- Trang chủ
- Trá»i Tối
- Chương 94: C94: Kẻ điên
Tác giả:
Mấy ngà y qua, Mạnh DÄ© Lam đã mệt má»i cả vá» thể chất lẫn tinh thần, nhÆ°ng cô vẫn cắn răng chịu Ä‘á»±ng cho đến bây giá».
Trong khoảng thá»i gian nà y, cô luôn nháºn thấy có Ä‘iá»u gì đó không ổn, nhÆ°ng cô không còn sức lá»±c để Ä‘iá»u tra nguyên do.
Trong lòng Mạnh DÄ© Lam xuất hiện má»™t ý nghÄ© "quả nhiên là nhÆ° thế", diá»…n biến má»i việc tưởng chừng nhÆ° đã hoà n toà n chệch khá»i quỹ đạo mà cô đã cẩn tháºn vạch ra, nhÆ°ng nó lại vẫn cháºm rãi diá»…n ra nhÆ° cô mong đợi.
NghÄ© đến đây, Mạnh DÄ© Lam Ä‘ang mệt má»i Ä‘á»™t nhiên cảm thấy choáng váng, cô hÃt má»™t hÆ¡i tháºt sâu để ổn định cÆ¡ thể.
Hiện tại, Mạnh DÄ© Lam biết mình còn có việc quan trá»ng hÆ¡n là láºp tức ra tay bắt kẻ phản bá»™i.
"Bạch Tá»," Mạnh DÄ© Lam lại khuyên nhủ, "Hãy nghe tôi nói, để Liêu VÅ© Äình láºp tức Ä‘i chữa trị."
Bạch Tá» nhÃu nhÃu mà y, lần nà y cô không nhìn Du Vu à nữa, mà chỉ do dá»± má»™t lúc rồi gáºt đầu.
Mạnh DÄ© Lam láºp tức dùng đồng hồ gá»i tin nhắn cho Hoa tá»· Ä‘ang đợi ở cách đó không xa, ngay sau đó ngoà i cá»a truyá»n đến tiếng bÆ°á»›c chân, Hoa tá»· vá»™i và ng dẫn ba ngÆ°á»i Ä‘i và o.
DÆ°á»›i chỉ thị của Mạnh DÄ© Lam, há» nhanh chóng mang Liêu VÅ© Äình Ä‘ang bất tỉnh Ä‘i.
Trong phòng chỉ còn lại ba ngÆ°á»i, Bạch Tá» lo lắng há»i: "Chúng tôi rá»i Ä‘i nhÆ° thế nà o?"
Khi nghĩ đến chiếc máy ở bên ngoà i, cô cảm thấy từ nội tâm dâng lên một cảm giác sợ hãi.
Giống như một loại ma chú khiến Bạch TỠkhông thể chống cự, khi âm nhạc và ánh sáng xuất hiện, cô cảm thấy mình như một linh hồn cô độc dưới địa ngục, không có bản ngã, chỉ có sự đau đớn.
Mạnh DÄ© Lam liếc nhìn Du Vu Ã, trả lá»i: "Cô ấy có thể rá»i Ä‘i..." Sau đó, cô quay lại nhìn Bạch Tá»: "Cô thì không được."
Lúc nói chuyện, giá»ng Ä‘iệu của Mạnh DÄ© Lam vẫn rất dịu dà ng, nhÆ°ng ánh mắt lại cá»±c kỳ kiên quyết, giống nhÆ° má»™t con dao Ä‘ang kỠở cổ Bạch Tá».
Bạch Tá» không sợ lưỡi dao sắc bén sẽ cắt và o da thịt mình, cô chỉ không hiểu mục Ä‘Ãch của ngÆ°á»i cầm dao mà thôi.
Du Vu à lại lên tiếng: "Cô ấy không đi, tôi cũng không đi."
Äêm nay có quá nhiá»u chuyện vượt ngoà i dá»± liệu của Mạnh DÄ© Lam, cô Ä‘ang cố gắng hết sức để má»i chuyện trở lại đúng quỹ đạo, mà lúc nà y Du Vu à chÃnh là trở ngại lá»›n nhất của cô.
Mạnh DÄ© Lam hÃt má»™t hÆ¡i tháºt sâu, quay đầu nhìn vá» phÃa Du Vu Ã, lạnh lùng nói: "Cô không chỉ bắt ngÆ°á»i của tôi Ä‘i, mà còn suýt gi ết chết con gái của cô mẫu tôi để trá»™m thuốc của Hoà nh Ã..."
