- Trang chủ
- Tái Kiến Lan Lăng
- Chương 54: 54: Chuyện Năm Xưa
Tác giả:
Kỳ Lạc giúp Linh Ca dịch góc chăn, Linh Ca đã ngã và o trong lòng của nà ng, muốn hấp thu ấm áp của nà ng.Kỳ Lạc ôm sát đầu vai của nà ng, ôn nhu nói: "Linh Ca, đừng sợ, sẽ ấm áp lên."Linh Ca khẽ gáºt đầu, "Ta đúng là nữ nhân tà n nhẫn, diện mục tháºt của ta không phải ở trÆ°á»›c mắt ngÆ°Æ¡i,, ta đã giết qua rất nhiá»u rất nhiá»u ngÆ°á»i."Kỳ Lạc nghiêng đầu nghe, Ä‘Æ°a tay nắm chặt tay của nà ng, "Ta biết, ta chỉ hy vá»ng từ nay vá» sau, ngÆ°Æ¡i sẽ không giết ngÆ°á»i nữa."Linh Ca trà o phúng lắc đầu, "Ta nghÄ© ta không quay đầu lại được, những chuyện lúc trÆ°á»›c ta quên không được...""Lúc trÆ°á»›c?" Kỳ Lạc Ä‘á»™t nhiên cảm giác được ngÆ°á»i trÆ°á»›c mắt khiến nà ng rất Ä‘au lòng, không nhịn được ôm chặt Linh Ca, "NgÆ°Æ¡i có thể."Thanh âm Linh Ca có chút chua xót, "Bảy năm trÆ°á»›c, ta vừa tá»›i tuổi cáºp kê..."Kỳ Lạc ngÆ¡ ngác nhìn mặt Linh Ca, Ä‘au lòng vuốt lên vết thÆ°Æ¡ng trên má nà ng, an tÄ©nh nghe nà ng kể chuyện năm xÆ°a.Bảy năm trÆ°á»›c, Linh Ca vẫn là thiên kim tÆ°á»›ng phủ, vừa qua khá»i đại lá»… cáºp kê, đại ca VÅ© Văn Lăng Vân liá»n dẫn nà ng Ä‘i ra ngoà i ngắm đèn.Khi còn bé thế giá»›i luôn luôn trà n đầy mỹ hảo, hoa đăng các loại đầy Ä‘Æ°á»ng, để Linh Ca cảm thấy phá lệ mỹ diệu.Linh Ca hứng thú bừng bừng chạy đến trÆ°á»›c má»™t cái đèn con thá», kÃch Ä‘á»™ng phất tay vá»›i VÅ© Văn Lăng Vân phÃa sau lÆ°ng, "Äại ca, ta muốn cái nà y.""Không nếu nhÆ° để cho tại hạ mua cho ngÆ°Æ¡i, có được không? Má»™t thanh âm xa lạ vang lên, để Linh Ca cảm thấy có chút sợ hãi, vô ý thức co rụt lại sau lÆ°ng VÅ© Văn Lăng Vân, đánh giá nam tá» xa lạ nà y.Nam tá» chừng hai mÆ°Æ¡i, có chút có râu, ngÆ°á»i mặc má»™t bá»™ áo Ä‘en, để cho ngÆ°á»i ta cảm thấy có chút âm trầm.
Chỉ thấy hắn mua đèn con thá», ánh mắt lấp lánh nhìn qua Linh Ca, "VÅ© Văn tiểu thÆ°, cho ngÆ°á»i."Ta...!Ta không muốn nữa.
Linh Ca cảm thấy đáy lòng có chút bất an, chăm chú nắm chặt góc áo đại ca, "Äại ca, ta muốn vá» nhà , nÆ¡i nà y không vui."Muá»™i muá»™i cÅ©ng không nên hồ nháo." VÅ© Văn Lăng Vân không vui kéo Linh Ca ra khá»i sau lÆ°ng, "VÆ°Æ¡ng TÆ°á»›ng quân đã cho ngÆ°Æ¡i đèn con thá», ngÆ°Æ¡i phải nháºn chứ, đây là cấp báºc lá»… nghÄ©a." Nói xong, VÅ© Văn Lăng Vân đối vá»›i vị nam tỠáo Ä‘en kia ôm quyá»n nói, "Xá muá»™i còn nhá», không hiểu chuyện, VÆ°Æ¡ng huynh xin nể mặt."Ta so lại so Ä‘o vá»›i VÅ© Văn tiểu thÆ° chứ.
