- Trang chủ
- Tái Kiến Lan Lăng
- ChÆ°Æ¡ng 41: 41: Ức Vãng TÃch
Tác giả:
Vì không để cho ngÆ°á»i chú ý, TrÆ°á»ng Cung cùng Há»™c Luáºt Thế Hùng quyết định chia binh xuất quan, chôn hết cung nỠở trong núi rừng, đại bá»™ pháºn cung tiá»…n thủ giả bá»™ nhÆ° lữ nhân nông há»™, từng tốp má»™t rá»i khá»i vùng biên ải Äại Chu, hẹn nhau há»™i hợp ở Lạc DÆ°Æ¡ng, cùng nhau trở vá» Nghiệp Thà nh.Còn lại mÆ°á»i tên cung tiá»…n thủ theo TrÆ°á»ng Cung rá»i khá»i quan đạo, men theo Ä‘Æ°á»ng núi tá»›i thôn trấn gần đó mua xe ngá»±a, mua y phục, chuẩn bị nhÆ° thÆ°Æ¡ng khách rá»i khá»i Äại Chu.Khi giả vá» giả vịt chuyển hà ng hóa lên xe ngá»±a, Há»™c Luáºt Thế Hùng cùng mÆ°á»i tên cung tiá»…n thủ giả là m hạ nhân ngồi trong đại sảnh khách sạn uống rượu ấm ngÆ°á»i, chá» TrÆ°á»ng Cung hóa trang xong sẽ lên Ä‘Æ°á»ng.Ở lầu hai của khách sạn, TrÆ°á»ng Cung có chút ngẩn ngÆ°á»i nhìn mình trong gÆ°Æ¡ng đồng hồi lâu, cúi đầu nhìn má»™t bà n phấn trang son phấn cây trâm, nhÃu chặt lông mà y."TrÆ°á»ng Cung..." Tá» Dạ cháºm rãi Ä‘i tá»›i sau lÆ°ng TrÆ°á»ng Cung, nhìn thấy tóc dà i của TrÆ°á»ng Cung tán loạn trong giÆ°Æ¡ng, trong mắt trà n đầy kinh diá»…m hà o quang."NgÆ°Æ¡i rất đẹp.
Tá» Dạ nhịn không được tán thưởng má»™t tiếng, nhìn kỹ mái tóc Ä‘en láy của TrÆ°á»ng Cung, giá» phút nà y mặc dù chÆ°a dùng son phấn, lại có má»™t váºn vị thanh lệ đặc biệt —— chóp mÅ©i hÆ¡i cao, đôi môi hồng nhuáºn, là m nổi báºt thêm khuôn mặt mà bất kỳ ai nhìn thấy cÅ©ng khó quên.Hai tay TrÆ°á»ng Cung nhẹ nhà ng vuốt ve, giá» nà y khắc nà y nà ng, không phải Ä‘Ã m tiếu sinh tá», ôn nhuáºn nhÆ° ngá»c Cao TrÆ°á»ng Cung, mà chỉ là má»™t nữ tá» hÆ¡i ngại ngùng, tá»±a há»™ nhìn thấy gì cÅ©ng có thể tùy thá»i mà sợ hãi?"Äược...!trông có được không? TrÆ°á»ng Cung khà n giá»ng nói, "Kỳ tháºt ta có chút sợ."Tá» Dạ Ä‘Æ°a tay ra, vuốt vuốt mái tóc Ä‘en của TrÆ°á»ng Cung, "NgÆ°Æ¡i yên tâm, có ta ở đây, sẽ không để cho Há»™c Luáºt Thế Hùng cảm thấy ngÆ°Æ¡i chÃnh là nữ tá».""Ta nhÆ°ng tháºt ra sợ...!sẽ để lá»™ vết thÆ°Æ¡ng trên ngÆ°á»i.
