- Trang chủ
- Tái Kiến Lan Lăng
- Chương 67: 67: Hồng Nhan Mãng
Tác giả:
TrÆ°á»ng Cung mang theo má»™t ngà n kỵ binh vá»t ra quân doanh và i dặm, Ä‘á»™t nhiên ghìm ngá»±a dừng lại, chỉ hÆ°á»›ng đông bắc nói: "Chúng ta không Ä‘i cứu viện binh Sóc Thà nh, Ä‘i Bắc Hằng thà nh trÆ°á»›c.""Vì sao?" Kỵ binh Ä‘i đầu nhịn không được há»i.TrÆ°á»ng Cung hÃt má»™t tiếng, nói: "Các ngÆ°Æ¡i không nhìn thấy khói trắng bên kia sao? Chiếu theo dạng nà y, Sóc Thà nh đã bốc cháy, hÆ°á»›ng gió khiến Sóc Thà nh bất lợi, bây giá» Sóc Thà nh tất nhiên đã lâm và o biển lá»a, lại khó cố thủ, dù cho Hòa BÃch đại quân đến, cÅ©ng không kịp cứu viện.
Việc cấp bách, chỉ có thể bảo vệ thà nh Bắc Hằng trÆ°á»›c, ở ngoà i thà nh nhanh chóng triển khai tráºn thế nghênh địch, nếu không, không quá ba ngà y bốn Bắc CÆ°Æ¡ng, tất nhiên luân hãm.""A!" Kỵ binh không khá»i háºn mắng má»™t tiếng, "Chẳng lẽ liá»n để Sóc Thà nh không công rÆ¡i và o trong tay Äá»™t Quyết?"TrÆ°á»ng Cung lắc đầu nói: "Sóc Thà nh mặc dù mất, vẫn còn có chuyển cÆ¡ Ä‘oạt lại, nếu Bắc Hằng lại mất, má»™t tráºn chiến nà y coi nhÆ° khó đánh." Nói xong, TrÆ°á»ng Cung hÆ¡i trầm ngâm, láºp tức hạ lệnh, "Chia binh hai Ä‘Æ°á»ng, năm trăm kỵ binh Ä‘i đầu chạy đến Bắc Hằng thà nh, cáo tri Bắc Hằng thà nh thủ trong vòng ba khắc ở ngoà i thà nh Ä‘Ã o ra sáu trăm hố, cản kỵ binh Äá»™t Quyết cùng Äại Chu trùng kÃch tÆ°á»ng thà nh.
Sau đó lại ở trên tÆ°á»ng thà nh cách má»—i má»™t trượng đục má»™t cái lá»—, lá»›n nhá» có thể chứa mÅ©i thÆ°Æ¡ng xuất nháºp, nếu quân địch dá»±ng thang mây, liá»n từ chá»— đó đâm thÆ°Æ¡ng giết kẻ trèo lên thang.""Rõ!" Năm trăm kỵ binh ghìm ngá»±a lao vụt vá» phÃa Bắc Hằng thà nh.TrÆ°á»ng Cung nắm chặt ngân thÆ°Æ¡ng trong tay, nắm chặt dây cÆ°Æ¡ng, nói: "Ba khắc quá ngắn, ta sợ Bắc Hằng không là m nổi hai việc, cho nên năm trăm kỵ các ngÆ°Æ¡i theo ta mai phục trên sÆ¡n đạo, du kÃch nhiá»…u địch, phải kéo dà i thá»i gian quân địch tiến lên.""Rõ!" Âm thanh năm trăm kỵ binh còn lại quát lên.TrÆ°á»ng Cung khẽ gáºt đầu, mang theo năm