- Trang chủ
- Trá»i Tối
- ChÆ°Æ¡ng 89: C89: Äi rồi
Tác giả:
Mặc dù lần gặp mặt nà y được gá»i là buổi "há»p lá»›p" giữa Mạnh Nguyệt và vị quan chức ở trÆ°á»ng há»c cÅ©, nhÆ°ng thá»±c chất lại chÃnh là tiệc Hồng Môn*, mục Ä‘Ãch chủ yếu là để Ä‘Ã m luáºn vá» sá»± biến mất của BS59 và trao đổi vá» kế hoạch tiếp quản phòng thà nghiệm Hoà nh à của chÃnh phủ.
Mạnh Nguyệt thân kinh bách chiến*, rõ rà ng đối vá»›i lần nà y đã chuẩn bị rất chu đáo, bà bà y tá» sá»± không đồng tình vá»›i yêu cầu của chÃnh phủ vá» việc tiếp quản phòng thà nghiệm Hoà nh à má»™t cách khéo léo nhÆ°ng kiên quyết, đồng thá»i cÅ©ng trò chuyện vá»›i đối phÆ°Æ¡ng vá» những kỉ niệm cÅ© thá»i còn Ä‘i há»c của mình và ông ta.
Sau khi chÆ¡i bowling xong há» lại cùng nhau ăn tối, kết quả của buổi gặp mặt nà y coi nhÆ° cÅ©ng thà nh công, không để ngÆ°á»i bạn há»c cÅ© đại diện cho chÃnh phủ mất mặt, cÅ©ng tạm thá»i không để táºp Ä‘oà n Hoà nh à chịu thiệt hại gì.
Từ đầu đến cuối Mạnh Dĩ Lam không nói qua bao nhiêu câu, nên cũng không hao hơi tổn sức gì, rốt cuộc hiếm hoi có được cơ hội nghỉ ngơi một chút.
Sau khi quan chức chÃnh phủ cuối cùng cÅ©ng rá»i Ä‘i, Mạnh Nguyệt hiếm khi thở dà i má»™t tiếng, rồi Ä‘Æ°a Mạnh DÄ© Lam và o má»™t phòng riêng chuyên dùng để nghỉ ngÆ¡i.
Mạnh Nguyệt bảo vệ sÄ© ra ngoà i, rồi quay đầu đối diện vá»›i Mạnh DÄ© Lam bất đắc dÄ© cÆ°á»i: "May mà mấy ngà y nay trá»i mÆ°a, nếu không chúng ta Ä‘Ã nh phải cùng ông ấy Ä‘i đánh golf."
Mạnh DÄ© Lam cÅ©ng bất đắc dÄ© cÆ°á»i cÆ°á»i, không nói thêm gì.
Những ngà y gần đây, Mạnh DÄ© Lam không há» Ä‘á» cáºp vá»›i Mạnh Nguyệt vá» việc Liêu VÅ© Äình xuất hiện gần doanh trại của VÄ©nh Thái, bởi vì từ đầu đến cuối cô không tin tưởng Mạnh Nguyệt.
Tháºt ra ngay cả khi đối mặt vá»›i Lâm Khúc Vi, Mạnh DÄ© Lam cÅ©ng không thể hoà n toà n mở lòng mình, chứ đừng kể đến chú Hồng vẫn luôn giúp đỡ cô.
Nói trắng ra là , trong thế giá»›i đã sụp đổ nà y, chỉ có má»™t ngÆ°á»i mà Mạnh DÄ© Lam có thể hoà n toà n tin tưởng.
Váºy mà hÆ¡n má»™t năm trÆ°á»›c, cô đối vá»›i ngÆ°á»i nà y lại vô cùng né tránh.
Mà bây giá», cô và ngÆ°á»i đó đã gần má»™t tháng không liên lạc vá»›i nhau.
NghÄ© đến đây, Mạnh DÄ© Lam bất giác nhÃu mà y, nhÆ°ng ngay sau đó cô lại cảm thấy ảo não vì bản thân lại lần nữa nghÄ© đến ngÆ°á»i kia.
Nhìn Mạnh DÄ© Lam Ä‘ang im lặng, Mạnh Nguyệt cho rằng công việc mấy ngà y nay khiến đối phÆ°Æ¡ng cảm thấy phiá»n muá»™n, nên nhẹ nhà ng nói: "Thá»i gian gần đây con đã vất vả rồi."
Mạnh DÄ© Lam vẫn chỉ cÆ°á»i cÆ°á»i, không có trả lá»i.
Sá»± biến mất Ä‘á»™t ngá»™t của cháu trai bà TrÆ°Æ¡ng đã mang đến rắc rối lá»›n cho phòng thà nghiệm của Hoà nh Ã.
Và o hôm xảy ra chuyện, trưởng nhóm phụ trách các dá»± án lá»›n trong phòng thà nghiệm đã tá»± sát ngay trong đêm vì sợ phải chịu trách nhiệm sau khi biết tin BS59 mất tÃch.
Các quan chức chÃnh phủ đã tá»± ý Ä‘Æ°a cháu trai bà TrÆ°Æ¡ng Ä‘i mà không có sá»± đồng ý của Hoà nh Ã, ngược lại còn đổ hết trách nhiệm cho Hoà nh Ã.
Ngay khi tất cả má»i ngÆ°á»i Ä‘ang loạn xà ngầu cả lên, thì Mạnh DÄ© Lam đã hiểu được đại khái má»i thông tin trong phòng thà nghiệm, ngay trong đêm cô và Luyện TÃch Ä‘Æ°a ra má»™t bản báo cáo, chứng minh rằng trách nhiệm vá» vụ tai nạn nà y hoà n toà n thuá»™c vá» phÃa chÃnh phủ, không liên quan gì đến Hoà nh Ã.
Không chỉ váºy, cô còn biết được nhược Ä‘iểm của bên kia, sau khi vừa đấm vừa xoa, các quan chức được chÃnh phủ cỠđến để xá» lý sá»± việc đã mủi lòng, không còn là m ầm Ä© vá» vụ tai nạn nữa.
Sau chuyện nà y, Mạnh DÄ© Lam rõ rà ng cảm nháºn được thái Ä‘á»™ của Mạnh Nguyệt đối vá»›i cô đã thay đổi rất nhiá»u.
