- Trang chủ
- Trá»i Tối
- ChÆ°Æ¡ng 84: C84: Tai há»a
Tác giả:
Ngay khi Mạnh DÄ© Lam dùng đầu ngón tay chạm và o vết sẹo của Bạch Tá», Bạch TỠđã sá»›m phát hiện ra sá»± tồn tại của ngÆ°á»i biến dị.
Dù bị nÆ°á»›c mÆ°a che giấu Ä‘i nhÆ°ng Bạch Tá» vẫn ngá»i thấy mùi hôi thối thoang thoảng.
Ngoà i ra, má»™t tiếng gầm trầm thấp xen lẫn tiếng mÆ°a và tiếng rung chuyển của Ä‘á»™ng cÆ¡ Ä‘ang dần tiến vá» phÃa hai ngÆ°á»i.
Äể không đả thảo kinh xà *, nên Bạch Tá» vốn muốn đẩy Mạnh DÄ© Lam ra, lúc nà y lại đứng sững tại chá»—.
Sau khi xác nháºn không có mối Ä‘e dá»a nà o khác ngoại trừ ngÆ°á»i biến dị kia, Bạch Tá» má»›i thở phà o má»™t hÆ¡i.
NhÆ°ng mà , khi Bạch Tá» quay ngÆ°á»i lại và bắt gặp ánh mắt của Mạnh DÄ© Lam, cô lại bắt đầu căng thẳng.
MÆ°a cà ng lúc cà ng nặng hạt, Bạch Tá» không biết là do ngÆ°á»i biến dị Ä‘ang ngà y cà ng tiến lại gần khiến cô căng thẳng hÆ¡n, hay là do Mạnh DÄ© Lam sắp dán chặt toà n thân đến gần cô, khiến cô không thể chống đỡ được.
Tuy nhiên, lúc nhìn thấy ngÆ°á»i biến dị Ä‘ang khom ngÆ°á»i bá»—ng xuất hiện sau xe, Bạch TỠđã bình tÄ©nh lại.
Cô chủ Ä‘á»™ng ôm chặt Mạnh DÄ© Lam, nhanh chóng đẩy đối phÆ°Æ¡ng sang má»™t bên, sau đó lao vá» phÃa thân hình hôi hám kia.
Bầu không khà đẹp đẽ trong nháy mắt tiêu tan, sau khi Mạnh DÄ© Lam nhìn thấy ngÆ°á»i biến dị, cô láºp tức rút súng từ thắt lÆ°ng ra.
Bạch TỠđặt đầu gối lên lÆ°ng ngÆ°á»i biến dị, sau đó nhặt cá» lê và đánh và o sau gáy của hắn.
Hết cái nà y đến cái khác, máu tươi bắn tung tóe.
Sau khi tên ngÆ°á»i biến dị vùng vẫy má»™t lúc, hắn ngừng cá» Ä‘á»™ng.
Mạnh DÄ© Lam nhanh chóng đến gần, cô phát hiện ngÆ°á»i biến dị dÆ°á»›i thân Bạch Tá» không có mà u da trắng bệch, cÅ©ng không có đôi mắt Ä‘en ngòm - đây là loại nhiá»…m virus Ä‘á»™t biến giống vá»›i ngÆ°á»i bình thÆ°á»ng hÆ¡n.
Bạch Tá» rút dao găm của mình ra, khéo léo cắt đứt đầu ngÆ°á»i biến dị.
Mạnh Dĩ Lam nắm chặt khẩu súng trong tay, cảnh giác nhìn xung quanh.
Bạch Tá» ném cái đầu bị chặt xuống bãi cá» ven Ä‘Æ°á»ng: "Chúng ta phải nhanh chóng rá»i khá»i đây."
Vừa nói, cô vừa cởi miếng gạc đã bị nÆ°á»›c mÆ°a là m Æ°á»›t xuống, sau đó cởi chiếc áo len dà i tay mà u trắng đã dÃnh máu ra.
Chiếc áo lót thể thao má»ng mà u Ä‘en ôm sát thân hình gầy gò nhÆ°ng không há» yếu á»›t của Bạch Tá», lúc nà y rõ rà ng là cô đã có chút săn chắc hÆ¡n trÆ°á»›c đó ở vùng mà u Ä‘á» rất nhiá»u.
