- Trang chủ
- Tái Kiến Lan Lăng
- ChÆ°Æ¡ng 30: 30: TrÆ°á»ng Cung Hiện
Tác giả:
Nghe tiếng pháo nổ náo nhiệt ngoà i cá»a nổ, Tá» Dạ nhà m chán nhai nhai mấy thứ Ä‘iểm tâm nhá», ở trong tiểu trúc Ä‘i tá»›i Ä‘i lui.
"
TrÆ°á»ng Cung a TrÆ°á»ng Cung, ngÆ°Æ¡i cÅ©ng đừng ngà y mai má»›i đến, nếu không Tiểu Lạc Lạc không qua khá»i đêm nay đâu.
"
Tá» Dạ có chút sầu lo nhẹ nhà ng đẩy má»™t góc cá»a gá»— ra, nhìn nha hoà n báºn rá»™n lui tá»›i bên ngoà i, bất đắc dÄ© thở dà i, "Tiểu Lạc Lạc, cô cÅ©ng đừng là m gì ngu ngốc, nhất định phải sống sót qua khá»i đêm nay!""Cô nÆ°Æ¡ng sao không ngẫm lại xem tối nay ngÆ°Æ¡i sẽ trải qua nhÆ° thế nao?" Má»™t giá»ng nói xa lạ vang lên, Tá» Dạ hốt hoảng quay đầu, đã thấy sau lÆ°ng gã Ä‘Ã n ông hôm ná» phục kÃch nà ng cùng Kỳ Lạc trong tuyết, Lý Phong!Tá» Dạ cuống quÃt chạy tá»›i cánh cá»a bị đóng chặt, nhÆ°ng cố sức thế nà o cÅ©ng không mở ra được, hắn và o đây bằng cách nà o chứ?!Lý Phong dÆ°á»ng nhÆ° nhìn thấu được suy nghÄ© của Tá» Dạ, "Cô nÆ°Æ¡ng không cần cố sức, nÆ¡i ta muốn đến, cho dù cá»a có bị khóa chặt, ta cÅ©ng có cách và o.
"
Lý Phong nói xong tá»›i gần Tá» Dạ má»™t bÆ°á»›c, ngÆ°Æ¡i vẫn luôn ở chá»— nà y, váºy kẻ đã cứu Cao TrÆ°á»ng Cung đêm hôm đó là má»™t ngÆ°á»i khác.
"
"NgÆ°Æ¡i đừng qua đây! Tá» Dạ hét to má»™t tiếng, đứng thẳng lên "Ta nói thế nà o cÅ©ng coi là bằng hữu của Quáºn mã gia, nếu hắn biết ta xảy ra chuyện, ngÆ°Æ¡i sẽ không có má»™t ngà y tốt là nh đâu!"Váºy sao? Lý Phong cÆ°á»i lạnh, "NgÆ°Æ¡i tháºt nghÄ© quáºn chúa cái gì cÅ©ng không biết? Từ đầu đến cuối quáºn chúa bất quá xem ả ta là má»™t quân cá» mà thôi, huống hồ, cho dù không phải quân cá», quáºn chúa cÅ©ng sẽ không thÃch má»™t nữ tá», ngÆ°Æ¡i nói xem có phải không nà o?"NgÆ°Æ¡i!" Tá» Dạ thầm kêu không ổn, "Tiểu Lạc Lạc lần nà y đã vô bẫy quá sâu rồi!"Lý Phong nhún vai, nói: "Cô nÆ°Æ¡ng hẳn là ngÆ°á»i thông minh, nên sẽ không bức ta Ä‘á»™ng thủ bắt ngÆ°Æ¡i Ä‘i gặp quáºn chúa?"Tá» Dạ khóe môi khẽ cong, gượng cÆ°á»i nói: "Kì quái, hôm nay nà ng không phải tân nÆ°Æ¡ng tá» sao? Äang yên Ä‘ang là nh muốn gặp ta là m gì? Ta ngược lại không muốn gặp nà ng, huống hồ, nếu ngÆ°Æ¡i cố tình bức bách, coi chừng ta hô má»™t tiếng, thông báo Quáºn mã gia giấu má»™t nữ tá» trong phòng mình! Nhìn xem hôm nay đến tá»™t cùng là ai chết trÆ°á»›c?""NgÆ°Æ¡i cho rằng ngÆ°Æ¡i có cÆ¡ há»™i nà y à ?" Äốt ngón tay Lý Phong Ä‘á»™t nhiên vang lên rắc rắc, mắt bá»—ng nhiên xuất hiện sát ý.
