- Trang chủ
- Trá»i Tối
- ChÆ°Æ¡ng 91: C91: Không thÃch cô ấy nữa
Tác giả:
Khi nhìn thấy chiếc đồng hồ Bạch TỠđể lại, Mạnh DÄ© Lam cảm thấy toà n thân lạnh băng, dÆ°á»ng nhÆ° trái tim cô cÅ©ng ngừng Ä‘áºp vì quá lạnh.
NhÆ°ng không hiểu sao, đầu óc Mạnh DÄ© Lam lại suy nghÄ© nhÆ° má»™t phản xạ có Ä‘iá»u kiện ——
Äi thì cứ Ä‘i, có phải chuyện gì to tát đâu?
Tá»±a nhÆ° trÆ°á»›c đây bản thân đã từng nói, chẳng có ai thiếu ai là sống không nổi, hÆ¡n nữa, thế giá»›i hiện tại chỉ cần giữ được mạng sống của chÃnh mình là đã có thể mỉm cÆ°á»i được rồi?
Äau buồn? Không nỡ? Có cái gì ghê gá»›m chứ?
Cho dù nuôi lợn nhất định cÅ©ng sẽ nảy sinh cảm tình, chứ đừng nói đến má»™t ngÆ°á»i Ä‘ang sống sá» sá»?
Mà cái ngÆ°á»i sống sá» sá» nà y đã nhiá»u lần hy sinh tÃnh mạng của đối phÆ°Æ¡ng cho mình, nên việc Ä‘au buồn hoặc không nỡ rá»i xa cÅ©ng là điá»u Ä‘Æ°Æ¡ng nhiên.
Mạnh Dĩ Lam vừa suy nghĩ, đầu lưỡi lạnh như băng của cô vô thức chạm và o vòm miệng.
Cô hÃt và o má»™t hÆ¡i, cho rằng triệu chứng lạnh toà n thân hiện tại chỉ là phản ứng s1nh lý bình thÆ°á»ng.
Chỉ cần mình kiểm soát tốt và không khuếch đại cảm xúc "không nỡ", nó sẽ dần dần tự lắng xuống.
Sau nà y khi thỉnh thoảng nghÄ© vá» Bạch Tá», có lẽ cÅ©ng chỉ là má»™t tiếng thở dà i mà thôi.
Mạnh DÄ© Lam Ä‘em hết tất cả những lá»i ở trong lòng có thể an ủi chÃnh mình Ä‘á»u nói ra, nhÆ°ng cà ng nói, cô cà ng cảm thấy không thở nổi.
Giống nhÆ° má»™t du khách Ä‘ang leo lên Ä‘ ỉnh núi tuyết, ngay trÆ°á»›c khi gần đến Ä‘Ãch lại không cẩn tháºn vấp ngã, sau đó bá»—ng hoa mắt và choáng váng trượt xuống thung lÅ©ng tuyết sâu không đáy.
Äây là cảm giác mà Mạnh DÄ© Lam chÆ°a từng trải qua, trÆ°á»›c đây nếu muốn đạt đến đỉnh cao, cô liá»n nhất định sẽ thà nh công.
Mà bây giá», cô đã thất bại.
Cảm giác hụt ​​hẫng đó dÆ°á»ng nhÆ° bắt nguồn từ sá»± rá»i Ä‘i Ä‘á»™t ngá»™t của Bạch Tá» - hai ngÆ°á»i không có nói lá»i tạm biệt, cà ng không có ôn hoà và bình tÄ©nh trò chuyện cùng nhau.
NghÄ© nhÆ° váºy, Mạnh DÄ© Lam cảm giác bản thân gần nhÆ° sắp hÃt thở không thông nữa rồi, ngay lúc cô tưởng mình sắp ngất Ä‘i, Ä‘á»™t nhiên lòng bà n tay cô cảm thấy có má»™t hÆ¡i ấm.
Vừa cúi đầu xuống, cô nhìn thấy Mao Mao đã theo mình lên lầu, miệng nó đang nhai một quả chuối khô, tay thì nắm lấy tay cô theo thói quen.
Má»™t chút ấm áp khiến Mạnh DÄ© Lam cháºm rãi lấy lại tinh thần, giống nhÆ° dây cÆ°Æ¡ng ghìm ngá»±a trÆ°á»›c bá» vá»±c, cô hÃt má»™t hÆ¡i tháºt sâu, nhanh chóng đè nén cảm xúc gần nhÆ° đã mất khống chế.
Sau khi bình tĩnh lại, Mạnh Dĩ Lam chà o tạm biệt Ngô phu nhân như không có chuyện gì xảy ra, rồi dắt Mao Mao trở lại xe.
Trong suốt quá trình từ chiếc giÆ°á»ng Bạch Tá» từng ngủ Ä‘i đến xe ô tô ngoà i thủy cung, Mạnh DÄ© Lam đã Ä‘iá»u chỉnh xong tâm lý của mình, giống nhÆ° trÆ°á»›c đây cô vẫn thÆ°á»ng là m má»—i khi gặp chuyện gì đó.
NhÆ°ng bên dÆ°á»›i vẻ ngoà i tưởng chừng nhÆ° bình thÆ°á»ng nà y, lại có má»™t cảm xúc cá»±c kỳ bất thÆ°á»ng nà o đó Ä‘ang âm thầm trà o dâng.
Mao Mao rất nhạy cảm nháºn ra Ä‘iá»u nà y, nó ngoan ngoãn ngồi ở ghế phụ, ôm chặt ná»a túi chuối khô còn lại trong tay, không dám cá» Ä‘á»™ng.
So với lần trước hồn bay phách lạc thức suốt đêm ở ngoà i thủy cung, bây giỠMạnh Dĩ Lam đã tỉnh táo hơn, cô cảm giác như não bộ đột nhiên chuyển sang một hệ thống hoà n toà n mới, đầu óc vô cùng minh mẫn.
Hiện tại, cô chỉ còn lại má»™t ý nghÄ© - trừ phi cô cho phép, nếu không Bạch Tá» không thể hoà n toà n rá»i Ä‘i đâu cả.
Giống nhÆ° nhiá»u năm vá» trÆ°á»›c cô đã từng tham gia nhiá»u cuá»™c tranh tà i, bản thân vốn có tÃnh háo thắng cá»±c cao, Mạnh DÄ© Lam đã láºp tức chuẩn bị tinh thần, tháºm chà còn vạch ra nhiá»u chiến lược khác nhau để đối mặt vá»›i thá» thách.
Chỉ còn chá» trá»ng tà i phát lệnh để bắt đầu tráºn đấu.
Việc tìm ngÆ°á»i trở lại không dá»… dà ng, nhÆ°ng cÅ©ng không phải quá khó.
Nếu Du Vu à muốn lẻn và o phòng thà nghiệm của Hoà nh à để lấy trá»™m thuốc, nhÆ° váºy cô ấy và Bạch Tá» có khả năng sẽ không bao giá» Ä‘i quá xa.