Nghe được ná»a câu cuối cùng, Bạch Tá» không nhịn được phản bác: "Chúng tôi không có trá»™m thuốc, cà ng không có là m hại Liêu VÅ© Äình."
Mạnh DÄ© Lam nhÆ°á»›n mà y, nhÆ°ng vẫn nhìn chằm chằm và o Du Vu Ã: "Nếu không phải tá»›i trá»™m thuốc, thì sao lại để Bạch Tá» tá»›i đây?"
"Không phải Tiểu à để tôi..." Bạch Tá» còn chÆ°a kịp giải thÃch xong, Du Vu à ngồi dÆ°á»›i đất đã mỉm cÆ°á»i nói vá»›i Mạnh DÄ© Lam: "ChÃnh cô giăng bẫy, cô không biết sao?"
Nhìn thấy Du Vu à nghi ngá» Mạnh DÄ© Lam, Bạch Tá» láºp tức nhÃu mà y nói ra cái tên mà trÆ°á»›c đó cô không dám nhắc tá»›i: "NgÆ°á»i giăng bẫy không phải Mạnh DÄ© Lam, mà là Bạch Tang."
Và o lúc nà y, Bạch TỠvẫn không quên bảo vệ Mạnh Dĩ Lam.
Sau khi cảm nháºn được sá»± tin tưởng vô Ä‘iá»u kiện của Bạch Tá» dà nh cho mình, sắc mặt Mạnh DÄ© Lam vốn vẫn còn lạnh lùng, cuối cùng cÅ©ng trở nên ôn hoà hÆ¡n, cô nhÆ°á»›n mà y há»i: "Bạch Tang dẫn dụ hai ngÆ°á»i đến đây sao?"
Bạch Tá» gáºt gáºt đầu: "Tôi bị chiếc máy trong đại sảnh là m cho bất tỉnh, sau khi tỉnh dáºy, Liêu VÅ© Äình đã nằm ở đó, sau đó, có má»™t số ngÆ°á»i muốn xông và o và bắt tôi, trùng hợp Du Vu à cÅ©ng Ä‘ang chạy tá»›i, cho nên má»›i không cẩn tháºn bị bắn..."
NghÄ© đến ngÆ°á»i lẽ ra đã chết từ lâu, Mạnh DÄ© Lam trong đầu nhanh chóng suy nghÄ©: "Bạch Tang đã tÃnh toán hết thảy kế hoạch nà y sao?"
"CÅ©ng có thể là ngÆ°á»i của chÃnh phủ là m." Bạch Tá» vẫn không muốn nghi ngá» Bạch Tang, "Chiếc máy đó hẳn là bằng chứng."
Nghe Bạch Tá» lại nhắc đến chiếc máy kia, sắc mặt Mạnh DÄ© Lam nhất thá»i cứng Ä‘á».
Lúc nà y cô có cảm giác nhÆ° mình Ä‘ang mang má»™t quả bom trên ngÆ°á»i, lúc nà o cÅ©ng cảm thấy bất an lo sợ.
Cô biết nếu quả bom trên ngÆ°á»i mình không được gỡ bá» cà ng sá»›m, thì háºu quả sẽ cà ng thảm khốc.
Mạnh DÄ© Lam nhanh chóng Ä‘iá»u chỉnh cảm xúc, quay đầu lại, cô dùng thái Ä‘á»™ cá»±c kỳ nghiêm túc nói vá»›i Bạch Tá»: "TrÆ°á»›c đây tôi nhá» Hoa tá»· tìm cô, bởi vì tôi thá»±c sá»± có chuyện quan trá»ng muốn nói vá»›i cô."
DÆ°á»ng nhÆ° cảm nháºn được tâm tình có chút nặng ná» của đối phÆ°Æ¡ng, cho nên Bạch Tá» cÅ©ng không có láºp tức từ chối.
Sau khi cùng Mạnh Dĩ Lam im lặng và i giây, cô khẽ thở ra.
Sau đó, cô quay lại nhìn Du Vu Ã: "Tiểu Ã, cô Ä‘i trÆ°á»›c Ä‘i."
Du Vu à cau mà y: "Nhóc thỠhoang..."
