- Trang chủ
- Tái Kiến Lan Lăng
- Chương 33: 33: Móng Ngựa Gấp
Tác giả:
Bên ngoà i Thà nh TrÆ°á»ng An, tuyết mịn bay xuống.Ãnh đèn lá» má» trong rừng sâu, ở trong mà n đêm tá»a ra sá»± yên tÄ©nh đến lạ thÆ°á»ng.Tá» Dạ đứng dÆ°á»›i những tán cây cao bên dã Ä‘iếm, lo lắng nhìn vá» hÆ°á»›ng thà nh TrÆ°á»ng An, mong má»i TrÆ°á»ng Cung mang Kỳ Lạc tá»›i đây.Dá»±a và o bản sá»± của Cao TrÆ°á»ng Cung, mang ngÆ°á»i Ä‘i ra, cÅ©ng không phải là việc khó."
Äáºu Ảnh nhà n nhã Ä‘áºp lấy Ä‘áºu phá»™ng, nói vá»›i chưởng quỹ " tiểu sÆ° đệ, chuẩn bị ngá»±a kỹ cà ng rồi chứ?"Chuẩn bị xong rồi, chỉ cần Cao công tá» vừa đến, láºp tức có thể rá»i khá»i TrÆ°á»ng An."
Chưởng quỹ nhẹ gáºt đầu.Tá» Dạ vẫn có chút không yên lòng, nhìn hình dáng mÆ¡ hồ của thà nh TrÆ°á»ng An —— từ xÆ°a hoà ng thà nh vẫn vÆ°Æ¡n nhiá»u máu tanh, từ khi và o thà nh TrÆ°á»ng An nà y, má»—i bÆ°á»›c Ä‘á»u gặp hiểm trở, hồi tưởng sá»± tình phát sinh mấy ngà y nay, Tá» Dạ vẫn cảm thấy kinh hãi, lẩm bẩm nói: "Rá»i Ä‘i nÆ¡i nà y, liá»n tốt..."
"Lạc cô nÆ°Æ¡ng, ngÆ°Æ¡i không khá»i cÅ©ng quá Ä‘Æ¡n giản."
Äáºu Ảnh nhịn không được nói, "Cao TrÆ°á»ng Cung thân là Lan Lăng VÆ°Æ¡ng của đại Tá», tất nhiên là muốn vì Tá» chủ cúc cung táºn tụy, cho dù ngÆ°Æ¡i muốn bình yên vá» tá»›i Nghiệp Thà nh, Ä‘Æ°á»ng Ä‘i hẳn cÅ©ng sẽ chẳng yên bình đâu."Chúng ta không trở vá» Nghiệp Thà nh."
Tá» Dạ cÆ°á»i quay đầu, "Chỉ cần mang Tiểu Lạc Lạc ra, chúng ta sẽ cùng nhau ẩn cÆ° trong núi rừng."
Má»™t nữ tá» nhÆ° ngÆ°Æ¡i lại cùng hai nam tỠẩn cÆ° chung vá»›i nhau? Äáºu Ảnh không khá»i kinh hô, "Cái nà y...
Cái nà y không khá»i quá hoang Ä‘Æ°á»ng Ä‘i?"Thì sao?" Tá» Dạ đắc ý nhếch cằm lên, "Ai nói chỉ có nam tá» má»›i có thể tam thê tứ thiếp chứ?"NgÆ°Æ¡i..."
Äáºu Ảnh nhịn được thiếu chút là mắng chữi nà ng, lạnh lùng nói: "NgÆ°Æ¡i đừng nghÄ© Ä‘Æ¡n giản nhÆ° váºy, trong thiên hạ nà y kẻ muốn đầu ngÆ°á»i của Cao TrÆ°á»ng Cung cÅ©ng không chỉ có mình Äại Chu!""Cho nên má»›i không thể để cho nà ng vá» Nghiệp Thà nh."
Tá» Dạ chắc chắn gáºt đầu, "Chỉ cần chúng ta Ä‘á»u bình an, nói không chừng..."