Mạnh DÄ© Lam tin tưởng, rằng lý do há» Ä‘á»™t ngá»™t rá»i Ä‘i là để tránh sá»± kiểm tra nghiêm ngặt của chÃnh phủ gần đây.
Äoán chừng hiện tại hai ngÆ°á»i nà y vẫn còn ở xung quanh gần thà nh phố B, nếu đến thá»i Ä‘iểm thÃch hợp, há» nhất định sẽ quay lại thà nh phố.
Nghĩ đến đây, Mạnh Dĩ Lam cất đồng hồ của Bạch TỠvà o túi.
Sau khi tra chìa khóa xe, cô khởi Ä‘á»™ng xe má»™t cách bình tÄ©nh, không há» sợ hãi, hiếm khi không đạp mạnh chân ga mà lái xe cháºm rãi vá» phÃa bá» sông.
Sau khi trở lại tà u, Mạnh DÄ© Lam gá»i Hoa tá»· tá»›i phòng là m việc.
Cô nhá» Hoa tá»· gá»i những ngÆ°á»i đáng tin cáºy mà hỠđã hợp tác nhiá»u lần trÆ°á»›c đây, đặc biệt là những ngÆ°á»i có kinh nghiệm thám hiểm hang Ä‘á»™ng và leo núi, đồng thá»i cÅ©ng nhá» Hoa tá»· Ä‘i theo hỠđến khu vá»±c xung quanh gần thà nh phố B để tìm kiếm tung tÃch của Bạch Tá» và Du Vu Ã.
Trong lúc hai ngÆ°á»i Ä‘ang thảo luáºn chuyện nà y, Hầu Tắc Văn Ä‘á»™t nhiên bÆ°á»›c và o gặp Mạnh DÄ© Lam.
Hầu Tắc Văn cho hay cô vừa nháºn được thông báo từ cấp trên, rằng táºp Ä‘oà n Hoà nh à đã quyết định di dá»i những đồ váºt được lÆ°u trữ trong bảo tà ng nghệ thuáºt đến má»™t địa Ä‘iểm khác, cho nên yêu cầu Hầu Tắc Văn vốn là quản lý quay vá» phối hợp là m việc.
Vì váºy Hầu Tắc Văn sẽ tạm thá»i rá»i khá»i đây, sau ná»a tháng cô sẽ quay trở lại tà u.
Mạnh DÄ© Lam gáºt đầu đồng ý, nhÆ°ng sau khi đối phÆ°Æ¡ng rá»i Ä‘i, cô liá»n bảo Hoa tá»· sắp xếp ngÆ°á»i theo dõi Hầu Tắc Văn.
Trên thá»±c tế, nếu muốn mau chóng lấy được đồ váºt, Mạnh DÄ© Lam có thể dùng thân pháºn của mình để trá»±c tiếp lấy những món đồ mà nhiá»u năm trÆ°á»›c cô đã nhá» tiến sÄ© Ngô bảo quản, nhÆ°ng nếu cô là m váºy, có lẽ sẽ kinh Ä‘á»™ng đến Mạnh Nguyệt.
Thế là , cô chỉ có thể bảo Hoa tá»· vụng trá»™m lấy lại đồ cho mình, trÆ°á»›c khi bảo tà ng nghệ thuáºt di chuyển hết đồ đạc Ä‘i.
Việc nà y lẽ ra phải là m từ mấy tháng trÆ°á»›c, nhÆ°ng vì có quá nhiá»u chuyện phát sinh bất ngá», cho nên vẫn luôn không thể thá»±c hiện được, hiện tại không thể trì hoãn thêm được nữa.
Hoa tỷ bất ngỠđược giao hai nhiệm vụ gian khổ, ngược lại cảm thấy rất có động lực, nhiệt tình đồng ý.
Lúc trÆ°á»›c, Mạnh DÄ© Lam rất báºn rá»™n vá»›i công việc ở công ty, nhÆ°ng Hoa tá»· lại rất rảnh rá»—i, suốt ngà y ở trên tà u không có việc gì là m.
Bây giá» có việc để là m, hÆ¡n nữa còn được trả thêm thù lao, Hoa tá»· hết sức vui mừng, muốn táºn dụng cÆ¡ há»™i nà y để tÃch lÅ©y thêm chút tiá»n cho cuá»™c sống sau nà y.
Cuối cùng, Hoa tá»· tìm được năm ngÆ°á»i cùng cô ra khá»i thà nh phố để tìm Bạch Tá».
Tuy nhiên, thà nh phố B Ä‘ang bị phong tá»a nghiêm ngặt, mặc dù Mạnh DÄ© Lam đã cố gắng hết sức và trả cao gấp mấy lần so vá»›i trÆ°á»›c đây, nhÆ°ng cuối cùng chỉ có ba ngÆ°á»i có thể tham gia, bao gồm cả Hoa tá»·.
Nhưng vẫn tốt hơn là không có ai.
Trong khoảng thá»i gian nà y, Mạnh DÄ© Lam vừa báºn rá»™n xá» lý công việc của công ty, vừa cùng Luyện TÃch tìm hiểu tất cả lịch sá» dữ liệu trong phòng thà nghiệm, chuẩn bị Ä‘iá»u tra kỹ lưỡng.
Có hà ng trăm loại thuốc được lưu trữ trong phòng thà nghiệm, chỉ riêng không gian lưu trữ đã chiếm và i tầng của trụ sở công ty.
Cho nên, trÆ°á»›c khi Du Vu à và Bạch Tá» hà nh Ä‘á»™ng, Mạnh DÄ© Lam phải nắm bắt thá»i gian để tìm ra loại thuốc mà há» muốn lấy trá»™m.
Cô cảm thấy đó sẽ là con bà i thÆ°Æ¡ng lượng quan trá»ng để Bạch Tá» quay lại vá»›i mình.
Tuy nhiên, phần lá»›n thông tin trong phòng thà nghiệm Ä‘á»u do cá»±u trưởng nhóm đã tá»± sát lÆ°u giữ, để thuáºn tiện cho việc truy cáºp, Mạnh DÄ© Lam quyết định tạm thá»i tiếp quản công việc của trưởng nhóm.
Khối lượng công việc dần dần tăng lên, Mạnh DÄ© Lam mang theo Luyện TÃch bắt đầu tăng ca ở công ty cả ngà y lẫn đêm.
Äiá»u khiến Mạnh DÄ© Lam ngạc nhiên hÆ¡n nữa là , Luyện TÃch mặc dù trông dáng dấp có vẻ yếu Ä‘uối, tÃnh tình cÅ©ng khá má»m má»ng nhÆ°ng lại không há» phà n nà n vá» việc là m thêm giá», mà chỉ im lặng Ä‘i theo phÃa sau, chăm chỉ là m việc.