Tá» Dạ lại Ä‘á»™t nhiên phá lệ vÅ© mị cÆ°á»i nói: "Ta ngược lại tháºt ra không muốn là m ác nhân, cho nên, tin tưởng ngÆ°Æ¡i cÅ©ng sẽ không để ta là m ác nhân, có phải thế không?" Nói xong, bắn mị nhãn vá» phÃa Lý Phong, hai hà ng lông mà y nhÃu chặt Ä‘á»™t nhiên giãn ra.
Lý Phong vẫn nghi hoặc nhìn biểu tình của Tá» Dạ biến hóa, bá»—ng dÆ°ng giáºt mình khi sau lÆ°ng có đạo gió mát đánh tá»›i, vừa định thác thân tránh thoát, lại chỉ cảm thấy dÆ°á»›i xÆ°Æ¡ng sÆ°á»n Ä‘au nhói, má»™t cây kim châm đã đâm tá»›i dÆ°á»›i xÆ°Æ¡ng sÆ°á»n hắn.
Cảm giác tê dại trong nháy mắt lan tá»a khắp toà n thân, Lý Phong vừa muốn hô to, chỉ thấy TrÆ°á»ng Cung thân mặc thÆ°á»ng phục mà u Ä‘en, cÆ°á»i Ä‘iểm trúng huyệt câm của hắn, nói vá»›i ngÆ°á»i vừa thi châm: "Châm pháp của Äáºu cô nÆ°Æ¡ng quả nhiên vô thanh vô tức, ngay cả Ä‘Æ°á»ng Ä‘Æ°á»ng vệ chủ của Khác Sát Vệ cÅ©ng chẳng phát giác được cây châm của cô nÆ°Æ¡ng, TrÆ°á»ng Cung tháºt sá»± là bá»™i phục.
"
Lý Phong mở to hai mắt, không dám tin tưởng ngã xuống, cảm giác tê dại mãnh liệt khiến hắn buồn ngủ chìm và o mộng đẹp.
Äáºu Ảnh ngẩng cao đầu, trừng TrÆ°á»ng Cung má»™t chút, "NgÆ°Æ¡i Ãt cÆ°á»i má»™t chút, nhanh chóng cứu ngÆ°á»i ngÆ°Æ¡i muốn cứu Ä‘i, ta Ä‘ang lo lắng cho an nguy của sÆ° huynh!"TrÆ°á»ng Cung gáºt đầu cÆ°á»i má»™t tiếng, "Äáºu cô nÆ°Æ¡ng, chúng ta đã có thể bình yên trà trá»™n và o TrÆ°á»ng An, ai cÅ©ng chẳng ngá» chúng ta dám trở vá», giá» phút nà y tôn lang trung tất nhiên đã bình yên đến cá»a cung, vá» phần có thể nhìn thấy được VÅ© Văn Ung hay không, thì còn phải xem bản lãnh của hắn.
"
Nói xong, TrÆ°á»ng Cung chắp tay cúi đầu vá»›i Äáºu Ảnh, "Hai lần cứu giúp, TrÆ°á»ng Cung ngà y khác báo đáp.
"
Äáºu Ảnh đắc ý cÆ°á»i má»™t tiếng, "NgÆ°Æ¡i thế nhÆ°ng Ä‘Æ°á»ng Ä‘Æ°á»ng là Lan Lăng VÆ°Æ¡ng, nói chuyện cần phải chắc chắn!""Tá»± nhiên chắc chắn!" TrÆ°á»ng Cung cÆ°á»i nói, quay đầu nhìn vá» phÃa Tá» Dạ nãy giá» vẫn chẳng nói lá»i nà o, "Tá» Dạ, chúng ta cần phải Ä‘i.
"
Nhá»› tá»›i ta rồi đấy à ? Tá» Dạ lạnh lùng quét mắt nhìn TrÆ°á»ng Cung, "Ta không muốn Ä‘i nữa!" Nói xong, dÆ° quang nhìn thoáng qua Äáºu Ảnh.
