- Trang chủ
- Tái Kiến Lan Lăng
- Chương 25: 25: Xuất Kỳ Cục
Tác giả:
Thân thể TrÆ°á»ng Cung xiết chặt, cÆ°á»i xoay ngÆ°á»i ôm chặt Tá» Dạ và o trong lòng, "Tá» Dạ, thân thể ngÆ°Æ¡i vốn cÅ©ng mất sức lắm rồi, còn muốn hồ nháo."
"Ai, đáng chết..."
Tá» Dạ vừa định mắng, bá»—ng nhiên nghÄ© tá»›i Ä‘iá»u gì, mỉm cÆ°á»i nhìn TrÆ°á»ng Cung, "Chẳng lẽ ngÆ°Æ¡i không có loại chuyện phiá»n lòng nà y sao? Má»—i tháng Ä‘á»u có má»™t lần, ngÆ°Æ¡i giấu ngÆ°á»i ngoà i thế nà o?TrÆ°á»ng Cung nhẹ nhà ng thở dà i, bình tÄ©nh nói: "Ta không cần che giấu, bởi vì ta không có loại chuyện phiá»n lòng nà y.Tá» Dạ không khá»i kinh hãi, "Không thể nà o, ngÆ°Æ¡i rõ rà ng là nữ..."
TrÆ°á»ng Cung cÆ°á»i đến có chút thoải mái, "Khi còn bé ta đã từng được uống má»™t loại thuốc tên là đoạn dáºn tán , Ä‘i má»™t vòng qua quá»· môn quan rồi quay vá», từ đó vá» sau, không còn chuyện phiá»n lòng nà y nữa."Thuốc gì?""Äoạn dáºn tán, sau khi ăn và o, sẽ Ä‘oạn tá» tuyệt tôn, cả Ä‘á»i nà y ta sẽ không thể có hà i nhi."
TrÆ°á»ng Cung lạnh nhạt nói xong, vá»— vá»— vai Tá» Dạ, nói, "Bất quá Ä‘á»u là chuyện xÆ°a, không Ä‘á» cáºp tá»›i cÅ©ng được."
Thế có Ä‘au không? Tá» Dạ nhẹ tay xoa lên bụng TrÆ°á»ng Cung, "Äá»™t nhiên cảm thấy ngÆ°Æ¡i còn Ä‘iên cuồng hÆ¡n so vá»›i ta nhiá»u."CÅ©ng không phải là do ta Ä‘iên cuồng, mà là ta không có cÆ¡ há»™i được lá»±a chá»n."
TrÆ°á»ng Cung nhẹ nhà ng cÆ°á»i má»™t tiếng, chụp lấy mu bà n tay Tá» Dạ, nói, "Từ khi ta sinh ra, cha cùng mẫu thân đã quyết định con Ä‘Æ°á»ng sau nà y của ta, nên Ä‘i nhÆ° thế nà o ta chỉ có thể tiến vá» phÃa trÆ°á»›c, táºn cho đến ngà y ta chết Ä‘i.Tá» Dạ hÃt má»™t hÆ¡i, nếu ngÆ°Æ¡i biết được rằng chÃn năm sau ngÆ°Æ¡i sẽ là tráng niên mất sá»›m, ngÆ°Æ¡i vẫn sẽ lạnh nhạt nhÆ° bây giá» sao? Tâm Tá» Dạ có chút Ä‘au xót, chui và o lòng TrÆ°á»ng Cung, "TrÆ°á»ng Cung..."
"Chuyện gì?""Nếu chúng ta bình yên rá»i khá»i TrÆ°á»ng An, ngÆ°Æ¡i có bằng lòng rá»i bỠđại TỠẩn cÆ° giang hồ hay không? Tá» Dạ trà n đầy mong đợi mở miệng há»i.TrÆ°á»ng Cung hÆ¡i sững sá», chỉ cÆ°á»i khẽ, "Nếu cÆ¡ duyên cho phép, ta sẽ."Tốt, má»™t lá»i đã định, chúng ta sẽ cùng nhau ẩn cÆ°, mang theo cả Tiểu Lạc Lạc nữa.