Bà ấy không chỉ thảo luáºn vá»›i cô vá» má»™t số vấn Ä‘á» phát sinh khác không liên quan đến phòng thà nghiệm, mà còn chủ Ä‘á»™ng để cô tham dá»± các cuá»™c há»p lá»›n nhá» khác nhau của công ty - kể cả trong những dịp nhÆ° hôm nay không cần sá»± hiện diện của Mạnh DÄ© Lam, bà ấy cÅ©ng Ä‘Æ°a cô Ä‘i cùng.
Sau khi Mạnh Nguyệt ngồi xuống, Ä‘á»™t nhiên bà thấp giá»ng nói: "Nếu... con là con gái của ta thì tốt quá."
Không biết có phải Mạnh DÄ© Lam gặp ảo giác hay không, nhÆ°ng cô cảm thấy giá»ng nói của Mạnh Nguyệt có chút buồn, nên đáp: "So vá»›i mẹ ruá»™t, cô mẫu đã chăm lo cho con tháºt sá»± rất chu toà n."
Nhìn thấy nụ cÆ°á»i vui mừng tháºt tâm của Mạnh Nguyệt, Mạnh DÄ© Lam thừa dịp nói tiếp: "Tháºt ra con đã xem VÅ© Nhu và VÅ© Äình nhÆ° chị em ruá»™t rồi..." Vừa nhắc đến hai ngÆ°á»i đó, Mạnh DÄ© Lam thấy nụ cÆ°á»i của Mạnh Nguyệt bá»—ng khá»±ng lại, tâm trạng của bà ấy rõ rà ng đã thay đổi.
Không muốn lỡ mất cÆ¡ há»™i, Mạnh DÄ© Lam giả vá» bối rối há»i: "À đúng rồi, sao gần đây con không thấy VÅ© Äình ạ?"
Sắc mặt Mạnh Nguyệt không được tốt, nhÆ°ng vẫn cÆ°á»i nhẹ: "Con bé... gần đây có hÆ¡i báºn."
Mạnh DÄ© Lam gáºt gáºt đầu, không há»i thêm nữa, nhÆ°ng trong đầu cÅ©ng đã có má»™t Ãt suy Ä‘oán.
Mạnh Nguyệt vuốt v e chuá»—i Pháºt châu trong tay, đổi chủ Ä‘á»: "DÄ© Lam, năng lá»±c của con giá»i hÆ¡n ta nghÄ© rất nhiá»u, ta tin không lâu nữa mình sẽ có thể sá»›m vá» hÆ°u."
Không hiểu sao, những lá»i nà y lại khiến Mạnh DÄ© Lam nhá»› đến ngÆ°á»i Ä‘Ã n ông mà đã lâu mình không gặp.
Trong những ngà y nà y, cô đã tham gia vô số cuá»™c há»p lá»›n nhá» trong công ty, nhÆ°ng cô vẫn chÆ°a từng gặp ông ấy, xung quanh cô cÅ©ng không có ai thảo luáºn vỠông ấy.
TrÆ°á»›c đây, Mạnh DÄ© Lam luôn vô thức không muốn Ä‘á» cáºp đến bất cứ Ä‘iá»u gì liên quan đến cha mình, nhÆ°ng bây giá», vì lòng hiếu kỳ ngà y cà ng tăng, nên cô muốn chủ Ä‘á»™ng Ä‘iá»u tra tung tÃch của ngÆ°á»i đó.
Quan trá»ng hÆ¡n nữa là , những cÆ¡n ác má»™ng mấy ngà y qua đã khiến sá»± hiện diện của ngÆ°á»i Ä‘Ã n ông đó trong lòng Mạnh DÄ© Lam ngà y cà ng mạnh mẽ, cô không thể không đối mặt vá»›i nó.
Mạnh DÄ© Lam thuáºn theo lá»i của Mạnh Nguyệt, nói: "Cô mẫu, nếu cô mẫu vá» hÆ°u, Ä‘oán chừng Hoà nh à có lẽ sẽ không thể chống đỡ được mấy ngà y."
"Ta trở vá» chÃnh là vì giúp đỡ cha con." Mạnh Nguyệt lắc đầu, "Theo lý mà nói, việc ta Ä‘ang là m hiện tại chÃnh là của con."
Lúc nà y, Ä‘á»™t nhiên có ngÆ°á»i gõ cá»a.
Mạnh Dĩ Lam quay đầu lại, thì thấy trợ lý trẻ tuổi luôn theo Mạnh Nguyệt cầm một chiếc hộp nhỠđi và o và nhắc nhở Mạnh Nguyệt uống thuốc.
MÆ°á»i ngà y gần đây, Mạnh DÄ© Lam đã có rất nhiá»u thá»i gian ở cùng Mạnh Nguyệt, cho nên cô phát hiện Mạnh Nguyệt luôn phải uống thuốc, mà trạng thái tinh thần của bà còn kém hÆ¡n trÆ°á»›c rất nhiá»u.
Mạnh DÄ© Lam muốn há»i thăm cô mẫu của mình tại sao phải uống thuốc, nhÆ°ng lại không tìm được cÆ¡ há»™i.
Sau khi trợ lý rá»i khá»i phòng, Mạnh Nguyệt Ä‘á»™t nhiên cảm khái nói: "DÄ© Lam, dạo nà y con luôn ở công ty là m việc bất kể ngà y đêm, không thể tiếp tục nhÆ° váºy được, cẩn tháºn khi đến tuổi của ta, con phải uống thuốc còn nhiá»u hÆ¡n ăn cÆ¡m..."
"Cô mẫu, xin cô mẫu hãy giữ sức khoẻ," Mạnh DÄ© Lam rót nÆ°á»›c nóng và o ly của Mạnh Nguyệt, "Bây giá»... cô mẫu là ngÆ°á»i thân nhất của con."
Những lá»i nà y không phải là khách sáo, nếu gạt bá» hết những nghi kỵ cùng hoà i nghi, thì Mạnh Nguyệt chÃnh là ngÆ°á»i thân tốt vá»›i Mạnh DÄ© Lam nhất trong nhiá»u năm qua.
