- Trang chủ
- Tái Kiến Lan Lăng
- Chương 57: 57: Chiết Chi Thán
Tác giả:
Trăng sáng giữa trá»i, ánh trăng lạnh lẽo chiếu và o trong đình viện Lan Lăng VÆ°Æ¡ng phủ.Hoa Ä‘Ã o nÆ¡i háºu viện nở rá»™, dÆ°á»›i ánh trăng tản ra má»™t mà u hồng phấn nhà n nhạt, khiến ai nhìn cÅ©ng thÃch.TrÆ°á»ng Cung trong má»™t bá»™ váy trắng, tay trái cầm bình rượu, tay phải cầm kiếm, say múa trong rừng, chợt có gió nhẹ thổi đến, tay áo nhẹ nhà ng, giống nhÆ° thượng tiên xuất trần, khiến ai nhìn cÅ©ng phải xuất thần."Hoa Ä‘Ã o phiên, gió nổi lên hoa rÆ¡i gây loạn trần.
Má»™t kiếm quang lạnh, TrÆ°á»ng Cung đâm má»™t kiếm và o thân cây Ä‘Ã o bên cạnh, má»™t Ä‘oạn mÅ©i kiếm xuyên qua thân cây vẫn rung Ä‘á»™ng không ngừng.
TrÆ°á»ng Cung ngá»a đầu cầm ấm, rót rượu và o miệng, chỉ cảm thấy suy nghÄ© trong lòng nhÆ° bị má»™t ngá»n lá»a nóng thiêu rụi."Hoa Ä‘Ã o rÆ¡i, bụi hoa rÆ¡i dÄ© thÆ°Æ¡ng tham." TrÆ°á»ng Cung rút kiếm đạp đất bay lên, xoay ngÆ°á»i rÆ¡i xuống, kiếm hoa Ä‘á»™t nhiên nổi lên -- chá»— mÅ©i kiếm rÆ¡i xuống, đã có má»™t số nhánh Ä‘Ã o bị cắt rÆ¡i dÆ°á»›i cây."Hoa Ä‘Ã o tẫn..." TrÆ°á»ng kiếm trong tay TrÆ°á»ng Cung bá»—ng nhiên rÆ¡i và o khoảng không, ngÆ¡ ngác nhìn cây Ä‘Ã o ngáºp trong vết kiếm nhiên lên tiếng trà n ngáºp trà o phúng cÆ°á»i má»™t tiếng, "Phong trần cÆ°á»i ta tà n hoa má»™ng..."TrÆ°á»ng kiếm vẽ ra má»™t Ä‘Æ°á»ng vòng cung trên không trung, phút chốc nằm ngang ở cần cổ -- mÅ©i kiếm băng lãnh dán trên da thịt, uống má»™t há»›p rượu cuối cùng trong bầu rượu, nắm tháºt chặt chuôi kiếm, bầu rượu trong tay trái hung hăng bị đạp nát dÆ°á»›i đất."TrÆ°á»ng Cung!"Ão tÃm nhẹ nhà ng lÆ°á»›t tá»›i tầm mắt, nhÆ°ng hết thảy chỉ còn lại mÆ¡ hồ, khóe môi TrÆ°á»ng Cung kéo nhẹ buồn bã cÆ°á»i má»™t tiếng, "Ta không thể đặt cược...cà ng không thể thua...!Nếu không ta liá»n không gánh nổi các ngÆ°Æ¡i..."Trong lòng Tá» Dạ chua chua, xông vá» phÃa trÆ°á»›c ôm chặt thân thể run rẩy của TrÆ°á»ng Cung, "NgÆ°Æ¡i đừng là m chuyện Ä‘iên rồ? Mau đặt kiếm xuống! Nói xong, liá»n Ä‘Æ°a tay bắt lấy tay TrÆ°á»ng Cung, ÄÆ°a kiếm cho ta!TrÆ°á»ng Cung không nhúc nhÃch nhìn nà ng, rÆ°ng rÆ°ng cÆ°á»i há»i: "ÄÆ°a cho