- Trang chủ
- Trá»i Tối
- ChÆ°Æ¡ng 90: C90: Giả vá» nhÆ° không còn thÃch
Tác giả:
Bạch TỠhai tay nắm chặt vô lăng, cau mà y nhìn vỠdòng sông rộng khoảng trăm mét cách đó không xa.
Cách đây ná»a giá», cô dá»±a theo sá»± hÆ°á»›ng dẫn của Du Vu Ã, lái xe theo hÆ°á»›ng nà y trên má»™t con Ä‘Æ°á»ng gồ ghỠđầy bùn đất dÆ°á»›i cÆ¡n mÆ°a lá»›n.
Äến bây giá» tuy mÆ°a đã tạnh, nhÆ°ng con Ä‘Æ°á»ng phÃa trÆ°á»›c lại bị má»™t con sông lá»›n chặn lại.
Bạch Tá» phát hiện bên kia sông có má»™t bức tÆ°á»ng rà o là m bằng dây thép gai, cao Æ°á»›c chừng hai ba mét, dá»±ng dá»c theo bá» sông, hai bên trái phải Ä‘á»u không thấy Ä‘iểm cuối cùng.
Bên trong tÆ°á»ng rà o, có má»™t số tòa chung cÆ° khoảng năm, sáu tầng đứng tráºt tá»± trong bóng tối.
PhÃa sau dãy chung cÆ° nà y là má»™t ngá»n núi cao bị mây mù bao phủ.
PhÃa trên đỉnh núi có má»™t vòng tròn mÆ¡ hồ, ngÆ°á»i bình thÆ°á»ng chắc chắn không thể nháºn ra đó là cái gì, nhÆ°ng sau khi Bạch Tá» cau mà y nhìn kỹ má»™t hồi, cô chợt nháºn ra đó là má»™t vòng Ä‘u quay.
ÄÆ°Æ¡ng nhiên, vòng Ä‘u quay cÅ©ng không chuyển Ä‘á»™ng, nÆ¡i đó đã bị bá» hoang Ãt nhất má»™t năm.
Bạch Tá» nhá»› kỹ, rằng trÆ°á»›c khi virus Ä‘á»™t biến bùng phát, bên trong bức tÆ°á»ng rà o kia hẳn là khu ký túc xá cho công nhân của má»™t nhà máy.
Sau khi virus bùng phát, nÆ¡i nà y đã bị chÃnh phủ trÆ°ng thu nhÆ° má»™t phần của khu vá»±c mà u và ng, giỠđây nÆ¡i đó chứa đầy những ngÆ°á»i bị nghi ngá» nhiá»…m virus Ä‘á»™t biến.
Nhìn thoáng qua nÆ¡i đó, hà ng trăm ban công trong khu chung cÆ° được che bằng lÆ°á»›i sắt giống nhÆ° những chiếc lồ ng chim, Bạch Tá» không cần bÆ°á»›c và o cÅ©ng cảm nháºn được những ngÆ°á»i sống ở đây hẳn là đang vô cùng chán nản và kiá»m chế.
Nhưng mà nơi nà y, có lẽ là "khu vực mà u và ng" mà Du Vu à muốn đưa cô đến.
Theo nhÆ° cô ấy nói, so vá»›i thà nh phố B, đây là nÆ¡i thÃch hợp để hỠở hÆ¡n.
Bạch Tá» cúi đầu nhìn vá» con sông cách đó không xa, nÆ°á»›c chảy vô cùng xiết, thỉnh thoảng lại có tiếng nÆ°á»›c bắn tung tóe do dòng nÆ°á»›c Ä‘áºp và o bá».
Cho dù sau khi biến dị Bạch Tá» có thể khiêng vác, thì cô cÅ©ng không thể đảm bảo giá» phút nà y bản thân có thể bÆ¡i sang bên kia sông hay không, huống chi trong xe còn có rất nhiá»u đồ đạc.
So vá»›i khu vá»±c giống nhÆ° nhà tù bên trong bức tÆ°á»ng rà o, vị trà phÃa bên Bạch Tá» Ä‘ang ở là má»™t khung cảnh hoà n toà n khác.
Bên trái xe có má»™t tòa kiến trúc bị đánh bom, bởi vì hÆ° hại quá nặng nên Bạch Tá» hoà n toà n không nhìn thấy được kết cấu ban đầu của nó, chỉ mÆ¡ hồ nháºn ra đây có thể là má»™t biệt thá»±.
Biệt thá»± được bao quanh bởi má»™t khoảng sân rá»™ng, trong đó có má»™t tòa tháp cao hÆ¡n khu chung cÆ° đối diện, nhÆ°ng tòa tháp được bao phủ bởi những dây thÆ°á»ng xuân, dÆ°á»ng nhÆ° đã tháºt lâu không có ai bÆ°á»›c và o bên trong.
Bạch Tá» Ä‘áºu xe bên bá» sông, há»i: "Bên kia có phải là khu vá»±c mà u và ng không?"
Má»™t lúc trôi qua, nhÆ°ng không có tiếng trả lá»i.
Cô bối rối quay đầu lại thì phát hiện Du Vu à đang ngồi bên ghế phụ đã ngủ thiếp đi từ lúc nà o đó.
Bạch Tá» sững sá», sau đó nhẹ nhà ng kéo phanh tay.
Äây đã là ngà y thứ bảy kể từ khi hai ngÆ°á»i rá»i khá»i thà nh phố B, nhÆ°ng theo dá»± tÃnh của Du Vu Ã, lẽ ra há» phải đến đây và o khoảng ngà y thứ tÆ°.
