- Trang chủ
- Tái Kiến Lan Lăng
- Chương 50: 50: Nguyệt Trung Ảnh
Tác giả:
Nhiá»…u ngÆ°á»i thanh má»™ng, cÅ©ng không phải hà nh vi của quân tá» nha.Tiếng tiêu TrÆ°á»ng Cung dừng lại, cÆ°á»i cÆ°á»i quay mặt lại, nhìn nữ tá» khoác áo lông tÃm sau lÆ°ng, "Ná»a đêm không ngủ cùng nam tá» hẹn hò, cÅ©ng không phải chuyện khuê tú bình thÆ°á»ng nên là m đâu.Äầu lông mà y Tá» Dạ khÆ°Æ¡i má»™t cái, "Ãt nhiá»u lá»i thôi, chuyện của ngÆ°Æ¡i, ta biết hết rồi đấy..."Xuỵt..." TrÆ°á»ng Cung giÆ¡ tay cản nà ng, ra hiệu Tá» Dạ không được nói ra.Tá» Dạ lắc đầu, "Có má»™t số việc hôm nay ngÆ°Æ¡i không nói cho ta biết, ta sẽ ngủ không được.TrÆ°á»ng Cung thanh lãnh cÆ°á»i cÆ°á»i, "Có má»™t số việc, ngÆ°Æ¡i biết rồi cÅ©ng sẽ ngủ không được, cho nên, chi bằng không biết.Tá» Dạ Ä‘i lên phÃa trÆ°á»›c má»™t bÆ°á»›c, tá»›i gần nhìn mặt mà y TrÆ°á»ng Cung, mÆ¡ hồ có mấy phần mệt má»i nói, Má»™t mình giải quyết vấn Ä‘á» không mệt à ? Ta không thÃch ngÆ°Æ¡i nhÆ° váºy.Khóe môi TrÆ°á»ng Cung cong cong, cái, ranh mãnh mà cÆ°á»i, "á»’? thế ngÆ°Æ¡i thÃch ta nhÆ° thế nà o?Tá» Dạ giáºt mình khi biết mình đã mắc bẫy của TrÆ°á»ng Cung, không khá»i Ä‘á» mặt lên, "NgÆ°Æ¡i Ãt ba hoa thôi, ngÆ°Æ¡i biết ta muốn há»i ngÆ°Æ¡i cái gì mà ?"TrÆ°á»ng Cung nhẹ nhà ng cÆ°á»i, "Pháºt nói, không thể nói."Không nói đúng không? Tá» Dạ nhÃu mà y, lại tá»›i gần má»™t bÆ°á»›c, "Nếu không chịu nói ra bà máºt của ngÆ°Æ¡i, ta cÅ©ng không thể cam Ä‘oan có thể giữ bà máºt của ngÆ°Æ¡i nha!TrÆ°á»ng Cung thả lá»ng lông mà y, ý cÆ°á»i cà ng Ä‘áºm, "HÆ¡n 20 năm qua, ta gánh vác quá nhiá»u, nếu ngÆ°Æ¡i có thể giúp ta nói ra, nói không chừng cÅ©ng là má»™t loại giải thoát."Tá» Dạ thấy không là m gì được nà ng, quay ngÆ°á»i Ä‘i, Không nói thì thôi, ta ngủ! NgÆ°Æ¡i cÅ©ng đừng thổi nữa, nhiá»…u thanh má»™ng của ngÆ°á»i ta! Tá» Dạ giả bá»™ nhÆ° Ä‘ang gấp lắm, hai tay thả lá»ng phÃa sau ngóc đầu lên cao cao mà đi."Tá» Dạ." Tiếng TrÆ°á»ng Cung ôn nhu kêu vang lên.Dục cầm cố túng bÆ°á»›c đầu tiên đã Ä‘i rồi, cÅ©ng không thể chÆ°a gì đã đánh trống thu quân được! Tá» Dạ giả bá»™ nhÆ° không nghe thấy, cà ng Ä‘i vá» phÃa trÆ°á»›c nhanh hÆ¡n.Äá»™t nhiên, má»™t thân thể ấm áp dán lên áo Tá» Dạ, để Tá» Dạ không khá»i giáºt mình."Tá» Dạ..." Thanh âm TrÆ°á»ng Cung có má»™t chút run rẩy, khiến Tá» Dạ cảm thấy có chút chua xót khó hiểu trong lòng."Ta ở đây...!Tá» Dạ không quay ngÆ°á»i, chỉ là đưa tay nhẹ nhà ng khoác lên đôi cánh tay Ä‘ang xiết chặt lấy nà ng,, "NÆ¡i nà y nhÆ°ng không máºt thám, ngÆ°Æ¡i diá»…n kịch thế nà y, không có ai xem đâu.
