- Trang chủ
- Tái Kiến Lan Lăng
- Chương 35: 35: Trong Cục Kế
Tác giả:
"Tá» Dạ, cô nghe tôi nói, sá»± tình không phải nhÆ° cô nghÄ© đâu! Kỳ Lạc hết Ä‘Æ°á»ng chối cãi, nếu nói nà ng tháºt không Ä‘á»™ng tá»›i sát niệm, thì không thể nà o, nhÆ°ng vừa rồi nà ng tháºt tâm muốn kêu há» dừng tay, chỉ là những ngÆ°á»i nà y căn bản cÅ©ng không nghe nà ng.Trong chá»›p nhoáng nà y, Kỳ Lạc chỉ cảm thấy trái tim nhÆ° bị ai đó đâm và o, ná»—i sợ hãi trÆ°á»›c nay chÆ°a từng có lạc và o trong tim, muốn mở miệng, nhÆ°ng lại không biết nói cái gì.Chỉ có má»™t việc, trong ná»™i tâm nà ng hiểu rõ nhất, chÃnh là từ nay vá» sau Tá» Dạ cùng nà ng sẽ trở thà nh ngÆ°á»i dÆ°ng ngược lối.Hệt nhÆ° hai đầu Ä‘Æ°á»ng thẳng song song bởi vì quỹ đạo vô tình giao nhau, sau đó lại chạy tiếp —— có hai kết quả chÃnh là có má»™t ngà y nà o đó hai Ä‘Æ°á»ng thẳng nà y sẽ lại chạm và o nhau vÄ©nh viá»…n không chia lìa, hai là sẽ vÄ©nh viá»…n tách rá»i, khoảng cách cà ng ngà y cà ng xa, táºn đến ngà y chúng vÄ©nh viá»…n chẳng thể giao nhau lần nữa.Chua xót trong mắt khiến đôi mắt Kỳ Lạc bá»ng rát, nhịn không được giÆ¡ tay gạt nÆ°á»›c mắt, Ä‘á»™t nhiên trà o phúng cÆ°á»i, "Ha ha, hóa ra ở trong lòng cô, mặc kệ tôi có biến thà nh loại ngÆ°á»i nà o, cÅ©ng không phải là ngÆ°á»i trong lòng của cô, không phải sao?"Sao cô vẫn chÆ°a chịu hiểu? Tá» Dạ đáp trả Kỳ Lạc, "Tôi đã nói rồi, tôi không thuá»™c vá» nÆ¡i nà y, tôi sẽ chẳng muốn lÆ°u lại bất kỳ rà ng buá»™c nà o ở đây, cô có hiểu không?Tâm TrÆ°á»ng Cung xiết chặt, bình tÄ©nh nhìn mặt Tá» Dạ, quang mang phức tạp trong mắt hiện lên, chỉ để lại má»™t ná»—i ảm đạm được che giấu.Nguyên lai nà ng cuối cùng vẫn phải Ä‘i...Äáºu Ảnh nghe hiểu mấy phần, ban đầu không mấy thiện cảm vá»›i Tá» Dạ, nhÆ°ng giá» phút nà y nghe những lá»i nà ng nói lại nhịn không được đẩy đẩy Tá» Dạ, rồi chỉ chỉ Kỳ Lạc, sau đó chỉ chỉ TrÆ°á»ng Cung, "NgÆ°Æ¡i lá»— mãng nhÆ° thế đấy à , trêu ra nghiệt duyên thế nà y, nói Ä‘i liá»n Ä‘i?Tá» Dạ không khá»i đắng chát cÆ°á»i má»™t tiếng, nhìn TrÆ°á»ng Cung má»™t chút, rồi lại nhìn Kỳ Lạc má»™t chút, nói: "Váºy ngÆ°Æ¡i muốn ta là m sao? Chia ta ra là m hai? Cho má»—i ngÆ°á»i má»™t ná»a à ?Äáºu Ảnh không khá»i mà y liá»…u giáºn dữ, "Nghiệt là do ngÆ°Æ¡i gây ra, Ä‘Æ°Æ¡ng nhiên do ngÆ°Æ¡i tá»± mình giải quyết rồi! Ta chỉ muốn nói má»™t câu, ngÆ°Æ¡i tháºt sá»± không xứng đáng vá»›i bất kỳ ai trong hai ngÆ°á»i há».Ha Ha, ta Ä‘Æ°Æ¡ng nhiên không xứng rồi.