NhÆ°ng Bạch Tá» lại lên tiếng: "Tháºt xin lá»—i, má»™t lát nữa tôi sẽ ra tá»›i."
Giá»ng Ä‘iệu của Bạch Tá» rất kiên quyết, Du Vu à biết mình không thể thuyết phục được đối phÆ°Æ¡ng.
"PhÃa sau quảng trÆ°á»ng là công viên trung tâm, ban đầu hai ngÆ°á»i định từ chá»— đó rá»i Ä‘i phải không?" Mạnh DÄ© Lam vừa nói, vừa gá»i tin nhắn cho Hoa tá»·, "Tôi đã nhá» Hoa tá»· Ä‘Æ°a cô ra ngoà i, những ngÆ°á»i khác sẽ cho rằng Bạch Tá» Ä‘ang giữ tôi là m con tin ở đây, sẽ không dám Ä‘á»™ng và o cô."
Má»™t lát sau, Hoa tá»· đã tá»›i cạnh cá»a.
Du Vu à bất lá»±c đứng dáºy, nhÆ°ng lại lo lắng vá»— vá»— và o bá»™ Ä‘Ã m bên hông, nhắc nhở Bạch Tá»: "Chúng ta dùng bá»™ Ä‘Ã m để liên lạc."
Bạch Tá» gáºt gáºt đầu.
Sau khi Du Vu à cùng Hoa tá»· rá»i Ä‘i, Bạch Tá» lại dùng bá»™ Ä‘Ã m để lắng nghe cẩn tháºn những gì Ä‘ang diá»…n ra bên ngoà i, sau khi xác nháºn Du Vu à không bị ai cản trở, đồng thá»i cÅ©ng thuáºn lợi đến công viên trung tâm, cô má»›i thở phà o nhẹ nhõm.
Cùng lúc đó, Mạnh DÄ© Lam nháºn được tin nhắn từ trợ lý của Mạnh Nguyệt: "Phó chủ tịch vừa đến, bây giá» bà ấy sẽ cùng Liêu tiểu thÆ° vá» trụ sở để Ä‘iá»u trị, chuyện ở đây tạm thá»i nhá» cô xá» lý ạ."
Mạnh Nguyệt nhá» trợ lý gá»i tin nhắn cho mình, đây là chuyện tốt nhÆ°ng cÅ©ng là chuyện xấu.
Mạnh DÄ© Lam nhanh chóng Ä‘á»™ng não, sau khi lên kế hoạch cho hà nh Ä‘á»™ng tiếp theo, cô láºp tức viết và i chữ và o đồng hồ, định gá»i cho chú Hồng ở thị trấn Văn Äiá»n.
Bạch Tá» nhìn thấy Mạnh DÄ© Lam thẳng lÆ°ng, tay bấm đồng hồ cá»±c nhanh, cô không kiá»m lòng được, nhân cÆ¡ há»™i nà y lén quan sát đối phÆ°Æ¡ng - gầy Ä‘i rất nhiá»u, cÅ©ng trông tiá»u tuỵ rất nhiá»u.
Tháºt ra vừa lúc hai ngÆ°á»i má»›i gặp nhau, Bạch TỠđã nháºn thấy có Ä‘iá»u gì đó không ổn ở Mạnh DÄ© Lam.
Lúc đó, Bạch TỠđã cảm thấy có chút Ä‘au lòng, nhÆ°ng cô lại cố kiá»m nén ý muốn há»i thăm.
Tưởng rằng sau nà y cuá»™c sống của Mạnh DÄ© Lam sẽ ngà y cà ng suôn sẻ hÆ¡n, nhÆ°ng thá»±c tế dÆ°á»ng nhÆ° lại hoà n toà n tÆ°Æ¡ng phản.
Bạch TỠcó chút khó chịu, cô không muốn nhìn thấy Mạnh Dĩ Lam vì chuyện công việc mà suy sụp.
Chẳng lẽ nếu bản thân không rá»i Ä‘i, nếu vẫn nhÆ° cÅ© ở bên cạnh Mạnh DÄ© Lam, mình có thể chia sẻ việc vặt vá»›i cô ấy nhiá»u hÆ¡n, Ãt nhất cô ấy sẽ không mệt má»i nhÆ° bây giá»?