Nói xong, Tá» Dạ mang theo má»™t ngữ khà không vui, "Ta là tháºt không thÃch ngÆ°Æ¡i chuyện gì cÅ©ng giấu trong lòng.
NgÆ°Æ¡i cÅ©ng đã nói, giữa bằng hữu, quý ở chá»— thẳng thắn, nếu ngÆ°Æ¡i coi ta là bạn, thì nên mang những gì ngÆ°Æ¡i giấu trong lòng nói cho ta nghe, không nên má»™t mình rầu rÄ© không vui nhÆ° váºy.TrÆ°á»ng Cung không nói má»™t lá»i, Tá» Dạ lại có thể cảm giác được TrÆ°á»ng Cung Ä‘ang run nhè nhẹ."Uy, ngÆ°Æ¡i được má»™t tấc lại muốn tiến má»™t thÆ°á»›c hả? Tháºt sá»± cho rằng ôm ngÆ°á»i ta mà không nói lá»i nà o thì không được xem là phi lá»… à ?Tá» Dạ muốn quay ngÆ°á»i thoát khá»i ôm ấp của TrÆ°á»ng Cung, lại bị TrÆ°á»ng Cung ôm và o lòng lần nữa.Tá» Dạ tâm loạn, cho tá»›i bây giá» chỉ có nà ng trêu chá»c ngÆ°á»i ta đến phát cuồng, sao hôm nay đối mặt TrÆ°á»ng Cung lại vô kế khả thi? Tá» Dạ âm thầm cÆ°á»i mình vô dụng, thế nhÆ°ng nà ng lại không cách nà o xua tan quyến luyến nÆ¡i đáy lòng đối vá»›i sá»± ôm ấp của TrÆ°á»ng Cung, muốn đẩy TrÆ°á»ng Cung ra, nhÆ°ng lại không dùng được lá»±c, ngược lại để lá»™ mấy phần tình trong nhÆ° đã mặt ngoà i còn e."NgÆ°Æ¡i tháºt muốn đẩy ta ra, hay là muốn ta ôm chặt hÆ¡n đây? thanh âm TrÆ°á»ng Cung bình tÄ©nh vang lên bên tai.Tá» Dạ kinh ngạc giÆ°Æ¡ng mắt, hai gò má đã là má»™t mảnh lá»a nóng, "NgÆ°Æ¡i..." Äá»™t nhiên tiếng nói trì trệ, song mi nhăn lại, "NgÆ°Æ¡i khóc sao?"Thá»i khắc nà y TrÆ°á»ng Cung mặc dù Ä‘ang cÆ°á»i, nhÆ°ng mặt mà y trà n đầy sầu bi, mÆ¡ hồ không dừng được sá»± lÆ°u Ä‘á»™ng trong đáy mắt, TrÆ°á»ng Cung vẫn cÆ°á»i cÆ°á»i, "Ở trÆ°á»›c mặt ngÆ°Æ¡i, ta chỉ muốn sống chân thá»±c, khổ sở, thì khóc, vui vẻ, thì cÆ°á»i,Lòng Tá» Dạ chua chua, nhịn không được Ä‘Æ°a tay lau Ä‘i vệt nÆ°á»›c mắt nÆ¡i khóe mắt TrÆ°á»ng Cung, "ÄÆ°á»ng Ä‘Æ°á»ng là Lan Lăng VÆ°Æ¡ng lại thÃch khóc nhÆ° váºy, coi chừng truyá»n Ä‘i bị ngÆ°á»i khác chê cÆ°á»i."TrÆ°á»ng Cung cà ng cÆ°á»i đến có mấy phần thê lÆ°Æ¡ng, "NÆ¡i nà y ngÆ°á»i xem ta là trò cÆ°á»i cÅ©ng không chỉ có má»™t ngÆ°á»i, thêm nhiá»u ngÆ°á»i nữa thì có sao đâu?"Coi chừng ta cÅ©ng cÆ°á»i ngÆ°Æ¡i!" Tá» Dạ ngẩng mặt lên, khiêu khÃch, "NgÆ°Æ¡i có sợ hay không?"TrÆ°á»ng Cung khóe môi cong cong, cÆ°á»i đến có chút miá»…n cưỡng, "Sợ...!Rất sợ..."Tá» Dạ nhìn thấy mắt TrÆ°á»ng Cung, "Váºy thì không cho phép khóc."TrÆ°á»ng Cung hút má»™t hÆ¡i, "Vạn nhất nhịn không được nÆ°á»›c mắt thì sao? Lá»i nói má»›i há»i ra, đã ngấn ngấn lệ quang.Váºy...!Tá» Dạ có