Tá» Dạ chỉ cảm thấy sá»± tức giáºn cứ tuông trà o trong longg, nà ng có thể cho Äáºu Ảnh má»™t bạt tai, có thể rống lên chữi Äáºu Ảnh, nhÆ°ng đánh thì sao mà chữi thì lại thế nà o? Ở trong quá khứ nà ng cÅ©ng chỉ là má»™t cô gái Æ°a thÃch ra và o há»™p đêm, bị ngÆ°á»i ngÆ°á»i miệt thị, dù cho thân là con gái của ông trùm buôn thuốc phiện, cÅ©ng rất có nhiá»u ngÆ°á»i chẳng coi nà ng ra gì.Không xứng đáng! Ba chữ Ä‘Æ¡n giản nà y, giống nhÆ° má»™t dấu vết khó phai, khắc sâu tháºt sâu và o tâm khảm Tá» Dạ, giá» khác nà y bị Äáºu Ảnh Ä‘Ã o bá»›i không thÆ°Æ¡ng tiếc.Ta không cho phép ngÆ°Æ¡i nói Tá» Dạ nhÆ° váºy! Kỳ Lạc gầm thét má»™t tiếng, khiến Linh Ca đứng bên cạnh có chút Ä‘au xót."Kỳ lang, đủ rồi.
Linh Ca kéo Kỳ Lạc lại, buồn bã mà nhìn nà ng, "Giá» nà y khắc nà y, ngÆ°Æ¡i còn nhá»› ta là vợ của ngÆ°Æ¡i không?""Ta..." Kỳ Lạc nghẹn ngà o nói vá»›i Linh Ca, chuyện nà y phát sinh trong chá»›p nhoáng khiến nà ng không cách nà o suy nghÄ© tỉnh táo được.Linh Ca hÃt má»™t hÆ¡i, giÆ°Æ¡ng mặt không giấu ná»—i sá»± băng sÆ°Æ¡ng, nhìn bóng đêm bủa vây xung quanh nói, "Tối nay nhất định không phải là má»™t đêm thái bình, những gút mắc tình nghiệt nà y, vẫn nên chá» chúng ta bình yên thoát nạn rồi hãy nói.TrÆ°á»ng Cung nhẹ nhà ng thở dà i, "Thế sá»± vô thÆ°á»ng, không nghÄ© má»™t khắc trÆ°á»›c chúng ta còn không phải ngÆ°Æ¡i chết thì ta chết, giá» khắc nà y cÅ©ng ta lại phải bắt tay giảng hòa, cùng nhau tiến thối." Nói xong, TrÆ°á»ng Cung quăng trÆ°á»ng thÆ°Æ¡ng nhuốm máu trong tay ra xa, Ä‘i tá»›i bên cạnh Tá» Dạ, không nhúc nhÃch mà cứ nhìn nà ng.Tá» Dạ thẹn cúi đầu, không dám nhìn thẳng mắt TrÆ°á»ng Cung.
