- Trang chủ
- Tái Kiến Lan Lăng
- ChÆ°Æ¡ng 52: 52: Nháºp Sông Băng
Tác giả:
"SÆ° đệ, ngÆ°Æ¡i Ä‘i tìm Äại sÆ° huynh trÆ°á»›c, còn nhá»› nÆ¡i ta nói vá»›i ngÆ°Æ¡i không? Äáºu Ảnh lôi kéo sÆ° đệ lách và o ngõ hẻm, thấp giá»ng nói vá»›i sÆ° đệ.SÆ° đệ vá»™i vã gáºt đầu, "Thất sÆ° tá»· ngÆ°Æ¡i thì sao?""Ta Ä‘i tìm má»™t ngÆ°á»i, sau khi là m xong, liá»n tá»›i tìm các ngÆ°Æ¡i!" Äáºu Ảnh nói xong, lại nói thêm má»™t câu, "Yên tâm, tránh những thị vệ nà y, ta vẫn có biện pháp, huống hồ ta hiểu rõ nÆ¡i nà o tuyệt đối an toà n.""Váºy ta ở chá»— Äại sÆ° huynh chá» ngÆ°Æ¡i!" SÆ° đệ biết nói thêm gì Ä‘i nữa, sẽ cà ng ngà y cà ng nguy hiểm, cho nên gáºt đầu cẩn tháºn chạy Ä‘i nÆ¡i nên tá»›i.Äáºu Ảnh hút má»™t hÆ¡i tháºt sâu, "Hồ ly a hồ ly, nguy cÆ¡ của ngÆ°Æ¡i lần nà y hiểm hÆ¡n rồi đấy.
Nghiêng ngÆ°á»i nhìn má»™t chút Ä‘á»™ng tÄ©nh trên Ä‘Æ°á»ng, Äáºu Ảnh cẩn tháºn kiếm Ä‘Æ°á»ng ra khá»i thà nh, Ä‘i tá»›i chá»— quân doanh của Kỳ Lạc."Giết! Giết! Giết!"Trống tráºn Quân doanh gióng lên, tiếng la giết không dứt, Äáºu Ảnh biết, đây là thá»i Ä‘iểm luyện công buổi sáng của tÆ°á»›ng sÄ©.Lén xông và o quân doanh, vốn là tá»™i lá»›n, thế nhÆ°ng chuyện đã tá»›i nÆ°á»›c nà y, cÅ©ng không lo được nhiá»u nhÆ° váºy.
Äáºu Ảnh hút má»™t hÆ¡i tháºt sâu, phóng vá» phÃa quân doanh viên môn."Kẻ đến là ai! Dám can đảm lén xông và o quân doanh!" TÆ°á»›ng sÄ© thủ vệ gầm thét má»™t tiếng, đã rút kiếm ra nghênh tiếp,NgÆ°á»i đâu! Bắt ả lại!"Ta có chuyện quan trá»ng cầu kiến kỳ phò mã! Mong rằng quân gia cho thông truyá»n!" Äáºu Ảnh cầu xin binh tÆ°á»›ng ná»,, "Quân gia, van cầu các ngÆ°Æ¡i!""Quân doanh trá»ng địa, không thể để nữ tá» Ä‘i và o!" Thủ vệ tÆ°á»›ng sÄ© lá»›n tiếng quát, "Bản tÆ°á»›ng vẫn là khuyên ngÆ°Æ¡i trở vá» Ä‘i." Nói xong, ra hiệu tÆ°á»›ng sÄ© hai bên buông Äáºu Ảnh ra, "Nữ nhân gia vẫn đừng nên tùy ý tá»›i đây, để tránh dÆ¡ bẩn thanh danh.""Ta hôm nay vô luáºn nhÆ° thế nà o cÅ©ng phải gặp được hắn!! Äắc tá»™i!" Äáºu Ảnh thừa dịp tiểu binh bên cạnh còn chÆ°a kịp phản ứng, bá»—ng nhiên xuất thủ tÆ°á»›c mất bá»™i kiếm của ý, má»™t bÆ°á»›c giết ra, bách khai thủ vệ tÆ°á»›ng sÄ© tả hữu, đã bÆ°á»›c và o viên môn."Lén xông và o quân doanh, giết không tha!" Thủ vệ tÆ°á»›ng sÄ© phẫn ná»™ quát, "Cung tiá»…n thủ chuẩn bị!"Äáºu Ảnh cảnh giác nghiêng ngÆ°á»i, bay vụt tá»›i võ Ä‘Ã i, lá»±c chân không dám chần chá» má»™t Ä‘iểm, đã vá»t ra xa mấy trượng."Bắn!" Thủ vệ tÆ°á»›ng sÄ© vung tay lên.Cung tiá»…n sau lÆ°ng "SÆ°u sÆ°u" bắn tá»›i,, Äáºu Ảnh âm thầm cắn răng, giÆ¡ kiếm che ngá»±c, bÆ°á»›c nhanh vá» phÃa võ Ä‘Ã i mấy bÆ°á»›c.
