- Trang chủ
- Tái Kiến Lan Lăng
- ChÆ°Æ¡ng 44: 44: Äêm Äông Dà i
Tác giả:
Äèn lồng tịch mịch không ai thắp sáng, khiến trÆ°á»ng Ä‘iện mênh mông mà cô Ä‘á»™c.Mà n đêm buông xuống, Kỳ Lạc từ quân doanh ngoà i thà nh vá» tá»›i phủ Thừa tÆ°á»›ng, hôm nay đã là ngà y thứ ba Tá» Dạ theo Cao TrÆ°á»ng Cung rá»i Ä‘i, nhÆ°ng vẫn chÆ°a nghe thấy tin tức từ quan ải truyá»n đến, chà Ãt giá» phút nà y Tá» Dạ hẳn là an toà n.Âm thầm chá»i mình vì sao còn muốn quan tâm sinh tá» của Tá» Dạ nhÆ° váºy, Kỳ Lạc lắc lắc đầu, tháo mÅ© giáp mạ và ng nặng ná» xuống, vÆ°Æ¡n tay xoa xoa huyệt thái dÆ°Æ¡ng, tá»± nhủ: " Mà y quan tâm cô ta nhÆ° váºy, cô ta đã từng quan tâm mà y chÆ°a? Lạnh lùng hút má»™t hÆ¡i, cảm thấy lòng trà n đầy Ä‘á»u là buốt giá.Kỳ Lạc giÆ°Æ¡ng mắt nhìn vá» phÃa LÆ°u Tô thuá»· tạ, chỉ thấy nÆ¡i đó có ánh đèn lá» má», trong lòng có chút ấm áp."Quáºn mã gia trở vá»." Tiểu tỳ chá» bên ngoà i ngôi thủy tạ vá»™i và ng nghênh đón."Linh Ca đâu?" Kỳ Lạc nhẹ nhà ng há»i má»™t câu.Tiểu tỳ cÆ°á»i trả lá»i: "Quáºn chúa Ä‘ang trong phòng tắm rá»a.""Váºy ta chá» má»™t lúc lại trở vá» phòng.
Mặt Kỳ Lạc Ä‘á» lên, vá»™i và ng khoát tay."A?" Tiểu tỳ lấy là m lạ kêu má»™t tiếng, cÆ°á»i thầm Quáºn mã gia lại còn Ä‘á» mặt.Kỳ Lạc xấu hổ cÆ°á»i, "Ta...!Ta chỉ là không có thói quen đó mà thôi, ngÆ°Æ¡i không cần cảm thấy kỳ lạ."Giữa phu thê còn có thói quen đó sao? Tiểu tỳ trong lúc vui vẻ có chút thâm ý."Ãch...!Cái nà y..." Kỳ Lạc chỉ cảm thấy trái tim bá»—ng nhiên nhảy loạn, cúi đầu nhìn bà n tay băng lãnh của mình má»™t chút, lắc đầu, nói thầm: "Cô cÅ©ng đã phi lá»… vá»›i ngÆ°á»i ta rồi, vì sao còn phải tránh váºy đây?Vừa nghÄ© đến đây, Kỳ Lạc hÃt má»™t hÆ¡i, Ä‘i vá» phÃa LÆ°u Tô thủy tạ.Mùi thÆ¡m xông và o mÅ©i, hÆ¡i nÆ°á»›c ấm áp trong nháy mắt Ä‘áºp và o mặt khi cô đẩy cá»a phòng ra, để tâm thần Kỳ Lạc có chút rung Ä‘á»™ng.Không dám nói lá»i nà o, sợ sẽ quấy rầy Linh Ca phÃa sau bình phong, Kỳ Lạc cẩn tháºn đóng cá»a lại, đặt mÅ© giáp trong tay xuống, nhẹ giá»ng cởi áo giáp băng lãnh trên ngÆ°á»i xuống.PhÃa sau bình phong, tiếng nÆ°á»›c róc rách bá»—ng nhiên ngừng lại, không biết có phải Linh Ca đã biết Kỳ Lạc trở vá» hay