Mạnh Nguyệt nghe xong sá»ng sốt má»™t lát, trong mắt có chút buồn bã, Ä‘á»™t nhiên Ä‘Æ°a tay nắm lấy cổ tay Mạnh DÄ© Lam, nhẹ giá»ng nói: "Con à , e rằng không còn nhiá»u thá»i gian nữa."
Mạnh DÄ© Lam kinh ngạc đặt bình nÆ°á»›c xuống, ngẩng đầu nhìn thấy Mạnh Nguyệt chỉ và o đầu mình: "Äã được chẩn Ä‘oán từ nhiá»u năm trÆ°á»›c, là má»™t khối u."
Mạnh DÄ© Lam chÆ°a kịp nói chuyện, Mạnh Nguyệt lại thở dà i: "Nếu không vì hai đứa gái của ta, ta đã rá»i khá»i Hoà nh à từ lâu rồi."
"Bác sÄ© nói thế nà o ạ?" Mạnh DÄ© Lam lo lắng há»i: "Nếu Ä‘iá»u trị kịp thá»i..."
Mạnh Nguyệt xua tay, thản nhiên nói: "Tình hình bây giá» là m sao có thể Ä‘iá»u trị kịp thá»i? Thuốc cÅ©ng không đủ uống, có bao nhiêu tiá»n cÅ©ng không mua được."
Mạnh Dĩ Lam vẫn như cũ khuyên nhủ: "Cô mẫu cần thuốc gì? Con có thể..."
"Con có lòng nhÆ° váºy, ta cảm thấy rất an ủi." Mạnh Nguyệt ánh mắt có chút Æ°Æ¡n Æ°á»›t nói: "Äáng tiếc, nếu nhÆ° hai đứa con của ta cÅ©ng hiểu chuyện bằng má»™t ná»a con..."
Không đợi Mạnh DÄ© Lam trả lá»i, Mạnh Nguyệt Ä‘á»™t nhiên ghé và o tai Mạnh DÄ© Lam nhá» giá»ng nói: "...Giữa VÅ© Äình và VÄ©nh Thái, có liên quan."
Trong lòng Mạnh Dĩ Lam chấn động, toà n thân cứng đỠtại chỗ.
"Ta má»›i phát hiện cách đây không lâu," Mạnh Nguyệt hiển nhiên có chút kÃch Ä‘á»™ng, giá»ng nói hÆ¡i run rẩy không thể khống chế, "Hai chị em chúng nó Ä‘á»u đã phản bá»™i ngÆ°á»i mẹ già nà y."
Má»™t giá»t nÆ°á»›c mắt rÆ¡i xuống mu bà n tay Mạnh DÄ© Lam, nhÆ°ng giây tiếp theo, Mạnh Nguyệt lại giÆ¡ tay lau nÆ°á»›c mắt, sau đó ngồi thẳng dáºy, là m nhÆ° không có chuyện gì xảy ra: "Cho nên má»›i nói, DÄ© Lam, cho dù có chuyện gì xảy ra Ä‘i chăng nữa, con phải..."
"Không được tin ai ngoại trừ chÃnh mình?" Mạnh DÄ© Lam đè nén cảm xúc thăng trầm trong lòng, bình tÄ©nh há»i.
Mạnh Nguyệt sững sá», sau đó mỉm cÆ°á»i vá»— vá»— mu bà n tay Mạnh DÄ© Lam: "Äúng, nhÆ°ng cÅ©ng không đúng lắm...Ä‘iá»u ta muốn nói vá»›i con nhất chÃnh là , Trong má»i việc Ä‘á»u phải đặt hạnh phúc của bản thân lên hà ng đầu."
Mạnh DÄ© Lam còn chÆ°a kịp phản ứng, đã nghe đối phÆ°Æ¡ng nói tiếp: "Sá»± cảnh giác là cần thiết, nhÆ°ng nếu có Ä‘iá»u gì khiến con vui thì hãy là m cà ng nhiá»u, còn nếu có ngÆ°á»i là m con hạnh phúc thì con nên gần gÅ©i vá»›i há» nhiá»u hÆ¡n."
TrÆ°á»›c đây, kiểu khuyên bảo nhÆ° trưởng bối trong nhà nà y luôn khiến Mạnh DÄ© Lam cảm thấy khó chịu, nhÆ°ng lần nà y nhÆ° thể đã bị nói trúng tâm sá»±, cô sững sá» không nhúc nhÃch.
"Gần đây cãi nhau vá»›i cô Bạch sao?" Mạnh Nguyệt Ä‘á»™t nhiên há»i.
Mạnh DÄ© Lam nhÃu mà y, Ä‘ang muốn phản bác, lại nghe thấy Mạnh Nguyệt bất đắc dÄ© cÆ°á»i: "Lần trÆ°á»›c cô mẫu nói vá»›i con, cô ấy giống má»™t con chó, tháºt ra chỉ là trêu đùa con mà thôi... trong lòng con Ä‘ang nghÄ© cái gì, má»™t bà lão hÆ¡n con mấy chục tuổi còn không nhìn ra được sao?"
Tá»± cho là mình ngụy trang hoà n mỹ, nhÆ°ng tháºt ra đã sá»›m bị ngÆ°á»i khác nhìn thấu.
Mạnh DÄ© Lam có chút lúng túng khi ý thức được Ä‘iá»u nà y, cô muốn nhÆ° trÆ°á»›c đây che Ä‘áºy cảm xúc của mình, nhÆ°ng sá»± mệt má»i cùng tinh thần căng thẳng mấy ngà y qua đã khiến cô gần nhÆ° suy sụp, nhất là khi nhắc đến chuyện của Bạch Tá», sắc mặt cô dần nhợt nhạt Ä‘i thấy rõ.
"TrÆ°á»›c kia ta khuyên con không nên quá tình cảm, bởi vì ta lo lắng con sẽ bị ngÆ°á»i khác hãm hại." Mạnh Nguyệt tá»±a hồ có thể hiểu được tâm tình của Mạnh DÄ© Lam, bà cảm khái nói: "NhÆ°ng mấy ngà y nay, cuối cùng ta cÅ©ng hiểu được con không há» ngốc chút nà o, lại còn cá»±c kỳ cứng nhắc, cho nên ngược lại, ta muốn khuyên con hãy dám sống hưởng lạc hÆ¡n."