TrÆ°á»ng Cung lần nữa cúi đầu xuống, kéo dây thắt lÆ°ng trên ngÆ°á»i ra, để lá»™ ra má»™t tấm lÆ°ng tuyết trắng.Nguyên lai tưởng rằng Lan Lăng VÆ°Æ¡ng nhÆ° nà ng sẽ được sống an nhà n sung sÆ°á»›ng thân nhÆ° bạch ngá»c, trong suốt long lanh, lại không nghÄ© rằng trên lÆ°ng váºy mà hằn hai đạo vết sẹo, ai nhìn thấy cÅ©ng hoảng sợ."NÆ¡i nà y..." Tá» Dạ nhịn không được duá»—i ngón vuốt lên vết thÆ°Æ¡ng TrÆ°á»ng Cung, tuy là vết thÆ°Æ¡ng cÅ©, nhÆ°ng cÅ©ng có thể khiến Tá» Dạ Ä‘au lòng, Ta không nghÄ© tá»›i, ngÆ°Æ¡i thụ nhiá»u thÆ°Æ¡ng nhÆ° váºy...còn Ä‘au không?TrÆ°á»ng Cung nhẹ nhà ng thở dà i, sau khi cởi xong ngoại bà o, cúi đầu nhìn thấy vết thÆ°Æ¡ng cÅ© trên ngÆ°á»i, chỉ là lắc đầu, "Nhiá»u năm chinh chiến, há có chuyện không bị thÆ°Æ¡ng?Má»™t giá»t nÆ°á»›c ấm áp Æ°á»›t át rÆ¡i xuống đầu vai TrÆ°á»ng Cung, lòng TrÆ°á»ng Cung ấm áp, đôi mắt chua chua, đã Æ°á»›t át, Tá» Dạ, kỳ tháºt những chuyện nà y đối vá»›i ta đã thà nh thói quen, không Ä‘au chút nà o."NgÆ°Æ¡i để cho ta khó chịu, ta phải phạt ngÆ°Æ¡i!" Ngón tay Tá» Dạ ở trên vết thÆ°Æ¡ng TrÆ°á»ng Cung nhẹ nhà ng vẽ má»™t vòng, dÆ°á»ng nhÆ° trêu chá»c, lại giống vÅ© khúc thÆ°Æ¡ng tiếc.Thân thể TrÆ°á»ng Cung xiết chặt, má»™t trái tim không tá»± chủ được bắt đầu nhảy lên, Ä‘á» mặt cúi đầu xuống, "Tá» Dạ, ta vẫn là mau mau thay xong y phục, mau mau rá»i Ä‘i nÆ¡i nà y.""Không cho phép!" Tá» Dạ đứng trÆ°á»›c ngÆ°á»i TrÆ°á»ng Cung, bức TrÆ°á»ng Cung nhìn thẳng và o nà ng, đầy mắt đã lấp lóe lệ quang, "Ta còn chÆ°a ngắm mỹ nhân ngÆ°Æ¡i đủ, ngÆ°Æ¡i muốn chạy trốn Ä‘i đâu váºy chứ?" Ngón tay dá»c theo xÆ°Æ¡ng quai xanh TrÆ°á»ng Cung sá» tá»›i vai, "Ta hôm nay nhất định phải nhìn xem trên ngÆ°á»i ngÆ°Æ¡i đến tá»™t cùng có bao nhiêu thÆ°Æ¡ng vết?"TrÆ°á»ng Cung bối rối bắt lấy tay Tá» Dạ, "Không xem, có được hay không? Rất xấu, tháºt vô cùng xấu."Không được! ngón tay Tá» Dạ không buông tha TrÆ°á»ng