- Trang chủ
- Tái Kiến Lan Lăng
- ChÆ°Æ¡ng 74: 74: Tháºt Giả Mê
Tác giả:
Ấm áp huyết dịch Ä‘á»™t nhiên vẩy lên trên áo giáp băng lãnh của Tá» Dạ, Tá» Dạ kinh ngạc quay đầu, nhìn thấy Kỳ Lạc dùng trÆ°á»ng kiếm tá»± đâm và o ngá»±c của chÃnh mình, vá»™i và ng nắm tháºt chặt tay của nà ng, "Tiểu Lạc Lạc, ngÆ°Æ¡i Ä‘ang là m chuyện ngu ngốc gì váºy hả? Tại sao ngÆ°Æ¡i có thể thÆ°Æ¡ng tổn tá»›i mình thế nà y?"Tá» Dạ, thả ta Ä‘i..." Kỳ Lạc nói xong, lại tránh thoát tay Tá» Dạ, nhất kiếm lại đâm và o bụng mình."NgÆ°Æ¡i..." Tá» Dạ hoảng sợ bịt vết thÆ°Æ¡ng Ä‘ang khoogn ngừng tuôn máu của Kỳ Lạc, nÆ°á»›c mắt trượt xuống, "Tiểu Lạc Lạc, coi nhÆ° ta cầu ngÆ°Æ¡i, đừng thÆ°Æ¡ng tổn tá»›i mình, có được hay không?"Kỳ Lạc ngÆ¡ ngác nhìn Tá» Dạ, Ä‘á»™t nhiên rung Ä‘á»™ng cÆ°á»i má»™t tiếng, "Nếu...!NgÆ°Æ¡i không gặp được Cao TrÆ°á»ng Cung, ta không gặp phải VÅ© Văn Linh Ca, ngÆ°Æ¡i nói xem...!Hai ngÆ°á»i chúng ta...!Sẽ trở vá» sao?"Tá» Dạ gáºt đầu, "Sẽ, nhất định sẽ.""Kỳ tháºt...!Ta cÅ©ng không để ý ngÆ°Æ¡i là con gái của ai...!Bởi vì...!NgÆ°Æ¡i chà Ãt không có tÃnh toán ta...!Yêu là yêu, không yêu là không yêu..." NÆ°á»›c mắt Kỳ Lạc trượt xuống, không đợi Tá» Dạ phản ứng, nhất kiếm nữa đâm và o thân thể của mình, "Chỉ là ...!Hiện tại ta chỉ muốn Ä‘i...!Thả...!Ta...!Äi...!Cầu ngÆ°Æ¡i...!Nếu không...!Ta sẽ chết ở chá»— nà y!"Tá» Dạ rung Ä‘á»™ng ôm lấy Kỳ Lạc, trịnh trá»ng gáºt đầu, "Äược...!Tốt...!Ta thả ngÆ°Æ¡i Ä‘i..."Há»™c Luáºt Thế Hùng hãi nhiên nhìn má»™t mà n trÆ°á»›c mắt, không rõ vì sao Kỳ Lạc có thể tá»± thÆ°Æ¡ng hại nhÆ° váºy.Tá» Dạ nức nở nói: "Há»™c Luáºt tÆ°á»›ng quân, chúng ta Ä‘Æ°a Tiểu Lạc Lạc ra khá»i thà nh Ä‘i."Thế nhÆ°ng...!Hắn vá» doanh, Äại Chu tất nhiên sẽ...""Ta không thể để cho nà ng chết!" Tá» Dạ nhìn thấy Kỳ Lạc toà n thân rung Ä‘á»™ng, "Ta không thể để cho nà ng là m chuyện ngu ngốc nà y..." NÆ°á»›c mắt rÆ¡i xuống trên mu bà n tay Kỳ Lạc, để tâm Kỳ Lạc có chút ấm áp."Không..."Tá» Dạ bá»—ng dÆ°ng Ä‘Æ°a cổ tay đặt ở trên kiếm phong của Kỳ Lạc, "NgÆ°Æ¡i không thả ngÆ°á»i, ta sẽ tá»± cắt cổ tay ở đây!"NgÆ°Æ¡i...!Tốt! Ta phóng!" Há»™c Luáºt Thế Hùng Ä‘Æ°a tay ra hiệu cung tiá»…n thủ rút lui mở Ä‘Æ°á»ng, "Chuẩn bị dây thừng dà i, má»™t hồi trói Kỳ Lạc lại Ä‘Æ°a Ä‘i.
