- Trang chủ
- Tái Kiến Lan Lăng
- Chương 39: 39: Kiếp Sau Âm
Tác giả:
Chuyện Lan Lăng VÆ°Æ¡ng của Äại Tá» hiện thân ở đô thà nh Äại Chu TrÆ°á»ng An, đến ngà y thứ hai thì đã truyá»n khắp trên dÆ°á»›i Äại Chu, VÅ© Văn Ung hạ chỉ, quan quân cản giết Cao TrÆ°á»ng Cung, chá»› để hắn có mệnh rá»i Ä‘i Äại Chu.Chuyện lạ kỳ chÃnh là , VÅ© Văn Ung nghÄ© VÅ© Văn Há»™ sẽ nhân lúc tảo triá»u Ä‘em chuyện Linh Ca bị táºp kÃch ra há»i, ấy váºy mà VÅ© Văn Há»™ không nhắc tá»›i má»™t lá»i nà o, vẫn dùng khà thế khinh ngÆ°á»i nhÆ° má»i hôm mà tảo triá»u, rồi trá»±c tiếp ngồi kiệu trở vá» tÆ°á»›ng phủ.Hắn đến tá»™t cùng là không biết, hay là giả bá»™ không biết?VÅ© Văn Ung cà ng nghÄ© cà ng kinh hãi, chuyện mấy vị Hoà ng đế Äại Chu chết thảm trÆ°á»›c đây vẫn còn hằn trong trà nhá»› y, giấu tà i nhiá»u năm nhÆ° váºy, nếu để nhược Ä‘iểm gì rÆ¡i và o trong tay VÅ© Văn Há»™, chỉ sợ y sẽ lại thà nh má»™t đế vÆ°Æ¡ng Ä‘oản mệnh.NhÆ°ng những gì giỠđây y có thể là m thì vẫn nhÆ° trÆ°á»›c là nhẫn nại chỠđợi.VÅ© Văn Há»™ trở vá» tÆ°á»›ng phủ, má»›i và o cá»a, liá»n trông thấy VÅ© Văn Lăng Vân tiến lên đón."Cha!"VÅ© Văn Há»™ giÆ°Æ¡ng mắt nhìn hắn má»™t cái, nói: "Gá»i Linh Ca đến tiá»n Ä‘Æ°á»ng gặp ta."VÅ© Văn Lăng Vân Ä‘em chuyện muốn há»i nuốt xuống, nói má»™t tiếng "Äược", liá»n trở vá» háºu viện kêu to Linh Ca.Không bao lâu sau, Linh Ca được nha hoà n đỡ đến tiá»n Ä‘Æ°á»ng, còn không quên mang theo nụ cÆ°á»i nhÆ° má»i khi.VÅ© Văn Há»™ khẽ vuốt râu, "Linh Ca, Kỳ Lạc đâu rồi?Linh Ca ngồi xuống ghế, nói: "Cha ngÆ°Æ¡i yên tâm, hôm nay y đã Ä‘i ra quân doanh ngoà i thà nh thị sát, đối vá»›i há»™ thà nh quân rất để tâm."VÅ© Văn Há»™ nhẹ gáºt đầu, "Có ngÆ°Æ¡i khống chế nó, cha cÅ©ng yên tâm." Nói xong, lá»i nói xoay chuyển, "Chỉ là cha có chút không rõ, vì sao ngÆ°Æ¡i muốn hôm nay cha ở trên đại Ä‘iện không Ä‘á» cáºp tá»›i chuyện bị táºp kÃch đêm hôm qua?VÅ© Văn Lăng Vân cÅ©ng gáºt đầu, đây là chuyện y muốn há»i.Linh Ca cÆ°á»i nhạt má»™t tiếng, "Váºy ta lại há»i cha, hôm nay tảo triá»u, có phải có ngÆ°á»i cáo bệnh không tá»›i?VÅ© Văn Há»™ lắc đầu.Linh Ca lại há»i: "Thế có ai có thần sắc khác thÆ°á»ng không?VÅ© Văn Há»™ cẩn tháºn suy nghÄ© sắc mặt bách quan tảo triá»u hôm nay, xác thá»±c không có dị thÆ°á»ng, "CÅ©ng không thấy gì dị thÆ°á»ng.Linh Ca không khá»i cÆ°á»i lạnh nói: "Cha, đây là điểm mấu chốt, dám đến vây giết ta, tá»± nhiên ngÆ°á»i đó đã có chuẩn bị vẹn toà n, coi nhÆ° hôm nay cha có láºt trá»i khi tảo triá»u, cÅ©ng chÆ°a chắc có thể bắt kẻ giáºt dây.