NhÆ°ng láºp tức, Bạch Tá» nhá»› tá»›i cuá»™c trò chuyện trÆ°á»›c đó của hai ngÆ°á»i, tháºm chà còn nhá»› ra bản thân vẫn thÃch đối phÆ°Æ¡ng, cô láºp tức từ bá» suy nghÄ© hoang Ä‘Æ°á»ng vừa rồi.
Bạch Tá» tháºm chà còn bắt đầu hối háºn vì đã không cùng Du Vu à rá»i Ä‘i, cô có chút phiá»n não gãi gãi đầu, nghÄ© dù lát nữa đối phÆ°Æ¡ng có nói chuyện quan trá»ng gì, thì ngay sau khi nghe xong, cô cÅ©ng phải rá»i khá»i nÆ¡i nà y.
Lúc nà y, giá»ng nói của Du Vu à vang lên từ bá»™ Ä‘Ã m của Bạch Tá»: "Nhóc thá» hoang, cô bên đó thế nà o rồi?"
Bạch Tá» láºp tức trả lá»i: "Tôi không sao, còn cô thì sao?"
Äối phÆ°Æ¡ng trả lá»i: "Tôi đã thuáºn lợi rá»i Ä‘i, không có ai theo tôi, cô..."
Trong lúc hai ngÆ°á»i Ä‘ang nói chuyện, đúng lúc Mạnh DÄ© Lam vừa gá»i tin nhắn xong và ngẩng đầu lên, cô nhÃu mà y nhìn vá» phÃa Bạch Tá».
Sau đó, cô nâng cằm, cháºm rãi Ä‘i tá»›i trÆ°á»›c mặt Bạch Tá», trá»±c tiếp ngồi thẳng lên bà n là m việc.
Hai chân dà i của Mạnh DÄ© Lam nghiêng vá» phÃa Bạch Tá», đôi chân mang bốt da khép lại có phần gò bó.
Hai tháng sau cô má»›i có được má»™t lần đến gần Bạch Tá», Mạnh DÄ© Lam Ä‘á»™t nhiên cảm thấy có chút hoảng hốt, trong lòng chua chát lại má»m nhÅ©n, nghÄ© rằng đây lại là má»™t giấc mÆ¡ khác của mình.
Bạch Tá» Ä‘ang nói chuyện vá»›i Du Vu à thì ngá»i thấy mùi thÆ¡m dịu nhẹ tá»a ra từ trên ngÆ°á»i Mạnh DÄ© Lam, trong lòng không khá»i có chút rung Ä‘á»™ng, nhÆ°ng cô vẫn quay đầu Ä‘i, kiá»m chế bản thân không nhìn đối phÆ°Æ¡ng.
Mạnh DÄ© Lam kiên nhẫn nghe Bạch Tá» và Du Vu à nói chuyện, vẻ mặt vẫn nhÆ° thÆ°á»ng, không ai có thể Ä‘oán được tâm tình lúc nà y của cô.
Má»™t lúc sau, không biết là vô tình hay cố ý, Mạnh DÄ© Lam hÆ¡i duá»—i má»™t chân ra, cháºm rãi di chuyển bốt da trên mặt đất, cuối cùng chui và o giữa hai ch@n của Bạch Tá».
Sau đó, cô dùng mÅ©i già y nhẹ nhà ng chạm và o phÃa trong má»™t bên già y của Bạch Tá», sau đó liá»n dán chặt và o đó, không muốn rá»i Ä‘i.
Äá»™ng tác thân máºt thế nà y khiến Bạch Tá» có chút không được tá»± nhiên, nhÆ°ng cô chÆ°a kịp lùi lại, Mạnh DÄ© Lam Ä‘á»™t nhiên Ä‘Æ°a tay cầm lấy bá»™ Ä‘Ã m của Bạch Tá», trá»±c tiếp tắt máy trÆ°á»›c khi Du Vu à kịp nói hết lá»i.
Bạch Tá» sững sá», nhÆ°ng Mạnh DÄ© Lam lại nhếch khóe miệng: "Ä‚n miếng trả miếng."
Äiá»u nà y Ä‘á» cáºp đến sá»± việc Du Vu à đã tá»± ý tắt bá»™ Ä‘Ã m, khi má»™t mình xuống dÆ°á»›i gốc cây để tìm Bạch Tá».