Nếu Äại Chu phát binh công thà nh, loạn tiá»…n bắn giết, nếu Ä‘Æ¡n kỵ tá»›i cứu, liá»n để Äại Chu Ä‘em ngÆ°á»i Ä‘i."Dạ rõ!Kỳ Lạc thoải mái cÆ°á»i má»™t tiếng, Ä‘Æ°a tay bắt lấy cổ tay Tá» Dạ, "Tá» Dạ...!Ta sẽ không để cho nà ng lại thÆ°Æ¡ng ngÆ°Æ¡i...""Tiểu Lạc Lạc..." Trong lòng Tá» Dạ chua chua, nÆ°á»›c mắt lặng lẽ trượt xuống.Kỳ Lạc mệt má»i cÆ°á»i cÆ°á»i, cuối cùng buông lá»ng tay ra, mặc cho Tá» binh mang nà ng Ä‘i đến đầu tÆ°á»ng.Tá» Dạ theo tháºt sát đằng sau nà ng, má»—i má»™t bÆ°á»›c Ä‘á»u giẫm lên máu của nà ng, tâm Ä‘au nhức đến giáºt mình.NgÆ°Æ¡i biết rất rõ rà ng VÅ© Văn Linh Ca là má»™t ngÆ°á»i nhÆ° thế nà o.
Vì sao nhất định phải trở vá»?Kỳ Lạc ngá»a mặt nhìn trá»i cao, nghe tiếng bÆ°á»›c chân Tá» Dạ, nụ cÆ°á»i trên mặt dần dần biến mất.Bá» qua, hay quay đầu Ä‘á»u sai.
Tá» Dạ, hãy để ngÆ°Æ¡i má»™t thế bình yên, kẻ xuống địa ngục thì hãy để ta Ä‘i.Äoạn Ä‘Æ°á»ng nà y, có ngÆ°Æ¡i Ä‘Æ°a tiá»…n, nhÆ° váºy đủ rồi..."Quáºn chúa! NgÆ°Æ¡i xem, là nguyên soái!"Xa xa trông thấy Tá» binh dùng dây thừng thả Kỳ Lạc xuống tÆ°á»ng thà nh, Linh Ca nghe láºp tức chạy tá»›i vá»›i gÆ°Æ¡ng mặt trắng bạch, ghìm con ngá»±a lại, muốn phóng ngá»±a xông lên phÃa trÆ°á»›c."Quáºn chúa không được xúc Ä‘á»™ng!" Phó tÆ°á»›ng hoảng sợ đánh ngá»±a song song vá»›i Linh Ca "Cẩn tháºn bình Tá» bắn tên hãm hại quáºn chúa!""Ta không thể để cho Kỳ Lạc có việc, cho dù là cục, ta cÅ©ng phải xông và o! tâm Linh Ca má»™t khắc cÅ©ng không yên được, ghìm lại con ngá»±a bên cạnh, má»™t mình phóng ngá»±a vá»t vá» phÃa trÆ°á»›c.Há»™c Luáºt Thế Hùng nhìn thấy Linh Ca phóng ngá»±a đến, cách đại quân xa xa sau lÆ°ng má»™t khoảng cách, không khá»i lấy là m kinh hãi, có thể là m cho VÅ© Văn Linh Ca xÆ°a nay trấn tÄ©nh mất bình tÄ©nh thế nà y, Kỳ Lạc đối vá»›i nà ng mà nói, tất nhiên quan trá»ng hÆ¡i hết thảy.Thế nhÆ°ng...!Há»™c Luáºt Thế Hùng nhìn Kỳ Lạc được thả xuống bên tÆ°á»ng thà nh, vốn nên là má»™t quân cá» tốt, nhÆ°ng bây giá» lại không thể không thả hổ vá» rừng, tháºt sá»± là đáng tiếc a..."Kỳ lang!"Khi Linh Ca thanh âm vang lên bên tai, Kỳ Lạc nhìn thấy Linh Ca nÆ°á»›c mắt già n giụa, trong lòng Ä‘au xót, giá» nà y khắc nà y ngÆ°Æ¡i, đến tá»™t cùng là tháºt tâm vì ta mà khóc, hay vẫn Ä‘ang mang mặt nạ gạt ta?"Kỳ lang..." Linh Ca thanh âm run lên, ôm Kỳ Lạc và o trong ngá»±c, "Äừng sợ, ta mang ngÆ°Æ¡i trở vá», ta tất nhiên có thể trị hết cho ngÆ°Æ¡i! Tất nhiên có thể!" Nói xong, Linh Ca đỡ Kỳ Lạc lên, dùng hết sức má»›i