NhÆ°ng Mạnh DÄ© Lam không dám xem nhẹ, vẫn Ä‘Ãch thân là m rất nhiá»u việc.
Ngay cả phÃa Hoa tá»· bên kia, cô cÅ©ng lặng lẽ Ä‘á» phòng, để tránh việc đối phÆ°Æ¡ng phản bá»™i mình và o thá»i Ä‘iểm quan trá»ng.
Trong khoảng thá»i gian Bạch Tá» rá»i Ä‘i, Mạnh DÄ© Lam đã vô thức mất Ä‘i rất nhiá»u niá»m tin đối vá»›i những ngÆ°á»i và sá»± việc xung quanh mình, thần kinh của cô luôn căng thẳng, nhÆ° thể nếu sÆ¡ ý má»™t chút sẽ láºp tức đứt rá»i.
NhÆ°ng ông trá»i dÆ°á»ng nhÆ° Ä‘ang trêu đùa Mạnh DÄ© Lam, chỉ trong thá»i gian ngắn, đủ loại rắc rối Ä‘á»u đã tìm đến cá»a.
Gần đây, chÃnh quyá»n thà nh phố B đã táºp trung theo dõi các phòng thà nghiệm của Hoà nh Ã, há» Ä‘ang tìm má»i cách để lấy Ä‘i quyá»n quản lý những phòng thà nghiệm nà y.
Mạnh Nguyệt và các giám đốc Ä‘iá»u hà nh khác của táºp Ä‘oà n đã cố gắng hết sức để giải quyết nguy cÆ¡ nà y.
Sau má»™t hồi tranh cãi, táºp Ä‘oà n Hoà nh à lắng nghe "ý kiến" của chÃnh phủ và quyết định mở rá»™ng đầu tÆ° các phòng thà nghiệm, mở thêm các cÆ¡ sở thá» nghiệm má»›i ở những nÆ¡i khác, để há»— trợ các nhu cầu khác nhau của chÃnh phủ sau nà y.
Kết quả là , quyá»n quản lý phòng thà nghiệm của Hoà nh à vẫn được giữ nguyên.
Tất nhiên, Mạnh DÄ© Lam trở thà nh ngÆ°á»i chịu trách nhiệm chÃnh cho việc nà y.
Khi Mạnh Nguyệt lấy ra danh sách địa Ä‘iểm được tuyển chá»n cho cuá»™c mở rá»™ng cÆ¡ sở thá» nghiệm, bà nhạy cảm phát giác được Mạnh DÄ© Lam đã sá»ng sốt trong giây lát.
"Sao váºy?" Mạnh Nguyệt nghi ngá» há»i.
Mạnh DÄ© Lam rá»i mắt khá»i dòng chữ "huyện Bình Hoá" trên danh sách nhÆ° không có chuyện gì xảy ra, rồi nhẹ giá»ng nói: "Gần đây con ngủ không được ngon, có hÆ¡i Ä‘au đầu."
"Con nha..." Mạnh Nguyệt lắc đầu, há»i: "Chuyện giữa con và cô Bạch đã giải quyết xong chÆ°a?"
Mạnh DÄ© Lam không có biểu hiện gì khác lạ, gáºt đầu: "Sẽ sá»›m thôi."
Nhưng Mạnh Nguyệt nhướn mà y, nhìn gương mặt ngà y cà ng gầy đi của Mạnh Dĩ Lam, bà có vẻ như không tin được.
Gần đây, Mạnh DÄ© Lam đã sụt cân vá»›i tốc Ä‘á»™ có thể nhìn thấy bằng mắt thÆ°á»ng.
Cô cao 1m75 nhưng bây giỠgần như chỉ nặng chưa tới 50kg, ngay cả chiếc áo len bó sát mà cô hay mặc trước đó cũng có cảm giác rộng ra hơn.
Äể che Ä‘i vẻ tiá»u tụy trên gÆ°Æ¡ng mặt, lá»›p trang Ä‘iểm trên khuôn mặt cô ngà y cà ng Ä‘áºm hÆ¡n.
Äiểm bất đồng duy nhất chÃnh là , trong mắt Mạnh DÄ© Lam luôn tá»a ra ánh sáng không thể nà o xem nhẹ.
DÆ°á»ng nhÆ° có má»™t cảm giác quyết tâm không thể giải thÃch được, cá»™ng vá»›i vẻ đẹp của bản thân, thần thái vốn mệt má»i đã thá»±c sá»± trông rạng rỡ hÆ¡n trÆ°á»›c nhá» và o ánh mắt nà y, tháºm chà còn khiến má»™t giám đốc Ä‘iá»u hà nh cấp cao nà o đó của Hoà nh à nhịn không được, phải tìm gặp riêng Mạnh Nguyệt, nghÄ© mai mối cho chÃnh con trai của ông ta.
Ngoà i Ä‘iá»u đó ra, thì tinh lá»±c của Mạnh DÄ© Lam cÅ©ng khá ổn.
Mạnh DÄ© Lam rất khiêm tốn, cô là m thêm giá» và thức khuya để há»c thêm nhiá»u Ä‘iá»u mà cô không hiểu, lại thêm sá»± há»— trợ của Luyện TÃch, cô đã hoà n thà nh xuất sắc má»i công việc mà công ty giao phó.
NhÆ°ng chuyện cà ng thế nà y, Mạnh Nguyệt cà ng cảm thấy có gì đó không ổn: "Nếu nhÆ° quá mệt má»i, con có thể nghỉ ngÆ¡i má»™t thá»i gian ngắn, bởi vì tiếp theo, công ty sẽ cá» ngÆ°á»i đến những nÆ¡i nà y để khảo sát..."
"Cô mẫu yên tâm, con không sao," Mạnh DÄ© Lam thản nhiên nói, sau đó quay lại chủ Ä‘á» chÃnh, "NhÆ°ng con rá»i khá»i thà nh phố B tháºt sá»± hÆ¡i bất tiện, nhÆ°ng những nÆ¡i nà y con đã từng đến rồi, sẽ tháºt hoà n hảo nếu để con chịu trách nhiệm việc sắp xếp toà n bá»™ kế hoạch của chuyến khảo sát."
Nhưng trên thực tế, Mạnh Dĩ Lam chưa từng đến bất kỳ địa điểm nà o được ghi trong danh sách, bao gồm cả "huyện Bình Hoá" khiến cô sững sỠlúc nảy.
Cô không những chÆ°a từng đến đó sau khi virus Ä‘á»™t biến bùng phát, mà tháºm chà trÆ°á»›c khi virus Ä‘á»™t biến bùng phát cô cÅ©ng không biết những nÆ¡i đó.
Tuy nhiên, sau khi nhìn thấy thái Ä‘á»™ kiên định của Mạnh DÄ© Lam, cuối cùng Mạnh Nguyệt cÅ©ng yên tâm: "Äược rồi, chú Hồng sẽ đến đó, trên Ä‘Æ°á»ng Ä‘i ông ấy sẽ giữ liên lạc vá»›i con."
