- Trang chủ
- Tái Kiến Lan Lăng
- ChÆ°Æ¡ng 53: 53: Gò Má Ãnh Hồng
Tác giả:
Sắc trá»i dần dần tối, trong rừng ráºm dÆ°á»›i núi đá hiện lên ánh lá»a, Äáºu Ảnh cùng Kỳ Lạc run rẩy tá»›i gần đống lá»a, hai gò má đã bị cóng đến phát xanh."Äáºu...!Äáºu cô nÆ°Æ¡ng, ngÆ°Æ¡i...!NgÆ°Æ¡i vẫn nên mang quần áo Æ°á»›t cởi...hÆ¡ cho khô...!Kỳ Lạc run rẩy mở miệng, run rẩy đứng lên, "Ta...!Ta cam Ä‘oan sẽ không xem ngÆ°Æ¡i...Äáºu Ảnh chần chá» nhìn Kỳ Lạc, "Váºy...!Váºy ngÆ°Æ¡i không sợ lạnh à ?"Kỳ Lạc khó khăn giáºt giáºt môi, nói: "Ta...!Ta có thể chống cá»± ở...!Hắt xì!" Nói xong, đã nhịn không được hắt xì hÆ¡i má»™t cái tháºt to.Äáºu Ảnh đứng lên, tóm lấy áo giáp của nà ng, NgÆ°Æ¡i tháºt...!Tháºt sá»± là kỳ quái, rõ rà ng...!Äá»u toà n thân Æ°á»›t đẫm...!NgÆ°Æ¡i còn mặc loại nà y...!Băng lãnh áo giáp...!Nếu là cảm mạo...!Ta chá»— nà y nhÆ°ng không có dược liệu cứu ngÆ°Æ¡i."Kỳ Lạc khó xá» mà cúi đầu nhìn mình má»™t chút, rung Ä‘á»™ng Ä‘em áo giáp cởi xuống, ném sang má»™t bên, "Äáºu...!Äáºu cô nÆ°Æ¡ng dạy rất đúng...!Ta...!Ta không thể cảm mạo..."Cảm...mạo? Äáºu Ảnh bối rối nhìn Kỳ Lạc.Kỳ Lạc hoảng sợ tiếp lá»i nói: "NÆ¡i nà y...!Gá»i là bệnh thÆ°Æ¡ng hà n Ä‘i..."Äáºu Ảnh nhÃu mà y muốn Ä‘Æ°a tay giúp Kỳ Lạc bắt mạch, "NgÆ°Æ¡i...!Äể cho ta bắt mạch liá»n biết."Kỳ Lạc hoảng sợ lui ra phÃa sau má»™t bÆ°á»›c, "Äừng...!Äừng...!Nam nữ thụ thụ bất thân..."Äáºu Ảnh buồn cÆ°á»i, lại má»™t lần nữa xem kỹ Kỳ Lạc trÆ°á»›c mắt, tuấn lãng có thừa, tuy nhiên lại chân chất đến đáng yêu, không khá»i sinh ra má»™t số hảo cảm, "Lá»i nà y nên ta nói...!Má»›i phải chứ.."Kỳ Lạc Ä‘á» mặt lên, sắc thanh bạch trên mặt phá lệ rõ rà ng, "Ta...!Ta vẫn là đứng xa má»™t chút thì tốt hÆ¡n.Äáºu Ảnh nhẹ nhà ng than thở, "Ta rốt cuá»™c minh bạch vì sao VÅ© Văn Linh Ca muốn giữ ngÆ°Æ¡i ở bên cạnh bằng má»i thủ Ä‘oạn.Kỳ Lạc khẽ giáºt mình, "NgÆ°Æ¡i nói cái gì?"Äáºu Ảnh nghiêm mặt nhìn Kỳ Lạc, "NgÆ°Æ¡i tháºt...!Muốn biết?"Kỳ Lạc gáºt đầu, "Äến tá»™t cùng Linh Ca vì sao lại muốn giết ngÆ°Æ¡i, ngÆ°Æ¡i đến cùng biết chuyện gì hả?Äáºu Ảnh lại lắc đầu, "Nếu để cho ngÆ°Æ¡i thấy rõ chân diện mục của VÅ© Văn Linh Ca, ngÆ°Æ¡i...!Sẽ không Ä‘au lòng à ?"Kỳ Lạc chần chá», nhăn nhăn mi tâm, "Ta...!Ta không biết...!Ta..."Má»™t chữ tình nà y, thân ngÆ°Æ¡i đã ở trong đó, lại không thấy rõ lòng của mình sao? Äáºu Ảnh nhÆ° có Ä‘iá»u suy tÆ° lắc đầu, "Ta Ä‘á»™t nhiên cảm giác được, có lẽ ngÆ°Æ¡i nói cÅ©ng đúng, nếu ngÆ°Æ¡i có thể thay đổi VÅ© Văn Linh Ca, so vá»›i để ngÆ°Æ¡i cùng nà ng đối láºp thì sẽ tốt hÆ¡n.""Ta đối láºp vá»›i nà ng? Kỳ Lạc kinh hãi, "Sao có thể...""Có chút chân tÆ°á»›ng, phải xem ngÆ°Æ¡i có nguyện ý tiếp nháºn hay không.