có thể ôm Kỳ Lạc lên ngá»±a.Máu tÆ°Æ¡i nhá» xuống yên ngá»±a cùng bà n đạp, Linh Ca áp sát và o gÆ°Æ¡ng mặt Kỳ Lạc, run giá»ng nói: "Kỳ lang, chống đỡ, ngÆ°Æ¡i không thể bá» lại ta, không cho phép ngÆ°Æ¡i bá» lại ta!" Nói xong, Linh Ca tung ngÆ°á»i lên ngá»±a, giục ngá»±a mang theo Kỳ Lạc xông vá» phÃa tÆ°á»›ng sÄ© Äại Chu, chỉ vứt lại má»™t câu, "CÆ°á»ng công Bắc Yến Thà nh! Ta muốn Cao TrÆ°á»ng Cung nợ máu trả bằng máu!"Rõ!Trống tráºn gióng lên, tiếng kêu giết không ngừng.Há»™c Luáºt Thế Hùng trấn tÄ©nh chỉ huy tÆ°á»›ng sÄ© trên thà nh nghiêm phòng tÆ°á»ng thà nh, cung tiá»…n thủ bức lui kỵ binh Äại Chu vá»t tá»›i trÆ°á»›c mặt, hắn biết, tráºn chiến nà y nhất định là má»™t tráºn huyết chiến.Há»™c Luáºt Thế Hùng nhìn Tá» Dạ trên báºc thang, muốn nói Ä‘iá»u gì, cuối cùng lại thôi.Nếu đổi lại là TrÆ°á»ng Cung, hôm nay hắn cÅ©ng sẽ thả ngÆ°á»i Ä‘i.Tá» Dạ nghe tiếng la giết ngoà i thà nh, trong lòng Ä‘au xót tháºt sâu, nà ng cÅ©ng biết, má»™t chiến cuá»™c khác giữa Kỳ Lạc cùng Linh Ca cÅ©ng đã bắt đầu."Gá»i quân y! Gá»i quân y!" Mang theo Kỳ Lạc chạy nháºp đại doanh, Linh Ca vá»™i và ng kêu lên trong đại doanh."Nguyên soái!" Khi thủ doanh tiểu binh nhìn thấy Kỳ Lạc máu me khắp ngÆ°á»i, láºp tức hoảng hồn, tiến lên cẩn tháºn khiêng Kỳ Lạc xuống ngá»±a, Ä‘Æ°a và o trung quân lá»u lá»›n.Linh Ca vá»™i và ng Ä‘i và o cởi giáp ngá»±c Kỳ Lạc xuống, kéo y phục Kỳ Lạc ra, để lá»™ má»™t vết thÆ°Æ¡ng dÆ°á»›i xÆ°Æ¡ng sÆ°á»n và giữa bụng, cắn răng nói: "Bá»n chúng dám đối vá»›i ngÆ°Æ¡i nhÆ° váºy! Dám đối vá»›i ngÆ°Æ¡i thế nà y!Kỳ Lạc đỠđẫn nhìn Linh Ca, tâm lại Ä‘au đến khó chịu, ngÆ°Æ¡i lại Ä‘ang giả sao?Quân y vá»™i và ng Ä‘i đến, chỉ nhìn vết thÆ°Æ¡ng Kỳ Lạc má»™t chút, hoảng sợ mở túi châm ra, đốt đốt ngân châm dÆ°á»›i ánh nến trong trÆ°á»›ng, Ä‘i tá»›i bên ngÆ°á»i Linh Ca, nói: "Quáºn chúa, có thể hay không để lão phu vì quáºn mã cầm máu trÆ°á»›c?"Linh Ca vá»™i và ng đứng lên, "NgÆ°Æ¡i mau mau trị cho nà ng, nếu nà ng có việc, đầu ngÆ°á»i của ngÆ°Æ¡i cÅ©ng không bảo vệ được!""Vâng!Vâng!!" Quân y cuống quÃt phóng châm giúp Kỳ Lạc cầm máu, rung Ä‘á»™ng rung Ä‘á»™ng muốn bắt mạch.Kỳ Lạc kéo tay lại, lắc đầu nói: "Ta có thể chống cá»±...!NgÆ°Æ¡i cứ bôi thuốc Ä‘i...""Cái nà y..." Quân y khó xá» nhìn Linh Ca, "Quáºn chúa..."Linh Ca biết nà ng để ý cái gì, gáºt đầu nói: "NgÆ°Æ¡i giúp quáºn mã bôi thuốc, còn lại ta là m là được.Dạ!Quân y cuống quÃt rắc thuốc cầm máu lên trên vết thÆ°Æ¡ng Kỳ Lạc, sau đó lại bôi