Cung, chạm tá»›i lá»›p vải quấn ngá»±c, nÆ°á»›c mắt đã lấp Ä‘i tầm mắt, nhÆ°ng vẫn cÆ°á»i lá»›n đùa TrÆ°á»ng Cung, "Chẳng lẽ Ä‘Æ°á»ng Ä‘Æ°á»ng Lan Lăng VÆ°Æ¡ng lại sợ bị tiểu nữ tỠăn hết hay sao? Huống hồ, nếu ngÆ°Æ¡i không giải khai thứ nà y, thì sao có được váºn vị của nữ tá» chứ?"Tá» Dạ, nhắm mắt lại Ä‘i." Trong mắt TrÆ°á»ng Cung có nÆ°á»›c mắt, vá»™i và ng Ä‘Æ°a tay Ä‘i che mắt Tá» Dạ lại, "Ta sợ hù ngÆ°Æ¡i sợ."Vì sao? Tá» Dạ ra sức tránh tay TrÆ°á»ng Cung, chá»n lúc TrÆ°á»ng Cung không chú ý cởi lá»›p vải ra.Thân thể TrÆ°á»ng Cung cứng Ä‘á», vô ý thức che ngá»±c, run giá»ng nói: "Tá» Dạ, ta từ nhỠđã bị xem nhÆ° hoà ng tá» mà nuôi dưỡng, những gì nam nhi nên há»c, ta Ä‘á»u há»c được, là m Cao gia chi tá»...!Ta...!Nhất định phải ở trên chiến trÆ°á»ng bảo vệ sÆ¡n hà ...!Có lẽ, ta sá»›m nên quên ta là thân nữ nhi, nhÆ° váºy ta sẽ không quan tâm khắp ngÆ°Æ¡i ta toà n là vết sẹo khó coi...Thanh âm TrÆ°á»ng Cung nghẹn ngà o, Tá» Dạ vá»™i ôm lấy thân thể TrÆ°á»ng Cung, "Äừng sợ..."Bá»™ dạng TrÆ°á»ng Cung phục tùng, nhÆ°ng thân thể vẫn run rẩy, trong lúc nhất thá»i nói không ra lá»i."NgÆ°Æ¡i sợ hãi, kỳ tháºt ta cÅ©ng có." Tá» Dạ gượng cÆ°á»i, dần dần buông lá»ng thân thể TrÆ°á»ng Cung ra, lui vá» sau má»™t bÆ°á»›c, má»™t tay nâng cằm TrÆ°á»ng Cung lên, má»™t tay khác giáºt dây thắt lÆ°ng ra, tuy nói là nà ng vẫn cÆ°á»i tà mị nhÆ° trÆ°á»›c, thế nhÆ°ng lần nà y nÆ°á»›c mắt trong mắt lại nhiá»u hÆ¡n, lá»i nói rung Ä‘á»™ng, để TrÆ°á»ng Cung tâm không khá»i Ä‘au xót."Tá» Dạ đừng! TrÆ°á»ng Cung hoảng sợ ôm Tá» Dạ ôm và o trong ngá»±c, "Äừng nhÆ° váºy..."Sao phải váºy? Tá» Dạ run giá»ng há»i, "NgÆ°Æ¡i Ä‘Æ°á»ng Ä‘Æ°á»ng là Lan Lăng VÆ°Æ¡ng đại Tá», chẳng lẽ còn không hiểu ý tứ thẳng thắn đối đãi sao?