Tá» Dạ Ä‘á»™t nhiên cÆ°á»i má»™t tiếng, cúi đầu nhìn chiếc nhẫn hắc ngá»c trên ngón vô danh, nói thầm: "Nếu có thể Ä‘em ngÆ°Æ¡i mang vá» hiện đại, ngÆ°Æ¡i sẽ không gặp phải kiếp nạn bị hạ Ä‘á»™c, có thể bình an sống sót."
Äáºu Ảnh tò mò nhìn chiếc nhẫn hắc ngá»c trên ngón vô danh của Tá» Dạ, nói: "Chiếc nhẫn kia...
hình nhÆ° ta đã thấy ở đâu rồi!Váºy sao? Tá» Dạ kinh ngạc nhìn Äáºu Ảnh, "Váºy ngÆ°Æ¡i suy nghÄ© tháºt kỹ."
"Khụ khụ."
Tiếng ho khan của TrÆ°á»ng Cung bá»—ng nhiên vang lên, chỉ thấy nà ng tay che ngá»±c chạy nhanh và o rừng —— tóc mai nhiá»…m tuyết, giữa ngón tay thấm Ä‘á», bá» môi tÃm ngắt."
Äi mau!" TrÆ°á»ng Cung gấp giá»ng nói, tay còn lại nắm tháºt chặt tay Tá» Dạ, "Chúng ta mau mau rá»i Ä‘i nÆ¡i nà y!""TrÆ°á»ng Cung ngÆ°Æ¡i..."
Tá» Dạ bối rối mà nhìn nà ng, vÆ°Æ¡n tay run run che lên mu bà n tay TrÆ°á»ng Cung, "Sao ngÆ°Æ¡i lại bị thÆ°Æ¡ng?"Hắn không chỉ bị thÆ°Æ¡ng mà còn trúng Ä‘á»™c."
Äáºu Ảnh nhÃu mà y, đã lấy ngân châm ra khá»i túi châm, vá»™i và ng thi châm lên tâm mạch TrÆ°á»ng Cung, lắc đầu nói, "Cao TrÆ°á»ng Cung, ngÆ°Æ¡i tháºt không muốn sống nữa đúng hay không?"TrÆ°á»ng Cung giãn lông mà y cÆ°á»i nói: "TÃnh mệnh mà thôi, nếu diêm vÆ°Æ¡ng dám thu ta, liá»n để hắn thu Ä‘i.
Nói xong, TrÆ°á»ng Cung áy náy nhìn Tá» Dạ, "Tháºt xin lá»—i, ta không cách nà o mang nà ng Ä‘i."
"Äến cùng xảy ra chuyện gì?" Tá» Dạ kinh hoà ng vô cùng, "NgÆ°Æ¡i cÅ©ng bị thÆ°Æ¡ng thà nh dạng nà y, Tiểu Lạc Lạc có phải hay không bị thÆ°Æ¡ng lợi hại hÆ¡n?"Trong lòng TrÆ°á»ng Cung có chút Ä‘au xót, cÆ°á»i khổ nói: "Nà ng đã là con cá» trên bà n cá» của VÅ© Văn Linh Ca, ta chẳng thể mang nà ng Ä‘i, ta tin tưởng trong khoảng thá»i gian nà y, VÅ© Văn Linh Ca sẽ không tổn thÆ°Æ¡ng nà ng."
"Ta đã sá»›m nói, là m Quáºn mã gia rồi, hắn sao chịu nguyện ý bá» Ä‘i vinh hoa phú quý?" Nói xong, Äáºu Ảnh phẫn ná»™ vá»— áo TrÆ°á»ng Cung, quát, "Há miệng, ta cho ngÆ°Æ¡i giải dược! Nếu không khà độc công tâm, tối nay ngÆ°Æ¡i sẽ gặp diêm vÆ°Æ¡ng Ä‘i!""Ta lại thiếu ngÆ°Æ¡i má»™t mạng."
