- Trang chủ
- Tái Kiến Lan Lăng
- Chương 16: 16: Nghiệp Thà nh Tịch
Tác giả:
"Vì chÃnh mình?" Kỳ Lạc không hiểu ý của Tôn Ninh.Mi tâm Tôn Ninh nhÃu má»™t cái, buông lá»ng cổ tay Kỳ Lạc ra, "NÆ¡i nà y bây giá» chỉ còn hai ngÆ°á»i chúng ta, ta liá»n há»i cô nÆ°Æ¡ng má»™t câu, nếu nhÆ° ngÆ°Æ¡i đã lạc và o hiểm địa, ngÆ°Æ¡i nên là m thế nà o cho phải?""Hiểm địa?" Mặt mÅ©i Kỳ Lạc trà n đầy nghi hoặc, "NgÆ°Æ¡i đừng nói vá»›i ta văn ngôn cổ ngữ nữa, hảo hảo nói, đến cùng có ý tứ gì?" Ä‘á»™ng tác nà y là m Ä‘á»™ng tá»›i bụng dÆ°á»›i, khiến nà ng Ä‘au nhức kịch liệt, không khá»i Ä‘au nhức đến trợn mắt, nhÆ°ng vẫn cắn răng nhịn Ä‘au.Tôn Ninh đứng dáºy bÆ°ng lên chén thuốc, cẩn tháºn đút cho Kỳ Lạc, "Chá»— Tôn má»— có má»™t con Ä‘Æ°á»ng sống cho cô nÆ°Æ¡ng, bất quá hôm nay thá»±c sá»± không phải lúc thÃch hợp để nói, vẫn nên chá» thân thể cô nÆ°Æ¡ng đỡ hÆ¡n, ta sẽ giải thÃch tÆ°á»ng táºn cho ngÆ°Æ¡i."Kỳ Lạc chần chá» nhìn thoáng qua chén thuốc gần môi, nói: "Äây là thuốc gì?""Cầm máu giảm Ä‘au." Tôn Ninh nhà n nhạt cÆ°á»i má»™t tiếng, "NgÆ°Æ¡i nếu không uống, cứ để máu lÆ°u thông nhÆ° thế, chỉ sợ chÆ°a quá mấy canh giá», ngÆ°Æ¡i sẽ chết."Kỳ Lạc hÃt sâu má»™t hÆ¡i, nhÃu mà y há miệng, nuốt hết cả thang thuốc "Thế nhÆ°ng thân pháºn của ta...""NgÆ°Æ¡i có thể yên tâm, Tôn má»— sẽ không tùy ý nói, việc nà y, ta thay ngÆ°Æ¡i giấu, phủ Thừa tÆ°á»›ng, tuyệt đối sẽ không có ngÆ°á»i biết." Tôn Ninh cÆ°á»i xong, lại mang bÆ°ng má»™t chén thuốc khác lên Ä‘Æ°a cho Kỳ Lạc, "Chỉ cần ta nói má»™t câu, thân thể ngÆ°Æ¡i suy yếu, không thể tuỳ tiện Ä‘á»™ng tá»›i ngÆ°Æ¡i, không có nha nha hoà n nà o dám đến thay má»n gối,, đến lúc đó, ta lại an bà i thá»i cÆ¡, để ngÆ°Æ¡i tắm rá»a thay quần áo." Nói xong lại nghiêm mặt nhìn Kỳ Lạc, "Chuyện nà y, chỉ có ngÆ°Æ¡i biết, ta biết, ngÆ°Æ¡i có thể yên tâm."Thoải mái thở má»™t hÆ¡i tháºt dà i,, Kỳ Lạc nhẹ gáºt đầu, nháºn lấy chén thuốc trong tay Tôn Ninh, má»™t hÆ¡i uống cạn thuốc đắng.Tôn Ninh nhìn Kỳ Lạc cÆ°á»i trà n đầy thâm ý, nói thầm: "VÅ© Văn Linh Ca lá»±a chá»n ngÆ°á»i, quả nhiên bất phà m, quân cá» nà y, nếu là có thể quay giáo, chủ nhân nhất định có thể lại có thêm cÆ¡ há»™i thắng." Vừa nghÄ© đến đây, Tôn Ninh nhẹ nhà ng cÆ°á»i má»™t