Hà nh vi bốc đồng nà y cÅ©ng không há» là m Bạch Tá» cảm thấy tức giáºn, ngược lại cô không khá»i nhìn Mạnh DÄ© Lam bởi vì Ä‘ang ngồi trên bà n là m việc, mà thấp hÆ¡n mình má»™t chút.
So vá»›i vừa rồi, hai ngÆ°á»i đã xÃch lại gần nhau hÆ¡n rất nhiá»u, Bạch Tá» có thể thấy rõ ngÅ© quan của Mạnh DÄ© Lam được trang Ä‘iểm Ä‘áºm, trÆ°á»›c đây đối phÆ°Æ¡ng rõ rà ng là ngÆ°á»i không thÃch trang Ä‘iểm.
Äể nhìn rõ đôi mắt đầy tÆ¡ máu vì mệt má»i của Mạnh DÄ© Lam, Bạch Tá» lại bÆ°á»›c thêm má»™t bÆ°á»›c tá»›i gần đối phÆ°Æ¡ng.
Do váºy, nên chân phải của cô lại di chuyển đến gần hai chân Mạnh DÄ© Lam hÆ¡n má»™t chút.
Äối mặt vá»›i tÆ° thế vô cùng máºp má» nà y, Mạnh DÄ© Lam vẫn không nhúc nhÃch, cô không cầm lòng được khi ngá»i thấy mùi hÆ°Æ¡ng trái cây quen thuá»™c Ä‘ang đến gần, tháºm chà còn muốn nghiêng ngÆ°á»i vá» phÃa trÆ°á»›c để tá»›i gần đối phÆ°Æ¡ng hÆ¡n má»™t chút.
NhÆ°ng chÆ°a kịp hà nh Ä‘á»™ng đã nghe thấy Bạch Tá» Ä‘á»™t nhiên nói: "Mạnh DÄ© Lam, gần đây có phải là cô rất mệt má»i không?"
Mạnh DÄ© Lam sững sá», sau đó láºp tức ý thức được mình nhất định không còn đẹp mắt nhÆ° trÆ°á»›c, má»›i vừa rồi cô còn muốn chủ Ä‘á»™ng đến gần đối phÆ°Æ¡ng, vốn xÆ°a nay cô chÆ°a từng có vấn Ä‘á» gì vá»›i nhan sắc của bản thân, lúc nà y lại cúi đầu bối rối vì vẻ ngoà i của mình.
"Không thoải mái sao?" Bạch Tá» lo lắng há»i, lại nhịn không được xÃch gần hÆ¡n má»™t chút.
Một lúc sau, Mạnh Dĩ Lam ngẩng đầu lên.
Hai ngÆ°á»i nhìn nhau, nhất thá»i không nói nên lá»i.
Mạnh DÄ© Lam lúc đầu còn có chút xấu hổ, nhÆ°ng khi nhìn thấy trong mắt phải của Bạch TỠđầy vẻ quan tâm, cô liá»n má»m nhÅ©n.
Cô hÃt má»™t hÆ¡i tháºt sâu, đặt bá»™ Ä‘Ã m sang má»™t bên, nhẹ nhà ng nói: "Tôi... gần đây vẫn luôn mất ngủ, khi là m việc... thỉnh thoảng tôi bị Ä‘au đầu và cảm thấy hÆ¡i chóng mặt."
Lần đầu tiên Bạch Tá» nghe được Mạnh DÄ© Lam kể khổ vá»›i mình, không khá»i cà ng thêm Ä‘au lòng: "Sao lại nhÆ° thế nà y?"
Mạnh DÄ© Lam chÆ°a từng thổ lá»™ ná»™i tâm yếu Ä‘uối của mình vá»›i bất kỳ ai nhÆ° thế nà y, cô còn tưởng rằng mình sẽ cảm thấy không được tá»± nhiên, nhÆ°ng lại ngoà i ý muốn phát hiện ra, mình rất thÃch cách Bạch Tá» lo lắng và nhẹ nhà ng há»i thăm.
Nhìn thấy trong mắt ngÆ°á»i đó trà n đầy ná»—i xót xa và yêu thÆ°Æ¡ng dà nh cho mình, trong lòng Mạnh DÄ© Lam bá»—ng tuôn ra má»™t luồng nhiệt, ngay láºp tức hóa tan những mệt má»i tÃch tụ trong khoảng thá»i gian nà y thà nh hÆ° không.