Tuy nhiên, chiếc xe mà Ngô phu nhân tìm cho hỠđã quá cÅ©, trên Ä‘Æ°á»ng Ä‘i bị há»ng nhiá»u lần, cá»™ng vá»›i những ngà y mÆ°a lá»›n liên tục khiến chuyến Ä‘i của há» bị cháºm trá»… nghiêm trá»ng.
Trong khoảng thá»i gian nà y, tháºt ra Bạch Tá» có thể hÆ¡i hÆ¡i cảm giác được, trạng thái của Du Vu à có vẻ nhÆ° cà ng ngà y cà ng trở nên kém hÆ¡n.
Lúc đầu cô còn tưởng rằng đó là ảo giác của mình, mãi đến khi nhìn thấy Du Vu à ngủ say, Bạch Tá» má»›i chắc chắn rằng thân thể của đối phÆ°Æ¡ng quả thá»±c có vấn Ä‘á».
Sau má»™t khắc, Bạch Tá» bá»—ng nháºn ra - mấy ngà y nay Du Vu à không há» uống máu.
Khác vá»›i Bạch Tá», cÆ¡ thể của Du Vu à chÆ°a bao giá» bị ngÆ°á»i ngoà i tiêm bất kỳ loại thuốc lạ nà o.
Theo lý thuyết phải giống nhÆ° Bạch Tá» trÆ°á»›c đây, cứ cách và i ngà y cô ấy nên uống má»™t Ãt máu ngÆ°á»i, để các chức năng trong cÆ¡ thể duy trì hoạt Ä‘á»™ng bình thÆ°á»ng.
Không thì cơ thể sẽ ngà y cà ng yếu đi, tâm trạng sẽ dần trở nên bồn chồn, nôn nóng và khát máu.
NghÄ© đến đây, Bạch Tá» bá»—ng muốn đánh thức Du Vu Ã, nhÆ°ng cô chÆ°a kịp mở miệng thì bên ngoà i xe Ä‘á»™t nhiên vang lên tiếng sấm, Du Vu à láºp tức mở mắt ra.
Cô ấy trông có vẻ rất mệt má»i, sau khi ngồi thẳng dáºy, cô ngÆ¡ ngác nhìn dòng sông phÃa trÆ°á»›c xe, há»i: "Äến rồi hả?"
Bạch Tá» trả lá»i không đúng trá»ng tâm: "Tiểu Ã, đã lâu rồi cô không uống máu sao?"
Du Vu à sá»ng sốt má»™t lúc, sau đó nhẹ nhà ng nói: "Nhóc thá» hoang, cuối cùng thì cô cÅ©ng chú ý tá»›i nha..." Sau đó, cô dùng giá»ng Ä‘iệu trêu chá»c: "Tôi tưởng cô phải đợi đến khi tôi phát Ä‘iên, má»›i nháºn ra có gì đó không ổn chứ."
Nếu nhÆ° là đối mặt vá»›i Mạnh DÄ© Lam, có lẽ không cần đối phÆ°Æ¡ng tá» ra không ổn, chỉ cần thay đổi má»™t chút biểu hiện trên mặt cÅ©ng có thể khiến Bạch Tá» láºp tức nháºn ra có gì đó không ổn.
Vừa má»›i trêu chá»c xong, Du Vu à liá»n cảm thấy vô cùng hối háºn vì những gì mình đã thốt ra - bởi vì mấy ngà y nay cô không uống máu, dẫn đến tâm trạng không ổn định, thỉnh thoảng sẽ có má»™t loại xung Ä‘á»™ng không thể giải thÃch được xông lên đầu.
Mà bây giá», mặc dù Du Vu à bá» ngoà i có vẻ lá»— mảng, nhÆ°ng ná»™i tâm thá»±c ra luôn cân nhắc kỹ lưỡng má»i việc trÆ°á»›c khi thá»±c hiện hà nh Ä‘á»™ng tiếp theo, ấy váºy mà lại bá»™c lá»™ sá»± ghen tuông bên trong mình trÆ°á»›c mặt Bạch Tá» má»™t cách tr@n trụi nhÆ° váºy.
NhÆ°ng Bạch Tá» có vẻ nhÆ° không nháºn ra giá»ng nói của đối phÆ°Æ¡ng không thÃch hợp, cô có chút ngượng ngùng siết chặt vô lăng, tháºt thà nói: "Xin lá»—i nha, tôi cứ tưởng là do mình bị ảo giác..."
Du Vu à vừa má»›i cảm thấy hÆ¡i khẩn trÆ°Æ¡ng, láºp tức trầm tÄ©nh lại, nhÆ°ng theo sau đó là cảm giác mất mát không thể nà o xem nhẹ, cô nhÃu mà y lại, cố gắng kiá»m chế cảm xúc của mình, đổi chủ Ä‘á»: "Tôi cố ý không uống máu."
"Tại sao?" Bạch Tá» nghi ngá» há»i.
Du Vu à ngáp dà i giả vỠkhông quan tâm: "Tôi định tìm phương pháp khác thay thế cho việc uống loại máu đó."
Bạch Tá» láºp tức nắm được manh mối: "Loại máu đó?"
DÆ°á»ng nhÆ° trong lòng suy tÃnh má»™t lúc, Du Vu à má»›i giải thÃch: "Loại máu trÆ°á»›c đây tôi Ä‘Æ°a cho cô có vấn Ä‘á»."
"Vấn đỠgì?"