tiếng, nói: "Cô nÆ°Æ¡ng nên nghỉ ngÆ¡i tháºt tốt, mấy ngà y nà y ta sẽ táºn tâm vì cô nÆ°Æ¡ng Ä‘iá»u trị, ta cam Ä‘oan sau mÆ°á»i ngà y, cô nÆ°Æ¡ng liá»n có thể khôi phục nhÆ° trÆ°á»›c."Kỳ Lạc suy yếu nhẹ gáºt đầu, cầm chén không trong tay không Ä‘Æ°a cho Tôn Ninh, mệt má»i khép hai mắt lại.Vô luáºn nhÆ° thế nà o, phải sống sót, Lạc Tá» Dạ, không biết giá» phút nà y cô có sống tốt hay không?Ngoà i cá»a sổ, tuyết lại không ngừng tung bay giữa bầu trá»i, mùa đông nà y tá»±a hồ dà i dằng dặc.Cùng lúc đó, Tá» Dạ Ä‘ang dạo bÆ°á»›c Ä‘i loanh quanh trong tiểu viện ở Tân Lan Lăng VÆ°Æ¡ng phu tại Nghiệp Thà nh, tá»±a hồ Ä‘ang suy nghÄ© cái gì?Bông tuyết bay thấp, tạo thà nh má»™t tầng tuyết trắng phủ lên mái hiên, giống nhÆ° lụa má»ng, ở trong mà n đêm nhà n nhạt tản ra tuyết sắc.Bên tai chỉ có âm thanh, bông tuyết rối rÃt tuôn rÆ¡i, hết thảy Ä‘á»u yên tÄ©nh trong mà n đêm.Tá» Dạ kéo áo lông tÃm,, ngừng chân ở trong viện, Ä‘Æ°a tay ra, lòng bà n tay tiếp được má»™t bông tuyết, im lặng tÆ°á»ng táºn xem xét, thẳng đến khi mảnh bông tuyết nà y tan ra trong lòng bà n tay, những bông tuyết khác lại rÆ¡i xuống."Khách qua Ä‘Æ°á»ng, chung quy vẫn là khách qua Ä‘Æ°á»ng..." Tá» Dạ nhà n nhạt mở miệng, trong mắt lÆ°u Ä‘á»™ng má»™t loại cảm giác vắng lặng.Nhà n nhạt cÆ°á»i má»™t tiếng, Tá» Dạ ngá»a mặt nhìn bông tuyết tuôn rÆ¡i trong mà n đêm "Tiểu Lạc Lạc, cô đến tá»™t cùng Ä‘i nÆ¡i nà o váºy? NÆ¡i nà y, có lẽ tháºt không thuá»™c vá» chúng ta, chúng ta cần phải trở vá»." Nặng ná» thở dà i, Tá» Dạ cúi đầu xuống, nhìn thấy chiếc nhẫn ngá»c mà u Ä‘en còn Ä‘eo trên ngón vô danh ở tay trái, "Chừng nà o mà y má»›i Ä‘Æ°a tao quay vỠđây? NÆ¡i nà y tháºt vô cùng quạnh quẽ a..."Từ lần trÆ°á»›c cùng TrÆ°á»ng Cung chÆ¡i đùa má»™t phen, TrÆ°á»ng Cung tá»±a hồ luôn cố ý trốn tránh nà ng, mặc dù gặp mặt nhÆ°ng vẫn tuân thủ nghiêm ngặt lá»… nghi, lại luôn bình thản nhÆ° thế, trong mấy ngà y, nà ng cùng nà ng chẳng khác gì ngÆ°á»i xa lạ biết tên nhau mà thôi.Trong lòng không khá»i cảm thấy má»™t tráºn thất lạc, lúc nà o cÅ©ng đâm và o tim nà ng muốn trốn cÅ©ng không được, Tá» Dạ nhịn không được ở trong dạ tuyết phát ra má»™t tiếng hô tháºt dà i, "Cao TrÆ°á»ng Cung —— ngÆ°Æ¡i tháºt nhá» má»n!"