Lúc trÆ°á»›c nà ng tuỳ tiện sống uổng cuá»™c Ä‘á»i, nhân sinh hồ đồ lá»™n xá»™n, gặp rất nhiá»u ngÆ°á»i, nhiá»u chuyện, dần dần phát hiện, trên Ä‘á»i nà y là m gì có cái gì gá»i là chân ái, má»—i đêm theo những cô nam quả nữ thú tÃnh ra ngoà i kiếm ăn, gặp dịp thì chÆ¡i thôi.Thế là nà ng dần dần quên mình cÅ©ng đã từng rất Ä‘Æ¡n thuần, quên Ä‘i khi nghiêm túc sẽ có bá»™ dáng ra sao, má»—i ngà y ra và o há»™p đêm, bất quá dần dà trở thà nh ngÆ°á»i xinh đẹp câu hồn nhất nÆ¡i đó, nhÆ°ng chẳng ai chạm tá»›i nổi —— Lạc Tá» Dạ.Không biết từ lúc nà o, nà ng bắt đầu có chút để ý TrÆ°á»ng Cung trÆ°á»›c mắt, lÆ¡ đãng lo lắng, lÆ¡ đãng hoà i niệm, tháºm chà lÆ¡ đãng muốn Ä‘i trêu chá»c nà ng, nhìn ánh mắt trong suốt đầy sủng nịnh lan tá»a trong đồng tá» của nà ng, nhìn nà ng cÆ°á»i ôn nhuáºn.Thế nhÆ°ng, từ lá»i từng chữ ban nãy đã bị TrÆ°á»ng Cung nghe thấy hết, có lẽ sau đêm nà y là lúc hai ngÆ°á»i sẽ nói lá»i tạm biệt.Tâm thần Tá» Dạ lại bất định, nà ng chỉ có thể cúi đầu cà ng thấp hÆ¡n.Mắt Äáºu Ảnh đầy bối rối mà nhìn TrÆ°á»ng Cung cẩn tháºn dùng góc áo lau sạch vết máu trong tay mình, hoà n toà n không rõ nà ng đến tá»™t cùng muốn là m cái gì?"Tá» Dạ." TrÆ°á»ng Cung vẫn nhÆ° cÅ© ôn nhu gá»i, chỉ thấy nà ng vÆ°Æ¡n bà n tay đã lau sạch máu, nhẹ nhà ng nắm lấy tay Tá» Dạ, lá»±c đạo không nặng, nhÆ°ng cÅ©ng không nhẹ, đủ để cho nà ng dắt Tá» Dạ Ä‘i đến bên Kỳ Lạc.TrÆ°á»ng Cung cÆ°á»i cÆ°á»i vá»›i Tá» Dạ, khóe môi vẫn tạo thà nh Ä‘Æ°á»ng cong tuyệt mỹ ôn nhuáºn, hà o quang trong mắt vẫn không há» phai."Tá» Dạ, nà ng nên có má»™t ngÆ°á»i vá»›i đôi tay trần chẳng vÆ°Æ¡n chút máu nà o, dẫn dắt nà ng Ä‘i cả cuá»™c Ä‘á»i nà y, cÅ©ng nên có má»™t ngÆ°á»i đáng trân quý cùng nà ng bên nhau đến trá»n Ä‘á»i."TrÆ°á»ng Cung..." Lòng Tá» Dạ chua xót vô hạn, trong nháy mắt ngá»a mặt lên, nÆ°á»›c mắt đã nhịn không được trượt xuống gÆ°Æ¡ng mặt, vô ý thức nắm chặt tay TrÆ°á»ng Cung.TrÆ°á»ng Cung lắc đầu cÆ°á»i má»™t tiếng, nhìn Kỳ Lạc gần trong gang tấc, cảm thán nói: "Kỳ tháºt ngÆ°Æ¡i đã có năng lá»±c bảo há»™ ngÆ°á»i khác, ngÆ°Æ¡i đừng quên, bây giá» ngÆ°Æ¡i đã nắm giữ ba vạn há»™ quân binh quyá»n ở TrÆ°á»ng An, ngÆ°Æ¡i rõ rà ng biết ngÆ°Æ¡i chẳng há» yếu hÆ¡n ta chút nà o.
Nói xong, TrÆ°á»ng Cung đã giao tay Tá» Dạ cho Kỳ Lạc, nhìn Tá» Dạ cùng Kỳ Lạc, "Tâm chÃnh thì ngÆ°á»i chÃnh, thiên tÃnh há lại dá»… dà ng cải biến nhÆ° váºy? Mặc kệ tÆ°Æ¡ng lai nhÆ° thế nà o, không nên quên bản ngã của chÃnh mình là đủ rồi.