"Cách đây má»™t thá»i gian, tôi phát hiện ra nhóm ngÆ°á»i cung cấp máu có liên quan đến lão Hắc," Du Vu à thở dà i, "Äó không phải thuần máu, thà nh phần trong đó rất giống vá»›i thuốc mà lão Hắc và những ngÆ°á»i khác đã Ä‘Æ°a cho cô... "
Bạch Tá» nhá»› rất rõ chuyện nà y, sau khi uống "thuốc", d*c vá»ng hung bạo khát máu ban đầu của cô sẽ dần dần biến mất, đồng thá»i cô cÅ©ng sẽ cảm thấy má»™t loại kh0ái cảm không thể giải thÃch được.
Cô tháºm chà còn nghÄ© đến việc ở lại trong thân cây mãi mãi, không bao giá» rá»i Ä‘i cho đến khi chết.
"à cô là , loại máu đó sẽ khiến chúng ta bị đám ngÆ°á»i của lão Hắc khống chế?" Bạch Tá» há»i.
Du Vu à gáºt gáºt đầu: "Không sai lắm, tôi sẽ giải thÃch chi tiết cho cô sau, nó quá phức tạp."
Vừa dứt lá»i, trên bầu trá»i lại có thêm mấy tia chá»›p lóe lên, nhìn tình hình nà y, Ä‘oán chừng sắp có má»™t tráºn mÆ°a lá»›n.
"Cô dá»± định dùng cái gì để thay thế loại máu đó?" Bạch Tá» lại há»i.
Du Vu à từ trong túi móc ra má»™t lá» thuốc nhá» Ä‘Æ°a cho Bạch Tá», sau khi cầm lấy cô má»›i phát hiện đó không phải thuốc viên mà là má»™t loại chất lá»ng kỳ lạ nà o đó, có mùi bạc hà ngá»t ngà o quen thuá»™c - trái cây mà u xám mà Bạch TỠđã ăn trÆ°á»›c đó cÅ©ng có mùi giống nhÆ° váºy.
"Äây là nÆ°á»›c của loại trái cây đó sao?" Bạch Tá» nhÃu mà y.
"Phần lá»›n là váºy, nhÆ°ng cÅ©ng có má»™t số dược liệu khác," Du Vu à lại ngáp dà i, "Má»™t tháng qua, loại trái cây nà y xuất hiện dÆ°á»›i lòng đất rất nhiá»u."
Nói xong, Du Vu à cầm lá» thuốc vá»: "NhÆ°ng nó vẫn Ä‘ang trong giai Ä‘oạn thá» nghiệm, nên thỉnh thoảng tôi chỉ uống má»™t chút thôi."
Bạch Tá» bị mùi hÆ°Æ¡ng nà y gợi lên chút cảm giác thèm ăn, nhịn không được há»i: "Cảm giác thế nà o?"
Du Vu à suy nghÄ© má»™t chút rồi nói: "Tôi không còn khát máu nhÆ° váºy nữa, nhÆ°ng sẽ cảm thấy rất buồn ngủ và hÆ¡i choáng váng."
Triệu chứng nà y giống vá»›i cảm giác của Bạch Tá» má»—i lần ăn trái cây xong, Ä‘iểm khác biệt chÃnh là Du Vu à sẽ ngủ nhÆ° ngÆ°á»i bình thÆ°á»ng, còn Bạch Tá» sẽ hoà n toà n mê man.
Và o lúc đó, bất kể Mạnh DÄ© Lam có gá»i thế nà o thì cô cÅ©ng không thể tỉnh lại.
Lúc nà y, Bạch Tá» lại nhịn không được nhÃu mà y - cô lại nghÄ© đến ngÆ°á»i đó.
Giống nhÆ° cảm thấy chá»™t dạ, cô quay lại nhìn sang bên kia sông, đổi chủ Ä‘á»: "Bên kia có phải khu vá»±c mà u và ng không?"
Du Vu à vừa gáºt gáºt đầu, vừa duá»—i ngÆ°á»i.
Bạch Tá» bất đắc dÄ© há»i: "Chúng ta là m sao qua đó?"
Du Vu à đột nhiên hất cằm vá» phÃa biệt thá»± bị đánh bom: "Tá»›i rồi."
Sau đó không đợi Bạch Tá» trả lá»i, cô đã mở cá»a bÆ°á»›c xuống xe.
Bạch Tá» không theo đối phÆ°Æ¡ng ra khá»i xe, cô bối rối nhìn Du Vu à đi sâu và o đóng đổ nát.
Äá»™t nhiên, má»™t tia sáng xuất hiện ở cách đó không xa, sau đó, có má»™t bóng ngÆ°á»i cao gầy cháºm rãi Ä‘i tá»›i trÆ°á»›c mặt Du Vu Ã.
Äó là má»™t thanh niên mặc áo mÆ°a mà u Ä‘en, trên đầu Ä‘á»™i má»™t chiếc đèn pin nhá».
Tuy rằng Du Vu à và ngÆ°á»i thanh niên kia đứng cách xe khá xa, giá»ng nói rất nhá» nhÆ°ng Bạch Tá» vẫn nghe được cuá»™c trò chuyện của há».
"Chị Du." NgÆ°á»i thanh niên lên tiếng trÆ°á»›c, giá»ng nói trầm thấp, dÆ°á»ng nhÆ° có má»™t loại cảm giác kÃnh trá»ng khó xỠđối vá»›i Du Vu Ã.
Du Vu à há»i nhÆ° rất quen thuá»™c: "Gần đây má»i việc thế nà o rồi?"