Ở má»™t góc của tiểu viện, TrÆ°á»ng Cung vẫn an tÄ©nh nhìn chăm chú nhất cá» nhất Ä‘á»™ng của nà ng, khi nghe thấy má»™t câu nói nhÆ° váºy, khóe môi không khá»i cong lên, cÆ°á»i nhà n nhạt."VÆ°Æ¡ng gia..." Tứ nhi vá»™i và ng mang dù đến cho TrÆ°á»ng Cung, "NÆ¡i nà y tuyết lá»›n, coi chừng lạnh.""Xuỵt..." TrÆ°á»ng Cung ra hiệu Tứ nhi nhá» giá»ng, xa xa nhìn Tá» Dạ, nói khẽ, "NgÆ°á»i ta phái Ä‘i tìm đã trở lại chÆ°a?""Hồi vÆ°Æ¡ng gia, theo thám tá» hồi bà o, sau ná»a tháng ở TrÆ°á»ng An Äại Chu sẽ có anh hùng há»™i." Tứ nhi nghiêm mặt nói."Anh hùng há»™i?""Vâng, nghe đồn rằng giang hồ hà o kiệt nà o luáºn võ đạt hạng nhất, sẽ được ban cho binh quyá»n đại tÆ°á»›ng quân của ba vạn há»™ thà nh quân bên ngoà i thà nh TrÆ°á»ng An.""Äiá»u nà y có liên quan gì tá»›i Kỳ Lạc cô nÆ°Æ¡ng?" TrÆ°á»ng Cung nhẹ nhà ng thở dà i, thầm nghÄ© trong lòng: "Äại Chu tháºt sá»± là tặc tâm bất tá» a, má»i chà o tÆ°á»›ng tà i nhÆ° váºy, xem ra tÆ°Æ¡ng lai đại Tá» ta cÅ©ng chẳng còn bao ngà y thái bình."Tứ nhi nói tiếp: "Nghe nói gần đây phủ Thừa tÆ°á»›ng bà máºt Ä‘Æ°a má»™t công tá» thần bà tá»›i, được thừa tÆ°á»›ng thu là m nghÄ©a tá», mà vị công tá» thần bà nà y, theo thám tá» hồi báo, so vá»›i những gì Tá» Dạ cô nÆ°Æ¡ng miêu tả rất giống nhau.""Kỳ Lạc cô nÆ°Æ¡ng nữ giả nam trang tiến và o phủ Thừa tÆ°á»›ng Äại Chu VÅ© Văn Há»™?" Ãnh mắt TrÆ°á»ng Cung đầy kinh ngạc, nhÃu mà y tỉ mỉ nghÄ© lại, hôm đó thấy, đúng là có sá»± bố trà đánh lén của Khác Sát Vệ nÆ°á»›c Äại Chu, Kỳ Lạc có khả năng đã trở thà nh thủ hạ của VÅ© Văn Há»™, trở thà nh má»™t quân cá», Ä‘i Ä‘oạt ba vạn binh quyá»n nà y.TrÆ°á»ng Cung nhẹ nhà ng thở má»™t hÆ¡i, "Biết ngÆ°á»i sống...""Thám tá» kia phải chăng nên trở vá»?""Phải vá» vÆ°Æ¡ng phủ." TrÆ°á»ng Cung nói bốn chữ nà y má»™t cách Ä‘Æ¡n giản, phất phất tay, nói: "Ta biết mấy ngà y nữa VÆ°Æ¡ng phi Chức Cẩm sẽ từ Tịnh châu trở vá» phủ, ngÆ°Æ¡i nhá»› nghênh đón ngoà i mÆ°á»i dặm, sau khi nà ng và o phủ cÅ©ng phải cá»±c kỳ hầu hạ.""Dạ rõ." Tứ nhi gáºt đầu, lúc nà y nhìn không thấu trong lòng TrÆ°á»ng Cung đến tá»™t cùng Ä‘ang suy nghÄ© cái gì?TrÆ°á»ng Cung khóe môi có chút giÆ°Æ¡ng lên, bá»—ng nhiên nghÄ© đến cái gì đó lại gá»i Tứ nhi lại, "ÄÆ°a dù cho ta.""Dạ" Tứ nhi cung