"Coi chừng!" Äá»™t nhiên, má»™t tấm chắn ra hiện sau lÆ°ng Äáºu Ảnh, Äáºu Ảnh kinh ngạc nhìn thấy má»™t vị hắc giáp thiếu niên chấp giáp vì nà ng chặn mÅ©i tên sau lÆ°ng."Kỳ...!Kỳ..." Äáºu Ảnh chÆ°a tỉnh hồn mà nhìn ngÆ°á»i chắn dùm nà ng, thoải mái thở má»™t hÆ¡i, "Còn may là ngÆ°Æ¡i xuất hiện, nếu không ta tháºt sẽ thà nh con nhÃm."Kỳ Lạc thoải mái thở,, ra hiệu cung tiá»…n thủ đằng sau buông trÆ°á»ng cung xuống,, nói: "Không nên Ä‘á»™ng thủ, Ä‘áºu cô nÆ°Æ¡ng không phải ngÆ°á»i xấu.""Thế nhÆ°ng Quáºn mã gia, quân doanh trá»ng địa, là không cho phép nữ tá» tiến và o!" Thủ vệ tÆ°á»›ng sÄ© gấp giá»ng phản bác, "Nà ng đã phạm quy, phải bị quân pháp xá» trÃ!"Kỳ Lạc nhÃu mà y khoát tay, "Nhìn bá»™ dáng nà ng,, khẳng định là có việc gấp tìm ta, ta tin tưởng sá»± tình có nguyên nhân, trÆ°á»›c há»i rõ rồi nói sau." Nói xong, Kỳ Lạc đối vá»›i tÆ°á»›ng sÄ© thao luyện trên võ Ä‘Ã i sau lÆ°ng phân phó và i câu, Ä‘i đến trÆ°á»›c ngÆ°á»i Äáºu Ảnh "Äáºu cô nÆ°Æ¡ng, quân doanh trá»ng địa, ngÆ°Æ¡i không tiện ở lâu, cho nên chúng ta vẫn nên ra khá»i quân doanh nói chuyện Ä‘i.""Äược." Äáºu Ảnh quăng bá»™i kiếm cầm trong tay Ä‘i, theo Kỳ Lạc Ä‘i ra quân doanh.Kỳ Lạc nhìn thủ vệ tÆ°á»›ng sÄ© trÆ°á»›c viên môn lòng trà n đầy không phục, quay đầu nhìn Äáºu Ảnh, "Äáºu cô nÆ°Æ¡ng vá» sau cÅ©ng không nên lá»— mãng nhÆ° thế, để tránh đả thÆ°Æ¡ng tÃnh mệnh."Äáºu Ảnh chát chát cÆ°á»i má»™t tiếng, "Dù cho ta hôm nay không xông quân doanh, cÅ©ng chÆ°a chắc có thể bình yên sống lâu mấy ngà y."Kỳ Lạc không rõ ý của Äáºu Ảnh, "Cái gì nói?"