Ngà y hôm sau, chú Hồng là m theo kế hoạch của Mạnh DÄ© Lam, lên Ä‘Æ°á»ng đến địa Ä‘iểm đầu tiên tên là "thị trấn Vân Äiá»n", để tiến hà nh khảo sát.
Sau khi nháºn nhiệm vụ nà y, Mạnh DÄ© Lam đã gá»i hai tin nhắn có sức uy hiếp đến Du Vu Ã.
Sở dÄ© cô là m nhÆ° váºy, không chỉ để trút bá» những oán giáºn tÃch tụ sau khi "ngÆ°á»i của mình" bị mang Ä‘i, mà còn nhân cÆ¡ há»™i nà y thể hiện cho Du Vu à thấy quyết tâm muốn Bạch Tá» quay lại vá»›i mình.
NhÆ°ng Mạnh DÄ© Lam lại không nháºn ra, rằng hà nh Ä‘á»™ng của mình đã hoà n toà n là m bại lá»™ tâm thái của bản thân đối vá»›i Bạch Tá».
Giống nhÆ° Du Vu à coi trá»ng cô em há» Du Tâm, Mạnh DÄ© Lam cÅ©ng vô tình coi Bạch Tá» là sá»± tồn tại không thể mất Ä‘i - đây không phải má»™t hà nh vi mà Mạnh DÄ© Lam nghÄ© mình nên có khi tham gia má»™t cuá»™c thi.
Tuy nhiên, bất chấp má»i lá»i lẽ gay gắt, Mạnh DÄ© Lam thá»±c chất Ä‘ang tìm cách trì hoãn quá trình khảo sát ở huyện Bình Hoá.
Cô biết nếu muốn Bạch Tá» quay lại vá»›i mình, thì cô không được ép Du Vu à quá nhiá»u.
Äây là con bà i mặc cả mà cô nhất định phải nắm trong tay, nếu chÆ°a tháºt sá»± đến lúc không còn Ä‘Æ°á»ng lui, Mạnh DÄ© Lam sẽ không sá» dụng nó.
Ngoà i "huyện Bình Hoá", Mạnh DÄ© Lam đã bắt đầu cho ngÆ°á»i Ä‘i tìm chiếc máy kỳ lạ khiến Bạch Tá» run rẩy toà n thân và không thể cá» Ä‘á»™ng tại quảng trÆ°á»ng Mục Thiên.
Cà ng nhiá»u con bà i cà ng tốt, nếu cần thiết, cô sẵn sà ng dùng thủ Ä‘oạn đáng khinh nà y để giữ Bạch Tá» lại, cho dù Ä‘iá»u đó sẽ khiến đối phÆ°Æ¡ng phải chịu má»™t số thống khổ nhất định.
Trên Ä‘Æ°á»ng chú Hồng đến thị trấn Vân Äiá»n, Mạnh DÄ© Lam vẫn Ä‘ang say mê Ä‘á»c các tà i liệu trong phòng thà nghiệm, chỉ để tìm ra loại thuốc mà Du Vu à muốn lấy trá»™m.
Äồng thá»i, cô cÅ©ng vẫn thÆ°á»ng xuyên duy trì liên lạc vá»›i Hoa tá»·.
Mặc dù đối phÆ°Æ¡ng đã tìm cách ra khá»i thà nh phố B dÆ°á»›i sá»± phong tá»a nghiêm ngặt, nhÆ°ng cho đến nay há» vẫn chÆ°a tìm được gì.
Mấy ngà y trÆ°á»›c, Hoa tá»· đã tìm kiếm khắp khu vá»±c xung quanh thà nh phố B, bất luáºn là trên núi hay dÆ°á»›i đáy hang Ä‘á»™ng cÅ©ng không buông tha, nhÆ°ng ngay cả bóng dáng của Bạch Tá» cÅ©ng không thấy.
Nếu có thể, Mạnh DÄ© Lam Ä‘Æ°Æ¡ng nhiên cÅ©ng muốn tá»± mình ra ngoà i tìm Bạch Tá», nhÆ°ng cô cÅ©ng biết Ä‘iá»u quan trá»ng nhất hiện giá» chÃnh là , phải để mắt đến thuốc trong phòng thà nghiệm.
Mạnh DÄ© Lam bảo Hoa tá»· tiếp tục mở rá»™ng phạm vi tìm kiếm, mặc dù cô biết dẫu cho Hoa tá»· có tìm được thêm hai ngÆ°á»i, thì cÅ©ng không thể "bắt" Bạch Tá» vá» thà nh phố B được.
Lãng phà nhân lá»±c váºt lá»±c nhÆ° váºy, cÅ©ng chỉ là để Hoa tá»· gá»i lá»i nhắn đến Bạch Tá» mà thôi.
Cô cho rằng chỉ cần mang lá»i nhắn của mình tá»›i, Bạch Tá» có thể sẽ nguyện ý chủ Ä‘á»™ng trở lại thà nh phố B.
Nhiá»u ngà y trôi qua, gần hai tháng không gặp Bạch Tá», Mạnh DÄ© Lam bắt đầu cảm thấy tâm tình của mình có chút chết lặng.
Cô tháºm chà còn cảm thấy mình đã quen vá»›i sá»± rá»i Ä‘i của Bạch Tá», ná»—i khao khát theo bản năng của cô cÅ©ng Ä‘ang dần phai nhạt.
Tuy nhiên, và o má»™t đêm ná», Mạnh DÄ© Lam mÆ¡ thấy cảnh Bạch Tá» ngồi bên đống lá»a và thổ lá»™ tình cảm của đối phÆ°Æ¡ng vá»›i mình ở cá»a hà ng thú nhồi bông trong vÆ°á»n thú.
Sau khi tỉnh lại, Mạnh Dĩ Lam không cách nà o chìm và o giấc ngủ được nữa.
NghÄ© đến ánh mắt chân thà nh của ngÆ°á»i đó, trong lòng cô dâng lên má»™t ná»—i phiá»n muá»™n khó tả, cảm giác còn khó chịu hÆ¡n cả việc tỉnh dáºy sau cÆ¡n ác má»™ng.
Thế là , Mạnh DÄ© Lam dùng đồng hồ gá»i tin nhắn cho Hoa tá»· ngay trong đêm - nếu tìm được ngÆ°á»i thì nhá»› dùng Ä‘iện thoại chụp ảnh lại.
Và o thá»i khắc nà y, Mạnh DÄ© Lam vô cùng nóng lòng muốn nhìn thấy gÆ°Æ¡ng mặt của ngÆ°á»i đó.
Sau đó, cô không tá»± Ä‘iá»u khiển được mà lén lút Ä‘i xuống cầu thang, chạy đến phòng Bạch Tá».