ngÆ°Æ¡i, ngÆ°Æ¡i có buông tay ta không?Tá» Dạ chÆ°a bao giá» trông thấy TrÆ°á»ng Cung thế nà y, Ä‘au lòng lan trà n, dù cho không dám Ä‘i đối mặt phần tình cảm nà y, cÅ©ng không tránh được loại tÆ° vị vừa đắng vừa chát nà y."Ta đã quyết định trở lại vá»›i ngÆ°Æ¡i, Ä‘Æ°Æ¡ng nhiên sẽ không tuỳ tiện bá» ngÆ°Æ¡i mà đi." Äầu ngón tay Tá» Dạ dùng sức cầm chui kiếm trong tay TrÆ°á»ng Cung, "NgÆ°Æ¡i mau Ä‘Æ°a kiếm cho ta a.""Tá» Dạ..." TrÆ°á»ng Cung trong nháy mắt buông lá»ng trÆ°á»ng kiếm, không đợi Tá» Dạ nắm chặt chuôi kiếm, hai tay bá»—ng nhiên ôm lấy hai gò má Tá» Dạ.Mùi rượu Nồng Ä‘áºm Ä‘áºp và o mặt, Tá» Dạ kinh ngạc đối mặt hai mắt đẫm lệ trà n đầy hà o quang mê ly của TrÆ°á»ng Cung, nhanh tay quăng trÆ°á»ng kiếm trong tay ra xa xa, nâng thân thể muốn ngã của TrÆ°á»ng Cung, "NgÆ°Æ¡i trông ngÆ°Æ¡i xem, sau khi từ trong cung trở vá», Ä‘á»u bất bình thÆ°á»ng." Nói xong, Tá» Dạ Ä‘Æ°a tay kéo cổ áo TrÆ°á»ng Cung ra,, muốn nhìn có bị thÆ°Æ¡ng chá»— nà o chút nà o hay không?Äừng xem...." TrÆ°á»ng Cung Ä‘á»™t nhiên đẩy Tá» Dạ ra, liên tục lui vá» sau.Tá» Dạ kinh ngạc, dù cho không thấy rõ rà ng hết thảy, cÅ©ng nhìn thấy má»™t dấu hôn cá»±c kỳ rõ rà ng."TrÆ°á»ng Cung ngÆ°Æ¡i...""Äừng tá»›i đây..." TrÆ°á»ng Cung hai tay ôm chặt chÃnh mình, ngồi ngay tại chá»—, cà ng không ngừng run rẩy, trong mắt ẩn ẩn Ä‘á»u là thần sắc đầy bi phẫn "Tá» Dạ...!Ta sẽ chống đỡ...!Sẽ...""Äến cùng xảy ra chuyện gì?" Tá» Dạ nhịn không được đến gần TrÆ°á»ng Cung, ngồi xổm xuống, Ä‘au lòng nhìn TrÆ°á»ng Cung, "Trong cung, hôm nay xảy ra chuyện gì?"TrÆ°á»ng Cung từ trong cổ há»ng phát ra má»™t chuá»—i tiếng cÆ°á»i thê lÆ°Æ¡ng, "Ta coi nhÆ° chạy không thoát...!CÅ©ng sẽ không để hắn đụng ngÆ°Æ¡i...!Tá» Dạ...!NgÆ°Æ¡i yên tâm...""Ai?" Thanh âm Tá» Dạ run rẩy, đầu ngón tay vuốt hai gò má TrÆ°á»ng Cung, "Nói cho ta biết, là ai?""Tá» Dạ..." TrÆ°á»ng Cung Ä‘á»™t nhiên ôm Tá» Dạ và o lòng, hai tay dùng sức, siết đến Tá» Dạ có chút phát Ä‘au."TrÆ°á»ng Cung..." Hai tay Tá» Dạ cÅ©ng ôm lấy thân thể TrÆ°á»ng Cung, dÆ°á»ng nhÆ° Ä‘oán được thứ gì, "Ta có thể là m gì? Kỳ tháºt ta vô dụng nhất, lÆ°u lại bên cạnh ngÆ°Æ¡i, nhÆ°ng cái gì cÅ©ng là m không được, ta...!Ta đến cùng có thể vì ngÆ°Æ¡i là m cái gì...""