chút chần chá», kiá»…ng mÅ©i chân, hôn lên khóe mắt TrÆ°á»ng Cung, "Ta tối nay chỉ muốn ngÆ°Æ¡i đừng khóc, ngÆ°Æ¡i cÅ©ng đừng nghÄ© lung tung cái gì, ở cố hÆ°Æ¡ng của ta, hôn má»™t cái thì cÅ©ng thÆ°á»ng thôi.Thân thể TrÆ°á»ng Cung khẽ run lên, "Xem nhẹ nhÆ° váºy?Tâm niệm Tá» Dạ vừa Ä‘á»™ng, không dám nói tiếp, cho dù ngoà i miệng nói không có gì, nhÆ°ng trong lòng cả hai thì, những ký ức hôn môi kia, giống nhÆ° Ä‘iêu khắc táºn đáy lòng, muốn xóa cÅ©ng không được.Hai tay TrÆ°á»ng Cung rá»i Ä‘i, lui vá» sau má»™t bÆ°á»›c, để cả hai có chút khoảng cách, ảm đạm cúi đầu xuống, "Có lẽ, không tÃnh là gì cÅ©ng tốt.""NgÆ°Æ¡i..." Tâm Tá» Dạ xiết chặt, "Ta...!Ta không phải có ý đó."TrÆ°á»ng Cung đã quay ngÆ°á»i ngồi nghiêng ở bên cá»™t trụ, nhìn lên ánh trăng quạnh quẽ, im lặng cầm Ngá»c Tiêu trong tay Ä‘Æ°a đến bên môi, má»™t khúc tiêu thê lÆ°Æ¡ng liá»n vang lên.Tá» Dạ trông thấy khóe mắt TrÆ°á»ng Cung nữa trượt xuống hai hà ng nhiệt lệ, chỉ cảm thấy má»™t trái tim bị cái gì hung hăng đâm má»™t cái,, đến tá»™t cùng trong cung xảy ra chuyện gì, để cho nà ng Ä‘á»™t nhiên trở nên thê lÆ°Æ¡ng lạnh lẽo nhÆ° thế?Tiếng bÆ°á»›c chân cháºm rãi, vang lên sau lÆ°ng Tá» Dạ, Tá» Dạ vá»™i và ng quay đầu, chỉ nhìn thấy Chức Cẩm má»™t thân áo má»ng ôm má»™t bá»™ áo lông dà i Ä‘i tá»›i chá»— TrÆ°á»ng Cung."Äêm dà i sÆ°Æ¡ng lạnh, sao không nghỉ ngÆ¡i tháºt tốt?" Chức Cẩm vừa nói, vừa cầm áo lông dà i trong tay khoác lên trên ngÆ°á»i TrÆ°á»ng Cung, "VÆ°Æ¡ng gia cần phải chiếu cố tháºt tốt thân thể."Chức Cẩm vừa nói, vừa quay đầu nhìn Tá» Dạ, "Lạc cô nÆ°Æ¡ng cÅ©ng váºy, nên chiếu cố tháºt tốt thân thể, mùa đông Ä‘i qua, mùa đông năm sau có lẽ sẽ dà i hÆ¡n nữa."Tiếng tiêu dừng lại, TrÆ°á»ng Cung đứng dáºy cởi áo lông dà i trên ngÆ°á»i xuống, khoác lên trên ngÆ°á»i Chức Cẩm, "NgÆ°Æ¡i cÅ©ng biết mùa đông rét lạnh, vì sao còn không chiếu cố tháºt tốt thân thể của mình?"Tá» Dạ nhìn thấy hai ngÆ°á»i lá»i qua tiếng lại, lo lắng cho nhau, khiến lòng nà ng khá»i vì đó dâng lên má»™t sá»± ghen tuông, thế nhÆ°ng nghÄ© Ä‘i nghÄ© lại, nà ng dá»±a và o cái gì chén giữa hai ngÆ°á»i chứ? Chức Cẩm là má»™t vị thê tỠôn nhu nhà n thục, đối vá»›i TrÆ°á»ng Cung mà nói, nhÆ° thế là quá tốt rồi.Khách qua Ä‘Æ°á»ng bất quá chỉ có mình Lạc Tá» Dạ nà ng mà thôi.TrÆ°á»ng Cung nhẹ nhà ng thở dà i, "Chức Cẩm, ngÆ°Æ¡i cÅ©ng đã nói, có lẽ mùa đông năm sau sẽ dà i hÆ¡n, cho nên, ta hiểu ta không thể ngã bệnh.