Nói xong, VÆ°Æ¡ng TÆ°á»›ng quân nhét đèn con thá» và o trong tay Linh Ca, "Cầm chắc, nếu con thá» nà y mà chạy mất thì ngÆ°Æ¡i bắt không được đâu.VÅ© Văn Lăng Vân sầm mặt lại, nói: "VÆ°Æ¡ng huynh, lá»i nà y của ngÆ°Æ¡i là có ý gì?"Nụ cÆ°á»i trên mặt VÆ°Æ¡ng TÆ°á»›ng quân cứng Ä‘á», nói: "NgÆ°Æ¡i nên minh bạch, ta là có ý gì.
Mặc dù cha ngÆ°Æ¡i đại quyá»n trong tay, thế nhÆ°ng thiếu Ä‘i binh quyá»n biên quan, tiêu dao không được bao lâu.
Huynh đệ các ngÆ°Æ¡i muốn là m Äại tÆ°á»›ng, không có sá»± tiến cá» của VÆ°Æ¡ng gia ta, các ngÆ°Æ¡i trá»±c tiếp bức hoà ng thượng hạ chỉ, chỉ sợ coi nhÆ° được là m cÅ©ng danh không chÃnh, ngôn bất thuáºn, sá»›m muá»™n sẽ bị Phổ Lục NhÆ° gia chiếm mất quân công hiển hách.VÅ© Văn Lăng Vân nhịn má»™t chút ná»™ khÃ, "Chẳng lẽ ngÆ°Æ¡i muốn đổi ý? NgÆ°Æ¡i rõ rà ng thu của ta rất nhiá»u...""Xuỵt..." VÆ°Æ¡ng TÆ°á»›ng quân ra hiệu VÅ© Văn Lăng Vân không được nhiá»u lá»i, "Nhiá»u ngÆ°á»i ở đây miệng tạp, nếu trong lòng có chuyện muốn nói, chi bằng chúng ta Ä‘i tá»›i má»™t nÆ¡i cùng nhau hảo hảo nói chuyện." "Chả lẽ lại sợ ngÆ°Æ¡i!" VÅ© Văn Lăng Vân nhìn thoáng qua Linh Ca, phân phó nói vá»›i hạ nhân sau lÆ°ng nói, "Các ngÆ°Æ¡i Ä‘Æ°a tiểu thÆ° vá», lát ta sẽ vá» sau.Khoan đã! VÆ°Æ¡ng TÆ°á»›ng quân trà n đầy thâm ý mà nhìn Linh Ca, "Nếu không có giai nhân theo hầu, giữa chúng ta là m gì còn chuyện để nói chứ.
NgÆ°Æ¡i nên hiểu, Tùy Quốc Công phủ cÅ©ng đối vá»›i binh quyá»n mà ngứa ngáy tay chân, bảng giá há» Ä‘Æ°a ra cÅ©ng chẳng há» thấp hÆ¡n phủ Thừa tÆ°á»›ng các ngÆ°Æ¡i.VÅ© Văn Lăng Vân bá»—ng nhiên hiểu ý VÆ°Æ¡ng TÆ°á»›ng quân, "à của ngÆ°Æ¡i là ..." Chần chá» nhìn Linh Ca hoảng sợ đầy mắt má»™t chút, "NgÆ°Æ¡i muốn là m nhục phủ Thừa tÆ°á»›ng chúng ta à !VÆ°Æ¡ng TÆ°á»›ng quân lên tiếng cÆ°á»i má»™t tiếng, "Bất quá là nữ nhân mà thôi, sá»›m muá»™n cÅ©ng là ngÆ°á»i trên giÆ°á»ng của nam nhân.