Sau khi xác nháºn xung quanh không còn mối nguy hiểm nà o khác, Mạnh DÄ© Lam xoay ngÆ°á»i lại, nhÆ°ng sá»± chú ý của cô láºp tức bị khoảnh khắc Bạch Tá» cởi áo thu hút, tháºm chà trong lúc nhất thá»i cô còn không thể rá»i mắt khá»i đối phÆ°Æ¡ng.
Bạch TỠkhông chú ý tới ánh mắt của Mạnh Dĩ Lam, cô cất dao găm đi rồi ngồi và o ghế lái, nhẹ nhà ng thúc giục: "Lên xe đi."
Mạnh DÄ© Lam hÃt má»™t hÆ¡i tháºt sâu, ầm thầm cảm thấy ảo não vì vừa rồi đã thiếu táºp trung, cô xoay ngÆ°á»i ngồi và o ghế phụ.
Sau khi Bạch Tá» khởi Ä‘á»™ng xe, cô hiếm khi vá»™i vã đạp ga, nhanh chóng cùng Mạnh DÄ© Lam rá»i khá»i nÆ¡i đó.
Nhìn ngÆ°á»i biến dị không đầu dần dần biến mất trong gÆ°Æ¡ng chiếu háºu, Mạnh DÄ© Lam không khá»i thấp giá»ng nói: "Mặc dù nÆ¡i nà y rất gần vá»›i khu vá»±c bị phong tá»a, nhÆ°ng theo lý thuyết, ở thà nh phố B không có khả năng nhìn thấy ngÆ°á»i biến dị nhÆ° váºy."
"Vừa rồi tôi còn tưởng rằng đó là má»™t cái bẫy," Bạch Tá» lái xe rất nhanh, nhÆ°ng vẫn theo trình tá»± phân tÃch chuyện vừa xảy ra, "NhÆ°ng khi nhìn kỹ thì thấy lốp xe bá»—ng nổ tung là do đã mòn quá nhiá»u."
Nếu nhÆ° sá»± việc vừa rồi là má»™t cái bẫy, thì Bạch Tang và Hoa tá»· sẽ láºp tức trở thà nh hai kẻ tình nghi lá»›n nhất, nhÆ°ng hiện tại, khả năng nà y tạm thá»i được loại trừ.
"Nếu là nhÆ° váºy," Mạnh DÄ© Lam trông có vẻ nghiêm túc hÆ¡n nhiá»u, "Có nghÄ©a là vấn đỠđã nghiêm trá»ng hÆ¡n."
Bạch Tá» gáºt đầu đồng tình: "NgÆ°á»i biến dị nà y vẫn Ä‘eo đồng hồ trên tay, có lẽ là ngÆ°á»i dân sống gần đó vừa bị nhiá»…m virus."
Sá»± xuất hiện của những ngÆ°á»i biến dị má»›i bị nhiá»…m virus ở vùng mà u xanh, cÅ©ng giống nhÆ° việc nhìn thấy má»™t con gián trong lâu Ä‘Ã i sạch sẽ nhất, dù má»i ngóc ngách chứa đầy những đồ đạc giá trị cÅ©ng sẽ trở nên không đáng kể.
Äúng nhÆ° Bạch Tang nói, thà nh phố B sắp thất thủ, tốc Ä‘á»™ nà y nhanh hÆ¡n Mạnh DÄ© Lam tưởng tượng rất nhiá»u.
Lúc nà y Mạnh DÄ© Lam má»›i phát hiện Bạch Tá» rẽ và o má»™t con Ä‘Æ°á»ng khác vá»›i lúc hỠđến: "Cô muốn Ä‘i đâu váºy?"
"Tôi đưa cô vỠtrước." Bạch TỠnói.
Mạnh DÄ© Lam hÆ¡i bối rối trong lòng, cô nhÃu mà y lại, nhÆ°ng không có trả lá»i.
Cô biết Bạch TỠđịnh đưa cô trở vỠtà u, rồi sau đó một mình quay vỠthủy cung.
Vừa nghÄ© đến Ä‘iá»u nà y, Mạnh DÄ© Lam bá»—ng cảm thấy ngá»™t ngạt.
Má»™t lúc sau, Bạch Tá» nghe thấy ngÆ°á»i bên cạnh Ä‘á»™t nhiên nói: "Chúng ta Ä‘i thủy cung trÆ°á»›c Ä‘i."
Không đợi Bạch Tá» trả lá»i, Mạnh DÄ© Lam lại nói thêm: "Tôi muốn dẫn Mao Mao Ä‘i."