Tá» Dạ kÃch Ä‘á»™ng cÆ°á»i má»™t tiếng, "Bây giá» có thẻ an giấc ngủ rồi."Äược."
TrÆ°á»ng Cung âm thầm hÃt má»™t hÆ¡i, mi tâm nhăn lại, chỉ khi bình yên rá»i Ä‘i TrÆ°á»ng An, má»›i có ngà y được ẩn cÆ° tháºt sá»±.Bông tuyết dần dần rÆ¡i xuống nhiá»u hÆ¡n, trong đêm khuya, tuôn rÆ¡i không ngừng.Mắt Tá» Dạ còn chÆ°a kịp khép lại má»™t khắc, TrÆ°á»ng Cung Ä‘á»™t nhiên Ä‘Æ°a tay Ä‘iểm chóp mÅ©i Tá» Dạ, nói: "Tá» Dạ tỉnh dáºy Ä‘i.Ta còn chÆ°a ngủ đủ mà .
Tá» Dạ không thuáºn theo TrÆ°á»ng Cung ở trong lòng nà ng mà uốn éo "NgÆ°Æ¡i chá»› quấy rầy ta."
"Ha ha, có muốn ngủ cÅ©ng phải chá» khi chúng ta bình an rá»i khá»i đây rồi hãy ngủ.
TrÆ°á»ng Cung nói xong, đã ngồi thẳng ngÆ°á»i, Ä‘i tá»›i cá»a cầm trÆ°á»ng kiếm lên, "Chúng ta nên xuất cục rồi."NgÆ°Æ¡i nói bây giá» mang Tiểu Lạc Lạc Ä‘i?" Tá» Dạ có chút không hiểu ý của TrÆ°á»ng Cung.TrÆ°á»ng Cung lắc đầu cÆ°á»i khẽ, "Tối nay ta không mang nà ng Ä‘i, bất quá chỉ cần ngÆ°Æ¡i tin ta, ta sẽ có thể sá»›m mang nà ng Ä‘i."
Nói xong, TrÆ°á»ng Cung Ä‘i tá»›i cạnh Tá» Dạ, vá»— vá»— đầu vai Tá» Dạ, Muốn xoay chuyển cà n khôn thì phải xuất cục.
Tôn TỠbinh pháp có dạy, công thà nh vi hạ, công tâm vi thượng[1].
Tối nay, ta muốn khiến Vũ Văn Linh Ca bại một lần trước, lần sau quay lại, mới có phần thắng."
Tá» Dạ trà n đầy hứng thú mà nhìn TrÆ°á»ng Cung, "NgÆ°Æ¡i muốn là m cái gì?"TrÆ°á»ng Cung ôn nhuáºn cÆ°á»i má»™t tiếng, "NgÆ°Æ¡i theo ta Ä‘i, láºp tức sẽ biết!" Nói xong, TrÆ°á»ng Cung Ä‘Æ°a tay nắm chặt tay Tá» Dạ, Ä‘i tá»›i bên cá»a sổ, "Chúng ta dùng trÆ°á»›c má»™t chiêu Kim Thiá»n Thoát Xác, lại đây, ta cõng ngÆ°Æ¡i Ä‘i!""Ha ha, tốt!" Tá» Dạ ôm nhanh lấy cổ TrÆ°á»ng Cung, "NgÆ°Æ¡i chá»› để cho ta té sấp xuống đất là được.TrÆ°á»ng Cung thÆ°Æ¡ng tiếc cÆ°á»i nói: "Ta không lo lắng bản thân sẽ gục xuống, mà lo lắng thân thể của ngÆ°Æ¡i, cứ ra ngoà i tuyết thế nà y sẽ sá»›m lÆ°u lại mầm bệnh."Ha ha, ngÆ°Æ¡i cÅ©ng còn rất biết thÆ°Æ¡ng hÆ°Æ¡ng tiếc ngá»c."