DÆ°á»ng nhÆ° đã mất trÃ, lúc Mạnh DÄ© Lam nằm trên chiếc giÆ°á»ng mà mình và Bạch Tá» từng ngủ chung, ngá»i thấy mùi trái cây thoang thoảng trong chăn, ná»—i muá»™n phiá»n trong lòng cô rốt cuá»™c cÅ©ng dịu Ä‘i đôi chút.
Và o lúc đó, Mạnh DÄ© Lam cuối cùng cÅ©ng cảm thấy, mình tháºt sá»± xong Ä‘á»i rồi.
Thế là , cô từ bá» vẫy vùng vá»›i chÃnh mình.
Ngà y hôm sau, Mạnh DÄ© Lam trá»±c tiếp chuyển đến phòng Bạch Tá».
Cho dù buổi sáng lúc bÆ°á»›c ra cá»a, cô gặp Luyện TÃch nhìn mình vá»›i ánh mắt kỳ lạ, Mạnh DÄ© Lam cÅ©ng không quan tâm.
Lá»i đồn thổi giữa cô và Bạch Tá» sá»›m đã lan truyá»n tá»›i má»™t số ngÆ°á»i phụ nữ trên tà u.
NgÆ°á»i trong cuá»™c nhÆ° Mạnh DÄ© Lam, hoà n toà n nháºn thức được Ä‘iá»u nà y, nhÆ°ng cô không có ý định bà o chữa.
Mạnh DÄ© Lam không muốn phà tâm sức và o những chuyện nhá» nhặt nhÆ° váºy, còn có chuyện quan trá»ng hÆ¡n Ä‘ang chá» cô là m.
Tuy nhiên, không giống như Mạnh Dĩ Lam đang mắc kẹt trong vũng lầy, Bạch TỠở khu vực mà u và ng xa xôi kia, đã dần quen với cuộc sống mới.
Mặc dù thỉnh thoảng Bạch TỠvẫn nhớ tới Mạnh Dĩ Lam, nhưng cô luôn cố gắng đem phần tình cảm nà y đè nén xuống.
Gần đây cô tháºm chà còn bắt đầu sá» dụng phÆ°Æ¡ng pháp mà Du Vu à đã Ä‘á» cáºp, sau khi không thể ngừng nghÄ© đến ngÆ°á»i đó má»—i ngà y, cô láºp tức tá»± lừa dối chÃnh mình, rằng cô không còn thÃch Mạnh DÄ© Lam nữa.
Tuy rằng vẫn không biết hiệu quả sẽ nhÆ° thế nà o, nhÆ°ng những chuyện khác đã bắt đầu chiếm rất nhiá»u thá»i gian của Bạch Tá», khiến cô không thể suy nghÄ© lung tung nữa, sau khi Bạch Tá» và Du Vu à nói chuyện trên toà tháp xong, đối phÆ°Æ¡ng Ä‘á»™t nhiên quyết định phải nhanh chóng lẻn và o Hoà nh à cà ng sá»›m cà ng tốt để lấy trá»™m thuốc.
Mà trÆ°á»›c đó, đầu tiên Du Vu à phải hoà n thà nh giai Ä‘oạn Ä‘iá»u trị thá» nghiệm thứ hai cho Bạch Tá».
Lần nà y Bạch Tá» chủ Ä‘á»™ng Ä‘i theo Du Vu Ã, cùng đối phÆ°Æ¡ng Ä‘i khắp nÆ¡i hái các loại thá»±c váºt cần thiết để chữa bệnh.
Từ đó trở Ä‘i, cô bắt đầu báºn rá»™n, không còn má»—i ngà y ở má»™t mình dÆ°á»›i tầng hầm nữa, số lần cô nghÄ© đến Mạnh DÄ© Lam cÅ©ng dần giảm Ä‘i.
Gần đây, Bạch Tá» và Du Vu à ba ngà y liá»n không trở lại tầng hầm, há» Ä‘i khắp nÆ¡i hái thuốc, sau đó ngủ luôn ở ngoà i trá»i.
Tầm nhìn của Bạch TỠở mắt trái vẫn chưa được cải thiện, cô chỉ có thể lỠmỠnhìn thấy những cái bóng mơ hồ.
NhÆ°ng Ä‘iá»u kỳ quái chÃnh là , Ä‘á»™ sáng của hình ảnh mà mắt trái nhìn thấy ngà y cà ng sáng hÆ¡n, tháºm chà còn bị cÆ°á»ng Ä‘iệu đến mức chói mắt.
Vì váºy, Bạch Tá» quyết định che luôn mắt trái, để tránh ảnh hưởng đến hoạt Ä‘á»™ng của cô ở nÆ¡i hoang dã.
Trong khoảng thá»i gian nà y, Du Vu à đi cùng Bạch Tá» chÆ°a há» uống má»™t ngụm máu nà o, chỉ dá»±a và o thuốc há»— trợ nên đã là m cÆ¡ thể đối phÆ°Æ¡ng ngà y cà ng yếu Ä‘i, khả năng váºn Ä‘á»™ng cÅ©ng giảm Ä‘i rất nhiá»u, bởi váºy Ä‘a số việc mệt nhá»c Ä‘á»u do Bạch Tá» là m.
Liên tục nhiá»u ngà y, Bạch Tá» leo lên núi cùng xuống hang Ä‘á»™ng, toà n thân rách rÆ°á»›i bẩn thỉu, may mắn thay, cô đã thu tháºp được gần hết số thá»±c váºt cần thiết mà Du Vu à chỉ định.
Mặc dù báºn rá»™n, nhÆ°ng Bạch Tá» lại có được cảm giác thÆ° thái mà đã lâu rồi cô chÆ°a trải qua.
HÆ¡n ná»a ngà y tìm thuốc cá»±c khổ, Bạch Tá» cuối cùng cÅ©ng leo lên vách đá, thà nh công hái được má»™t đóa hoa phát ra ánh sáng mà u tÃm, Bạch Tá» không nhịn được cÆ°á»i má»™t mình đến thoải mái.
Và o thá»i khắc ấy, cô không còn nghÄ© tá»›i việc có thể mình đã giết cha mẹ, cÅ©ng không bị xoắn xuýt bởi việc Bạch Tang đã chết, tháºm chà cô còn quên mất trên thế giá»›i nà y có má»™t ngÆ°á»i mà cô luôn quan tâm.
Cảm giác nà y rất lạ lẫm, chẳng phải vui sướng, cũng chẳng phải bi thương, mà là một loại cảm giác vô cùng thanh thản.
"Thế nà y chẳng phải rất tốt sao?" Sau khi nghe Bạch Tá» miêu tả cảm xúc của mình, Du Vu à mệt má»i nhÆ°ng mừng rỡ nói: "Äây má»›i chÃnh là má»™t cuá»™c sống bình thÆ°á»ng."
Bạch Tá» nhÃu mà y lại: "Äây là ... bình thÆ°á»ng sao?"
