- Trang chủ
- Tái Kiến Lan Lăng
- ChÆ°Æ¡ng 63: 63: Mối Thù Của Há»™c Luáºt Gia
Tác giả:
"Nhất thiết hữu vi pháp.
Như mộng, huyễn, bà o, ảnh.
Như lộ diệc như điện.
Ứng tác nhÆ° thị quan.[1]"Ngà y đầu tiên sau khi TrÆ°á»ng Cung Ä‘i, Chức Cẩm vẫn nhÆ° trÆ°á»›c kia, sáng sá»›m Ä‘i pháºt Ä‘Æ°á»ng tụng kinh lá»… Pháºt.Tá» Dạ lặng yên Ä‘i theo nà ng, ở bên ngoà i pháºt Ä‘Æ°á»ng nhìn thấy Chức Cẩm dáng vóc tiá»u tụy, trái tim hÆ¡i thắt lại, lẩm bẩm nói: "NgÆ°Æ¡i lặp Ä‘i lặp lại Ä‘á»u là đá»c câu nà y, nhÆ°ng là muốn nói vá»›i chÃnh mình, hết thảy trần duyên, Ä‘á»u nên quên hết sao?"Chức Cẩm tá»· tá»·, Chức Cẩm tá»· tá»·!" Má»™t thanh âm nhá» nhắn xinh xắn Ä‘á»™t nhiên từ đằng xa truyá»n đến, chỉ thấy má»™t bá»™ áo Ä‘á» vá»™i và ng chạy tá»›i pháºt Ä‘Æ°á»ng, "Chức Cẩm tá»· tá»·, ngÆ°Æ¡i mau cứu ta, mau cứu ta!"Tá» Dạ nhìn nà ng rõ rà ng là nữ hà i vừa má»›i mÆ°á»i ba tuổi, khuôn mặt vẫn chÆ°a thoát sá»± ngây thÆ¡ trong trắng, không biết bởi vì cái gì khóc thà nh cả khuôn mặt đầy nÆ°á»›c mắt, bá» mặc sá»± truy Ä‘uổi của nha hoà n phÃa sau, má»™t mạch chạy và o pháºt Ä‘Æ°á»ng.Tá» Dạ cẩn tháºn nhìn mặt mÅ©i của nà ng, tá»±a hồ đã thấy qua ở đâu, nhÆ°ng nhất thá»i lại không nghÄ© ra."Tiểu thÆ°, tiểu thÆ°, chúng ta vẫn nên mau mau hồi phủ Ä‘i, thánh chỉ đã hạ, cho dù lão gia có Ä‘i cầu Hoà ng Thượng, cÅ©ng không thể thay đổi được gì.
Nha hoà n cÅ©ng nÆ°á»›c mắt đầy mặt, bối rối Ä‘uổi theo cô bé áo Ä‘á» vá»t và o pháºt Ä‘Æ°á»ng."Anh Nô?" Chức Cẩm biến sắc, đặt pháºt châu cầm trong tay ở trên bà n trà , tiến lên cầm hai tay Anh Nô, ôn nhu nói, "Thế nà o? Sao lại khóc thà nh thế nà y?"Chức Cẩm tá»· tá»·, ta...!Sau ba ngà y ta phải gả và o Äông Cung là m thái tá» phi, ta không muốn gả cho Thái tá», hắn má»›i mÆ°á»i tuổi, ta không thÃch hắn!" Anh Nô té nhà o và o lòng Chức Cẩm, ôm tháºt chặt lấy eo Chức Cẩm, khóc đến phá lệ thÆ°Æ¡ng tâm.Tá» Dạ rầu rÄ© nhìn Anh Nô, nhịn không được há»i nha hoà n má»™t bên thở hồng há»™c, "Xin há»i tiểu thÆ° nhà các ngÆ°Æ¡i có phải há» Há»™c Luáºt không?Nha hoà n lấy lại bình tÄ©nh, gáºt đầu nói: "Tiểu thÆ° chÃnh là ấu nữ của đại tÆ°á»›ng quân Há»™c Luáºt.Tá» Dạ nhìn Anh Nô, bá»—ng nhiên nhá»› đến trong lịch sỠđại Tá», đã từng có má»™t hoà ng háºu há» Há»™c Luáºt khi Cao VÄ© trở thà nh háºu chủ của đại Tá», chẳng lẽ vị hoà ng háºu đáng thÆ°Æ¡ng thuở nhỠđã bị gả và o hoà ng gia kia chÃnh là ngÆ°á»i trÆ°á»›c mắt nà ng?Chức