Nó giống nhÆ° việc cẩn tháºn bôi gel lô há»™i mát lạnh lên cánh tay bị cháy nắng, tháºt êm dịu và thÆ° thái vô cùng.
Äây là lần đầu tiên Mạnh DÄ© Lam có cảm giác muốn dá»±a dẫm và o ngÆ°á»i khác.
Ở trÆ°á»›c mặt ngÆ°á»i nà y, sẽ không cần phải lo lắng vá» ngoại hình của mình, cÅ©ng không cần lo lắng vá» sá»± phản bá»™i hay hãm hại, chỉ cần cởi bỠáo giáp trên ngÆ°á»i xuống, buông bá» sá»± cảnh giác của bản thân, chỉ cần đối xá» thà nh tháºt vá»›i con ngÆ°á»i khác của mình.
NghÄ© tá»›i đây, Mạnh DÄ© Lam lại bắt đầu có chút hối háºn - lẽ ra cô nên là m nhÆ° váºy sá»›m hÆ¡n.
Trong lòng bá»—ng rung Ä‘á»™ng, cô nghiêng ngÆ°á»i vá» phÃa Bạch Tá», tháºm chà còn di chuyển chân mình và o giữa hai ch@n Bạch Tá» hÆ¡n má»™t chút.
Bạch Tá» không chú ý tá»›i Ä‘á»™ng tác nhá» của đối phÆ°Æ¡ng, thấy đối phÆ°Æ¡ng không trả lá»i, cô cà ng lo lắng hÆ¡n: "Có phải vì công việc quá báºn không?"
Mạnh DÄ© Lam cảm thấy cá» chỉ của mình tháºt Ä‘iên rồ, lắc đầu: "Äó là bởi vì..." Cô không nhịn được, Ä‘Æ°a tay túm lấy áo sÆ¡mi của Bạch Tá», sau đó kéo đối phÆ°Æ¡ng lại gần, nhẹ giá»ng nói: "... Bởi vì cô không có ở đây."
Bạch Tá» chÆ°a kịp trả lá»i, Mạnh DÄ© Lam lại kéo mạnh má»™t cái.
Bạch Tá» loạng choạng, đùi áp và o giữa hai ch@n của Mạnh DÄ© Lam, suýt chút nữa ngã đè lên ngÆ°á»i đối phÆ°Æ¡ng.
NhÆ°ng cô láºp tức đứng vững, cÅ©ng lùi lại má»™t bÆ°á»›c, tránh để bản thân đụng chạm Mạnh DÄ© Lam.
NhÆ°ng chân phải của Mạnh DÄ© Lam lại dùng sức chen và o giữa hai ch@n của Bạch Tá», tay cô nắm chặt lấy áo của Bạch Tá» không chịu buông ra.
TÆ° thế quá gần khiến tim Bạch Tá» Ä‘áºp nhÆ° sấm, cô bối rối lùi vá» phÃa sau, nhÆ°ng ngược lại còn vô ý kéo theo Mạnh DÄ© Lam đứng dáºy.
Cuối cùng, cô vấp phải chân của Mạnh Dĩ Lam, cùng đối phương ngã thẳng xuống đất.
CÅ©ng giống nhÆ° trÆ°á»›c đây, Bạch Tá» vốn muốn tránh đụng chạm, lại lo Mạnh DÄ© Lam sẽ ngã bị thÆ°Æ¡ng, nên theo bản năng Ä‘Æ°a tay ra ôm ngÆ°á»i kia và o lòng.
NhÆ°ng ngược lại Mạnh DÄ© Lam không há» có chút e ngại, cô thuáºn thế đè Bạch Tá» ngã xuống đất, Ä‘uôi tóc tháºt dà i phÃa sau đầu rÆ¡i trên gò má Bạch Tá».
Bạch Tá» Ä‘ang định đẩy Mạnh DÄ© Lam ra, thì không khá»i run lên khi cảm nháºn được lòng bà n tay mình chạm và o đối phÆ°Æ¡ng - gầy quá.
TrÆ°á»›c đây lúc nằm trên giÆ°á»ng ôm Mạnh DÄ© Lam, cô hoà n toà n không có cảm giác nhÆ° thế nà y, sức nặng của ngÆ°á»i kia khi đè lên cô dÆ°á»ng nhÆ° đã trở thà nh má»™t ngÆ°á»i hoà n toà n khác so vá»›i trÆ°á»›c đây.