Nói xong, TrÆ°á»ng Cung run lông mà y sá»± nén giáºn ẩn hiện trong đôi mắt, "Vá» phần Linh Ca quáºn chúa, tay chúng ta đã định là dÃnh đầy huyết tinh, cần chi phải kéo hai ngÆ°á»i há» xuống nÆ°á»›c chứ?Kỳ Lạc giáºt mình, không nghÄ© tá»›i lúc nà y mà hắn lại là m nhÆ° váºy, khiến cô vô cùng bất ngá».Tá» Dạ tá»±a hồ nghe đã hiểu lá»i nói của TrÆ°á»ng Cung, nhìn thoáng qua Kỳ Lạc, lên tiếng há»i: "Tiểu Lạc Lạc, cô vẫn còn là Tiểu Lạc Lạc của trÆ°á»›c kia, phải không?Lòng Kỳ Lạc chợt ấm áp, gáºt đầu, "Cô tin tôi Ä‘i, tôi vẫn váºy."Tốt, tôi tin cô má»™t lần." Tá» Dạ gáºt đầu."Cao TrÆ°á»ng Cung, ngÆ°Æ¡i đây là ý gì?" Linh Ca biến sắc."Tối nay chúng ta đã là ba ba trong giếng, thông minh nhÆ° ngÆ°Æ¡i, nên hiểu rà ng, mục tiêu bất quá chỉ có ta và ngÆ°Æ¡i mà thôi, tá»™i gì phải liên luỵ những ngÆ°á»i vô tá»™i khác? nụ cÆ°á»i trên mặt TrÆ°á»ng Cung dần dần tan biến, ngôn ngữ xác thá»±c không dung chất vấn tá»›i trá»ng Ä‘iểm."Kỳ Lạc là quáºn mã của ta, sao không thể chịu chung số pháºn vá»›i ta? Linh Ca cÆ°á»i lạnh há»i lại, có chút khiêu khÃch nhìn thoáng qua Tá» Dạ.Äược! Nếu ngÆ°Æ¡i đã coi Kỳ Lạc là quáºn mã của ngÆ°Æ¡i, Ä‘Æ°Æ¡ng nhiên sẽ rất yêu ngÆ°á»i nà y, hà cá»› gì phải nhẫn tâm nhìn ngÆ°á»i nà y chết oan chết uổng?" TrÆ°á»ng Cung há»i, ngược lại để cho Linh Ca nhất thá»i không lá»i nà o để nói."Cao TrÆ°á»ng Cung, nếu ngÆ°Æ¡i xảy ra chuyện gì, ta đã từng nói, cho dù ngÆ°Æ¡i biến thà nh quá»·, ta cÅ©ng phải má»—i ngà y nguyá»n rủa ngÆ°Æ¡i, đêm đêm nguyá»n rủa ngÆ°Æ¡i, để ngÆ°Æ¡i chết không được yên! Tá» Dạ cuối cùng nhịn không được lạc giá»ng nói, NgÆ°Æ¡i đã hứa vá»›i ta chúng ta sẽ cùng quy ẩn, ngÆ°Æ¡i quên rồi sao?"Có thể được Lạc cô nÆ°Æ¡ng ghi nhá»› cả Ä‘á»i, TrÆ°á»ng Cung ngược lại vui vẻ vô cùng." TrÆ°á»ng Cung cÆ°á»i nói, quay đầu nhìn vá» phÃa Äáºu Ảnh sá»›m đã trợn mắt hốc mồm, "Äáºu cô nÆ°Æ¡ng, ân tình TrÆ°á»ng Cung còn thiếu ngÆ°Æ¡i, cÅ©ng chỉ chá» kiếp sau má»›i có thể báo đáp.
