- Trang chủ
- Tái Kiến Lan Lăng
- Chương 10: 10: ThỠPhân Ly
Tác giả:
"Vương gia! Vương gia!" Một vị phó tướng vừa cưỡi ngựa vừa la lên.
TrÆ°á»ng Cung đứng ở thà nh lâu sá»›m đã nhìn thấy hắn ná»a ngÆ°á»i toà n là máu ruổi ngá»±a đến đây, vá»™i và ng chạy xuống thà nh lâu, nghênh đón, Thế nà o?
"Lan Lăng VÆ°Æ¡ng..." Tá» Dạ ngÆ¡ ngác nhìn gÆ°Æ¡ng mặt nà y, sá»± nghi ngá» trong lòng kia tá»±a hồ lại cà ng tăng thêm phần khẳng định...bên trong sá»± tuấn mỹ lá»™ ra vẻ thanh tú, chỉ cần nhìn má»™t chút, sẽ khiến ngÆ°á»i cảm thấy khó quên.
"VÆ°Æ¡ng gia, chúng ta ở Mang SÆ¡n cốc khẩu ngá»™ phục! Phó tÆ°á»›ng vừa nói xong liá»n láºp tức nhảy xuống ngá»±a, quỳ rạp xuống đất, "Mạt tÆ°á»›ng vô năng, chỉ có thể cứu ra má»™t vị cô nÆ°Æ¡ng, ngÆ°á»i còn lại...
"Lan Lăng Vương, cứu Tiểu Lạc Lạc!" TỠDạ nằm ở trên lưng ngựa kịch liệt thở dốc nói, "Ta sợ nà ng không chịu đựng nổi!"
"Yên tâm!" TrÆ°á»ng Cung liá»n láºp tức cho thổi còi hiệu, má»™t con bạch mã nhẹ nhà ng chạy nhÆ° bay tá»›i, chỉ thấy TrÆ°á»ng Cung nhảy tót lên ngá»±a, nắm chặt dây cÆ°Æ¡ng, nói vá»›i phó tÆ°á»›ng, "NgÆ°Æ¡i sá»›m dưỡng thÆ°Æ¡ng, ta Ä‘i sẽ láºp tức vá»!
"Ta cũng muốn đi!" TỠDạ dùng sức kéo dây cương,"Ta không thể không để ý nà ng!"
Thế nhưng chỉ có một mình vương gia...
Mau tá»›i chá»— Há»™c Luáºt lão tÆ°á»›ng quân mượn má»™t ngà n binh, nhanh chóng tiến tá»›i Mang SÆ¡n cốc khẩu! TrÆ°á»ng Cung nói xong liá»n nhìn thoáng qua Tá» Dạ, Ä‘Æ°a tay ra, "NgÆ°Æ¡i cưỡi ngá»±a theo không kịp ta, lên đây! Ta Ä‘Æ°a ngÆ°Æ¡i Ä‘i!"
Äược! Tá» Dạ vÆ°Æ¡n tay ra, nắm chặt tay TrÆ°á»ng Cung, mặc cho TrÆ°á»ng Cung kéo nà ng lên lÆ°ng bạch mã, ngồi ở trÆ°á»›c ngÆ°á»i TrÆ°á»ng Cung.
Nếu có chá»— khinh bạc, má»i cô nÆ°Æ¡ng thứ lá»—i!" Hai tay TrÆ°á»ng Cung vòng gấp qua thân thể nà ng, thúc và o bụng ngá»±a, lá»›n tiếng quát to má»™t tiếng, "Giá!"
Bạch mã bay Ä‘i, Tá» Dạ ngÆ¡ ngác nhìn mặt TrÆ°á»ng Cung, chỉ thấy song mi nà ng khẽ nhếch, đôi mắt thanh tịnh nhìn thẳng phÃa trÆ°á»›c, mang theo má»™t chút lo lắng.