Bạch Tá» nhÃu mà y: "Tại sao?"
"Nó gầy Ä‘i rất nhiá»u," Mạnh DÄ© Lam thấp giá»ng, có vẻ không kiên nhẫn giải thÃch, "Chú Hồng gá»i trái cây tÆ°Æ¡i tá»›i, Ä‘Æ°á»i Æ°Æ¡i nên ăn loại thức ăn đó."
Bạch TỠsuy nghĩ một chút: "Lát nữa tôi đem trái cây vỠlà được."
Mạnh DÄ© Lam nghiêng đầu, có chút không kiá»m chế được mà lên tiếng há»i: "Tôi không thể dẫn nó Ä‘i được sao?"
Phản ứng Ä‘á»™t ngá»™t nà y giống hệt nhÆ° hà nh vi tránh né Mạnh DÄ© Lam trÆ°á»›c đó của Bạch Tá», cả hai Ä‘á»u quá không hợp lý.
Tuy rằng nháºn ra mình có chút mất khống chế, nhÆ°ng Mạnh DÄ© Lam vẫn không nhịn được tiếp tục tra há»i: "Sao nà o, cô muốn dẫn nó và Du Vu à rá»i khá»i thà nh phố B sao?"
Bạch Tá» không trả lá»i, cô đánh tay lái, cho xe rẽ và o má»™t khúc cua.
Hiện tại, hai ngÆ°á»i đã hoà n toà n cách xa khu vá»±c vừa rồi bị ngÆ°á»i biến dị tấn công.
Trá»i vẫn Ä‘ang mÆ°a, Bạch Tá» cháºm rãi giảm tốc Ä‘á»™ xe, sau đó liếc nhìn Mạnh DÄ© Lam qua gÆ°Æ¡ng chiếu háºu, đối phÆ°Æ¡ng Ä‘ang nghiêng đầu nhìn cô, vẻ mặt lạnh lẽo.
Bạch TỠnghĩ nghĩ, cô cảm thấy Mạnh Dĩ Lam nói cũng có lý, Mao Mao ở cùng với Mạnh Dĩ Lam quả thực sẽ thoải mái hơn.
Thế là , Bạch Tá» nhẹ giá»ng nói: "Lần tá»›i tôi sẽ dẫn nó đến chá»— của cô."
"Lần tá»›i," Mạnh DÄ© Lam cÆ°á»i lạnh, "Là lúc nà o? Có phải là lúc cô muốn vÄ©nh viá»…n rá»i khá»i tôi không?"
Bạch Tá» thở dà i, trầm giá»ng há»i: "Mạnh DÄ© Lam, cô cảm thấy mÆ°á»i năm trÆ°á»›c quan hệ của chúng ta là nhÆ° thế nà o?"
Câu há»i nà y khiến cÆ¡n tức giáºn trong lòng của Mạnh DÄ© Lam chợt ngÆ°ng trệ, không thể dâng trà o cÅ©ng không thể biến mất, cô quay đầu lại nhìn vá» phÃa trÆ°á»›c, má»™t lúc sau cô má»›i thấp giá»ng trả lá»i: "Ãt nhất thì tốt đẹp hÆ¡n hiện tại."
"Lúc đó, tôi chắc chắn rất thÃch cô," Bạch Tá» rất thẳng thắn nói, "Mặc dù tôi vẫn không nhá»› rõ chuyện gì đã xảy ra, nhÆ°ng bây giá» tôi đã hiểu tại sao ngay từ đầu tôi đã xem cô là ánh sáng."
Mạnh Dĩ Lam cương lấy thân thể, sắc mặt không thay đổi.
Cô không thÃch ngôn từ và giá»ng Ä‘iệu hiện tại của Bạch Tá», rõ rà ng là đang nói vá» chÃnh bản thân cô ấy, nhÆ°ng cô lại có cảm giác nhÆ° đối phÆ°Æ¡ng Ä‘ang miêu tả má»™t ngÆ°á»i nà o đó.
NhÆ°ng ở trong lòng của Mạnh DÄ© Lam, Bạch Tá» của mÆ°á»i năm trÆ°á»›c và Bạch Tá» của hiện tại, Ä‘á»u cùng là má»™t ngÆ°á»i, không thể tách rá»i.