Äáºu Ảnh nhìn đôi mắt thanh tịnh của Kỳ Lạc, có chút tiếc háºn, "NgÆ°Æ¡i tháºt sá»± là ngốc nam tá» hiếm thấy trên thế gian, hà ng đêm cùng xà hạt[1] ngủ chung, cÅ©ng không cảm thấy sợ hãi?""Sợ cái gì?" Kỳ Lạc cà ng không rõ.Äáºu Ảnh chần chá» nhìn thoáng qua tÆ°á»›ng sÄ© thủ vệ lôi kéo Kỳ Lạc, "Chúng ta vừa Ä‘i vừa nói.Kỳ Lạc gáºt đầu, "Chúng ta đến phÃa trÆ°á»›c nói chút.Hai ngÆ°á»i cùng Ä‘i đến bá» sông nhá» bị băng phong, Äáºu Ảnh bình tÄ©nh nhìn Kỳ Lạc, "Kỳ công tá», VÅ© Văn Linh Ca không phải ngÆ°á»i tốt, ta vẫn khuyên ngÆ°Æ¡i sá»›m rá»i Ä‘i nà ng thì tốt hÆ¡n.Kỳ Lạc sững sá», "Äáºu cô nÆ°Æ¡ng?"Äáºu Ảnh gáºt đầu, "Kỳ công tá», ngÆ°Æ¡i chẳng lẽ không có nghe qua những ngÆ°á»i khác nói VÅ© Văn Linh Ca tà n nhẫn thế nà o sao?Kỳ Lạc hÃt má»™t hÆ¡i, gáºt đầu nói: "Ta nghe qua, chỉ là có chút không tin.
Bởi vì Linh Ca đối vá»›i ta rất tốt.Tốt tháºt hay tốt giả ngÆ°Æ¡i cÅ©ng không biết à ? Äáºu Ảnh nhìn Kỳ Lạc, gÆ°Æ¡ng mặt nà y lá»™ ra vẻ tuấn tú trắng ngần, cả ngÆ°á»i Kỳ Lạc tá»a ra loại khà chất giống nhÆ° Tiên quan trên trá»i, thanh tịnh đến là m cho lòng ngÆ°á»i an —— âm thầm lại hÃt má»™t hÆ¡i, má»™t ngÆ°á»i thuần lÆ°Æ¡ng nhÆ° thế nếu lại bị xà hạt nữ tá» kia lừa gạt tiếp, sá»›m muá»™n gì có má»™t ngà y lầm Ä‘Æ°á»ng lạc lối, Ä‘i và o ngõ cụt không cách nà o quay đầu được.Kỳ Lạc nghiêm túc nhìn Äáºu Ảnh, "Ta mặc kệ là tháºt hay là giả, cÅ©ng mặc kệ nà ng trÆ°á»›c kia ra sao...!Ta tin tưởng, ta có thể là m cho nà ng thay đổi, có thể là m cho nà ng sống hạnh phúc.