Äá»i nà y kiếp nà y, ta chỉ là m cà n lần nà y!" Thanh âm TrÆ°á»ng Cung vang lên bên tai Tá» Dạ không đợi Tá» Dạ kịp phản ứng, TrÆ°á»ng Cung đã hung hăng hôn lên môi Tá» Dạ.NÆ°á»›c mắt dá»c theo mÅ©i trượt xuống, Tá» Dạ nếm thấy nÆ°á»›c mắt đắng chát của TrÆ°á»ng Cung, vốn muốn giãy dụa nhÆ°ng đến cuối cùng lại từ bá», mặc cho TrÆ°á»ng Cung bá đạo hôn lên môi nà ng.Tá» Dạ vòng tay ôm TrÆ°á»ng Cung, cánh môi không tá»± chủ được nghênh tiếp kết hợp vá»›i TrÆ°á»ng Cung, nguyên lai tưởng rằng có thể tâm nhÆ° chỉ thủy, nguyên lai tưởng rằng có thể khống chế khoảng cách vá»›i TrÆ°á»ng Cung, nhÆ°ng khi bị TrÆ°á»ng Cung hôn, lòng nà ng lại vui vẻ, lại mong đợi...Tối nay, nà ng cÅ©ng muốn là m cà n má»™t lần, dùng bản thân chân tháºt nhất Ä‘i an ủi nữ tá» nà y.Có lẽ, sáng mai khi TrÆ°á»ng Cung tỉnh lại, nà ng sẽ chỉ coi là đây là má»™t giấc má»™ng, Lạc Tá» Dạ nà ng có thể vẫn dùng thân pháºn bằng hữu ở bên cạnh nà ng.Äầu lưỡi TrÆ°á»ng Cung phút chốc quấn lấy đầu lưỡi nà ng, nÆ°á»›c miếng ngá»t ngà o giao hòa, lá»±c đạo môi lưỡi cÅ©ng dần dần cháºm lại, dần dần ôn nhu.Má»™t dòng nÆ°á»›c nóng lao xuống bụng dÆ°á»›i, Tá» Dạ kinh ngạc vá»›i biến hóa của mình, mở mắt nhìn TrÆ°á»ng Cung giá» phút nà y gần trong gang tấc, mặt nà ng đã Ä‘á» á»ng, dồn dáºp thở dốc.Tá» Dạ mỉm cÆ°á»i ôm lấy cổ TrÆ°á»ng Cung, đầu ngón tay nhẹ nhà ng sá» và o TrÆ°á»ng Cung vừa sá» vừa vuốt lưỡng lá»± vẽ nên các vòng tròn.Äầu ngón tay lÆ¡ đãng lÆ°á»›t tá»›i dấu hôn trên cổ TrÆ°á»ng Cung cảm giác tá»±a hồ còn có vết răng, trong lòng giáºt mình, Tá» Dạ xụi lÆ¡ trong lòng TrÆ°á»ng Cung, mặt tá»±a ở đầu vai của nà ng có chút thở dốc.Tá» Dạ nhẹ nhà ng thổi đến và nh tai TrÆ°á»ng Cung, trêu chá»c dùng đầu ngón tay vẽ vòng tròn lên và nh tai còn lại của TrÆ°á»ng Cung, rốt cục lại thấy rõ rà ng má»™t ngấn hôn nữa.Rốt cuá»™c ngÆ°á»i ná» dùng sức hôn nhÆ° thế nà o, mà có thể lÆ°u lại má»™t hôn ngấn sâu nhÆ° váºy đây?Trong lòng Tá» Dạ chua chua, phóng nhãn toà n bá»™ hoà ng cung, ngÆ°á»i dám đối vá»›i TrÆ°á»ng Cung nhÆ° thế mà TrÆ°á»ng Cung lại chỉ có thể bất lá»±c, thì chỉ có má»™t ngÆ°á»i —— đó chÃnh là Tá» chủ Cao Trạm!