không, chỉ biết nà ng im lặng không lên tiếng.Kỳ Lạc cuống quÃt mở miệng nói: "Linh Ca, ngÆ°Æ¡i không cần sợ, là ta trở vá», ngÆ°Æ¡i yên tâm, ta không quấy rầy ngÆ°Æ¡i, ngÆ°Æ¡i cứ tắm tiếp Ä‘i.Vẫn không có tiếng trả lá»i, Kỳ Lạc chỉ cảm thấy trái tim bá»—ng nhiên treo lên."Linh Ca?" Quan tâm kêu má»™t tiếng, Kỳ Lạc Ä‘i tá»›i trÆ°á»›c tấm bình phong, không dám Ä‘i ra đằng sau, "NgÆ°Æ¡i thế nà o?"Bên trong vẫn không có tiếng đáp lại.Trong lòng Kỳ Lạc loạn lên, không lo được hết thảy Ä‘i đến sau tấm bình phong, sắc mặt bá»—ng nhiên thay đổi, nói: "Linh Ca!" Cúi ngÆ°á»i xuống, bế Linh Ca Ä‘ang chìm trong cháºu gá»— lên."Kỳ...!Lang?" Linh Ca chÆ°a tỉnh hồn nhìn Kỳ Lạc vá»›i khuôn mặt gấp gáp, NgÆ°Æ¡i vá» rồi à ?"Lá»i ta vừa nói, ngÆ°Æ¡i không nghe thấy?" Mặt Kỳ Lạc bá»—ng nhiên nóng bá»ng, "Váºy sao ngÆ°Æ¡i lại chìm xuống dÆ°á»›i đáy cháºu gá»—, ta còn tưởng rằng ngÆ°Æ¡i xảy ra chuyện nữa!""Ta?" Linh Ca chỉ cảm thấy áo Kỳ Lạc hÆ¡i lạnh, lúc nà y má»›i giáºt toà n thân Ä‘ang ở trÆ°á»›c mắt Kỳ Lạc, cuống quÃt che lại thân thể Æ°á»›t nhẹp, ngồi xuống cháºu gá»—, gÆ°Æ¡ng mặt cÅ©ng nóng bá»ng, Ta xÆ°a nay yêu thÃch yên tÄ©nh, cho nên khi tắm rá»a cÅ©ng thỉnh thoảng sẽ chui xuống nÆ°á»›c, ngÆ°Æ¡i...!NgÆ°Æ¡i không cần lo lắng."Hóa ra là váºy...!Kỳ Lạc vá»™i quay ngÆ°á»i Ä‘i, chỉ cảm thấy trái tim trong lồng ngá»±c Ä‘ang nhảy dồn dáºp, không há» hay biết vạt áo trÆ°á»›c Æ°á»›t sÅ©ng Ä‘ang dần lạnh.Váºy...!Váºy ngÆ°Æ¡i Ä‘i ra ngoà i trÆ°á»›c..." Linh Ca lần thứ nhất cảm thấy có chút nghẹn lá»i, không biết loại thẹn thùng khiến cả hai nhÆ° bị lá»a thiêu nà y là gì."A...!Nha..." Thanh âm Kỳ Lạc có chút khà n khà n, vừa muốn rá»i khá»i bình phong, liá»n nghe tiểu tỳ gõ cá»a."Quáºn chúa, quáºn mã, tiểu tỳ đến cho hai vị thêm chút nÆ°á»›c nóng."" Cái nà y..." Kỳ Lạc giáºt mình, Ä‘Ã nh phải quay trở lại sau tấm bình phong, nhắm mắt quay ngÆ°á»i nói vá»›i Linh Ca, "Linh Ca, ta chỉ sợ phải ở đây thêm lát.""Cái nà y..." Lần nà y đổi lại là Linh Ca giáºt mình, "Váºy ngÆ°Æ¡i...!TrÆ°á»›c hết lÆ°u lại Ä‘i, rồi mở....mở mắt ra."Cá»a bị tiểu tỳ đẩy ra, tiểu tỳ bÆ°ng má»™t cháºu nÆ°á»›c nóng Ä‘i đến, Ä‘i tá»›i sau bức bình phong.