TrÆ°á»ng Cung ôn nhuáºn cÆ°á»i cÆ°á»i, mặc cho Äáºu Ảnh nhét dược hoà n và o trong miệng, "TrÆ°á»ng Cung chỉ sợ sẽ cà ng thiếu cà ng nhiá»u."
Äáºu Ảnh trừng nà ng má»™t chút, nói: "NgÆ°Æ¡i Ãt liá»u mạng, sẽ không thiếu nợ ta nhân mạng nữa, còn tốt Ä‘á»™c nà y do Y Tiên môn chế ra, giải dược ta có, nếu không cái mạng nhá» của ngÆ°Æ¡i coi nhÆ° xong."TrÆ°á»ng Cung..."
Tá» Dạ nhìn nà ng tháºt sâu, trong giá»ng nói ngÆ°ng trá»ng, "Ta thiếu ngÆ°Æ¡i, ta biết trả ngÆ°Æ¡i thế nà o đây?TrÆ°á»ng Cung chỉ mỉm cÆ°á»i lắc đầu, "Ta không phải cÅ©ng thiếu ngÆ°Æ¡i rất nhiá»u sao?" Nói xong, TrÆ°á»ng Cung nhìn thoáng qua tuyết bay trong bóng đêm, nói, "Tá» Dạ, chúng ta cần phải vá» Nghiệp Thà nh trÆ°á»›c, đợi tìm được cÆ¡ há»™i, ta sẽ lại đến TrÆ°á»ng An mang nà ng Ä‘i."
"Ta tin tưởng ngươi."
Tá» Dạ chỉ cảm thấy trong lòng có cá»— ghen tuông khó hiểu, mạnh mẽ cÆ°á»i cÆ°á»i má»™t tiếng, hôn lên mặt TrÆ°á»ng Cung, "Äây là ban thưởng cho ngÆ°Æ¡i, ngÆ°Æ¡i nếu hảo hảo chống đỡ đến khi hồi phủ, ta sẽ thưởng nhiá»u hÆ¡n nữa.TrÆ°á»ng Cung vừa mừng vừa sợ nhìn Tá» Dạ, có chút nhìn thoáng qua mặt Äáºu Ảnh không khá»i Ä‘á» mặt, "Tá» Dạ, chúng ta...
Vẫn là ...
Rá»i khá»i nÆ¡i nà y trÆ°á»›c rồi nói sau."
Äược! Tá» Dạ nặng ná» gáºt đầu.Khoan đã! Ta chÆ°a từng hứa cho ngÆ°Æ¡i rá»i Ä‘i, ngÆ°Æ¡i không thể Ä‘i.
mặt Äáºu Ảnh tái nhợt trừng mắt TrÆ°á»ng Cung, "Ta không cho phép ngÆ°Æ¡i Ä‘i! Chà Ãt tối nay không thể!""Ta lại muốn nà ng Ä‘i!" Tá» Dạ Ä‘á»™ng thân ngăn trÆ°á»›c ngÆ°á»i TrÆ°á»ng Cung, "NgÆ°Æ¡i có thể bắt chúng ta ở lại được à ?Äáºu Ảnh tháºt sá»± là không thể hiểu nổi đến tá»™t cùng tâm nữ tá» trÆ°á»›c mắt nà y chứa ai? Là quáºn mã của Äại Chu Kỳ Lạc, vẫn là Cao TrÆ°á»ng Cung Lan Lăng VÆ°Æ¡ng của Äại Tá»? Vì sao tâm của má»™t nữ tá» lại có thể cùng lúc chứa hai nam tá»? NghÄ© đến đây, Äáºu Ảnh Ä‘á»™t nhiên cảm thấy có chút xem thÆ°á»ng Tá» Dạ, lại giÆ°Æ¡ng mắt nhìn TrÆ°á»ng Cung má»™t chút —— nữ tá» tên Lạc Tá» Dạ nà y, nói chuyện hà nh Ä‘á»™ng lá»— mãng, không để ý lá»… pháp, vì sao lại được hắn quan tâm nhÆ° váºy?Äáºu Ảnh có chút lấy lại bình tÄ©nh, chỉ TrÆ°á»ng Cung, nói: "Hắn mặc dù ăn giải dược, Ä‘á»™c không thể lấy mạng hắn, nhÆ°ng vẫn còn cần chút canh giá» má»›i có thể hóa giải hết Ä‘á»™c tÃnh.