NgÆ°á»i thanh niên nghiêm nghị trả lá»i: "Má»™t tuần trÆ°á»›c, chÃnh phủ đã rút toà n bá»™ cảnh vệ vốn ở bên khu vá»±c của chúng ta vá» thà nh phố B, chắc há» lo lắng VÄ©nh Thái sẽ có Ä‘á»™ng thái lá»›n hÆ¡n."
Du Vu à gáºt gáºt đầu: "Chi Du đâu?"
Một cái tên xa lạ đột nhiên xuất hiện, Bạch TỠhơi nao nao.
"Chị Du rất khoẻ, chỉ là gần đây thá»i tiết ngà y cà ng lạnh nên có chút cảm vặt..." NgÆ°á»i thanh niên nói, rồi nhìn xuống chiếc đồng hồ trên tay Du Vu Ã.
"Yên tâm," Du Vu à giÆ¡ tay lắc lắc, "Nó đã qua cải tiến, không có thiết láºp định vị."
NgÆ°á»i thanh niên không quá yên lòng nhÃu nhÃu mà y, sau đó quay đầu nhìn vá» phÃa chiếc xe van: "Bạn của chị?"
"NgÆ°á»i má»™t nhà ," Du Vu à vừa nói vừa dẫn ngÆ°á»i thanh niên ra xe, "Lần nà y tôi mang theo rất nhiá»u đồ, phiá»n cáºu giúp tôi khuâng má»™t chút."
Sau khi hai ngÆ°á»i tá»›i gần xe, Bạch Tá» má»›i mở cá»a bÆ°á»›c xuống xe.
Lúc nà y, cô cuối cùng cÅ©ng nhìn rõ khuôn mặt của ngÆ°á»i đó.
Anh ta để tóc húi cua và còn rất trẻ, có lẽ ở độ tuổi hai mươi hoặc hơn một chút, nhưng khà chất tổng thể lại có cảm giác trông giống một ông cụ non.
NgÆ°á»i thanh niên chủ Ä‘á»™ng gáºt đầu vá»›i Bạch Tá», nhÆ°ng vẻ mặt lại rất lãnh đạm, không có vẻ cÆ°á»i: "Xin chà o, cứ gá»i tôi là A Kỳ."
Bạch Tá» cÅ©ng hÆ°á»›ng đối phÆ°Æ¡ng gáºt đầu, nhÆ°ng cÅ©ng không có tá»± giá»›i thiệu, ngược lại còn nhìn Du Vu à ngÆ¡ ngác.
"Äi thôi," Du Vu à không nói thêm nữa, cô thúc giục, "Chúng ta phải mang đồ đạc trên xe và o trong nhanh lên, má»™t hồi trá»i chắc chắn sẽ mÆ°a to."
NgÆ°á»i thanh niên tá»± xÆ°ng là "A Kỳ" không nói gì, bÆ°á»›c nhanh ra phÃa sau xe, mở cốp sau, trá»±c tiếp ôm hai chiếc rÆ°Æ¡ng lá»›n, bÆ°á»›c nhanh vá» phÃa đống đổ nát.
"Nhẹ nhà ng má»™t chút, Ä‘á»u là đồ dá»… vỡ!" Du Vu à có chút lo lắng căn dặn.
A Kỳ láºp tức cháºm lại: "Tháºt xin lá»—i."
Sau đó, Bạch Tá» và Du Vu à má»—i ngÆ°á»i cÅ©ng ôm hai chiếc rÆ°Æ¡ng Ä‘i theo A Kỳ.
Khi ba ngÆ°á»i Ä‘i sâu và o đóng đổ nát, Bạch Tá» phát hiện ra có má»™t lối và o tầng hầm ở dÆ°á»›i chân má»™t cầu thang gá»— bị há»ng.
NÆ¡i nà y khác vá»›i cái hầm thô sÆ¡ do Bạch Tang hay nhóm của LÆ°u Tá» Ä‘Ã o trÆ°á»›c đây, lối Ä‘i mà A Kỳ dẫn hai ngÆ°á»i và o rõ rà ng đã tồn tại trÆ°á»›c khi biệt thá»± bị nổ tung.
HÆ¡n nữa, sà n và tÆ°á»ng của lối Ä‘i được lát bằng gạch lá»™ng lẫy, nhÆ° thể không gian nà y được ai đó tỉ mỉ tạo ra.
Trong thế giá»›i tối tăm suốt ngà y nà y, con ngÆ°á»i vẫn cứ chui rúc dÆ°á»›i lòng đất nhÆ° thể trá»i chÆ°a đủ tối.
Cà ng đi xuống, Bạch TỠcà ng cảm thấy nghi hoặc.
Nghiêm túc mà nói, hiện tại hỠvẫn đang ở vùng mà u xám bên ngoà i khu vực mà u và ng.
Tuy nhiên Du Vu à cho hay, nÆ¡i cả hai muốn đến là khu vá»±c mà u và ng, nhÆ°ng hiện tại cả ba ngÆ°á»i rõ rà ng tháºm chà còn chÆ°a qua sông.
NhÆ°ng mà má»™t lát sau, Bạch Tá» má»›i nháºn ra mình quá ngây thÆ¡.
Sau khi A Kỳ dẫn Du Vu à và Bạch Tá» Ä‘i qua má»™t Ä‘Æ°á»ng hầm tối tăm, anh ta tiếp tục mở ra má»™t cánh cá»a gá»— rất dà y và được chạm khắc tinh xảo.
Sau má»™t khắc, Bạch Tá» nhìn thấy má»™t cái Ä‘Æ°á»ng hầm dà i Ãt nhất trăm mét, không có lối rẽ, liếc mắt má»™t cái là có thể nhìn thấy Ä‘iểm cuối.