Nghe Mạnh Nguyệt nói xong, Mạnh Dĩ Lam trầm mặc hồi lâu.
Sau khi đối phÆ°Æ¡ng uống thuốc xong, cô há»i: "Cô mẫu có biết cha của con là ngÆ°á»i nhÆ° thế nà o không?"
Äây là lần đầu tiên sau hÆ¡n mÆ°á»i năm, Mạnh DÄ© Lam chủ Ä‘á»™ng nói vá» cha của mình vá»›i ngÆ°á»i khác.
Chỉ cần nhắc đến "cha", đã khiến cơ thể Mạnh Dĩ Lam khẽ run lên, nhưng cô vẫn cố gắng hết sức để kìm lại.
Mạnh Nguyệt sá»ng sốt, gáºt gáºt đầu: "Ông ấy là em trai ta, không hẳn là biết quá rõ rà ng, nhÆ°ng tÃnh tình của ông ấy ta vẫn luôn quen thuá»™c."
"Cô mẫu nghÄ©," Mạnh DÄ© Lam ngẩng đầu nhìn Mạnh Nguyệt, "TÃnh tình của con có giống ông ấy không?"
Mạnh Nguyệt cùng Mạnh Dĩ Lam bốn mắt nhìn nhau, bà suy nghĩ hồi lâu mới nói: "Giống, nhưng cũng không giống."
Câu trả lá»i giống nhÆ° Ä‘oán câu đố đèn lồ ng*, nhÆ°ng Mạnh DÄ© Lam có thể hiểu được.
Trong suy nghÄ© của Mạnh DÄ© Lam, ngÆ°á»i Ä‘Ã n ông đó là ngÆ°á»i "dám hưởng lạc" theo nhÆ° lá»i Mạnh Nguyệt nói.
Nói chÃnh xác hÆ¡n, ông ấy là má»™t ác quá»· dám hưởng thụ.
Những lá»i mà Mạnh DÄ© Lam ở dÆ°á»›i sofa nghe được năm đó, giống nhÆ° ma chú khắc sâu và o đáy lòng của cô - anh yêu em, má»i thứ của em Ä‘á»u thuá»™c vá» anh, đừng nghÄ© đến việc rá»i xa anh - giống nhÆ° má»™t sợi dây xÃch vô hình, nó không chỉ trói buá»™c vợ của ác quá»·, mà còn có cả con gái của ác quá»·.
NhÆ°ng sau đó, vợ của ác quá»· đã thoát khá»i xiá»ng xÃch và trốn Ä‘i không má»™t dấu vết, để lại đứa con gái của ác quá»· má»™t mình trong vÅ©ng lầy.
Mặc dù khi trưởng thà nh Mạnh DÄ© Lam đã trốn khá»i Mạnh gia, nhÆ°ng cÅ©ng vì vô cùng sợ hãi, nên cô đã cố tình đè nén những ký ức cùng vá»›i lá»i nói đó, nhÆ°ng kỳ tháºt, cả trái tim của cô cÅ©ng bị nhốt ở lồ ng giam kia, dù có thế nà o cÅ©ng không thể trốn thoát được.
Sở dĩ lúc nhỠMạnh Dĩ Lam cảm thấy sợ hãi, là bởi vì cô lo lắng cho sự an toà n của mẹ mình.
Còn bây giá», ná»—i sợ hãi của cô tuy vẫn còn đó, nhÆ°ng lý do đã được thay đổi từ lâu.
"Em trai ta là má»™t kẻ thÃch kiểm soát, từ nhỠđã nhÆ° váºy rồi," Mạnh Nguyệt nhẹ nhà ng nói, "Ông ấy đối xá» vá»›i mẹ con nhÆ° thế, tất nhiên là không đúng, nhÆ°ng con không cần quá sợ hãi ông ấy, ý của ta cÅ©ng không phải muốn con thÃch ông ấy..."
"Cô mẫu," Mạnh DÄ© Lam quay đầu nhìn ra ngoà i cá»a sổ, nhẹ giá»ng nói: "Không phải."
Äiá»u Mạnh DÄ© Lam sợ nhất không phải là bản thân cha mình.
Mà là cô đã phát hiện ra, rằng mình vốn nên căm ghét ác quá»·, nhÆ°ng lại bắt đầu tháºt sá»± hiểu má»i Ä‘iá»u mà ác quá»· nói và là m.
Cảm giác của Mạnh DÄ© Lam đặc biệt mãnh liệt khi đối mặt vá»›i Bạch Tá».
Cách đây mấy ngà y, nhiá»u lần tỉnh dáºy từ cÆ¡n ác má»™ng, rốt cuá»™c trong đêm khuya Mạnh DÄ© Lam đã nháºn ra, rằng từ trÆ°á»›c cả khi Bạch Tá» tá» tình vá»›i cô, cô đã có má»™t cảm giác giống nhÆ° váºy - má»i thứ của Bạch Tá» Ä‘á»u phải thuá»™c vá» mình, cả Ä‘á»i của ngÆ°á»i đó cÅ©ng đừng nghÄ© đến việc rá»i khá»i mình.
Loại ý nghĩ nà y khiến Mạnh Dĩ Lam cảm thấy sợ hãi, nhưng cũng khiến cô trầm mê và không thể nà o tự giải thoát.
Sau khi hết lần nà y đến lần khác đẩy Bạch Tá» ra xa, sá»± không cam lòng và khát vá»ng của Mạnh DÄ© Lam cà ng trở nên mạnh mẽ hÆ¡n, cô có thể cảm thấy mình Ä‘ang dần trở thà nh má»™t ác quá»· giống nhÆ° cha của mình.
Năm đó, tội ác của quỷ dữ đã khiến mẹ cô phải bỠđi mãi mãi, khi ấy cô mới và i tuổi, vì quá sợ hãi mà cô đã luôn giả vỠkhông biết tại sao mẹ lại bỠđi.
Sau nhiá»u năm che giấu, ngay cả bản thân cô cÅ©ng hoà n toà n tin và o lá»i nói dối của chÃnh mình.
NhÆ°ng bây giá», khi má»™t lần nữa đối mặt vá»›i quá khứ, Mạnh DÄ© Lam bắt đầu hiểu được tâm tình của ác quá»·.
Cô cảm nháºn được từng câu từng chữ mà ông ấy đã nói.