Ở cố hÆ°Æ¡ng của ta, ta tháºt ra là má»™t nữ nhân có tiếng xấu đồn xa, chỉ cần nam nhân nà o tá»›i gần ta, thì cÆ¡ bản không có kết cục tốt." Không đợi TrÆ°á»ng Cung nói tiếp, Tá» Dạ đã Ä‘oạt lá»i nói trÆ°á»›c, cha ta...!Hắn giết không Ãt ngÆ°á»i, hại không Ãt ngÆ°á»i, cÅ©ng hủy Ä‘i không Ãt nữ nhân...trong thế giá»›i nà y ta tin tưởng có nhân quả, tỉ nhÆ°...!Cha tạo nghiệt, thì sẽ báo lên trên thân nữ nhi."Tá» Dạ, đừng nói nữa, ta hiểu." Hai tay TrÆ°á»ng Cung cà ng dùng thêm sức, sợ hãi Tá» Dạ hồi tưởng tá»›i những ký Æ°á»›c Ä‘au Ä‘á»›n nhất trong trà nhá»› của nà ng."NgÆ°Æ¡i không hiểu..." Tá» Dạ Ä‘á»™t nhiên cÆ°á»i lạnh, "Năm đó, ta mÆ°á»i tám tuổi...""Tá» Dạ!" TrÆ°á»ng Cung cuống quÃt nâng gÆ°Æ¡ng mặt của nà ng lên, lại lắc đầu, "Äừng nói có được không? Mặc kệ trÆ°á»›c đây đã xảy ra chuyện gì, cÅ©ng đừng nói nữa có được không?"Ha ha, ngÆ°Æ¡i cho rằng ta xảy ra chuyện a?" Trong lòng Tá» Dạ trà n đầy ấm áp, không nhúc nhÃch nhìn TrÆ°á»ng Cung hai mắt đẫm lệ, "Ta không có yếu Ä‘uối nhÆ° ngÆ°Æ¡i tưởng tượng váºy, không tin, ngÆ°Æ¡i nhìn nÆ¡i nà y ——" cái yếm bá»—ng nhiên bị Tá» Dạ kéo ra, lại bị TrÆ°á»ng Cung đè tay xuống, không cho nà ng để lá»™ thân thể kiá»u diá»…m.
Ba tên tiểu lÆ°u manh lôi ta và o trong ngõ hẻm, dùng dao chỉa và o ngá»±c ta, bá»n hắn toà n bá»™ Ä‘á»u là dã thú, Ä‘á»u muốn nuốt ta và o bụng Ä‘i..." Tá» Dạ vẫn nói, bá»—ng nhiên trà o phúng cÆ°á»i, Äã muốn ăn ta, ta liá»n cho bá»n chúng ăn, thế là ta lá»±a ý hùa theo, kêu bá»n hắn đừng nóng vá»™i, ta tá»± mình cởi, thế là ta bắt đầu cởi áo váy, bá»n hắn miệng đắng lưỡi khô mà nhìn ta, tất cả Ä‘á»u sững sá»...""Những ngÆ°á»i đó đâu rồi? Hai mắt TrÆ°á»ng Cung á»ng Ä‘á», phẫn ná»™ cắt ngang Tá» Dạ."Äá»u đã chết..." Tá» Dạ cÆ°á»i đến có chút thê lÆ°Æ¡ng, "Nam nhân tá»›i gần ta Ä‘á»u đã chết rồi, không phải ta vừa má»›i nói sao? Ta nhÆ°ng tháºt ra không đụng được, ha ha." Có chút dừng lại, Tá» Dạ tiếp tục mở miệng nói, " có đôi khi, thân thể ngÆ°á»i chẳng qua chỉ là má»™t túi da mà thôi, không chết, thì là sống.