Cho nên sao chúng ta chẳng biến trắng thà nh Ä‘en?"VÅ© Văn Há»™ bá»—ng nhiên hiểu được ý của Linh Ca, "Linh Ca a, nếu ngÆ°Æ¡i là thân nam nhi, thì tốt biết bao nhiêu."Linh Ca thoáng có chút tá»± giá»…u, "Dù cho thân là thân nữ nhi thì thế nà o? Không phải ngÆ°á»i ở bên cạnh có thể giúp cha...!Linh Ca nhìn VÅ© Văn Lăng Vân sắc mặt tái xanh, "Còn có ca ca sao?"VÅ© Văn Lăng Vân có chút thÆ° mà y, Hiếm thấy muá»™i muá»™i ngÆ°Æ¡i còn nhá»› rõ có ngÆ°á»i ca ca nà y."Ha ha, ca ca nói Ä‘i đâu váºy? Linh Ca cho dù có lợi hại hÆ¡n nữa, không phải cÅ©ng má»™t lòng vì phủ Thừa tÆ°á»›ng sao? Linh Ca nói xong, lại nhìn VÅ© Văn Há»™, "Cha, kỳ tháºt ngÆ°á»i giáºt dây là ai, Linh Ca đã Ä‘oán được mấy phần."Tất nhiên là Phổ Lục NhÆ° Kiên!" VÅ© Văn Lăng Vân nói ra.Linh Ca mỉm cÆ°á»i không nói, cÅ©ng không bác bá».VÅ© Văn Há»™ gáºt đầu nói: "Phóng nhãn khắp triá»u đình bây giá», chỉ có hắn có năng lá»±c nà y.
NhÆ°ng ngÆ°á»i nà y là m việc từ trÆ°á»›c đến nay cẩn tháºn, khó mà tìm được cÆ¡ há»™i vạch tá»™i hắn.Linh Ca từ từ nói: "Cha cÅ©ng không phải vá»™i, nếu tháºt là hắn gây nên, tất nhiên sẽ còn có lần sau.
Cho nên chúng ta liá»n bất Ä‘á»™ng thanh sắc âm thầm bố trÃ, tìm má»™t cÆ¡ há»™i dẫn dụ hắn ra, sau đó má»™t mẻ bắt gá»n."Tốt!" VÅ© Văn Há»™ lần nữa gáºt đầu, "Linh Ca ngÆ°Æ¡i trÆ°á»›c an tâm dưỡng thÆ°Æ¡ng, đợi thân thể tốt, hai cha con chúng ta cùng liên thủ, có thể sẽ nhổ được cái Ä‘inh trong mắt kia ra!"ThÆ°Æ¡ng thế phải dưỡng nhÆ°ng cá» cÅ©ng không thể ngừng đánh.
Linh Ca cÆ°á»i cÆ°á»i, "Bản lãnh của môn nhân Y Tiên môn cÅ©ng không nhá», tiến có thể dùng võ, lui có thể dùng thuốc, khó khăn lắm má»›i tá»›i Ä‘c phủ Thừa tÆ°á»›ng chúng ta, nhÆ°ng vô luáºn nhÆ° thế nà o cÅ©ng lÆ°u nà ng lại mà sá» dụng."á»’?" VÅ© Văn Lăng Vân bá»—ng nhiên tỉnh táo tinh thần, "à của ngÆ°Æ¡i là , ca ca có thể nạp thiếp rồi sao?Linh Ca trừng mắt liếc hắn má»™t cái, "Ca ca, ngÆ°Æ¡i cÅ©ng đừng nghÄ© chuyện tốt đó.