TrÆ°á»ng Cung mừng thầm trong lòng, bay tá»›i cõng Tá» Dạ lên vai, cÆ°á»i nói: "Hôm nay ngÆ°Æ¡i không chịu Ä‘i, ta cÅ©ng phải Ä‘em ngÆ°Æ¡i Ä‘i! TrÆ°á»ng An xác thá»±c không phải nÆ¡i có thể ở lâu!""Ai mà thèm!" Tá» Dạ hung hăng đấm TrÆ°á»ng Cung má»™t quyá»n, còn muốn đấm thêm má»™t quyá»n nữa, đã bị Äáºu Ảnh lên tiếng quát bảo ngÆ°ng lại.
"
Dừng tay!" Äáºu Ảnh phẫn ná»™ nhìn Tá» Dạ, "Ta nói trÆ°á»›c cho ngÆ°Æ¡i biết, nếu không phải sÆ° huynh muốn ta trợ giúp Lan Lăng VÆ°Æ¡ng, ta cÅ©ng sẽ không để kẻ ngốc nà y bị thÆ°Æ¡ng mà còn mạo hiểm chạy vá» nÆ¡i nà y cứu ngÆ°Æ¡i! ngà y nà o vết thÆ°Æ¡ng của Cao TrÆ°á»ng Cung chÆ°a là nh, thì vẫn còn là bệnh nhân của ta, ngÆ°Æ¡i dám đánh hắn, ta chẳng thà giết hắn luôn ở đây, cÅ©ng sẽ không để hắn bị ngÆ°Æ¡i đánh tá»›i rách vết thÆ°Æ¡ng!"Bị thÆ°Æ¡ng sao? Tá» Dạ biến sắc, hai tay trầm trầm câu qua cổ TrÆ°á»ng Cung, cÅ©ng không cùng Äáºu Ảnh đấu khÃ, "Äêm đó ngÆ°Æ¡i đã bị thÆ°Æ¡ng?TrÆ°á»ng Cung ôn nhuáºn cÆ°á»i má»™t tiếng, chỉ lắc đầu, "Chỉ cần má»i ngÆ°á»i bình yên, ta bị thÆ°Æ¡ng má»™t lần, không quan trá»ng, Ä‘i nhanh Ä‘i!"Äáºu Ảnh nhìn sá»± cÆ°ng chiá»u trong đáy mắt TrÆ°á»ng Cung, trong lòng không khá»i vì đó mà mất mát má»™t chút, nhẹ nhà ng hô má»™t tiếng, chỉ thấy thân ảnh Lý Phong bị đẩy má»™t cái bay thẳng chặn cá»a gá»— lại,, "Chúng ta vẫn nên quay vá» bằng Ä‘Æ°á»ng cÅ©?TrÆ°á»ng Cung gáºt đầu cÆ°á»i má»™t tiếng, "Không tệ, ta há»™ tống hai ngÆ°á»i các ngÆ°Æ¡i bình yên ra khá»i thà nh trÆ°á»›c, rồi má»›i trở lại cứu Kỳ Lạc.
"Váºy thì tốt, má»™t hồi ta lại cùng ngÆ°Æ¡i trở vá»!" Äáºu Ảnh bá»—ng nhiên nói ra miệng, sá»± lo lắng nà y khiến Dạ cảm thấy có chút khó chịu.
TrÆ°á»ng Cung lắc đầu, "Má»™t mình ta Ä‘i sẽ thuáºn tiện hÆ¡n, nhiá»u ngÆ°á»i ngược lại nguy hiểm.
"
"NgÆ°Æ¡i lại phải mạo hiểm!" Tá» Dạ nhịn không được ôm chặt cổ TrÆ°á»ng Cung hÆ¡n.
TrÆ°á»ng Cung cÆ°á»i nói: "Ta không có việc gì, yên tâm.
"
"Thế nhưng là ! "
"Äừng thế nhÆ°ng, nhanh chóng rá»i khá»i nÆ¡i nà y trÆ°á»›c hãy nói.
Äáºu Ảnh dứt lá»i, giáºt giáºt góc áo TrÆ°á»ng Cung, chỉ chỉ má»™t bên, "Nếu nhÆ° mà n đêm buông xuống, cổng thà nh TrÆ°á»ng An bị canh giữ rất kỹ, muốn ra cÅ©ng khó!TrÆ°á»ng Cung gáºt đầu, cõng Tá» Dạ nhảy ra ngoà i từ cá»a sổ.
"
Quáºn mã gia? Sao ngà i Ä‘á»™t nhiên tá»›i chá»— nà y?" Nha hoà n hai bên vẫn luôn canh giữ ở tiểu trúc trông thấy Kỳ Lạc Ä‘i tá»›i bên nà y, nhịn không được mở miệng há»i.