chút kim sang dược lên, đứng dáºy dâng băng gạc đến trÆ°á»›c ngÆ°á»i Linh Ca, nói: "Quáºn chúa, phÃa dÆ°á»›i..."Linh Ca vá»™i và ng nháºn lấy băng gạc, khua tay nói: "NgÆ°Æ¡i Ä‘i ra kê Ä‘Æ¡n thuốc Ä‘i."Dạ!Trong đại trÆ°á»›ng, láºp tức yên tÄ©nh trở lại.Linh Ca cẩn tháºn quấn băng gạc lên vết thÆ°Æ¡ng Kỳ Lạc, nÆ°á»›c mắt nhịn không được lăn xuống, "Kỳ lang...!NgÆ°Æ¡i chịu khổ...""Khổ?" Kỳ Lạc thì thà o há»i má»™t chút, cÆ°á»i đến có mấy phần trà o phúng, "Äây không phải là chuyện khổ nhất....Thân thể Linh Ca cứng Ä‘á», nhìn mặt Kỳ Lạc, nói: "Bá»n há» có phải đã nói gì báºy bạ vá»›i ngÆ°Æ¡i không?Kỳ Lạc lắc đầu, "NgÆ°Æ¡i tốt vá»›i ta...!Tốt...!Ta biết..."Linh Ca có chút yên tâm, vừa nghÄ© tá»›i hôm nay có ngÆ°á»i hồi báo Kỳ Lạc bị má»™t ngÆ°á»i áo Ä‘en thanh âm khà n khà n bắt và o Bắc Yến Thà nh, tâm không khá»i lại treo lên, "Kỳ lang, bá»n hỠđả thÆ°Æ¡ng ngÆ°Æ¡i, ta nhất định sẽ đòi vá».Äúng là nên đòi vá»..." Kỳ Lạc bá»—ng nhiên nắm chặt tay Linh Ca, lạnh nhÆ° băng nhìn nà ng, "Ta không muốn chết...""Ta cÅ©ng không cho ngÆ°Æ¡i chết!" Linh Ca cuống quÃt quấn vết thÆ°Æ¡ng Kỳ Lạc lại, đứng dáºy vén rèm nhìn xem quân y đã bÆ°ng thuốc tá»›i chứ, lại không yên tâm quay lại kiểm tra thÆ°Æ¡ng thế Kỳ Lạc, "Còn có chá»— nà o cảm thấy Ä‘au nhức? Bá»n há» còn đả thÆ°Æ¡ng ngÆ°Æ¡i chá»— nà o?""Linh Ca..." Kỳ Lạc miá»…n cưỡng cÆ°á»i, "Bá»n há» chỉ muốn là m ta bị thÆ°Æ¡ng...!Äể ngÆ°Æ¡i tâm loạn...!Ta muốn...!Dù cho ta bị thÆ°Æ¡ng, ngÆ°Æ¡i cÅ©ng không được ý loạn, tráºn chiến nà y ngÆ°Æ¡i nhất định sẽ đánh thắng, không phải sao?"Linh Ca lắc đầu, song mi chăm chú nhÃu lên, "NgÆ°Æ¡i bị thÆ°Æ¡ng, ta sẽ Ä‘au lòng, thắng thua vá»›i ta mà nói không quan trá»ng, thân thể của ngÆ°Æ¡i má»›i quan trá»ng nhất!"Ha ha..." Kỳ Lạc cÆ°á»i không nói, mệt má»i nhắm mắt.Nghe được lá»i nhÆ° váºy, tâm Kỳ Lạc rất ấm, thế nhÆ°ng khi nghÄ© đến những chuyện Linh Ca đã từng là m, tâm lại lạnh đến cá»±c hạn.Linh Ca a Linh Ca, đến tá»™t cùng ai má»›i là ngÆ°Æ¡i đây?"Kỳ lang..." Linh Ca rung Ä‘á»™ng tá»±a và o lồng ngá»±c Kỳ Lạc, "Ta chỉ có ngÆ°Æ¡i...!Ta quan tâm chỉ có ngÆ°Æ¡i..." Nhiệt lệ nhá» xuống giáp ngá»±c Kỳ Lạc, cÅ©ng là m cho tâm Kỳ Lạc Ä‘au xót.Chỉ có ta sao? Ta ở trong lòng ngÆ°Æ¡i, đến tá»™t cùng là quân cá», hay là phu lang váºy?Kỳ Lạc lắc đầu, "Linh Ca, ta không muốn đánh..."Thân thể Linh Ca run lên, ngÆ°á»›c mắt nhìn nà ng, muốn từ trong đôi mắt mê ly của nà ng Ä‘á»c lên ý nghÄ© chân tháºt nhất.Kỳ Lạc giáºt giáºt khóe môi, "Bởi