Äau lòng khiến đôi mắt Tá» Dạ trong nháy mắt mà ướt át, đối mặt vá»›i cuá»™c sống nhÆ° váºy, muốn chết, bất quá chỉ là má»™t thoáng chá»›p mắt, còn cầu sống, má»›i tháºt thống khổ là m sao."NgÆ°Æ¡i lá»±a chá»n sống nhÆ° thế nà y là vì ta sao? Tá» Dạ há»i TrÆ°á»ng Cung, nhÆ°ng trong lòng đã sá»›m có đáp án."Tá» Dạ..." TrÆ°á»ng Cung ôm chặt nà ng, thân thể cá»±c kỳ nóng, "Ta...!Ta muốn...""TrÆ°á»ng Cung, những gì hắn lÆ°u trên ngÆ°á»i ngÆ°Æ¡i hãy quên Ä‘i, những gì ta lÆ°u má»›i cần phải lÆ°u giữ.
Tá» Dạ chát chát nói xong, Ä‘á»™t nhiên má»™t hÆ¡i hôn lên cổ TrÆ°á»ng Cung —— ngay ở trên dấu hôn kia, lÆ°u lại má»™t dấu hôn đè lên đó.Äá»™t nhiên Ä‘au Ä‘á»›n từ trên cổ truyá»n đến, TrÆ°á»ng Cung nhịn không được thấp giá»ng hô má»™t tiếng "Äau..."Máu tÆ°Æ¡i từ khóe môi Tá» Dạ chảy ra, Tá» Dạ trong nháy mắt câu gấp cổ TrÆ°á»ng Cung, tá»±a ở trên đầu vai của nà ng, thấp giá»ng cÆ°á»i nói: "Cao TrÆ°á»ng Cung, ta...!ThÃch ngÆ°Æ¡i...!Ta thừa nháºn...!ThÃch ngÆ°Æ¡i!"TrÆ°á»ng Cung giáºt mình, chỉ cảm thấy sau đầu Ä‘á»™t nhiên bị ai đó không ngừng Ä‘áºp và o, trÆ°á»›c mắt Ä‘á»™t nhiên tối Ä‘en, bá»—ng nhiên té xỉu trên đất.Tá» Dạ bảo há»™ TrÆ°á»ng Cung kinh ngạc nói: "NgÆ°Æ¡i tại sao phải xuất thủ đả thÆ°Æ¡ng nà ng?"Chức Cẩm vất nhánh Ä‘Ã o thô trên tay sang má»™t bên, bình tÄ©nh nhìn Tá» Dạ, nói: "VÆ°Æ¡ng gia hảo hảo ngủ má»™t giấc, so vá»›i việc tỉnh còn tốt hÆ¡n.Tá» Dạ dùng sức đỡ TrÆ°á»ng Cung dáºy, vừa thẹn vừa nói: "Tháºt xin lá»—i, ta vẫn là ...!Cùng TrÆ°á»ng Cung..."Chức Cẩm cÆ°á»i khổ lắc đầu, nói: "NgÆ°Æ¡i không há» có lá»—i vá»›i ta, ta đã không xứng vá»›i TrÆ°á»ng Cung, nếu ngÆ°Æ¡i tháºt thÃch nà ng, ta tháºt tâm hi vá»ng ngÆ°Æ¡i có thể theo nà ng má»™t Ä‘á»i má»™t thế."Tá» Dạ không rõ Chức Cẩm, từ khi hồi phủ đến nay, Tá» Dạ đã không hiểu nổi nữ tá» nà y, rõ rà ng nà ng yêu TrÆ°á»ng Cung, lại nguyện ý đẩy TrÆ°á»ng Cung cho má»™t nữ tá» khác.Chức Cẩm cúi đầu nhìn cây Ä‘Ã o tà n nhánh, dÆ°á»ng nhÆ° nói cho Tá» Dạ nghe, lại nhÆ° nói cho mình nghe, chỉ nghe nà ng buồn bã nói: "Không xứng vá»›i ngÆ°á»i, cuối cùng vẫn là không xứng vá»›i ngÆ°á»i.