"Lan Lăng Vương, chúng ta sẽ tới cứu Tiểu Lạc Lạc kịp đúng không?
"Ta sẽ hết sức ná»— lá»±c!" TrÆ°á»ng Cung gáºt đầu, "Dá»±a và o ngÆ°á»i ta, ta phải gia tăng tốc Ä‘á»™!
Tá» Dạ dÃnh sát và o ngÆ°á»i TrÆ°á»ng Cung, nghe nhịp tim TrÆ°á»ng Cung cà ng nhảy cà ng lợi hại, "Lan Lăng VÆ°Æ¡ng..."
Sau nà y hãy gá»i ta là TrÆ°á»ng Cung.
TrÆ°á»ng Cung vá»™i và ng cÆ°á»i má»™t tiếng, "Ta bất quá cÅ©ng chỉ là má»™t phà m nhân mà thôi.
Ta tên Lạc Tá» Dạ, Tiểu Lạc Lạc tên Kỳ Lạc, chúng ta Ä‘á»u là đến từ..."
"Lạc cô nÆ°Æ¡ng, ngÆ°Æ¡i yên tâm, mặc kệ các ngÆ°Æ¡i đến từ chá»— nà o, Ä‘á»u là bằng hữu của TrÆ°á»ng Cung, ta sẽ chiếu cố tốt các ngÆ°Æ¡i." TrÆ°á»ng Cung Ä‘á»™t nhiên cắt ngang nà ng, "Giá!"
Bạch mã chạy như bay, trì và o trong cốc.
Trên mặt tuyết Ä‘iểm Ä‘iểm mà u máu Ä‘á» tÆ°Æ¡i khiến tâm Tá» Dạ bá»—ng nhiên thắt chặt, "Tiểu Lạc Lạc, cô chắc chắn sẽ không sao, chắc chắn sẽ không sao!" Không tá»± chủ được nắm chặt cánh tay TrÆ°á»ng Cung, Cô...cô sẽ không có việc gì!
TrÆ°á»ng Cung ghìm lại bạch mã, láºp tức nhảy xuống, cảnh tượng đầu tiên Ä‘áºp và o mắt là những thi thể quân binh Lạc DÆ°Æ¡ng nằm la liệt, nhìn chung quanh, nÆ¡i nà o có bóng dáng Kỳ Lạc?
Cúi ngÆ°á»i xuống TrÆ°á»ng Cung nhìn thấy má»™t chuá»—i dấu vó ngá»±a rá»i khá»i sÆ¡n cốc Ä‘i vá» má»™t phÃa khác, nÆ¡i nà y Ä‘Æ°Æ¡ng nhiên đã có má»™t đám ngÆ°á»i khác tá»›i.
"Tiểu Lạc Lạc! Tiểu Lạc Lạc!" Tá» Dạ bối rối láºt ngÆ°á»i xuống lÆ°ng ngá»±a, trong đám thi thể ngá»—n ngang tìm lấy bóng dáng Kỳ Lạc, "Tiểu Lạc Lạc, cô đừng dá»a tôi, mau ra đây a!"
Trong lòng chua chua, nếu nhÆ° Tiểu Lạc Lạc xảy ra chuyện, giữa trá»i đất mênh mông nÆ¡i không gian và thá»i gian xa lạ nà y, cÅ©ng chỉ còn lại má»™t mình nà ng!
Cô là cảnh sát nhân dân, cô không thể cứ nhÆ° váºy bá» rÆ¡i tôi! Tiểu Lạc Lạc!" Tá» Dạ không ngừng láºt tìm từng thi thể má»™t, thế nhÆ°ng bất kể thế nà o, cÅ©ng không tìm thấy bóng dáng Kỳ Lạc giữa ngá»—n ngang xác ngÆ°á»i.
"Tiểu Lạc Lạc..." TỠDạ vô lực ngã ngồi trên mặt tuyết, hai mắt dần dần ẩm ướt, "Cô sẽ không chết đúng không? Sẽ không chết...