Bản thân Ä‘Æ°á»ng hầm không đặc biệt, Ä‘iá»u đặc biệt là , Ä‘Æ°á»ng hầm nà y được là m bằng kÃnh.
Bạch TỠđứng ở cá»a gá»—, ngây ngốc ôm chiếc rÆ°Æ¡ng trong tay, ngẩng đầu nhìn lên phÃa trên.
PhÃa trên Ä‘Æ°á»ng hầm kÃnh trong suốt có má»™t dòng sông không ngừng dâng trà o trong bóng tối.
Xuyên qua vùng nÆ°á»›c đục ngầu nà y, Bạch Tá» thỉnh thoảng nhìn thấy những tia sét lóe lên trên bầu trá»i, chiếu sáng những vòng xoáy cuồn cuá»™n trên sông.
Lúc nà y, Bạch Tá» má»›i tháºt sá»± cảm giác được bản thân Ä‘ang ở dÆ°á»›i dòng nÆ°á»›c chảy xiết rá»™ng trăm mét, trong lòng cảm thấy kinh ngạc không thể nói nên lá»i.
Tác Ä‘á»™ng của dòng sông chảy xiết lên Ä‘Æ°á»ng hầm kÃnh rất mạnh, thỉnh thoảng có má»™t số hòn đá hoặc v@t cứng Ä‘áºp và o kÃnh gây ra tiếng Ä‘á»™ng lá»›n.
Tuy nhiên Ä‘Æ°á»ng hầm vẫn còn nguyên vẹn, không há» xuất hiện má»™t vết nứt nà o.
NhÆ°ng dù váºy, Bạch Tá» vẫn cảm giác được má»™t sá»± áp lá»±c vô hình Ä‘ang hÆ°á»›ng vá» phÃa mình, tá»±a hồ má»™t giây tiếp theo, sẽ có chá»— nà o đó trong Ä‘Æ°á»ng hầm nứt ra, tất cả bá»n há» sẽ bị dòng sông hung hãn cuốn đến má»™t nÆ¡i không xác định.
"Chủ nhân của căn biệt thá»± nà y là má»™t ông chủ lá»›n của nhà máy đối diện," Du Vu à đứng sau lÆ°ng Bạch Tá» giải thÃch, "Sau khi virus bùng phát, căn nhà bị bá» hoang, sau đó còn bị đánh bom, Chi Du... ngÆ°á»i bạn cÅ© của tôi tình cá» Ä‘i ngang qua, phát hiện ra Ä‘Æ°á»ng hầm có thể dẫn đến khu vá»±c mà u và ng ở phÃa đối diện, thế là quyết định chuyển và o."
Du Vu à nói thêm: "A Kỳ là m việc cùng vá»›i ngÆ°á»i bạn cÅ© của tôi, hỠđã biết nhau được bảy tám năm."
Chẳng mấy chốc, ba ngÆ°á»i đã Ä‘i đến cuối Ä‘Æ°á»ng hầm kÃnh.
Sau khi A Kỳ mở má»™t cánh cá»a gá»— khác, anh dẫn hai ngÆ°á»i nhanh chóng xuyên qua má»™t Ä‘Æ°á»ng hầm tối tăm dà i hÆ¡n mÆ°á»i mét và bÆ°á»›c và o má»™t không gian rất rá»™ng rãi.
Äây dÆ°á»ng nhÆ° là má»™t nhà kho để chứa váºt tÆ°, diện tÃch Ãt nhất là 20 đến 30 mét vuông.
Ở nÆ¡i sâu nhất của nhà kho có hÆ¡n chục dãy kệ sắt chất đầy đủ các loại đồ đạc, phÃa trÆ°á»›c những chiếc kệ sắt nà y có treo rèm, ngăn cách là m năm sáu cái buồng tÆ°Æ¡ng đối cháºt hẹp.
TrÆ°á»›c buồng ở ngoà i cùng bên phải, có má»™t cô gái buá»™c tóc Ä‘uôi ngá»±a đứng cạnh chiếc bà n gá»— chứa đầy những váºt dụng linh tinh.
Cô gái mặc một chiếc áo khoác dà y mà u đen, nhưng Bạch TỠcó thể nhìn ra, rằng cô ấy thực sự rất gầy.
Nghe thấy tiếng Ä‘á»™ng, cô ấy liá»n quay đầu lại, ngÆ°á»i đầu tiên cô ấy nhìn thấy chÃnh là Bạch Tá».
Trong đôi mắt lãnh đạm của cô hiện lên má»™t chút cảm giác kinh ngạc, sau đó cô dá»i mắt nhìn vá» phÃa Du Vu Ã, lúc nà y trong ánh mắt kia chợt hiện lên má»™t ý cÆ°á»i, sau đó cô mở miệng dùng giá»ng mÅ©i đặc sệt gá»i: "Vu Ã."
Sau lá»i giá»›i thiệu của Du Vu Ã, Bạch Tá» biết được cô gái tên "Chi Du" nà y há» Cốc, cô ấy không cao lắm, Ä‘Æ°á»ng nét trên gÆ°Æ¡ng mặt rất thu hút, toát ra khà chất lạnh lùng hệt nhÆ° đôi mắt của cô ấy váºy.
TrÆ°á»›c khi virus Ä‘á»™t biến bùng phát, Cốc Chi Du tiếp quản má»™t cá»a hà ng sÆ°u táºp đồ cổ ở thà nh phố B.
Sau nà y, bởi vì tình cá» quen biết cùng vá»›i Du Vu Ã, mà trở thà nh bạn tốt của nhau.