Cẩm nhẹ nhà ng vuốt tóc Anh Nô, khà n giá»ng nói: "Anh Nô, nếu đã là thánh chỉ, thì cho dù ngÆ°Æ¡i không nguyện ý, cÅ©ng phải mặc áo Ä‘á» xuất giá...""Không thể!" Tá» Dạ nhịn không được lắc đầu cắt ngang Chức Cẩm, "Nếu Há»™c Luáºt tiểu thÆ° gả và o Äông Cung, ngà y khác tất nhiên..." Tá» Dạ hoảng sợ che miệng, lại lắc đầu, nói, "Hôn nhân đại sá»±, tại sao có thể nháºn mệnh thế nà y? Há»™c Luáºt tiểu thÆ° nếu có ngÆ°á»i Æ°a thÃch, nên dùng hết...!Hết thảy Ä‘i truy tầm má»›i phải, vừa và o cá»a cung sâu nhÆ° biển, tiến và o mà muốn thoát ra, e là khó hÆ¡n lên trá»i.Thân thể Anh Nô run lên, mắt đầy kinh hãi nhìn nữ tỠáo tÃm trÆ°á»›c mắt, "NgÆ°Æ¡i...!NgÆ°Æ¡i là ai?""Ta tên Lạc Tá» Dạ." Tá» Dạ ôn hòa cÆ°á»i má»™t tiếng."NgÆ°Æ¡i chÃnh là ngÆ°á»i trong miệng cha..." Anh Nô ngừng nói, không nhúc nhÃch đánh giá Tá» Dạ, ngÆ°á»i trÆ°á»›c mắt nà ng nà o có chút mị hoặc nà o? Nà o giống tiểu thiếp câu ngÆ°á»i không biết xấu hổ trong miệng cha nà ng chứ?Hẳn là tÃnh nói ta không biết xấu hổ Ä‘i." Tá» Dạ cÆ°á»i chua xót, Nhiá»u ngÆ°á»i nói vá» ta nhÆ° váºy lắm, ta đã không muốn Ä‘i giải thÃch nữa."Tá» Dạ..." Chức Cẩm lắc đầu, cảm thán nói, Ta biết ngÆ°Æ¡i không phải nữ tá» nhÆ° thế...!Chỉ là , thánh mệnh khó vi phạm, chúng ta thân là nữ tá», lại có thể nà o lá»±a chá»n hôn nhân đại sá»± của mình chứ?"Sao không thể?" Tá» Dạ không phục đứng thẳng lên.Chức Cẩm hÆ¡i kinh hãi, lại tiếp tục thở dà i, nói: "Dù cho hữu tâm, chúng ta cÅ©ng vô lá»±c.
Äó là thánh chỉ, ngÆ°á»i kháng mệnh, sẽ liên luỵ ngÆ°á»i nhà a!"Tá» Dạ Ä‘á»™t nhiên cảm giác được sá»± bi thÆ°Æ¡ng của nữ tá» cổ đại, láºp tức im lặng.Chức Cẩm ảm đạm cúi đầu, Ä‘Æ°a tay nhẹ nhà ng sá» lên đầu Anh Nô, nói: Chúng ta đã không chi phối được chuyện sẽ gả cho ai, liá»n thá» Ä‘i yêu thÃch thái tá» Ä‘iện hạ Ä‘i, dù sao hắn má»›i mÆ°á»i tuổi, có lẽ các ngÆ°Æ¡i có thể trở thà nh má»™t đôi quyến lữ.""Ta không thÃch hắn..." Anh Nô ảm đạm cúi đầu, " NgÆ°á»i ta thÃch phải là đại anh hùng, giống TrÆ°á»ng Cung ca ca...!Thái tá» Ä‘iện hạ lại nhÆ° thế nà o, ngÆ°Æ¡i xem không phải tá»· tá»· ta cÅ©ng gả cho tá» Ä‘iện hạ sao? Kết quả thế nà o?Song mi Chức Cẩm nhăn lại, chỉ có thể thở dà i má»™t tiếng, Cao Bách Niên cùng Há»™c Luáºt đại tiểu thÆ° khó khăn lắm má»›i yêu nhau, lại không thể chung sống đến già , có lẽ cùng nhau nháºp Hoà ng Tuyá»n, cÅ©ng tốt hÆ¡n ở lại nhân gian sống khổ cả Ä‘á»i.Váºy...!Giả chết Ä‘i.