trăm kỵ binh chạy tá»›i thông đạo trên Ä‘Æ°á»ng núi dẫn đến thà nh Bắc Hằng."Là TrÆ°á»ng Cung!"Tháºt xa liá»n nhìn thấy thân ảnh TrÆ°á»ng Cung, Tá» Dạ đã sá»›m ở hai bên trong rừng ráºm Ä‘Æ°á»ng núi chỠđợi tháºt lâu, kÃch Ä‘á»™ng má»™t gá»i, lại bị Há»™c Luáºt Quang bên ngÆ°á»i kéo má»™t cái."Hiện tại còn không phải lúc gặp mặt." Há»™c Luáºt Quang thấp giá»ng bà n giao, nhìn TrÆ°á»ng Cung cà ng ngà y cà ng gần, "TrÆ°á»ng Cung từ trÆ°á»›c đến nay Æ°a thÃch má»™t ngá»±a Ä‘i đầu, trÆ°á»›c tiên cần phải để hắn Ä‘i qua trÆ°á»›c, chúng ta lại tìm cách ngăn kỵ binh phÃa sau lại, ngà n vạn không thể gây tổn thÆ°Æ¡ng cho ai.""Lão tÆ°á»›ng quân, ngÆ°Æ¡i tÃnh được tháºt là chuẩn, TrÆ°á»ng Cung quả nhiên sẽ Ä‘i bên nà y!" Tá» Dạ không khá»i khen má»™t tiếng, má»™t trái tim cuồng liệt nhảy lên, Ä‘oạn Ä‘Æ°á»ng Bắc thượng nà y, nà ng chỉ lo lắng cho TrÆ°á»ng Cung, vừa nghÄ© tá»›i láºp tức liá»n có thể tháºt gặp nhau, kÃch Ä‘á»™ng tháºt lâu khó bình."Äến rồi!" Há»™c Luáºt Quang kéo Tá» Dạ má»™t cái ra phÃa sau cây, ở trong rừng ráºm phát ra chút tiếng vang.TrÆ°á»ng Cung Ä‘á»™t nhiên ghìm ngá»±a, cảnh giác cầm thÆ°Æ¡ng nhìn hÆ°á»›ng vá» phÃa bên nà y, nói: "NÆ¡i nà y giống nhÆ° không được bình thÆ°á»ng, cẩn tháºn Ä‘á» phòng!""Rõ!" Năm trăm kỵ sau lÆ°ng đồng dạng ghì ngá»±a, nhìn dá»c theo phÆ°Æ¡ng hÆ°á»›ng TrÆ°á»ng Cung Ä‘oán."TrÆ°á»ng Cung tiểu tá» nà y, sao hết lần nà y tá»›i lần khác lại cảnh giác và o thá»i Ä‘iểm thế nà y chứ!" Há»™c Luáºt Quang nhịn không được âm thầm mắng, lo lắng suy tÆ° phải là m thế nà o tách TrÆ°á»ng Cung ra khá»i năm trăm kỵ binh."Không bằng giải quyết dứt khoát!" Thanh âm Tá» Dạ bá»—ng nhiên vang lên, tháo dây buá»™c tóc, cởi nam trang vải thô, để lá»™ áo má»ng mà u trắng bên trong."NgÆ°Æ¡i muốn là m gì?" Há»™c Luáºt Quang không khá»i sợ ngây ngÆ°á»i "NgÆ°Æ¡i cÅ©ng không thể là m loạn!""Từ xÆ°a sÆ¡n tặc Ä‘á»u là đại hán lá»— mãng, ta là m sao cÅ©ng không giống a! không bằng bắt chÆ°á»›c Kim TÆ°Æ¡ng Ngá»c trong khách sạn Long Môn [1] cho rồi! Ha ha." Tá» Dạ biết