- Trang chủ
- Tái Kiến Lan Lăng
- ChÆ°Æ¡ng 46: 46: Trăm Dặm Nghênh Äón
Tác giả:
Rốt cục bình yên rá»i khá»i biên ải Äại Chu, bÆ°á»›c và o lãnh thổ đại Tá», tất cả má»i ngÆ°á»i thoải mái thở má»™t hÆ¡i.Sau khi quay vỠđược tá»›i Lạc DÆ°Æ¡ng, TrÆ°á»ng Cung đổi lại má»™t thân nam trang, nghỉ ngÆ¡i má»™t ngà y, chá» Ä‘á»™i cung tiá»…n thủ cuối cùng tá»›i tụ há»™i, chuẩn bị trở vá» Nghiệp Thà nh diện thánh thỉnh tá»™i.Dù cho biết gặp Tá» chủ Cao Trạm là cá»±c kỳ gian nguy, nhÆ°ng lần nà y không Ä‘i không được.Sá»a sang lại áo lông trắng má»™t chút, TrÆ°á»ng Cung nhảy tót lên ngá»±a, cùng Há»™c Luáºt Thế Hùng cưỡi ngá»±a song song, cÆ°á»i nói: "Thế hùng huynh, chúng ta nên lên Ä‘Æ°á»ng rồi."Há»™c Luáºt Thế Hùng sá»ng sốt má»™t chút, trong lúc nhất thá»i còn chÆ°a là m quen vá»›i việc TrÆ°á»ng Cung đã đổi vá» nam trang, trong mắt hiện lên má»™t tia quyến luyến, "Ãch...!TrÆ°á»ng Cung, ngÆ°Æ¡i vừa má»›i nói cái gì?""Ta nói chúng ta nên vá» Nghiệp Thà nh rồi.
CÆ°á»i nói xong, TrÆ°á»ng Cung trà n đầy thâm ý quay đầu liếc mắt nhìn Tá» Dạ Ä‘ang lên xe ngá»±a quay đầu lại, chỉ vá» phÃa trÆ°á»›c, nói, "Thế hùng huynh, có thể giúp ta má»™t chuyện hay không?"Má»i nói." Há»™c Luáºt Thế Hùng gáºt đầu.TrÆ°á»ng Cung nhà n nhạt thở dà i, "Cá»u hoà ng thúc cho dù có muốn thiên vị ta, cÅ©ng chÆ°a chắc có thể bá» qua cho ta tá»™i tá»± ý rá»i Nghiệp Thà nh.
Cho nên, trừ phi ta Ä‘oái công chuá»™c tá»™i, nếu không e rằng sẽ trốn không khá»i kiếp nạn nà y.Há»™c Luáºt Thế Hùng không khá»i cÆ°á»i ha ha má»™t tiếng, Ä‘Æ°a tay vá»— vá»— đầu vai TrÆ°á»ng Cung, nói: "Ta hiểu ý tứ của ngÆ°Æ¡i, ngÆ°Æ¡i yên tâm, ta sẽ đến biên quan tìm Tứ đệ, chỉ cần TrÆ°á»ng Cung ngÆ°Æ¡i trên Ä‘Æ°á»ng Ä‘i cháºm má»™t chút, cấp báo từ biên qua, hẳn là sẽ thá»i Ä‘Æ°a đến Nghiệp Thà nh -- ngÆ°Æ¡i ở bên ngoà i Nghiệp Thà nh chá» ta mấy ngà y, chá» ta từ biên quan trở vá», sẽ cùng ngÆ°Æ¡i tiến cung phục mệnh."TrÆ°á»ng Cung gáºt đầu cÆ°á»i nói: "Äược.
Là m phiá»n thế hùng huynh, thay ta Ä‘a tạ Hằng Già , nhÆ°ng cÅ©ng phải cẩn tháºn, đừng thả quá nhiá»u Äá»™t Quyết binh và o quan ải, để tránh là m giả hoá tháºt.""ÄÆ°Æ¡ng nhiên, ngÆ°Æ¡i có thể yên tâm." Há»™c Luáºt Thế Hùng nói xong, lại nhìn thoáng qua TrÆ°á»ng Cung, thở dà i tháºt sâu, "Lạc Tá» Dạ kia là m việc rất bất quy củ, nữ tá» nhÆ° thế, ngÆ°Æ¡i lÆ°u luyến quá nhiá»u, ngược lại sẽ bôi nhá» thanh danh của ngÆ°Æ¡i.