Nà ng ngẩn mặt lên, nhìn Tá» Dạ tháºt sâu, "Nếu ngÆ°Æ¡i tháºt muốn biết vì cái gì, trÆ°á»›c hết Ä‘Æ°a TrÆ°á»ng Cung vá» phòng nghỉ ngÆ¡i, sau đó đổi má»™t thân y phục nha hoà n Ä‘i vá»›i ta tá»›i má»™t nÆ¡i, ta ở chá»— nà y chá» ngÆ°Æ¡i."Tá» Dạ do dá»± nhìn Chức Cẩm má»™t chút, cuối cùng nhẹ gáºt đầu, bà máºt nà y nếu không giải khai, ba ngÆ°á»i các nà ng, ai cÅ©ng sẽ không được giải thoát.Tá» Dạ vịn TrÆ°á»ng Cung Ä‘i đến gian phòng, chỉ cảm thấy lòng trà n đầy nặng ná», nguyên bản không muốn cuốn và o Ä‘oạn gút mắc nà y, nhÆ°ng xem ra đã là tránh cÅ©ng không thể tránh.Chức Cẩm nhìn bóng lÆ°ng Tá» Dạ cùng TrÆ°á»ng Cung, nÆ°á»›c mắt lặng yên rÆ¡i xuống, "TrÆ°á»ng Cung, ta sẽ để ngÆ°Æ¡i quay vá» vá»›i chiến trÆ°á»ng, là m tÆ°á»›ng quân ngÆ°Æ¡i nên là m, còn tà n hoa má»™ng nà y, hãy để ta là m thay.Tá» Dạ cẩn tháºn đặt TrÆ°á»ng Cung xuống giÆ°á»ng, lo lắng nhìn dấu răng trên cổ TrÆ°á»ng Cung, máu đã hÆ¡i đông lại, vừa vặn xóa Ä‘i dấu hôn ban đầu.Tá» Dạ chỉ cảm thấy trong lòng má»™t tráºn phức tạp, có mừng thầm vá»›i kiệt tác nà y, cÅ©ng vừa Ä‘au lòng vì vết thÆ°Æ¡ng của TrÆ°á»ng Cung, vừa buông bỠđược sá»± nghi ngá» mà thoải mái, những lại không bá» xuống được sầu lo.Äây là lần đầu tiên Lạc Tá» Dạ nà ng đối vá»›i má»™t ngÆ°á»i tâm tâm niệm niệm đến ngay cả hỉ ná»™ ái ố của nà ng ấy cÅ©ng có thể tuỳ tiện khuấy Ä‘á»™ng lòng Lạc Tá» Dạ nà ng, Ä‘iá»u nà y khiến Tá» Dạ có chút cảm giác sợ hãi, nhÆ°ng chỉ cần vừa nhìn thấy TrÆ°á»ng Cung, thì loại cảm giác nà y liá»n sẽ biến thà nh má»™t loại vui vẻ khó tá»± kiá»m chế được, chá» mong trông thấy nà ng cÆ°á»i, chá» mong nghe thấy thanh âm của nà ng."Oan gia..." Tá» Dạ hÃt hÆ¡i, giúp TrÆ°á»ng Cung đắp chăn, rồi vÆ°Æ¡n tay vuốt lấy trán của nà ng, "NgÆ°Æ¡i lần sau cÅ©ng đừng dá»a ta..."Tá» Dạ đứng dáºy buông rèm che xuống, cẩn tháºn từng li từng tà đi ra ngoà i, khép cá»a lại, Ä‘i đến gian phòng của bá»n nha hoà n.Lạc..." Bá»n nha hoà n trông thấy đã trá»… thế