"Cô mẫu, con chỉ là rất sợ hãi," Mạnh DÄ© Lam Ä‘ang muốn nói ra Ä‘iá»u mình Ä‘ang nghÄ©, cô cÅ©ng không để ý rằng hai mắt của mình đã bắt đầu Ä‘á» hoe, "Con lo lắng..."
NhÆ°ng khi lá»i vừa đến khoé miệng, là m thế nà o cÅ©ng không nói ra được.
Mạnh Nguyệt vá»— vai cô: "Äừng lo lắng, con có thể thá» nói chuyện vá»›i cô Bạch."
Mạnh Dĩ Lam theo bản năng muốn cự tuyệt, lại nghe đối phương chân thà nh nói: "Nói cho cô ấy biết con đã sợ đến mức nà o, xem cô ấy phản ứng ra sao."
Thay vì đem vết thương giấu dưới lớp băng gạc và để nó đau nhức cả ngà y, tốt hơn hết chúng ta nên để nó thoáng mát ở ngoà i không khà một chút, có lẽ sau và i ngà y sẽ tốt hơn.
Trên Ä‘Æ°á»ng rá»i khá»i sân chÆ¡i bowling, Mạnh DÄ© Lam nhÆ° ngÆ°á»i mất hồn, ngồi ở ghế sau xe không nói má»™t lá»i.
Cho đến khi quay trở lại tà u, cô vẫn như cũ lơ đãng mất hồn.
Theo thói quen mấy tuần nay, lẽ ra cô phải trá»±c tiếp đến phòng là m việc tiếp tục giải quyết những công việc còn dang dở, nhÆ°ng hôm nay cô lại trở vá» phòng ngủ má»™t cách khác thÆ°á»ng.
Nghe ngoà i tà u có tiếng mÆ°a rÆ¡i, Mạnh DÄ© Lam tá»± do nằm dà i trên giÆ°á»ng, đầu óc mÆ¡ mà ng lại nghÄ© đến lá»i Bạch TỠđã nói vá»›i mình - Mạnh DÄ© Lam... có phải tôi đã trở thà nh ánh sáng của cô không?
CÅ©ng giống nhÆ° lúc trÆ°á»›c, trong lòng Mạnh DÄ© Lam vẫn dâng lên má»™t cÆ¡n tức giáºn.
NhÆ°ng nếu phải so sánh, thì cảm xúc hiện tại của Mạnh DÄ© Lam lại là tưởng nhá»› cùng hoà i niệm ngÆ°á»i đó nhiá»u hÆ¡n.
Và o giá» phút nà y, Mạnh DÄ© Lam rất muốn gặp ngÆ°á»i đó.
Cô cảm thấy có lẽ mình nên nói cho ngÆ°á»i đó biết vá» ná»—i sợ hãi trong lòng, nhÆ° lá»i Mạnh Nguyệt đã nói.
NhÆ°ng cùng lúc đó, Mạnh DÄ© Lam cÅ©ng nháºn ra trong lòng mình có má»™t ná»—i oán giáºn trÆ°á»›c nay chÆ°a từng xuất hiện - Bạch Tá» tháºt sá»± quá nhẫn tâm, đã gần má»™t tháng rồi nhÆ°ng vẫn không đến gặp mình.
Cô ấy không thÃch mình sao?
Nếu thÃch má»™t ai đó, chẳng phải là chúng ta nên chủ Ä‘á»™ng theo Ä‘uổi đối phÆ°Æ¡ng sao?
Mạnh DÄ© Lam vô thức bắt đầu hồi tưởng lại những khoảnh khắc cô từng trải qua cùng Bạch Tá» trong quá khứ, cuối cùng Ä‘i đến kết luáºn - Bạch Tá» chÆ°a bao giá» có hà nh vi chủ Ä‘á»™ng theo Ä‘uổi mình, tháºm chà ngay cả "lấy lòng" cÅ©ng không có, ngÆ°á»i đó chỉ im lặng ở bên cạnh bảo vệ mình mà thôi.
Ngay cả trÆ°á»›c khi virus biến dị bùng phát, cÅ©ng là nhÆ° thế, cho dù có bị hiểu lầm thì ngÆ°á»i đó vẫn im lặng nhÆ° má»™t tảng đá.
NghÄ© tá»›i đây, Mạnh DÄ© Lam tạm thá»i quên mất ná»a phút trÆ°á»›c cô còn vì chuyện của cha mình mà sợ hãi, bây giá» cô chỉ cảm thấy uất ức vá»›i hà nh vi chỉ nói mà không là m của Bạch Tá» mà thôi, Ãt nhất Lâm Khúc Vi còn biết mua quà tặng mình - mặc dù món quà kia chÆ°a bao giỠđược mở ra, cÅ©ng không biết đã bị ném ở nÆ¡i nà o.
Bạch Tá» không há» có thà nh ý "thÃch", lại muốn mình chủ Ä‘á»™ng Ä‘i tìm cô ấy tâm sá»±? Còn muốn mình nói cho cô ấy biết mình Ä‘ang nghÄ© gì?
Mạnh DÄ© Lam cà ng nghÄ© cà ng tức giáºn, sau khi cÆ°á»i lạnh má»™t tiếng, cô dùng lá»±c ném chiếc đồng hồ sang má»™t bên, nhÆ°ng do lá»±c quá mạnh nên chiếc đồng hồ đã bị ném thẳng xuống ghế sofa cạnh tÆ°á»ng.
Mao Mao Ä‘ang nằm trên ghế sofa nhai chuối khô bá»—ng giáºt mình, ngÆ¡ ngác nhìn vá» phÃa Mạnh DÄ© Lam trên giÆ°á»ng.
Mạnh DÄ© Lam cÅ©ng nghiêng ngÆ°á»i nhìn Mao Mao, cô Ä‘ang định phà n nà n vá»›i nó và i câu vá» Bạch Tá», lại chợt nháºn thấy đùi của Mao Mao có gì đó không ổn.
"Mao Mao, lại đây." Mạnh Dĩ Lam nhẹ nhà ng nói.
Mao Mao ngoan ngoãn hÆ¡n Bạch Tá» nhiá»u, vừa nghe thấy Mạnh DÄ© Lam gá»i, nó liá»n đứng dáºy và lạch bạch Ä‘i đến bên giÆ°á»ng nhÆ° má»™t con ngÆ°á»i.