"Bạch Tang nói tôi là tai há»a," Bạch Tá» Ä‘á»™t nhiên chuyển chủ Ä‘á», kể lại chuyện lúc gặp Bạch Tang, "Tuy rằng tôi không nhá»› mình đã là m gì, nhÆ°ng nghe anh ta nói nhÆ° váºy, tôi cảm thấy rất khó chịu."
Mạnh DÄ© Lam cảm thấy Ä‘au lòng, cô không khá»i quay đầu nhìn ngÆ°á»i bên cạnh.
"NhÆ°ng sau nà y, khi nghe anh ta nói rằng anh ta hiểu tôi, chúng tôi vẫn là anh em, tôi lại cảm thấy... Trong lòng có chút ấm áp." GÆ°Æ¡ng mặt Bạch TỠđầy vẻ khó hiểu, "NhÆ°ng bây giỠđối vá»›i tôi, anh ta rõ rà ng chỉ là má»™t ngÆ°á»i xa lạ."
Sá»± cô Ä‘Æ¡n trong giá»ng nói khiến Mạnh DÄ© Lam không khá»i muốn nói và i lá»i an ủi đối phÆ°Æ¡ng, nhÆ°ng sau đó lại nghe ngÆ°á»i kia nói tiếp: "Cho nên tôi cảm thấy, tôi của lúc đó nhất định đã ảnh hưởng đến tôi của bây giá», bao gồm cả việc tôi thÃch cô."
Mạnh DÄ© Lam sững sá», im lặng hồi lâu má»›i cÆ°á»i lạnh: "à cô là , sở dÄ© bây giá» cô thÃch tôi là vì bị ảnh hưởng bởi quá khứ kia?"
Bạch Tá» nhÃu nhÃu mà y: "Không chỉ riêng tôi, cô cÅ©ng váºy..."
"á»’, sao lại giống nhau được," Mạnh DÄ© Lam tức giáºn đến không nói nên lá»i, nhÆ°ng giá»ng Ä‘iệu vẫn bình tÄ©nh nhÆ° thÆ°á»ng, "Bạch Tá», tôi đã nói tôi thÃch cô bao giá»?"
NhÆ°ng Bạch Tá» lại dá»… dà ng xuyên thủng lá»›p mà ng má»ng manh giữa hai ngÆ°á»i: "NhÆ°ng vừa rồi rõ rà ng là cô muốn hôn tôi mà ."
Toà n thân của Mạnh DÄ© Lam giống nhÆ° bị đóng băng, cô sững ngÆ°á»i, nhÆ°ng lại thất thố cÆ°á»i má»™t tiếng, sau đó há»i lại má»™t cách vô nghÄ©a: "Cô cho rằng vừa rồi tôi muốn hôn cô sao?"
Bạch Tá» không chút do dá»± trả lá»i: "Äúng váºy."
Tháºm chà cô còn gáºt gáºt đầu để nhấn mạnh quan Ä‘iểm của mình.
Mạnh DÄ© Lam nÃn thở, má»™t cảm giác sợ hãi không thể giải thÃch được Ä‘ang bóp nghẹt trái tim cô, dÆ°á»ng nhÆ° cô cảm thấy xấu hổ vì bị vạch trần.
Nhưng mà , đối với cái mặt nạ nà y, cô không biết ai đã đeo và o cho mình và đeo từ lúc nà o.
"Sao cô không dám thừa nháºn," Bạch Tá» nghi ngÆ¡ há»i, "Mạnh DÄ© Lam, cô Ä‘ang sợ cái gì?"
Bạch Tá» há»i lại vấn Ä‘á» mà mình vừa há»i đối phÆ°Æ¡ng trong mÆ°a, còn có cách đây không lâu, Lâm Khúc Vi cÅ©ng đã từng há»i qua Mạnh DÄ© Lam vấn Ä‘á» tÆ°Æ¡ng tá»±.
Mạnh DÄ© Lam rốt cuá»™c thẹn quá hoá giáºn, cô vốn luôn bình tÄ©nh tá»± chủ, lúc nà y lại nhÆ° trẻ con phản bác: "Lúc đó rõ rà ng là cô muốn tá»›i hôn tôi."
Vá» phần tại sao cô không có cá»± tuyệt đối phÆ°Æ¡ng, tháºm chà còn cúi đầu, Mạnh DÄ© Lam rất thản nhiên coi nhÆ° cÅ©ng không quan trá»ng.
