- Trang chủ
- Trá»i Tối
- Chương 50: C50: Nắm tay
Tác giả:
Thá»i Ä‘iểm Du Vu à rá»i Ä‘i, Bạch TỠđã âm thầm ghi nhá»› trong đầu phÆ°Æ¡ng hÆ°á»›ng theo tiếng bÆ°á»›c chân, từ đó suy ra quỹ đạo chuyển Ä‘á»™ng của cô - sau khi Du Vu à nhảy ra ngoà i cá»a sổ, cô ấy dá»c theo ống dẫn nÆ°á»›c leo lên mái nhà .
Trong bóng tối, Bạch Tá» Ä‘i theo con Ä‘Æ°á»ng Du Vu à đã rá»i Ä‘i, nắm lấy ống dẫn nÆ°á»›c bằng sắt bên cá»a sổ, sau đó trèo lên mái nhà .
Bên ngoà i gió thổi rất mạnh, mái tóc ngắn của Bạch Tá» bị thổi bay nhÆ° ngá»n lá»a, nhÆ°ng vẻ mặt lại vô cùng bình tÄ©nh, sau khi trốn và o trong bóng tối, cô quay đầu nhìn vá» hÆ°á»›ng Du Vu à rá»i Ä‘i.
Khu vá»±c nà y bị bóng tối bao phủ, chỉ có và i cá»a hà ng, không có gì bất thÆ°á»ng, tháºm chà không có má»™t chút âm thanh khả nghi nà o.
Bạch Tá» nghÄ© thầm, Du Vu à nhất định rất quen thuá»™c vá»›i cách bố trà nÆ¡i nà y, cho nên má»›i có thể dá»… dà ng trốn thoát nhÆ° váºy, có lẽ mình đã chuyện bé xé ra to, má»™t tên cảnh vệ Ä‘Æ¡n thuần là m sao có thể bắt được Du Vu Ã.
NhÆ°ng ngay lúc Bạch Tá» Ä‘ang chuẩn bị từ mái nhà leo xuống lần nữa, thì nhìn thấy má»™t bóng ngÆ°á»i quen thuá»™c trong má»™t con hẻm nhá» cách đó không xa, ngÆ°á»i đó Ä‘ang liá»u mạng chạy nhanh vá» phÃa trÆ°á»›c, tÆ° thế của ngÆ°á»i đó giống nhÆ° má»™t mÅ©i tên sắc nhá»n rá»i khá»i dây cung, đây không phải là tốc Ä‘á»™ ngÆ°á»i bình thÆ°á»ng có thể đạt được.
Kia là Du Vu Ã, không thể nghi ngá».
NhÆ°ng Ä‘iá»u kỳ lạ là có má»™t bóng Ä‘en cÅ©ng theo sát Du Vu à vá»›i tốc Ä‘á»™ tÆ°Æ¡ng Ä‘Æ°Æ¡ng.
Bạch Tá» nhìn kỹ hÆ¡n, láºp tức nháºn ra ngÆ°á»i đó chÃnh là cảnh vệ vừa rồi, trong tay hắn cầm má»™t khẩu súng lục, hắn Ä‘ang Ä‘uổi theo đồng thá»i tìm cÆ¡ há»™i bắn Du Vu Ã.
Không kịp suy nghÄ© nhiá»u, cÆ¡ thể Bạch TỠđã có phản ứng trÆ°á»›c.
Cô cúi xuống, nÃn thở, nhanh chóng cởi áo len ra, sau đó chỉ mặc má»™t chiếc áo thun ba lá»— má»ng mà u Ä‘en, không chút do dá»± lao vá» hÆ°á»›ng chạy trốn của Du Vu Ã.
Khi tới mép mái nhà , Bạch TỠnhảy lên, dễ dà ng nhảy tới ban công nhà tiếp theo.
Bất luáºn tên cảnh vệ Ä‘Æ¡n thuần có thể chạy vá»›i tốc Ä‘á»™ kinh ngÆ°á»i nhÆ° váºy, nhÆ°ng chỉ riêng khẩu súng trong tay hắn, đã khiến Bạch Tá» vô cùng lo lắng cho sá»± an toà n của Du Vu Ã.
Bạch Tá» biết rất rõ rà ng, mặc dù cÆ¡ thể Du Vu à cÅ©ng có năng lá»±c tá»± chữa là nh, nhÆ°ng sau khi bị tiêm thuốc, tốc Ä‘á»™ hồi phục sẽ cháºm hÆ¡n rất nhiá»u.
Nếu không may bị bắn, việc cô ấy bị cảnh vệ bắt được chỉ còn là vấn Ä‘á» thá»i gian.
Trong bóng tối, Bạch Tá» hết sức nhanh nhẹn nhảy tá»›i nhảy lui giữa các căn nhà trong khu giải trÃ, chỉ trong và i chục giây, cô đã rút ngắn khoảng cách vá»›i hai ngÆ°á»i kia.