Há»™c Luáºt Quang không biết ai là Kim TÆ°Æ¡ng Ngá»c, tay cởi quần áo cÅ©ng không dừng lại, áo má»ng vừa mở, Há»™c Luáºt Quang quẫn bách nghiêng mặt Ä‘i, còn bá»n gia tÆ°á»›ng Há»™c Luáºt phủ Ä‘ang mai phục trong rừng lại nhìn đến ngây ngÆ°á»i.Tá» Dạ kéo áo má»ng để lá»™ vai bên phải, lá»™ ra má»™t cách tay tuyết trắng, cố ý để mái tóc lá»™n xá»™n rủ xuống là m tăng thêm mấy phần phong váºn mê ngÆ°á»i, để bá»n gia tÆ°á»›ng Há»™c Luáºt phủ nhịn không được nuốt má»™t miếng nÆ°á»›c bá»t.Tá» Dạ nháy mắt má»™t cái vá»›i rừng ráºm sau lÆ°ng hô to má»™t tiếng, nói: "Chúng tiểu nhân, Ä‘i! Theo bản cô nÆ°Æ¡ng bắt Lan Lăng VÆ°Æ¡ng trắng nõn nà nà o!""Thanh âm nà y!" Tâm TrÆ°á»ng Cung run lên, lắc đầu liên tục, "Không có khả năng, Tá» Dạ sẽ không tá»›i nÆ¡i nà y!""Bản cô nÆ°Æ¡ng tá»›i rồi! Không cần nghÄ© nữa!" Thanh âm Tá» Dạ rõ rà ng mà to, khi nà ng mang theo mấy trăm gia tÆ°á»›ng Há»™c Luáºt ăn mặc nhÆ° mấy tên sÆ¡n tặc từ trong rừng ráºm chạy ra, khiếnTrÆ°á»ng Cung cà ng thêm kinh hãi, trong chốc lát, không biết nên phản ứng ra sao cho phải?"Bảo há»™ vÆ°Æ¡ng gia!" Năm trăm kỵ binh cùng kêu lên, Há»™c Luáºt Quang bất đắc dÄ© vá»t ra, hiên ngang nói, " đừng là m loạn, Ä‘á»u là ngÆ°á»i má»™t nhà !""Há»™c Luáºt lão tÆ°á»›ng quân?" TrÆ°á»ng Cung cùng năm trăm kỵ binh Ä‘á»u giáºt mình, còn chÆ°a kịp phản ứng, Tá» Dạ đã ra lệnh!"Chúng tiểu nhân, nhanh chóng bắt sống Lan Lăng VÆ°Æ¡ng!" Chỉ thấy Tá» Dạ hai tay chống nạnh cá»±c kỳ giống sÆ¡n nữ hãn phụ sÆ¡n dã hạ lệnh, không quên nháy mắt vá»›i TrÆ°á»ng Cung má»™t cái.TrÆ°á»ng Cung sững sá», "Tá» Dạ ngÆ°Æ¡i...""Vụt!"Mấy chục trÆ°á»ng mâu đã ká» lên cổ TrÆ°á»ng Cung, khiến nà ng hoà n toà n không rõ xảy ra chuyện gì, đã bị Tá» Dạ bắt lấy, dùng tiểu Ä‘ao đè lên cổ TrÆ°á»ng Cung."Các ngÆ°Æ¡i lại đây mà xem, Ä‘Æ°á»ng Ä‘Æ°á»ng Lan Lăng VÆ°Æ¡ng thế nhÆ°ng đã bị Lạc Tá» Dạ ta bắt mang vá» là m ép trại...!Công tá», hắn thuá»™c vá» ta!" Tá» Dạ nói xong, nói vá»›i gia tÆ°á»›ng Há»™c Luáºt bên cạnh "Nhanh chóng trói lại, Ä‘Æ°a vá» núi cho ta!""Dạ..
