- Trang chủ
- Tái Kiến Lan Lăng
- ChÆ°Æ¡ng 29: 29: Äại Hôn Hỉ
Tác giả:
"Cao TrÆ°á»ng Cung, ta đã nói vá»›i ngÆ°Æ¡i, trên ngÆ°á»i ngÆ°Æ¡i bị thÆ°Æ¡ng, nếu uống rượu quá nhiá»u, ta cam Ä‘oan thÆ°Æ¡ng thế của ngÆ°Æ¡i tuyệt đối không là nh đâu!"!" Äáºu Ảnh nhịn không được ra miệng ngăn cản.
TrÆ°á»ng Cung áy náy gáºt đầu, "Äa tạ cô nÆ°Æ¡ng nhắc nhở.
"
Tôn Ninh cÆ°á»i to nhìn Äáºu Ảnh, "NgÆ°Æ¡i nhìn xem vị Thất sÆ° muá»™i Äáºu Ảnh nà y của ta có giống quả á»›t nhá» không? TrÆ°á»›c kia khi còn há»c chung ở Y Tiên môn, nà ng đã có tÃnh tình nà y, ba năm sau gặp lại, tình tình vẫn nhÆ° xÆ°a.
"
"SÆ° huynh ngÆ°Æ¡i!" Äáºu Ảnh Ä‘á» mặt, "Ta bất quá chỉ dặn dò ngÆ°á»i bệnh thôi! Ta dữ chá»— nà o chứ?"TrÆ°á»ng Cung cÆ°á»i khẽ gáºt đầu, "Äáºu cô nÆ°Æ¡ng quả tháºt không há» dữ, chỉ thẳng tÃnh mà thôi.
"
Nói xong, tiếu dung TrÆ°á»ng Cung dần dần tan biến, nhÆ° có Ä‘iá»u suy tÆ° nhìn phong tuyết ngoà i tiệm, "Tôn lang trung, chúng ta muốn vá» thà nh TrÆ°á»ng An, xem ra chỉ có thể chỠđến ngà y đại hôn của quáºn chúa.
"
Tôn Ninh gáºt đầu, "TrÆ°á»›c giá» vẫn nghe nói Lan Lăng VÆ°Æ¡ng đại Tá» hữu dÅ©ng hữu mÆ°u, ta tin ngÆ°Æ¡i.
"
"Các ngÆ°Æ¡i tháºt muốn trở vá»?" Mắt Äáºu Ảnh đầy sá»± lo lắng, "Các ngÆ°Æ¡i rõ là muốn Ä‘i tìm cái chết, cho dù y thuáºt ta có giá»i, cÅ©ng cứu không được kẻ muốn xuống Hoà ng Tuyá»n!"TrÆ°á»ng Cung giãn mà y, cầm bình rượu đứng lên, cÆ°á»i đến thản nhiên, "Ngay cả Ä‘áºu cô nÆ°Æ¡ng cÅ©ng cảm thấy chúng ta trở vá» là chịu chết, tất nhiên thà nh TrÆ°á»ng An kia là nÆ¡i an toà n nhất.
"
Äoạn nói xong, TrÆ°á»ng Cung ngá»a đầu uống ngay má»™t ngụm rượu ấm, nhìn ra Ä‘Æ°á»ng núi hiểm trở giữ phong tuyết, "Cho dù thà nh TrÆ°á»ng An là Hoà ng Tuyá»n, lần nà y, ta cÅ©ng phải trở vá».
"
"SÆ° huynh trở vá» là vì danh lợi, còn ngÆ°Æ¡i vá» là m gì?" Äáºu Ảnh không hiểu, nhìn ngÆ°á»i ôn nhuáºn nhÆ° ngá»c trÆ°á»›c mắt, "NgÆ°Æ¡i ở đại Tá» chẳng phải rất tốt sao? Vì sao hết lần nà y tá»›i lần khác muốn tá»›i quá»· môn quan chịu chết?""Chỉ vì má»™t lá»i hứa của quân tá».
"
TrÆ°á»ng Cung cÆ°á»i thản nhiên hÆ¡n, cuối cùng từ khóe môi gá»i lên má»™t cái tên, "Tá» Dạ! "
Äáºu Ảnh cà ng bối rối, muốn há»i tá»›i cùng, nhÆ°ng khi ánh mắt chạm phải đôi mắt thanh tịnh của TrÆ°á»ng Cung, vá»™i và ng bối rối né tránh, trái tim không tá»± chủ được nhảy dá»±ng lên.