Du Vu à chạy và o má»™t con hẻm nhá», cuối con hẻm có má»™t tháp chuông cao lá»›n.
Chẳng mấy chốc, Du Vu à đã chạy đến dÆ°á»›i tháp chuông, ngay khi muốn trốn trong tháp chuông, cô lại phát hiện ra, rằng lối thoát đáng lẽ không bị cản trở lại bất ngá» xảy ra chuyện ngoà i ý muốn - cánh cá»a gá»— dẫn và o tháp chuông từ lúc nà o đó đã treo má»™t cái ổ khóa.
Kết quả là con hẻm nhá» trở thà nh ngõ cụt, hai bên là tÆ°á»ng bê tông cao, khiến cô không còn nÆ¡i nà o để trốn thoát.
Trong cÆ¡n tuyệt vá»ng, Du Vu à giÆ¡ chân đá mạnh và o ổ khóa trên cánh cá»a gá»—, nhÆ°ng cô chÆ°a kịp đá văng ổ khóa, thì tên cảnh vệ Ä‘i theo cô đã xuất hiện ở đầu con hẻm, cùng vá»›i khẩu súng trong tay.
Hai bên nhìn nhau, không ai lên tiếng.
Ngay trÆ°á»›c khi tên cảnh vệ bóp cò, Du Vu à nhìn thấy má»™t bóng ngÆ°á»i quen thuá»™c Ä‘á»™t nhiên từ phÃa sau lao tá»›i, tên cảnh vệ ngay láºp tức bị đối phÆ°Æ¡ng đè xuống, hai ngÆ°á»i váºt lá»™n trên mặt đất.
Trong khoảng thá»i gian nà y, khăn che mặt của Bạch Tá» bị xé ra, cảnh vệ đã nhìn thấy khuôn mặt của Bạch Tá».
Du Vu à cuối cùng cÅ©ng tỉnh táo lại, cô Ä‘ang định lao vá» phÃa trÆ°á»›c, nhÆ°ng trên Ä‘Æ°á»ng lại nghe thấy má»™t tiếng nổ vang.
Cô nhìn thấy tên cảnh vệ ngồi dá»±a và o tÆ°á»ng, giÆ¡ súng vá» phÃa Bạch Tá» trÆ°á»›c mặt, dÆ°á»›i ánh sáng mỠảo, từ trong súng bay ra má»™t là n khói xanh.
Sau đó lại có hai tiếng súng vang lên, đồng thá»i Du Vu à có thể thấy rõ má»™t viên đạn xuyên qua lÆ°ng Bạch Tá», máu thịt văng tung tóe.
Cảnh tượng nà y khiến đầu óc Du Vu à nhất thá»i trở nên trống rá»—ng - Bạch TỠđã bị bắn ba phát liên tiếp, Bạch Tá» chắc chắn đã không thể nà o cá» Ä‘á»™ng.
Nếu không bước tới hỗ trợ, Bạch TỠnhất định sẽ bị tên cảnh vệ khuất phục.
NhÆ°ng Ä‘iá»u mà Du Vu à không ngá» tá»›i chÃnh là , Bạch Tá» vốn phải ngã xuống đất, lúc nà y cô lại nhanh chóng bÆ°á»›c tá»›i, giáºt lấy cây súng nhÆ° không có chuyện gì xảy ra, sau đó vang lên hai tiếng nổ, tên cảnh vệ nằm rạp xuống đất.
Bạch Tá» ném súng xuống, quay ngÆ°á»i nói vá»›i Du Vu à cách đó không xa: "Hắn cÅ©ng là ngÆ°á»i biến dị."
Du Vu à tỉnh táo lại, bước nhanh tới gần: "Hắn đã nhìn thấy mặt cô."
Bạch Tá» còn chÆ°a kịp nói chuyện, Du Vu à đột nhiên rút con dao từ thắt lÆ°ng ra, không nói má»™t lá»i quỳ trên mặt đất, nhanh chóng giÆ¡ dao lên cắt cổ tên cảnh vệ nằm trên mặt đất.
Trong phút chốc, máu bắn tung tóe.
Lúc nà y Du Vu à giống nhÆ° Ä‘ao phủ trên pháp trÆ°á»ng, cô khéo léo khứa con dao trong tay, dá»… dà ng cắt đầu tên cảnh vệ trong vòng chÆ°a đầy năm phút, nhÆ°ng bản thân Du Vu à lại không há» dÃnh máu.
Bạch TỠđứng ở chá»— đó, nhất thá»i không nói nên lá»i.
Tiếp đến, Du Vu à đặt lưỡi dao và o áo cảnh vệ, sau đó cẩn tháºn lau và i cái, lau sạch máu xong, cô lại cất dao và đứng dáºy.