Không, à , lão đại!" Há»™c Luáºt gia tÆ°á»›ng nÃn cÆ°á»i dùng dây gai trói TrÆ°á»ng Cung lại, nói má»™t câu, "Xin lá»—i, vÆ°Æ¡ng gia.""Lão tÆ°á»›ng quân, chuyện nà y rốt cuá»™c là nhÆ° thế nà o a?" TrÆ°á»ng Cung vô tá»™i nhìn vá» phÃa Há»™c Luáºt Quang, nếu tháºt gặp được sÆ¡n tặc, nà ng há lại thúc thủ chịu trói? Bây giá» ngÆ°á»i bắt nà ng chÃnh là ngÆ°á»i mình, bảo nà ng xuất thủ phản kháng nhÆ° thế nà o?Há»™c Luáºt Quang nhịn cÆ°á»i, nói: "Xem ra nữ oa quả tháºt có chút can đảm, nÆ¡i đây không nên giải thÃch nhiá»u, vẫn nên bắt ngÆ°Æ¡i lên núi rồi hãy nói!" Nói xong, Há»™c Luáºt Quang cái kia không biết là m sao vẫy vẫy tay vá»›i năm trăm kỵ binh, "Các ngÆ°Æ¡i cÅ©ng theo chúng ta lên núi, sau nà y an nguy của TrÆ°á»ng Cung, coi nhÆ° dá»±a và o các ngÆ°Æ¡i.""Dạ...." Năm trăm kỵ binh chỉ cảm thấy má»™t đầu óc Ä‘á»u lá»™n xá»™n, ánh mắt nhìn sÆ¡n nữ đại vÆ°Æ¡ng kia, má»™t mỹ nhân yểu Ä‘iệu nhÆ° nà ng, có chá»— nà o giống Äại vÆ°Æ¡ng sÆ¡n dã chứ?Tá» Dạ láºp tức đẩy TrÆ°á»ng Cung lên xe, chui và o trong xe, buông mà n xe xuống nói: "Nhanh chóng vá» trại.""Rõ!" Xa phu giÆ°Æ¡ng roi ngá»±a lên, xe ngá»±a phi nhanh mở Ä‘Æ°á»ng, không biết muốn Ä‘i đến chá»— nà o?Năm trăm kỵ binh im lặng Ä‘i theo, Há»™c Luáºt Quang suất lÄ©nh gia tÆ°á»›ng bảo vệ xe ngá»±a cuối cùng lên tiếng cÆ°á»i to, "Cô bé nà y quả nhiên là rất thú vị a, ha ha ha ha."TrÆ°á»ng Cung nghe tiếng cÆ°á»i của Há»™c Luáºt Quang, Ä‘á»™t nhiên cảm giác được hai gò má nóng bá»ng đốt lên, ánh mắt phức tạp nhìn Tá» Dạ, má»™t chuá»—i vấn Ä‘á» láºp tức há»i lên, "NgÆ°Æ¡i là m sao lại tá»›i nÆ¡i nà y? NgÆ°Æ¡i cÅ©ng đã biết ngÆ°Æ¡i tá»± tiện rá»i Ä‘i vÆ°Æ¡ng phủ, sẽ có thÃch khách muốn tÃnh mệnh của ngÆ°Æ¡i a? NgÆ°Æ¡i cùng Há»™c Luáºt lão tÆ°á»›ng quân đến cùng Ä‘ang là m cái gì? Vì sao muốn giả trang sÆ¡n tặc bắt ta lên núi? Bây giá» Bắc CÆ°Æ¡ng chiến cuá»™c khó khống chế, ta nếu ngồi yên má»™t bên, Bắc CÆ°Æ¡ng cuối cùng sẽ mất Ä‘i, ta lại...""Ta nhá»› ngÆ°Æ¡i!" Tá» Dạ mặc cho TrÆ°á»ng Cung há»i má»™t chuá»—i vấn Ä‘á», thế nhÆ°ng lại chỉ trả lá»i má»™t câu mà khiến TrÆ°á»ng Cung láºp tức