Bên ngoà i Ä‘Æ°á»ng núi hiểm trở, phong tuyết cà ng lúc cà ng lá»›n, mùa đông nà y, không biết còn muốn rÆ¡i xuống bao nhiêu tráºn tuyết má»›i chịu thôi?Hai ngà y thá»i gian thoáng chốc đã qua, phong tuyết hÆ¡i giảm, nắng ấm lan tá»a khắp không gian.
Không biết có phải hay không là bởi vì tin vui đại hôn của quáºn chúa chấn Ä‘á»™ng trá»i xanh, hôm nay thá»i tiết phá lệ quang đãng, giữa những ngà y đông lạnh lẽo tháºt đáng quý.
Từ sáng sá»›m Thà nh TrÆ°á»ng An đã náo nhiệt, mà má»™t khắc cÅ©ng không há» dừng lại.
Äại môn Phủ Thừa tÆ°á»›ng, tân khách nối liá»n không dứt, âm thanh chúc mừng không dứt.
VÅ© Văn Lăng Vân mặt mà y tái nhợt dá»±a và o cá»™t trụ đại Ä‘Æ°á»ng, lạnh nhạt nhìn Kỳ Lạc ăn mặc chỉnh tỠăn mặc chỉnh tá» bÆ°á»›c ra từ trong háºu viện ra tá»›i đại Ä‘Æ°á»ng, —— nà ng mặc dù thân mang đại hồng hoa[1], thế nhÆ°ng sắc mặt so vá»›i hắn cÅ©ng không khá hÆ¡n chút nà o? dáng vẻ giống nhÆ° tâm sá»± nặng ná», nà o có ná»a phần vui mừng?Tiểu tá» nà y, tháºt sá»± là có số bát bối tá» [2]!"Cung hỉ cùng hỉ!" Quan lại gặp được Kỳ Lạc, vá»™i và ng nghênh đón.
"
A!.
Äồng hỉ đồng hỉ.
"
Kỳ Lạc Ä‘á»™t ngá»™t đáp lá»i khiến quan lại láºp tức trợn nhìn mặt, cẩn tháºn xem Kỳ Lạc, tiểu tá» nà y chẳng lẽ là đồ ngốc?Kỳ Lạc hồi phục thần trÃ, áy náy chắp tay gượng cÆ°á»i nói: "Ta chỉ tháºt cao hứng, không được tỉnh táo, đại nhân chá»› trách a.
"
"Ha ha, thiên hạ có bao nhiêu ngÆ°á»i muốn là m Quáºn mã gia, kỳ tÆ°á»›ng quân, tÆ°Æ¡ng lai ngÆ°á»i sẽ còn cao hứng hÆ¡n nữa!" Quan lại cÆ°á»i to nói, không bao lâu lại có cả đám quan lại vây lấy Kỳ Lạc, không ngừng chúc mừng.
Kỳ Lạc không ngừng kêu khổ, tháºt vất vả nhịn đến giá» phụng chỉ dạo phố, bối rối trốn ra đại Ä‘Æ°á»ng, nhảy lên bạc yên trên bạch mã buá»™c thêm tú cầu Ä‘á» thẫm, lúc nà y má»›i thoải mái thở má»™t hÆ¡i, vá»— vá»— gÆ°Æ¡ng mặt sắp cứng ngắc vì cÆ°á»i quá nhiá»u.
"
Quáºn chúa xuất các —— "NgÆ°á»i chủ trì hát vang má»™t tiếng, Linh Ca đầu Ä‘á»™i há»· khăn, thân mặc hồng y, được nha hoà n hai bên đỡ ra khá»i phủ Thừa tÆ°á»›ng, leo lên kiệu hoa.
Mà n kiệu hoa buông xuống,, tiếng pháo nổ náo nhiệt vang lên.
Kỳ Lạc có chút thất thần nhìn kiệu hoa của Linh Ca được nâng lên, chút nữa bái thiên địa xong, nếu tôi Ä‘á»™t nhiên biến mất, có tÃnh là hối hôn không?Kỳ Lạc trà n đầy tâm sá»± thở dà i, kéo chặt dây cÆ°Æ¡ng, quay đầu nhìn phÃa trÆ°á»›c, lẩm bẩm nói: "Tá» Dạ! "
Sau khi dạo xong các khu phố ở trong thà nh TrÆ°á»ng An, Kỳ Lạc cùng kiệu hoa quay vá» phủ Thừa tÆ°á»›ng.
Kỳ Lạc vừa nhảy xuống bạch mã, liá»n có bà mối nắm má»™t đầu của dây tú cầu Ä‘á» thẫm, nhét và o trong tay Kỳ Lạc.