Äáºu Ảnh cảnh giác nhìn rừng ráºm chung quanh, Ä‘á»™t nhiên xÃch lại gần tai Kỳ Lạc, nói mấy câu, rồi lui vá» sau má»™t bÆ°á»›c, "Nếu có má»™t ngà y, ngÆ°Æ¡i muốn biết chân tÆ°á»›ng, có thể đến đó tìm ta.""Äược." Kỳ Lạc do dá»± gáºt đầu, "Ta không muốn cùng Linh Ca đối láºp, ta tin tưởng nà ng tháºt ra là ngÆ°á»i tốt..." Äang khi nói chuyện, Kỳ Lạc hồn nhiên quên Ä‘i rét lạnh trên ngÆ°á»i, chỉ cảm thấy má»™t trái tim ấm áp, "Nà ng không giống Tá» Dạ, không tin ta, chà Ãt ta biết má»—i má»™t câu nói mà ta nói, nà ng Ä‘á»u tin tưởng."Äáºu Ảnh ngÆ¡ ngác nhìn mặt Kỳ Lạc, "Có lẽ, nà ng thÃch ngÆ°Æ¡i ở Ä‘iá»m nà y."Äúng rồi,nhắc tá»›i Tá» Dạ..." Kỳ Lạc vừa định nói tiếp, đã giáºt mình khi rừng ráºm sau lÆ°ng truyá»n đến tiếng vang khác thÆ°á»ng, vá»™i và ng bảo há»™ Äáºu Ảnh ở sau lÆ°ng, "Äáºu cô nÆ°Æ¡ng, ngÆ°Æ¡i yên tâm, có ta ở đây, sẽ không để cho bá»n há» là m ngÆ°Æ¡i bị thÆ°Æ¡ng!Äáºu Ảnh nhịn cÆ°á»i không được, cÅ©ng không trả lá»i, chỉ nhìn bóng lÆ°ng Kỳ Lạc tháºt sâu, nói thầm: "NgÆ°Æ¡i...!Má»™t nam tá» Ä‘Æ¡n giản, tinh khiết chân thà nh, mà Lạc Tá» Dạ lại vứt bá» ngÆ°Æ¡i theo tên hồ ly Cao TrÆ°á»ng Cung kia, không biết sau nà y có hối háºn hay không? Tên hồ ly kia luôn luôn để cho ngÆ°á»i ta nhìn không thấu tâm tÆ°, tất nhiên sẽ không dá»… dà ng lá»t và o kế sách của VÅ© Văn Linh Ca, Lạc Tá» Dạ hẳn là sẽ vô sá»±...!VÅ© Văn Linh Ca gặp gỡ ngÆ°Æ¡i, có lẽ là cÆ¡ há»™i cuối cùng cho nà ng quay đầu là bá»...!Thầy thuốc có thể chữa thân, mà khó cứu tâm, nếu ngÆ°Æ¡i có thể khiến tâm VÅ© Văn Linh Ca không còn trà n ngáºp giết chóc, tốt hÆ¡n cả việc ta cứu trăm ngÆ°á»i...""HÆ°u!"Má»™t mÅ©i tên bắn lén phóng tá»›i, Kỳ Lạc giữ chặt tay Äáºu Ảnh, tránh và o má»™t bên thạch đá, bảo vệ Äáºu Ảnh, "Cẩn tháºn!"