—i tiếng cÆ°á»i lạnh đến đáng sợ, để cho ngÆ°á»i nghe phải kinh hãi."VÆ°Æ¡ng phi..." Khi nghe thấy tiếng cÆ°á»i dị thÆ°á»ng, Tứ nhi mang theo thị vệ tìm theo tiếng Ä‘i tá»›i không khá»i kinh trợn nhìn mặt.Chức Cẩm suy yếu nhìn bá»n ngÆ°á»i vừa tá»›i, "Nha hoà n nà y cùng công tá» tÆ°á»›ng phủ tÆ° thông bị ta bắt quả tang sau đó muốn kéo ta xuống nÆ°á»›c, muốn cho tên súc sinh nà y khinh bạc ta,, ta chỉ...!Chỉ..." Bá»—ng nhiên, Chức Cẩm té xỉu trên mặt đất.
Äây chÃnh là ...!Con trai Ä‘á»™c nhất của Hòa đại nhân!" Tứ nhi không khá»i kinh hãi, thế nhÆ°ng chuyện đã tá»›i nÆ°á»›c nà y, không thể không nghÄ© biện pháp.Hắn mau chóng sai ngÆ°á»i Ä‘Æ°a Chức Cẩm vá» phòng nghỉ ngÆ¡i, Tứ nhi rung Ä‘á»™ng nhìn thi thể hai ngÆ°á»i nà y, cắn răng nói: "Việc nà y nếu truyá»n ra ngoà i, vÆ°Æ¡ng gia sẽ gặp nguy hiểm.
Ngà y bình thÆ°á»ng vÆ°Æ¡ng gia đối đãi chúng ta Ä‘á»u tốt, chúng ta hẳn nên vì VÆ°Æ¡ng gia đảm Ä‘Æ°Æ¡ng chút gì, các ngÆ°Æ¡i nói có đúng hay không?"Vừa má»›i nói xong, bá»n thị vệ liên tục thở mấy hÆ¡i, trịnh trá»ng gáºt đầu, nói má»™t tiếng "Äúng".Tứ nhi cÅ©ng hÃt lấy má»™t hÆ¡i nói: "Nhiá»u má»™t chuyện không bằng bá»›t má»™t chuyện, chúng ta không bằng Ä‘em bá»n há» ném xuống giếng cạn trong phủ, sau đó bịt kÃn miệng giếng, cứ nhÆ° váºy, vÆ°Æ¡ng gia sẽ không sao cả."CÅ©ng chỉ có nhÆ° thế..." Bá»n thị vệ chần chá» má»™t khắc, Ä‘Ã nh phải cởi giáp bà o xuống, bá»c thi thể hai ngÆ°á»i nà y lại, y theo lá»i Tứ nhi mà xá» lý bá»n há»...Esley bình loạn: Haizz Chức Cẩm má»™t bÆ°á»›c sai lại nối tiếp những sai lầm...Dù sao vẫn thấy nà ng thân bất do kỹ, chỉ vì sai má»™t bÆ°á»›c mà cà ng bôi cà ng Ä‘en....