Äáºu cô nÆ°Æ¡ng, nếu hôm nay ngÆ°Æ¡i đến, là vì nói cho ta biết Linh Ca của trÆ°á»›c kia rất tệ, ta chỉ có thể nói, ta đã biết.""Kỳ Lạc." Äáºu Ảnh thất vá»ng lắc đầu, "Nếu nà ng mãi mãi cÅ©ng không thay đổi thì sao? NgÆ°Æ¡i cÅ©ng nguyện ý theo nà ng là m cà n sao?Kỳ Lạc sững sá», cuối cùng hút má»™t hÆ¡i tháºt sâu, gáºt đầu nói: "Ta đã đối vá»›i nà ng ra sao, thì phải có trách nhiệm vá»›i nà ng, ta sẽ thay đổi nà ng, ta cÅ©ng tin tưởng, chỉ cần dùng tâm, nà ng sẽ thà nh ngÆ°á»i tốt."Trách nhiệm? Äáºu Ảnh giáºt mình, "Các ngÆ°Æ¡i tháºt...!VÅ© Văn Linh Ca tháºt nguyện ý cho ngÆ°Æ¡i?"Kỳ Lạc gáºt đầu, "Äêm tân hôn, ta...""NgÆ°Æ¡i chắc chắn chứ?" Äáºu Ảnh từ sá»± chần chá» của Kỳ Lạc tá»±a hồ cảm giác được cái gì, "Nà ng xuất thân hoà ng thân, trên cánh tay tá»± nhiên sẽ có thủ cung sa, nếu hai ngÆ°Æ¡i tháºt đã nhÆ° váºy, thủ cung sa kia tất nhiên sẽ không còn, ngÆ°Æ¡i đã thấy qua chÆ°a?Kỳ Lạc sững sá», "Thủ cung sa? Ta tháºt không có chú ý."Äáºu Ảnh nhịn không được duá»—i ngón tay chỉ vô đầu Kỳ Lạc, "Ta nói ngÆ°Æ¡i đại nam nhân nà y, ngay cả đụng hay chÆ°a đụng thê tá» của mình cÅ©ng không biết a? Từ đêm Ä‘á»™ng phòng dạ đến hôm nay, đã qua má»™t tháng nhiá»u, chẳng lẽ sau đó các ngÆ°Æ¡i chÆ°a từng..." Cuối cùng vẫn nhịn không được gÆ°Æ¡ng mặt Ä‘á» lên, Äáºu Ảnh phát hiện câu há»i nà y cÅ©ng hÆ¡i khó há»i má»™t chút.Mặt Kỳ Lạc bá»—ng nhiên Ä‘á» lên, "Ta...!Ta...!Ta cÅ©ng không phải sắc quá»·...""NgÆ°Æ¡i nha!" Äáºu Ảnh nhịn không được cÆ°á»i lên, "Có đôi khi cÅ©ng ngây ngô đến đáng yêu, chỉ là ngÆ°Æ¡i gặp phải VÅ© Văn Linh Ca, tháºt không biết là nà ng may mắn, hay là ngÆ°Æ¡i gặp há»a nữa?"Kỳ Lạc đắng chát cÆ°á»i má»™t tiếng, "Ngay cả ngÆ°Æ¡i cÅ©ng cảm thấy ta khá»? Bất quá đúng là váºy, nếu ta không ngốc, có lẽ Tá» Dạ sẽ không..." Tiếng nói bá»—ng nhiên dừng lại, Kỳ Lạc thở dà i, "Không phải ta, cuối cùng cÅ©ng không phải ta, ta chỉ tá»± trách mình trÆ°á»›c đó tháºt quá ngu ngốc.""