TÃnh tình của Äáºu Ảnh, nhÆ° thế nà o nguyện ý gả và o phủ Thừa tÆ°á»›ng?""NgÆ°Æ¡i có ý tứ gì?" VÅ© Văn Lăng Vân nhịn không được hét lá»›n má»™t tiếng."Chá»› có vô lá»… vá»›i muá»™i muá»™i! VÅ© Văn Há»™ nghiêm nghị quát, "NÆ¡i nà y không có chuyện của ngÆ°Æ¡i, ngÆ°Æ¡i tạm lui xuống Ä‘i."Hừ!" VÅ© Văn Lăng Vân phẫn ná»™ phất tay áo, quay ngÆ°á»i rá»i khá»i đại Ä‘Æ°á»ng.Linh Ca há» hững nhìn bóng lÆ°ng VÅ© Văn Lăng Vân, nói: "Cha, dá»±a và o tÃnh tình của đại ca, tÆ°Æ¡ng lai khó tránh khá»i gặp rắc rối, có nên triệu hồi nhị ca từ biên quan không?VÅ© Văn Há»™ khoát tay áo, nói: "Lăng Tiêu tay cầm trá»ng binh biên quan, nếu trở vá», binh quyá»n trong tay hẳn phải giao ra, nguy hiểm nà y, chúng ta không liá»u được.
Cha sẽ không quản ngÆ°Æ¡i dùng biện pháp gì má»i chà o Äáºu Ảnh, cha chỉ hy vá»ng tiểu tá» Kỳ Lạc kia, xác thá»±c có thể dùng.
Nhìn hắn quá nhu nhược, thiếu má»™t chút chà khà tà n nhẫn, lại dá»… dà ng bị ngÆ°á»i bắt Ä‘i, ngÆ°Æ¡i vẫn nên hạ chút công phu thu phục hắn.Linh Ca gáºt đầu, "Cha, nữ nhi Ä‘ang muốn xin ngÆ°Æ¡i má»™t tên tá» tù đây."VÅ© Văn Há»™ bối rối nhìn Linh Ca má»™t chút, "á»’?"Linh Ca nói: "Không sai, là má»™t tá» tù, nữ nhi muốn cho Kỳ Lạc ăn má»™t viên thuốc an thần.""Tốt, cha theo ngÆ°Æ¡i, rá»a mắt mà đợi, Kỳ Lạc nhÆ° thế nà o biến thà nh tâm phúc của VÅ© Văn gia ta.Linh Ca im lặng gáºt đầu, "Cha, váºy Linh Ca tạm thá»i lui xuống trÆ°á»›c."NgÆ°Æ¡i Ä‘i Ä‘i." VÅ© Văn Há»™ nhẹ nhà ng khoát tay, bá»—ng nhiên nghÄ© tá»›i Ä‘iá»u gì, "Linh Ca, nếu Y Tiên môn nhân tháºt có y thuáºt siêu quần, vết sẹo trên mặt ngÆ°Æ¡i...Thân thể Linh Ca chấn Ä‘á»™ng, Ä‘Æ°a tay xoa vết sẹo trên mặt, nói: "Cha, vết sẹo nà y không đáng ngại.