Kìm nén cảm giác nóng lòng muốn há»i, Bạch Tá» ngẩng đầu nhìn xung quanh, trầm giá»ng thúc giục: "Äi thôi."
NhÆ°ng khoảnh khắc tiếp theo, cô nhìn thấy Du Vu à giÆ¡ tay vá» phÃa cô.
Bạch Tá» còn chÆ°a kịp phản ứng, năm ngón tay Du Vu à đã chạm và o ngá»±c trái Bạch Tá»: "Vết thÆ°Æ¡ng của cô..."
Vừa rồi cô táºn mắt chứng kiến ​​cảnh vệ bắn ba phát và o tim Bạch Tá». NhÆ°ng bây giá», trên chiếc áo thun Ä‘en má»ng chỉ còn ba cái lá»— đáng sợ, xung quanh còn có vết máu.
Má»™t giây tiếp theo, Du Vu à trá»±c tiếp thá»c ngón trá» và o lá»— quần áo, tháºm chà xuyên qua lá»— nhá» trên áo lót bên trong, đầu ngón tay trá»±c tiếp chạm và o da thịt hÆ¡i cằn cá»—i nhÆ°ng rất má»m mại trên ngá»±c trái.
Bạch Tá»: "..."
Ngay khi Du Vu à cá» Ä‘á»™ng ngón trá», để xác nháºn không có vết thÆ°Æ¡ng do đạn bắn, Bạch Tá» cuối cùng cÅ©ng tỉnh táo lại, đẩy đối phÆ°Æ¡ng ra, tức giáºn thấp giá»ng quát: "Là m gì váºy?!"
Du Vu à chÆ°a kịp trả lá»i, hai ngÆ°á»i đã nghe thấy tiếng bÆ°á»›c chân lá»™n xá»™n cách đó không xa.
Bạch Tá» không nói má»™t lá»i, nắm lấy tay Du Vu à nhanh chóng dẫn cô đến tháp chuông, sau đó không chút do dá»± giÆ¡ chân đá ổ khóa, tiếp đến kéo Du Vu à trốn và o trong tháp chuông.
Sáu bảy tên cảnh vệ chạy đến, sau khi phát hiện tên cảnh vệ bị chặt đầu trên mặt đất, bá»n há» nhanh chóng chia nhau Ä‘i tìm kiếm lần nữa.
"Bên nà y!" Má»™t cảnh vệ nhìn thấy ổ khóa bị đá văng nằm dÆ°á»›i tháp chuông, liá»n vẫy tay gá»i những ngÆ°á»i khác.
Mấy tên cảnh vệ nhanh chóng táºp hợp lại, chạy lên mái nhà , nhÆ°ng lại không thấy ai ở đó, ngoại trừ má»™t chiếc chuông đồng khổng lồ.
Tháp chuông tuy cao nhÆ°ng lại rất hẹp, không có chá»— để giấu hai ngÆ°á»i.
Há» tìm Ä‘i tìm lại nhiá»u lần nhÆ°ng cuối cùng vẫn không tìm thấy gì, Ä‘Ã nh phải rá»i khá»i tháp chuông, tiếp tục tìm kiếm ở nÆ¡i khác.
Äám cảnh vệ đến cÅ©ng vá»™i và ng, Ä‘i cÅ©ng vá»™i và ng, má»i thứ xung quanh lại trở nên yên ắng.
Không ai để ý rằng bên trong chiếc chuông đồng khổng lồ trên mái nhà , Bạch Tá» Ä‘ang dang rá»™ng tứ chi, cố gắng Ä‘Æ°a cÆ¡ thể mình lÆ¡ lá»ng trong không trung. Ngược lại, Du Vu à ở bên cạnh quấn chặt lấy Bạch Tá» nhÆ° con khỉ, treo mình trên thân hình gầy gò đó, không há» khách khà chút nà o.
Cá» chỉ tuy hết sức thân máºt nhÆ°ng Bạch Tá» lại không dám cá» Ä‘á»™ng, vì cảnh vệ Ä‘ang liên tục lục soát dÆ°á»›i tháp chuông.
Sau khi tất cả cảnh vệ rá»i khá»i tháp chuông, Bạch Tá» muốn cầm cá»± thêm má»™t chút để đảm bảo an toà n, nhÆ°ng cô lại nghe thấy tiếng cÆ°á»i khúc khÃch của Du Vu à bên tai.
Bạch TỠquay đầu lại, bắt gặp ánh mắt của Du Vu à bên cạnh.
Trong bóng tối, hai ngÆ°á»i Ä‘ang gần trong gang tấc, má»™t bầu không khà kỳ lạ lan trà n, Bạch Tá» phát hiện ánh mắt của Du Vu à rất kỳ lạ, khóe mắt tuy rằng vẫn mang theo nụ cÆ°á»i thản nhiên, nhÆ°ng ánh mắt lại Ä‘á»™t nhiên dá»i xuống, có vẻ trầm tÆ° nhìn chằm chằm và o môi Bạch Tá».