TrÆ°á»ng Cung, hi vá»ng ngÆ°Æ¡i sá»›m ngà y phát hiện ngÆ°Æ¡i bất quá là gặp dịp thì chÆ¡i thôi.
Trong thiên hạ nà y ngÆ°á»i đáng để ngÆ°Æ¡i cảm mến mà đối đãi, ngoại trừ Lạc Tá» Dạ kia ra, còn có chÃnh phi của ngÆ°Æ¡i, tháºm chÃ..." Thanh âm Há»™c Luáºt Thế Hùng bá»—ng nhiên trì trệ, "NgÆ°Æ¡i biết nhà ta cÅ©ng có má»™t vị nha đầu ngốc."TrÆ°á»ng Cung chát chát cÆ°á»i má»™t tiếng, "Ta biết, chỉ là , việc cấp bách, sau nà y hãy nói chuyện nà y.Há»™c Luáºt Thế Hùng hÃt má»™t hÆ¡i, không cần phải nhiá»u lá»i nữa, vá»™i và ng nói má»™t câu bảo trá»ng, liá»n giục ngá»±a rá»i Ä‘i Lạc DÆ°Æ¡ng.TrÆ°á»ng Cung hút má»™t hÆ¡i tháºt sâu, ghìm ngá»±a quay đầu, giục ngá»±a tá»›i bên cá»a xe ngá»±a Tá» Dạ, ôn nhu kêu: "Tá» Dạ, Tá» Dạ.""Chuyện gì?" Tá» Dạ nhấc mà n xe lên, nhìn TrÆ°á»ng Cung Ä‘ang ngồi trên lÆ°ng ngá»±a."Từ Lạc DÆ°Æ¡ng đến Nghiệp Thà nh dá»c Ä‘Æ°á»ng Ä‘i có rất nhiá»u cảnh tuyết đẹp, ngÆ°Æ¡i có muốn ngắm không? TrÆ°á»ng Cung há»i.Tá» Dạ không khá»i nhÃu mà y, "NgÆ°Æ¡i không lo lắng vị cá»u hoà ng thúc kia của ngÆ°Æ¡i lại trách ngÆ°Æ¡i lâu quá không vá» kinh thỉnh tá»™i sao?"Ha ha, kệ ông ấy Ä‘i.
TrÆ°á»ng Cung thản nhiên cÆ°á»i cÆ°á»i, "Nếu ta mà còn là m tiếp Lan Lăng VÆ°Æ¡ng lúc nà o cÅ©ng tuân theo pháp luáºt, chỉ sợ là tai kiếp nà o ta cÅ©ng khó thoát."Có ý tứ gì?"TrÆ°á»ng Cung gáºt đầu cÆ°á»i má»™t tiếng, lại có mấy phần xấu xa, Nếu cá»u hoà ng thúc há»i ta vì sao muốn Ä‘i TrÆ°á»ng An, ta nên đáp thế nà o?Tá» Dạ bá»—ng nhiên đã hiểu ý tứ TrÆ°á»ng Cung, "Ai, xem ra a, ta Ä‘Ã nh phải là m loại nữ tá» quyến rÅ© nà y rồi."Tá» Dạ." TrÆ°á»ng Cung Ä‘á»™t nhiên nhảy xuống ngá»±a, để Tá» Dạ giáºt nảy cả mình.Còn chÆ°a kịp hiểu TrÆ°á»ng Cung muốn là m gì, TrÆ°á»ng Cung đã nhắc mà n xe lên, má»™t bÆ°á»›c bÆ°á»›c lên thùng xe ngá»±a, hô to má»™t tiếng, nói: "Dắt bạch mã của bổn vÆ°Æ¡ng cho tốt, trên Ä‘Æ°á»ng Ä‘i thả cÆ°á»›c trình cháºm lại, không được là m phiá»n chuyện tốt của bổn vÆ°Æ¡ng."A...dạ rõ! Xa phu ngẩn ngÆ°á»i, mặc dù nghe không hiểu mẫu đối thoại của TrÆ°á»ng Cung cùng Tá» Dạ, nhÆ°ng lại hiểu tiếp theo TrÆ°á»ng Cung muốn là m gì, Ä‘á» mặt lên, không dám suy nghÄ© trên xe ngá»±a sắp xuất hiện xuân quang, Ä‘Ã