- Trang chủ
- Tái Kiến Lan Lăng
- Chương 48: 48: Tam Túc Tang
Tác giả:
TrÆ°á»ng Cung vá»™i vã rá»i khá»i cá»a cung, lại nhìn thấy bên ngoà i cá»a cung có má»™t chiếc kiệu tám ngÆ°á»i khiêng ngừng lại, tả hữu hai bên có hÆ¡n mÆ°á»i tên sai vặt theo hầu."Lan Lăng VÆ°Æ¡ng, đã vô sá»±, vá»™i và ng ra vá» nhÆ° váºy là vì gì đây? Mà n kiệu được nhếch lên, Hòa SÄ© Khai từ trong kiệu bÆ°á»›c xuống, ý cÆ°á»i âm trầm, "Bản tÆ°á»›ng cứu ngÆ°Æ¡i má»™t lần, là nể tình chÃnh phi trong nhà ngÆ°á»i, chỉ là lần sau cÅ©ng e rằng nà ng sẽ chẳng cứu được ngÆ°Æ¡i.TrÆ°á»ng Cung nắm chặt song quyá»n, không nói má»™t lá»i."Há, đúng ha, ngÆ°Æ¡i cÅ©ng có thể tá»± cứu mình cÆ¡ mà , chỉ cần ngÆ°Æ¡i là m trai lÆ¡ của hoà ng thượng, cÅ©ng có thể bảo trụ cái mạng nhá» nha.
Hòa SÄ© Khai cÆ°á»i nói xong, nhanh chân Ä‘i và o cá»a cung.TrÆ°á»ng Cung nén giáºn quay đầu, nhìn thấy trong cá»a cung, có má»™t tiểu đồng mÆ°á»i tuổi ngÆ°á»i mặc váy và ng bình tÄ©nh nhìn mình.
TrÆ°á»ng Cung vá»™i và ng ôm quyá»n, cung kÃnh nói: "Vi thần bái kiến thái tá» Ä‘iện hạ."Tiểu đồng MÆ°á»i tuổi không phải ai khác mà chÃnh là con trai của Cao Trạm, Ä‘Æ°Æ¡ng kim Thái tá» Cao VÄ©.Chỉ thấy hắn lạnh lùng nhìn thoáng qua TrÆ°á»ng Cung, ra hiệu miá»…n lá»…, quay đầu nhìn vá» phÃa Hòa SÄ© Khai, nói: "Tể tÆ°á»›ng đại nhân đừng loạn nói, dÆ¡ bẩn thanh danh phụ hoà ng.""Vâng!! Äiện hạ dạy rất đúng." Hòa SÄ© Khai vá»™i và ng cúi đầu."Lan Lăng VÆ°Æ¡ng, chá»— ngÆ°Æ¡i nên tá»›i không phải ở đây mà là biên quan.
Cao VÄ© nói xong, liá»n xoay ngÆ°á»i Ä‘i, cất bÆ°á»›c Ä‘i và o trong thâm cung.TrÆ°á»ng Cung hÃt má»™t hÆ¡i, không phản ứng đối vá»›i Hòa SÄ© Khai quá nhiá»u, nà ng biết, Cao VÄ© nói đúng, đây là má»™t con Ä‘Æ°á»ng sống, nếu nà ng ở biên quan, thÆ°á»ng sẽ có chiến loạn, Cao Trạm cÅ©ng sẽ không tuỳ tiện hồi triệu nà ng, nhÆ° váºy thì nà ng và Tá» Dạ có lẽ má»›i có má»™t con Ä‘Æ°á»ng sống.Vừa nghÄ© đến đây, TrÆ°á»ng Cung thay đổi phÆ°Æ¡ng hÆ°á»›ng, Ä‘i đến Há»™c Luáºt phủ tÆ°á»›ng quân.Anh Nô chống cằm ngồi ở trÆ°á»›c cá»a phủ tÆ°á»›ng quân