Sau khi virus Ä‘á»™t biến bùng phát, cá»a hà ng đồ cổ cÅ©ng "đóng cá»a", nhÆ°ng Cốc Chi Du vẫn vững và ng giấu hết đồ cổ trong cá»a hà ng.
Cách đây và i tháng, sau khi phát hiện ra nơi nà y, cô và A Kỳ đã chuyển toà n bộ đồ cổ đến đây.
NhÆ° Du Vu à đã nói, ngoà i đồ cổ, trong kho còn có rất nhiá»u đồ lặt vặt kỳ lạ khác.
Chúng là những đồ váºt mà Cốc Chi Du và A Kỳ đã trao đổi vá»›i ngÆ°á»i dân ở khu vá»±c lân cáºn, hai ngÆ°á»i há» tồn tại cho đến bây giá» là nhá» và o những váºt nà y.
Sau khi Bạch Tá» và những ngÆ°á»i khác chuyển má»i thứ trong xe đến nhà kho, Cốc Chi Du sắp xếp cho há» hai gian phòng nhá», tÆ°Æ¡ng Ä‘Æ°Æ¡ng vá»›i "phòng Ä‘Æ¡n" trong ký túc xá.
NhÆ°ng trên thá»±c tế, trong phòng không há» có má»™t chiếc giÆ°á»ng hay má»™t chiếc chăn bông nà o, chỉ có vẻn vẹn má»™t "tấm trải giÆ°á»ng" được may bằng vải vụn.
Sống ở nÆ¡i nà y được và i ngà y, Bạch Tá» cuối cùng cÅ©ng hiểu được Du Vu à nói "môi trÆ°á»ng khắc nghiệt" là nhÆ° thế nà o.
Äối vá»›i những ngÆ°á»i biến dị nhÆ° Bạch Tá» và Du Vu Ã, há» không cần ăn uống và không sợ lạnh, việc sống ở má»™t nÆ¡i nhÆ° váºy không phải là vấn Ä‘á», nhÆ°ng đối vá»›i những ngÆ°á»i bình thÆ°á»ng nhÆ° Cốc Chi Du và A Kỳ, chỉ cần ở lại đây ná»a ngà y đã là cá»±c hình.
Mặc dù không thiếu Ä‘iện nÆ°á»›c, còn có má»™t Ä‘Æ°á»ng hầm kÃnh xinh đẹp, nhÆ°ng trang thiết bị trong kho lại rất Ãt và cÅ© kỹ, máy Ä‘iá»u hòa đã há»ng từ lâu, đồ ăn ở đây toà n là đồ há»™p hết hạn sá» dụng, mùi vị ôi thiu, thức ăn sấy khô đã ở đó không biết bao lâu.
Cá»™ng vá»›i những cÆ¡n mÆ°a triá»n miên trong tháng nà y, toà n bá»™ tầng hầm đầy tối tăm và lạnh lẽo, khiến cÆ¡n cảm lạnh của Cốc Chi Du rất lâu không thuyên giảm.
Bạch Tá» rất ngạc nhiên khi trong hoà n cảnh nhÆ° váºy, Cốc Chi Du và A Kỳ vẫn có thể tồn tại cho đến ngà y nay.
Tuy nhiên Du Vu à nói vá»›i Bạch Tá», rằng môi trÆ°á»ng sống nà y tốt hÆ¡n nhiá»u so vá»›i những cÆ° dân trong khu vá»±c mà u và ng Ä‘ang bị chÃnh quyá»n giám sát.
Khi hai ngÆ°á»i nói chuyện nà y, cả hai Ä‘á»u cố tình tránh mặt Cốc Chi Du và A Kỳ, đã chiếm dụng chá»— của ngÆ°á»i khác, lại còn thảo luáºn xem môi trÆ°á»ng ở đâu tồi tệ hÆ¡n, cÅ©ng tháºt là quá không lịch sá»±.
Má»™t tuần sau khi chuyển đến, Du Vu à bắt đầu giai Ä‘oạn Ä‘iá»u trị thứ hai cho đôi mắt của Bạch Tá».
Äể tránh tình huống bị Ä‘au mắt Ä‘á»™t ngá»™t hoặc những thay đổi thể chất nghiêm trá»ng hÆ¡n nhÆ° trÆ°á»›c đó, Bạch Tá» vẫn ngoan ngoãn ở trong nhà kho, không bao giá» rá»i Ä‘i đâu cả.
Chỉ khi thá»±c sá»± quá buồn chán, cô má»›i má»™t mình bÆ°á»›c qua Ä‘Æ°á»ng hầm dà i bằng kÃnh, quay trở lại bên kia sông, lặng lẽ leo lên Ä‘ ỉnh toà tháp và nhìn xung quanh.
HÆ¡n mÆ°á»i ngà y sau, và o má»™t ngà y má»i ngÆ°á»i Ä‘á»u Ä‘i vắng, Bạch Tá» nhân lúc trá»i không mÆ°a, lặng lẽ leo lên tòa tháp bên cạnh đóng đổ nát để hÃt thở không khÃ.
Cô thuần thục tháo khăn bịt mắt ra và nhìn xung quanh.
Thị lực ở mắt trái của cô vẫn còn mông lung mỠảo, nhưng cơn đau đã ngà y cà ng giảm đi.
Äúng nhÆ° Du Vu à đã nói, mặc dù mắt trái của Bạch Tá» vẫn không thể nhìn rõ, lá»›p mà ng má»›i hình thà nh trên nhãn cầu dÆ°á»ng nhÆ° ngà y cà ng dà y hÆ¡n, cả hai Ä‘á»u không biết cuối cùng sẽ xảy ra chuyện gì, nhÆ°ng hiệu quả Ä‘iá»u trị quả thá»±c Ä‘ang phát triển đúng hÆ°á»›ng.