"Nhóc thá» hoang," Du Vu à cởi khẩu trang ra, hÆ¡i thở có chút gấp gáp, giá»ng nói có vẻ khà n hÆ¡n bình thÆ°á»ng: "Tôi có chút... Muốn hôn cô."
Bạch Tá»: "?"
Tiếp theo, Bạch TỠnhìn thấy Du Vu à hơi nghiêng đầu tiến lại gần mình.
Khi môi hai ngÆ°á»i sắp chạm và o nhau, Bạch Tá» nhanh chóng giÆ¡ tay phải lên, chắn giữa hai ngÆ°á»i.
Thế là , môi Du Vu à liá»n rÆ¡i và o mu bà n tay Bạch Tá».
Sau đó, cả hai cùng ngã xuống đất.
Trong bóng tối, Bạch Tá» nằm trên ná»n xi măng lạnh lẽo, còn Du Vu à thì nằm bên ngÆ°á»i Bạch Tá», hÆ¡i thở của cả hai Ä‘á»u có chút lá»™n xá»™n.
Má»™t lúc sau, Bạch Tá» Ä‘á»™t nhiên Ä‘Æ°a tay đẩy Du Vu à ra khá»i ngÆ°á»i cô, sau đó nhanh chóng đứng dáºy, lặng lẽ nhảy lên lan can, nhÆ° muốn trá»±c tiếp từ đây nhảy khá»i tháp chuông.
Sau khi Du Vu à bị đẩy ra, trong mắt cô lá»™ ra má»™t chút cảm xúc âm trầm, sau đó cô lại nhếch khóe miệng, hai tay chống ra sau, ná»a ngồi trên mặt đất, ngÆ°á»›c mắt nhìn Bạch Tá» Ä‘ang ngồi xổm trên lan can.
"Buồn cÆ°á»i quá," Du Vu à nhÃu nhÃu mà y, "Nhóc thá» hoang, cô cà ng ngà y cà ng Ãt hoang dã, nhà m chán quá."
Bạch Tá» muốn phản bác, lại không biết nên nói cái gì, cuối cùng Ä‘Ã nh quay đầu lại, cẩn tháºn quan sát chá»— đáp tiếp theo gần tháp chuông.
Du Vu à thở dà i há»i: "ThÆ°Æ¡ng thế của cô là sao váºy? Là do tiêm thuốc sao?"
Bạch Tá» không có nhìn Du Vu Ã, mà vẫn quan sát xung quanh, má»™t lúc lâu sau má»›i gáºt đầu: "Ừm."
"Mấy ngà y nữa tôi phải đến Hoà nh à để trá»™m đồ," Du Vu à đột nhiên nói, ná»™i dung cô ấy nói rõ rà ng rất mạo hiểm, nhÆ°ng giá»ng Ä‘iệu lại nhÆ° Ä‘ang nói vá» nÆ¡i cô ấy sẽ Ä‘i du lịch. "Nếu tôi bị bắt, nếu cô có rảnh rá»—i, hãy giúp tôi Ä‘i huyện Bình Hóa chuyển lá»i cho Du Tâm, nói rằng chị há» của em ấy đã quyết định Ä‘i chu du khắp thế giá»›i, tạm thá»i sẽ không quay vá»."
Bạch Tá» không thể lý giải được những lá»i nà y, đầu cô đầy những dấu chấm há»i, đúng lúc nà y, má»™t tiếng còi chói tai Ä‘á»™t nhiên vang lên từ cách đó không xa.
Du Vu à đứng dáºy, cháºm rãi đến cạnh Bạch Tá», cô nằm ở trên lan can, má»™t tay chống gò má, cÆ°á»i nói: "Äược rồi, trở vá» Ä‘i, Mạnh tá»· tá»· của cô có lẽ Ä‘ang rất lo lắng."
Bạch TỠcau mà y, nhìn chằm chằm Du Vu à hồi lâu mới mở miệng: "Nếu có việc gì cần, bất cứ lúc nà o cũng có thể đến tìm tôi."
Nói xong, cô quay đầu lại, lấy đà , không chút do dự nhảy xuống tháp chuông, trong nháy mắt hòa là m một với bóng tối.
Du Vu à sững sá» tại chá»—, sau đó mỉm cÆ°á»i nhìn bóng dáng Ä‘ang dần khuất xa, nhÆ°ng sau đó lại thở dà i.
Äồng dạng lúc nà y, ở trÆ°á»›c quán bar cÅ©ng có tiếng thở dà i của Lâm Khúc Vi.