Äiá»u nà y là m cô cảm thấy vô cùng Ä‘au lòng, Bạch Tá» nhịn không được ôm đối phÆ°Æ¡ng chặt hÆ¡n chút nữa.
Cảm giác được Bạch Tá» muốn ôm chặt lấy mình, Mạnh DÄ© Lam vui mừng đến mức thả lá»ng ngÆ°á»i, trá»±c tiếp nằm trong ngá»±c Bạch Tá».
HÆ¡i ấm đã lâu không cảm nháºn được, trong nháy mắt bao phủ lấy Mạnh DÄ© Lam, cô không khá»i vùi đầu và o há»m vai Bạch Tá», thÆ° thái khẽ thở dà i má»™t tiếng.
Lúc nà y Bạch Tá» má»›i cảm thấy tÆ° thế của hai ngÆ°á»i không thÃch hợp lắm, cô Ä‘ang định đứng dáºy, lại bị hÆ¡i thở nóng hổi từ bên tai thổi và o khiến cÆ¡ thể cô run lên, sau đó cô nghe thấy ngÆ°á»i phÃa trên nhẹ giá»ng buồn bã nói: "Bạch Tá», ở lại bên cạnh tôi, có được không?"
Bạch Tá» không đếm được đã bao nhiêu lần Mạnh DÄ© Lam nói vá»›i cô rằng đừng rá»i xa đối phÆ°Æ¡ng, nhÆ°ng đây là lần đầu tiên cô nghe thấy đối phÆ°Æ¡ng dùng giá»ng nói và thái Ä‘á»™ nhÆ° váºy để "cầu xin" cô ở lại bên mình.
Nếu nhÆ° không phải Bạch TỠđã quá quen thuá»™c vá»›i hÆ¡i thở và thanh âm của Mạnh DÄ© Lam, Bạch Tá» hẳn sẽ tưởng rằng ngÆ°á»i Ä‘ang nằm trên ngÆ°á»i mình là má»™t ngÆ°á»i phụ nữ khác.
Má»m mại và mong manh, sá»± buồn rầu và đau khổ trong giá»ng nói của ngÆ°á»i đó khiến Bạch Tá» không Ä‘Ã nh lòng từ chối.
Thế là cô không còn tránh né nữa, mà ngược lại còn quay đầu chạm và o chóp mÅ©i Mạnh DÄ© Lam, mùi hÆ°Æ¡ng quen thuá»™c quấn quanh giữa hai ngÆ°á»i, nhịp tim Bạch Tá» dần dần tăng tốc, trong thoáng chốc, cô thá»±c sá»± muốn đồng ý vá»›i đối phÆ°Æ¡ng.
Hãy ở bên cô ấy, giống như trước đây.
NhÆ°ng mà , cuối cùng Bạch Tá» chỉ nhẹ nhà ng há»i: "Äây là chuyện quan trá»ng cô muốn nói sao?"
Mạnh DÄ© Lam say đắm bởi cảm giác thân máºt cùng Bạch Tá», cô tháºm chà không để ý đến lá»i đối phÆ°Æ¡ng nói, chỉ muốn là m theo d*c vá»ng của bản thân, đến gần Bạch Tá» hÆ¡n, nhÆ°ng lại sợ hãi sẽ dá»a đối phÆ°Æ¡ng nên chỉ có thể thản nhiên nói chuyện, tùy ý nói sang chủ Ä‘á» khác để kéo dà i thá»i gian hai ngÆ°á»i ở gần nhau: "Vết thÆ°Æ¡ng của Mao Mao có chút kỳ lạ."
Bạch Tá» nhÃu mà y: "Nó thế nà o rồi?"
"Äừng lo lắng, tôi đã tìm bác sÄ© thú y kiểm tra cho nó rồi, không có gì nghiêm trá»ng," Mạnh DÄ© Lam cÆ°á»i nhẹ, "NhÆ°ng vùng da xung quanh vết thÆ°Æ¡ng đã trắng bệch, không biết là tại sao."
"Sao có thể nhÆ° thế được?" Bạch Tá» cố gắng nhá»› lại, cô nhá»› mình đã nghe thấy Bạch Tang nói rằng Mao Mao được tìm thấy ở bãi Ä‘áºu xe.