Trong thế giá»›i rất không bình thÆ°á»ng nà y, Bạch Tá» cảm thấy hÆ¡i khó tin khi nghe Du Vu à nói rằng mình đã sống má»™t cuá»™c sống "bình thÆ°á»ng".
"Cô không còn cảm thấy buồn bã vì những tiếc nuối đã xảy ra trong quá khứ, cÅ©ng không còn mù quáng rÆ¡i và o ảo tưởng vá» cuá»™c sống tÆ°Æ¡ng lai," Du Vu à nói, rồi mệt má»i nhắm mắt lại, "Cảm xúc của cô sẽ không còn vì ngÆ°á»i khác mà dao Ä‘á»™ng quá mức, thay và o đó là quan tâm nhiá»u hÆ¡n đến việc mình có hạnh phúc hay không, đây má»›i là má»™t cuá»™c sống bình thÆ°á»ng nhất."
Dứt lá»i, Du Vu à đang ngồi dÆ°á»›i đất dá»±a và o thân cây Ä‘á»™t nhiên run lên, cÆ¡ thể yếu á»›t ngã sang má»™t bên.
Bạch Tá» nhanh mắt nhanh tay, tiến tá»›i ôm lấy vai Du Vu Ã, lo lắng há»i: "Cô cảm thấy sao rồi?"
"Mấy ngà y trÆ°á»›c, thuốc đã dùng hết," Du Vu à thở dà i, có chút yếu á»›t mở mắt ra, "May mà chúng ta đã tìm được thứ mình cần, má»™t lát có thể quay lại chá»— của Chi Du, đợi đến khi hoà n thà nh giai Ä‘oạn Ä‘iá»u trị thứ hai, chúng ta sẽ đến Hoà nh à để..."
Äá»™t nhiên, chiếc đồng hồ trên cổ tay Bạch Tá» lóe lên.
Mặt của chiếc đồng hồ nà y được bao phủ bởi má»™t tấm lÆ°á»›i kim loại, đây chÃnh là đồng hồ mà lúc trÆ°á»›c Bạch Tang sai ngÆ°á»i Ä‘Æ°a cho Bạch Tá».
Dù biết rõ Bạch Tang đã chết, nhưng Bạch TỠvẫn luôn đeo nó trên cổ tay.
Du Vu à cÅ©ng biết chuyện nà y, cô láºp tức im lặng, nhÆ°á»›n mà y nhìn Bạch Tá».
Sau đó Bạch Tá» trầm mặc cúi đầu kiểm tra, phát hiện đồng hồ đã nháºn được tin nhắn má»›i ——
"Cô đem album ảnh của chúng ta đi à ?"
Bạch TỠcau mà y, nhìn chằm chằm câu nói nà y hồi lâu, nhưng trong đầu vẫn trống rỗng.
"Có chuyện gì sao?" Du Vu à nhÃu mà y.
"Bạch Tang..." Bạch TỠkhông xác định nói: "Hình như anh ta vẫn chưa chết."
Du Vu à khó tin ngồi thẳng dáºy, nhÆ°ng vì cÆ¡ thể quá yếu nên cô kéo tay áo Bạch Tá», dá»±a và o đối phÆ°Æ¡ng để Ä‘á»c tin nhắn trên đồng hồ.
"NgÆ°á»i khác hẳn là không ai biết vá» cuốn album," Bạch Tá» nghÄ© thầm, lẩm bẩm má»™t mình, "Äáng tiếc đồng hồ nà y không thể gá»i tin nhắn, cho nên không tra ra được đối phÆ°Æ¡ng là ai."
Nếu là Bạch Tang, có nghĩa là dù anh ta bị mất một tay, cũng chưa chết.
NhÆ°ng nếu không phải Bạch Tang, váºy thì là ai?
Du Vu à thở dà i, vô lực nhắm mắt lại: "Nhóc thỠhoang, chúng ta vỠtrước đi, chuyện nà y chúng ta sẽ nói sau..."
Äá»™t nhiên, cô lại ngừng nói, hÆ¡i mở mắt ra nhìn vá» phÃa sau Bạch Tá».
Có tiếng bÆ°á»›c chân vang lên cách đó không xa, có lẽ là động tÄ©nh của hai ba ngÆ°á»i, bá»n há» Ä‘ang nhanh chóng đến gần Bạch Tá» và Du Vu Ã.
Tháºt ra, cách đây không lâu Bạch TỠđã chú ý tá»›i tiếng Ä‘á»™ng của những ngÆ°á»i nà y.
NhÆ°ng bởi vì có thể nháºn ra đối phÆ°Æ¡ng không phải ngÆ°á»i biến dị, mà giống má»™t ngÆ°á»i bình thÆ°á»ng Ä‘ang Ä‘i Ä‘Æ°á»ng hÆ¡n, Bạch Tá» mặc kệ bá»n há», tiếp tục cùng Du Vu à ở trong má»™t góc tối của rừng sâu, chỠđối phÆ°Æ¡ng Ä‘i qua.
Tuy nhiên, Ä‘iá»u mà Bạch Tá» không ngá» tá»›i chÃnh là , những ngÆ°á»i bình thÆ°á»ng nà y dÆ°á»ng nhÆ° đã biết có ngÆ°á»i ở đây, há» sững sá» lao tá»›i, tháºm chà còn lá»±a chá»n triển khai Ä‘á»™i hình bao vây để đứng xung quanh hai ngÆ°á»i há».
Äiá»u mà Bạch Tá» không nghÄ© tá»›i nữa là , cô cÅ©ng nháºn ra má»™t trong ba ngÆ°á»i đó... Hóa ra là ngÆ°á»i mà cô đã hai tháng không gặp, Hoa tá»·.
Ná»a tháng trÆ°á»›c, Hoa tá»· dẫn má»™t và i ngÆ°á»i đến lắp đặt số lượng lá»›n máy nghe lén ở khu vá»±c gần đó.
Máy nghe lén là những váºt thể chết, kÃch thÆ°á»›c nhá» và dá»… dà ng che giấu, khiến Bạch Tá» và Du Vu à dù có thÃnh giác cá»±c kỳ nhạy cảm cÅ©ng khó có thể phát hiện.
Hoa tá»· và những ngÆ°á»i khác ngà y đêm thay phiên nhau trá»±c máy móc, khi nghe được cuá»™c trò chuyện giữa Bạch Tá» và Du Vu Ã, há» láºp tức lao vá» phÃa máy thu được âm thanh.
Hôm nay trùng hợp là Du Vu à bị ốm, sau khi thu tháºp hết thảo dược hai ngÆ°á»i liá»n thả lá»ng cảnh giác, cho nên dừng lại ở má»™t nÆ¡i nhất định, thá»i gian nghỉ ngÆ¡i cÅ©ng lâu hÆ¡n bình thÆ°á»ng.