lo lắng nhìn quanh Ä‘Æ°á»ng phố, cứ má»—i giá» má»—i phút trôi qua thì vẻ Ä‘au thÆ°Æ¡ng trên mặt cà ng ngà y cà ng Ä‘áºm."Nha đầu, trá»i lạnh ngÆ°Æ¡i vẫn ngồi ở ngoà i cá»a, không sợ cảm lạnh à ? TrÆ°á»ng Cung bÆ°á»›c nhanh tá»›i, cÆ°ng chiá»u vuốt vuốt đầu Anh Nô."Oa! NgÆ°Æ¡i không có việc gì! NgÆ°Æ¡i không có việc gì!" Anh Nô hÃt mÅ©i má»™t cái, nhảy dá»±ng lên, nắm chắc tay TrÆ°á»ng Cung, lắc mạnh, "Xem ra ngoéo tay tháºt có hiệu quả!""Ha ha, xác thá»±c hữu dụng." TrÆ°á»ng Cung gáºt đầu cÆ°á»i má»™t tiếng, ánh mắt thâm thúy nhìn phủ tÆ°á»›ng quân, "Há»™c Luáºt lão tÆ°á»›ng quân có ở trong phủ không?Anh Nô cong môi,, "Cha lúc nà y Ä‘ang ở quân doanh luyện binh, TrÆ°á»ng Cung ca ca, ngÆ°Æ¡i chẳng lẽ không phải thủ Æ°á»›c đến đây sao?"TrÆ°á»ng Cung có chút thở dà i, cÆ°á»i nhạt nói: "Äã nhÆ° váºy, ta không thể là m gì khác hÆ¡n là ngà y mai lại đến bái phá»ng lão tÆ°á»›ng quân.
Nha đầu, trá»i lạnh, mau mau Ä‘i và o nghỉ ngÆ¡i Ä‘i, ta vá» phủ trÆ°á»›c.Anh Nô không buông tha kéo chặt tay TrÆ°á»ng Cung, "Ta không Ä‘i!"TrÆ°á»ng Cung không khá»i nhÃu nhÃu mà y, "Nha đầu, nếu ngÆ°Æ¡i không ngoan, TrÆ°á»ng Cung ca ca cÅ©ng không thÃch ngÆ°Æ¡i."Anh Nô giáºt mình, cuống quÃt buông tay nà ng ra, "TrÆ°á»ng Cung ca ca, ta nghe lá»i là được rồi mà ."TrÆ°á»ng Cung cÆ°á»i cÆ°á»i, nói: "Äã nghe lá»i, liá»n và o phủ nghỉ ngÆ¡i Ä‘i."Anh Nô không thôi nhìn TrÆ°á»ng Cung, chỉ vén vén mái tóc dà i, "TrÆ°á»ng Cung ca ca, kỳ tháºt ta không phải nha đầu, ngÆ°Æ¡i nhìn xem, ta đã tá»›i tuổi cáºp kê rồi, ta đã trưởng thà nh rồi mà .
Vừa má»›i nói xong, hai gò má đã hồng nhuáºn.TrÆ°á»ng Cung tá»±a hồ ý thức được cái gì, áy náy cÆ°á»i nói: "Xác thá»±c đã tá»›i tuổi cáºp kê rồi, xem ra nha đầu ngÆ°Æ¡i cÅ©ng phải có nhân sinh thuá»™c vá» mình rồi, TrÆ°á»ng Cung ca ca chúc ngÆ°Æ¡i sá»›m được gả cho lÆ°Æ¡ng nhân, bạch đầu giai lão.Hai gò má Anh Nô tá»±a hồ cà ng Ä‘á», "Kỳ tháºt...!Kỳ tháºt Anh Nô chá» mong ngà y nà y tháºt lâu...""Ha ha, hôm nay đã muá»™n, ta cÅ©ng nên sá»›m hồi phủ, miá»…n cho Chức Cẩm lo lắng.