Mạnh DÄ© Lam đè nén ý muốn nghiêng ngÆ°á»i hôn lên mắt trái của Bạch Tá», cô chỉ giả vá» lÆ¡ đãng để chóp mÅ©i hai ngÆ°á»i nhẹ nhà ng cá» xát má»™t chút, sau đó thấp giá»ng há»i: "Lần trÆ°á»›c cô Ä‘Æ°a Mao Mao vá», tôi không có ra gặp cô, cô có trách tôi không?"
"ÄÆ°Æ¡ng nhiên là không," Bạch Tá» nhÃu nhÃu mà y, không biết tại sao Mạnh DÄ© Lam lại Ä‘á»™t nhiên nhắc đến chuyện đó, cô cảm thấy khó hiểu và có chút ảo não quay đầu sang má»™t bên, "Tôi hiểu, lúc đó cô không muốn nhìn thấy tôi."
Mạnh DÄ© Lam buồn bã giÆ¡ tay nhéo má Bạch Tá», ngón tay mảnh khảnh dùng má»™t chút lá»±c khiến đối phÆ°Æ¡ng quay đầu lại nhìn mình, sau đó buồn buồn nói: "Tôi không có không muốn nhìn thấy cô..."
Có rất nhiá»u Ä‘iá»u muốn nói, nhÆ°ng Mạnh DÄ© Lam lại không biết nên diá»…n đạt nhÆ° thế nà o.
Cô lúng túng hồi lâu nhÆ°ng vẫn không nói được gì, chỉ có thể dùng đầu ngón tay nhẹ nhà ng vuốt v e khóe miệng Bạch Tá», có chút giống nhÆ° mèo con Ä‘ang cẩn tháºn vuốt v e chủ nhân.
NhÆ°ng sau khi Bạch Tá» nghe được lá»i của Mạnh DÄ© Lam, cô cà ng cảm thấy giáºn hÆ¡n.
Bởi vì cô nhớ rất rõ ngà y hôm đó, Mạnh Dĩ Lam rõ rà ng là không muốn gặp mình.
Bạch Tá» cà ng nghÄ© cà ng tức giáºn, tháºm chà muốn đẩy ngÆ°á»i ở phÃa trên ra.
NhÆ°ng và o lúc nà y, Bạch Tá» cuối cùng cÅ©ng nháºn ra, rằng thói quen dá»… bị kÃch Ä‘á»™ng do mất cân bằng hormone trong cÆ¡ thể đã quay trở lại.
Bạch Tá» tỉnh táo lại má»™t chút, cuối cùng cÅ©ng cảm thấy chủ Ä‘á» hai ngÆ°á»i Ä‘ang nói lúc nà y có chút dÆ° thừa, cô Ä‘ang định đứng dáºy thì lại nghe thấy Mạnh DÄ© Lam tá»± lẩm bẩm: "Trong khoảng thá»i gian nà y, tôi đã xem qua tất cả tÆ° liệu trong phòng thà nghiệm."
Vừa nói, Mạnh DÄ© Lam vừa nhìn tháºt kỹ gÆ°Æ¡ng mặt đã hÆ¡n hai tháng không gặp của Bạch Tá», lại không nhịn được, giÆ¡ tay nhéo nhéo và nh tai của đối phÆ°Æ¡ng: "Bây giá», tôi biết rất rõ tình trạng thân thể của cô rồi, hÆ¡n nữa cÅ©ng biết vá» sau cô sẽ gặp phải vấn Ä‘á» gì... Bạch Tá», tôi rất tin tưởng mình sẽ không để cô lại mất khống chế, cÅ©ng sẽ không để cô mất Ä‘i trà nhá»›."
Bạch Tá» sững sá»: "Cô biết tôi..."
Mạnh DÄ© Lam gáºt đầu, dÆ°á»ng nhÆ° không cam lòng nói thêm: "Việc Du Vu à có thể là m được, tôi còn có thể là m tốt hÆ¡n cô ấy... Bạch Tá», ở lại bên cạnh tôi nhé, có được không?"
Bạch Tá» Ä‘ang định trả lá»i, thì nghe thấy tiếng bÆ°á»›c chân vá»™i vã từ xa truyá»n đến.
Còn tiếp...
—
Äôi lá»i của editor:
Hôm nay 30 tết rồi, mình xin chúc má»i ngÆ°á»i năm má»›i nhiá»u niá»m vui, nhiá»u sức khoẻ và may mắn nhé!