Ãnh mắt đảo qua gò má Ä‘á» á»ng của hai ngÆ°á»i cùng vạt áo trÆ°á»›c Æ°á»›t sÅ©ng, che miệng cÆ°á»i má»™t tiếng, vá»™i và ng lui xuống, đóng kỹ cá»a gá»—.Kỳ Lạc thở má»™t hÆ¡i thoải mái tháºt dà i, lần nữa quay lÆ°ng Ä‘i, nói: "Ta...!Ta Ä‘i ra ngoà i trÆ°á»›c.""Kỳ lang." Linh Ca Ä‘á»™t nhiên gá»i, cÅ©ng là m Kỳ Lạc có chút không biết là m sao."A?""Kỳ tháºt ngÆ°Æ¡i không cần...!Không cần nhÆ° thế." Linh Ca bình tâm lại, nhẹ nhà ng thoải mái thở má»™t hÆ¡i, "Dù sao...!Dù sao chúng ta cÅ©ng là vợ chồng, không nên xa lạ nhÆ° váºy."Äúng váºy a, là vợ chồng." Kỳ Lạc ngÆ¡ ngác đáp lại Linh Ca, vừa nghÄ© tá»›i đêm Ä‘á»™ng phòng hoa chúc kiá»u diá»…m, mặc dù chỉ loáng thoáng ẩn hiện trong ký ức, cÅ©ng không rõ rà ng lắm, nhÆ°ng nà ng biết rõ, đêm đó ngÆ°á»i nà ng chạm và o là Linh Ca, hôn là Linh Ca, có lẽ ngÆ°á»i nà ng muốn cÅ©ng là Linh Ca..."Ào à o—— "Má»™t tiếng tiếng nÆ°á»›c vang lên, Linh Ca lần nữa từ trong cháºu gá»— đứng lên, vá»™i và ng mặc chiếc áo má»ng sạch sẽ đặt ở má»™t bên, Ä‘i tá»›i phÃa sau Kỳ Lạc, nhẹ nhà ng tóm lấy góc áo Kỳ Lạc, "Xiêm y của ngÆ°Æ¡i cÅ©ng Æ°á»›t, dùng nÆ°á»›c nóng tẩy thân thể rồi thay ra Ä‘i."A..." Kỳ Lạc không dám nhìn Linh Ca lâu, chỉ nặng ná» mà gáºt đầu.Linh Ca lặng yên cÆ°á»i má»™t tiếng, Ä‘i qua bên ngÆ°á»i Kỳ Lạc, lại không nói thêm gì nữa.Kỳ Lạc chỉ cảm thấy bối rối tá»›i cá»±c Ä‘iểm, lại gáºt gáºt đầu tiếp.Khi tiếng nÆ°á»›c vang lên lần nữa, Linh Ca nằm nghiêng ở trên giÆ°á»ng tá»± mình bôi thuốc và o vết thÆ°Æ¡ng nÆ¡i xÆ°Æ¡ng sÆ°á»n, suy nghÄ©: Kỳ Lạc, ngÆ°Æ¡i có biết hay không, ta cà ng ngà y cà ng đối ngÆ°Æ¡i không hạ thủ được...!Bà n cá» nà y, ngay cả ta là ngÆ°á»i chấp cá» cÅ©ng bị mê hoặc mất rồi."A!" Kỳ Lạc Ä‘á»™t nhiên kinh hô má»™t tiếng, kinh Ä‘á»™ng Linh Ca Ä‘ang nằm trên giÆ°á»ng."Kỳ lang, ngÆ°Æ¡i thế nà o?""Ta...!Ta quên cầm quần áo sạch đến đây."Linh Ca thoải mái thở má»™t hÆ¡i, nhịn Ä‘au ngồi dáºy, "NgÆ°Æ¡i chá» chút, ta lấy cho ngÆ°Æ¡i."Cám Æ¡n ngÆ°Æ¡i, Linh Ca."Bây giá» mà còn nói cảm Æ¡n?" Lấy áo má»ng sạch sẽ má»ng đứng ở sau tấm bình phong, Linh Ca Ä‘á»™t nhiên lạnh lùng há»i má»™t chút.Kỳ Lạc tá»±a hồ cảm thấy trong lá»i nói của Linh Ca có trong ý lạnh, cuống quÃt giải thÃch nói: "Ta...!Ta...