Bạch Tá» có thói quen nhìn vá» phÃa khu vá»±c mà u và ng, từ lâu cô đã phát hiện ra có má»™t khoảng đất trống rất rá»™ng ở gần khu chung cÆ°.
Có má»™t lần, Bạch Tá» nhìn thấy hà ng chục cÆ° dân trong khu vá»±c mà u và ng Ä‘ang Ä‘i dạo ngoà i trá»i dÆ°á»›i sá»± giám sát của cảnh vệ.
Dù ở khoảng cách khá xa nhÆ°ng cô vẫn nháºn ra má»™t số gÆ°Æ¡ng mặt.
Há» là những ngÆ°á»i trÆ°á»›c đây sống trong công viên ở trung tâm thà nh phố B, bao gồm cả Ä‘Ã n ông, phụ nữ và trẻ em, ngay cả bà lão bế đứa bé mà Bạch Tá» và Du Vu à gặp dÆ°á»›i lòng đất cÅ©ng xuất hiện trong số đó.
Tuy nhiên, lúc nà y không thấy đứa bé ở đâu cả.
Theo góc Ä‘á»™ nà y, có lẽ chÃnh phủ quả thá»±c đã chuyển nhóm ngÆ°á»i vốn sống ở công viên thà nh phố B đến đây nhÆ° lá»i đồn.
Bạch Tá» thá»±c sá»± không thể hiểu tại sao chÃnh phủ lại là m Ä‘iá»u nà y, bởi vì gần đây bá»™ não của cô giống nhÆ° má»™t váºt chứa Ä‘ang bị co rút lại, tháºm chà không đủ để lÆ°u giữ trà nhá»›, chứ đừng nói đến việc suy luáºn vá» những thuyết âm mÆ°u khác nhau.
Má»™t tuần trÆ°á»›c, theo thỉnh cầu của Du Vu Ã, Cốc Chi Du đã tìm cho Bạch Tá» má»™t cuốn sổ dà y và và i cây bút bi.
NhÆ°ng bảy ngà y nay, Bạch Tá» vẫn luôn ở tại chá»— nà y, chỉ gặp qua và i ngÆ°á»i, cÅ©ng không có chuyện gì đặc biệt xảy ra, cho nên cô căn bản không viết bao nhiêu chữ và o sổ.
A Kỳ bình thÆ°á»ng rất Ãt nói, sau khi sá»a chiếc xe van do Bạch Tá» và Du Vu à mang đến, anh dùng nó là m xe tải đồ, thỉnh thoảng sẽ chuyển má»™t số đồ đạc lên xe, rồi lái Ä‘i đâu đó, khi trở vá» lại mang theo má»™t đống váºt phẩm má»›i.
Vá» phần Cốc Chi Du, cÅ©ng giống nhÆ° vẻ ngoà i, tÃnh cách của cô ấy cÅ©ng rất lạnh lùng, hình nhÆ° ngoại trừ mỉm cÆ°á»i vá»›i Du Vu à thì thái Ä‘á»™ của cô ấy đối vá»›i A Kỳ và Bạch Tá» Ä‘á»u có chút lãnh đạm.
HÆ¡n nữa, Bạch Tá» luôn cảm thấy Cốc Chi Du dÆ°á»ng nhÆ° có má»™t thái Ä‘á»™... thù địch không thể giải thÃch được đối vá»›i mình.
Ngoà i ra, còn có má»™t Ä‘iá»u khác khiến Bạch Tá» nghi ngá» - cô vẫn chÆ°a tìm được lối Ä‘i từ nhà kho đến khu vá»±c mà u và ng.
Dù là cả Du Vu à hay hai ngÆ°á»i còn lại, há» dÆ°á»ng nhÆ° vẫn chÆ°a thá»±c sá»± "tiến và o" khu vá»±c mà u và ng, có vẻ nhÆ° há» chỉ sống dÆ°á»›i tầng hầm của khu vá»±c mà u và ng, thá»i gian còn lại sẽ thông qua Ä‘Æ°á»ng hầm quay trở lại vùng mà u xám để buôn bán trao đổi váºt phẩm.
Bạch Tá» Ä‘ang suy nghÄ© bá»—ng nhiên nghe thấy sau lÆ°ng có tiếng Ä‘á»™ng, quay ngÆ°á»i lại thì thấy chÃnh là Du Vu à đã rá»i khá»i tầng hầm lúc sáng.
Lúc nà y trên mặt Du Vu à lá»™ ra vẻ mệt má»i, hình nhÆ° cô đã Ä‘i đến má»™t nÆ¡i rất xa, rồi vá»™i và ng trở vá», có chút yếu Ä‘uối Ä‘i tá»›i, ghé và o trên lan can giống nhÆ° Bạch Tá», há»i: "Sao rồi? Mắt còn Ä‘au không?"
"Tà m tạm." Bạch TỠnói.
Hôm nay, mắt cô thỉnh thoảng vẫn còn Ä‘au, nhÆ°ng đã đỡ hÆ¡n trÆ°á»›c rất nhiá»u.
HÆ¡n nữa, Ä‘iá»u khiến Bạch Tá» cảm thấy rất vui chÃnh là , mặc dù hình ảnh cô nhìn thấy bằng mắt trái má» hÆ¡n nhiá»u so vá»›i mắt phải, nhÆ°ng Ä‘á»™ sáng dÆ°á»ng nhÆ° lại cao hÆ¡n trÆ°á»›c.