Nha đầu, chúng ta ngà y khác trò chuyện tiếp, có được hay không?" TrÆ°á»ng Cung Ä‘á»™t nhiên cắt ngang Anh Nô, "NgÆ°Æ¡i đã tá»›i tuổi cáºp kê ta cÅ©ng nên hiểu chút cấp báºc lá»… nghÄ©a, tuyệt đối không thể dÆ¡ bẩn thanh danh ngÆ°Æ¡i -- TrÆ°á»ng Cung cáo từ.""TrÆ°á»ng Cung ca ca..." Anh Nô muốn gá»i TrÆ°á»ng Cung lại, thế nhÆ°ng Cung đã xoay ngÆ°á»i Ä‘i mất, bÆ°á»›c nhanh rá»i khá»i cá»a phủ tÆ°á»›ng quân.Anh Nô mỉm cÆ°á»i cúi đầu, nhìn lòng bà n tay của mình, dÆ° ôn lòng bà n tay của TrÆ°á»ng Cung vẫn còn, Ä‘iá»u nà y đủ khiến tâm nà ng trà n đầy ấm áp.TrÆ°á»ng Cung đã và o cung tháºt lâu vẫn chÆ°a thấy trở vá», Tá» Dạ cùng Chức Cẩm ở vÆ°Æ¡ng phủ chỠđến sốt ruá»™t, đã liên tiếp kêu không biết bao nhiêu ngÆ°Æ¡i Ä‘i nghe ngóng tin tức.
"Nguyện Pháºt Tổ phù há»™ vÆ°Æ¡ng gia bình yên." Chức Cẩm thì thà o nhất niệm, chắp tay trÆ°á»›c ngá»±c, quỳ xuống trÆ°á»›c bầu trá»i âm trầm, "A di Ä‘Ã pháºt."Tá» Dạ ngÆ¡ ngác nhìn nà ng, tâm tâm niệm niệm TrÆ°á»ng Cung nhÆ° thế, phần si tình nà y, nà ng thân là ngÆ°á»i ngoà i cuá»™c cÅ©ng nhìn thấy rõ rà ng, thông minh nhÆ° TrÆ°á»ng Cung, hẳn cÅ©ng biết rõ má»›i phải, vì sao hết lần nà y tá»›i lần khác lại xa lạ vá»›i nà ng nhÆ° váºy?"Lạc cô nÆ°Æ¡ng." Chức Cẩm thà nh kÃnh bái xong trá»i xanh, bá»—ng nhiên đứng dáºy kêu Tá» Dạ má»™t tiếng, cÅ©ng là m cho Tá» Dạ cảm thấy có chút băn khoăn."Ãch...!Ta đây, có việc gì? Tá» Dạ không biết nên là m sao tá»›i tiếp lá»i.Chức Cẩm an tÄ©nh nhìn mặt Tá» Dạ, lắc đầu cÆ°á»i má»™t tiếng, "NgÆ°Æ¡i quả tháºt rất xinh đẹp, vÆ°Æ¡ng gia thÃch ngÆ°Æ¡i cÅ©ng là lẽ Ä‘Æ°Æ¡ng nhiên.Tá» Dạ gấp giá»ng nói: "Ta nghÄ© ngÆ°Æ¡i hiểu lầm rồi, VÆ°Æ¡ng phi nÆ°Æ¡ng nÆ°Æ¡ng, ta cùng TrÆ°á»ng Cung kỳ tháºt cÅ©ng không phải là ..."Chức Cẩm chỉ là ôn nhu cÆ°á»i cÆ°á»i, tiến lên kéo tay Tá» Dạ, "Bất kể là phải hay không, Ä‘á»u không không quan trá»ng.
Quan trá»ng là , vÆ°Æ¡ng gia từ nà y sẽ không còn cảm thấy cô Ä‘á»™c, nhÆ° váºy là đủ rồi.