Äúng rồi, Lạc Tá» Dạ lần nà y..." Äáºu Ảnh còn chÆ°a nói xong, kinh ngạc kéo Kỳ Lạc má»™t phát, "Cẩn tháºn sau lÆ°ng!" Vừa má»›i nói xong, cảnh giác nhìn thấy hÆ¡n mÆ°á»i tên sát thủ áo Ä‘en xuất hiện, "Quả nhiên đến rồi!""Các ngÆ°Æ¡i muốn là m gì?" Kỳ Lạc Ä‘á»™ng thân ngăn trÆ°á»›c ngÆ°á»i Äáºu Ảnh, rồi há»i Äáºu Ảnh, "Äến tá»™t cùng chuyện gì xảy ra?""Kỳ Lạc, nếu ngÆ°Æ¡i tin ta, liá»n Ä‘i vá»›i ta tá»›i má»™t nÆ¡i, ta cam Ä‘oan hết thảy chân tÆ°á»›ng Ä‘á»u sẽ rõ rà ng!" Äáºu Ảnh vá»™i và ng nói xong, liá»n quay nhìn hÆ¡n mÆ°á»i tên sát thủ áo Ä‘en, "TrÆ°á»›c mắt quan trá»ng nhất chÃnh là sống sót."Giết Äáºu Ảnh! Không được đả thÆ°Æ¡ng Kỳ Lạc!" Má»™t tên sát thủ áo Ä‘en ném má»™t câu ra ngoà i đại Ä‘ao sáng lắc lÆ° vung vẩy bổ vá» phÃa Kỳ Lạc."Xin lá»—i!" Äáºu Ảnh Ä‘á»™t nhiên quát nhẹ má»™t tiếng, bắt lấy tay Kỳ Lạc, để Kỳ Lạc há»™ trÆ°á»›c ngÆ°á»i nà ng, "Ta không thể chết, cho nên hy vá»ng Kỳ Lạc ngÆ°Æ¡i có thể là m lá chắn cho ta!"NgÆ°Æ¡i..." Kỳ Lạc vừa định giãy dụa, lưỡi Ä‘ao sắp rÆ¡i xuống hai gò má nà ng trong nháy mắt được thu lại.Kỳ Lạc âm thầm hô má»™t hÆ¡i, ngón tay Äáºu Ảnh đã hung hăng bóp lấy yết hầu Kỳ Lạc, nói: "Ai dám tá»›i! Ta cam Ä‘oan, quáºn chúa láºp tức liá»n thà nh quả phụ!""NgÆ°Æ¡i...!NgÆ°Æ¡i nói cái gì?" Kỳ Lạc không thể tin được nhìn má»™t chút những tên sát thủ áo Ä‘en sợ ném chuá»™t vỡ bình, "Là ...!Là Linh Ca phái ngÆ°á»i truy sát ngÆ°Æ¡i?""NgÆ°Æ¡i còn cảm thấy nà ng có thể tỉnh ngá»™ sao? NgÆ°Æ¡i còn muốn tin tưởng nà ng sao? nh lạnh lùng há»i má»™t chút, lôi kéo Kỳ Lạc lui vá» sau."Nà ng..." Toà n thân Kỳ Lạc chấn Ä‘á»™ng, nghÄ© đến ngÆ°á»i cùng nà ng chung ngối bao lâu nay, không khá»i toát mồ hôi lạnh, "Nà ng vì sao muốn giết ngÆ°Æ¡i?"Äáºu Ảnh cÆ°á»i lạnh nói: "Ta biết quá nhiá»u, tá»± nhiên đáng chết." Vừa má»›i nói xong, nhìn chuẩn cÆ¡ há»™i, mang theo Kỳ Lạc nhảy xuống mặt sông kết băng ——"Truy!" Sát thủ áo Ä‘en vá»™i và ng lÆ°á»›t vá» phÃa Äáºu Ảnh.Äáºu Ảnh chạy đến tâm của dòng chảy,, cà ng dùng sức nhảy thêm má»™t cái, "Chúng ta chỉ có sinh lá»™ nà y thôi!"Nà y! nà y! Trá»i đông giá rét, không có bÆ¡i được đâuuuu!!" Kỳ Lạc không khá»i hÃt và o má»™t hÆ¡i."Váºy cÅ©ng chỉ có thể liá»u mạng thôi! Äáºu Ảnh run sợ lông mà y thác thân mang theo Kỳ Lạc tránh Ä‘i má»™t Ä‘ao của sát thủ áo Ä‘en, dá»±a thế nặng hÆ¡n nữa nhảy má»™t cái ——"Răng rắc ——!"Má»™t vết nứt bá»—ng nhiên xuất hiện, Kỳ Lạc chỉ cảm thấy dÆ°á»›i chân