Tá» Dạ bá»—ng nhiên nghÄ© tá»›i Ä‘iá»u gì, "NgÆ°Æ¡i giả chết, liá»n không là m được tân nÆ°Æ¡ng, sau đó ngÆ°Æ¡i cÅ©ng liá»n tá»± do.""Giả chết? Là m sao giả được? đôi mắt Anh Nô cùng Chức Cẩm Ä‘á»™t nhiên sáng lên.Nha hoà n láºp tức biến sắc, "Trá»i ạ, tiểu thÆ° ngÆ°Æ¡i cÅ©ng không nên là m loạn, nếu ngÆ°Æ¡i xảy ra chuyện, phủ tÆ°á»›ng quân coi nhÆ° bị tá»™i lá»›n!""Lạc cô nÆ°Æ¡ng, lão phu khuyên ngÆ°Æ¡i đừng khiến ấu nữ suy nghÄ© lệch lạc!Äá»™t nhiên, má»™t tiếng quát lá»›n già nua vang lên, Tá» Dạ kinh ngạc quay đầu, đối mặt vá»›i má»™t đôi mắt tức giáºn.Tứ nhi ngăn không được Há»™c Luáºt Quang, khó xá» nhìn Chức Cẩm, "VÆ°Æ¡ng phi nÆ°Æ¡ng nÆ°Æ¡ng, ta...!Ta...""Tứ nhi, không có việc gì, ngÆ°Æ¡i lui xuống bố trà canh phòng, vÆ°Æ¡ng gia trÆ°á»›c khi Ä‘i đã phân phó, canh phòng tuyệt đối không thể có sÆ¡ hở, nếu không Tá» Dạ sẽ có nguy hiểm." Chức Cẩm nhà n nhạt phất tay, ra hiệu Tứ nhi lui xuống trÆ°á»›c Ä‘i."Xem ra TrÆ°á»ng Cung vẫn không nghe lá»t tai lá»i nói của ta, tâm tâm niệm niệm vẫn còn nghÄ© đến ngÆ°Æ¡i." Trong mắt Há»™c Luáºt Quang sá»± trà o phúng bá»—ng nhiên đại thịnh, nhÆ° muốn khoét lên trên ngÆ°á»i Tá» Dạ, để Tá» Dạ cảm thấy có chút sợ hãi khó hiểu."Cha..." Anh Nô kinh hãi lui vá» sau má»™t bÆ°á»›c, Ä‘á»™t nhiên "Bịch" má»™t tiếng, quỳ rạp xuống đất, "Cha, ta van cầu ngÆ°Æ¡i, đừng gả ta Ä‘i, có được hay không? Van cầu ngÆ°Æ¡i, đừng gả ta Ä‘i..."Há»™c Luáºt Quang hÃt má»™t hÆ¡i, Ä‘i tá»›i bên ngÆ°á»i Anh Nô, lại không đáp Anh Nô, chỉ ngÆ°á»›c mắt nhìn Chức Cẩm, nói: "Chức Cẩm, ngÆ°Æ¡i là chÃnh thê, không thể để yêu thiếp lá»™ng hà nh, không xem ai ra gì nhÆ° thế, sao có thể cùng ngÆ°Æ¡i đứng ngang hà ng ngang vế nhÆ° váºy? NgÆ°Æ¡i cứ để nà ng nói nhăng nói cuá»™i