Nếu các ngÆ°Æ¡i Ä‘i và o giá» phút nà y, cưỡi ngá»±a xóc nảy má»™t đêm, máu trúng Ä‘á»™c váºt sẽ gia tốc công tâm, ta cam Ä‘oan sáng mai Cao TrÆ°á»ng Cung sẽ vẫn Ä‘i gặp diêm vÆ°Æ¡ng!""A!" Tá» Dạ giáºt mình, "Váºy ngÆ°Æ¡i nhanh mau cứu ngÆ°á»i Ä‘i!Äáºu Ảnh hất cằm, Ä‘i tá»›i bên cạnh Tá» Dạ, Cứu hắn cÅ©ng được, nhÆ°ng nhất định phải nghe ta, ngÆ°Æ¡i cÅ©ng nhất định phải nghe ta."
TrÆ°á»ng Cung bá»—ng nhiên cÆ°á»i nhạt má»™t tiếng, "Chỉ sợ, tối nay hai ngÆ°á»i Ä‘á»u phải nghe ta đó.
Nói xong, TrÆ°á»ng Cung vẫy tay má»™t cái vá»›i chưởng quỹ, nói, "Chưởng quỹ nÆ¡i đây có binh khà không?"Thế nà o?" Chưởng quỹ hÆ¡i kinh hãi.TrÆ°á»ng Cung quay ngÆ°á»i, lắc đầu nói: "Nếu ta không chết, thì trong lòng VÅ© Văn Linh Ca, hay Phổ Lục NhÆ° Kiên Ä‘á»u vÄ©nh viá»…n sẽ chẳng thể an tâm, các ngÆ°Æ¡i nghe ——" TrÆ°á»ng Cung vÆ°Æ¡n tay chỉ vá» khoảng không sâu thẳm Ä‘en ngòm phÃa trÆ°á»›c, "Bá»n hắn tá»›i rồi!"Khu rừng trÆ°á»›c mắt trong Ä‘á»™t nhiên yên tÄ©nh trở lại, Äáºu Ảnh cùng Tá» Dạ mÆ¡ hồ nghe thấy má»™t số tiếng vó ngá»±a Ä‘ang tiến dần đến đây."
Dựa theo tâm trà của Vũ Văn Linh Ca, cho dù có trốn dưới hầm cũng sẽ bị nà ng phát hiện."
TrÆ°á»ng Cung có chút không yên lòng mà nhìn Tá» Dạ, buông lá»ng tay Tá» Dạ ra, vÆ°Æ¡n tay vá»— vá»— vai của nà ng, nói: "Cho nên, Tá» Dạ ngÆ°Æ¡i cùng Äáºu cô nÆ°Æ¡ng Ä‘i trÆ°á»›c, để ta ở lại đây.
Thanh âm có chút dừng lại, TrÆ°á»ng Cung ấm áp cÆ°á»i má»™t tiếng, kiên định gáºt đầu má»™t cái, "Chúng ta sau nà y...
gặp lại."
"Ta sẽ không gặp lại ngÆ°Æ¡i! Tá» Dạ bá»—ng nhiên mở miệng, không đợi TrÆ°á»ng Cung nói chuyện, đã Ä‘Æ°a tay nâng cằm TrÆ°á»ng Cung lên, Ta lÆ°u lại, ta chỉ là ngÆ°á»i thÆ°á»ng, ngÆ°Æ¡i má»›i là ngÆ°á»i nên Ä‘i.
Nói xong, Tá» Dạ khiêu mi trà n ngáºp dụ hoặc cÆ°á»i má»™t tiếng, "NgÆ°Æ¡i cần phải ăn cho trắng trắng máºp máºp, nếu lần sau gặp lại còn để ta thấy ngÆ°Æ¡i bị thÆ°Æ¡ng, ta sẽ cho ngÆ°Æ¡i biết, tÆ° vị khó chịu là thế nà o!"NgÆ°Æ¡i..."