Lâm Khúc Vi Ä‘ang lo lắng, Ä‘i qua Ä‘i lại trên Ä‘Æ°á»ng, thỉnh thoảng nhìn sang hai phÃa đầu Ä‘Æ°á»ng, nhÆ°ng ngÆ°á»i Ä‘i bá»™ ngà y cà ng Ãt, hầu hết há» Ä‘á»u Ä‘i vá» phÃa lối ra của khu giải trÃ.
Ná»a phút trÆ°á»›c, Ä‘á»™t nhiên có má»™t tiếng còi báo Ä‘á»™ng dồn dáºp vang lên, trên Ä‘Æ°á»ng ngà y cà ng có nhiá»u cảnh vệ tuần tra.
Äá»™t nhiên, má»™t nhân viên từ quán bar bÆ°á»›c ra, nhanh chóng Ä‘i tá»›i trÆ°á»›c mặt Lâm Khúc Vi, có chút xấu hổ nói: "Anh Lâm, hay là anh và o thuyết phục Mạnh tiểu thÆ° má»™t chút, chúng tôi phải đóng cá»a, khu giải trà cÅ©ng đã đến giỠđóng cá»a rồi..."
"Tháºt có lá»—i," Lâm Khúc Vi ngượng ngùng cÆ°á»i, "Có thể đợi thêm ná»a giá» nữa, được không?"
"Anh Lâm, đây không phải chuyện chúng tôi có thể quyết định." Nhân viên quán bar không còn khách khà nữa, sắc mặt trở nên lạnh lùng hÆ¡n, "ChÃnh phủ yêu cầu chúng tôi phải đóng cá»a đúng giá». Tất cả cÆ° dân cÅ©ng phải rá»i khá»i khu vui chÆ¡i giải trà trong thá»i gian quy định. Nếu vi phạm ná»™i quy thì sẽ phải gánh chịu háºu quả."
Lâm Khúc Vi há to miệng, không biết nên trả lá»i thế nà o.
"Dù sao," nhân viên bán hà ng tức giáºn nói: "Mạnh tiểu thÆ° cÅ©ng có rất nhiá»u tiá»n. Tôi không quan tâm cô ấy dá»±a và o mối quan hệ của mình để ở lại khu giải trà nhÆ° thế nà o, nhÆ°ng cô ấy đừng nên ở lại quán của chúng tôi chứ."
Nói xong, nhân viên xoay ngÆ°á»i trở và o quán bar, Lâm Khúc Vi bất lá»±c Ä‘i theo và o cá»a.
Lúc nà y, cá»a sổ mà hai ngÆ°á»i nhảy qua vẫn mở, Mạnh DÄ© Lam Ä‘ang ngồi ở chiếc bà n dà i cạnh cá»a sổ, bình tÄ©nh láºt giở tà i liệu trong laptop, tá»±a nhÆ° Ä‘ang là m việc nghiêm túc.
Bên cạnh laptop là má»™t chiếc áo len mà u xanh Ä‘áºm được gấp gá»n gà ng - cÅ©ng chÃnh là chiếc áo len Bạch Tá» vứt trên mái nhà .
Mao Mao ngáp dà i, uể oải ngồi dưới chân Mạnh Dĩ Lam.
Lâm Khúc Vi nhìn đồng hồ, bước nhanh đến chỗ Mạnh Dĩ Lam: "Dĩ Lam, tôi nghĩ cô ấy sẽ ổn thôi. Em không cần phải lo lắng thế đâu. Chúng ta vỠtrước đi..."
"Quán bar phải đóng cá»a đúng không," Mạnh DÄ© Lam trá»±c tiếp nói, cô giÆ¡ tay xoa xoa thái dÆ°Æ¡ng, trên mặt lá»™ ra chút mệt má»i, "Váºy tôi ra ngoà i đợi."
Nói xong, Mạnh DÄ© Lam mặc áo khoác, Ä‘á»™ng tác dứt khoát Ä‘em laptop bá» và o túi, sau đó cầm chiếc áo len mà u xanh lam cùng vá»›i túi Ä‘á»±ng laptop, dẫn Mao Mao bÆ°á»›c ra khá»i quán bar.
Bên ngoà i quán, tiếng còi báo Ä‘á»™ng vẫn Ä‘ang vang lên, má»™t cÆ¡n gió lạnh thổi qua, Lâm Khúc Vi không khá»i rùng mình.
Mạnh DÄ© Lam đứng ở cá»a quán bar, trong tay cầm chiếc áo len mà u xanh lam, nhìn trái nhìn phải phÃa hai đầu Ä‘Æ°á»ng.
"DÄ© Lam," Lâm Khúc Vi thở dà i, "Trong vòng mÆ°á»i phút nữa, toà n bá»™ khu giải trà sẽ đóng cá»a, chúng ta phải rá»i Ä‘i."
Mạnh DÄ© Lam không trả lá»i, vẻ mặt vẫn thá» Æ¡ không có biểu tình gì.