Äáºu Ảnh bá»—ng nhiên cùng nà ng gần trong gang tấc, y phục ẩm Æ°á»›t ká» nhau, không khá»i vì váºy mà tâm bá»—ng nhiên nhảy má»™t cái, không tá»± giác mà đỠmặt, vô ý thức đẩy trúng lồng ngá»±c Kỳ Lạc, sau đó hÆ¡i khá»±ng lại rồi hoảng sợ rút tay trở vá», "Ta..."Kỳ Lạc trông thấy nét Ä‘á» á»ng trên mặt nà ng, sau khi xê dịch, có chút kéo dà i khoảng cách, Không...không sao..."NgÆ°Æ¡i lo lắng đằng sau kìa! Äáºu Ảnh lấy lại bình tÄ©nh, chỉ nhìn thấy sát thủ áo Ä‘en đã lÆ°á»›t ra khá»i rừng ráºm.Kỳ Lạc xoay ngÆ°á»i sang chá»— khác, lÆ°ng dán lên ngÆ°á»i Äáºu Ảnh, nói: "Có ta là m lá chắn,, ta tin tưởng bá»n há» không dám Ä‘á»™ng tá»›i ngÆ°Æ¡i.""Thế nhÆ°ng ta cÅ©ng không trốn thoát được." Äáºu Ảnh ý thức được Ä‘iểm nà y, không khá»i hÃt và o má»™t hÆ¡i."Vù vù!"Và i tiếng phi tiá»…n vang lên, sát thủ áo Ä‘en Ä‘ang lao tá»›i láºp tức bá» mạng trong loạn tiá»…n."Kỳ lang!" Nữ tỠáo lông trắng từ trong rừng ráºm Ä‘i đầu vá»t ra, lo lắng vạn phần vá»t tá»›i trÆ°á»›c mặt Kỳ Lạc, ôm chặt lấy Kỳ Lạc, "NgÆ°Æ¡i là m ta lo lắng sắp chết rồi nà y!"Mạt tÆ°á»›ng bất tà i không bảo há»™ được Quáºn mã gia, má»i Quáºn mã gia trách phạt." Gia tÆ°á»›ng Phủ Thừa tÆ°á»›ng nhao nhao quỳ xuống đất."Linh Ca, cẩn tháºn bị cảm lạnh, y phục ta..." Kỳ Lạc nhẹ nhà ng đẩy Linh Ca ra, trong mắt có mấy phần phức tạp và thÆ°Æ¡ng tiếc hà o quang, "Ta không sao, có phải Ä‘áºu cô nÆ°Æ¡ng cÅ©ng có thể bình yên hay không?Linh Ca cÆ°á»i gáºt đầu, "Hôm nay có binh sÄ© ở quân doanh ngoà i thà nh đến tÆ°á»›ng phủ báo tin, nói ngÆ°Æ¡i bị ngÆ°á»i áo Ä‘en ám sát, ta liá»n vá»™i gấp mang binh Ä‘i ra ngoà i tìm ngÆ°Æ¡i...!Chắc là đáºu cô nÆ°Æ¡ng lại cứu ngÆ°Æ¡i má»™t lần a? Xem ra ta lại thiếu Ä‘áºu cô nÆ°Æ¡ng má»™t nhân tình." Nói xong, Linh Ca trà n đầy thâm ý nhìn vá» phÃa Äáºu Ảnh, muốn từ nét mặt của nà ng nhìn ra đến tá»™t cùng nà ng nói bao nhiêu lá»i cho Kỳ Lạc nghe.Äáºu Ảnh khoát tay áo, nói: "Ta biết ta hiện tại tốt nhất không nên nói lá»i nà o, ta chỉ là má»™t lang trung trong giang hồ tháºt sá»± là không quen ở tÆ°á»›ng phủ của ngÆ°Æ¡i, cho nên cáo từ.