Nà ng là thiên kim tÆ°á»›ng phủ cao quý, chẳng lẽ ngÆ°Æ¡i còn sợ nà ng không gả ra được? Thế nhÆ°ng binh quyá»n nà y, ngÆ°Æ¡i nên hiểu, má»™t khi không có, thá»i gian sắp tá»›i phủ Thừa tÆ°á»›ng các ngÆ°Æ¡i e rằng cÅ©ng chẳng dá»… chịu gì đâu."Äại ca, ta sợ..." Linh Ca run rẩy nhìn VÅ© Văn Lăng Vân, mặc dù không rõ bá»n hắn nói cái gì, nhÆ°ng nà ng biết đêm nay nhất định không yên ổn.VÅ© Văn Lăng Vân ngồi xổm xuống, sá» lên đầu Linh Ca, "Muá»™i muá»™i, đại ca sẽ nhá»› kỹ ân tình của ngÆ°Æ¡i.
Äi, theo ta Ä‘i, đại ca mang đến má»™t chá»— chÆ¡i rất vui."Ta muốn vá» nhà ..." Linh Ca rụt rụt vá» sau, "Ta không Ä‘i đâu hết."VÅ© Văn Lăng Vân hút má»™t hÆ¡i tháºt sâu, bế Linh Ca lên "Chỉ sợ, không do ngÆ°Æ¡i quyết định.
Nói xong, liếc mắt nhìn VÆ°Æ¡ng TÆ°á»›ng quân, "Ngà y mai tảo triá»u, ngÆ°Æ¡i biết phải nói gì rồi đó?"Äại ca đừng mà ! Äừng mà ! Linh Ca luống cuống, giãy dụa trong ngá»±c VÅ© Văn Lăng Vân, "Ta muốn vá» nhà !""Im miệng!" VÅ© Văn Lăng Vân bá»—ng nhiên dùng cổ tay chặt má»™t cái, khiến Linh Ca bất tỉnh.Äèn con thá» nhá» trượt xuống từ trong lòng bà n tay Linh Ca, rÆ¡i xuống đất, bắt đầu cháy rừng rá»±c."Rất tốt, VÅ© Văn huynh quả nhiên là là m đại sá»±!" VÆ°Æ¡ng TÆ°á»›ng quân âm lãnh cÆ°á»i cÆ°á»i, "NgÆ°Æ¡i có biết vì sao ta muốn tiến cá» ngÆ°Æ¡i không?VÅ© Văn Lăng Vân không đáp lá»i, nhìn thấy nÆ°á»›c mắt trên mặt Linh Ca, ẩn ẩn sinh ra vẻ bất nhẫn."Bởi vì phủ Tùy Quốc Công không có mỹ nhân, ha ha ha." VÆ°Æ¡ng TÆ°á»›ng quân nhìn Linh Ca Ä‘ang hôn mê, "Mỹ nhân nhÆ° giá»t nÆ°á»›c nà y, nếu được là m nữ nhân của ta, đối vá»›i phủ Thừa tÆ°á»›ng các ngÆ°Æ¡i cÅ©ng không tệ đâu.VÅ© Văn Lăng Vân háºn mà cắn răng, lúc nà y bách vị tạp trần, nói không nên lá»i là tÆ° vị gì.Hắn Ä‘i theo VÆ°Æ¡ng TÆ°á»›ng quân tá»›i má»™t biệt viện trong thà nh TrÆ°á»ng An, VÅ© Văn Lăng Vân đặt Linh Ca xuống giÆ°á»ng của VÆ°Æ¡ng TÆ°á»›ng quân, rồi thở dà i rá»i khá»i đó.VÆ°Æ¡ng TÆ°á»›ng quân thá»a mãn cÆ°á»i má»™t tiếng, "NgÆ°Æ¡i yên tâm, nà ng sẽ không nhá»› kỹ đêm nay phát sinh chuyện gì đâu.VÅ© Văn Lăng Vân trừng VÆ°Æ¡ng TÆ°á»›ng quân má»™t cái, "VÆ°Æ¡ng huynh ngÆ°Æ¡i có ý tứ gì?"VÆ°Æ¡ng TÆ°á»›ng quân từ trong ngá»±c lấy ra má»™t bình dược hoà n, Sau khi ăn cái nà y, ta muốn tối nay là má»™t đêm khó quên, nhÆ°ng sáng mai khi nà ng tỉnh lại, tuyệt đối sẽ không nhá»› kỹ tối hôm qua đã Ä‘iên cuồng ra sao.VÅ© Văn Lăng Vân hÃt má»™t hÆ¡i, nói: "Nà ng hôm nay vừa má»›i tá»›i tuổi cáºp kê, VÆ°Æ¡ng huynh, ngÆ°Æ¡i vẫn nên thÆ°Æ¡ng tiếc.VÆ°Æ¡ng TÆ°á»›ng quân cất tiếng cÆ°á»i to, "Ta thÃch, chÃnh là nữ nhân nhÆ° váºy, phấn ná»™n đến đáng yêu.