ở cố hÆ°Æ¡ng của ta, tạ Æ¡n là ngôn ngữ thông dụng, không phải là cố ý muốn khách khà vá»›i ngÆ°Æ¡i.""á»’? Cố hÆ°Æ¡ng của ngÆ°Æ¡i?" Linh Ca quả tháºt có chút hiếu kỳ Kỳ Lạc, từ ngà y nữ tá» nà y xuất hiện, trên ngÆ°á»i tá»±a hồ luôn có má»™t Ä‘iá»u bà ẩn đợi nà ng khám phá —— nà ng đến tá»™t cùng là ai? Äến từ chá»— nà o? Còn có những xÆ°ng hô kỳ kỳ quái quái nà ng hay nói rốt cuá»™c là ý gì?Linh Ca..." Kỳ Lạc bá»—ng nhiên má»™t gá»i."Cái gì?""Quần áo, ta lạnh." Kỳ Lạc nhẹ nhà ng gõ gõ bình phong.À, ta Ä‘Æ°a qua cho ngÆ°Æ¡i." Linh Ca nói liá»n ôm áo má»ng Ä‘i tá»›i, khi ánh mắt chạm đến thân thể Kỳ Lạc trong nháy mắt, không tá»± chủ được Ä‘á» mặt.Kỳ Lạc vô ý thức ngồi xuống cháºu gá»—, Ä‘á» mặt Ä‘Æ°a tay ra, "Linh Ca, Ä‘Æ°a quần áo cho ta là được rồi."A..." Lần nà y đổi lại là Linh Ca sững sá», Ä‘Æ°a y phục qua cho Kỳ Lạc.Äầu ngón tay đụng và o, cảm nháºn được sá»± ấm áp nhà n nhạt của nhau, Kỳ Lạc cùng Linh Ca không khá»i rụt tay vá» sau."Ta...!Ta lên giÆ°á»ng chá» ngÆ°Æ¡i." Linh Ca quay đầu bÆ°á»›c nhanh Ä‘i, vừa trở lại trên giÆ°á»ng đã kinh ngạc che miệng lại, tá»± há»i má»™t câu, "Ta má»›i vừa nói cái gì váºy?Nhá»› tá»›i câu nói vừa rồi, cần ngÆ°á»i hữu tâm nghe xong, Ä‘á»u cảm thấy phá lệ máºp má», huống chi là Kỳ Lạc."Ãch..." Kỳ Lạc vá»™i và ng Ä‘em áo má»ng mặc và o, rá»i khá»i cháºu gá»—.Tuy nói đã và o mùa đông thế nhÆ°ng lúc nà y cả hai Ä‘á»u không cảm thấy má»™t chút ý lạnh nà o.Do dá»± mãi, Kỳ Lạc từ sau tấm bình phong Ä‘i ra, nhìn thấy Linh Ca Ä‘ang cúi đầu dá»n dẹp thuốc trị thÆ°Æ¡ng bên giÆ°á»ng, vá»™i và ng bÆ°á»›c nhanh tá»›i, gấp giá»ng nói: "Äể ta là m.Tay rÆ¡i xuống mu bà n tay Linh Ca, Linh Ca cúi đầu không dám nhìn Kỳ Lạc lâu,Váºy....váºy ngÆ°Æ¡i là m Ä‘i.Kỳ Lạc gáºt gáºt đầu, báºn bịu thu dá»n thuốc trị thÆ°Æ¡ng, quay đầu ngồi ở bên ngÆ°á»i Linh Ca, nói: "NgÆ°Æ¡i...!ThÆ°Æ¡ng thế của ngÆ°Æ¡i khá hÆ¡n chút nà o không?"Linh Ca nhẹ gáºt đầu, "Có Ä‘áºu cô nÆ°Æ¡ng ở đây, ta khẳng định sẽ mau khá»i."