kÃnh Ä‘Æ°a dù cho TrÆ°á»ng Cung, rồi cúi đầu lui xuống.TrÆ°á»ng Cung tay trái thả lá»ng phÃa sau, tay phải chấp dù cháºm rãi mỉm cÆ°á»i Ä‘i và o trong viện nÆ¡i Tá» Dạ Ä‘ang chinh nhiên tá»± nói."Tháºt nhà m chán a..." Tá» Dạ vô lá»±c hô má»™t tiếng, rồi lại thở dà i má»™t hÆ¡i,, dÆ°á»ng nhÆ° cảm giác được sau lÆ°ng có âm thanh đạp tuyết, bá»—ng nhiên xoay ngÆ°á»i lại, hét lá»›n má»™t tiếng, "Ai đó?"Cây dù vì nà ng che khuất tuyết bay trên đỉnh đầu, TrÆ°á»ng Cung chỉ ôn nhuáºn cÆ°á»i má»™t tiếng, "Nếu nhÆ° tháºt sá»± cảm thấy nhà m chán, không bằng để ta mang ngÆ°Æ¡i ra ngoà i dạo chÆ¡i Ä‘i?""NgÆ°Æ¡i rốt cục chịu tá»›i rồi à ?" Tá» Dạ lạnh lùng trừng nà ng má»™t chút, "Äáng tiếc ta không muốn Ä‘i nữa!"TrÆ°á»ng Cung cÆ°á»i nhạt má»™t tiếng, nói: "Váºy ta Ä‘i má»™t mình." Nói xong TrÆ°á»ng Cung toan xoay ngÆ°á»i lại bÆ°á»›c Ä‘i, không tá»± chủ được cÆ°á»i má»™t tiếng, ngÆ°Æ¡i mất mát, là bởi vì gần đây ta xa lánh ngÆ°Æ¡i sao?"Cao TrÆ°á»ng Cung!" Tá» Dạ hoảng sợ chặn trÆ°á»›c ngÆ°á»i TrÆ°á»ng Cung, "Má»™t mình ngÆ°Æ¡i Ä‘i thì có gì vui, ngÆ°Æ¡i nói nghe xem thá», chÆ¡i vui ta liá»n Ä‘i!""Ừm...!Ta lại không muốn nói." TrÆ°á»ng Cung há»c dáng vẻ của Tá» Dạ, rồi cÆ°á»i nhẹ vÆ°Æ¡n tay giúp nà ng phủi Ä‘i lạc tuyết nÆ¡i vai, "Tuyết rÆ¡i lá»›n nhÆ° váºy, còn đứng ở nÆ¡i nà y, không sợ bị cảm lạnh?"Lá»i nói ân cần khiến thân thể Tá» Dạ khẽ run lên, nhìn TrÆ°á»ng Cung má»™t chút, "Ta thÃch ngắm tuyết.""Ha ha, ta cÅ©ng thÃch." TrÆ°á»ng Cung vẫn nhÆ° cÅ© giúp nà ng che dù, dù chỉ thấy mặt nhau lá» má»,, lại rõ rà ng nhìn thấy Ä‘á» á»ng Ä‘á»™t nhiên xuất hiện trên mặt nhau, "Nếu ngÆ°Æ¡i thÃch, ta dẫn ngÆ°Æ¡i tá»›i má»™t nÆ¡i để ngắm.""Ta không muốn Ä‘i." Tá» Dạ trầm giá»ng cúi đầu xuống, "Ta hiện tại chỉ muốn mau mau Ä‘i tìm Tiểu Lạc Lạc, rồi vá» sá»›m má»™t chút.""VỠđâu?" TrÆ°á»ng Cung nhịn không được mở miệng nói."Ta đến từ đâu thì vỠđó!" Tá» Dạ bắt được vẻ lo lắng trên mặt TrÆ°á»ng Cung, ranh mãnh cÆ°á»i má»™t tiếng, "NÆ¡i nà y có ngÆ°á»i rất nhá» má»n, bất quá là chỉ đùa má»™t chút lại ghi thù,, tuyệt không chÆ¡i vui, vẫn là trở vá», tiếp tục tá»›i há»™p đêm...""Tháºt muốn Ä‘i?" Thanh âm TrÆ°á»ng Cung bá»—ng nhiên trầm xuống, nghiêm mặt há»i má»™t câu, cắt ngang Tá» Dạ.Tá» Dạ ngá»a đầu nhìn và o mắt TrÆ°á»ng Cung, đôi mắt kia rõ rà ng vẫn là má»™t mảnh thanh tịnh, nhÆ°ng lại chẳng thể che giấu được quyến luyến, "Cái nà y..." Vốn là muốn mở miệng nói nhất định phải Ä‘i, thế nhÆ°ng là lá»i đến khóe miệng, nhÆ°ng lại không nói ra được.TrÆ°á»ng Cung ảm đạm cÆ°á»i má»™t tiếng, Ä‘Æ°a tay ra, đặt lên vai nà ng, "Ta biết cuối cùng ta cÅ©ng không lÆ°u được ngÆ°Æ¡i, cho nên, ngÆ°Æ¡i muốn Ä‘i, ta không ngăn cản chỉ là ...!Ta vẫn là muốn dẫn ngÆ°Æ¡i tá»›i má»™t chá»—.""Ta..." Tá» Dạ nén lá»i nói lại, "Rốt cuá»™c muốn Ä‘i nÆ¡i nà o?"TrÆ°á»ng Cung gáºt đầu cÆ°á»i má»™t tiếng, "NgÆ°Æ¡i Ä‘i theo ta." Nói xong, TrÆ°á»ng Cung khiêm nhÆ°á»ng cùng Tá» Dạ đứng sóng vai, liếc mắt nhìn gò má của nà ng tháºt sâu, chỉ hÆ°á»›ng phÃa trÆ°á»›c, "Ä‘i bên nà y."Khi Tá» Dạ quay đầu nhìn nà ng, TrÆ°á»ng Cung đã nghiêm mặt nhìn phÃa trÆ°á»›c, bá» lỡ ánh mắt kia, khiến tâm Tá» Dạ không khá»i vì đó mà cảm thấy có chút mất mát."Mình sao váºy?" Tá» Dạ âm thầm nghÄ© lại, "Nà ng là nữ tá», thế nhÆ°ng là ..." Tá» Dạ bá»—ng nhiên nhếch miệng lên, cÆ°á»i đến có mấy phần khen ngợi, "NhÆ°ng cÅ©ng là má»™t cô gái ôn tồn lá»… Ä‘á»™, ngÆ°á»i nhÆ° váºy mà bá» có chút tiếc, cÅ©ng là chuyện thÆ°á»ng thôi.
Nhất định la mình nghÄ© nhiá»u rồi, ở chá»— nà y, bất quá là khách qua Ä‘Æ°á»ng mà thôi, có thể nà o lÆ°u tình đây?" Hút má»™t hÆ¡i Tháºt sâu, Tá» Dạ cúi đầu, ngÆ¡ ngác nhìn má»™t bÆ°á»›c lại má»™t bÆ°á»›c giẫm lên trên mặt tuyết.Má»—i dấu chân là má»™t bÆ°á»›c Ä‘i, TÆ°Æ¡ng lai, ai sẽ cùng ngÆ°Æ¡i Ä‘i cả Ä‘á»i nà y? Và ai sẽ theo giúp tôi Ä‘i cả Ä‘á»i nà y đây?Äáy lòng Ä‘á»™t nhiên dâng lên má»™t sá»± ghen tuông khó hiểu, Tá» Dạ nhẹ nhà ng lắc đầu, muốn loại bá» những ý nghÄ© khác thÆ°á»ng nà y, nhấc mặt bỡn cợt mà nhìn TrÆ°á»ng Cung, "Cao TrÆ°á»ng Cung!""Tá» Dạ?" TrÆ°á»ng Cung có chút kinh ngạc quay đầu không nhúc nhÃch nhìn nà ng, "Thế nà o?"Tá» Dạ Ä‘á»™t nhiên chạy nhanh tá»›i in lên trên mặt TrÆ°á»ng Cung má»™t nụ hôn, "Không có việc gì, chỉ Ä‘á»™t nhiên muốn hôn ngÆ°Æ¡i."TrÆ°á»ng Cung kinh ngạc mà nhìn nà ng, vẻ mặt Ä‘á» á»ng ở trong tuyết quang hiện ra rõ rà ng, "NgÆ°Æ¡i..."Tá» Dạ đắc ý hai tay chắp sau lÆ°ng, cÆ°á»i nói: "Chá»— của tôi, hôn chẳng là gì hết, cho dù