Äáºu Ảnh cùng chưởng quỹ nhìn má»™t mà n trÆ°á»›c mắt, Tá» Dạ nhÆ° má»™t cái đăng đồ lãng tá» nằm cằm TrÆ°á»ng Cung, chá»— nà o giống hà nh vi của những cô gái tầm thÆ°á»ng?TrÆ°á»ng Cung nhẹ nhà ng cÆ°á»i nói, "TrÆ°á»ng Cung ngược lại là vui lòng thưởng thức."
"Cao TrÆ°á»ng Cung! NgÆ°Æ¡i..."
Lá»i Tá» Dạ còn chÆ°a nói xong, TrÆ°á»ng Cung đã xuất tay Ä‘iểm trúng huyệt đạo của nà ng.TrÆ°á»ng Cung ôm thân thể rã rá»i của nà ng trong lòng, khà n giá»ng nói: "Pháºt nói: phà m tất cả tÆ°á»›ng, Ä‘á»u là hÆ° ảo.
[1] nếu duyên táºn, TrÆ°á»ng Cung bất quá là khách qua Ä‘Æ°á»ng của ngÆ°á»i mà thôi, không cần nhá»› nhung chi nhiá»u, nếu duyên chÆ°a táºn...má»™t câu tái kiến, thì sẽ còn gặp lại.
Thản nhiên cÆ°á»i má»™t tiếng, TrÆ°á»ng Cung nhìn Äáºu Ảnh, Há»a nà y từ ta mà ra, không nên liên luỵ Äáºu cô nÆ°Æ¡ng cùng má»i ngÆ°á»i.
Xem nhÆ° TrÆ°á»ng Cung lại thiếu ngÆ°Æ¡i má»™t nhân tình, cầu cô nÆ°Æ¡ng mang Tá» Dạ rá»i khá»i nÆ¡i nà y trÆ°á»›c."
Äược! Äáºu Ảnh nháºn lấy Tá» Dạ, "Cao TrÆ°á»ng Cung, ngÆ°Æ¡i cần phải cố gắng, ta sẽ Ä‘Æ°a Lạc Tá» Dạ tá»›i má»™t nÆ¡i an toà n, sau đó sẽ quay vỠứng cứu ngÆ°Æ¡i, hi vá»ng con hồ ly nhÆ° ngÆ°Æ¡i không khiến ta thất vá»ng."
"TrÆ°á»ng Cung sẽ táºn sức.
TrÆ°á»ng Cung cảm kÃch cúi đầu vá»›i Äáºu Ảnh, ôn nhu nói vá»›i Tá» Dạ " cần phải nhá»› lá»i nói của ta."
NgÆ°Æ¡i mà chết, ta sẽ nguyá»n rủa ngÆ°Æ¡i, muốn ngÆ°Æ¡i sống không được, chết cÅ©ng không xong! Tá» Dạ cắn chặt răng, rÆ°ng rÆ°ng nói xong, nÆ°á»›c mắt đã chảy xuống gÆ°Æ¡ng mặt.TrÆ°á»ng Cung cÆ°á»i má»™t tiếng tháºt sâu, không lÆ°u luyến quay ngÆ°á»i nhanh chân Ä‘i và o khu rừng trÆ°á»›c mắt, đón gió chắp tay đứng thẳng giữa thiên địa, lẫm liệt nhìn những bó Ä‘uốc dần dần hiện ra trong mà n đêm má»™t cách rõ rà ng, quát to má»™t tiếng, "Äi!""Tiểu sÆ° đệ, chúng ta Ä‘i mau!" Äáºu Ảnh nhìn bóng lÆ°ng TrÆ°á»ng Cung tháºt sâu má»™t chút, vịn Tá» Dạ Ä‘i vá» khu rừng phÃa sau."
HÃ hi hi hÃ..hÃ.."