Kết quả là , mấy ngà y nay đã gần nhÆ° không chịu nổi việc chạy đôn chạy đáo, ngay khi sắp bá» cuá»™c, Hoa tá»· cuối cùng cÅ©ng hết sức may mắn tìm được Bạch Tá».
Hoa tá»· liá»u mạng chạy tá»›i, không để ý đến Du Vu Ã, thở hổn hển nói vá»›i Bạch Tá»: "Mạnh tiểu thÆ°... Ä‘ang tìm cô."
Có thể nhìn ra được, hiện tại Hoa tá»· Ä‘ang rất hÆ°ng phấn - ná»— lá»±c mấy ngà y nay của cô cÅ©ng không há» uổng phÃ, cuối cùng cô cÅ©ng có thể Ä‘em thù lao bá» và o túi.
"Mạnh DÄ© Lam tìm tôi?" Bạch Tá» nhÃu mà y lại, tạm thá»i quên mất tin nhắn kỳ quái mình vừa nháºn được.
Kể từ khi nói những lá»i đó vá»›i Mạnh DÄ© Lam trong hang Ä‘á»™ng, Bạch Tá» nghÄ© rằng mình đã bị Ä‘Æ°a và o danh sách "những ngÆ°á»i kiếp nà y không muốn gặp lại".
Tháºt không nghÄ© đến, lá»i tiếp theo của Hoa tá»· lại là : "Chân của Mao Mao có vấn Ä‘á»."
Äúng nhÆ° Mạnh DÄ© Lam ở thà nh phố B xa xôi suy nghÄ©, sá»± chú ý của Bạch Tá» láºp tức bị câu nói nà y thu hút, cô khẩn trÆ°Æ¡ng cau mà y há»i: "Nó bị sao váºy?"
Trên thá»±c tế, mặc dù chân của Mao Mao có vấn Ä‘á», nhÆ°ng không phải là vấn Ä‘á» lá»›n.
Vết thÆ°Æ¡ng của nó đã hoà n toà n là nh lại, cá» Ä‘á»™ng không có bất kỳ trở ngại nà o, tháºm chà còn linh hoạt hÆ¡n trÆ°á»›c đây - nhÆ°ng là n da ở vết thÆ°Æ¡ng cà ng ngà y cà ng trắng, tháºm chà còn lan ra toà n bá»™ chân, có chút giống nhÆ° bệnh bạch biến.
NhÆ°ng Hoa tá»· chÆ°a kịp trả lá»i, Du Vu à lại Ä‘á»™t nhiên cÆ°á»i ra tiếng.
Sau đó cô thở dà i, vô lá»±c nói vá»›i Hoa tá»·: "Cô tìm Bạch Tá» cÅ©ng vô Ãch thôi, cô ấy không phải bác sÄ© thú y, hÆ¡n nữa... táºp Ä‘oà n Hoà nh à chữa bệnh cho má»™t con Ä‘Æ°á»i Æ°Æ¡i, chắc cÅ©ng không khó lắm phải không?"
Bạch Tá» Ä‘ang cân nhắc xem có nên quay trở lại thăm Mao Mao hay không, ngay láºp tức bị lá»i nói của Du Vu à là m cho bá» cuá»™c.
Hoa tá»· giống nhÆ° bị nghẹn, không nói được lá»i nà o.
Má»™t lúc sau, cô má»›i bất đắc dÄ© đến gần Bạch Tá», nhá» giá»ng nói vá»›i đối phÆ°Æ¡ng theo lá»i dặn của Mạnh DÄ© Lam: "Mạnh tiểu thÆ° nói có chuyện rất quan trá»ng muốn trá»±c tiếp nói vá»›i cô."
Bạch Tá» sững sá», sau đó há»i: "Chuyện gì váºy?"
Không ngá» Bạch Tá» lại bình tÄ©nh há»i ba chữ nà y, Hoa tá»· hÃt má»™t hÆ¡i, kiên trì nói: "Cô ấy không có nói cụ thể cho tôi biết là chuyện gì, cô trở vá» thà nh phố B, gặp mặt trá»±c tiếp Mạnh tiểu thÆ° nói chuyện Ä‘i, thÆ°a cô."
"Không tiện lắm," Bạch Tá» còn chÆ°a kịp trả lá»i, Du Vu à đã yếu á»›t xen và o, "Thà nh phố B hiện giỠđã bị phong toả, Bạch Tá» lại có thân pháºn đặc biệt, nếu bị phát hiện, cả Bạch Tá» và Mạnh tiểu thÆ° Ä‘á»u... phiá»n toái."
Bạch Tá» nghe xong liá»n gáºt đầu đồng ý, quay sang Hoa tá»· nói: "TrÆ°á»›c đây tôi đã nói rõ rà ng má»i chuyện vá»›i Mạnh DÄ© Lam rồi."
Hoa tá»· không bao giá» ngỠđược, Bạch Tá» vốn luôn nghe lá»i Mạnh DÄ© Lam, giá» lại khó khuyên bảo nhÆ° váºy.
Cô nhá»› đến Mạnh DÄ© Lam gần đây đã sụt cân rất nhiá»u, cảm thấy có chút Ä‘au lòng.
Thế là , Hoa tá»· lẽ ra phải tránh xa chuyện nà y, không khá»i tiến lại gần Bạch Tá», nhá» giá»ng nói Ä‘iá»u mà Mạnh DÄ© Lam không bảo cô nói: "Tháºt ra không phải chỉ có cô thÃch Mạnh tiểu thÆ°, tôi và những ngÆ°á»i khác trên tà u Ä‘á»u cảm thấy, Mạnh tiểu thÆ° cÅ©ng rất quan tâm Ä‘ ến cô, vì để tìm được cô..."
Bạch Tá» tá»±a nhÆ° Ä‘ang trốn tránh Ä‘iá»u gì đó, không muốn nghe Hoa tá»· nói nữa, không biết là bản thân Ä‘ang nói vá»›i chÃnh mình hay vá»›i ngÆ°á»i khác, nhÆ°ng cô rất trịnh trá»ng tuyên bố: "Tôi không thÃch cô ấy nữa."
Hoa tá»· sững sá», đứng ngẩn ngÆ°á»i tại chá»—.
Nhưng mà , chỉ có một mình Bạch TỠbiết, rằng bản thân đang nói dối.
Khi nghe Hoa tá»· nói câu "cô thÃch Mạnh tiểu thÆ°", cô láºp tức cảm thấy khó chịu vô cùng.
Mấy ngà y nay, má»—i khi nghÄ© đến Mạnh DÄ© Lam, cô Ä‘á»u tá»± nhủ má»™t câu: "Tôi không thÃch Mạnh DÄ© Lam."
Ngay lúc Bạch Tá» cho rằng mình Ä‘ang dùng phÆ°Æ¡ng pháp nà y để dần dần thay đổi tâm tình, cô lại bởi vì ná»a câu nói của Hoa tá»· mà ý thức được - lá»i nói dối chung quy vẫn là lá»i nói dối.