Nói xong, hai tay Äáºu Ảnh ôm quyá»n, cÆ°á»i má»™t tiếng vá»›i Kỳ Lạc, "Nhá»› kỹ chuyện ta nói vá»›i ngÆ°Æ¡i, kỳ công tá», ta hy vá»ng có thể trông thấy ngÆ°Æ¡i, cÅ©ng hi vá»ng rốt cuá»™c ngÆ°Æ¡i sẽ không biến mất.Câu nói nà y khiên Kỳ Lạc không hiểu ra sao, "Cái gì?""Cáo từ!" Äáºu Ảnh quay ngÆ°á»i lÆ°á»›t và o rừng ráºm, biến mất trong rừng ráºm."Äáºu cô nÆ°Æ¡ng..." Linh Ca hÃt má»™t hÆ¡i, quay đầu nhìn Kỳ Lạc tháºt sâu, không đợi Kỳ Lạc mở miệng há»i, Linh Ca đã mở miệng nói trÆ°á»›c: "Kỳ lang, ngÆ°Æ¡i có phải tưởng rằng ta phái ngÆ°á»i truy sát Ä‘áºu cô nÆ°Æ¡ng hay không?"Kỳ Lạc bình tÄ©nh nhìn nà ng, nói: "Ta hi vá»ng không phải ngÆ°Æ¡i."Linh Ca lắc đầu, "NgÆ°Æ¡i tháºt trách lầm ta, ta là m sao lại đối vá»›i ân nhân cứu mạng mà xuống tay chứ? Nói xong, Linh Ca mệnh lệnh bá»n gia tÆ°á»›ng Ä‘i lục soát má»™t thi thể của mấy tên sát thủ áo Ä‘en vừa má»›i tuyệt khÃ, "Ta tin tưởng trên ngÆ°á»i bá»n há» sẽ nói cho ngÆ°Æ¡i biết đáp án."Kỳ Lạc vẫn không nhúc nhÃch nhìn Linh Ca, muốn xem ra nà ng đến tá»™t cùng Ä‘ang giả vá», hay quả tháºt vô tá»™i."Hồi quáºn chúa, chúng ta tìm được cái nà y! Má»™t tên gia tÆ°á»›ng bá»—ng nhiên kinh hô má»™t tiếng, mang lệnh bà i cầm trong tay dâng lên cho Linh Ca, không quên bà n giao má»™t câu, "Lệnh bà i nà y chỉ có thị vệ ná»™i cung má»›i có."Kỳ Lạc khó hiểu nói: "Có ý tứ gì?"Linh Ca buồn bã cÆ°á»i nói: "Kỳ lang, ngÆ°Æ¡i không tin ta sao? Từ khi bắt đầu, ta đã nói qua vá»›i ngÆ°Æ¡i, Hoà ng Thượng vẫn muốn vặn ngã phủ Thừa tÆ°á»›ng chúng ta, ngÆ°Æ¡i đã nắm binh quyá»n, tá»± nhiên là muốn lôi kéo ngÆ°Æ¡i, phÆ°Æ¡ng pháp tốt nhất, chÃnh là khiến vợ chồng chúng ta ly tâm a."Thân thể Kỳ Lạc chấn Ä‘á»™ng, "Lúc trÆ°á»›c vì cái gì hắn còn muốn chỉ hôn bắt chúng ta lấy nhau chứ?Linh Ca lắc đầu cÆ°á»i khổ, "TrÆ°á»›c tiên phải ở trÆ°á»›c mặt bách tÃnh giả bá»™ là m ngÆ°á»i tốt, lại âm thầm phá hÆ° chuyện của chúng ta, để ngÆ°Æ¡i phụ sá»± cho hắn, quay giáo giúp hắn, loại đế vÆ°Æ¡ng quyá»n mÆ°u nà y ngÆ°Æ¡i chẳng lẽ nhìn mà đoán không ra sao?""Linh Ca..." Kỳ Lạc mệt má»i lắc đầu, "Ta không thÃch cuá»™c sống nhÆ° váºy.""Ta cÅ©ng không thÃch..." Linh Ca ngá»a đầu nhìn Kỳ Lạc, đã lệ quang đầy mặt,, "NgÆ°Æ¡i trúng kế không còn tin ta, váºy thá»i gian sau nà y của ta, so vá»›i địa ngục còn thảm hÆ¡n, ngÆ°Æ¡i tháºt cam lòng à ? Nói xong, Linh Ca đã chui và o lòng Kỳ Lạc, liên tục nức nở."Linh Ca, chúng ta vá» nhà ." Hai tay Kỳ Lạc vá»™i ôm lấy thân thể nà ng, "Mặc kệ hôm nay hay trÆ°á»›c đó xảy ra chuyện gì, ta hi vá»ng, ta có thể khiến ngÆ°Æ¡i hạnh phúc.""Kỳ lang..." Linh Ca chát chát cÆ°á»i cÆ°á»i, dù cho Kỳ Lạc giá» phút nà y giống nhÆ° khối băng, thế nhÆ°ng là trong lòng ấm áp đủ để cho Linh Ca cảm thấy thá»a mãn, cà ng dùng sức ôm chặt eo Kỳ Lạc, "Không cần hoà i nghi ta...!Ta chỉ có ngÆ°Æ¡i..."Tâm Kỳ Lạc run lên, có chút chua chua, "Ta cÅ©ng giống váºy, chỉ có ngÆ°Æ¡i."Lần thứ nhất Linh Ca mỉm cÆ°á»i từ đáy lòng, "Äược...!Chúng ta vá» nhà ."Kỳ Lạc còn có thể nói lá»i nhÆ° váºy, còn có thể tiếp nháºn nà ng nhÆ° váºy, chỉ có thể chứng minh Äáºu Ảnh cÅ©ng không có Ä‘em chuyện nà ng biết toà n bá»™ nói cho Kỳ Lạc nghe, mặc dù nhất thá»i không rõ Äáºu Ảnh đến tá»™t cùng muốn là m gì, Linh Ca chỉ biết là , nữ tá» nà y, không thể lại lÆ°u.Chiêu bá» xe giữ tÆ°á»›ng nà y, chỉ có thể qua mặt Kỳ Lạc trong nhất thá»i, lại không thể cam Ä‘oan nà ng vÄ©nh viá»…n không biết chân tÆ°á»›ng, cho nên, đôi tay nà y khó mà sạch sẽ lại được.Linh Ca âm thầm thủ thế chỉ và o hÆ°á»›ng rừng ráºm, nặng ná» thở dà i, xem ra tối nay chỉ có thể dùng hiểm chiêu thôi.Trở lại tÆ°á»›ng phủ, tắm rá»a thay quần áo xong, Kỳ Lạc ăn cÆ¡m tối xong, trà n đầy tâm sá»± trở vá» phòng.Có lẽ truy sát Äáºu Ảnh là hiểu lầm, váºy chuyện Äáºu Ảnh từng Ä‘á» cáºp qua, đêm Ä‘á»™ng phòng kia đến tá»™t cùng có phải đã tháºt sá»± xảy ra hay không?Kỳ Lạc ẩn ẩn cảm thấy, giữa nà ng cùng Linh Ca, cuối cùng sẽ phát sinh chuyện rất đáng sợ.Kỳ Lạc vừa đóng kỹ cá»a lại, liá»n cảm giác áo má»ng có má»™t mảnh ấm áp, đã bị Linh Ca ôm chặt lấy thân thể."Linh Ca...!NgÆ°Æ¡i..." Kỳ Lạc Ä‘á» mặt lên, có chút không quen Linh Ca là m thế nà y.Linh Ca vẫn nhÆ° cÅ© ôm Kỳ Lạc tháºt chặt, "Kỳ lang, ngÆ°Æ¡i biết không? Ta tháºt là sợ..."Kỳ Lạc xoay ngÆ°á»i qua, hai tay vịn hai vai Linh Ca, cÆ°á»i nói: "NgÆ°Æ¡i sợ cái gì chứ?"Linh Ca ngÆ°á»›c mắt nhìn Kỳ Lạc, đôi mắt nhÆ° nhược thủy, lệ quang nổi lên, "Ta có má»™t việc, má»™t má»±c không dám nói vá»›i ngÆ°Æ¡i.""Chuyện gì?"Linh Ca cắn cắn môi dÆ°á»›i, cúi đầu xuống, "Ta sợ có má»™t ngà y, ngÆ°Æ¡i sẽ tin lá»i của ngÆ°á»i khác, không còn để ý ta."Kỳ Lạc hÃt má»™t hÆ¡i, Nói gì váºy hả?Linh Ca tá»± giá»…u cÆ°á»i má»™t tiếng, "Ta không muốn, không muốn là m nữ tá» tà n nhẫn nhÆ° bá»n há» nói, thế nhÆ°ng...!Ta không có lá»±a chá»n..." Nói xong, Linh Ca dán sát và o ngá»±c Kỳ Lạc, "Vợ chồng quý ở chá»— thẳng thắn, ta nghÄ© ta nên nói vá»›i ngÆ°Æ¡i, chỉ hy vá»ng...!NgÆ°Æ¡i sẽ không ghét bá» ta..."Kỳ Lạc cảm giác được nà ng Ä‘ang run rẩy, nắm chặt hai tay của nà ng, Ä‘i tá»›i bên giÆ°á»ng, "Bên ngoà i lạnh.
Chúng ta vẫn nên lên giÆ°á»ng ủ chăn hẵn nói.