"
Không có việc gì, ta chỉ trở vỠlấy và i thứ, Kỳ Lạc phất phất tay, "Các ngươi đi xuống đi.
"
Dạ! Bá»n tiểu tỳ đồng thanh lui xuống, khi sắp rá»i khá»i khuôn viên của tiểu trúc, bèn thấp giá»ng nói, "Nhanh chóng Ä‘i bẩm báo quáºn chúa!"Kỳ Lạc nhìn chung quanh má»™t chút, thấy chung quanh không còn ai, má»›i cẩn tháºn đẩy cá»a Ä‘i và o, "Tá» Dạ?"Chỉ thấy gian phòng trống trÆ¡n, nÆ¡i nà o còn có bóng dáng Tá» Dạ? Chợt cúi đầu xuống, ánh mắt Kỳ Lạc rÆ¡i trúng Lý Phong Ä‘ang nằm dÆ°á»›i đất, cắn răng hoảng sợ nói: Sao lại là ngÆ°Æ¡i?Lý Phong giáºt mình, quáºn chúa đã dặn Ä‘i dặn lại, tuyệt đối không thể xuất hiện trÆ°á»›c mặt Kỳ Lạc, để tránh bại lá»™ đại kế, Ä‘ang muốn ứng phó, vạt áo của hắn đã bị Kỳ Lạc hung hăng nắm chặt, "NgÆ°Æ¡i còn nhá»› ta không?"Lý Phong bị Ä‘iểm á huyệt nên cà ng lo lắng hÆ¡n.
muốn nói lại nói không ra lá»i.
Äá»™t nhiên Kỳ Lạc hung hăng đạp Lý Phong má»™t đạp, khẩn trÆ°Æ¡ng nhìn chung quanh má»™t lần, xác định ở đây tháºt không có Tá» Dạ, ánh mắt rÆ¡i đến chá»— cá»a sổ nhá» bị mở ra, cÆ°á»i chua xót nói: "NgÆ°á»i đó cuối cùng cÅ©ng tá»›i cứu ngÆ°Æ¡i đúng hay không? Vẫn là ! "
má»™t nổi sợ hãi dâng lên từ táºn đáy lòng, Kỳ Lạc trừng Lý Phong má»™t cái, "Hay các ngÆ°Æ¡i đã bắt nà ng rồi? Nói mau!""Ngô!
Ngô! "
Lý Phong chỉ có thể lắc đầu.
"
Khi ngÆ°Æ¡i đánh ta không phải rất lợi hại sao? Nói Ä‘i! Kỳ Lạc dùng sức lắc Lý Phong, "NgÆ°Æ¡i đến tá»™t cùng đã Ä‘Æ°a Tá» Dạ Ä‘i đâu?NgÆ°Æ¡i đâu! Mau giải thÃch khách Ä‘i! Giá»ng Linh Ca Ä‘á»™t nhiên vang lên, Kỳ Lạc bá»—ng nhiên quay đầu, chỉ thấy hÆ¡n mÆ°á»i gia tÆ°á»›ng phủ Thừa tÆ°á»›ng chạy và o tiểu trúc, mang Lý Phong Ä‘i.
"
Linh Ca!