nhÆ° thế sẽ liên lụy trên dÆ°á»›i phủ thượng Lan Lăng VÆ°Æ¡ng.Trong lòng Tá» Dạ giáºn dữ vừa muốn nói gì, Chức Cẩm đã cuống quÃt kéo tay Tá» Dạ lại, gáºt đầu nói: "Lão tÆ°á»›ng quân dạy rất đúng, Chức Cẩm Ä‘Æ°Æ¡ng nhiên sẽ hảo hảo dạy lại nà ng."Ta lại không sai..." Tá» Dạ nhịn không được mở miệng quát.Há»™c Luáºt Quang lạnh lùng nhìn Tá» Dạ má»™t chút, cúi ngÆ°á»i đỡ Anh Nô dáºy, lắc đầu nói: "Anh Nô, ngÆ°Æ¡i biết cha nếu có thể lá»±a chá»n, Ä‘Æ°Æ¡ng nhiên sẽ không Ä‘Æ°a ngÆ°Æ¡i và o cung là m phi, chỉ là hoà ng mệnh khó cãi, coi nhÆ° ngÆ°Æ¡i không muốn, cha cÅ©ng chỉ có thể Ä‘Æ°a ngÆ°Æ¡i lên kiệu.""Cha..." Hai chân Anh Nô má»m nhÅ©n, lần nữa quỳ trên mặt đất, "Ta van cầu ngÆ°Æ¡i..."Há»™c Luáºt Quang sầm mặt lại, "Anh Nô, ngÆ°Æ¡i biết từ khi tá»· tá»· ngÆ°Æ¡i chết, Há»™c Luáºt gia chúng ta ngà y cà ng thế yếu, vì cái nhà nà y, má»™t bÆ°á»›c nà y ngÆ°Æ¡i cÅ©ng không thể không Ä‘i được."Cha..." Thanh âm Anh Nô nghẹn ngà o, Há»™c Luáºt Quang biết Anh Nô đã nháºn mệnh."Anh Nô tÃnh trẻ con, hôm nay Ä‘á»™t nhiên quấy rầy, mong Chức Cẩm ngÆ°Æ¡i đừng để bụng.
Há»™c Luáºt Quang nói xong, đỡ Anh Nô dáºy đã là má»™t cái xác không hồn, há» hững nhìn vá» phÃa gÆ°Æ¡ng mặt Ä‘ang bi phẫn của Tá» Dạ "Nữ tá» trá»ng danh tiết, nếu ngÆ°Æ¡i tháºt lòng vá»›i TrÆ°á»ng Cung, thì hãy tu thân dưỡng tÃnh lại, nếu không, cuối cùng sẽ có má»™t ngà y há»a từ miệng mà ra, cuối cùng sẽ hại tên tuổi anh hùng má»™t thế của TrÆ°á»ng Cung."Danh tiết, danh vị còn quan trá»ng hÆ¡n cả hạnh phúc à ? Tá» Dạ Ä‘á»™t nhiên cÆ°á»i lạnh, "NgÆ°Æ¡i có biết nữ tá» muốn nhất là gì không? Há»™c Luáºt tiểu thÆ° nếu tháºt sá»± gả và o Äông Cung, chỉ sợ ngà y khác khi ngÆ°Æ¡i gặp nạn, nà ng cÅ©ng sẽ bị liên luỵ thà nh buồn.