"Lạc cô nÆ°Æ¡ng." TrÆ°á»ng Cung Ä‘i tá»›i trÆ°á»›c mặt Tá» Dạ, nhẹ nhà ng vá»— vá»— bá» vai của nà ng, "NgÆ°á»i hiá»n tá»± có thiên tÆ°á»›ng, ta tin tưởng kỳ cô nÆ°Æ¡ng không có việc gì." Có chút dừng lại, TrÆ°á»ng Cung nhẹ nhà ng thở dà i, "Äã không tìm thấy thi thể của nà ng, nói cách khác, nà ng nhất định là được ngÆ°á»i cứu Ä‘i, ta tin tưởng chỉ cần hữu duyên, chắc chắn sẽ gặp nhau."
Sao ngÆ°Æ¡i biết? Tá» Dạ ngÆ°á»›c mắt nhìn TrÆ°á»ng Cung, bông tuyết bay thấp, trÆ°á»›c mắt nà ng tá»±a hồ có má»™t vòng huy choáng nhà n nhạt.
TỠDạ đưa tay ra, cầm tay của nà ng, "Ở chỗ nà y, ta chỉ có nà ng là bằng hữu...
Từ nay vá» sau, ta cÅ©ng sẽ là bằng hữu của cô nÆ°Æ¡ng...!TrÆ°á»ng Cung khóe môi nhẹ nhà ng bÄ©u má»™t cái, lá»™ ra má»™t nụ cÆ°á»i đầy thiện ý, Lạc cô nÆ°Æ¡ng, chúng ta vá» Lạc DÆ°Æ¡ng trÆ°á»›c, chá» chỉnh đốn binh mã xong, ta sẽ phái ngÆ°á»i khắp nÆ¡i tìm kiếm kỳ cô nÆ°Æ¡ng, ta tin tưởng, ta có thể tìm được nà ng."
Tá» Dạ bình tÄ©nh nhìn TrÆ°á»ng Cung, "Ta chÆ°a bao giá» tin nam nhân nói."
TrÆ°á»ng Cung hÆ¡i ngẩn ra nhất thá»i không biết nên nói nhÆ° thế nà o.
 Khóe môi Tá» Dạ Ä‘á»™t nhiên nhẹ nhà ng khẽ cong, dùng tay xóa Ä‘i giá»t lệ nÆ¡i khóe mắt, "Bất quá ta tin ngÆ°Æ¡i!"
TrÆ°á»ng Cung thÆ° lông mà y cÆ°á»i khẽ, không lên tiếng gáºt đầu, đỡ Tá» Dạ lên.
Tá» Dạ nhìn TrÆ°á»ng Cung, bá»—ng nhiên nói, "TrÆ°á»ng Cung, nếu nhÆ° ngÆ°Æ¡i là nữ tá», khẳng định rất xinh đẹp.
Thân thể TrÆ°á»ng Cung bá»—ng nhiên cứng Ä‘á», ngÆ¡ ngác nhìn Tá» Dạ má»™t chút, bối rối trong mắt không lá»t qua nổi mắt Tá» Dạ, "Váºy sao? Nữ tá» nà y, quả nhiên có chút khác biệt.
Tá» Dạ gáºt đầu, nắm tay TrÆ°á»ng Cung cà ng chặt hÆ¡n, lá»i nói xoay chuyển, "ÄÆ°á»ng Ä‘Æ°á»ng là Lan Lăng VÆ°Æ¡ng, nói chuyện phải giữ lá»i, ngÆ°Æ¡i đáp ứng ta nhất định sẽ tìm được Tiểu Lạc Lạc, nếu nhÆ° ngÆ°Æ¡i là m không được..."