"Tôi không có." Bạch Tá» láºp tức phủ nháºn, lúc đó cô còn Ä‘ang nghÄ© đến ngÆ°á»i biến dị, sao lại muốn là m loại chuyện nhÆ° váºy?
"Váºy tôi cà ng không có khả năng," Mạnh DÄ© Lam mặt lạnh nói, tiếp đến cô nói ra má»™t câu mà ngay cả bản thân cÅ©ng không hiểu được, "Cho dù tôi muốn hôn cô, lẽ nà o cÅ©ng có nghÄ©a là tôi thÃch cô sao?"
Bạch Tá» khó hiểu khá»±ng lại má»™t chút, há»i: "Cô không thÃch tôi, váºy tại sao lại muốn hôn tôi?"
Bị truy há»i tá»›i cùng, sắc mặt Mạnh DÄ© Lam căng thẳng, cô nói vá»›i giá»ng Ä‘iệu thá» Æ¡: "Không vì lý do gì cả, có lẽ... Chỉ vì tôi muốn thá» má»™t chút."
"Muốn thá» má»™t chút?" Vẻ mặt Bạch TỠđầy nghi hoặc, cô không khá»i quay đầu nhìn Mạnh DÄ© Lam.
Mạnh DÄ© Lam khó mà đối mặt vá»›i ánh mắt trà n đầy tò mò nhÆ°ng lại thuần khiết kia của Bạch Tá», cô giÆ¡ tay ra hiệu cho đối phÆ°Æ¡ng nhìn vá» phÃa trÆ°á»›c: "Lo lái xe Ä‘i, được chứ?"
Bạch Tá» nhÃu mà y quay đầu lại, tay nắm chặt vô lăng.
Nghe được câu trả lá»i của Mạnh DÄ© Lam, cô cảm thấy có chút buồn bã, nhÆ°ng lại không thể giải thÃch được là vì sao.
Mạnh DÄ© Lam cÅ©ng cau mà y, nhìn chằm chằm vá» phÃa trÆ°á»›c, bất Ä‘á»™ng.
Ở thế giá»›i hoà n toà n loạn lạc và thà nh phố B cÅ©ng sắp sụp đổ, ấy váºy mà hai ngÆ°á»i Ä‘á»™t nhiên cãi nhau rất lâu vá» má»™t vấn Ä‘á» vô hình không thể giải thÃch được, rồi lại Ä‘á»™t ngá»™t im lặng kết thúc cuá»™c trò chuyện.
Hồi lâu sau đó, Bạch Tá» và Mạnh DÄ© Lam Ä‘á»u không nói thêm gì nữa, trong xe vô cùng yên tÄ©nh.
Không biết qua bao lâu, mÆ°a đã tạnh, nhÆ°ng thỉnh thoảng lại có má»™t và i tia chá»›p lóe lên trên bầu trá»i Ä‘en kịt.
Và i tiếng sấm qua Ä‘i, Bạch Tá» Ä‘á»™t nhiên ảo não nhá» giá»ng nói: "Là tôi đã nghÄ© nhiá»u quá, xin lá»—i."
Vừa rồi lúc hai ngÆ°á»i Ä‘á»u im lặng, Bạch Tá» cẩn tháºn nhá»› lại những chuyện vừa xảy ra.
Cuối cùng, cô nhá»› ra rằng lúc bắt ngÆ°á»i biến dị, cô đã Ä‘á»™t nhiên tiến vá» phÃa trÆ°á»›c và ôm lấy Mạnh DÄ© Lam.
Mạnh Dĩ Lam nói đúng, lúc đó đối phương cũng không phải là muốn hôn mình.
Mạnh DÄ© Lam Ä‘á»™t nhiên cảm thấy rất khổ sở, không phản ứng lại Bạch Tá» ngay, cô nhìn ra ngoà i cá»a sổ, siết chặt tay thà nh nắm đấm, im lặng hồi lâu má»›i thấp giá»ng nói: "Äừng nói xin lá»—i, cô không là m gì sai cả."
Bạch Tá» không trả lá»i, cô thu lại cảm xúc có chút bối rối của mình, tiếp tục chăm chú lái xe.
Tuy nhiên, khi cách bỠsông không còn xa, Bạch TỠđột nhiên cảm thấy trong lòng có chút bồn chồn.
