- Trang chủ
- Tái Kiến Lan Lăng
- ChÆ°Æ¡ng 31: 31: Ãnh Nến Äá»™ng
Tác giả:
"Tùy Quốc Công, xin dừng bước."
Tôn Ninh trốn gần con hẻm nhá» gần cá»a cung chá» mấy canh giá», rốt cục cÅ©ng nhìn thấy Tùy Quốc Công Phổ Lục NhÆ° Kiên từ trong cung vá»™i và ng Ä‘i ra, thản nhiên mỉm cÆ°á»i bÆ°á»›c tá»›i ôm quyá»n thi lá»… vá»›i Tùy Quốc Công, nói, "Nhiá»u ngà y không gặp, Tùy Quốc Công còn nhá»› còn nhá»› tá»›i sá»± tồn tại của Tôn má»— hay không?"NgÆ°Æ¡i còn còn sống?" Phổ Lục NhÆ° Kiên sợ hãi, "Ta còn tưởng rằng ngÆ°Æ¡i..."
"Khác Sát Vệ do VÅ© Văn Linh Ca nuôi quả rất lợi hại, thế nhÆ°ng ta là môn nhân của Y Tiên môn cÅ©ng không phải dạng tầm thÆ°á»ng.
Tôn Ninh có và i phần đắc ý, " Thấy thần sắc Tùy Quốc Công gấp gáp xin há»i má»™t câu có phải vì Lan Lăng VÆ°Æ¡ng Cao TrÆ°á»ng Cung của đại Tá»?"NgÆ°Æ¡i biết việc nà y?" Phổ Lục NhÆ° Kiên cà ng giáºt mình."
Tôn mỗ không chỉ biết."
Tôn Ninh phức tạp cÆ°á»i cÆ°á»i, ánh mắt nhìn vá» phÃa cá»a cung, Nếu Tùy Quốc Công mang Tôn má»— Ä‘i gặp Hoà ng Thượng má»™t lần, Tôn má»— tin rằng những nghi ngá» trong lòng của Tùy Quốc Công, toà n bá»™ sẽ phÆ¡i bà y ngay trÆ°á»›c mắt ngÆ°á»i.Phổ Lục NhÆ° Kiên nhìn Tôn Ninh tháºt sâu má»™t chút, vung tay lên, ra hiệu Tôn Ninh cùng và o cung, "Äã nhÆ° váºy, Tôn thần y, má»i tá»›i bên nà y."
"Ha ha, là m phiá»n."
Tôn Ninh Ä‘i theo Phổ Lục NhÆ° Kiên nhanh chân Ä‘i và o cung.Ãnh nến Hoà ng cung sáng choang, giá» nà y khắc nà y phá lệ u tÄ©nh, bÆ°á»›c trên con Ä‘Æ°á»ng dẫn và o cung cấm, chỉ nghe thấy từng tiếng bÆ°á»›c chân của chÃnh mình truyá»n và o trong tai, để cho ngÆ°á»i ta cảm thấy có chút cảm giác cô tịch khó hiểu.Sau khi được hoạn quan thông truyá»n, VÅ© Văn Ung má»i Phổ Lục NhÆ° Kiên cùng Tôn Ninh đến thiên Ä‘iện gặp mặt.Tắt và i ngá»n nến Ä‘i, đừng thắp quá sáng.
VÅ© Văn Ung ngÆ°á»i mặc long bà o Huyá»n Hoà ng phân phó đám hoạn quan thổi tắt và i ngá»n đến trong thiên Ä‘iện, cháºm rãi ngồi ở trên long á»·, chỠđợi Phổ Lục NhÆ° Kiên cùng Tôn Ninh đến."
Hoà ng Thượng, thảo dân đã trở vá».