Tá» Dạ tá»±a đầu lên vai TrÆ°á»ng Cung, Thôi được, ta không thể là m gì khác hÆ¡n là giao phó cho ngÆ°Æ¡i cả đêm."
Trong lòng TrÆ°á»ng Cung có chút ấm áp, chỉ cÆ°á»i cÆ°á»i, cõng Tá» Dạ nhảy ra cá»a sổ.
MÅ©i chân má»›i đạp lên tuyết, TrÆ°á»ng Cung liá»n nghe được má»™t số tiếng vang phần pháºt phát ra từ tay áo, nà ng nhìn lÆ°á»›t qua bốn phÃa rồi nÆ°Æ¡ng theo bóng đêm lao vá» phÃa tiểu trúc của Kỳ Lạc...Mặt khác sau khi Linh Ca dẫn Kỳ Lạc tá»›i tiểu trúc, giữa trá»i tuyết giá lạnh, hai ngÆ°á»i Ä‘á»u tâm sá»± đầy bụng.Äể hai ngÆ°á»i ở chung má»™t phòng, tháºt không có việc gì?" Kỳ Lạc nhìn qua ngôi thủy tạ ở phÃa xa xa, nhịn không được mở miệng.Linh Ca gáºt đầu cÆ°á»i nói: "ÄÆ°Æ¡ng nhiên sẽ không có việc, kỳ lang, ngÆ°Æ¡i cứ an tâm nghỉ ngÆ¡i Ä‘i."
"Váºy còn ngÆ°Æ¡i?""Ta?" Linh Ca lắc đầu cÆ°á»i lạnh, "Ta Ä‘Æ°Æ¡ng nhiên sẽ tá»›i phòng khách nghỉ ngÆ¡i tháºt tốt má»™t đêm, hôm nay bệnh cÅ© tái phát, thân thể mệt cá»±c kì."
Linh Ca Có chút dừng lại, mỉm cÆ°á»i nhìn Kỳ Lạc, "NgÆ°Æ¡i yên tâm, ngà y mai ta tìm là do thoái thác, để hai vị bằng hữu kia của ngÆ°Æ¡i có thể quang minh chÃnh đại hà nh tẩu trong phủ.Kỳ Lạc cảm kÃch cÆ°á»i nói: "Cám Æ¡n ngÆ°Æ¡i, Linh Ca."
"Không cần cám ơn, dù sao...
Ngươi cùng sắp thà nh hôn với ta."Thế nhưng là ..."
"Ta biết ngÆ°Æ¡i vẫn không muốn cÆ°á»›i ta, chỉ là , ngÆ°Æ¡i không cÆ°á»›i ta, ta chỉ còn má»™t con Ä‘Æ°á»ng chết, cho nên, ta cÅ©ng không còn Ä‘Æ°á»ng khác để Ä‘i.
Linh Ca nói xong, không nói thêm gì nữa, vá»™i và ng rá»i khá»i."
Linh..."
Thanh âm Kỳ Lạc im bặt mà dừng, chỉ có thể nặng ná» thở dà i, vừa nghÄ© tá»›i Tá» Dạ cùng TrÆ°á»ng Cung đã thân máºt nhÆ° váºy, trong lòng không nhịn được ẩn ẩn Ä‘au, lẩm bẩm nói: "Lạc Tá» Dạ, chẳng lẽ tôi tháºt thÃch cô rồi sao?" Kỳ Lạc Mãnh liệt lắc đầu lại nghÄ© tá»›i Linh Ca, nếu nhÆ° mình Ä‘i thẳng má»™t mạch, Linh Ca đã nhiá»u lần cứu nà ng, ân tình nà y phải trả nhÆ° thế nà o đây?"Ai..."
Kỳ Lạc lại tiếp tục thở dà i, quay ngÆ°á»i Ä‘i và o tiểu trúc, tối nay, nhất định là má»™t đêm khó ngủ."
Kẽo kẹt —— "Cá»a Tiểu trúc được Kỳ Lạc đóng kỹ, Kỳ Lạc liá»n nhìn thấy trong ná»™i Ä‘Æ°á»ng có hai tên tiểu tỳ bị hôn mê."