Cảm giác quen thuá»™c khiến cô láºp tức ý thức được chuyện gì sắp xảy ra tiếp theo, để tiết kiệm thá»i gian, Bạch Tá» nghiến răng đạp ga, lái xe rất nhanh, nói vá»›i Mạnh DÄ© Lam: "Ngà y mai tôi sẽ dẫn Mao Mao đến đây, hôm nay... Cảm Æ¡n cô đã giúp tôi gặp được Bạch Tang."
Mạnh DÄ© Lam không trả lá»i, từ lúc Bạch Tá» bắt đầu nói xin lá»—i, cô đã quay đầu nhìn ra ngoà i cá»a sổ, sắc mặt khó coi.
Mãi đến khi Bạch Tá» Ä‘áºu xe bên bá» sông, Mạnh DÄ© Lam má»›i mở miệng: "Nói vá»›i Du Vu à đừng Ä‘i trá»™m đồ của Hoà nh Ã."
Bạch Tá» Ä‘ang định rá»i Ä‘i, liá»n dừng Ä‘á»™ng tác mở cá»a.
"Gần đây an ninh của Hoà nh à rất chặt chẽ," Mạnh DÄ© Lam trầm giá»ng giải thÃch, "Tôi không muốn lại phải tìm cách giải cứu hai ngÆ°á»i nữa."
"... Äược." Bạch Tá» ngoan ngoãn gáºt đầu, sau đó lại nghe Mạnh DÄ© Lam bổ sung thêm: "Bảo cô ấy liên lạc vá»›i tôi, tôi sẽ thá» nghÄ© cách."
Bạch TỠsững sỠ- sở dĩ cô nói chuyện nà y với Mạnh Dĩ Lam là để cho đối phương chuẩn bị tinh thần trước và tránh gặp rắc rối, chứ không phải để đối phương can thiệp và o chuyện nà y, vì thế cô vội và ng ngăn cản: "Mạnh Dĩ Lam, cô không cần..."
"Bạch Tá»," Mạnh DÄ© Lam có chút mệt má»i giÆ¡ tay lên, "Äừng tranh cãi vá»›i tôi nữa, bây giá» tôi rất mệt má»i."
Sá»± bồn chồn nóng nảy đã nuốt chá»ng phần lá»›n sá»± tỉnh táo của Bạch Tá», cô không thể ở trong xe thảo luáºn chuyện nà y vá»›i đối phÆ°Æ¡ng được nữa, thế là cô liá»n nói vá»›i giá»ng có chút run rẩy: "Cô nên nghỉ ngÆ¡i sá»›m má»™t chút."
Tuy nhiên, Mạnh DÄ© Lam đã láºp tức nháºn ra có Ä‘iá»u gì đó không ổn, cô kéo lấy tay Bạch Tá» Ä‘ang định xuống xe: "Cô sao váºy?"
Bạch Tá» không trả lá»i, thá»i gian dà i nhẫn nại đã khiến cô khó mà kiá»m chế được.
Mạnh DÄ© Lam chÆ°a kịp há»i thêm gì, Bạch TỠđã dùng sức gỡ tay đối phÆ°Æ¡ng ra, nhanh chóng mở cá»a bÆ°á»›c xuống xe, nhÆ°ng lại vì cố gắng hết sức đè nén sá»± kÃch Ä‘á»™ng trong lòng, nên cô quỳ rạp xuống bên cạnh xe.
Cuối cùng Mạnh DÄ© Lam cÅ©ng phản ứng kịp thá»i, cô láºp tức mở cá»a bÆ°á»›c xuống xe.
Không cần há»i nữa, Mạnh DÄ© Lam biết rất rõ chuyện gì Ä‘ang xảy ra vá»›i Bạch Tá», cô không nói má»™t lá»i, vòng qua đối phÆ°Æ¡ng, sau đó nắm lấy tay đối phÆ°Æ¡ng Ä‘i vá» phÃa con tà u.
Bạch Tá» quỳ trên mặt đất cắn chặt răng muốn thoát khá»i đối phÆ°Æ¡ng, nhÆ°ng lại sợ là m Mạnh DÄ© Lam bị thÆ°Æ¡ng, nên không dám sá» dụng lá»±c.
"Bạch Tá»," Mạnh DÄ© Lam nắm chặt lấy cổ tay đối phÆ°Æ¡ng, lạnh lùng thấp giá»ng nói: "... Nghe lá»i."
Bạch TỠđã bắt đầu gầm lên như dã thú, toà n thân cô run rẩy giằng co với Mạnh Dĩ Lam một lúc lâu mới chịu từ bỠgiãy dụa.