nhÆ° váºy mà Tá» Dạ còn xuất hiện, không khá»i sợ ngây ngÆ°á»i.Tá» Dạ mỉm cÆ°á»i nói: "Các ngÆ°Æ¡i đừng hoảng hốt, ta chỉ là muốn mượn má»™t kiện y phục nha hoà n của các ngÆ°Æ¡i.Mượn y phục? nha hoà n đứng ở cổng láºp tức kinh ngạc nói: "Vạn nhất để vÆ°Æ¡ng gia biết, sẽ nói nô tỳ dám thất lá»… vá»›i Lạc tiểu thÆ° ngÆ°Æ¡i đây!"Tá» Dạ lắc đầu nói: "Không có việc gì, ngÆ°Æ¡i cho ta mượn là được, ta cam Ä‘oan TrÆ°á»ng Cung sẽ không biết.""Äược...!Tốt...!Ta liá»n lấy má»™t kiện sạch sẽ cho tiểu thÆ° ngà i..." Nha hoà n vá»™i và ng quay lại gian phòng, trái chá»n phải chá»n lấy má»™t kiện y phục nha hoà n mà u hồng dâng lên, "Y phục nà y ta chỉ má»›i mặc có má»™t lần, ngà i yên tâm...""Không có việc gì, trÆ°á»›c hừng đông sáng ngà y mai ta sẽ trả lại cho ngÆ°Æ¡i, tạ Æ¡n." Tá» Dạ vá»™i và ng nháºn lấy, Ä‘i vá» phÃa gian phòng của mình, cÅ©ng không thể để Chức Cẩm chá» lâu.Bá»n nha hoà n không hiểu ra sao mà nhìn Tá» Dạ vá»™i vã biến mất trong tầm mắt, đây là lần đầu tiên thấy má»™t chủ tá» nói cảm Æ¡n vá»›i kẻ là m công!Má»™t khắc sau, Tá» Dạ mặc y phục nha hoà n Ä‘i tá»›i rừng Ä‘Ã o nÆ¡i háºu viện, chỉ thấy Chức Cẩm Ä‘ang cúi ngÆ°á»i nhặt những nhánh Ä‘Ã o bị TrÆ°á»ng Cung chặt xuống, bÆ°á»›c nhanh qua đó."VÆ°Æ¡ng phi, ta xong rồi."Gá»i ta là Chức Cẩm Ä‘i." Chức Cẩm xoay ngÆ°á»i, dùng khăn gấm tùy thân cẩn tháºn buá»™c những nhánh Ä‘Ã o trong ngá»±c lại thà nh má»™t bó, đặt xuống gốc cây Ä‘Ã o chồng chất vết chém kia, lá»i nói thà nh khẩn "Mặc kệ nhiá»u vết thÆ°Æ¡ng chồng chất, chỉ cần hữu tâm, liá»n có thể khiến cho nó khôi phục sinh cÆ¡, Tá» Dạ, ngÆ°Æ¡i có nguyện là m ngÆ°á»i hữu tâm không?Tá» Dạ sững sá», lắc đầu liên tục, "Ta...!Ta chỉ sợ là ...""Äi thôi." Chức Cẩm không để Tá» Dạ nói hết lá»i, chỉ hÆ°á»›ng cá»a sau, "Tối nay, ta muốn để ngÆ°Æ¡i biết, vết thÆ°Æ¡ng của TrÆ°á»ng Cung, không chỉ do cung ná»™i ban cho, cÅ©ng không chỉ do những lá»i đồn đại trong Nghiệp Thà nh ban cho, mà còn do...!Ta ban cho..