Äáºu cô nÆ°Æ¡ng xác thá»±c y thuáºt cao minh." Kỳ Lạc gáºt đầu cÆ°á»i má»™t tiếng, cảm thấy bầu không khà chẳng phải máºp má» nhÆ° đã nghÄ©, hÆ¡i thoải mái thở má»™t hÆ¡i, nói: "Linh Ca trên ngÆ°á»i ngÆ°Æ¡i còn bị thÆ°Æ¡ng, mau mau nghỉ ngÆ¡i Ä‘i.""Váºy còn ngÆ°Æ¡i?""Ta...!Ta khẳng định cÅ©ng phải ngủ a, hôm nay ở thao trÆ°á»ng táºp tráºn mệt má»i má»™t ngà y." Kỳ Lạc nói, đấm đấm lÆ°ng, nói, "Tháºt không rõ vì sao tÆ°á»›ng quân cổ đại Ä‘á»u phải mặc khôi giáp nặng nhÆ° váºy, mệt má»i gần chết, sao mà còn giết địch được?"Ha ha." Linh Ca nhịn không được cÆ°á»i lên, "Ta vẫn là lần đầu nghe ngÆ°á»i ta nói nhÆ° váºy.""Chẳng lẽ không đúng sao?" Kỳ Lạc nghiêm mặt nói, "Mặc thứ đồ nặng nhÆ° váºy, còn muốn cùng ngÆ°á»i liá»u mạng, ta cảm thấy vừa đến đã thua!""á»’?" Linh Ca trà n đầy thâm ý mà nhìn mặt Kỳ Lạc, bá»—ng nhiên, cảm thấy thá»i khắc nà y nà ng nếu là nam nhi, hẳn là sẽ còn tuấn lãng hÆ¡n bây giá» mấy phần.Ở cố hÆ°Æ¡ng của ta, ai mà mặc mấy thứ nặng nhÆ° thế? Trá»±c tiếp mặc áo chống đạn...!Kỳ Lạc láºp tức im tiếng, ánh mắt có mấy phần ảm đạm, "Ta lại hoà i niệm cố hÆ°Æ¡ng, tháºt xin lá»—i, Linh Ca, ta nghÄ© ta vẫn là cần má»™t quãng thá»i gian má»›i có thể thÃch ứng nÆ¡i nà y."Linh Ca giÆ¡ tay lên, vá»— vá»— mu bà n tay Kỳ Lạc, "Ta lại cảm thấy lá»i của ngÆ°Æ¡i nói đầy đạo lý, ngÆ°Æ¡i nói cho ta nghe má»™t chút Ä‘i, ở cố hÆ°Æ¡ng của ngÆ°Æ¡i, tÆ°á»›ng sÄ© mặc cái gì? Äánh nhÆ° thế nà o được không?"Äược.
Kỳ Lạc cÆ°á»i cÆ°á»i, " Chá»— của chúng ta, dùng vÅ© khà cÅ©ng không phải Ä‘ao hay là kiếm mà dùng cái được gá»i là ThÆ°Æ¡ng[1]." thÆ°Æ¡ng ? Chúng ta cÅ©ng có a." Linh Ca há»i."Không phải loại thÆ°Æ¡ng đó, mà là má»™t loại vÅ© khà có thể bắt má»™t viên đạn bay Ä‘i rất xa, lá»±c sát thÆ°Æ¡ng rất lá»›n.