Äúng váºy, cô vẫn nhÆ° cÅ© thÃch Mạnh DÄ© Lam.
ThÃch đến ná»—i vừa nghe đến chữ "Mạnh", nhịp tim của cô liá»n không tá»± chủ được mà đáºp liên hồi.
Lúc nà y, Du Vu à đã mệt đến mức khó thở, cô phải quay lại tầng hầm để uống thuốc ngay.
Bạch Tá» xoay ngÆ°á»i nhặt cái túi Ä‘á»±ng đồ lá»›n lên, sau đó tùy ý vén Ä‘uôi tóc, rồi cúi ngÆ°á»i bế Du Vu à lên, cuối cùng quay ngÆ°á»i lại, sắc mặt không thay đổi nhìn những ngÆ°á»i xung quanh mình, nói: "Các ngÆ°á»i vá» Ä‘i."
Nói xong, cô bế Du Vu à chạy tháºt nhanh vá» phÃa khu vá»±c mà u và ng.
"Hoa tá»·," có ngÆ°á»i thấp giá»ng nhắc nhở, "Chẳng phải chúng ta còn phải chụp ảnh sao?"
Lúc nà y Hoa tá»· má»›i tỉnh táo lại, nhanh chóng lấy Ä‘iện thoại ra, báºt chức năng chụp ảnh.
Sau khi cô nhanh chóng chụp một bức ảnh mỠảo, Bạch TỠđã cùng với Du Vu à trên tay biến mất.
Äó chắc chắn không phải là tốc Ä‘á»™ mà ngÆ°á»i bình thÆ°á»ng có thể bắt kịp.
Hoa tỷ thở dà i, bất lực cất điện thoại đi.
Nhiệm vụ đã hoà n thà nh, nhưng nhìn từ góc độ nà o đó, có vẻ như nó vẫn chưa hoà n thà nh.
NhÆ°ng Hoa tá»· vẫn lấy đồng hồ ra và thà nh tháºt kể lại tình huống má»›i nhất cho Mạnh DÄ© Lam - tuy rằng cô có chút không Ä‘Ã nh lòng, nhÆ°ng nếu nói dối thì háºu quả sẽ nghiêm trá»ng hÆ¡n.
HÆ¡n nữa, Hoa tá»· cảm thấy, lá»i nói kia của Bạch Tá» có thể sẽ giải thoát cho Mạnh DÄ© Lam.
Lúc nà y, Mạnh Dĩ Lam đã thức cả đêm, cô ngồi trong phòng là m việc, đang vui mừng vì thông tin mình vừa tra được.
Trong đống tÆ° liệu công tác của cá»±u trưởng nhóm, có má»™t loại thuốc cá»±c kỳ hiếm được nhắc đến nhiá»u lần, tên thuốc là má»™t chuá»—i ký tá»± dà i ngoằn ngoèo, Mạnh DÄ© Lam tìm mãi cÅ©ng không hiểu nó có ý nghÄ©a gì.
Thông tin Ä‘á» cáºp rằng loại thuốc nà y đã bị ngÆ°á»i lạ đánh cắp ba lần và o má»™t năm trÆ°á»›c, may mắn thay, biện pháp an ninh của táºp Ä‘oà n Hoà nh à rất nghiêm ngặc, nên đã có thể bảo vệ được nó.
Cách đây không lâu, BS59 vẫn chÆ°a đạt tá»›i trạng thái có thể tiêm loại thuốc nà y, lúc đó anh ta bất ổn nhÆ° má»™t quả bom nổ cháºm, rất có thể sẽ gây ra vấn Ä‘á», chÃnh vì váºy mà ngÆ°á»i của Hoà nh à không muốn giao BS59 cho chÃnh phủ.
Những thông tin nà y khiến Mạnh DÄ© Lam bị sốc - có vẻ nhÆ° trÆ°á»›c khi virus Ä‘á»™t biến bùng phát, phòng thà nghiệm của Hoà nh à đã bắt đầu tiến hà nh nhiá»u nghiên cứu và thà nghiệm bà máºt trên ngÆ°á»i bị Ä‘á»™t biến.
Mạnh DÄ© Lam láºp tức sắp xếp lại tất cả những thông tin liên quan đến loại thuốc nà y, sau khi xác nháºn không thiếu thứ gì, cô hiếm khi thở phà o nhẹ nhõm, vừa định nhấp má»™t ngụm trà nóng thì nháºn được tin nhắn từ Hoa tá»·.
Mấy ngà y qua, Mạnh DÄ© Lam ngà y nà o cÅ©ng kiểm tra tin nhắn từ Hoa tá»·, tháºm chà còn nhiá»u hÆ¡n cả lúc trÆ°á»›c kiểm tra vị trà của Bạch Tá».
Lúc nà y, Mạnh DÄ© Lam nhìn thấy Hoa tá»· Ä‘á»™t nhiên gá»i tin nhắn và o thá»i Ä‘iểm khác vá»›i thÆ°á»ng ngà y, cô không khá»i nÃn thở.
Cô có thể cảm nháºn được nhịp tim của mình tăng tốc trong nháy mắt, tháºm chà toà n thân cÅ©ng bắt đầu run rẩy.
Mạnh DÄ© Lam hÃt má»™t hÆ¡i tháºt sâu, sau đó mở tin nhắn ra: "Há» Ä‘á»u bình an, Ä‘oán chừng hai ngÆ°á»i há» sẽ sá»›m hà nh Ä‘á»™ng, tôi cÅ©ng đã lén giấu máy theo dõi trong quần áo của cô Bạch..."
Khi nhìn thấy câu đầu do Hoa tá»· gá»i đến, Mạnh DÄ© Lam vẫn bình tÄ©nh, má»i chuyện Ä‘á»u đúng nhÆ° cô mong đợi.
Tuy nhiên, khi Ä‘á»c đến ná»a câu sau, cô chợt cảm thấy choáng váng ——
"NhÆ°ng cô Bạch không chịu trở vá», trÆ°á»›c khi Ä‘i cô ấy còn nói cô ấy không thÃch cô nữa."
—
Tác giả có lá»i muốn nói:
Cảm ơn sự ủng hộ của các bạn!
Wow, tôi mừng quá vì hôm nay không phải thức khuya.
Gần đây nó thá»±c sá»± Ä‘ang tiến gần đến má»™t Ä‘iểm cốt truyện quan trá»ng.
Vì váºy, tôi sẽ mất nhiá»u thá»i gian hÆ¡n để viết má»™t chÆ°Æ¡ng so vá»›i trÆ°á»›c đây.
Cảm Æ¡n má»i ngÆ°á»i đã thông cảm T_T
Canh gà trÃch lá»i hôm nay:
Chỉ cần bạn không đánh mất chÃnh mình thì việc mất Ä‘i bất cứ ai cÅ©ng không phải là vấn Ä‘á» lá»›n.