Nói xong, Chức Cẩm nhẹ nhà ng phủi phủi y phục Tá» Dạ, "Ở vÆ°Æ¡ng phủ nà y, từ xÆ°a tá»›i nay chÆ°a từng có ai dám gá»i thẳng tục danh của vÆ°Æ¡ng gia, mà từ khi Chức Cẩm gặp cô nÆ°Æ¡ng, đã nghe thấy cô nÆ°Æ¡ng gá»i thẳng tục danh của chà ng,, đủ thấy vÆ°Æ¡ng gia rất sủng ái ngÆ°Æ¡i, đã sá»›m đặt ngÆ°Æ¡i ở trong lòng.""Ta..." Tá» Dạ liên tiếp lắc đầu, "Danh tá»± vốn là dùng để gá»i, chá»— của ta, bất kể là ai, Ä‘á»u sẽ trá»±c tiếp gá»i danh tá»± ngÆ°á»i đó,, Ä‘iá»u nà y đại biểu Ä‘iá»u gì đặc biệt hết.Chức Cẩm có kinh ý mà nhìn Tá» Dạ, "Chá»— của ngÆ°Æ¡i là chá»— nà o?Tá» Dạ trịnh trá»ng gáºt đầu, "Ta...!Ta vô tâm Ä‘oạt TrÆ°á»ng Cung vá»›i ngÆ°Æ¡i, ngÆ°Æ¡i hãy tin ta.Chức Cẩm cÆ°á»i khổ má»™t tiếng, "NgÆ°Æ¡i vô tâm nhÆ° thế nà y, còn tốt hÆ¡n nhiá»u so vá»›i ta hữu tâm nhiá»u năm, năm đó nếu ta nhìn thấu được hết thảy sẽ có ngà y hôm nay, có lẽ, ta cÅ©ng có thể trở thà nh vô tâm nhÆ° ngÆ°Æ¡i."Năm đó?" Lần nà y đổi lại là Tá» Dạ bối rối, "Năm đó thế nà o?" Vẫn muốn biết Chức Cẩm cùng TrÆ°á»ng Cung tại sao lại xa lánh nhÆ° thế, có lẽ chỉ có trá»±c tiếp há»i thì má»›i biết được nguyên nhân.Tiếu dung Chức Cẩm cà ng thêm đắng chát, "Pháºt Äà không ngủ vô Ãch dÆ°á»›i tán cây dâu quá ba lần.
Có má»™t số việc, bá» qua, chÃnh là bá» lỡ, chẳng thể trách ai được."VÆ°Æ¡ng phi nÆ°Æ¡ng nÆ°Æ¡ng, ngÆ°Æ¡i vừa má»›i nói cái gì Pháºt Äà , cái gì cây dâu, đến cùng có ý tứ gì?" Tá» Dạ chợt nhá»› tá»›i lúc trÆ°á»›c TrÆ°á»ng Cung đã từng nói vá»›i nà ng mấy câu pháºt pháp tÆ°Æ¡ng tá»± nhÆ° váºy, vá»™i thốt lên há»i.Chức Cẩm nói: "Äây là má»™t Ä‘iển cố, Pháºt Äà không dám ngủ dÆ°á»›i tán cây dâu quá ba lần, vì sợ lÆ°u lại quyến luyến vá»›i cây dâu, Bồ Tát từ trÆ°á»›c đến nay luôn xem trá»ng chúng sinh, má»›i có thể Ä‘oán được nhân quả của chúng sinh, còn phà m phu tục tá» chúng ta lại chỉ luôn hà nh Ä‘á»™ng theo cảm tÃnh, trong lúc vô tình gieo ác nhân, đến khi bị quả báo, lại hối háºn cÅ©ng không kịp."Tá» Dạ rốt cuá»™c hiểu rõ TrÆ°á»ng Cung nói những câu nói kia có ý nghÄ©a gì, hóa ra bắt đầu từ giây phút ấy, TrÆ°á»ng Cung đã quyết định, dụng tâm đánh cược má»™t lần, chỉ cầu cùng nà ng say mê cả Ä‘á»i."Ngốc..." Tá» Dạ trong lòng vừa ấm