Nói xong, TrÆ°á»ng Cung mệt má»i phất phất tay, "Các ngÆ°Æ¡i tất cả Ä‘i xuống ngủ Ä‘i, ta thưởng sáng trăng xong sẽ Ä‘i ngủ."Tốt, thiếp thân lui xuống trÆ°á»›c." Chức Cẩm khẽ gáºt đầu, không có chút rung Ä‘á»™ng nà o vá»— vá»— đầu vai Tá» Dạ, nói: "Khi bồi bên vÆ°Æ¡ng gia, dù không nói lá»i nà o, cÅ©ng không sao."Ta?" Tá» Dạ khẽ giáºt mình."Phải, ta hy vá»ng có má»™t ngà y, ngÆ°Æ¡i sẽ nguyện ý gá»i ta má»™t tiếng, tá»· tá»·." Chức Cẩm nói xong quay đầu nhìn TrÆ°á»ng Cung, nói và o lá»— tai Tá» Dạ, vÆ°Æ¡ng gia là ngÆ°á»i tốt, cÅ©ng đừng bá» qua."TrÆ°á»ng Cung nhìn Chức Cẩm tháºt sâu, ánh mắt sáng tắt dần ảm đạm, không nghÄ© tá»›i không gặp hai năm Chức Cẩm đã trở nên khó hiểu nhÆ° thế, ngÆ°Æ¡i đến tá»™t cùng là yêu hắn, hay là không yêu hắn?Chức Cẩm thản nhiên đối diện mắt TrÆ°á»ng Cung, mỉm cÆ°á»i, "Thiếp thân cáo lui." Quay đầu Ä‘i, Chức Cẩm không má»™t bÆ°á»›c chần chá», nhÆ°ng cÅ©ng không gấp gáp, cháºm rãi biến mất trong hà nh lang gấp khúc."TrÆ°á»ng Cung, hai ngÆ°á»i...!Tá» Dạ Ä‘á»™t nhiên không rõ, trong thiên hạ nà o có thê tá» cam tâm tình nguyện giao trượng phu cho má»™t nữ nhân khác chứ?"Duyên tá»›i duyên Ä‘i, ná»a Ä‘iểm không do ngÆ°á»i." TrÆ°á»ng Cung hÃt má»™t hÆ¡i, Tá»· nhÆ° chúng ta, sẽ đến lúc duyên diệt."NgÆ°Æ¡i nói cái gì?" Tá» Dạ không rõ TrÆ°á»ng Cung.TrÆ°á»ng Cung trà n đầy thâm ý mà nhìn xem Tá» Dạ, chẳng thể nà o buông bá», "Chức Cẩm nói không sai, có lẽ mùa đông năm sau sẽ còn dà i hÆ¡n nữa.
Cho nên, ta nên Ä‘Æ°a ngÆ°Æ¡i rá»i Ä‘i, rá»i Ä‘i nÆ¡i nà y, ngÆ°Æ¡i má»›i có thể tháºt an toà n.""NgÆ°Æ¡i muốn ta Ä‘i?" Tá» Dạ kinh ngạc há»i lại.TrÆ°á»ng Cung gáºt đầu.Tá» Dạ lắc đầu liên tục, "Ta không Ä‘i!""Chỉ sợ không còn là ý của má»™t mình ngÆ°Æ¡i nữa rồi.