Không quay đầu lại, Linh Ca bÆ°á»›c nhanh nhịn Ä‘au rá»i Ä‘i đại Ä‘Æ°á»ng.NÆ¡i Linh Ca tá»›i cÅ©ng không phải đâu xa xôi lắm, mà là địa lao trong phủ.Lý Phong bị nhốt nhiá»u ngà y rốt cục nhìn thấy Linh Ca đến, bối rối quỳ rạp xuống đất, nói: "Quáºn chúa!"Linh Ca phân phó thủ vệ lui xuống trÆ°á»›c, Ä‘i tá»›i trÆ°á»›c cá»a nhà lao, cách song sắt nhìn Lý Phong, nói: "NgÆ°Æ¡i quả tháºt là m cho ta cảm thấy vô cùng thất vá»ng.""Thuá»™c hạ biết sai! Xin quáºn chúa cho thuá»™c hạ má»™t cÆ¡ há»™i!" Lý Phong hốt hoảng vá»™i và ng dáºp đầu, "Äể thuá»™c hạ có thể Ä‘oái công chuá»™c tá»™i!Linh Ca cÆ°á»i lạnh nói: "Äối vá»›i ngÆ°á»i vô dụng, ngÆ°Æ¡i nên minh bạch, ta sẽ không cho bất cứ cÆ¡ há»™i nà o."Lòng Lý Phong lạnh Ä‘i, hãi nhiên nhìn Linh Ca, "Quáºn chúa muốn mệnh của thuá»™c hạ?Linh Ca há» hững nói: "Cháºc cháºc, Khác Sát Vệ chủ bản quáºn chúa má»™t tay bồi dưỡng ra được sao nhát gan nhÆ° váºy?"Lý Phong Ä‘oán không ra suy nghÄ© của Linh Ca, đã thấy Linh Ca Ä‘Æ°a và o má»™t gói bá»™t tán, không khá»i kinh trợn nhìn, "Quáºn chúa ngÆ°Æ¡i...""Äây đúng là độc dược." Linh Ca quay ngÆ°á»i Ä‘i, NhÆ°ng cÅ©ng là dược cứu mạng sống của ngÆ°Æ¡i.
NgÆ°Æ¡i đã xuất hiện trÆ°á»›c mặt Kỳ Lạc, ta tá»± nhiên không gánh nổi ngÆ°Æ¡i, chỉ là , chết tuy khó nhÆ°ng đôi khi cÅ©ng rất dá»…, hôm nay ngÆ°Æ¡i không chết, vÆ°á»›ng mắc trong lòng Kỳ Lạc sẽ vẫn tồn tại.Lý Phong rung Ä‘á»™ng nhìn thuốc bá»™t trong tay, "Quáºn chúa!"Linh Ca lắc đầu cÆ°á»i nói: "Ta cÅ©ng không phải kẻ tuyệt tình tuyệt nghÄ©a, thuốc nà y cÅ©ng không phải là độc dược, nhÆ°ng cÅ©ng sẽ thÆ°Æ¡ng thân —— sau khi ăn và o, tiếng nói ngÆ°Æ¡i sẽ khà n khà n, sau nà y liá»n che mặt ẩn hiện bên cạnh ta Ä‘i.""Tạ ân quáºn chúa không giết! Lý Phong kÃch Ä‘á»™ng láºp tức quỳ xuống đất dáºp đầu lần nữa, vá»™i và ng uống thuốc bá»™t và o.Má»™t cảm giác nóng bá»ng Ä‘au nhói láºp tức thăng lên cổ, Lý Phong không khá»i bÆ°ng chặt yết hầu, khà n khà n kêu Ä‘au, Linh Ca lại chỉ nhẹ nhà ng hÃt má»™t hÆ¡i."Má»™t hồi ta sẽ dùng tá» tù đến đổi lấy tá»± do cho ngÆ°Æ¡i.
thanh âm Linh Ca băng lãnh vang lên lần nữa, "Có má»™t việc, ta cho ngÆ°Æ¡i ba tháng Ä‘i là m, nếu là m thà nh, trở vá» ta tá»± sẽ cho ngÆ°Æ¡i giải dược, nếu không là m được...thuốc nà y không chỉ khiến ngÆ°Æ¡i vÄ©nh viá»…n thà nh ngÆ°á»i câm mà còn sẽ phế hết võ công của ngÆ°Æ¡i, huyết mạch nghịch hà nh."NgÆ°Æ¡i..." Lý Phong vạn phần hoảng sợ trừng mắt nhìn nà ng, "NgÆ°Æ¡i...!NgÆ°Æ¡i vẫn là ...!Muốn mạng của ta...""NgÆ°Æ¡i lại sai rồi.