Kỳ Lạc sững sá», nghiêm mặt nhìn Linh Ca, "Sợ rằng ngÆ°Æ¡i cÅ©ng không biết đạn là cái gì Ä‘i?Linh Ca gáºt đầu, "Xác thá»±c không biết.""Ai..." Kỳ Lạc hÃt má»™t hÆ¡i, nhẹ nhà ng đỡ Linh Ca nằm xuống giÆ°á»ng, bản thân cÅ©ng ngã xuống bên cạnh Linh Ca, chui và o trong chăn, "Xem ra a, ta phải hảo hảo cùng ngÆ°Æ¡i nói má»™t chút.""Äược." Linh Ca gáºt đầu cÆ°á»i má»™t tiếng, trong tÆ°Æ¡i cÆ°á»i đã không còn những thứ nhÆ° tá»± giá»…u hay cao ngạo nữa, mà chỉ còn má»™t loại nhu tình ngay cả chÃnh nà ng cÅ©ng chÆ°a từng thấy qua.Liên tục ba đêm cùng Kỳ Lạc chung gối, Linh Ca luôn luôn nghiêng ngÆ°á»i nhìn bên mặt của Kỳ Lạc, luôn luôn bất tri bất giác bình yên ngủ, dù cho biết bên ngÆ°á»i nà ng là quân cá», cÅ©ng sẽ không cảm thấy có má»™t tia bất an nà o.Bởi vì nà ng biết, giá» nà y khắc nà y Kỳ Lạc, sẽ không tiếc hết thảy Ä‘i bảo há»™ nà ng, nà ng có thể nhắm mắt lại, tạm thá»i quên mình vẫn còn Ä‘ang giãy dụa má»i mệt trong số mệnh của chÃnh mình.Kỳ Lạc của trÆ°á»›c đây, luôn khiến Linh Ca cảm thấy ngạc nhiên, cÅ©ng hầu nhÆ° khiến Linh Ca cảm thấy không thể nà o hiểu được, nhÆ°ng khi má»i chuyện đã sáng tá», thì mặc kệ là Kỳ Lạc của quá khứ hay hiện tại, lúc nà o cÅ©ng sẽ mang tÃnh tình trẻ con, thuần lÆ°Æ¡ng thanh khiết."Linh Ca." Nói xong vá» súng ống Kỳ Lạc bá»—ng nhiên xoay chuyển lá»i nói, cau mà y nói, "NgÆ°Æ¡i còn bị thÆ°Æ¡ng, chúng ta sá»›m Ä‘i nghỉ ngÆ¡i, sau nà y sẽ nói thêm cho ngÆ°Æ¡i nghe.Sau nà y sẽ nói thêm cho ta nghe? Linh Ca thất thần Ä‘á»™t nhiên há»i ra má»™t câu.
Äúng váºy, chỉ cần ta còn ở chá»— nà y má»™t ngà y, ta sẽ luôn nói cho ngÆ°Æ¡i nghe.
Kỳ Lạc gáºt đầu, "Linh Ca, nhanh ngủ Ä‘i.""Äược..." Linh Ca tá»±a đầu lên đầu vai Kỳ Lạc, khép hai mắt lại.Kỳ Lạc, ta sẽ để cho ngÆ°Æ¡i là m quân cá» của ta mãi mãi, mãi mãi ở bên cạnh ta.Kỳ Lạc hÃt má»™t hÆ¡i tháºt sâu, nhìn mặt Linh Ca, Ä‘á»™t nhiên cảm giác được nà ng trông rất đẹp —— nếu nhÆ° nói Tá» Dạ có vẻ đẹp hệt nhÆ° cây anh túc[2], thì Linh Ca lại giống nhÆ° má»™t đóa bạch liên [3].Có đôi khi lạnh lùng, lại cao ngạo tinh khiết, có đôi khi; ôn nhu, lại thâm tình bất hối.NgÆ°á»i thì nên biết thá»a mãn.Ở thá»i đại nà y, có ngÆ°Æ¡i, cÅ©ng là hạnh phúc mà thượng thiên cho ta.[1] ThÆ°Æ¡ng: Chữ 枪 trong tiết trung quốc vừa có nghÄ©a là súng lục vừa có nghÄ©a là cây giáo; cây thÆ°Æ¡ng[2]Cây anh túc: Cây thuốc phiện[3] bạch liên: Hoa sen trắng