Tiểu Lạc Lạc, chúng ta lại gặp mặt rồi! thanh âm Tá» Dạ vang lên bên tai, đầu ngón tay nhẹ nhà ng ôm lấy Kỳ Lạc, "Có nhá»› tôi hay không đây?"Cô...! Kỳ Lạc giáºt mình, chÆ°a kịp phản ứng đã thấy TrÆ°á»ng Cung ra hiệu cho nà ng nhá» giá»ng lại."
Kỳ Lạc cô nÆ°Æ¡ng, tÃnh mệnh của Tá» Dạ trong vòng ba ngà y phải giao cho ngÆ°Æ¡i!" TrÆ°á»ng Cung nói xong, liếc mắt nhìn Tá» Dạ tháºt sâu, "Tá» Dạ, mấy ngà y nà y ngÆ°Æ¡i cần phải hảo hảo ở lại đây, giả là m nha hoà n, tuyệt đối đừng hồ nháo để lá»™ thân pháºn."
Kỳ Lạc lúc nà y má»›i phát hiện Tá» Dạ đã mặc y phục của má»™t tên nha hoà n và o, Tá» Dạ, hai ngÆ°á»i tÃnh là m gì?"Tiểu Lạc Lạc, tối nay tôi sẽ nói cho cô biết.
Tá» Dạ vá»™i và ng nở nụ cÆ°á»i vá»›i Kỳ Lạc, nhịn không được nhìn vá» phÃa TrÆ°á»ng Cung —— thá»i khắc nà y TrÆ°á»ng Cung đã mặc má»™t bá»™ y phục của gia phó, Ä‘ang định lÆ°á»›t ra khá»i cá»a sổ."
Cao TrÆ°á»ng Cung, không cho phép ngÆ°Æ¡i xảy ra chuyện! Tá» Dạ Ä‘á»™t nhiên mở miệng, khiến thân thể TrÆ°á»ng Cung cứng Ä‘á».Trên mặt TrÆ°á»ng Cung hiện lên ý cÆ°á»i đầy thá»a mãn, nhÆ°ng vẫn há»i hợt nói: "NgÆ°Æ¡i cÅ©ng váºy, không được xảy ra chuyện gì, nếu không Kỳ Lạc cô nÆ°Æ¡ng sẽ rất khổ sở —— hoa chúc chi dạ[2], chá» ta tá»›i cứu!"MÅ©i chân đạp mạnh cá»™t cá»a sổ TrÆ°á»ng Cung cõng má»™t tên tiểu tỳ bay và o bên trong đêm tuyết.Tá» Dạ nhịn không được nhà o tá»›i bên cá»a sổ, rõ rà ng nhìn thấy mấy bóng Ä‘en Ä‘uổi sát TrÆ°á»ng Cung, tâm không khá»i vì đó mà thắt chặt, nhÃu chặt lông mà y."
Hắn rốt cuá»™c muốn là m gì?" Kỳ Lạc không hiểu TrÆ°á»ng Cung, kỳ tháºt nà ng cà ng không hiểu nổi Tá» Dạ.
Äây là lần đầu tiên nà ng thất Tá» Dạ nghiêm túc nhÆ° thế, Kỳ Lạc nhịn không được há»i ra miệng, "Lạc Tá» Dạ, cô Ä‘á»™ng tâm rồi à ?"Äá»™ng tâm?" Thân thể Tá» Dạ Ä‘á»™t nhiên run lên, quay mặt lại, nhún vai, nói, "Cô thấy tôi giống Ä‘á»™ng tâm sao?""Giống."
Kỳ Lạc nghiêm mặt gáºt đầu, "Cô quan tâm hắn."