Xin Äáºu cô nÆ°Æ¡ng cẩn tháºn ứng đối sau khi ta cùng quáºn chúa rá»i Ä‘i nÆ¡i nà y, phải bình yên thoát thân trở vá» TrÆ°á»ng An.""Nếu ta nhất định phải đòi kiếp nà y thì sao?" Äáºu Ảnh lạnh giá»ng há»i lại.TrÆ°á»ng Cung cÆ°á»i chỉ chỉ trá»i, "Váºy phải xem lão thiên có muốn cho ta cÆ¡ há»™i sống hay không.
Nói xong, TrÆ°á»ng Cung nghiêng mắt nhìn Linh Ca, "Sao? Linh Ca quáºn chúa còn chÆ°a nghÄ© thấu à ? Sinh cÆ¡ chỉ có má»™t, là ở trong thà nh TrÆ°á»ng An.""Cao TrÆ°á»ng Cung, có thể cùng ngÆ°Æ¡i xuống Hoà ng Tuyá»n, Linh Ca Ä‘á»™t nhiên phát hiện cÅ©ng là má»™t chuyện rất thú vị.
Linh Ca giáºt mình gáºt đầu, trở mình lên ngá»±a, chỉ tá»a kỵ của Kỳ Lạc, Nên sá»›m lên Ä‘Æ°á»ng rồi."Quáºn chúa!" Bá»n gia tÆ°á»›ng nhao nhao vây quanh Linh Ca, "Có chúng mạt tÆ°á»›ng ở đây, cho dù phải liá»u chết cÅ©ng sẽ không để quáºn chúa xảy ra chuyện!Linh Ca Ä‘á»™t nhiên cÆ°á»i má»™t tiếng, nói: "NgÆ°á»i ta Ä‘Æ°á»ng Ä‘Æ°á»ng là Lan Lăng VÆ°Æ¡ng đại Tá» cÅ©ng còn không sợ chết, nếu ta là quáºn chúa Äại Chu mà lại sợ chết, chẳng phải là bôi nhá» mặt mÅ©i Äại Chu ta sao? Trung tâm của các ngÆ°Æ¡i Linh Ca sẽ ghi nhá»› cả Ä‘á»i, nhá»› kỹ sau khi phá vòng vây hồi phủ nhá»› mang binh tá»›i tìm thi thể của ta, chá»› để ta phÆ¡i thây nÆ¡i hoang dã." Cố ý nhấn mạnh bốn chữ mang binh hồi phủ", Linh Ca quay đầu nhìn vá» phÃa TrÆ°á»ng Cung, "Cao TrÆ°á»ng Cung, ngÆ°Æ¡i còn chá» gì nữa?TrÆ°á»ng Cung cÆ°á»i gáºt đầu, cÅ©ng nhảy tót lên ngá»±a nắm chặt dây cÆ°Æ¡ng, khiêm định nói: "Quáºn chúa, má»i."Linh Ca vá»™i và ng nhìn Kỳ Lạc má»™t chút, kéo chặt dây cÆ°Æ¡ng, cùng TrÆ°á»ng Cung song song ngồi trên ngá»±a, Cuá»™c chiến ở Mang SÆ¡n, uy danh năm trăm kỵ thay đổi cà n khôn của ngÆ°Æ¡i vẫn còn, nếu nhÆ° Lan Lăng VÆ°Æ¡ng tráng niên mất sá»›m, chẳng phải là tổn thất của nhân gian sao?TrÆ°á»ng Cung có chút hăng hái gáºt đầu nói: "NghÄ© không tá»›i quáºn chúa Linh Ca lại thấu triệt nhÆ° váºy."Bởi vì ta biết ngÆ°Æ¡i không muốn chết." Linh Ca liếc mắt nhìn thoáng qua Tá» Dạ, "Có đôi khi Linh Ca tháºt rất hâm má»™ nữ tá» nà y, dù cho có tiếng xấu, vẫn được sá»± Æ°u ái của ngÆ°Æ¡i cùng kỳ lang nhÆ° thế.TrÆ°á»ng Cung thản nhiên cÆ°á»i nói: "Äược mất do duyên, tâm vô tạp niệm.