NhÆ°ng giây tiếp theo, khi cô vô tình quay đầu lại, hai hà ng lông mà y xinh đẹp của cô chợt cau lại - trong con hẻm nhá» hẹp đối diện quán bar, có má»™t bóng ngÆ°á»i gầy gò, nhÆ°ng trá»i tối quá không thể nhìn rõ khuôn mặt của ngÆ°á»i đó.
Lâm Khúc Vi láºp tức cảnh giác đứng trÆ°á»›c mặt Mạnh DÄ© Lam, nhÆ°ng chẳng bao lâu, anh đã bị ngÆ°á»i đứng sau đẩy sang má»™t bên.
Mao Mao Ä‘ang núp dÆ°á»›i chân Mạnh DÄ© Lam liá»n dá»… dà ng nháºn ra ngÆ°á»i Ä‘ang đứng trong bóng tối, nó nhanh chóng chống tay xuống đất, Ä‘i và o con hẻm, khéo léo túm lấy ống quần của đối phÆ°Æ¡ng.
Mạnh DÄ© Lam nhÆ°á»›ng mà y, nhá» giá»ng nói vá»›i ngÆ°á»i trong hẻm: "Lại đây."
Mặc dù âm lượng của hai từ nà y nhỠđến mức ngay cả Lâm Khúc Vi đứng bên cạnh cÅ©ng không thể nghe rõ, nhÆ°ng Mạnh DÄ© Lam chắc chắn rằng ngÆ°á»i đó đã nghe thấy.
Tuy nhiên, Bạch TỠvẫn đứng trong con hẻm tối, không hỠdi chuyển.
Lúc ở trên tháp chuông, Bạch TỠđã Ä‘oán được cô và Du Vu à nhất định đã kÃch Ä‘á»™ng toà n bá»™ khu giải trÃ, nên cô định rá»i khá»i khu vá»±c nà y và trốn Ä‘i nÆ¡i khác, không ngá» khi Ä‘i ngang qua quán bar, cô lại nhìn thấy Mạnh DÄ© Lam Ä‘ang đứng bên Ä‘Æ°á»ng.
Bạch Tá» tưởng rằng Mạnh DÄ© Lam đã rá»i Ä‘i từ lâu.
Nhưng có vẻ như cô ấy đang đợi mình quay lại.
Hai ngÆ°á»i im lặng má»™t lúc, Bạch Tá» vẫn không có Ä‘á»™ng tÄ©nh gì.
Sau đó, Mạnh DÄ© Lam Ä‘i vá» phÃa con hẻm.
"DÄ© Lam!" Lâm Khúc Vi nhẹ nhà ng hô lên, nhÆ°ng không nháºn được phản hồi từ bên kia.
Con hẻm cá»±c kỳ tối tăm và ẩm Æ°á»›t, má»™t mùi khó chịu bốc ra từ những miệng cống ven Ä‘Æ°á»ng.
NhÆ°ng khi Mạnh DÄ© Lam đến gần, má»™t mùi thÆ¡m dá»… chịu và quen thuá»™c láºp tức quấn chặt lấy Bạch Tá».
Dù không muốn thừa nháºn, nhÆ°ng Bạch Tá» vốn có khứu giác nhạy bén quả thá»±c bị ám ảnh bởi mùi của Mạnh DÄ© Lam.
Äó là má»™t loại hÆ°Æ¡ng thÆ¡m mà Bạch Tá» không biết nguồn gốc, hoà n toà n trái ngược vá»›i Du Vu Ã.
Trên ngÆ°á»i Du Vu à có mùi hoa hồng rất rõ rà ng, quyến rÅ© và mị hoặc, còn trên ngÆ°á»i Mạnh DÄ© Lam luôn có má»™t mùi hÆ°Æ¡ng khiến Bạch Tá» cảm thấy lạnh lẽo, nhÆ°ng khi đến gần lại vô cùng thÆ° thái và ấm áp.
Mạnh DÄ© Lam rốt cuá»™c Ä‘i tá»›i trÆ°á»›c mặt Bạch Tá», cô láºp tức cau mà y, sắc mặt trở nên cá»±c kỳ khó coi.
Cô nhìn thấy trên ngực của Bạch TỠcó ba vết thương do đạn bắn, xung quanh lỗ nhỠcũng có vết máu.
NhÆ°ng Mạnh DÄ© Lam lại không nói gì, chỉ nặng ná» thở ra má»™t hÆ¡i, sau đó Ä‘Æ°a chiếc áo len trong tay cho Bạch Tá».
Lần nà y Bạch Tá» không còn đứng yên nữa, mà giÆ¡ tay cầm lấy áo nhanh chóng mặc và o, che kÃn vết máu trên ngÆ°á»i.