nh phải ngồi nghiêm chỉnh kéo gấp dây cÆ°Æ¡ng, hô má»™t tiếng tháºt to, "Giá!"Xe ngá»±a cháºm rãi bắt đầu chuyển Ä‘á»™ng, hai bên trái phải ngoại trừ có cung tiá»…n thủ há»™ vệ bên ngoà i, thủ tÆ°á»›ng Lạc DÆ°Æ¡ng cÅ©ng phái trăm ngÆ°á»i há»™ tống TrÆ°á»ng Cung hồi kinh.Xe ngá»±a trùng trùng Ä‘iệp Ä‘iệp, rá»i khá»i thà nh Lạc DÆ°Æ¡ng."NgÆ°Æ¡i đây là bôi Ä‘en danh tiết của ta đó à ? Tá» Dạ trừng TrÆ°á»ng Cung má»™t chút, trông thấy TrÆ°á»ng Cung vẫn mỉm cÆ°á»i trong lòng giáºn dữ, "NgÆ°Æ¡i bôi nhá» ta mà còn dám cÆ°á»i!"Ha ha, kỳ tháºt ta cÅ©ng bôi nhá» chÃnh mình đấy thây? TrÆ°á»ng Cung giữ chặt Tá» Dạ ngồi xuống, "Ta cÅ©ng không phải là Lan Lăng VÆ°Æ¡ng cao cao tại thượng, bây giá» ta chỉ là má»™t thiếu gia ăn chÆ¡i vì nữ tá» không tiếc má»™t mình xông và o TrÆ°á»ng An, vi khanh mà si cuồng thôi.""NgÆ°Æ¡i..." Tá» Dạ mặt bá»—ng dÆ°ng Ä‘á» mặt, "Ta còn tưởng rằng ngÆ°Æ¡i là ngÆ°á»i khiêm tốn, hóa ra bản tÃnh lại vô lại nhÆ° váºy!TrÆ°á»ng Cung ôm hai vai Tá» Dạ vai, cÆ°á»i nói: "Ta thÃch ngÆ°Æ¡i, câu nói đó là tháºt."NgÆ°Æ¡i..." Hốt hoảng của Tá» Dạ đã rÆ¡i và o trong mắt TrÆ°á»ng Cung, đúng lúc nà y Tá» Dạ cÅ©ng tinh tÆ°á»ng nhìn thấy ý cÆ°á»i trong đáy mắt TrÆ°á»ng Cung, "NgÆ°Æ¡i lại khi dá»… ta, ta không giúp ngÆ°Æ¡i đóng kịch nữa!"Nụ cÆ°á»i của TrÆ°á»ng Cung lại cà ng sâu, "Ta muốn, cÅ©ng không phải là cùng ngÆ°Æ¡i diá»…n kịch, mà là chân chÃnh...""NgÆ°Æ¡i mÆ¡ tưởng!" Tá» Dạ láºp tức cắt ngang TrÆ°á»ng Cung, "NgÆ°Æ¡i nằm mÆ¡! NgÆ°Æ¡i..." Tiếng nói trì trệ, Tá» Dạ kinh thanh há»i, "NgÆ°Æ¡i muốn là m cái gì?"TrÆ°á»ng Cung nâng mặt nà ng, NgÆ°Æ¡i đã không muốn thÃch ta, ta không thể là m gì khác hÆ¡n là để ngÆ°Æ¡i giúp ta đóng kịch tiếp váºy."Tá» Dạ khiêu khÃch nhÃu mà y, "NgÆ°Æ¡i dám hôn ta, ta liá»n cắn ngÆ°Æ¡i! Cam Ä‘oan cắn rồi sẽ không thả! Táºn tá»›i khi máu của ngÆ°Æ¡i chảy tá»›i hết má»›i thôi!"Ha ha." TrÆ°á»ng Cung nhẹ nhà ng cÆ°á»i má»™t tiếng, hai tay cháºm rãi buông xuống.Tá» Dạ âm thầm thoải mái thở má»™t hÆ¡i, cố gắng để tâm bình tÄ©nh trở lại, đắc ý hất cằm, nói: "NgÆ°Æ¡i nên biết Ä‘iá»u má»™t chút, nếu không ta la lên là ngÆ°Æ¡i muốn phi lá»… vá»›i ta."Trá»i đất bao la, mặc kệ ngÆ°Æ¡i la.