là bạn bè cÅ©ng có thể ôm hôn, ta cảm thấy ngÆ°Æ¡i không tệ, có thể là m bằng hữu, nên cÅ©ng hôn ngÆ°Æ¡i má»™t cái.""Chỉ là ...!Bằng hữu?" Vui vẻ trong mắt TrÆ°á»ng Cung dần dần ảm đạm, nhẹ nhà ng cÆ°á»i má»™t tiếng, "Ha ha, váºy TrÆ°á»ng Cung tháºt sá»± là vạn hạnh, gặp được tri ká»· nhÆ° Tá» Dạ ngÆ°Æ¡i, xác thá»±c Ä‘á»i nà y không tiếc."Tá» Dạ trông thấy sá»± ảm đạm trong mắt nà ng, không nghÄ© tá»›i chỉ đùa mà lại khiến cảm giác trong lòng má»—i lúc má»™t tuông trà o, hoảng sợ tránh Ä‘i ánh mắt của TrÆ°á»ng Cung, cố ý phóng đại thanh âm, nói: "Cho nên, mặc dù mấy ngà y trÆ°á»›c đây ngÆ°Æ¡i hôn ta, chúng ta cÅ©ng chỉ là bằng hữu!""Ừm, TrÆ°á»ng Cung minh bạch." TrÆ°á»ng Cung lặng yên thở dà i, cuối cùng ngÆ°Æ¡i vẫn không tiếp thụ được, ha ha."Váºy là m bằng hữu có phải nên thẳng thắn hay không?""ÄÆ°Æ¡ng nhiên phải thẳng thắn.""Váºy nếu ngÆ°Æ¡i tháºt sá»± không nói muốn dẫn ta Ä‘i nÆ¡i nà o, ta sẽ không Ä‘i!" Nói xong, Tá» Dạ ngừng lại.TrÆ°á»ng Cung cÆ°á»i nhìn nà ng, "Äi gặp ngÆ°á»i ngÆ°Æ¡i muốn gặp, sau đó...!Thanh âm trầm xuống, trong thanh âm TrÆ°á»ng Cung tá»±a hồ mang theo má»™t chút rung Ä‘á»™ng, "ÄÆ°a ngÆ°Æ¡i trở vá»."Tá» Dạ thân thể run lên, "Gặp ai?""Kỳ Lạc cô nÆ°Æ¡ng.""NgÆ°Æ¡i đã tìm được nà ng?""Ừm.""Nà ng ở đâu?" Tá» Dạ muốn dùng sá»± kÃch Ä‘á»™ng nà y che giấu sá»± mất mát trong lòng.TrÆ°á»ng Cung gáºt đầu nói: "TrÆ°á»ng An, cách nÆ¡i nà y ngà n dặm.""Xa nhÆ° váºy!" Tá» Dạ không khá»i hÃt và o má»™t hÆ¡i.TrÆ°á»ng Cung tay giÆ¡ lên, chỉ hÆ°á»›ng TrÆ°á»ng An, "Mặc kệ bao xa,, ta cÅ©ng sẽ bình yên Ä‘em ngÆ°Æ¡i đến bên nà ng."Thân thể Tá» Dạ lần nữa run nhè nhẹ, chinh nhiên nhìn thấy TrÆ°á»ng Cung, "Có lẽ ta không đáng...""ChÆ° pháp nhân duyên sinh, chÆ° pháp nhân duyên diệt.
(các pháp do nhân duyên mà sinh khởi, các pháp cÅ©ng do nhân duyên mà biến diệt)" TrÆ°á»ng Cung vẫn giữ vẻ mặt tÆ°Æ¡i cÆ°á»i, giống nhÆ° nắng ấm, "Ta chỉ biết là , tùy duyên." Ta tin tưởng, số mệnh đã định ngÆ°Æ¡i là cứu tinh của ta, thì sẽ không để ngÆ°Æ¡i rá»i Ä‘i dá»… dà ng nhÆ° váºy.Lần đầu tiên Tá» Dạ cảm thấy pháºt kinh nói rất có đạo lý, chỉ là không biết nên nói cái gì, chỉ có thể cÆ°á»i má»™t tiếng, tiếp tục Ä‘i theo TrÆ°á»ng Cung vá» phÃa cổng Lan Lăng VÆ°Æ¡ng phủ....