Nụ cÆ°á»i trêu tức hiển hiện trên mặt Tá» Dạ, Ä‘Æ°a tay ôm lấy cổ Kỳ Lạc, Không phải tôi cÅ©ng quan tâm cô nhÆ° váºy sao, cảnh sát Tiểu Lạc Lạc! mặc dù Ä‘ang cÆ°á»i, thế nhÆ°ng tâm nà ng cÅ©ng không thể bình tÄ©nh nhÆ° trÆ°á»›c kia, giá» nà y khắc nà y, trong lòng nà ng quanh quẩn toà n bá»™ Ä‘á»u là an nguy của TrÆ°á»ng Cung.Ãnh mắt Kỳ Lạc bắt được đáy mắt Tá» Dạ lấp lóe Ä‘iá»u gì đó, đáy lòng không khá»i dâng lên sá»± mất mát, "Lạc Tá» Dạ, cô hẳn phải biết, cả hai chúng ta ta Ä‘á»u không thuá»™c vá» nÆ¡i nà y, chúng ta sá»›m muá»™n gì cÅ©ng sẽ trở vá».Tá» Dạ trà o phúng cÆ°á»i má»™t tiếng, "Tôi Ä‘á»™t nhiên cảm thấy, nÆ¡i nà y rất tốt, chà Ãt là má»™t nÆ¡i có thể khiến tôi cảm thấy bình yên.Hắn cho cô bình yên à ? Kỳ Lạc nhịn không được há»i má»™t câu nữa.Tá» Dạ hoảng sợ cÆ°á»i nói: "ÄÆ°Æ¡ng nhiên không chỉ có mình hắn, cô cÅ©ng có thể cho tôi bình yên mà .
Cái mạng nhá» của tôi Ä‘á»u giao hết cho cô, cô cần phải suy nghÄ© tháºt kỹ, là m sao bảo vệ tôi cho tốt? Äừng là m cho công dân tốt nhÆ° tôi chết không nhắm mắt."Tá» Dạ!" Kỳ Lạc Ä‘á»™t nhiên nắm chặt tay Tá» Dạ chắc chắn gáºt đầu, "Tôi sẽ không để cô có chuyện gì! NgÆ°á»i có thể bảo vệ được cô, không chỉ có mình Cao TrÆ°á»ng Cung.
Nói xong ánh mắt Kỳ Lạc chuyển đến chá»— chiếc nhẫn hắc ngá»c trên ngón vô danh của nà ng, Tôi tuy cÅ©ng là phụ nữ, nhÆ°ng cô phải tin tôi, tôi khẳng định có thể bảo há»™ cô đến khi chiếc nhẫn nà y phát sáng lần nữa, chúng ta sẽ cùng trở vá»!Tá» Dạ nhẹ nhà ng cÆ°á»i cÆ°á»i, "Tiểu Lạc Lạc, hÆ¡n má»™t tháng không gặp cô, cô quả tháºt đã thay đổi không Ãt.Ai cÅ©ng sẽ thay đổi."
Kỳ Lạc kiên định gáºt đầu, "Bất quá, tôi mãi mãi sẽ nhá»› kỹ, tôi là cảnh sát, chức trách của tôi là phải là bảo vệ....Chỉ bảo vệ mình tôi thôi à ? Váºy không phải tôi rất vinh hạnh sao? Tá» Dạ nói xong nhịn không được quay nhìn nÆ¡i bóng lÆ°ng TrÆ°á»ng Cung mất hút trong mà n đêm, nói thầm: "TrÆ°á»ng Cung, chúng ta sẽ gặp lại, đúng hay không?"À...sao lại ngất nhỉ...!nha hoà n dÆ°á»›i đất bá»—ng nhiên tỉnh lại, Kỳ Lạc cả kinh cuống quÃt buông tay Tá» Dạ ra.Tá» Dạ há»c những nha hoà n thÆ°á»ng ngà y hay thấy, đứng thẳng bên ngÆ°á»i Kỳ Lạc, không nhúc nhÃch nhìn nha hoà n kia xoa cổ ngồi dáºy.Khi nha hoà n thấy rõ mặt Kỳ Lạc, hoảng hốt vá»™i nói: "Nguyên lai là kỳ công tá», a, không! Là Quáºn mã gia ngÆ°Æ¡i trở vá», nô tỳ...