Mạnh DÄ© Lam đứng dáºy, vuốt thẳng lại mái tóc rối bù của mình, sau đó ngồi xổm xuống bên giÆ°á»ng, cẩn tháºn nhìn và o đùi Mao Mao.
Ngay chá»— bị thÆ°Æ¡ng trÆ°á»›c đó, là n da nâu ban đầu của nó chuyển sang hÆ¡i trắng, cÅ©ng không có sợi lông nà o má»›i má»c lên.
Mạnh Dĩ Lam nhẹ nhà ng chạm và o chỗ đó, nhưng Mao Mao không có phản ứng gì, có lẽ nó cũng không cảm thấy đau đớn.
Theo bản năng, Mạnh DÄ© Lam vô thức muốn nói cho Bạch Tá» biết chuyện nà y, nhÆ°ng vừa cầm đồng hồ lên, cô láºp tức nhá»› ra mối quan hệ giữa hai ngÆ°á»i đã đến mức đóng băng, cô không nên tùy tiện tìm đối phÆ°Æ¡ng nói chuyện nhÆ° váºy.
NhÆ°ng Mạnh DÄ© Lam lại không cam lòng, cô bá»±c bá»™i ngồi xổm xuống cạnh giÆ°á»ng, tâm tình phiá»n chán bấm loạn xạ trên đồng hồ.
Äá»™t nhiên, Mạnh DÄ© Lam phát hiện đồng hồ của mình có má»™t tin nhắn chÆ°a Ä‘á»c, được gá»i bởi "TrÆ°Æ¡ng Linh" hÆ¡n mÆ°á»i ngà y trÆ°á»›c.
Khoảng thá»i gian nà y quả thá»±c quá báºn rá»™n, đồng hồ của Mạnh DÄ© Lam má»—i ngà y Ä‘á»u nháºn được rất nhiá»u thông báo, lá»i nhắc nhở hoặc lá»i chà o há»i từ rất nhiá»u ngÆ°á»i, khiến cô bá» lỡ tin nhắn nà y của Du Vu Ã.
Mạnh DÄ© Lam nhá»› kỹ trÆ°á»›c khi VÄ©nh Thái xảy ra chuyện, cô đã gá»i tin nhắn cho Du Vu Ã.
Khi đó cô rất tức giáºn vì Bạch TỠđã ở trong phòng rạch cổ tay, sau khi há»i ra nguyên nhân, cô đã soạn má»™t Ä‘oạn tin nhắn dà i gá»i Du Vu Ã, trách đối phÆ°Æ¡ng sao lại dạy Bạch Tá» dùng những biện pháp cá»±c Ä‘oan nhÆ° tà n nhẫn "lấy máu" để tránh né giai Ä‘oạn "phát tác".
Mạnh DÄ© Lam nhá»› kỹ Bạch TỠđã từng có ý định tá»± sát, cô lo lắng hà nh vi cá»±c Ä‘oan nhÆ° váºy sẽ gây ra k1ch thÃch tiá»m thức và ám chỉ Bạch Tá».
NhÆ°ng lúc đó Du Vu à không có trả lá»i Mạnh DÄ© Lam ngay, hÆ¡n nữa Mạnh DÄ© Lam cÅ©ng rất báºn việc của VÄ©nh Thái và Bạch Tá», nên Ä‘Ã nh gác vấn Ä‘á» nà y sang má»™t bên.
HÆ¡n mÆ°á»i ngà y sau, Mạnh DÄ© Lam cuối cùng cÅ©ng bấm và o tin nhắn nà y, trong đó chỉ có má»™t câu ngắn ngủn ——
"Tôi nghÄ©, lý do nhóc thá» hoang là m nhÆ° váºy là vì muốn giữ trạng thái tỉnh táo để bảo vệ cô."
Sau khi Ä‘á»c xong, Mạnh DÄ© Lam hồi lâu vẫn không có phản ứng.
Vốn Ä‘ang ngồi xổm trên sà n, cô bá»—ng cảm thấy cÆ¡ thể mình Ä‘á»™t nhiên trở nên yếu á»›t, cô ngÆ¡ ngác ngả ngÆ°á»i ra sau, trá»±c tiếp ngồi bệt trên mặt sà n, sau đó má»™t hồi lâu vẫn không cá» Ä‘á»™ng nữa.
NgÆ°á»i vốn tay dà i chân dà i, bây giá» lại cuá»™n tròn nhÆ° quả bóng trông tháºt đáng thÆ°Æ¡ng.
Ngay lúc Mao Mao không nhịn được muốn leo lên giÆ°á»ng nghỉ ngÆ¡i vì đã đứng quá lâu, Mạnh DÄ© Lam Ä‘á»™t nhiên đứng dáºy mặc áo khoác và o, sau đó nhanh chóng kéo Mao Mao ra khá»i phòng ngủ.
Hoa tá»· Ä‘ang nghỉ ngÆ¡i trong phòng khách nhìn thấy Mạnh DÄ© Lam định Ä‘i ra ngoà i thì láºp tức Ä‘uổi theo, thì thầm và o tai cô: "Mạnh tiểu thÆ°, ngÆ°á»i muốn giúp cô mở tủ sắt sắp tá»›i rồi..."
"Äổi thá»i gian," Mạnh DÄ© Lam kéo Mao Mao đến cá»a khoang tà u, bình tÄ©nh nói: "Chân của Mao Mao hình nhÆ° có vấn Ä‘á», tôi phải dẫn nó Ä‘i tìm Bạch Tá»."
Hoa tá»· chÆ°a kịp phản ứng thì Mạnh DÄ© Lam đã xoay ngÆ°á»i bÆ°á»›c ra khá»i cá»a.
Hoa tỷ quay lại nhìn Hầu Tắc Văn đang ngồi trên ghế sofa nhai bánh mì với vẻ mặt ngơ ngác.
Hầu Tắc Văn không vui nhÃu mà y lại: "Nhìn tôi là m gì? Hiện tại cái gì tôi cÅ©ng không care, tôi chỉ muốn sống sót thôi, đừng là m phiá»n đến tôi."