Cô biết nếu bây giá» hấp tấp rá»i Ä‘i, cô sẽ chỉ gặp rắc rối trên Ä‘Æ°á»ng Ä‘i, chẳng thà đi theo Mạnh DÄ© Lam lên tà u sẽ vượt qua được "giai Ä‘oạn phát tác" nà y.
Bạch Tá» c ắn môi dÆ°á»›i, run rẩy đứng lên, tuỳ ý để Mạnh DÄ© Lam kéo mình lên boong tà u, nhÆ°ng lại láºp tức Ä‘Æ°a tay che mắt trái của mình trÆ°á»›c khi bÆ°á»›c và o cá»a.
Hai ngÆ°á»i và o trong khoang tà u, vừa lúc gặp Luyện TÃch từ phòng bếp Ä‘i ra: "Mạnh tiểu thÆ°..."
Mạnh DÄ© Lam không để ý đến Luyện TÃch, chỉ dùng ánh mắt ra hiệu cho đối phÆ°Æ¡ng đừng để ý đến việc của mình, sau đó kéo Bạch TỠở sau lÆ°ng vá» phÃa cầu thang, ý muốn Ä‘Æ°a đối phÆ°Æ¡ng vá» phòng ngủ của mình.
Nhưng Bạch TỠlại dừng bước, toà n thân run lẩy bẩy nói: "Tôi muốn... đến phòng trống..."
Bất kể Mạnh DÄ© Lam có cố gắng thế nà o, Bạch Tá» cÅ©ng không chịu di chuyển dù là ná»a bÆ°á»›c - không biết cô ấy Ä‘ang cố chấp Ä‘iá»u gì.
Cuối cùng, Mạnh DÄ© Lam sắc mặt âm trầm, dùng sức kéo Bạch TỠđến căn phòng cạnh phòng bếp - đó là căn phòng trống mà cô đã sắp xếp cho Bạch Tá» trÆ°á»›c đó, từ khi đối phÆ°Æ¡ng rá»i Ä‘i thì không có ai và o nữa.
Sau khi và o cá»a, Bạch Tá» nhìn cách bà y trà cá»±c kỳ quen thuá»™c trÆ°á»›c mắt, cô chợt sững sá» ngay tại chá»—.
Sau khi Mạnh DÄ© Lam đóng cá»a lại, cô bÆ°á»›c nhanh đến bên Bạch Tá», dịu dà ng nói nhÆ° biết đối phÆ°Æ¡ng Ä‘ang nghÄ© gì: "Yên tâm, chá»— nà y không có ai ở qua, tôi đã sắp xếp má»™t phòng khác cho Luyện TÃch."
Bạch Tá» ngÆ°á»i đầy mồ hôi lạnh quỳ xuống cạnh giÆ°á»ng, hai tay nắm chặt ga trải giÆ°á»ng, vẻ mặt cá»±c kỳ khó chịu.
Mạnh DÄ© Lam cúi ngÆ°á»i muốn đỡ Bạch Tá» nằm xuống giÆ°á»ng, lại nghe đối phÆ°Æ¡ng khó nhá»c nói: "Lấy... Lấy má»™t cháºu nÆ°á»›c ấm... Cho tôi..."
"NÆ°á»›c ấm?" Mạnh DÄ© Lam sá»ng sốt, cô muốn há»i tại sao, nhÆ°ng lại không muốn để Bạch Tá» phải chịu tra tấn thêm nữa, thế là cô dùng sức ôm đối phÆ°Æ¡ng đặt lên giÆ°á»ng: "Äược, tôi láºp tức quay lại."
Sau khi Mạnh DÄ© Lam rá»i khá»i phòng, cô tháºn trá»ng lấy chìa khóa ra và khóa cá»a lại.
Sau đó, cô nhanh chóng chạy vá» phòng ngủ, bá» mấy quả trái cây mà u xám và o túi, lại Ä‘i và o bếp rót má»™t cháºu nÆ°á»›c ấm, rồi vá»™i và ng trở lại phòng Bạch Tá».
NhÆ°ng mà , cảnh tượng trÆ°á»›c mắt khiến cô gần nhÆ° không thể cầm vững cháºu nÆ°á»›c ấm trên tay.
Cô nhìn thấy ngÆ°á»i trong phòng nằm nghiêng trên giÆ°á»ng, sắc mặt tái nhợt, má»™t tay duá»—i ra khá»i giÆ°á»ng, trên cổ tay máu tÆ°Æ¡i chảy ròng.