NgÆ°Æ¡i thân là cha của ngÆ°á»i ta, sao lại mang vinh quang của gia tá»™c đặt lên trên ngÆ°á»i của má»™t cô bé mÆ°á»i ba tuổi? NgÆ°Æ¡i không thấy ngÆ°Æ¡i tá»± tÆ° sao?Cà n rỡ! sắc mặt Há»™c Luáºt Quang tái xanh, trên trán đã nổi gân xanh, cá»±c kì hung tợn.Tá» Dạ đứng thẳng lên, bi thÆ°Æ¡ng cÆ°á»i má»™t tiếng, "Nhiá»u năm vá» sau, ngÆ°Æ¡i sẽ hiểu ý ta..."Nghe ngÆ°Æ¡i nói bừa, quả thá»±c là hoang Ä‘Æ°á»ng!" Há»™c Luáºt Quang phẫn ná»™ vung tay áo, kéo Anh Nô kêu to nha hoà n hầm hầm rá»i khá»i Lan Lăng VÆ°Æ¡ng phủ.Chức Cẩm nhÆ° có Ä‘iá»u suy nghÄ© nhẹ nhà ng vá»— vá»— Tá» Dạ, "Tá» Dạ...""Chức Cẩm..." Tá» Dạ xoay ngÆ°á»i qua, trong mắt mang nÆ°á»›c mắt, "Vì sao các ngÆ°Æ¡i Ä‘á»u sống má»™t cách đáng thÆ°Æ¡ng nhÆ° váºy chứ? Yêu má»™t ngÆ°á»i cÅ©ng không dám yêu, muốn mà lại không dám Ä‘i truy cầu, váºy các ngÆ°Æ¡i sống, đến tá»™t cùng là vì cái gì chứ?Thân thể Chức Cẩm run lên, đáp không được lá»i của Tá» Dạ.
Nếu và o hai năm trÆ°á»›c có ngÆ°á»i có thể nói vá»›i nà ng những lá»i nà y, có lẽ nà ng vá»›i TrÆ°á»ng Cung, có thể sẽ Ä‘i và o má»™t con Ä‘Æ°á»ng khác, chỉ tiếc...!Trong lòng bi ai, Chức Cẩm nhịn không được nÆ°á»›c mắt lăn xuống gò má, "Bây giá» ta nhÆ° thế nà y, thì còn có thể là m cái gì đây?"Tá» Dạ lắc đầu, "NgÆ°Æ¡i xem ta Ä‘i, không phải là bị ngÆ°á»i xem nhÆ° yêu nữ không biết xấu hổ sao? Thế nhÆ°ng ta vẫn sống tháºt tốt, không thể để cho bá»n hắn xem nhẹ được! Dù cho sai, mặc dù không cách nà o quay đầu, cÅ©ng tuyệt không nháºn mệnh, chà Ãt cố gắng Ä‘i vá» phÃa trÆ°á»›c, nói không chừng còn có thể tìm được má»™t mảnh Äà o Nguyên thì sao? nếu đã bảo thủ, váºy thì nhân sinh sẽ vô vá»ng."Chức Cẩm im lặng lắc đầu, cầm pháºt châu trên bà n trà lên, bá»™ dạng phục tùng tiếp tục thì thầm: "Nhất thiết hữu vi pháp.
Như mộng, huyễn, bà o, ảnh.
Như lộ diệc như điện.
Ứng tác nhÆ° thị quan.[1]"Tá» Dạ nhìn Chức Cẩm, chỉ cảm thấy má»™t cá»— bi thÆ°Æ¡ng vô lá»±c xông lên trong lòng, thầm nghÄ©: "NgÆ°Æ¡i đã phong bế chÃnh mình nhÆ° váºy, thì ngÆ°Æ¡i là m sao biết được TrÆ°á»ng Cung quan tâm ngÆ°Æ¡i ra sao? Cho tá»›i bây giá» cÅ©ng chÆ°a từng vÆ¡i Ä‘i phần nà o mà .Tá» Dạ ảm đạm thối lui ra khá»i pháºt Ä‘Æ°á»ng, Ä‘á»™t nhiên cảm giác được phiến thiên địa nà y tháºt khiến ngÆ°á»i ta ngạt thở, hết lần nà y tá»›i lần khác nà ng chẳng thể tùy ý xuất phủ hÃt thở không khà —— TrÆ°á»ng Cung đã thông báo, không thể tuỳ tiện xuất phủ, để tránh gặp gỡ sát thủ do VÅ© Văn Linh Ca phái