Từ khi nhìn thấy cách mà Mạnh Dĩ Lam và Bạch TỠchung sống với nhau, Hầu Tắc Văn đã đoán ra.
Kiểu ngÆ°á»i nhÆ° Mạnh DÄ© Lam, chỉ có má»™t ngÆ°á»i có tÃnh cách nhÆ° Bạch Tá» má»›i có thể trị được, những ngÆ°á»i khác sá»›m hay muá»™n Ä‘á»u sẽ bị Mạnh DÄ© Lam tra tấn đến chết - bao gồm cả Hầu Tắc Văn.
Vốn dÄ© lúc trÆ°á»›c cô muốn dùng nhiá»u thủ Ä‘oạn để theo Ä‘uổi Mạnh DÄ© Lam, đồng thá»i cÅ©ng tưởng tượng rằng má»™t ngà y nà o đó mình có thể ôm được mỹ nhân vá» nhà , má»—i lần nghÄ© đến Ä‘iá»u nà y, Hầu Tắc Văn không khá»i thở dà i hối háºn.
Bây giá» Hầu Tắc Văn chỉ muốn có má»™t nÆ¡i ở ổn định trong thà nh phố B, bình thÆ°á»ng cô có thể chịu trách nhiệm sá»a chữa má»™t số việc nhá» trên tà u hoặc là m những công việc lặt vặt từ bên ngoà i.
Ngay lúc hai ngÆ°á»i còn Ä‘ang nói chuyện, Mạnh DÄ© Lam đã lái xe vá» hÆ°á»›ng thủy cung.
Mao Mao ngồi ở ghế phụ ngáºm chuối khô trong miệng, đôi mắt tròn xoe nhìn Mạnh DÄ© Lam má»™t lúc rồi nhìn ra ngoà i cá»a sổ, hiển nhiên không hiểu chuyện gì Ä‘ang xảy ra.
Tháºt ra, ngay cả bản thân Mạnh DÄ© Lam cÅ©ng không hiểu chuyện gì Ä‘ang xảy ra.
Cô chỉ là bá»—ng nhiên vô cùng... muốn gặp ngÆ°á»i đó mà thôi.
Hoặc là nói, cô muốn chạy đến chá»— ngÆ°á»i đó, đứng trÆ°á»›c mặt ngÆ°á»i đó và lá»›n tiếng mắng mỠđối phÆ°Æ¡ng má»™t tráºn, Ä‘em toà n bá»™ những lá»a giáºn và oán khà tÃch tụ mấy ngà y qua trút bá» hết.
Sắc mặt Mạnh DÄ© Lam bình tÄ©nh, nhÆ°ng chân phải lại đạp mạnh chân ga, trong lòng Ä‘ang loạn xạ tưởng tượng ra cảnh gặp mặt Bạch Tá».
Cô cảm thấy, có lẽ mình sẽ không nhịn được và hung dữ mắng ngÆ°á»i đó má»™t tráºn.
Không cần suy nghĩ cũng biết, Bạch TỠchắc chắn sẽ không bao giỠcãi lại mình.
Mạnh DÄ© Lam dá»± định mắng đối phÆ°Æ¡ng xong, sau khi trút hết phẫn ná»™ cùng oán giáºn, sau đó cô sẽ kéo Bạch TỠđến má»™t nÆ¡i yên tÄ©nh, rồi Ä‘em những lá»i trong lòng mình nói ra hết.
Tiếp theo, có lẽ mối quan hệ giữa hai ngÆ°á»i sẽ hoà hoãn hÆ¡n má»™t chút.
Kế hoạch dÆ°á»ng nhÆ° rất hoà n hảo và không gì có thể sai sót.
Mạnh DÄ© Lam hÃt má»™t hÆ¡i tháºt sâu, ná»—i lo lắng trong lòng cÅ©ng dịu Ä‘i rất nhiá»u.
Trên Ä‘Æ°á»ng Ä‘i, bầu trá»i hiếm khi không mÆ°a, Mạnh DÄ© Lam rất nhanh đã lái xe đến bên ngoà i thủy cung.
Sau khi xuống xe, cô nhấc đôi chân dà i lên, kéo Mao Mao bÆ°á»›c nhanh vá» phÃa cá»a.
Mao Mao nắm chặt túi chuối khô trong tay, không ngừng bắt chéo đôi chân ngắn ngủn và chạy theo Mạnh Dĩ Lam.
Có mấy lần nó suýt nữa té ngã, suýt chút nữa thì bị Mạnh DÄ© Lam trá»±c tiếp kéo lê trượt vá» phÃa trÆ°á»›c.
Chẳng bao lâu sau, má»™t ngÆ°á»i và má»™t Ä‘Æ°á»i Æ°Æ¡i đã tá»›i trÆ°á»›c cá»a chÃnh.
NgÆ°á»i mở cá»a là Ngô phu nhân, đối phÆ°Æ¡ng còn chÆ°a kịp mở miệng, Mạnh DÄ© Lam đã nói ra mục Ä‘Ãch của mình: "Tôi tìm Bạch Tá»."
Ngô phu nhân hÆ¡i giáºt mình: "Bạch..."
Không đợi Ngô phu nhân nói xong, Mạnh DÄ© Lam có chút áy náy giải thÃch: "Chân Mao Mao có vấn Ä‘á», tôi phải để cô ấy nhìn xem."
Nói xong, như để chứng minh mình không nói dối, Mạnh Dĩ Lam kéo Mao Mao ở sau lưng tới, nhưng vì dùng lực quá mạnh nên túi chuối khô trên tay Mao Mao đổ ra khắp sà n.
"Chân của Mao Mao có vấn Ä‘á» gì sao?" Ngô phu nhân nhìn Mao Mao Ä‘ang cúi xuống nhặt chuối khô, lo lắng nói: "Hay là tôi liên lạc vá»›i má»™t ngÆ°á»i bạn cÅ© của tiến sÄ© Ngô, trÆ°á»›c kia ông ấy là bác sÄ© thú y..."
Mạnh DÄ© Lam lại hÆ¡i có vẻ vô lý ngắt lá»i Ngô phu nhân: "Bạch TỠđâu?"
Ngô phu nhân sững sá», sau đó tháºn trá»ng nhìn xung quanh, rồi hạ giá»ng nói nhá»: "Rá»i Ä‘i rồi."