Quáºn chúa sở dÄ© mệt má»i, là bởi vì chấp niệm quá nhiá»u mà thôi.""Cao TrÆ°á»ng Cung, ta háºn nhất chÃnh là Pháºt pháp! Những lá»i nà y, nói tá»›i đây thôi! Tối nay chúng ta cùng so má»™t lần, đến tá»™t cùng ai sống được lâu hÆ¡n! Äi! Linh Ca giục ngá»±a chạy nhÆ° bay và o cánh rừng trÆ°á»›c mắt."Chá» má»™t chút!""Chá» má»™t chút!"Kỳ Lạc cùng Tá» Dạ đồng thá»i mở miệng quát, Kỳ Lạc Ä‘i đầu kéo hà m thiếc và dây cÆ°Æ¡ng con ngá»±a của Linh Ca lại, Tá» Dạ cÅ©ng nắm chặt yên ngá»±a TrÆ°á»ng Cung.Kỳ Lạc trừng mắt vá» phÃa TrÆ°á»ng Cung, nói: "Cao TrÆ°á»ng Cung, có thể là m anh hùng không chỉ có má»™t mình ngÆ°Æ¡i! Nói xong, liá»n quay đầu nói vá»›i Linh Ca, "Chúng ta đã thà nh thân, ta sẽ không để cho ngÆ°Æ¡i má»™t mình mạo hiểm!""Kỳ lang..." Äây là lần đầu TrÆ°á»ng Cung cảm thấy giá»ng Linh Ca có mấy phần chân ý."Muốn xuất vòng vây, kỳ tháºt không cần mạo hiểm!" Kỳ Lạc nghiêm túc, "Cùng lao ra giết từng tên má»™t là được rồi, quân địch mệt má»i rồi tấn công nói không chừng còn có cÆ¡ há»™i thắng.""Không được!" Tá» Dạ kiên định lắc đầu, "TrÆ°á»ng Cung, nếu ngÆ°Æ¡i nhất định phải Ä‘i, ta cam Ä‘oan láºp tức tìm bảy tám nam nhân tá»± mình gả cho há», để ngÆ°Æ¡i là m quá»· cÅ©ng không được yên."NgÆ°Æ¡i..." TrÆ°á»ng Cung nhịn không được hÃt má»™t hÆ¡i, "Tá»™i gì giẫm đạp mình nhÆ° váºy?""Tá» Dạ!" Kỳ Lạc Ä‘au lòng nhìn nà ng má»™t cái, "NgÆ°Æ¡i lại nói báºy bạ gì đó?"Tá» Dạ gáºt đầu, "Ta biết ta Ä‘ang là m cái gì." Nói xong, ngá»a đầu láºp tức nhìn thấy TrÆ°á»ng Cung, "Muốn bình yên ra ngoà i, ta có má»™t biện pháp!""á»’?" Linh Ca ngược lại là có chút kinh ngạc, không thể không xem kỹ nữ tá» nà y má»™t lần nữa."Bây giỠđịch trong tối ta ngoà i sáng, mù quáng lao ra nhÆ° váºy, tất nhiên chỉ có má»™t con Ä‘Æ°á»ng chết, chẳng thà bà y ra má»™t tráºn thế, kéo dà i thá»i gian, chỉ cần trá»i vừa sáng, nÆ¡i nà y tất nhiên sẽ có khách thÆ°Æ¡ng vãng lai —— khách thÆ°Æ¡ng khẳng định có dẫn theo bảo tiêu, chúng ta thừa dịp lúc đó gây ra há»—n loạn, khách thÆ°Æ¡ng cÅ©ng có thể viện thủ giúp chúng ta, chỉ cần chúng ta xông vá» TrÆ°á»ng An, chẳng phải sẽ ổn cả sao?"Cháºc cháºc, Cao TrÆ°á»ng Cung, ngÆ°Æ¡i đúng là có mắt nhìn ngÆ°á»i, kế sách Lạc Tá» Dạ suy nghÄ©, so vá»›i cách của ngÆ°Æ¡i nghe có vẻ ổn hÆ¡n rồi.