Tôn Ninh bÆ°á»›c nhanh và o Ä‘iện, quỳ rạp trÆ°á»›c mắt VÅ© Văn Ung.Vá» là tốt rồi! rất tốt! VÅ© Văn Ung vá»™i và ng đứng dáºy, tiến lên đỡ Tôn Ninh dáºy, Tôn Ninh, trẫm còn tưởng rằng ngÆ°Æ¡i đã gặp phải Ä‘á»™c thủ!"Tôn Ninh lạnh nhạt cÆ°á»i nói: "VÅ© Văn Linh Ca quả rất lợi hại, thảo dân may mắn được đồng môn sÆ° muá»™i giữa Ä‘Æ°á»ng cứu giúp, má»›i tránh thoát má»™t kiếp nạn nà y, Nói xong, Tôn Ninh nhìn Phổ Lục NhÆ° Kiên Ä‘ang quỳ rạp dÆ°á»›i đất cung kÃnh vấn an má»™t chút, nói, "Lần nà y thảo dân trở vá», còn mang má»™t món lá»… váºt lá»›n dâng lên Hoà ng Thượng!Lá»… váºt gì? tâm niệm VÅ© Văn Ung vừa Ä‘á»™ng, Chẳng lẽ là trẫm có thể lợi dụng thân nữ nhi của quáºn mã Kỳ Lạc là m khó dá»… phủ Thừa tÆ°á»›ng?Tôn Ninh lắc đầu, nói: "Hoà ng Thượng, tuyệt đối không thể là m váºy! Ván nà y, còn chÆ°a tá»›i lúc Ä‘i nÆ°á»›c cỠđó, con cá» nà y vẫn phải hảo hảo nuôi, nếu không, sẽ phà hoà i công sức.VÅ© Văn Ung có chút thất vá»ng thở dà i, "Tôn Ninh, lúc trÆ°á»›c ngÆ°Æ¡i dâng kế lợi dụng Kỳ Lạc, trẫm tháºt vui vẻ, còn tưởng rằng có thể mượn cÆ¡ há»™i nổi dáºy Ä‘oạt lại hoà ng quyá»n!" Có chút dừng lại, VÅ© Văn Ung đỡ Phổ Lục NhÆ° Kiên dáºy, Trẫm cÅ©ng y theo kế lược của ngÆ°Æ¡i cùng Tùy Quốc Công, âm thầm Ä‘iá»u ra thân pháºn nữ nhi của Kỳ Lạc, muốn mua chuá»™c nà ng là m máºt thám ở tÆ°á»›ng phủ, thế nhÆ°ng liên tiếp ba ngà y qua Ä‘i, nà ng ta chẳng hồi đáp gì, có lẽ, nà ng đã bị tÆ°á»›ng phủ mua chuá»™c lại! Trẫm lại không ra tay, nếu bá» qua thá»i cÆ¡ nà y, chỉ sợ sau nà y cà ng không có cÆ¡ há»™i gây khó dá»… há»!Tôn Ninh có chút giáºt mình nhìn thoáng qua Phổ Lục NhÆ° Kiên, "Hoà ng Thượng đã lấy lòng nà ng ta rồi!?"Trẫm bất quá há»i nà ng muốn theo trẫm là m cá» trắng, hay theo thừa tÆ°á»›ng là m quân Ä‘en mà thôi.
VÅ© Văn Ung thản nhiên nói.Äôi mắt Tôn Ninh đảo má»™t vòng, Hoà ng Thượng, chúng ta không cần quan tâm chuyện của Kỳ Lạc.
Hôm nay đại lá»… thảo dân mang tá»›i cho Hoà ng Thượng chÃnh là Lan Lăng VÆ°Æ¡ng Cao TrÆ°á»ng Cung của đại Tá»!."Cái gì?" Mắt VÅ© Văn Ung đầy kinh hãi, cùng Phổ Lục NhÆ° Kiên liếc mắt nhìn nhau, "NgÆ°á»i nà y không phải đã trốn khá»i sá»± truy bắt của Tùy Quốc Công đó sao?Tôn Ninh đã tÃnh trÆ°á»›c cÆ°á»i nói: "Äúng váºy, Tùy Quốc Công quả là chÆ°a bắt được hắn.
Bởi vì thảo dân cùng Thất sÆ° muá»™i đã cùng nhau cứu được hắn, chỉ vì muốn cho Hoà ng Thượng thêm má»™t nÆ°á»›c cá».Hóa ra là ngÆ°Æ¡i! Phổ Lục NhÆ° Kiên trợn lông mà y quát, "NgÆ°Æ¡i váºy mà cứu hắn?""Bởi vì hắn là má»™t mồi nhá», trên dÆ°á»›i Äại Chu ai mà không muốn mệnh của hắn.
Tôn Ninh chắc chắn mà nhìn VÅ© Văn Ung, "Tá»± nhiên VÅ© Văn Linh Ca cÅ©ng sẽ không bá» qua cÆ¡ há»™i láºp công nà y."Lại là nữ nhân nà y, tuổi còn nhá», đã vô cùng tà n nhẫn, tháºt khiến ngÆ°á»i ta không thể hiểu nổi! Phổ Lục NhÆ° Kiên lạnh lùng quát, "Nà ng trợ phụ thân nà ng Ä‘á»™c chiếm quyá»n hà nh, Ä‘iá»u nà y ta có thể nghÄ© thông suốt, thế nhÆ°ng nà ng lại nhiá»u lần Ä‘oạt công tranh công, nếu không phải bởi vì nà ng là nữ tá», vá»›i những công trạng mà nà ng láºp trong suốt những năm qua, sá»›m đã Ä‘Æ°a nà ng lên vị trà Tam phẩm! Có đôi khi, ta chẳng thể hiểu nổi vì sao nà ng lại Ä‘iên cuồng muốn láºp công Ä‘oạt công nhÆ° váºy!?Tôn Ninh ngược lại có mấy phần hiểu rõ, "Ta ẩn núp bên ngÆ°á»i nà ng mấy năm qua, cÅ©ng từng không hiểu nhÆ° Tùy Quốc Công ngÆ°á»i.
Bất quá, mấy tháng gần đây, ta rốt cuá»™c hiểu rõ vì sao nà ng phải là m váºy? Nữ tá» từ xÆ°a đến nay Ä‘á»u có thân pháºn thấp hèn, VÅ© Văn Linh Ca chẳng qua chỉ muốn vượt mặt các nữ tá» khác, để bản thân được tá»± do có hỉ ná»™ ái ố, quyết định sinh tá» của bản thân, tá»± do tá»± tại sống má»™t cuá»™c sống mà nà ng muốn."Chẳng lẽ nà ng muốn là m Hoà ng đế?" VÅ© Văn Ung nhịn không được giáºn mắng má»™t tiếng, "Nếu tháºt sá»± để cho nà ng toại thà nh, trẫm chẳng phải sẽ trở thà nh trò cÆ°á»i cho thiên hạ sao?"Thảo dân cả gan nói tháºt, may mắn nà ng là nữ tá», nếu không, hoà ng vị của Hoà ng Thượng quả sẽ có nguy hiểm.
Tôn Ninh nghiêm mặt nói xong, bá»—ng nhiên âm lãnh cÆ°á»i má»™t tiếng, "Cho nên má»™t ngà y còn chÆ°a trừ diệt được nà ng, Hoà ng Thượng muốn mượn cÆ¡ há»™i nổi dáºy, cÅ©ng chÆ°a chắc có thể xê dịch má»™t phân má»™t tấc nà o tảng đá lá»›n VÅ© Văn Há»™ nà y.Chẳng lẽ tá»™i khi quân cÅ©ng không là m gì được hắn?" Phổ Lục NhÆ° Kiên nhịn không được mở miệng.Tôn Ninh gáºt đầu, "VÅ© Văn Linh Ca đã dám chiêu má»™t nữ quáºn mã, tá»± nhiên sẽ lÆ°u háºu chiêu.
Hoà ng Thượng, ngà i cÅ©ng đừng quên, ngà i cÅ©ng nằm trong cá»u tá»™c của há», nếu tháºt muốn tru cá»u tá»™c, Hoà ng Thượng ngà i sẽ là m thế nà o cho phải? Nếu chỉ phạt phủ Thừa tÆ°á»›ng, váºy lá»… cÆ°á»›i nà y cÅ©ng do Hoà ng Thượng ngà i hạ chỉ ban hôn, phủ Thừa tÆ°á»›ng chỉ không dám kháng lệnh."Cái nà y..."
VÅ© Văn Ung chán nản thở dà i, "Kết quả Ä‘á»u là trẫm sai?""Äã chiêu nà y mượn cÆ¡ há»™i nổi dáºy không thể sá» dụng, sao Hoà ng Thượng không Ä‘i má»™t nÆ°á»›c đục nÆ°á»›c béo cò? Tôn Ninh cÆ°á»i, nhìn Phổ Lục NhÆ° Kiên, "Äây cÅ©ng là nguyên nhân vì sao ta phải cứu Cao TrÆ°á»ng Cung."NgÆ°Æ¡i đến cùng có ý tứ gì?""Tùy Quốc Công còn nhá»› đến nữ tá» xinh đẹp cùng trốn ra khá»i khách sạn Phi Yên vá»›i Cao TrÆ°á»ng Cung không? Tôn Ninh cÆ°á»i nói, "Cao TrÆ°á»ng Cung nà y cÅ©ng được xem là má»™t công tá», Ä‘a tình, vì mỹ nhân, ngay cả tÃnh mạng cÅ©ng không để ý, chỉ má»™t lòng muốn quay vá» TrÆ°á»ng An mang nữ tá» kia Ä‘i."
Có chút dừng lại, "Cao TrÆ°á»ng Cung mặc kệ là do ai ở Äại Chu bắt được, Ä‘á»u sẽ láºp được công lá»›n, ta tin tưởng VÅ© Văn Linh Ca cÅ©ng biết Ä‘iá»u nà y.
Chỉ cần chúng ta để nà ng ta thấy được bóng dáng Cao TrÆ°á»ng Cung rá»i khá»i thà nh, nà ng chắc chắn sẽ Ä‘uổi theo, sau đó, bá»n há» sẽ là bá» ngá»±a bắt ve còn chúng ta sẽ là chim sẻ núp đằng sau, cá» má»™t số tá» sÄ© ẩn nấp ở phụ cáºn cá»a thà nh, chỉ cần trông thấy VÅ© Văn Linh Ca truy tìm Cao TrÆ°á»ng Cung ra khá»i thà nh, liá»n theo sau."Chá» nà ng cùng Cao TrÆ°á»ng Cung chiến đến mệt má»i, chúng ta sẽ là m ngÆ° ông đắc lợi? Tùy Quốc Công nhịn không được khen, "Äến lúc đó, Cao TrÆ°á»ng Cung tá»›i tay, chúng ta cÅ©ng có thể nói vá»›i má»i ngÆ°á»i VÅ© Văn Linh Ca bị Cao TrÆ°á»ng Cung giết chết, ha ha, kế hay!""Tốt! Liá»n theo kế của Tôn Ninh ngÆ°Æ¡i! VÅ© Văn Ung cÆ°á»i to hạ lệnh, "Tùy Quốc Công, tối nay trẫm ở chá»— nà y chỠđợi tin tức tốt của ngÆ°Æ¡i!"Dạ rõ! Phổ Lục NhÆ° Kiên chắp tay cúi đầu, nhanh chân vá»™i vã Ä‘i ra khá»i thiên Ä‘iện.Tôn Ninh âm thầm thở dà i, nhìn bóng lÆ°ng Phổ Lục NhÆ° Kiên biến mất ở trong mà n đêm, lẩm bẩm nói: "Cao TrÆ°á»ng Cung, chúng ta chỉ có thể là m bằng hữu hai ngà y, dù sao cÅ©ng Ä‘á»u vì chủ của mình, ngÆ°Æ¡i không thể oán ta.VÅ© Văn Ung trà n đầy thâm ý mà nhìn Tôn Ninh, trong mắt lóe lên hà o quang khó Ä‘oán.Ãnh nến cháºp chá»n trong cung, trong phủ Thừa tÆ°á»›ng ánh nến Ä‘á» cÅ©ng dao Ä‘á»™ng nhÆ° thế.Kỳ Lạc theo Linh Ca tiến và o há»· phòng cÅ©ng đã được má»™t lúc, vốn cho là có thể nói ra, lại tháºt khó mở miệng, cứ ngồi nhìn nến long phượng đến ngẩn ngÆ°á»i, Kỳ Lạc chỉ biết là bầu không khà cà ng ngà y cà ng cứng ngắc, ngồi trên há»· giÆ°á»ng rải đầy quả nhãn hệt nhÆ° ngồi trên đống than.Nhìn mặt Kỳ Lạc đắng chát, Linh Ca mở lá»i trÆ°á»›c, "Kỳ lang..."