"Ta nói được thì là m được!" TrÆ°á»ng Cung chắc chắn gáºt đầu, cảm thụ được lòng bà n tay ấm áp của Tá» Dạ, đáy lòng dâng lên má»™t loại ấm áp dị thÆ°á»ng, "Chúng ta, trở vá»."
"Äược..." Tá» Dạ gáºt đầu, âm thầm hÃt và o má»™t hÆ¡i, mặc kệ sau nà y còn nhiá»u khó khăn, cÅ©ng phải tìm được Kỳ Lạc, tìm cÆ¡ há»™i, cùng nhau trở vá».
Tá» Dạ để TrÆ°á»ng Cung kéo nà ng lên lÆ°ng ngá»±a, tá»±a và o ngân giáp TrÆ°á»ng Cung, xúc cảm băng lãnh khiến Tá» Dạ không khá»i sợ run cả ngÆ°á»i.
TrÆ°á»ng Cung nhẹ nhà ng nhÃu mà y, giải khai dây buá»™c giáp ngá»±c, cởi giáp xuống, treo và o bên hông yên ngá»±a, "Lạc cô nÆ°Æ¡ng, lần nà y ngÆ°Æ¡i có thể an tâm dá»±a và o."
Tá» Dạ có chút kinh ngạc nhìn TrÆ°á»ng Cung má»™t chút, tấm lÆ°ng dán lên áo ngoà i của TrÆ°á»ng Cung, ấm áp thấu tâm truyá»n đến, khiến cho đáy lòng nà ng không tá»± chủ được dâng lên má»™t cảm giác bình yên.
Vô ý thức cá» xát trÆ°á»›c ngá»±c TrÆ°á»ng Cung, Tá» Dạ nhăn nhăn lông mà y, sao bằng phẳng váºy, nếu nhÆ° có buá»™c ngá»±c,, cÅ©ng không dò ra là nam hay là nữ, xem ra, phải vụng trá»™m xem thân thể hắn.
TrÆ°á»ng Cung khóe môi bÄ©u má»™t cái, hiểu ý cÆ°á»i má»™t tiếng, nắm chặt dây cÆ°Æ¡ng, thì thà o hoán má»™t câu, "Lạc Tá» Dạ..."
"Cái gì?" Tá» Dạ kinh ngạc trả lá»i.
TrÆ°á»ng Cung cúi đầu nhìn gò má của nà ng cÆ°á»i má»™t tiếng, "Không có việc gì, ngồi yên Ä‘i sao ngÆ°Æ¡i cứ uốn qua uốn lại, coi chừng ngồi không vững, té xuống.
Tá» Dạ hÃt và o má»™t hÆ¡i, chẳng lẽ bị hắn nhìn ra tâm tÆ° của nà ng?
"Số mệnh thiên định, muốn cÅ©ng không trốn khá»i.
TrÆ°á»ng Cung chỉ nói má»™t câu, quất và o bạch mã, mang theo Tá» Dạ phi vá» phÃa thà nh Lạc DÆ°Æ¡ng.
Mưa tuyết bỗng dưng không ngừng rơi xuống, một lúc sau đã vùi lấp không biết bao nhiêu dấu vó ngựa.
Sau bảy ngà y, tuyết lá»›n chỉ còn lất phất, và o đông nắng ấm, chiếu và o cá»a sổ khắc hoa ở hà nh quán.
"Khụ khụ...!Nước...!Nước..." Kỳ Lạc mơ mơ mà ng mà ng thì thà o, trong tầm mắt mê ly chỉ nhìn thấy một bộ áo trắng nhanh nhẹn lướt tới, nhẹ tay nhu hòa nâng gáy của nà ng lên, đút một chén nước ấm lên môi của nà ng.
"Tá» Dạ..." Thì thà o kêu gá»i, Kỳ Lạc cố hết sức Ä‘Æ°a tay nắm chặt tay của nà ng, "Chúng ta trở vá»...!Có được hay không?"
Äi đâu? Má»™t thanh âm băng lãnh lạ lẫm vang lên, Kỳ Lạc vô ý thức buông lá»ng tay của nà ng ra, hai mắt tối Ä‘en, lại lần nữa rÆ¡i và o hôn mê.
Äây là lần thứ bảy Linh Ca nghe thấy nà ng hô lên danh tá»± nà y, ngồi bên ngÆ°á»i Kỳ Lạc, quan sát tỉ mỉ mặt Kỳ Lạc, "Äến tá»™t cùng Tá» Dạ là gì của ngÆ°Æ¡i, có thể khiến ngÆ°Æ¡i lo lắng nhÆ° thế?
"Quáºn chúa." Lý Phong cháºm rãi Ä‘i đến, chắp tay cúi đầu vá»›i Linh Ca, dâng lên má»™t phong thÆ°, "Thừa tÆ°á»›ng có thÆ° đến."
Linh Ca lạnh lùng nháºn lấy, phất tay ra hiệu Lý Phong lui ra.
Lý Phong lui xuống, Linh Ca đứng dáºy mở thÆ° ra, sắc mặt dần dần ngÆ°ng trá»ng.
"Xem ra việc nà y rất cấp bách, Linh Ca cúi đầu lại nhìn Kỳ Lạc một chút, "Ta mặc kệ ngươi đến tột cùng là ai, quân cỠnà y chắc chắn phải là ngươi.
Nói xong, Linh Ca Ä‘i tá»›i trÆ°á»›c cá»a, "NgÆ°á»i đâu, truyá»n danh y Tôn Ninh Hoa tá»›i đây, ta muốn ngÆ°á»i nà y mÆ°á»i ngà y sau phải xuống giÆ°á»ng được!
Lý Phong cúi đầu, Dạ rõ!
Khi Kỳ Lạc tỉnh lại lần nữa, đã là chuyện của bảy ngà y sau, trong phòng ánh nến cháºp chá»n, hết thảy má»i váºt trÆ°á»›c mắt phá lệ không chân tháºt.
Kỳ Lạc nhịn Ä‘au vá»™i và ng ngồi dáºy, còn chÆ°a kịp xuống giÆ°á»ng, liá»n bị má»™t đôi tay má»m mại đè chặt thân thể.
"Vị công tá» nà y chá»› loạn Ä‘á»™ng, coi chừng vết thÆ°Æ¡ng lại há»ng." Linh Ca ôn nhu nói xong, cÆ°á»i má»™t tiếng ôn nhu vá»›i Kỳ Lạc,, "NgÆ°Æ¡i đừng sợ, ta là quáºn chúa Äại Chu, VÅ© Văn Linh Ca, nÆ¡i nà y là phủ quáºn chúa của ta.
"VÅ© Văn Linh Ca?" Kỳ Lạc lắc đầu, nhìn nữ tá» che mạng trÆ°á»›c mắt, "NgÆ°Æ¡i vừa rồi gá»i ta là gì?
Linh Ca lại cÆ°á»i nói: "Công tá» a."
"Thế nhÆ°ng ta rõ rà ng..." Kỳ Lạc cuống quÃt cúi đầu nhìn xiêm y của mình, vẫn là áo lông bông vải, chỉ bất quá bị đã kéo xuống để lá»™ ná»a vai trần, vết thÆ°Æ¡ng trên vai được bôi thuốc, bá»c vải, xác thá»±c giống nhÆ° là chÆ°a từng cởi quần áo nà ng.
Ở nÆ¡i loạn thế nà y, mệnh của nữ nhân so vá»›i nam nhân ti tiện hÆ¡n rất nhiá»u, bị nháºn là công tá»,, dù sao cÅ©ng tốt hÆ¡n so vá»›i bị nháºn là cô nÆ°Æ¡ng.