Chuyện chÆ°Æ¡ng hÆ°Æ¡ng tiếc ngá»c, ta Ä‘Æ°Æ¡ng nhiên nể mặt mÅ©i phủ Thừa tÆ°á»›ng, sẽ không là m quá đâu.VÅ© Văn Lăng Vân chỉ cảm thấy cái gì đó Ä‘ang bóp tim hắn lại, "Hừng đông ta tá»›i đón nà ng.""Äược." VÆ°Æ¡ng TÆ°á»›ng quân vá»— vá»— vai VÅ© Văn Lăng Vân "NgÆ°Æ¡i nhá»› nói vá»›i nà ng, đây chỉ là má»™t cÆ¡n ác má»™ng thôi, sau nà y ngÆ°Æ¡i vẫn là hảo ca ca của nà ng ấy."Ta đã biết.""VÅ© Văn huynh, ta tặng ngÆ°Æ¡i má»™t câu, mặc kệ nữ nhân sinh ra ở đâu, cÅ©ng nhất định sẽ thà nh đồ chÆ¡i của nam nhân.
Dù cho là hoà ng háºu cao cao tại thượng, cÅ©ng chỉ là đồ chÆ¡i của hoà ng thượng.
Giá trị của nữ tá», là giúp nam nhân kiến tạo thà nh tá»±u, cho nên ngÆ°Æ¡i không nên tá»± trách.""..."VÅ© Văn Lăng Vân nắm chặt song quyá»n, lẳng lặng rá»i khá»i biệt viện, đêm hôm ấy, gió rét, ngÆ°á»i lạnh, tâm cÅ©ng lạnh.Kỳ Lạc Ä‘au lòng ôm lấy mặt Linh Ca, êm ái vì nà ng lau lệ ở khóe mắt "Linh Ca, đừng nhá»› nữa, má»i chuyện đã qua rồi.Linh Ca tiếp tục tá»± giá»…u cÆ°á»i, "Không nhá»› đến, thì những chuyện đó xem nhÆ° chÆ°a từng xảy ra sao?"Linh Ca." Kỳ Lạc ôm nà ng và o lòng, Từ nay vá» sau sẽ không còn ai khi dá»… ngÆ°Æ¡i nữa, ta cam Ä‘oan!"Linh Ca nhẹ nhà ng đẩy nà ng, cÆ°á»i đến phá lệ rét lạnh, "Những ngà y sau đó, cÅ©ng không ai có thể bảo há»™ ta, chỉ có ta má»›i có thể bảo há»™ chÃnh mình mà thôi!"Bạch!"Linh Ca bá»—ng nhiên kéo ống tay áo của cánh tay phải lên, phÃa trên vẫn còn má»™t dấu chu sa Ä‘á» á»ng."Äây là ...""Thủ cung sa." Linh Ca cÆ°á»i đến rất thê lÆ°Æ¡ng, "Ta lừa ngÆ°Æ¡i...!Ta lừa ngÆ°Æ¡i..."Kỳ Lạc thân thể chấn Ä‘á»™ng, "NgÆ°Æ¡i cùng ta...!CÅ©ng không có...!Váºy ngÆ°Æ¡i năm đó...!CÅ©ng không có...""Tên súc sinh kia có thể đụng ta sao? Linh Ca háºn đến cắn răng, nÆ°á»›c mắt tuôn rÆ¡i, "Khi má»™t ngÆ°á»i tứ cố vô thân, ngay cả thân nhân cÅ©ng bán đứng ngÆ°Æ¡i, ngÆ°Æ¡i sẽ là m thế nà o?"Nhá»› lại chuyện năm xÆ°a, đó là lần đầu tiên Linh Ca biết thế nà o là bốn chữ tứ cố vô thân, cÅ©ng là bÆ°á»›c Ä‘i đầu tiên khiến nà ng Ä‘i trên con Ä‘Æ°á»ng không thể quay đầu lại được.Bảy năm trÆ°á»›c, gió rét đánh thức Linh Ca, giáºt mình