Cho nên, ta thừa dịp những con dã thú đó thú Ä‘á»u thất thần trong nháy mắt, dùng sức lao và o mÅ©i dao của tên tiểu lÆ°u manh —— ta không biết ta đã sống nhÆ° thế nà o, ta chỉ biết ta đã thắng cược."Tá» Dạ..." TrÆ°á»ng Cung Ä‘au lòng, nhẹ nhà ng giúp nà ng cá»™t lại áo yếm, kéo y phục lên, Qua hết rồi, sẽ không còn chuyện nhÆ° váºy nữa."Ta không sao..." Tá» Dạ muốn vì TrÆ°á»ng Cung bình yên cÆ°á»i má»™t tiếng, lại phát hiện ngay cả tiếu dung cÅ©ng có chút cứng ngắc, Ä‘Ã nh phải cúi đầu xuống, "Bá»n hắn Ä‘á»u đã chết rồi, không phải sao?" Ngón tay Tá» Dạ lần nữa trượt tá»›i lá»›p vải quấn ngá»±c của TrÆ°á»ng Cung, cuối cùng cởi ra, má»™t đạo vết thÆ°Æ¡ng ngang qua ngá»±c TrÆ°á»ng Cung, phá lệ dữ tợn mà lá»™ ra." Từng vết thÆ°Æ¡ng trên ngÆ°á»i ngÆ°Æ¡i, má»—i má»™t vết thÆ°Æ¡ng Ä‘á»u là vinh quang, ngÆ°Æ¡i hiểu không? Kỳ tháºt tuyệt không xấu, ngược lại là ..." Tá» Dạ thÆ°Æ¡ng tiếc ngẩng mặt lên, Giống nhÆ° ngÆ°Æ¡i, đẹp mắt, không giống ta...""Tá» Dạ..." TrÆ°á»ng Cung nghẹn ngà o hô má»™t tiếng, nuốt xuống lá»i muốn nói, giáºt mình hiểu rõ, cái nà ng gá»i là không xứng vá»›i ngÆ°á»i, là bởi vì nà ng từng có ác má»™ng...Thiên ngôn vạn ngữ, cánh môi TrÆ°á»ng Cung chuyển tá»›i chá»— bên tai Tá» Dạ, nói: "Lạc Tá» Dạ, ta thÃch ngÆ°Æ¡i."Thân thể Tá» Dạ run lên, trong lòng ấm áp để cho nÆ°á»›c mắt nà ng đã tuôn ra hốc mắt, đáy lòng nói thầm: "TrÆ°á»ng Cung, cám Æ¡n ngÆ°Æ¡i.
Chỉ là ...Ta...cô gái hay lui tá»›i há»™p đêm nhÆ° ta cuối cùng cÅ©ng không xứng vá»›i ngÆ°Æ¡i." Thản nhiên đối diện đôi mắt thâm tình của TrÆ°á»ng Cung, Tá» Dạ ngÆ¡ ngác nhìn mặt TrÆ°á»ng Cung, trong mắt bá»—ng nhiên dâng lên má»™t tầng mây Ä‘en.Chỉ nghe nà ng lên tiếng cÆ°á»i cÆ°á»i, Ä‘Æ°a tay dụi dụi mắt, lau Ä‘i nÆ°á»›c mắt, lá»i nói xoay chuyển ra vẻ thắng lợi, "TrÆ°á»ng Cung, ngÆ°Æ¡i nhìn ta, có phải hay không trá»i sinh có tÃnh tình gái lầu xanh? Mấy ngà y không tìm kế trêu chá»c ngÆ°Æ¡i, liá»n toà n thân không được tá»± nhiên, kỳ tháºt a, những gì ta má»›i vừa nói Ä‘á»u là giả hết! Nhìn mặt ngÆ°Æ¡i tưởng là tháºt, trông hà i tháºt!"Giả?" TrÆ°á»ng Cung nhìn tháºt sâu, ánh mắt hốt hoảng tránh thoát của Tá» Dạ."NgÆ°Æ¡i không tin? Nếu không ta cởi ra cho ngÆ°Æ¡i xem, cam Ä‘oan vết thÆ°Æ¡ng trên ngá»±c hoà n toà n không có! Hắc hắc, kỳ tháºt ta chỉ muốn xem thân thể ngÆ°Æ¡i má»™t chút, không nghÄ© tá»›i ngÆ°Æ¡i Ä‘Æ°á»ng