im bặt, chỉ thấy nà ng Ä‘á»™t nhiên lấn ngÆ°á»i tá»›i gần TrÆ°á»ng Cung, gỡ dây buá»™c cổ TrÆ°á»ng Cung xuống, ôm lấy cổ TrÆ°á»ng Cung, ánh mắt TrÆ°á»ng Cung xoay chuyển, thiên ngôn vạn ngữ Ä‘á»u địch không nổi nhu tình của nà ng trong thá»i khắc nà y..."Tá» Dạ..." TrÆ°á»ng Cung cuối cùng ôn nhu gá»i, muốn ôm nà ng và o lòng, bất đắc dÄ© hai tay bị trói, chỉ có thể Ä‘á»™ng thân dán lên tim Tá» Dạ, khóe môi giÆ°Æ¡ng lên, "Ta...""NgÆ°Æ¡i nói láo..." Tá» Dạ đẩy TrÆ°á»ng Cung ra khi môi hai ngÆ°á»i gần trong gang tấc, đẩy nà ng ngã xuống ván gá»— thùng xe, ngón tay không quy củ trêu đùa và nh tai TrÆ°á»ng Cung, "Ta toà n tâm toà n ý nhá»› ngÆ°Æ¡i, thế nhÆ°ng ngÆ°Æ¡i quải niệm lại là những vấn Ä‘á» ngÆ°Æ¡i há»i ta ngÆ°Æ¡i...!NgÆ°Æ¡i cÅ©ng đã biết cả Ä‘oạn Ä‘Æ°á»ng Bắc thượng nà y, ta có bao nhiêu lo lắng cho ngÆ°Æ¡i..." Và nh mắt Tá» Dạ Ä‘á» lên, cảm thấy có chút ủy khuất, "Mở miệng ngáºm miệng chà có Bắc CÆ°Æ¡ng, ta không thèm quan tâm ngÆ°Æ¡i!""Tá» Dạ..." TrÆ°á»ng Cung áy náy lắc đầu, "NgÆ°Æ¡i đừng khóc a, không phải ta không nhá»› ngÆ°Æ¡i, mà là Bắc CÆ°Æ¡ng tháºt sá»± là chiến sá»± khẩn cấp, ta...""NgÆ°Æ¡i má»™t lòng vì đại Tá», nhÆ°ng có biết Thái tỠđã Ä‘á»™ng sát tâm muốn ngÆ°Æ¡i mãi mãi cÅ©ng không vỠđược Nghiệp Thà nh hay không?" Tá» Dạ Ä‘á»™t nhiên vịn TrÆ°á»ng Cung ngồi dáºy, hai chân Ä‘iểm má»™t cái đã ngồi ở trên lÆ°ng TrÆ°á»ng Cung, lo lắng nhìn TrÆ°á»ng Cung, "Cho nên ta đến bắt ngÆ°Æ¡i Ä‘i! Äem ngÆ°Æ¡i đến nÆ¡i an toà n, lại vá» Nghiệp Thà nh đón Chức Cẩm, xa xa nÆ¡i loạn thế nà y!""Thái tá» muốn giết ta?" TrÆ°á»ng Cung biến sắc, bá»—ng nhiên minh bạch vì sao Há»™c Luáºt Quang lại cùng Tá» Dạ tá»›i đây, "NgÆ°Æ¡i cùng Há»™c Luáºt lão tÆ°á»›ng quân muốn Ä‘em ta rá»i khá»i Bắc CÆ°Æ¡ng, giúp ta tránh thoát má»™t kiếp nạn nà y?""NgÆ°Æ¡i cứ nói Ä‘i? Uổng ngÆ°Æ¡i ngà y thÆ°á»ng thông minh nhÆ° váºy, sao vừa đến chiến trÆ°á»ng liá»n thà nh ngốc tá», má»™t lòng liá»u mạng nhÆ°ng có biết đến cuối cùng cÅ©ng không có kết cục tốt hay không?" Tá» Dạ bá»—ng dÆ°ng giáºn, bá»—ng nhiên há miệng cắn và nh tai TrÆ°á»ng Cung, "NgÆ°Æ¡i để cho ta