Nô tỳ..."
Nha hoà n hoà n toà n không rõ vì sao mình té xỉu ở nÆ¡i nà y, nếu để cho Linh Ca biết tất nhiên sẽ không dá»… dà ng tha cho nà ng!"NgÆ°Æ¡i đừng hoảng hốt, ta thấy ngÆ°Æ¡i cÅ©ng mệt má»i, hay là lui xuống nghỉ ngÆ¡i Ä‘i, nÆ¡i nà y có nà ng hầu hạ là được rồi.
Kỳ Lạc ra vẻ tỉnh táo khoát tay áo."
Vâng, Quáºn mã gia."
Nha hoà n hoảng hốt lui xuống, cẩn tháºn đóng cá»a chặt và o."
Tiểu Lạc Lạc, cô cÅ©ng có khà khái của Quáºn mã gia lắm nha! Tá» Dạ nhịn không được cÆ°á»i.Kỳ Lạc cÆ°á»i chua xót nói: "Việc nà y tôi vừa nghÄ© tá»›i đã thấy phiá»n, tôi là phụ nữ thì sao có thể cÆ°á»›i Linh Ca chứ?"Là m sao không thể?" Tá» Dạ lắc đầu, "Chỉ cần hữu tình, cÆ°á»›i thì đã sao?"NgÆ°Æ¡i không quan tâm?" Kỳ Lạc há»i, ngay cả bản thân cô cÅ©ng không biết, đến tá»™t cùng là muốn há»i Tá» Dạ có quan tâm vá» tình yêu giữa các cô gái, hay là muốn há»i nà ng có quan tâm cô lấy ngÆ°á»i khác hay không?Tá» Dạ tá»±a hồ nghe ra câu há»i của Kỳ Lạc nói, không dám đáp thẳng, chỉ có thể đánh trống lãng, "Váºy cô có thÃch quáºn chúa Linh Ca không?Tôi...!sắc mặt Kỳ Lạc trắng nhợt, nghÄ© đến ân tình Linh Ca trao cho cô, nhÆ°ng cÅ©ng không biết đáp nhÆ° thế nà o, "Nà ng là nữ tỠđáng thÆ°Æ¡ng, tôi khẳng định không ghét nà ng."
NgÆ°á»i đáng thÆ°Æ¡ng tất có chá»— đáng háºn, Tiểu Lạc Lạc, có đôi khi nhìn ngÆ°á»i không thể chỉ nhìn bá» ngoà i.
Tá» Dạ thấm thÃa nói xong, "Nà ng đến tá»™t cùng là má»™t ngÆ°á»i nhÆ° thế nà o, cô hiểu rõ hết được sao?Kỳ Lạc cúi đầu suy nghÄ© sâu xa, trả lá»i Tá» Dạ không được, thế nhÆ°ng nụ hôn kia...
Kỳ Lạc nhịn không được gÆ°Æ¡ng mặt á»ng hồng, nếu không phải yêu, nữ tá» cổ đại sao lại to gan tá»›i váºy được?[1]: công tâm chi thượng; Äây là câu nói của Mã Tốc khi tiá»…n Gia Cát Lượng lên Ä‘Æ°á»ng Nam Chinh (và sau đó là đoạn Thất Cầm Mạnh Hoạch).
Thá»±c ra đây là tÆ° tưởng quân sá»± trong Binh Pháp Tôn Tá», Mã Tốc nói lại mà thôi, nguyên văn nhÆ° sau: "攻心为上,攻城为下,心战为上,兵战为下" (Công tâm vi thượng, công thà nh vi hạ, tâm chiến vi thượng, binh chiến vi hạ), nghÄ©a là : Äánh và o lòng ngÆ°á»i là thượng sách, đánh thà nh là hạ sách; chiến tranh bằng tâm lý, ngoại giao là thượng sách, chiến tranh bằng vÅ© khÃ, binh lá»±c là hạ sách.[2] Äêm Ä‘á»™ng phòng hoa chúc..