"Äúng váºy, ná»— lá»±c của tôi cuối cùng cÅ©ng không uổng phÃ..." Du Vu à mỉm cÆ°á»i, sau đó Ä‘á»™t nhiên đổi chủ Ä‘á», "Thà nh phố B đã cấm hoà n toà n việc ra và o của ngÆ°á»i dân, giống nhÆ° A Kỳ đã nói, hầu nhÆ° tất cả cảnh vệ ở khu mà u và ng đã được Ä‘iá»u Ä‘á»™ng vá» thà nh phố B."
Bạch Tá» cau mà y: "Váºy chẳng phải là chúng ta sẽ không thể trá»™m thuốc được sao?"
Du Vu à cÆ°á»i khúc khÃch, dÆ°á»ng nhÆ° không há» vá»™i chút nà o: "Äừng lo lắng, tôi có cách," cô nói xong, lại chuyển chủ Ä‘á» má»™t lần nữa, "Gần đây cô còn nhá»› đến Mạnh tiểu thÆ° không?"
Du Vu à đã nhiá»u ngà y không nhắc đến Mạnh DÄ© Lam, hôm nay không hiểu sao lại Ä‘á»™t nhiên nhắc đến ngÆ°á»i đó vá»›i Bạch Tá».
Nghe tá»›i chữ "Mạnh", Bạch Tá» cảm giác có chút hoảng hốt, sau đó thà nh tháºt gáºt đầu: "Còn."
Cho dù không nhắc tá»›i, nhÆ°ng Bạch Tá» thỉnh thoảng vẫn sẽ nhá»› đến ngÆ°á»i kia.
Không biết hôm nay Du Vu à bị là m sao, dÆ°á»ng nhÆ° cố tình muốn vạch trần vết sẹo cÅ© của Bạch Tá»: "Cô còn thÃch cô ấy không?"
Bạch Tá» nhÃu mà y, lần nà y cô không trả lá»i ngay nhÆ° vừa rồi, mà rất lâu sau cô má»›i thẳng thắn nói: "ThÃch."
Du Vu à dÆ°á»ng nhÆ° không ngạc nhiên trÆ°á»›c câu trả lá»i nà y, cô nhìn sang bên kia sông, nhẹ nhà ng há»i: "NhÆ°ng chẳng phải cô đã nói, sau nà y có thể cô sẽ không bao giá» gặp lại cô ấy nữa sao?"
Bạch Tá» khó hiểu quay đầu nhìn Du Vu Ã, nhÆ°ng không đáp lại, vì cô cảm thấy giữa hai vấn Ä‘á» nà y không há» có mâu thuẫn gì.
"Tôi cảm thấy có lẽ hai ngÆ°á»i sẽ còn gặp lại nhau," Du Vu à nói thêm, "Nếu lần sau gặp lại cô ấy và phát hiện chúng ta ở hai phe đối láºp, cô có thể nhẫn tâm quyết định nhÆ° váºy không?"
Bạch Tá» cau mà y, tháºt lâu không nói gì.
"Nhóc thá» hoang, đôi khi lừa dối chÃnh mình hoặc ngÆ°á»i khác cÅ©ng tốt," Du Vu à thấp giá»ng, nghiêm túc nói, "Cho dù cô vẫn thÃch cô ấy, cô cÅ©ng có thể giả vá» nhÆ° không còn thÃch nữa, nhÆ° váºy, má»i chuyện có thể sẽ dần dần trở thà nh hiện thá»±c."
Bạch TỠsuy nghĩ một lát, vẫn không lên tiếng.
Nhìn theo ánh mắt của Du Vu Ã, cô quay đầu nhìn vá» phÃa khu vá»±c mà u và ng, nhÆ°ng lại vô thức nghÄ© - có lẽ cô sẽ hoà n toà n quên mất Mạnh DÄ© Lam, váºy cô cần gì "lừa dối chÃnh mình"?
Vẽ vá»i thêm chuyện mà thôi.
Hai ngÆ°á»i im lặng má»™t lúc, nụ cÆ°á»i trên mặt Du Vu à dần dần thu lại, cô lặng lẽ nghiêng đầu nhìn Bạch Tá».
Những ngà y nà y, Du Vu à đi lang thang khắp thà nh phố B.
Cô nháºn thấy các biện pháp phòng thủ hiện tại của thà nh phố là vô cùng nghiêm ngặt, nhÆ°ng Ä‘iá»u nà y không khiến cô lo lắng.
Sở dÄ© Du Vu à có chút lo lắng, là bởi vì trÆ°á»›c khi trở vá», cô đã nháºn được hai tin nhắn từ Mạnh DÄ© Lam.
HÆ¡n mÆ°á»i ngà y sau, đối phÆ°Æ¡ng cuối cùng cÅ©ng có hồi đáp.
Ná»™i dung tin nhắn rất ngắn gá»n, giá»ng Ä‘iệu rất bình thản, nhÆ°ng ý nghÄ©a trong đó lại trà n đầy cảm giác uy hiếp ——
"Hoà nh à có kế hoạch mở rộng địa điểm thỠnghiệm."
"Cô cảm thấy huyện Bình Hóa như thế nà o?"
—
Tác giả có lá»i muốn nói:
Cảm ơn sự ủng hộ của các bạn!
Canh gà trÃch lá»i hôm nay:
Một lần nữa, chúc các bạn tối nay có những giấc mơ đẹp!
—
Hôm nay ăn tất niên ở công ty nên up chÆ°Æ¡ng má»›i hÆ¡i muá»™n ðŸ˜