Linh Ca quay mặt lại, Thứ nhất, thuốc là do tự ngươi uống, cũng không phải ta ép ngươi.
Thứ hai, dùng ba tháng giết má»™t nữ tá» mà thôi, nếu ngay cả chuyện nà y mà ngÆ°Æ¡i còn không là m được, váºy ngÆ°Æ¡i quá vô dụng rồi.
Cho nên, nói đúng hÆ¡n là mạng nằm trong tay ngÆ°Æ¡i, sống hay chết, tùy ngÆ°Æ¡i lá»±a chá»n."Muốn...!Muốn ta giết ngÆ°á»i nà o?" Thanh âm khà n khà n dị thÆ°á»ng, Lý Phong nhịn không được há mồm phun ra má»™t búng máu tÆ°Æ¡i."Lạc Tá» Dạ, ta muốn ngÆ°Æ¡i Ä‘Æ°a đầu tá»›i gặp ta.
Linh Ca bá» lại má»™t câu, rồi cháºm rãi rá»i khá»i lao.Nữ tá» nà y má»™t ngà y chÆ°a trừ diệt, tâm Kỳ Lạc sẽ không thể thanh tịnh, má»™t bÆ°á»›c nà y, không Ä‘i không được.Lý Phong rung Ä‘á»™ng nắm chặt nắm đấm, liên tiếp ho khan, VÅ© Văn Linh Ca a VÅ© Văn Linh Ca, ngÆ°Æ¡i quá»· kế Ä‘a Ä‘oan, sá»›m muá»™n sẽ có báo ứng...Ra khá»i địa lao, Linh Ca hÃt má»™t hÆ¡i, giÆ°Æ¡ng mắt nhìn lên sắc trá»i, vẫn u ám nhÆ° thế, giống nhÆ° tùy thá»i Ä‘á»u có thể đổ tuyết xuống.Mùa tuyết năm nay ở TrÆ°á»ng An đúng là hÆ¡i lâu, không biết tá»›i khi nà o má»›i có xuân vá» hoa nở đây?Linh Ca vÆ°Æ¡n tay vuốt vuốt vết thÆ°Æ¡ng dÆ°á»›i xÆ°Æ¡ng sÆ°á»n, nhịn Ä‘au Ä‘i vá» lÆ°u tô thủy tạ."Linh Ca." Kỳ Lạc thân mặc hắc thiết giáp bá»—ng nhiên tiến lên đón, là m cho Linh Ca cảm thấy có chút kinh ngạc.Sao chÆ°a gì đã vá» rồi? Linh Ca nhịn không được há»i.Kỳ Lạc mệt má»i cÆ°á»i má»™t tiếng, "Trong quân doanh lượn quanh má»™t vòng, lại thấy chẳng có gì là m, nên ta Ä‘i vá» trÆ°á»›c.