Vừa nghÄ© đến đây, láºp tức nhịn lại lá»i muốn nói thăm dò mà nhìn Linh Ca, "Ta giống nhÆ° tháºt lâu chÆ°a được tắm rá»a, ta muốn..."
"Những ngà y nà y, ta cÅ©ng không dám giúp công tá» tắm rá»a, liá»n sợ lại là m công tá» bị thÆ°Æ¡ng, Kỳ tháºt ta sá»›m vì công tá» chuẩn bị hÆ°Æ¡ng thang tốt, chá» công tá» tỉnh lại, hảo hảo Ä‘i tắm rá»a thay quần áo." Linh Ca cÆ°á»i đứng lên, phủi tay, liá»n có hai tên tiểu tỳ Ä‘i đến.
"Äỡ công tá» Ä‘i tắm thay quần áo." Linh Ca lạnh lùng mở miệng.
"Dạ.
Hai tên tiểu tỳ Ä‘i tá»›i bên cạnh Kỳ Lạc, cẩn tháºn từng li từng tà đỡ Kỳ Lạc dáºy.
Có chút thoải mái hơn, Kỳ Lạc không hiểu ra sao mà nhìn Linh Ca, "Ta tại sao lại ở chỗ nà y? TỠDạ đâu?"
Linh Ca chỉ nhẹ nhà ng cÆ°á»i má»™t tiếng vá»›i nà ng, nói: Những sá»± tình nà y chá» công tá» tắm rá»a thay quần áo xong hãy nÆ¡i, ta còn vì công tá» chuẩn bị rượu ngon món ngon, má»™t hồi chúng ta sẽ vừa nói vừa Ä‘Ã m." Nói xong, nói vá»›i hai tên tiểu tỳ: Nếu công tá» má»™t hồi có phân phó khác, liá»n nghe công tá», cần phải hầu hạ tốt."
"Dạ!
"Cám Æ¡n ngÆ°Æ¡i." Kỳ Lạc nhìn Linh Ca trÆ°á»›c mắt, nói tiếng cám Æ¡n, mặc cho tiểu tỳ từ bên ngÆ°á»i Linh Ca Ä‘i qua, trầm thấp hÃt má»™t tiếng, song mi nhăn gắt gao.
Xem tôi là m ngÆ°á»i đã đủ xui xẻo chÆ°a? Xuyên qua tá»›i nÆ¡i loạn thế nà y đã không nói, mà còn gặp toà n mấy ngÆ°á»i khó hiểu thần bÃ, Lan Lăng VÆ°Æ¡ng mang mặt nạ, vị quáºn chúa gì đó nà y cÅ©ng Ä‘eo khăn che mặt...!Kẻ đầu têu, bây giá» cÅ©ng không biết ở đâu? Äến tá»™t cùng phải là m sao má»›i có thể trở vỠđây?
Äi tá»›i phòng tắm, hai tên nha hoà n lui xuống, Kỳ Lạc nhịn Ä‘au ngồi trong cháºu gá»— chứa trà n đầy nÆ°á»›c nóng, nhìn thấy vết thÆ°Æ¡ng đầu vai bắt đầu kết vảy, Vô luáºn nhÆ° thế nà o, mình cÅ©ng phải nhanh nhanh khá»e lại.
Lạc TỠDạ, cô chỠtôi, tôi sẽ trở vỠtìm cô!
Linh Ca Ä‘i tá»›i thu xếp tiệc rượu, ngồi xuống phÃa đôi diện, cháºm rãi vì chÃnh mình rót đầy má»™t chén rượu, há» hững cÆ°á»i má»™t tiếng, "Cha, quân cá» ngÆ°Æ¡i muốn, ta đã vì ngÆ°Æ¡i chuẩn bị xong."
Liệt tá»u và o cổ há»ng, Linh Ca nhÆ°ng vẫn cảm thấy có chút hà n ý, sá»± Æ°u buồn lóe lên trong đầu.
Â
[1] Tê minh: hà vang.