Linh Ca cÆ°á»i lạnh, nhìn TrÆ°á»ng Cung."NgÆ°Æ¡i..." Tá» Dạ cùng Kỳ Lạc kinh ngạc nhìn TrÆ°á»ng Cung.TrÆ°á»ng Cung cÆ°á»i nhạt nói: "Ta vốn muốn cùng Linh Ca quáºn chúa phóng ngá»±a mở Ä‘Æ°á»ng gây sá»± chú ý,, để cho các ngÆ°Æ¡i có cÆ¡ há»™i tìm Ä‘Æ°á»ng máu, thoát khá»i nÆ¡i nà y, trở vá» TrÆ°á»ng An, dẫn binh cứu giúp." Nói xong, TrÆ°á»ng Cung mỉm cÆ°á»i nhìn Tá» Dạ, "Nghe má»™t lá»i nói vừa rồi của Tá» Dạ ngÆ°Æ¡i, TrÆ°á»ng Cung tá»± thẹn không bằng.Tá» Dạ mà y liá»…u nhÃu má»™t cái, nói: "Váºy ngÆ°Æ¡i liá»n nghe ta, xuống mau!TrÆ°á»ng Cung gáºt đầu láºp tức nhảy xuống, nói: "Linh Ca quáºn chúa, tối nay tiết trá»i giá rét không bằng chúng ta cùng và o dã Ä‘iếm uống chút rượu?"Ta sao lại sợ ngÆ°Æ¡i sao? Linh Ca lạnh lùng dứt lá»i, cúi đầu nhìn Kỳ Lạc thất thần trÆ°á»›c ngá»±a, kêu má»™t tiếng, "Kỳ lang.""A?" Kỳ Lạc hồi phục thần trÃ, đối mặt vá»›i ánh mắt lạnh lẽo của Linh Ca, tá»± biết hôm nay ở đây xác thá»±c đã tổn thÆ°Æ¡ng nà ng, thẹn vá»›i lòng Ä‘Æ°a tay nói, "Tháºt xin lá»—i.""NgÆ°Æ¡i biết ta sẽ không trách ngÆ°Æ¡i." Linh Ca cầm tay của nà ng, tung ngÆ°á»i xuống ngá»±a, từ trong ngá»±c lại lấy ra má»™t bình sứ, gá»i TrÆ°á»ng Cung lại,, "Cao TrÆ°á»ng Cung, tối nay ngÆ°Æ¡i không được chết, giải dược nà y hãy ăn Ä‘i."Ta tháºt không nghÄ© tá»›i, quáºn chúa Linh Ca lại mang tá»›i những hai bình giải dược." TrÆ°á»ng Cung cÆ°á»i nhạt má»™t tiếng, trà n đầy thâm ý nhìn Kỳ Lạc má»™t chút, "Tối nay có Y Tiên môn Äáºu Ảnh cô nÆ°Æ¡ng ở đây, chỉ sợ diêm vÆ°Æ¡ng không dám thu ta." Nói xong, TrÆ°á»ng Cung cÆ°á»i nói: "Äáºu cô nÆ°Æ¡ng, tá»± dÆ°ng kéo ngÆ°Æ¡i và o giếng nà y, còn má»i tha lá»—i nhiá»u hÆ¡n."Äáºu Ảnh chỉ là lắc đầu, "Chỉ cần ngÆ°Æ¡i không chết, không xù nợ là được rồi."Ha ha, váºy liá»n cá»±c khổ má»i chưởng quỹ mang rượu ấm ra rồi.
TrÆ°á»ng Cung vân đạm phong khinh nói xong, đã Ä‘i đầu cất bÆ°á»›c và o dã diếm..