Kỳ Lạc nói xong tiện tay giải khai hắc thiết giáp nặng ná», lấy từ trong ngá»±c ra má»™t gói Ä‘iểm tâm, Khi trở vá» trông thấy ven Ä‘Æ°á»ng có bán mấy món nà y, liá»n mua chút vá» cho ngÆ°Æ¡i ăn.""Kỳ lang..." Linh Ca chỉ cảm thấy trong lòng ấm áp, Ä‘á»™t nhiên vòng lấy eo Kỳ Lạc, Vì sao ngÆ°Æ¡i phải tốt vá»›i ta nhÆ° váºy chứ?Kỳ Lạc trầm giá»ng nói: "NgÆ°Æ¡i tốt vá»›i ta, ta Ä‘Æ°Æ¡ng nhiên phải tốt vá»›i ngÆ°Æ¡i chứ, huống hồ ta đã từng nói, ta sẽ cố gắng thÃch ngÆ°Æ¡i."Linh Ca cÆ°á»i lá»›n rồi lắc đầu, "Thì ra là thế."Kỳ Lạc nhẹ nhà ng vòng lấy thân thể nà ng, "Linh Ca, ta còn muốn há»i ngÆ°Æ¡i má»™t chuyện, ngÆ°Æ¡i tháºt không quan tâm thân nữ nhi của ta sao?Linh Ca thủ thế "Xuỵt", "Ta chỉ muốn trong lòng ngÆ°Æ¡i có ta, chỉ là vẻ bá» ngoà i thôi, ná»™i tâm má»›i là thứ quan trá»ng, không phải sao?Kỳ Lạc nhẹ nhà ng thÆ° mà y, đáy lòng lại nghÄ© tá»›i Tá» Dạ, nói thầm: "Vì sao cô lại chẳng thể nghÄ© nhÆ° thế đây?"Kỳ lang, mặc kệ tÆ°Æ¡ng lai nhÆ° thế nà o, ngÆ°Æ¡i cÅ©ng sẽ bảo há»™ ta, đúng hay không?" Linh Ca sâu kÃn há»i.Kỳ Lạc gáºt đầu nói: "Ta sẽ, ta nợ ngÆ°Æ¡i, chỉ cần ta ở chá»— nà y má»™t ngà y, ta liá»n sẽ trả lại ngÆ°Æ¡i má»™t ngà y.""Váºy có phải trả xong hết nợ, ngÆ°Æ¡i sẽ mặc kệ ta không? Linh Ca chợt há»i, cÅ©ng là m cho Kỳ Lạc nhất thá»i đáp không được.Kỳ Lạc không nhúc nhÃch nhìn mặt Linh Ca, vết sẹo trên má nà ng khiến cô có chút chua chua, thiên ngôn vạn ngữ chỉ biến thà nh má»™t tiếng gá»i, "Linh Ca.""..." Linh Ca im lặng vùi mặt và o lòng cô, thân thể khẽ run lên.Kỳ Lạc hÃt má»™t hÆ¡i, cẩn tháºn ôm nà ng và o lòng, âm thầm nói "Kỳ Lạc a Kỳ Lạc, mà y còn muốn tổn thÆ°Æ¡ng cô gái yếu Ä‘uổi nà y tá»›i bao giỠđây?Linh Ca cảm giác được Kỳ Lạc đã khá hÆ¡n, lặng yên cÆ°á»i thầm, nhÆ°ng mặt vẫn buồn bã nói: "Kỳ lang, nói cho ngÆ°Æ¡i biết má»™t chuyện, nam tỠđã từng tấn công ngÆ°Æ¡i đã ở trong địa lao sợ tá»™i tá»± sát."Thân thể Kỳ Lạc cứng Ä‘á», "Tá»± sát rồi?"Kỳ Lạc hút má»™t hÆ¡i tháºt sâu, mặc dù hắn đã đả thÆ°Æ¡ng ta, nhÆ°ng ta lại không muốn lấy mạng hắn."Kỳ lang..." Linh Ca nghiêm túc nhìn nà ng, "NgÆ°Æ¡i phải biết, có đôi khi quá mức nhân từ, sẽ khiến ngÆ°Æ¡i bị tai vạ bất ngá», ta cÅ©ng không muốn trông thấy ngÆ°Æ¡i xảy ra chuyện.""Ta hiểu...!Kỳ Lạc nhẹ gáºt đầu, "Sau nà y ta sẽ sá»a đổi, thÃch ứng vá»›i nÆ¡i nà y.
ánh mắt Kỳ Lạc bá»—ng nhiên có chút mÆ¡ hồ, không trở vỠđược nữa rồi, mặc kệ là tá»›i chá»— nà o, thì tá»›i rồi Ä‘á»u sẽ chẳng thể trở vá» nữa.NgÆ°á»i bây giá» cô có thể tin, chỉ có bản thân cô, hoặc là —— nà ng! VÅ© Văn Linh Ca..