lo lắng Ä‘au lòng, ta cÅ©ng là m cho ngÆ°Æ¡i Ä‘au má»™t chút!"Tâm thần TrÆ°á»ng Cung lay Ä‘á»™ng, chỉ cảm thấy nhịp tim bá»—ng nhiên nhanh, "Tá» Dạ, đừng...!Dạng nà y...!Ta sợ ta sẽ...""Ta má»›i không sợ ngÆ°Æ¡i sẽ nhÆ° thế nà o? NgÆ°Æ¡i phải suy nghÄ© má»™t chút, xem ta đợi ngÆ°Æ¡i nhÆ° thế nà o? NgÆ°Æ¡i nhìn Ä‘i, bây giá» ngÆ°Æ¡i là váºt trong lòng bà n tay của ta!" nói xong, Tá» Dạ nâng hai gò má TrÆ°á»ng Cung lên, hôn má»™t hÆ¡i tháºt sâu lên môi TrÆ°á»ng Cung.Chiến sá»± gấp gáp, máºt thiết gần gÅ©i, lưỡng tÆ°á»›ng giao hòa, ngược lại khiến TrÆ°á»ng Cung mất tâm thần, má»™t trái tim loạn nhịp, sao còn có thể bình tÄ©nh trở lại hảo hảo suy nghÄ© hết thảy?"Tá»..." TrÆ°á»ng Cung chỉ cảm thấy trên môi Ä‘au xót, dÆ°á»ng nhÆ° bị Tá» Dạ Ä‘á»™t nhiên khẽ cắn, Ä‘au nhức, lại là m cho ngÆ°á»i cảm thấy cá»±c kỳ sảng khoái, má»™t trái tim dần dần trầm luân, muốn hôn Tá» Dạ lâu hÆ¡n.Tá» Dạ hết lần nà y tá»›i lần khác co rụt lại, để TrÆ°á»ng Cung hôn và o khoảng không, cÆ°á»i nói: "Hôm nay chỉ cho ta khi dá»… ngÆ°Æ¡i, ngÆ°Æ¡i đừng mÆ¡ tưởng khi dá»… ta!""Tá» Dạ..." Äôi mắt TrÆ°á»ng Cung là má»™t mảnh mê loạn, ánh mắt sáng rá»±c khiến tâm Tá» Dạ cÅ©ng nóng rá»±c.Ngón tay Tá» Dạ lÆ°á»›t qua đôi môi hÆ¡i sÆ°ng của TrÆ°á»ng Cung, dá»c theo cổ TrÆ°á»ng Cung tuá»™t xuống, mò tá»›i dấu hôn bên trên cổ TrÆ°á»ng Cung, "Gá»i ta là gì?"TrÆ°á»ng Cung không khá»i hÃt và o má»™t hÆ¡i, thân thể khẽ Ä‘á»™ng, cảm thấy toà n thân nhÆ° lá»a nóng nhịn không được lại kêu má»™t tiếng, "Tá» Dạ..."ÄÆ°á»ng núi gáºp ghá»nh, xe ngá»±a xóc nảy, má»—i má»™t lần vô tình xóc nảy, lại khiến thân thể hai ngÆ°á»i ma sát và o nhau, khiến lá»a nóng cà ng nóng.Giá» khắc nà y, quên Ä‘i chiến sá»±, quên Ä‘i âm mÆ°u, quên Ä‘i thân ở chá»— nà o.Trong mắt hai ngÆ°á»i chỉ còn lại có dung nhan của nhau, ngóng nhìn đối phÆ°Æ¡ng nhẹ nhà ng cÆ°á»i má»™t tiếng, đôi môi lại hôn trong nháy mắt, tình ý dạt dà o trà n ngáºp ở trong xe ngá»±a.[1] Bà chủ khách sạn Long Môn trong phim "Long Môn Phi Giáp" - Kim TÆ°Æ¡ng Ngá»c vốn hay lợi dụng sắc đẹp quyến rÅ© Ä‘Ã n ông và cÆ°á»›p tiá»n tà i của há»..