Mao Mao dÆ°á»›i chân cô kêu lên má»™t tiếng, nhÆ° biết sắp rá»i khá»i nÆ¡i nà y, nó Ä‘iêu luyện trèo lên lÆ°ng Bạch Tá», sau đó bám chặt và o cổ cô.
Tiếng còi vẫn vang lên, nhưng trong ngõ như cũ vẫn không có ai lên tiếng.
Cuối cùng, Mạnh DÄ© Lam là ngÆ°á»i hà nh Ä‘á»™ng trÆ°á»›c, cô tiến thêm má»™t bÆ°á»›c vá» phÃa Bạch Tá», sau đó Ä‘Æ°a tay ra nắm lấy cổ tay Bạch Tá».
Sau đó cô xoay ngÆ°á»i, dẫn má»™t ngÆ°á»i má»™t Ä‘Æ°á»i Æ°Æ¡i ra khá»i con hẻm.
Lúc Ä‘i, Mạnh DÄ© Lam không khá»i hÆ¡i buông lá»ng tay cô ra, sau đó lại nắm chặt bà n tay Bạch Tá».
Äúng nhÆ° Mạnh DÄ© Lam dá»± Ä‘oán, lòng bà n tay của Bạch Tá» rất ấm áp, còn lòng bà n tay của cô lại lạnh lẽo, hÆ¡i ấm từ hai bà n tay chạm và o nhau láºp tức xuyên thấu và o cÆ¡ thể Mạnh DÄ© Lam, quấn chặt lấy trái tim vốn đã nóng nảy.
NhÆ°ng Mạnh DÄ© Lam còn chÆ°a kịp cảm nháºn xong, hai ngÆ°á»i vừa bÆ°á»›c ra khá»i con hẻm, đã có bảy tám tên cảnh vệ chạy qua, trong đó có tên cảnh vệ trưởng vừa dẫn Lão Mao Ä‘i, vẻ mặt hắn vô cùng khẩn trÆ°Æ¡ng.
Mao Mao bị khà thế của đám cảnh vệ nà y là m cho giáºt mình, nó nép sát và o lÆ°ng Bạch Tá», không dám cá» Ä‘á»™ng.
Mạnh DÄ© Lam thản nhiên nói vá»›i Lâm Khúc Vi Ä‘ang đợi ở má»™t bên: "Äi thôi."
Nói xong, cô dẫn Bạch Tá» bÆ°á»›c nhanh vá» phÃa lối ra của khu giải trÃ.
Lâm Khúc Vi cẩn tháºn nhá»› lại cảnh tượng vừa xảy ra, trong lòng tá»±a hồ hiểu ra Ä‘iá»u gì đó, nhÆ°ng cÅ©ng không quá xác định, vì thế anh ta bất an liếc nhìn Bạch Tá» Ä‘ang bị Mạnh DÄ© Lam dắt tay, chỉ thấy ngÆ°á»i kia mặt không đổi sắc, hoà n toà n nhìn không ra suy nghÄ© bên trong.
Cuối cùng, Lâm Khúc Vi chỉ có thể âm thầm bình tÄ©nh lại, theo Mạnh DÄ© Lam ra khá»i khu giải trÃ.
Ở bãi Ä‘áºu xe, Mạnh DÄ© Lam vẫn nắm tay Bạch Tá» không há» buông ra.
Lúc má»›i nắm tay, Mạnh DÄ© Lam có chút xấu hổ, nhÆ°ng hiện tại, cô dÆ°á»ng nhÆ° đã quen vá»›i "hà nh vi thân máºt" nhÆ° váºy, cảm giác an toà n khi nắm tay khiến cô rất thoải mái.
Và i phút sau, Lâm Khúc Vi lái xe đến chá»— hai ngÆ°á»i há».
Bạch Tá» tưởng Mạnh DÄ© Lam sẽ ngồi ở ghế phụ nên muốn thoát khá»i tay đối phÆ°Æ¡ng, không ngá» Mạnh DÄ© Lam lại trá»±c tiếp kéo cô ngồi và o ghế sau.
Vẻ mặt Lâm Khúc Vi cà ng thêm rối rắm, từ gÆ°Æ¡ng chiếu háºu anh ta liếc nhìn bà n tay Ä‘ang nắm chặt của Mạnh DÄ© Lam và Bạch Tá», sau đó cố gắng đè nén ná»™i tâm không vui, trá»±c tiếp lái xe rá»i Ä‘i.
Ná»a giá» lái xe không dà i cÅ©ng không ngắn, không ai nói lá»i nà o, nhÆ°ng tay của Mạnh DÄ© Lam và Bạch Tá» tá»±a nhÆ° dÃnh chặt và o nhau, không má»™t giây nà o tách ra.
Cho đến khi Lâm Khúc Vi lái xe đến trÆ°á»›c cổng khu dân cÆ°, hai ngÆ°á»i vẫn nắm tay nhau tháºt chặt.