"
Quáºn mã gia, cần phải cầm chắc.
"
Kỳ Lạc bất đắc dÄ© nháºn lấy, mặt mÅ©i trà n đầy đắng chát, cứng Ä‘á» nhìn bà mối Ä‘Æ°a đầu dây còn lại cho Linh Ca.
"
Tân nhân hồi phủ bái thiên địa —— "NgÆ°á»i chủ trì hô to má»™t tiếng, Kỳ Lạc trầm trá»ng cất bÆ°á»›c Ä‘i và o hỉ Ä‘Æ°á»ng.
"
Nhất bái thiên địa —— "Thân thể Kỳ Lạc chấn Ä‘á»™ng, thất thần nhìn bầu trá»i quang đãng bên ngoà i, Ä‘á»™t nhiên cảm thấy lòng trà n đầy Æ°u sầu, tháºt lâu không quỳ xuống.
VÅ© Văn Há»™ sầm mặt lại, mở miệng, "Ãi tế, ngÆ°Æ¡i thế nà o?""Ta!
Ta chỉ tháºt cao hứng, nên thất thần! "
Kỳ Lạc hoảng sợ bình tÄ©nh lại, quỳ rạp xuống đất, dáºp đầu vá» phÃa bầu trá»i quang đãng bên ngoà i phủ.
VÅ© Văn Há»™ lạnh lùng nhìn Kỳ Lạc xoay ngÆ°á»i qua, ánh mắt bén nhá»n nhìn Kỳ Lạc, dù chÆ°a nói chuyện, thế nhÆ°ng đáy mắt đã có má»™t chút tức giáºn.
"
Nhị bái cao Ä‘Æ°á»ng —— "Kỳ Lạc tránh né ánh mắt VÅ© Văn Há»™, cúi đầu quỳ xuống, bái lạy VÅ© Văn Há»™ cùng thừa tÆ°á»›ng phu nhân bên cạnh ông.
Thừa tÆ°á»›ng phu nhân sống ở má»™t nÆ¡i rất sâu trong tÆ°á»›ng phủ, ngà y thÆ°á»ng cÅ©ng chÆ°a từng rá»i khá»i háºu viện, đây cÅ©ng là lần đầu tiên Kỳ Lạc nhìn thấy khuôn mặt trắng thuần của vị thừa tÆ°á»›ng phu nhân nà y, khà chất lạnh lùng bẩm sinh giống Linh Ca đến mấy phần.
"
Phu thê giao bái ——"Kỳ Lạc hÃt má»™t hÆ¡i tháºt sâu, nhìn Linh Ca đắng chát cÆ°á»i má»™t tiếng, dáºp đầu trÆ°á»›c mặt nà ng.
"
Lá»… thà nh —— Ä‘Æ°a và o Ä‘á»™ng phòng!"NgÆ°á»i chủ trì hát vang má»™t tiếng, Linh Ca bị nha hoà n đỡ lên, Ä‘Æ°a và o Ä‘á»™ng phòng nÆ¡i háºu viện.
Kỳ Lạc vừa định đứng dáºy Ä‘i theo, lại bị VÅ© Văn Há»™ đè xuống, kinh ngạc nhìn ông, "TÆ°á»›ng gia! "
"NgÆ°Æ¡i còn gá»i ta tÆ°á»›ng gia?" VÅ© Văn Há»™ bất mãn trừng mắt vá» phÃa nà ng.
Kỳ Lạc vá»™i sá»a lá»i nói: "Là !
Là ta lỡ miệng, hẳn là nhạc phụ đại nhân!"VÅ© Văn Há»™ trà n đầy thâm ý đỡ Kỳ Lạc dáºy, ánh mắt âm trầm quét qua ngÆ°á»i Kỳ Lạc, "Hôm nay ngÆ°Æ¡i đã thà nh con rể của ta, sau nà y tá»± nhiên là ngÆ°á»i má»™t nhà , hẳn phải biết đạo lý, có phúc cùng hưởng có há»a cùng chịu.
"
Kỳ Lạc cuống quÃt gáºt đầu, chỉ muốn láºp tức rá»i Ä‘i nÆ¡i nà y, rá»i xa ngÆ°á»i mang tên VÅ© Văn Há»™ có thể khiến nà ng cảm thấy bất an đến khó hiểu.