vì má»™t tráºn chiến nà y đánh không có ý nghÄ©a..."Linh Ca vẫn không hiểu Kỳ Lạc, trong lòng xiết chặt, "Kỳ lang...!NgÆ°Æ¡i có phải hay không biết cái gì?"Kỳ Lạc nhìn đôi mắt đầy sợ hãi của Linh Ca, bá»—ng nhiên cÆ°á»i cÆ°á»i, "Ừm, ta xác thá»±c biết chút chuyện, tỉ nhÆ°..."Tâm Linh Ca bá»—ng nhiên treo lên, nÆ°á»›c mắt bên trong và nh mắt đảo má»™t vòng, láºp tức rÆ¡i xuống.Kỳ Lạc thuáºn theo, không còn dám nhìn đôi mắt đẫm lệ của nà ng, "Ở bên trong Bắc Yến Thà nh, có lẽ không có Cao TrÆ°á»ng Cung."Lá»i nói của Kỳ Lạc Linh Ca hiện lên vẻ kinh sợ, "Không có Cao TrÆ°á»ng Cung?"Kỳ Lạc mệt má»i cÆ°á»i má»™t tiếng, "Nếu hắn ở trong thà nh, ngÆ°Æ¡i cho rằng hắn sẽ cam lòng thả ta ra sao? Bây giá» kẻ Ä‘ang giả dạng Cao TrÆ°á»ng Cung là Lạc Tá» Dạ.
Cao TrÆ°á»ng Cung khẳng định đã mang binh Ä‘i mai phục ở má»™t nÆ¡i nà o đó, Ä‘á»™t nhiên đánh lén chúng ta.
Ta nghÄ©, dù cho chúng ta đánh được Bắc Yến Thà nh thì sao? CÅ©ng không giết nổi hắn.Linh Ca vá»™i và ng đứng lên, Ä‘i tá»›i bên địa đồ, nhÃu mà y suy nghÄ© cái gì.Trong ngá»±c lạnh, để Kỳ Lạc trà o phúng cÆ°á»i má»™t tiếng, trong bất tri bất giác, nÆ°á»›c mắt trượt xuống, nguyên lai ta quả nhiên chỉ là má»™t quân cá», không bằng đại kế của ngÆ°Æ¡i.Linh Ca...!Linh Ca...!Linh Ca...Quên nà ng đã từng lá»i thá» son sắt, quên nà ng đã từng nhu tình si tâm, quên nà ng đã từng Ä‘á»™ng tình thâm tình...Ta muốn bắt ngÆ°Æ¡i trả lại cho ta những gì ngÆ°Æ¡i đã...nợ ta.Äôi mắt Kỳ Lạc dần dần khép lại, vì Ä‘au nhức mà rÆ¡i lệ.Trong lòng Linh Ca vừa loạn, lo nhìn địa đồ không há» hay biết Kỳ Lạc sau lÆ°ng Ä‘ang dần biến hóa, nà ng chỉ biết xem kỹ địa đồ, nếu má»™t tráºn chiến nà y VÅ© Văn gia chiến bại, tổn thất không chỉ là binh lá»±c, còn có danh vá»ng.Quay đầu nhìn Kỳ Lạc nhắm chặt hai mắt, Linh Ca nhịn được trong lòng Ä‘au nhức.Ta má»™t lòng muốn dìu ngÆ°Æ¡i trở thà nh đệ nhất tÆ°á»›ng Äại Chu, nếu ngÆ°Æ¡i thua, ngà y khác lại khó có cÆ¡ há»™i đông sÆ¡n tái khởi.Kỳ lang, mặc kệ ná»— lá»±c bao lá»›n, ta chỉ muốn ngÆ°Æ¡i trở thà nh anh hùng.Linh Ca cháºm rãi Ä‘i tá»›i bên ngÆ°á»i Kỳ Lạc, cầm tay hÆ¡i lạnh nhÆ° băng của Kỳ Lạc, dán lên trên mặt của mình, "NgÆ°Æ¡i phải nhanh khá»e, kỳ lang..."Kỳ Lạc nhÆ°á»›ng mà y, trong lòng chua chua, Linh Ca, vì sao ngay cả việc háºn ngÆ°Æ¡i cÅ©ng khiến ta Ä‘au đến váºy?Esley: tháºt giả khó phân, chỉ tiếc lúc cần phân thì Kỳ Lạc không phân, lúc không cần phân thì lại Ä‘i phân....haizzz dù sao cÅ©ng là lá»—i của tác giả..