TrÆ°á»ng Cung Ä‘á»™t nhiên tá»›i gần Tá» Dạ má»™t bÆ°á»›c, dá»a Tá» Dạ lui vá» sau má»™t bÆ°á»›c."NgÆ°Æ¡i đừng nghÄ© bức được ta Ä‘i, ta đã nói, cho dù ngÆ°Æ¡i Ä‘Æ°a ta Ä‘i, ta cÅ©ng sẽ vẫn tá»± mình tìm vá»! Tá» Dạ kiên định nhìn TrÆ°á»ng Cung, "NgÆ°Æ¡i khẳng định đã gặp phải đại sá»± gì, cho nên má»›i muốn Ä‘em tất cả gánh nặng vác lên trên vai.
NgÆ°Æ¡i không muốn nói, ta cÅ©ng không ép ngÆ°Æ¡i, ngÆ°Æ¡i có chấp nhất, ta cÅ©ng có.""Ha ha ha, không nghÄ© tá»›i Ä‘Æ°á»ng Ä‘Æ°á»ng Lan Lăng VÆ°Æ¡ng đối phó nữ nhân lại lá» má» cháºm chạp nhÆ° váºy!!" Äá»™t nhiên, má»™t thanh âm khà n khà n từ trên góc mái hiên vang lên.TrÆ°á»ng Cung bảo há»™ Tá» Dạ ở sau lÆ°ng, quát: "Ai đó?""HÆ°u!" Má»™t bóng Ä‘en bay đến trÆ°á»›c mặt TrÆ°á»ng Cung, ngẩng mặt lên, không phải ai khác mà chÃnh là ngÆ°á»i đêm đó truy sát nà ng ở TrÆ°á»ng An Khác Sát Vệ Lý Phong!Là ngÆ°Æ¡i? mi tâm TrÆ°á»ng Cung nhăn lại, không buông lá»ng má»™t tia cảnh giá»›i, "Giá»ng ngÆ°Æ¡i bị là m sao váºy?Lý Phong cÆ°á»i lạnh, "Äầu thai là m ngÆ°á»i, là phải hy sinh má»™t số thứ.
Nhìn nÆ¡i đình viện tÄ©nh mịch nà y má»™t chút, tiếp tục nói, "Ta biết chỉ cần ngÆ°Æ¡i hô lên má»™t tiếng, ta tuyệt đối không ra được vÆ°Æ¡ng phủ nà y, cho nên trÆ°á»›c khi ngÆ°Æ¡i hô hoán lên, không biết có nguyện ý nghe ta kể má»™t Ãt chuyện không?TrÆ°á»ng Cung gáºt đầu, "Chuyện gì?"Lý Phong nhìn Tá» Dạ má»™t chút, lại nhìn TrÆ°á»ng Cung má»™t chút, "Lạc Tá» Dạ không thể rá»i khá»i Lan Lăng VÆ°Æ¡ng phủ, nếu không, cho dù ta không giết nà ng, nà ng cÅ©ng khó thoát khá»i Ä‘á»™c thủ của VÅ© Văn Linh Ca.TrÆ°á»ng Cung giáºt mình, "à của ngÆ°Æ¡i là , ngÆ°Æ¡i cÅ©ng do VÅ© Văn Linh Ca phái tá»›i ám sát Tá» Dạ?""Không sai.
Lý Phong chỉ cÆ°á»i, nhÆ°ng không có ý tứ Ä‘á»™ng thủ, "Ta biết, xem nhÆ° ta có giết Lạc Tá» Dạ trở vá» phục mệnh, VÅ© Văn Linh Ca cÅ©ng sẽ không cho ta giải dược, ngược lại còn muốn mệnh của ta, ở trÆ°á»›c mặt Kỳ Lạc giả bá»™ là m ngÆ°á»i tốt, tiếp tục sai khiến con cá» nà y.""Giải dược?" TrÆ°á»ng Cung bá»—ng nhiên minh bạch mấy phần, "Äến tá»™t cùng ngÆ°Æ¡i có ý đồ gì?Lý Phong gáºt đầu nói: "NgÆ°á»i luôn luôn cầu sống không muốn chết, nếu nhất định phải chết, cÅ©ng muốn sau khi chết, mang hết oán khà trong lòng giải trừ, phóng nhãn thiên hạ, có thể cùng VÅ© Văn Linh Ca tranh phong, chỉ có má»™t mình Lan Lăng VÆ°Æ¡ng ngÆ°Æ¡i mà thôi.