"A?" Thân thể Kỳ Lạc chấn Ä‘á»™ng, hoảng sợ nhìn vá» phÃa nà ng, "Chuyện gì?"Vừa rồi chẳng phải ngÆ°Æ¡i có chuyện muốn nói sao? Linh Ca mỉm cÆ°á»i há»i nà ng, "Chúng ta đã ngồi rất lâu rồi.À chuyện đó...!Kỳ Lạc liên tiếp hÃt thở sâu mấy hÆ¡i, hai tay đặt lên vai Linh Ca, bình tÄ©nh nhìn nà ng, "Linh Ca, ta cảm thấy chúng ta cho dù là bằng hữu, hay là vợ chồng, ta không nên giấu diếm ngÆ°Æ¡i chuyện nà y."
Thế nhÆ°ng bây giá» ta không muốn nghe chuyện nà y...!Linh Ca Ä‘á»™t nhiên dán tay lên môi Kỳ Lạc, thổ khà nhÆ° lan gần trong gang tấc, "Tối nay là đêm Ä‘á»™ng phòng hoa chúc của chúng ta, ngÆ°Æ¡i dá»± định ngốc nhÆ° thế nà y đến bao giá»?"A!" Kỳ Lạc giáºt mình, cuống quÃt dùng sức đẩy Linh Ca ra, "Ta...
Ta không thể...
Kỳ tháºt ta là ..."
Linh Ca ảm đạm cÆ°á»i nói: "Kỳ tháºt trong lòng ngÆ°Æ¡i vẫn chỉ có Lạc Tá» Dạ, đúng hay không?" Äáy mắt Ä‘á»™t nhiên tụ mãn lệ quang, "Ta biết, bất luáºn ta đối vá»›i ngÆ°Æ¡i tốt cỡ nà o, tâm của ngÆ°Æ¡i cÅ©ng không thể chứa nổi ta dù chỉ má»™t chút.à của ta không phải nhÆ° váºy, mà là ..."Lòng của nà ng có chứa ngÆ°Æ¡i hay không? Linh Ca bá»—ng nhiên há»i lại, để thân thể Kỳ Lạc cứng ở chá»— cÅ©.Äôi môi băng lãnh rÆ¡i lên môi Kỳ Lạc, hai tay Linh Ca nâng hai gò má của nà ng trong nháy mắt, Kỳ Lạc chỉ cảm thấy hai cá»— dị hÆ°Æ¡ng từ trong tay áo Linh Ca xông và o mÅ©i.Thanh âm Linh Ca tuy nhá» thế nhÆ°ng Kỳ Lạc lại nghe được rõ rà ng, "Là m quáºn mã của ta, hảo hảo bảo há»™ ta, có được hay không?""Ta..."
Kỳ Lạc chỉ cảm thấy bị cánh môi Linh Ca đụng phải, muốn đẩy ra nà ng, lại phát hiện hai tay đột nhiên không có khà lực, một trái tim cuồng liệt không bị khống chế bắt đầu nhảy lên."
Linh Ca...
Không được..."
"Ngươi là phu quân của ta..."
Linh Ca nhẹ nhà ng đẩy, Kỳ Lạc đã ngã xuống giÆ°á»ng.Má»™t mà u Ä‘á» khắp căn phòng khiến hai mắt Kỳ Lạc cà ng thêm mê ly, chỉ nghe nà ng lẩm bẩm nói: "Linh Ca...
Linh Ca...
Ta nhÆ°ng tháºt ra là ..."