VÅ© Văn Há»™ có chút dùng sức vá»— vá»— đầu vai Kỳ Lạc, "Lại đây, bồi chÆ° vị đồng liêu, hôm nay đã là ngà y vui, tá»± nhiên nên hảo hảo uống và i chén!"Kỳ Lạc giáºt mình, cuống quÃt khoát tay, "Không được a! Ta tá»u lượng không tốt, vừa uống liá»n say!"Sắc mặt VÅ© Văn Há»™ lần nữa trầm xuống, "NgÆ°Æ¡i thân là nam nhi, có thể nà o uống rượu liá»n say?""Ta nói tháºt! Ta tháºt uống không được!" Sắc mặt Kỳ Lạc trắng bệch, nếu uống rượu say, thì cà ng khó thoát thân!"Thừa tÆ°á»›ng, thừa tÆ°á»›ng.
"
Má»™t vị quan tam phẩm bên cạnh đã uống đến mấy phần say, cÆ°á»i nâng chén đến gần VÅ© Văn Há»™.
Trá»™m nhìn Kỳ Lạc, "Tối nay thế nhÆ°ng là ngà y vui của quáºn chúa nếu là !
Nếu là tân lang quan uống say!
quáºn chúa chẳng phải là !
Hắc hắc.
"
VÅ© Văn Há»™ bá»—ng nhiên minh bạch ý tứ của vị quan ná», nhìn thoáng qua hai gò má Ä‘á»™t nhiên Ä‘á» á»ng của Kỳ Lạc, "Bá»n thiếu niên chÃnh là không tốt chá»— nà y, suốt ngà y chỉ biết nhi nữ tình trÆ°á»ng!""Váºy! Váºy tiểu tế Ä‘i và o bồi quáºn chúa!" Kỳ Lạc thở má»™t hÆ¡i, vá»™i và ng co cẳng chạy.
"
Ha ha ha, không nghĩ tới kỳ tướng quân thoạt nhìn gầy teo, khi đụng chuyện nà y lại gấp như khỉ, ha ha ha.
"
Vị quan ná» cÆ°á»i đến cà ng thêm tà mị, cung kÃnh cúi đầu vá»›i VÅ© Văn Há»™, "Hạ quan cần phải sá»›m chúc mừng thừa tÆ°á»›ng gia, nói không chừng ngà y nà y sang năm, thừa tÆ°á»›ng gia sẽ được ôm ngoại tôn!""Hừ hừ! "
VÅ© Văn Há»™ âm lãnh cÆ°á»i cÆ°á»i, "Tốt! Nếu quả tháºt toại nguyện, bản tÆ°á»›ng liá»n trá»ng thưởng ngÆ°Æ¡i!""Äa tạ thừa tÆ°á»›ng!"Bên nà y Linh Ca vừa được Ä‘Æ°a và o Ä‘á»™ng phòng, láºp tức kéo hỉ khăn trên đầu xuống, có chút mệt má»i vuốt vuốt cổ, thoải mái thở ra.
"
Quáºn chúa, nhÆ° váºy cÅ©ng không tốt, lại! "
Linh Ca lạnh lùng nhìn nha hoà n, chỉ chỉ những chiếc châm cà i đầu nạm và ng gắn đầy tóc mai, "Còn Ä‘eo nữa ta gẫy cổ mất!""Thế nhÆ°ng hỉ khăn từ trÆ°á»›c đến nay Ä‘á»u do tân lang thảo xuống, nếu tá»± tháo xuống, sợ rằng nhân duyên sẽ sá»›m Ä‘oạn, chia rẽ uyên Æ°Æ¡ng a!" Nha hoà n sợ quỳ xuống, "Xin quáºn chúa Ä‘á»™i lại hỉ khăn,, chá» Quáºn mã gia đến tháo xuống, nhÆ° váºy má»›i có thể trăm tá» ngà n tôn, cầm sắt hà i hòa.
"
"Trăm tá» ngà n tôn? Cầm sắt hà i hòa?" Linh Ca vừa cÆ°á»i trà o phúng vừa nhìn hỉ khăn trong lòng bà n tay, "Ta cùng nà ng! "
Tiếng nói bá»—ng nhiên dừng lại, Linh Ca dÆ°á»ng nhÆ° nghÄ© tá»›i Ä‘iá»u gì há»i nha hoà n, "Hôm nay ta không cách nà o nhìn thấy biểu lá»™ của Kỳ Lạc, các ngÆ°Æ¡i nói cho ta biết má»™t chút Ä‘i.