tá»›i.Tá» Dạ Ä‘i hÆ¡n mÆ°á»i bÆ°á»›c, ngừng chân quay đầu, hai mắt đẫm lệ, chỉ nhìn thấy Chức Cẩm nắm tháºt chặt pháºt châu, tá»±a hồ rốt cuá»™c không thể che hết lòng trà n đầy bi thÆ°Æ¡ng, buồn mà rÆ¡i lệ, rốt cuá»™c niệm không được má»™t câu NhÆ° thị[2] kia.Tá» Dạ vuốt vuốt mÅ©i cay cay, giÆ°Æ¡ng mắt nhìn vá» phÃa bầu trá»i bắc địa, rÆ°ng rÆ°ng cÆ°á»i nói: "TrÆ°á»ng Cung, ta nhá»› ngÆ°Æ¡i, ngÆ°Æ¡i có biết hay không? Ta muốn ngay láºp tức Ä‘i đến bên cạnh ngÆ°Æ¡i, dù là nÆ¡i đó không phải Äà o Nguyên, cÅ©ng so vá»›i mảnh thiên địa nà y tốt hÆ¡n rất nhiá»u, vì chà Ãt —— ta có ngÆ°Æ¡i."Kẻ nháºn mệnh, thì sá»›m đã biết được kết cục của chÃnh mình.Sau ba ngà y, khi Nghiệp Thà nh chìm trong má»™t mảnh vui mừng há»›n hở, Tá» Dạ lại ảm đạm xách rượu ngồi trong phòng, xuyên thấu qua cá»a sổ nhá» khắc hoa nhìn bầu trá»i phÃa bắc, im lặng không nói.Chức Cẩm niệm Pháºt ba ngà y, cuối cùng bÆ°á»›c ra khá»i pháºt Ä‘Æ°á»ng, cÅ©ng nhìn lên bầu trá»i phÃa bắc, hÃt má»™t hÆ¡i, âm thầm há»i: "TrÆ°á»ng Cung, nếu hết thảy có thể là m lại, ngÆ°Æ¡i sẽ nhá»› lại tình yêu năm đó sao?Trả lá»i nà ng chỉ là âm thanh náo nhiệt cùng tiếng pháo bên ngoà i phủ, Chức Cẩm hÃt má»™t tiếng, phân phó nha hoà n canh giữ ở bên ngoà i pháºt Ä‘Æ°á»ng, "NgÆ°Æ¡i Ä‘i gá»i Tứ nhi tá»›i đây, ta có việc phân phó hắn Ä‘i là m."Dạ! Nha hoà n vá»™i và ng lui xuống.[1]Äức Pháºt đã kết thúc kinh Kim Cang bằng bốn câu kệ rất sâu sắc nhÆ° sau:"Nhất thiết hữu vi pháp,NhÆ° má»™ng, huyá»…n, bà o, ảnh,NhÆ° lá»™ diệc nhÆ° Ä‘iện,Ưng tác nhÆ° thị quán."Dịch nghÄ©a:Tất cả pháp hữu vi,NhÆ° má»™ng, huyá»…n, bá»t, bóng,NhÆ° sÆ°Æ¡ng, nhÆ° chá»›p loé,Hãy quán chiếu nhÆ° thế.[2] "NhÆ°" tức là chỉ má»™t cái gì hằng cố, bất biến.
Thị có nghĩa không sai lầm (vô phi).
NhÆ° thị nghÄ©a là nhÆ° thế, nhÆ° váºy và cÅ©ng có nghÄ©a là : má»™t cách nhất định, không hÆ° hại, không lầm lạc.
Tình trạng hiện tháºt nguyên bản của các pháp gá»i là NhÆ° thị.
à nghÄ©a của Tháºp nhÆ° thị được biết đến trong kinh Pháp Hoa, phẩm PhÆ°Æ¡ng tiện.
Kinh ghi: "Pháp mà chÆ° Pháºt thà nh tá»±u là tối thắng đệ nhất, cá»±c kỳ hiếm có và chúng sanh khó mà hiểu được.
Chỉ có Pháºt vá»›i Pháºt má»›i có thể hiểu được táºn gốc rá»… vá» tÆ°á»›ng chân tháºt của các pháp, bởi vì các pháp có tÆ°á»›ng nhÆ° thị, tánh nhÆ° thị, thể nhÆ° thị, lá»±c nhÆ° thị, tác nhÆ° thị, nhân nhÆ° thị, duyên nhÆ° thị, quả nhÆ° thị, báo nhÆ° thị, cứu cánh bình đẳng từ đầu đến cuối nhÆ° thị".