khi y phục toà n thân đã bị cởi ra, bối rối co ngÆ°á»i lại, quay tìm thân ảnh ca ca xung quanh."Tiểu mỹ nhân, má»™t hồi sẽ hết thôi, khi dược tÃnh phát tác, ngÆ°Æ¡i sẽ cảm thấy nóng." VÆ°Æ¡ng TÆ°á»›ng quân liếm liếm khóe miệng, giống nhÆ° má»™t kẻ đồi trụy thưởng thức thân thể Linh Ca nhÆ° má»™t bức danh há»a, "Cáºp kê chi linh, xác thá»±c mê ngÆ°á»i."Linh Ca sợ hãi, vÆ¡ vá»™i y phục che lên ngá»±c, "NgÆ°Æ¡i...!NgÆ°Æ¡i đừng tá»›i đây!"VÆ°Æ¡ng TÆ°á»›ng quân lắc đầu cÆ°á»i, đứng dáºy cởi áo ngoà i ra, để lá»™ ná»a thân trên ra ngoà i "Ta Ä‘Æ°Æ¡ng nhiên không qua rồi, chỉ cần chá» má»™t lúc, ngÆ°Æ¡i sẽ ngoan ngoãn tá»± Ä‘á»™ng tá»›i.""Không! Ta muốn ca ca! Ta muốn tìm ca ca!" Linh Ca co lại trốn và o má»™t góc, vì sợ mà nức nở, chỉ cảm thấy má»™t cá»— nhiệt khà khó hiểu dâng lên từ giữa bụng, khiến nà ng cảm thấy sợ hÆ¡n."Ca ca ngÆ°Æ¡i để ngÆ°Æ¡i lại cho ta, hắn sẽ không xuất hiện đâu.
VÆ°Æ¡ng TÆ°á»›ng quân nói xong, đã cởi quần ra, ngồi ở trên giÆ°á»ng, "Bản tÆ°á»›ng quân ở đây, nếu ngÆ°Æ¡i nóng đến không chịu nổi, liá»n ngoan ngoãn tá»›i đây.""Ca ca sẽ không...!Sẽ không!" Linh Ca không dám tin tưởng lắc đầu, chỉ cảm thấy giá» khắc nà y hôn thiên ám địa, ngÆ°Æ¡i thân nhất của nà ng lại bá» mặc nà ng ở trong phòng của má»™t nam tá» xa lạ."NgÆ°Æ¡i không nóng sao? VÆ°Æ¡ng TÆ°á»›ng quân tà mị cÆ°á»i há»i.Linh Ca lòng trà n đầy giá lạnh, cà ng co ngÆ°á»i lại hÆ¡n, Nếu cha ta biết, sẽ không bá» qua cho ngÆ°Æ¡i!""Ha ha ha." VÆ°Æ¡ng TÆ°á»›ng quân cất tiếng cÆ°á»i, "Cha ngÆ°Æ¡i nếu biết ngÆ°Æ¡i hi sinh chÃnh mình đổi được binh quyá»n danh chÃnh ngôn thuáºn ở biên quan, Ä‘Æ°Æ¡ng nhiên sẽ không trách ta." Nói xong, VÆ°Æ¡ng TÆ°á»›ng quân đứng lên, đến gần Linh Ca, "Cháºc cháºc, không nghÄ© tá»›i ngÆ°Æ¡i tuổi còn nhá», lại có sức chịu Ä‘á»±ng cao nhÆ° váºy, để ta xem ngÆ°Æ¡i đến tá»™t cùng có thể chịu Ä‘á»±ng bao lâu?""NgÆ°Æ¡i Ä‘i ra!" Linh Ca gạt tay VÆ°Æ¡ng TÆ°á»›ng quân ra, hai tay nắm chặt giá nến đặt trên tủ đầu giÆ°á»ng, "NgÆ°Æ¡i không được qua đây!"VÆ°Æ¡ng TÆ°á»›ng quân đứng chắp tay, nói: "NgÆ°Æ¡i thân là nữ tá», thì đã định là đồ chÆ¡i