"
Nha hoà n cuống quÃt cúi đầu nói: "Hôm nay Quáºn mã gia rất cao hứng! tá»›i nổi lúc nà o cÅ©ng thất thần, xem tà thì chá»c giáºn tÆ°á»›ng gia!""á»’?" Linh Ca cẩn tháºn suy nghÄ© suy nghÄ©, lại há»i má»™t vấn Ä‘á» khác, "Hôm nay ở tiểu trúc của Kỳ Lạc có gì khác lạ không?"Nha hoà n hồi đáp: "Hồi quáºn chúa, vẫn nhÆ° thÆ°á»ng ngà y, không có gì khác thÆ°á»ng.
"
"Ta đã biết, các ngươi đi xuống trước đi.
"
Linh Ca mệt má»i phất tay lui nha hoà n.
Nha hoà n chần chá» nhìn thoáng qua hỉ khăn bị Linh Ca tháo xuống,, vẫn không nhịn được mở miệng, "Quáºn chúa!
hỉ khăn nà y vẫn nên! "
Ãnh mắt Linh Ca lạnh lùng trừng nha hoà n má»™t cái, "Hôm nay ngÆ°Æ¡i nhiá»u lá»i quá rồi đó!""Nô tỳ không dám!" Nha hoà n lảo đảo, suýt nữa ngã nhà o xuống đất, Ä‘Ã nh phải vừa nháºn lá»—i, vừa thối lui ra khá»i Ä‘á»™ng phòng, cẩn tháºn đóng cá»a lại.
Linh Ca cÆ°á»i lạnh, nhìn hỉ khăn giá» phút nà y Ä‘ang được đặt trên chiếc giÆ°á»ng uyên Æ°Æ¡ng Ä‘á» thẫm, "Giả phượng hÆ° hoà ng thôi, sao lại có thể cả Ä‘á»i cầm sắt hà i hòa?" Vừa nghÄ© tá»›i Kỳ Lạc, đáy lòng Linh Ca dâng lên má»™t cảm giác lạ thÆ°á»ng, láºp tức khuyên bảo mình nói, " ngÆ°á»i nà y, bất quá là má»™t quân cá» mà thôi, đến lúc hết giá trị lợi dụng, cÅ©ng chÃnh là ngà y VÅ© Văn Linh Ca ngÆ°Æ¡i tháºt sá»± được tá»± do.
"
Linh Ca nói thầm xong, cúi đầu nhìn uyên Æ°Æ¡ng tÆ¡ và ng trên ngÆ°á»i má»™t chút, Ä‘á»™t nhiên cảm giác được trong lòng có chút Ä‘au xót, không biết nà ng là m nhÆ° váºy rốt cuá»™c là đúng hay là sai?Linh Ca lần nữa hÃt mạnh má»™t hÆ¡i, khóe môi khẽ cong, ván cá» nà y, vô luáºn nÆ°á»›c cá» có ra sao, sau nhiá»u năm cố gắng cÅ©ng nên thà nh nÆ°á»›c chảy vá» biển đông! "
Lốp đốp!"Ngá»n nến Long phượng Ä‘á»™t nhiên nhẹ nhà ng vang lên trong phòng, rõ rà ng chẳng có chút gió nà o lại Ä‘á»™t nhiên bị dáºp tắt!Linh Ca vá»™i Ä‘i tá»›i bên ngá»n nến long phượng, nhóm lá»a đốt lên lại.
Linh Ca ngÆ¡ ngác nhìn nến long phượng, "Vì sao hết lần nà y tá»›i lần khác nến long phượng Ä‘á»u bị dáºp tắt đây?""Thùng thùng!"Tiếng Ä‘áºp cá»a Ä‘á»™t nhiên vang lên, Linh Ca canh giác há»i: "Chuyện gì?""Hồi quáºn chúa, Quáºn mã gia từ lúc rá»i khá»i đại Ä‘Æ°á»ng đã Ä‘i đâu mất tiêu, đến tiểu trúc cÅ©ng không tìm thấy, tiểu tỳ vá»™i tá»›i đây hồi báo.
"
Giá»ng má»™t Nha hoà n vang lên.
Linh Ca dÆ°á»ng nhÆ° nghÄ© thấu cái gì, nhìn ngá»n nến long phượng, cÆ°á»i lạnh nói: "Kỳ Lạc, tối nay, ta muốn ngÆ°Æ¡i hoà n toà n bị ta khống chế, sau đó chúng ta cùng giải khai bà máºt ngÆ°Æ¡i che giấu bên trong tiểu trúc kia.
"
[1] đại hồng hoa: đóa hoa mà u đỠlớn tân lang hay đeo trước ngực và o lễ thà nh thân.
[2] bát bối tá»: Số hưởng.