Mạnh DÄ© Lam khá»±ng lại, tá»±a nhÆ° không nghe rõ: "NgÆ°á»i nà o rá»i Ä‘i?"
"Tiểu à và Bạch Tá»." Ngô phu nhân nói.
Mạnh DÄ© Lam dÆ°á»ng nhÆ° đứng không vững, thân thể hÆ¡i lắc lÆ°: "Cô ấy Ä‘i đâu?"
Ngô phu nhân lá»™ ra vẻ do dá»±, không biết có nên nói cho đối phÆ°Æ¡ng biết chuyện nà y hay không, cuối cùng chỉ láºp lá» nói: "DÄ© Lam, con cÅ©ng biết thân pháºn của hai đứa nhá», hiện tại tình hình ở Thà nh phố B nhÆ° váºy, hai đứa không thể ở lại lâu hÆ¡n được nữa."
Mạnh DÄ© Lam láºp tức hiểu ý của đối phÆ°Æ¡ng: "HỠđã rá»i khá»i thà nh phố B rồi sao?"
Ngô phu nhân vẻ mặt nghiêm túc, khẽ gáºt đầu.
Mạnh DÄ© Lam đứng bất Ä‘á»™ng trÆ°á»›c cá»a, nhÆ° má»™t tượng đá.
NhÆ°ng đồng thá»i, bà n tay Ä‘ang nắm lấy Mao Mao ngà y cà ng mạnh hÆ¡n, Mao Mao tháºm chà còn nhe răng trợn mắt, kêu ra tiếng.
Ngô phu nhân ngồi xổm xuống sỠđầu Mao Mao: "Sao váºy, chân con Ä‘au à ?"
"Không thể nà o," Mạnh DÄ© Lam Ä‘á»™t nhiên nói vá»›i giá»ng Ä‘iệu Æ°Æ¡ng ngạnh, "Tôi thấy vị trà hiện tại của Bạch Tá» vẫn còn ở đây."
Ngô phu nhân bối rối ngẩng đầu lên: "Không đúng, hai đứa nó..."
Lá»i còn chÆ°a dứt, Mạnh DÄ© Lam đã buông tay Mao Mao ra, xoay ngÆ°á»i Ä‘i vá» phÃa cầu thang xoắn ốc.
Hôm nay mặc dù rất vá»™i nhÆ°ng Mạnh DÄ© Lam vẫn cẩn tháºn khoác lên mình chiếc áo khoác dà y.
Dù Ä‘iá»u hòa trong xe bị há»ng, nhÆ°ng trên Ä‘Æ°á»ng Ä‘i đến thủy cung, cô vẫn cảm thấy vô cùng ấm áp.
Nhưng bây giỠMạnh Dĩ Lam lại cảm thấy toà n thân lạnh buốt, ngay cả đầu lưỡi cũng có vị lạnh như băng.
Mạnh DÄ© Lam nhanh chóng Ä‘i lên lầu, trá»±c tiếp mở cá»a phòng là m việc, chỉ thấy bên trong trống rá»—ng, ngoại trừ Ä‘Ã n cá heo vẫn lang thang bÆ¡i lá»™i trong bể cá.
Mạnh DÄ© Lam đứng ở cá»a và i giây, láºp tức xoay ngÆ°á»i Ä‘i nhanh vá» phÃa phòng Bạch Tá» và Du Vu à ở.
Tuy rằng trên mặt không có chút biểu cảm nà o, nhưng rõ rà ng sắc mặt của cô đã tái nhợt hơn trước.
Lần nà y, cá»a phòng ngủ chẳng những không khóa mà còn ná»a mở, nhÆ° thể Ä‘ang chà o đón ai đó.
Mạnh DÄ© Lam không chút do dá»± mở cá»a, sau đó giÆ¡ tay báºt đèn, nhìn thấy căn phòng còn được dá»n dẹp sạch sẽ hÆ¡n cả phòng là m việc - ngay cả gối và ga trải giÆ°á»ng cÅ©ng không còn.
Sau má»™t khắc, Mạnh DÄ© Lam nhìn thấy chiếc đồng hồ trên giÆ°á»ng nÆ¡i Bạch Tá» ngủ.
Lẻ loi, dÆ°á»ng nhÆ° đã bị ngÆ°á»i kia bá» quên ở đó từ lâu.
Má»™t cÆ¡n á»›n lạnh mạnh mẽ áºp đến, Mạnh DÄ© Lam theo bản năng nÃn thở.
Tuy nhiên, cảm giác á»›n lạnh tháºm chà còn Ä‘iên cuồng hÆ¡n cả ná»—i sợ hãi mà Mạnh DÄ© Lam đã phải chịu Ä‘á»±ng nhiá»u lần trÆ°á»›c đó, nó hoà n toà n áp đảo cô trong nháy mắt.
Chú thÃch:
Tiệc Hồng Môn*: NgÆ°á»i ta vẫn thÆ°á»ng dùng cách nói "tiệc Hồng Môn" để kể vá» những bữa yến tiệc mà đằng sau nó chứa Ä‘á»±ng những nguy hiểm và âm mÆ°u ám sát.
Thân kinh bách chiến*: Thân trải qua trăm tráºn đánh, ý chỉ có nhiá»u kinh nghiệm trong việc gì đó.
Äoán câu đố đèn lồ ng*: Hay còn gá»i là chÆ¡i câu đố đèn lồ ng, là má»™t hình thức sinh hoạt văn hóa, giải trà dân gian ngÆ°á»i Hán đặc sắc, mang Ä‘áºm phong cách dân tá»™c ở Trung Quốc. Và o ngà y rằm tháng giêng âm lịch, dân gian truyá»n thống sẽ treo đèn lồ ng mà u và đốt pháo hoa, sau nà y có ngÆ°á»i tốt viết câu đố ra giấy dán lên đèn lồ ng nhiá»u mà u sắc để má»i ngÆ°á»i Ä‘oán. Vì câu đố có thể truyá»n cảm hứng cho trà tuệ và phục vụ cho không khà lá»… há»™i nên được nhiá»u ngÆ°á»i hưởng ứng.
—
Tác giả có lá»i muốn nói:
Cảm ơn sự ủng hộ của các bạn!