trên giÆ°á»ng của nam nhân, dù cho ngÆ°Æ¡i cao cao tại thượng, cÅ©ng không thay đổi được số mệnh, cho nên, ta khuyên ngÆ°Æ¡i đừng cố nhịn nữa, nghe lá»i ta, ta sẽ tốt vá»›i ngÆ°Æ¡i nếu không, ta mà mạnh tay thì ngÆ°Æ¡i sẽ ăn quả khổ đấy.Linh Ca bá»—ng nhiên không thút thÃt nữa, hai gò má đã bị dược lá»±c thiêu đến Ä‘á» bừng, "NgÆ°Æ¡i...!NgÆ°Æ¡i nói lại lần nữa xem..."VÆ°Æ¡ng TÆ°á»›ng quân hÆ¡i kinh ngạc mà nhìn nà ng, "Nữ nhân bất quá là đồ chÆ¡i trên giÆ°á»ng của nam nhân."Cho nên ta dù tối nay ta trốn thoát, cÅ©ng không thoát khá»i tÆ°Æ¡ng lai đúng không? Linh Ca tỉnh táo dị thÆ°á»ng để VÆ°Æ¡ng TÆ°á»›ng quân không tá»± chủ được lui vá» sau má»™t bÆ°á»›c."Dược lá»±c không nên là nhÆ° váºy..." VÆ°Æ¡ng TÆ°á»›ng quân cho tá»›i bây giá» chÆ°a từng gặp ai ăn xong dược hoà n lại có biểu hiện nhÆ° nà ng."Váºy ta...!Không bằng chết ngay bây giá»! Nói xong, Linh Ca nhấc giá nến lên, rút nến Ä‘á» ra, nhắm cổ mình mà đâm tá»›i."Nữ nhân Ä‘iên!" VÆ°Æ¡ng TÆ°á»›ng quân kinh ngạc xuất thủ, giữ chặt giá nến trong tay nà ng, đối mặt Linh Ca giống nhÆ° hà n băng, sau đó hắn chỉ cảm thấy nÆ¡i mẫn cảm nhất Ä‘au nhói lên, hoảng sợ buông tay nà ng ra, vịn quần không ngừng lui lại, "NgÆ°Æ¡i dám đá ta, ngÆ°Æ¡i...giá»i lắm!"NgÆ°Æ¡i không có cÆ¡ há»™i, ai cÅ©ng không có cÆ¡ há»™i!"VÆ°Æ¡ng TÆ°á»›ng quân tuyệt đối không nghÄ© tá»›i Linh Ca sẽ dám cầm giá nến đâm hắn, nhịn Ä‘au bắt lấy cổ tay nà ng, nhÆ°ng cÅ©ng rốt cuá»™c không có cÆ¡ há»™i nà y."Linh Ca!" Chỉ nghe thấy VÅ© Văn Há»™ tức giáºn quát, mang theo thủ hạ xông và o trong phòng, hét lên: "Giết!""Vù vù!"Phi tiá»…n nhÆ° mÆ°a, VÆ°Æ¡ng TÆ°á»›ng quân láºp tức giống nhÆ° con nhÃm ngã trên mặt đất, tắt thở tức thì."Cha..." Linh Ca bất lá»±c ngã xuống đất, rÆ¡i và o hôn mê.Thá»i gian nhÆ° thoi Ä‘Æ°a, chuyện nà y từ đó vá» sau trở thà nh bà máºt vÄ©nh hằng của phủ Thừa tÆ°á»›ng, ai cÅ©ng không dám nhắc lại, bao gồm cả VÅ© Văn Lăng Vân.Bảy năm sau, khi nhá»› lại chuyện nà y, hà n ý trong mắt Linh Ca vẫn còn khiến Kỳ Lạc phải sợ hãi."Äược thừa tÆ°á»›ng cứu là được rồi, Linh Ca ngÆ°Æ¡i hảo hảo sống là được rồi.