"Vĩnh viễn nhớ kỹ, ngươi là phu quân của duy nhất một mình ta...!thanh âm Linh Ca bỗng nhiên trà n đầy dụ hoặc.
khóe môi bá»—ng nhiên khẽ cong, cÆ°á»i đến có mấy phần tà mị.Sá»± mê ly trong tầm mắt, Kỳ Lạc chỉ nhìn thấy má»™t nữ tá» thân mặc má»™t cái yếm, gục và o ngá»±c nà ng, đầu óc Kỳ Lạc bắt đầu sụp đổ, dung nhan Linh Ca trong lòng dần dần biến thà nh Tá» Dạ."
TỠDạ...
Chá»› Ä‘i...
Chá»› cùng Cao TrÆ°á»ng Cung Ä‘i..."
Linh Ca bá»—ng nhiên giáºt mình, nhìn thấy ánh mắt đầy mê ly của nà ng, đồng tá» giãn ra, "Äến lúc nà y rồi mà trong lòng ngÆ°Æ¡i vẫn chỉ nghÄ© đến nà ng, ta nên khen nà ng hạnh phúc hay chê bản thân mình là bi kịch đây? "Kỳ tháºt...
Tôi muốn cô nói...
cô cÅ©ng yêu tôi...!Linh Ca giáºt mình khi gò má bị Kỳ Lạc ôm lấy, xoay ngÆ°á»i má»™t cái đã nằm dÆ°á»›i thân nà ng, vừa định nói chuyện, liá»n bị Kỳ Lạc cuồng liệt hôn, tuy tôi là phụ nữ...
nhÆ°ng có thể bảo vệ cô mà ....chúng ta cùng nhau trở vá»...
Có được hay không..."
Môi hòa môi, Kỳ Lạc trầm thấp nói.Nụ cÆ°á»i thê lÆ°Æ¡ng hiển hiện trên mặt Linh Ca, Linh Ca hung hăng đẩy nà ng ra, đứng dáºy phẫn ná»™ trừng mắt nhìn nà ng, "Kỳ Lạc, ta nói cho ngÆ°Æ¡i biết! NgÆ°Æ¡i là quân cá» của ta! Ta chủ nhân ná»a Ä‘á»i sau của ngÆ°Æ¡i! Trong lòng ngÆ°Æ¡i chỉ có thể có ta!""Tá» Dạ...
TỠDạ..."
à thức Kỳ Lạc vô cùng há»—n loạn, chỉ biết bản thân rất muốn ôm ngÆ°á»i trÆ°á»›c mắt, bối rối duá»—i ra hai tay, tóm chặt lấy tay Linh Ca, Äừng Ä‘i!"Nà ng nhất định phải Ä‘i! Mà còn phải hoà n toà n biến mất! Linh Ca hất tay Kỳ Lạc ra, bá»—ng nhiên giáºt mình nhá»› đến Ä‘iá»u gì, giÆ¡ tay sá» hai gò má Ä‘á» bừng, cuống quÃt chạy vá»™i tá»›i tủ quần áo, mở tủ quần áo ra lấy má»™t bình dược hoà n.Vá»™i và ng ăn dược hoà n và o, Linh Ca hÃt thở sâu mấy hÆ¡i, dược lá»±c của mê tâm tán quả nhiên lợi hại, thá»i Ä‘iểm hạ dược đã nÃn thở, không nghÄ© tá»›i vẫn bị trúng dược nếu không ăn giải dược nà y và o, nói không chừng liá»n..."
Linh Ca nhìn Kỳ Lạc nằm trên giÆ°á»ng mặt mÅ©i trà n đầy há»a hồng, trái tim bá»—ng nhiên bối rối bắt đầu nhảy lên."
Nà ng chỉ là quân cá»! Chỉ cần sá» dụng xong thì có thể chết! VÅ© Văn Linh Ca, ngÆ°Æ¡i không thể nghÄ© lung tung! Nà ng chung quy là ...
Chỉ là nữ tá»!" Linh Ca lại má»™t lần nữa khuyên bảo mình, quay mình bá» Ä‘i, không dám nhìn Kỳ Lạc lâu hÆ¡n.Hà n phong thấu xÆ°Æ¡ng, Linh Ca chỉ cảm thấy sá»± băng lãnh trÆ°á»›c nay chÆ°a có lóe lên trong đầu, có chút cảm giác nhói nhói..