Äôi mắt Lý Phong trà n đầy thê lÆ°Æ¡ng, "Ta vốn má»™t lòng vì nà ng bán mạng, lại đổi được kết quả nhÆ° váºy, suy nghÄ© tá»›i cẩm y ngá»c thá»±c lúc trÆ°á»›c, quyá»n cao chức trá»ng bất quá chỉ là mây khói thoáng qua thôi.
Lòng ngÆ°á»i không đủ, ghen ghét đáng sợ, nhất là nữ tá»...!Ta biết váºy thà ngay từ đầu đã chẳng là m, bây giá» biết cÅ©ng đã không còn Ä‘Æ°á»ng thối lui NhÆ°ng mà ta không cam tâm!"TrÆ°á»ng Cung có chút thoải mái thở má»™t hÆ¡i, Tá» Dạ nhịn không được nói: "Tiểu Lạc Lạc ở cạnh má»™t nữ nhân nà y, sá»›m muá»™n cÅ©ng sẽ xảy ra chuyện!"Lý Phong bình tÄ©nh nhìn Tá» Dạ, "Váºy nếu có cÆ¡ há»™i cứu nà ng, ngÆ°Æ¡i có bằng lòng hay không?"Tá» Dạ gáºt đầu, "Ta ở chá»— nà y chỉ có nà ng là ngÆ°á»i bạn cÅ© duy nhất, ta khẳng định nguyện ý!""Chỉ cần Kỳ Lạc biết VÅ© Văn Linh Ca đối xá» vá»›i nà ng ra sao, Kỳ Lạc khẳng định sẽ tỉnh ngá»™." Lý Phong nhìn Tá» Dạ, "Nếu ta Ä‘á»™c phát thân vong, các ngÆ°Æ¡i phải mang những chuyện VÅ© Văn Linh Ca đã từng là m nói cho Kỳ Lạc —— ta muốn VÅ© Văn Linh Ca nghìn tÃnh vạn tÃnh, hết lần nà y tá»›i lần khác, cÅ©ng không tÃnh được tá»›i con cá» nà y má»™t ngà y sẽ phản nà ng!"Chuyện của Kỳ Lạc ngÆ°Æ¡i yên tâm, ta sẽ lại táºn lá»±c má»™t lần, để cho nà ng có cÆ¡ há»™i rá»i xa VÅ© Văn Linh Ca, chỉ là tối nay quá muá»™n, chúng ta vẫn nên để ngà y mai lại bà n Ä‘i TrÆ°á»ng Cung nhìn Tá» Dạ nói xong, lại nhìn Lý Phong, "Ta nghÄ© thế nà y, đây không phải chá»— tốt để nói chuyện.
Chẳng hay các hạ có dám ở lại phủ thượng má»™t đêm?""Ta đã là kẻ chắc chắn phải chết, chết ở chá»— nà o thì có gì khác nhau, huống chi, ta tin tưởng Ä‘Æ°á»ng Ä‘Æ°á»ng Lan Lăng VÆ°Æ¡ng không phải loại tiểu nhân có hà nh vi ám sát.
Lý Phong thản nhiên cÆ°á»i má»™t tiếng, lá»i nói âm lãnh, xem ra chuyện hắn muốn nói là má»™t chuyện khá quan trá»ng.TrÆ°á»ng Cung gáºt đầu cÆ°á»i má»™t tiếng, "Váºy thì má»i các hạ tá»›i bên nà y.""Tại hạ Lý Phong." Lý Phong ôm quyá»n gáºt đầu, "Äa tạ Lan Lăng VÆ°Æ¡ng."Tá» Dạ vốn còn dá»± định há»i và i câu, gặp tình cảnh nhÆ° váºy cÅ©ng không dá»… nói thêm gì nữa, chỉ là , ẩn ẩn cảm thấy có má»™t tráºn mÆ°a to sắp đến, trong bất tri bất giác, má»™t trái tim đã thắt lại.