vừa chua, lẩm bẩm má»™t câu, đáy mắt là má»™t mảnh phức tạp."VÆ°Æ¡ng gia trở vá»! VÆ°Æ¡ng gia trở vá»!" Âm thanh kÃch Ä‘á»™ng của Tứ nhi từ đại môn vÆ°Æ¡ng phủ vang lên, tâm Ä‘ang kéo căng của Tá» Dạ rốt cuá»™c có thể bình tÄ©nh lại.Vá»™i và ng nhìn vá» nÆ¡i TrÆ°á»ng Cung xuất hiện, Tá» Dạ muốn che giấu sá»± thất thố trong chá»›p nhoáng nà y, đáng tiếc hết thảy Ä‘á»u đã rÆ¡i và o trong mắt Chức Cẩm."Ta không sao." TrÆ°á»ng Cung thanh âm có chút rã rá»i, phân phó Tứ nhi, "Xuống dÆ°á»›i chuẩn bị nÆ°á»›c nóng cho ta, ta muốn tắm rá»a."Dạ rõ vÆ°Æ¡ng gia." Tứ nhi vá»™i và ng gáºt đầu lui xuống.Không đợi hai vị nữ tá» nÆ¡i chÃnh Ä‘Æ°á»ng mở miệng, TrÆ°á»ng Cung đã Ä‘i đầu mở miệng, "Tá» Dạ, trên Ä‘Æ°á»ng Ä‘i ngÆ°Æ¡i không được nghỉ ngÆ¡i tháºt tốt, ngÆ°Æ¡i Ä‘i nghỉ ngÆ¡i tháºt tốt trÆ°á»›c Ä‘i, có má»™t số việc ta ngà y mai lại nói vá»›i ngÆ°Æ¡i.""A..." Tá» Dạ muốn nói lại thôi, chỉ cảm thấy TrÆ°á»ng Cung bá»—ng nhiên đối đãi vá»›i nà ng lạnh nhạt Ä‘i rất nhiá»u, không biết là do nà ng suy nghÄ© quá nhiá»u, hay là trong ná»™i tâm TrÆ°á»ng Cung Ä‘ang ẩn giấu cái gì, nhÆ°ng Tá» Dạ biết, cho dù bây giá» có há»i, cÅ©ng chỉ khiến tâm TrÆ°á»ng Cung cà ng phiá»n hÆ¡n, nếu nhÆ° để cho nà ng yên tÄ©nh má»™t khắc, có lẽ cÅ©ng tốt.CÅ©ng có lẽ rá»i khá»i khoảnh khắc lúng túng nà y cÅ©ng là má»™t chuyện tốt.Tá» Dạ nhẹ gáºt đầu, lui xuống, nghi ngá» trong lòng cà ng ngà y cà ng Ä‘áºm, Trịnh vÆ°Æ¡ng phi Chức Cẩm má»™t nữ tá» dịu dà ng si tình nhÆ° thế nà y, đến cùng đã bá» lỡ cái gì, mà có thể khiến TrÆ°á»ng Cung tÆ°Æ¡ng kÃnh nhÆ° băng đây?TrÆ°á»ng Cung đã từng yêu nà ng sao....NghÄ© đến đây, trong lòng Tá» Dạ chua chua, cuống quÃt lắc đầu xua Ä‘uổi suy nghÄ© nhiá»…u loạn tâm thần nà y, "Lạc Tá» Dạ a Lạc Tá» Dạ, ngÆ°Æ¡i tại sao có thể để cho nà ng chi phối cảm xúc của ngÆ°Æ¡i đây? NgÆ°Æ¡i không thể nghÄ© nữa, không được nghÄ© nữa!Má»™t mà n TrÆ°á»ng Cung cưỡng hôn nà ng Ä‘á»™t nhiên nổi lên trong lòng, Tá» Dạ chỉ cảm thấy hai gò má sinh nóng, "Cao TrÆ°á»ng Cung, ngÆ°Æ¡i đáng giáºn! NgÆ°Æ¡i tháºt ghê tởm! NgÆ°Æ¡i đừng hòng có được những gì ngÆ°Æ¡i muốn! MÆ¡ kiếp sau Ä‘i nhé!BÆ°á»›c chân Tá» Dạ Ä‘á»™t nhiên tăng tốc, bÆ°á»›c nhanh vá» phÃa sÆ°Æ¡ng phòng của mình.TrÆ°á»ng Cung cho lui nha hoà n và hạ nhân, chÃnh Ä‘Æ°á»ng lâm và o không khà yên tÄ©nh nhÆ° trÆ°á»›c đây, chỉ cần là TrÆ°á»ng Cung cùng Chức Cẩm Ä‘Æ¡n Ä‘á»™c gặp nhau, không khà đá»u sẽ yên tÄ©nh nhÆ° thế nà y, khiến cho ngÆ°á»i cảm thấy rét lạnh.Chỉ là lần nà y, trên mặt TrÆ°á»ng Cung không còn nụ cÆ°á»i nhà n nhạt nhÆ° má»i khi, ngay cả tiếu dung cÅ©ng biến mất không thấy tăm hÆ¡i.Chức Cẩm cúi thấp đầu xuống,, đến gần TrÆ°á»ng Cung, nhẹ nhà ng vá»— vá»— vạt áo TrÆ°á»ng Cung, nói trÆ°á»›c, trở vá» là tốt rồi, nhất định là đói bụng rồi, thiếp thân vì ngÆ°á»i Ä‘i là m chút đồ ăn."Chức Cẩm." TrÆ°á»ng Cung Ä‘á»™t nhiên mở miệng gá»i nà ng, Chức Cẩm rõ rà ng nghe được sá»± run rẩy trong giá»ng nói của TrÆ°á»ng Cung, chỉ là không biết, dạng run rẩy nà y có phải bởi vì phẫn ná»™ hay không?Dạ, có thiếp thân, Chức Cẩm vẫn nhÆ° cÅ© không dám nhìn và o mắt TrÆ°á»ng Cung.TrÆ°á»ng Cung hÃt má»™t hÆ¡i, nâng hai tay lên, đỡ hai vai Ä‘ang run run rẩy rẩy của nà ng, Ngẩng đầu lên nhìn ta.Chức Cẩm khẽ giáºt mình, do dá»± má»™t chút, cuối cùng ngẩng mặt lên, khi đôi mắt ngấn lệ quang được phản chiếu trong đồng tá» Ä‘en láy của TrÆ°á»ng Cung, là lúc Chức Cẩm vui vẻ cÆ°á»i, "Chà ng không háºn thiếp, đúng hay không?"TrÆ°á»ng Cung cÅ©ng không trả lá»i Chức Cẩm, chỉ nhÃu chặt lông mà y, há»i má»™t câu, "Y có đối tốt vá»›i ngÆ°Æ¡i không?Thân thể Chức Cẩm run lên, ảm đạm cÆ°á»i nói: "Tốt...TrÆ°á»ng Cung hÃt má»™t hÆ¡i, cuối cùng buông lá»ng hai vai Chức Cẩm ra, Tốt là được rồi..
tốt là được rồi...!Lần nà y, cám Æ¡n ngÆ°Æ¡i, Chức Cẩm."Chức Cẩm cÆ°á»i chua xót nói: "TrÆ°á»ng Cung, thiếp và chà ng có thể là m bằng hữu lại, đúng hay không?"TrÆ°á»ng Cung gáºt đầu, "Phải, giữa chúng ta vốn không nên có háºn thù, những gì ta thiếu ngÆ°Æ¡i, vÄ©nh viá»…n trả cÅ©ng không hết."Cuối cùng sẽ có má»™t ngà y, chà ng sẽ trả hết cho thiếp, đúng hay không?" Câu nói nà y Chức Cẩm không dám há»i ra miệng, chỉ là thê lÆ°Æ¡ng cÆ°á»i cÆ°á»i, "Thiếp chỉ muốn chà ng bình an, dù sao cÅ©ng là thiếp nợ chà ng, có lẽ sẽ có má»™t ngà y chúng ta chẳng còn ai nợ ai nữa.TrÆ°á»ng Cung giáºt giáºt khóe môi, vô thanh vô thức cÆ°á»i má»™t tiếng.