Ä‘Æ°á»ng Lan Lăng VÆ°Æ¡ng cứ nhÆ° váºy mà trúng kế ha ha, vá» sau cần phải coi chừng a." Tá» Dạ đắc ý gõ trán TrÆ°á»ng Cung má»™t cái,, cÆ°á»i đến phá lệ xán lạn.TrÆ°á»ng Cung đứng sững ngÆ°á»i, ánh mắt Ä‘uổi theo đôi mắt bối rối tránh né của nà ng, hà o quang thÆ°Æ¡ng tiếc lại không giảm má»™t chút nà o.Uy, ngÆ°Æ¡i lại nhìn ta nhÆ° váºy, ta lại muốn Ä‘á»™ng thủ phi lá»… ngÆ°Æ¡i a!" Tá» Dạ bá»—ng nhiên mở miệng.TrÆ°á»ng Cung khóe môi khẽ cong, ảm đạm không nói má»™t câu cúi đầu xuống, nhìn mình trong giÆ°Æ¡ng, trầm giá»ng nói: "Tá» Dạ, không còn sá»›m nữa, ta nên thay xong y phục lên Ä‘Æ°á»ng.""Äúng váºy a, ngÆ°Æ¡i ngÆ°Æ¡i vá»›i ta náo loạn lâu nhÆ° váºy, vạn nhất ngÆ°Æ¡i lạnh...!đây ta giúp ngÆ°Æ¡i mặt xiêm y, nhÆ° váºy ngÆ°Æ¡i sẽ không lá»™ ra vết sẹo." Tá» Dạ hoảng sợ dừng chút, vá»™i và ng xoay ngÆ°á»i qua, mang y phục vừa mua qua cho TrÆ°á»ng Cung."Äồ ngốc TrÆ°á»ng Cung, bất kể có phải số mệnh thiên định hay không ta sẽ không tiếc hết thảy để ngÆ°Æ¡i được bình an...!Câu nói nà y Tá» Dạ cÅ©ng không nói ra miệng, hồi tưởng câu nói vừa rồi của TrÆ°á»ng Cung —— "Ta thÃch ngÆ°Æ¡i ", khóe môi cong lên má»™t Ä‘Æ°á»ng cong, đồng thá»i nÆ°á»›c mắt im lặng nhá» xuống má»™t góc y phục.Từ trong kÃnh TrÆ°á»ng Cung nhìn thấy đầu vai run rẩy của Tá» Dạ, hút má»™t hÆ¡i tháºt sâu, Ä‘Æ°a tay lau Ä‘i nÆ°á»›c mắt trên mặt, nói thầm: "Tá» Dạ ngốc, ta nên là m sao vá»›i ngÆ°Æ¡i đây?Nhìn thấy nà ng trong kÃnh xoay ngÆ°á»i qua, TrÆ°á»ng Cung bá»—ng nhiên mở miệng, "Tá» Dạ..."Sao?" Bồ-tát thì sợ nhân, chúng sinh thì sợ quả [1].
Nếu ta không sợ nhân, cÅ©ng không sợ quả, liá»u mạng bằng tâm, có phải sẽ có má»™t ngà y có thể được nhÆ° Pháºt Äà nguyện cả Ä‘á»i say mê dÆ°á»›i gốc bồ Ä‘á» không?Tá» Dạ ngẩn ngÆ°á»i, nhất thá»i không rõ ý của TrÆ°á»ng Cung, "Cái gì mà nhân vá»›i quả?"Không có việc gì, Tá» Dạ, ngÆ°Æ¡i chỉ ta nên là m thị thiếp nhÆ° thế nà o đây."Äúng a, thiếu chút nữa là quên mất![1] Bồ-tát thì sợ nhân, chúng sinh thì sợ quả.
Nhân quả, hai chữ nà y chẳng những chúng sinh không thể thoát khá»i mà ngay cả Pháºt, Bồ-tát cÅ©ng chẳng thể trốn đặng.
Chỉ vì Bồ-tát có cái nhìn sâu sắc nên Ngà i chẳng tạo nhân ác; do váºy thá» hưởng được quả khoác lạc.
Chúng sinh, nhãn quang nhÆ° hạt Ä‘áºu; chỉ biết thấy những việc trÆ°á»›c mắt nên luôn là m những Ä‘iá»u xấu ác; bởi thế má»›i thá» quả báo Ä‘au khổ..