Kỳ Lạc không biết nên an ủi nà ng ra sao, chỉ biết là lúc nà y nên cầm tháºt chặt tay của nà ng, "Ta biết, ngÆ°Æ¡i gạt ta, do không muốn ta tháºt sá»± đụng và o ngÆ°Æ¡i dù sao từng có chuyện nhÆ° váºy, cá»± tuyệt cùng ngÆ°á»i thân cáºn, là lý lẽ bình thÆ°á»ng, ta không trách ngÆ°Æ¡i."Linh Ca mỉm cÆ°á»i, trong lúc vui vẻ sắc mặt tá»± giá»…u không lắng,, "NgÆ°Æ¡i sai rồi...!Cha hắn cứu ta, không phải ngẫu nhiên, mà là hắn bà y cục!""Cái gì?" Kỳ Lạc không dám tin nhìn Linh Ca, Ä‘á»™t nhiên cảm thấy Linh Ca tháºt đáng thÆ°Æ¡ng, má»™t thiên kim tÆ°á»›ng phủ vốn nên được cẩm y ngá»c thá»±c, hưởng thụ cuá»™c sống, lại có trải nghiệm nhÆ° váºy, những ngÆ°á»i chà thân mà không thể tin tưởng, là m việc tà n nhẫn, nà ng của hiện tại Ä‘á»u do hỠép mà ra."NgÆ°Æ¡i cho rằng cha ta tháºt trùng hợp Ä‘i tá»›i đó cứu ta nhÆ° váºy sao? Linh Ca lạnh lùng há»i lại, "Äại ca là m việc lá»— mãng, là m ra chuyện súc sinh nhÆ° váºy, cha ta sao có thể không biết chứ? Chỉ bất quá cố ý thiết láºp ván cục, mắt lạnh nhìn đại ca vì binh quyá»n dâng ta lên giÆ°á»ng của ngÆ°á»i khác, thừa cÆ¡ há»™i huyết tẩy cả nhà tên súc sinh kia, tìm ra chứng cứ Tùy Quốc Công phủ đút lót.
Thế là mang được và ng bạc đại ca là m thất thoát vá», cÅ©ng là m cho Tùy Quốc Công phủ có ô danh chẳng tẩy nổi, binh quyá»n tá»± nhiên là tá»›i tay danh chÃnh ngôn thuáºn."Váºy ngÆ°Æ¡i trÆ°á»›c đó nói Hoà ng Thượng dá»± định đối phó các ngÆ°Æ¡i..." Kỳ Lạc bá»—ng nhiên lòng trà n đầy nghi hoặc."Có ai lại ngồi chá» chết chứ? Phủ Thừa tÆ°á»›ng Ä‘á»™c quyá»n nhiá»u năm, nếu chẳng may đổ, bất kể là ai, cÅ©ng Ä‘á»u không có kết quả tốt.
Linh Ca bình tÄ©nh nhìn, "Cho nên binh quyá»n nhất định phải nắm chắc, chúng ta sai ở đâu chứ? Có lẽ ta chỉ sai khi được sinh ra ở thá»i đại nà y, ở trong trong phủ Thừa tÆ°á»›ng băng lãnh nà y, sai cÅ©ng ở thân pháºn nữ nhi, chỉ có thể theo cha và huynh đệ cuốn và o hết thảy âm mÆ°u nÆ¡i triá»u đình, hai tay dÃnh đầy huyết tinh lại không thể tá»± ká»m chế được!""Linh Ca." ThÆ°Æ¡ng tiếc trong lòng, ngà y cà ng Ä‘áºm, Kỳ Lạc không đợi Linh Ca mở miệng, đã ôm lấy hai gò má nà ng, nhìn tháºt sâu và o đôi mắt đẫm lệ của nà ng, "Ta mặc kệ bao nhiêu ngÆ°á»i nói ngÆ°Æ¡i là tà n nhẫn nữ tá», ta chỉ biết, ngÆ°Æ¡i là má»™t nữ tỠđáng thÆ°Æ¡ng, ta lại...""Ta không quan tâm ngÆ°á»i khác nói vá» ta ra sao, ta chỉ cần má»™t mình ngÆ°Æ¡i thôi! Ở trên thế gian nà y, ta chỉ có ngÆ°Æ¡i, tháºt chỉ có ngÆ°Æ¡i!" Linh Ca cÅ©ng ôm lấy mặt Kỳ Lạc, Ä‘á»™t nhiên hôn lên môi Kỳ Lạc.Tâm, cuồng loạn bắt đầu nhảy lên, Kỳ Lạc ôm chặt Linh Ca, đáp lại nụ hôn đầy run rẩy của Linh Ca.Nếu nhÆ° qua hồi ức là má»™t mảng băng kết, thì sá»± xuất hiện của Kỳ Lạc chÃnh là ánh ban mai duy nhất giúp tảng băng trong lòng Linh Ca tan chảy..