Sao ngươi lại tới đây?" Kỳ Lạc kinh ngạc nhìn Linh Ca, "Lúc nà y ngươi không phải hẳn là tại! "
"NgÆ°Æ¡i không phải cÅ©ng nên ở đại Ä‘Æ°á»ng uống rượu sao? Linh Ca có chút u oán nhìn nà ng, lạnh lùng trừng Lý Phong má»™t chút, "NgÆ°á»i nà y đến tá»™t cùng đến từ chá»— nà o, mau giam và o ngục hảo hảo thẩm vấn! Ngà y mai ta muốn kết quả!"Dạ!"Chá» má»™t chút!" Kỳ Lạc bá»—ng nhiên mở miệng, NgÆ°á»i nà y đã từng đả thÆ°Æ¡ng ta, còn có thể đã mang Tá»! Kỳ Lạc Ä‘á»™t nhiên thu dừng lại, ý thức được không thể nhắc tá»›i Tá» Dạ, tiếp lá»i "Ta không thể khinh địch buông tha hắn nhÆ° váºy!Hắn là kẻ đã đả thÆ°Æ¡ng Kỳ lang sao? Mắt Linh Ca trà n đầy kinh hãi, Ä‘á»™t nhiên hung quang từ đáy mắt dâng lên, rút bá»™i kiếm của má»™t gia tÆ°á»›ng ra, chỉ kiếm vá» phÃa tim Lý Phong, "Ta giết ngÆ°Æ¡i!""Linh Ca, đừng! Kỳ Lạc cuống quÃt chạy tá»›i nắm chắc tay Linh Ca, "Hôm nay là ! là ngà y vui của chúng ta, cÅ©ng không nên thấy huyết tinh! NgÆ°á»i nà y mà chết, Tá» Dạ cÅ©ng không biết ở nÆ¡i nà o, hắn không thể chết!Äược kỳ lang, ta nghe ngÆ°Æ¡i!" Linh Ca lại hung hăng trừng Lý Phong chÆ°a tỉnh hồn má»™t chút, "Hôm nay tạm thá»i tha mạng chó cho ngÆ°Æ¡i! Dẫn Ä‘i!""Dạ!Äợi gia tÆ°á»›ng áp giải Lý Phong Ä‘i, Linh Ca khẩn trÆ°Æ¡ng nắm chặt tay Kỳ Lạc, "Vừa rồi nha hoà n nhìn thấy có thÃch khách chạy vá» phÃa nà y, liá»n vá»™i và ng đến cáo tri, còn nói ngÆ°Æ¡i từ đại Ä‘Æ°á»ng vỠđây, không đến há»· phòng, lại tá»›i chá»— nà y, ta liá»n vá»™i gấp chạy đến, may mà còn tá»›i kịp.
Linh Ca nói xong toà n bá»™ lá»i trong lòng, "NgÆ°Æ¡i nếu là đã xảy ra chuyện gì, ngÆ°Æ¡i nói xem ta biết phải là m sao?Kỳ Lạc áy náy nhìn Linh Ca, "Ta biết ngÆ°Æ¡i quan tâm ta, chỉ là ! "
Äừng nói gì hết! Linh Ca tay giÆ¡ lên, che lại môi của nà ng, cÆ°á»i quay đầu chỉ vá» hÆ°á»›ng của há»· phòng, "Kỳ lang đã không thÃch xã giao, váºy không bằng sá»›m và o há»· phòng hãy nói có được không?"Ta! "
NgÆ°Æ¡i ghét ta lắm sao? mi tâm Linh Ca nhăn lại, bi ai trong mắt bá»—ng nhiên khiến tâm Kỳ Lạc Ä‘au nhói, "Ta biết trong lòng ngÆ°Æ¡i không có ta, thế nhÆ°ng, không nghÄ© rằng ngÆ°Æ¡i lại ghét ta tá»›i váºy!"Ta!
Ta không có!" Kỳ Lạc đắng chát lắc đầu, "Ta cam Ä‘oan ta không có!""Váºy ngÆ°Æ¡i còn! "
"Ta chỉ là !
Có chuyện nhất định phải nói vá»›i ngÆ°Æ¡i!" Kỳ Lạc cố nặn ra dÅ©ng khÃ, vô luáºn nhÆ° thế nà o nhất định phải Ä‘em thân pháºn chân tháºt nói vá»›i nà ng.
"
Có lá»i gì, và o há»· phòng hãy nói có được hay không?" đôi mắt Linh Ca trà n đầy ngà n vạn nhu tình, khiến cho ngÆ°á»i ta không Ä‘Ã nh lòng nghịch ý.
"
Äược.
"
Kỳ Lạc bất đắc dÄ© hÃt má»™t hÆ¡i, để Linh Ca lôi kéo vá» phÃa há»· phòng.
Má»™t tay Linh Ca nắm chặt tay Kỳ Lạc, tay còn lại chắp ở sau lÆ°ng, ra hiệu vá»›i má»™t nha hoà n bên cạnh —— dÆ° quang nhìn thấy nha hoà n hÆ¡i cúi đầu, Linh Ca giãn song mi ra, trầm thấp cÆ°á»i má»™t tiếng.
Hoà ng hôn ngã vá» tây, ánh tà dÆ°Æ¡ng Ä‘á» quạch nhÆ° máu, hà n phong thổi từ đâu đến, khiến cảnh sắc có phần thê lÆ°Æ¡ng, chẳng thể nà o xóa má».
.