Má»™t con ngá»±a hà vang, Äáºu Ảnh ôm Tá» Dạ trong ngá»±c, nắm chặt dây cÆ°Æ¡ng, nhìn chưởng quỹ bên cạnh má»™t chút, "Chúng ta trÆ°á»›c Ä‘Æ°a Lạc Tá» Dạ đến ngoại ô thôn, hi vá»ng còn kịp trở vá» cứu viện Cao TrÆ°á»ng Cung."
"Hắn có thể là m được!" Tá» Dạ chắc chắn gáºt đầu.Äáºu Ảnh lại cÆ°á»i lạnh, "Nếu hắn vì ngÆ°Æ¡i mà chết, ta ngược lại tháºt ra cảm thấy không đáng...
Bởi vì ta cảm thấy, ngươi phóng đãng lỗ mãng như thế, không xứng với hắn."
"Ha ha."
Tá» Dạ trà o phúng cÆ°á»i má»™t tiếng, "Ta vốn chỉ là má»™t cô gái nÆ¡i há»™p đêm, sá»›m biết không xứng vá»›i ngÆ°á»i, cho nên, không nhá»c lòng cô nÆ°Æ¡ng ngÆ°Æ¡i nhắc nhở, ta biết thân pháºn của mình."
Má»™t câu nói nà y, Tá» Dạ bá»—ng nhiên không biết đến tá»™t cùng nói là cho Äáºu Ảnh nghe, hay là má»™t lần nữa nhắc nhở mình không nên Ä‘á»™ng tình?Chẳng muốn cùng ngÆ°Æ¡i đấu khẩu!" Äáºu Ảnh phẫn ná»™ trừng Tá» Dạ, "NgÆ°Æ¡i tốt nhất trên Ä‘Æ°á»ng Ãt nói chuyện má»™t chút, nếu không ta sẽ ném ngÆ°Æ¡i xuống!"Váºy ta còn nhiá»u chuyện muốn nói lắm! Tá» Dạ dùng hết sức hét, NgÆ°Æ¡i tốt nhất nên láºp tức ném ta xuống!"Ta má»›i không trúng kế của ngÆ°Æ¡i! Äi! Äáºu Ảnh giục ngá»±a, con ngá»±a móng trÆ°á»›c chạy nhÆ° bay, mang hai ngÆ°á»i chạy vá»™i và o rừng.TrÆ°á»ng Cung nghe tiếng vó ngá»±a Ä‘i xa, rốt cục bình yên thở dà i, khóe môi mỉm cÆ°á»i, "Tá» Dạ ngÆ°Æ¡i biết không? Tráºn chiến nà y, là tráºn ta muốn thắng nhất trong suốt cuá»™c Ä‘á»i.
TrÆ°á»ng Cung nói xong sá»a lại Ä‘ai lÆ°ng, ôm chặt vết thÆ°Æ¡ng nÆ¡i mạn sÆ°á»n, quát lá»›n vá»›i mấy trăm tên gia tÆ°á»›ng phủ Thừa tÆ°á»›ng Ä‘ang lao vụt tá»›i cách đó không quá mÆ°á»i trượng: "Äại Tá» Lan Lăng VÆ°Æ¡ng ở đây, không sợ chết liá»n đến đây!"[1] Kinh Kim Cang dạy: "Phà m sở hữu tÆ°á»›ng giai thị hÆ° vá»ng.
Nhược kiến chÆ° tÆ°á»›ng phi tÆ°á»›ng, tức kiến NhÆ° Lai" (Phà m cái gì có tÆ°á»›ng Ä‘á»u là hÆ° vá»ng.
Nếu thấy các tướng chẳng phải là tướng thì thấy Như Lai).
NghÄ©a là : Ngay nÆ¡i tÆ°á»›ng lìa tÆ°á»›ng, lìa sạch tÆ°á»›ng hÆ° vá»ng thì thấy Tháºt TÆ°á»›ng, nên nói là thấy NhÆ° Lai, đấy là chỉ cho Pháp Thân NhÆ° Lai..