nhÆ° lÆ¡ lá»ng giữa không trung, đã bị Äáºu Ảnh mang theo rÆ¡i và o trong kẽ nứt băng tuyết trên mặt sông.Trá»i lạnh kỳ hà n, Kỳ Lạc chỉ cảm thấy băng hà n giống nhÆ° kim châm đâm và o thấu xÆ°Æ¡ng, từ bốn phÆ°Æ¡ng tám hÆ°á»›ng trà n và o bên trong hắc giáp, Ä‘au nhức, trong nháy mắt lan trà n khắp toà n thân."HÃt sâu má»™t hÆ¡i, ta mang ngÆ°Æ¡i Ä‘i!" Äáºu Ảnh nắm tháºt chặt tay của nà ng, rung Ä‘á»™ng nhÆ°ng vá»™i và ng hô lên má»™t câu.Kỳ Lạc vô ý thức hÃt sâu má»™t hÆ¡i, liá»n bị Äáºu Ảnh kéo và o lòng sông, không biết muốn bÆ¡i vá» phÃa nà o đó?"Không xong rồi! Sát thủ áo Ä‘en vạn phần hoảng sợ, muốn nhảy và o kẽ nứt băng tuyết, lại chần chá», băng lãnh nÆ°á»›c thế nà y, chỉ cần má»™t lát liá»n sẽ không kiên trì nổi, nếu nhảy xuống, nói không chừng lại trúng gian kế của nữ tá» kia.Kỳ Lạc chỉ cảm thấy cảm giác hÃt thở không thông cà ng ngà y cà ng nặng, hốt hoảng đạp nÆ°á»›c bằng hai chân, muốn trồi lên mặt nÆ°á»›c.Äáºu Ảnh kéo căng tay của nà ng, mang theo nà ng bÆ¡i vá» phÃa trÆ°á»›c, vòng qua má»™t khúc sông, bÆ¡i vá» phÃa bên bá» bên kia đồng thá»i liá»u mạng phá vỡ lá»›p băng hÆ¡i má»ng bên trên, mang theo Kỳ Lạc trồi lên mặt nÆ°á»›c."Ở bên kia —— "Sát thủ áo Ä‘en thấy hai ngÆ°á»i trồi lên, dù cho mặt băng rất trượt, chạy nhanh không bằng nhÆ° trên đất liá»n, nhÆ°ng muốn Ä‘uổi kịp hai ngÆ°á»i cóng đến phát run kia, thì vẫn còn dÆ° sức.Äáºu Ảnh toà n thân tÃm tái, lôi kéo Kỳ Lạc khó khăn bò lên trên bá», "Kỳ Lạc, Ä‘i mau!"Kỳ Lạc chỉ cảm thấy răng miệng Ä‘ang run lên không ngừng, khó khăn bÆ°á»›c chân, theo Äáºu Ảnh chui và o thâm lâm ——"Khoan đã! Äá»™t nhiên má»™t tên sát thủ áo Ä‘en ngăn cản mấy tên sát thủ áo Ä‘en khác Ä‘ang chạy tá»›i, "Kỳ Lạc ở trong tay nữ tá» kia, chúng ta cứ Ä‘uổi theo không chiếm được lợi lá»™c gì, lỡ chẳng may đả thÆ°Æ¡ng Kỳ Lạc, quáºn chúa trách tá»™i xuống, chúng ta ai cÅ©ng đảm Ä‘Æ°Æ¡ng không nổi."Váºy..."Chúng ta tùy thá»i mà động, bá»n há» khẳng định phải tìm chá»— hÆ¡ cho khô y phục ẩm Æ°á»›t.
Nam nữ hữu biệt, ta tin tưởng nữ tá» kia sẽ cách xa Kỳ Lạc hÆ¡n má»™t chút."Tốt, váºy chúng ta liá»n âm thầm tìm cÆ¡ há»™i xuất thủ."[1] xà hạt; rắn rết; ngÆ°á»i Ä‘á»™c địa; rắn và bò cạp.