TrÆ°á»ng Cung Ä‘á»™t nhiên mở miệng, Tá» Dạ thầm kêu má»™t tiếng không ổn, khi thân thể bị TrÆ°á»ng Cung ôm và o trong ngá»±c, còn chÆ°a kịp thấy rõ bÆ°á»›c kế tiếp của TrÆ°á»ng Cung, đã vô ý thức che miệng lại.TrÆ°á»ng Cung không khá»i cất tiếng cÆ°á»i, nói: "Nguyên lai Tá» Dạ ngÆ°Æ¡i cÅ©ng có lúc biết sợ, ta lại thắng ngÆ°Æ¡i má»™t lần, ha ha.""NgÆ°Æ¡i chÆ¡i xấu!" Tá» Dạ hung hăng trừng TrÆ°á»ng Cung má»™t chút, thẹn thùng trong mắt đã rÆ¡i và o trong mắt TrÆ°á»ng Cung, Ä‘iá»u nà y cà ng là m cho tâm TrÆ°á»ng Cung vui vẻ, Tá» Dạ a Tá» Dạ, sẽ có má»™t ngà y, ta sẽ giải tá»a ná»—i khúc mắc của ngÆ°Æ¡i.Tâm Tá» Dạ rung Ä‘á»™ng, liếc TrÆ°á»ng Cung, tâm cÅ©ng không tá»± chủ được nhảy lên cuồng liệt, âm thầm nắm chặt nắm đấm, âm thầm cảnh cáo bản thân nói: "Lạc Tá» Dạ, mà y không được để thua nữa! Từ trÆ°á»›c đến nay chỉ có mà y Ä‘i trêu chá»c ngÆ°á»i khác, sao gần đây lại thua nhiá»u nhÆ° váºy?! CÅ©ng không thể để cho cô ta đắc ý nhÆ° váºy!Äá»™t nhiên gÆ°Æ¡ng mặt nóng lên, TrÆ°á»ng Cung đã hôn nà ng cá»±c nhanh, Tá» Dạ chỉ cảm thấy hai gò má nóng bá»ng đốt lên."NgÆ°Æ¡i...!NgÆ°Æ¡i là đăng đồ tá»!!!!" Tá» Dạ nhịn không được há»n dá»—i, vung tay muốn đánh TrÆ°á»ng Cung.TrÆ°á»ng Cung tùy ý để Tá» Dạ đánh, cÆ°á»i vui vẻ hÆ¡n, "Có thể hôn ngÆ°Æ¡i má»™t cái, muốn ta chết cÅ©ng không sợ, chỉ là đăng đồ tá» mà thôi, là m lại má»™t lần thì có là m sao?!Tá» Dạ dở khóc dở cÆ°á»i, lá»±c đạo trên tay không khá»i dần dần tăng lên.Khóe môi TrÆ°á»ng Cung khẽ cong, Ä‘á»™t nhiên ôm lấy eo của nà ng, ôm lấy nà ng và o lòng, má»™t cái ôm ấm áp —— Tá» Dạ lúc nà y má»›i cảm giác được, hóa ra tâm TrÆ°á»ng Cung, cÅ©ng nhảy không ngừng.Kỳ tháºt, trong lòng của nà ng cÅ©ng thấp thá»m a?Trong lòng Tá» Dạ trà n đầy ấm áp, thế nhÆ°ng lại không thể nháºn thua ra mặt, không khá»i uốn éo ngÆ°á»i, "NgÆ°Æ¡i mau buông ta ra!"Thân thể hai ngÆ°Æ¡i chạm và o nhau, khiến khà tức cả hai cùng tăng lên, chỉ thấy TrÆ°á»ng Cung nuốt nÆ°á»›c miếng, tim Ä‘áºp nhanh đến lợi hại —— ánh mắt sáng rá»±c, TrÆ°á»ng Cung không nhúc nhÃch thâm tình nhìn Tá» Dạ chăm chú, không nói má»™t lá»i.Tá» Dạ cảm giác được sá»± biến hóa của TrÆ°á»ng Cung, bối rối thôi không giãy dụa, không dám ngẩng đầu nhìn TrÆ°á»ng Cung và o thá»i khắc nà y, nà ng biết, nếu nhÆ° nhìn, có lẽ sẽ luân hãm, có lẽ sẽ khống chế không nổi lòng của mình, có lẽ...Rất nhiá»u rất nhiá»u có lẽ hiển hiện trong lòng Tá» Dạ, biểu cảm trên mặt chợt vui chợt lo, không biết tiếp theo nên là m gì? Nói gì?"Vì ngÆ°Æ¡i, ta không muốn là m chÃnh nhân quân tá»." TrÆ°á»ng Cung lại nói thêm lần nữa, nhÆ°ng lúc nà y ánh mắt TrÆ°á»ng Cung chân thà nh hÆ¡n, mi tâm cau lại, "Chỉ cần ta không phải chÃnh nhân quân tá», thì sẽ xứng vá»›i ngÆ°Æ¡i, không phải sao?"Tá» Dạ ngẩn ngÆ¡, trong lòng chua chua, khi nà ng ngẩng mặt lên, thì mặt đã rÆ¡i đầy lệ quang trong suốt, "NgÆ°Æ¡i tá»™i gì khổ nhÆ° thế chứ?""NgÆ°Æ¡i cố chấp nhÆ° thế nà y, khiến lòng của ta rất Ä‘au khổ, ngÆ°Æ¡i cứ kiá»m chế nhÆ° thế nà y, khiến lòng ta cÅ©ng rất Ä‘au khổ, chẳng thà chúng ta cùng nhau Ä‘au khổ, nói không chừng tuy sẽ Ä‘au khổ hÆ¡n, nhÆ°ng trong khổ sẽ có vị ngá»t.
TrÆ°á»ng Cung giãn lông mà y cÆ°á»i má»™t tiếng, Ä‘Æ°a tay nhẹ nhà ng vuốt khóe mắt của nà ng, "NgÆ°Æ¡i còn khóc nữa, ta tháºt sẽ là m đăng đồ tỠđấy."NgÆ°Æ¡i cho rằng ta sợ ngÆ°Æ¡i à ? Tá» Dạ gượng cÆ°á»i, mang theo giá»ng mÅ©i nồng Ä‘áºm há»i lại."Ta sợ ngÆ°Æ¡i sợ ta." TrÆ°á»ng Cung nhẹ nhà ng cÆ°á»i má»™t tiếng, ôm chặt nà ng và o lòng, "NgÆ°Æ¡i có phải cứu tinh trong mệnh của ta hay không, những Ä‘iá»u nà y chẳng còn quan trá»ng nữa, ta chỉ muốn ngÆ°Æ¡i có thể lÆ°u tại bên cạnh ta, cái gì gá»i là vinh hoa phú quý, vÆ°Æ¡ng hầu tÆ°á»›ng lÄ©nh, ta không cần, cÅ©ng không muốn là m.
Äá»i nà y của ta chẳng qua chỉ là má»™t sá»± giả dối, ta tháºt sá»± mệt má»i, rất mệt má»i, chỉ sau khi gặp được ngÆ°Æ¡i, ta má»›i cảm thấy má»i thứ bắt đầu trở nên chân thá»±c.NÆ°á»›c mắt tuôn ra hốc mắt, Tá» Dạ nÃu chặt y phục TrÆ°á»ng Cung, nhịn kÃch Ä‘á»™ng trong lòng, "Ta...!Không đáng.""..." Thân thể TrÆ°á»ng Cung mãnh liệt run lên, không nói gì nữa, chỉ ôm Tá» Dạ cà ng chặt hÆ¡n."NgÆ°Æ¡i không hối háºn sao? thanh âm Tá» Dạ tiếp tục vang lên bên tai TrÆ°á»ng Cung.TrÆ°á»ng Cung nghẹn ngà o mở miệng, "Bất hối!""Xuy —— "Äá»™t nhiên, xa phu ngoà i xe ngá»±a ghìm ngá»±a dừng xe, tá»±a hồ phÃa trÆ°á»›c gặp trở ngại gì đó?TrÆ°á»ng Cung buông lá»ng Tá» Dạ ra, nói: "NgÆ°Æ¡i yên tâm, có ta ở đây, không ai có thể đả thÆ°Æ¡ng ngÆ°Æ¡i." Nói xong, TrÆ°á»ng Cung xốc mà n xe lên, thân thể cứng Ä‘á», nét Ä‘á» phòng trên mặt biến mất, thay và o đó là biểu tình khó hiểu.Chỉ thấy cách xe ngá»±a hÆ¡n mÆ°á»i trượng, có trăm tên kỵ binh Ä‘ang bà y tráºn, chùm tua Ä‘á» trên nón trụ tung bay trÆ°á»›c gió, tay cầm ngân thÆ°Æ¡ng đứng trang nghiêm, rất trang nghiêm.Má»™t con bạch mã Ä‘i đầu lao ra khá»i Ä‘oà n kỵ binh, má»™t thân ảnh nữ tá» mặc trÆ°á»ng bà o mảnh mai mà u xanh liên tục thở dốc, láºp tức xuất hiện trong tầm mắt, nà ng nắm chặt dây cÆ°Æ¡ng, hoà n toà n không để ý mái tóc Ä‘en giỠđây đã lá»™n xá»™n, vẻ mặt phong trần mệt má»i —— khi ánh mắt nhìn thấy TrÆ°á»ng Cung, trong nháy mắt đó chỉ thấy vị nữ tá» nà y cÆ°á»i má»™t tiếng, láºp tức nhảy xuống ngá»±a, ôn nhu nói: "VÆ°Æ¡ng gia, thiếp thân tá»›i đón chà ng hồi phủ."TrÆ°á»ng Cung giáºt mình, nhìn dung nhan nà ng nhÆ° thế, hẳn là đã bôn ba ngà y đêm để kịp Ä‘uổi đến đây.
TrÆ°á»ng Cung láºp tức nhảy xuống xe, cháºm rãi Ä‘i tá»›i chá»— nữ tá» kia, hÃt má»™t hÆ¡i, giúp nà ng sá»a lại chút tóc mai rối bá»i, nhÆ°ng lại chẳng nói lá»i nà o."Thuá»™c hạ tham kiến vÆ°Æ¡ng gia!"Chỉ nghe Ba má»™t tiếng, trăm kỵ binh đã chảy xuống ngá»±a quỳ rạp dÆ°á»›i đất.Tứ nhi chạy tá»›i sát phÃa sau, thở hồng há»™c ghì ngá»±a, vá»™i và ng nhảy xuống ngá»±a, chạy vá»™i tá»›i trÆ°á»›c mặt TrÆ°á»ng Cung, quỳ rạp xuống đất nói: "Tiểu nhân tham kiến vÆ°Æ¡ng gia!"TrÆ°á»ng Cung lấy lại bình tÄ©nh, nhìn hết thảy chung quanh má»™t chút, há»i: "Vì sao VÆ°Æ¡ng phi không hảo hảo ở lại Nghiệp Thà nh nghỉ ngÆ¡i Ä‘Æ°Æ¡ng Ä‘i tá»›i đây toà n là băng thiên tuyết địa, vạn nhất xảy ra chuyện gì, ngÆ°Æ¡i đảm Ä‘Æ°Æ¡ng nhÆ° thế nà o?Tứ nhi cuống quÃt dáºp đầu nói: "Tiểu nhân đáng chết, thế nhÆ°ng tiểu nhân ngăn không được VÆ°Æ¡ng phi a, VÆ°Æ¡ng phi nói nhất định phải tá»± mình tá»›i đón ngà i má»›i an tâm.""Chà ng cÅ©ng đừng trách Tứ nhi, là do thiếp thân sai.
Thiếp thân lắng vÆ°Æ¡ng gia, sợ hãi chà ng trên Ä‘Æ°á»ng gặp phải chuyện gì.
VÆ°Æ¡ng phi Trịnh Chức Cẩm cháºm rãi mở miệng, nhịn không được ho má»™t tiếng.TrÆ°á»ng Cung nhÃu mà y đỡ Chức Cẩm, ý vị thâm trÆ°á»ng nói: "Lần nà y, cá»±c khổ ngÆ°Æ¡i rồi."Thiếp mãi mãi cÅ©ng chỉ có câu nói đó, thiếp chỉ muốn thấy chà ng có thể bình an." Chức Cẩm thâm tình nhìn thấy TrÆ°á»ng Cung, trong mắt ẩn ẩn ngấn lệ, "Chỉ hy vá»ng, có má»™t ngà y, chà ng có thể hiểu được thiếp.TrÆ°á»ng Cung chua chát cÆ°á»i, "Ta nghÄ©, sẽ có má»™t ngà y nhÆ° váºy.".