Mạnh Dĩ Lam đang định kéo Bạch TỠxuống xe, thì Lâm Khúc Vi lại nhẹ nhà ng hô lên: "Dĩ Lam..."
Lúc nà y Mạnh DÄ© Lam đã bÆ°á»›c ra khá»i xe, cô quay lại nhìn Lâm Khúc Vi, chá» anh nói tiếp.
"Ừ," sắc mặt Lâm Khúc Vi có chút mất tự nhiên, "Hôm nay..."
Hôm nay là ngà y 14 tháng 2, lễ tình nhân.
Má»—i góc của khu giải trà đá»u có rất nhiá»u đồ trang trà máºp má», nhÆ°ng Mạnh DÄ© Lam dÆ°á»ng nhÆ° không hỠđể ý đến chúng.
Lúc nà y có một hộp quà được gói đẹp mắt, đặt dưới gầm ghế phụ.
Hôm nay Lâm Khúc Vi vốn định sau khi thảo luáºn xong công việc ở nhà Mạnh DÄ© Lam, anh sẽ má»i cô đến khu giải trà chÆ¡i, sau đó khi Ä‘Æ°a Mạnh DÄ© Lam vá» nhà sẽ tặng cho cô món quà nà y.
Mặc dù hôm nay hai ngÆ°á»i cùng nhau đến khu giải trà và sau đó anh Ä‘Æ°a Mạnh DÄ© Lam vá» nhà , nhÆ°ng má»i chuyện dÆ°á»ng nhÆ° lại phát triển hoà n toà n khác so vá»›i dá»± kiến.
Lâm Khúc Vi nhìn hai bà n tay còn Ä‘ang nắm chặt của Mạnh DÄ© Lam và Bạch Tá», không khá»i cau mà y.
"Sao váºy?" Mạnh DÄ© Lam há»i.
Lâm Khúc Vi láºp tức mỉm cÆ°á»i lắc đầu: "Không có gì, chỉ muốn nhắc em là và i ngà y nữa tôi sẽ đến đón em Ä‘i gặp tiến sÄ© Ngô."
Mạnh DÄ© Lam gáºt đầu, sau đó kéo Bạch Tá» xuống xe.
Dù trá»i tối nhÆ°ng bây giá» cÅ©ng chÆ°a muá»™n lắm, rất nhiá»u ngÆ°á»i lần lượt quay trở lại khu dân cÆ°.
Nhìn Mạnh DÄ© Lam không ngừng kéo mình vá» phÃa trÆ°á»›c, Bạch Tá» bất đắc dÄ© nhÃu mà y lại, cô cảm thấy tay mình sắp bị nắm lấy đến không còn cảm giác, nhÆ°ng ngÆ°á»i trÆ°á»›c mặt lại tá»±a nhÆ° không để ý.
Rất nhanh hai ngÆ°á»i đã đến trÆ°á»›c cá»a nhà .
Hiện tại vẫn Ä‘ang là thá»i gian còn được cung cấp Ä‘iện, đèn sợi đốt trong hà nh lang có chút chói mắt.
Mạnh DÄ© Lam lấy chìa khóa từ trong túi ra, trÆ°á»›c khi mở cá»a, cô quay lại nhìn Bạch Tá» vẫn Ä‘ang bị cô dắt tay.
Lúc nà y Mao Mao Ä‘ang cắn răng chịu Ä‘á»±ng, giÆ¡ má»™t chân lên, ý đồ muốn dùng ngón chân nhéo và o mặt Bạch Tá», Bạch Tá» quay đầu sang má»™t bên, giÆ¡ tay còn lại lên chặn chân Mao Mao.
Mạnh Dĩ Lam cuối cùng cũng buông Bạch TỠra.
NhÆ°ng giây tiếp theo, cô lại dùng sức kéo mạnh tay còn lại của Bạch Tá».
Mao Mao Ä‘ang dùng ngón chân kéo mái tóc ngắn của Bạch Tá», bị Ä‘á»™ng tác của Mạnh DÄ© Lam là m cho giáºt mình, nó cứng Ä‘á» nhÆ° má»™t pho tượng trên lÆ°ng Bạch Tá», không dám nhúc nhÃch.
Bạch TỠquay đầu lại, phát hiện Mạnh Dĩ Lam ở bên cạnh đang nhướng mà y nhìn chằm chằm và o mu bà n tay của mình.
Vì váºy cô cÅ©ng thuáºn theo ánh mắt đối phÆ°Æ¡ng, nhìn thấy trên mu bà n tay của mình có má»™t vết son Ä‘á» cá»±c kỳ chói mắt.
—
Tác giả có lá»i muốn nói:
Cảm ơn sự ủng hộ của các bạn!
Äã xong má»™t chÆ°Æ¡ng nữa, tiếp tục phát huy nhé!
Canh gà trÃch lá»i hôm nay: Hãy tin và o chÃnh mình!