Tay còn lại thì Ä‘ang cầm má»™t con dao găm dÃnh mà u Ä‘á» thẫm, hÆ¡i hÆ¡i run lên.
Mạnh DÄ© Lam vá»™i và ng đặt cháºu nÆ°á»›c xuống, vừa khóa cá»a đã nhìn thấy Bạch Tá» lại Ä‘ang muốn dùng lưỡi dao cứa thêm và o cổ tay, cô vá»™i lao tá»›i: "Cô Ä‘ang là m gì váºy?!"
Trái cây trong túi rÆ¡i vãi trên sà n nhà , nhÆ°ng Mạnh DÄ© Lam không rảnh báºn tâm, cô giáºt lấy con dao găm trong tay Bạch Tá», dùng sức ném sang má»™t bên.
Lúc nà y Bạch Tá» sắp rÆ¡i và o trạng thái Ä‘iên cuồng, con mắt còn lại cÅ©ng đã biến thà nh con ngÆ°Æ¡i trắng nõn trên ná»n Ä‘en, vô cùng đáng sợ.
TrÆ°á»›c khi Bạch Tá» hoà n toà n mất Ä‘i ý thức, cô có thể cảm thấy mình không ngừng thở hổn hển nhÆ° má»™t con thú hoang và đang lao thẳng vá» phÃa má»™t ngÆ°á»i nà o đó trong phòng.
Giá» phút nà y, trong mắt cô, Mạnh DÄ© Lam không chỉ là con mồi mỹ vị nhất, mà còn là ngÆ°á»i mà cô muốn bảo há»™ nhất.
Bạch TỠc ắn môi dưới đến chảy máu, cô nhìn thấy máu tanh đang thấm và o quần áo của Mạnh Dĩ Lam, nhưng cô lại bất lực không thể là m gì được.
Cô dùng chút lý trà còn sót lại của mình, ảo não nghĩ đến ——
Tại sao mình lại quay trở vỠđây, tại sao mình lại trở vỠbên cạnh Mạnh Dĩ Lam?
Bạch Tang nói đúng, mình chÃnh là má»™t tai há»a.
Mà tai há»a nà y, lẽ ra phải cách Mạnh DÄ© Lam xa má»™t chút má»›i phải.
Khoảnh khắc tiếp theo, dÆ°á»ng nhÆ° sợi dây Ä‘iện dùng để cung cấp năng lượng cho não bá»™ Ä‘á»™t nhiên bị cắt đứt, thế giá»›i của Bạch Tá» cuối cùng cÅ©ng lâm và o bóng tối thá»±c sá»±.
Trạng thái mất kiểm soát mà cô luôn muốn tránh, lại lần nữa áºp đến vá»›i cô.
Lúc nà y, bên ngoà i con tà u Ä‘ang nổi cÆ¡n giông, đây dÆ°á»ng nhÆ° là tráºn mÆ°a lá»›n nhất kể từ khi virus Ä‘á»™t biến bùng phát.
Bên trong tà u, trong má»™t căn phòng ngủ cháºt hẹp, cÆ¡ thể Mạnh DÄ© Lam đầy máu, cô bị Bạch Tá» phát Ä‘iên là m cho té nhà o xuống giÆ°á»ng, không thể Ä‘á»™ng Ä‘áºy.
NhÆ°ng mà , cô lại không há» tá» ra sợ hãi chút nà o, cô vẫn để cho Bạch Tá» gặm lấy cổ mình nhÆ° má»™t chú cún con nhÆ° thÆ°á»ng lệ.
NhÆ°ng cùng lúc đó, Mạnh DÄ© Lam lại trầm mặc, má»™t tay ôm lấy eo đối phÆ°Æ¡ng, má»™t tay ôm chặt lấy cánh tay đối phÆ°Æ¡ng, cô cúi đầu cẩn tháºn kiểm tra vết thÆ°Æ¡ng trên cổ tay của Bạch Tá».
Vết cắt sâu đến mức có thể nhìn thấy xÆ°Æ¡ng - Bạch Tá» tháºt sá»± đã tá»± xuống tay tà n khốc vá»›i chÃnh mình.
Mạnh DÄ© Lam đầy máu ngồi trên sà n nhà , dá»±a lÆ°ng và o giÆ°á»ng nhìn vết thÆ°Æ¡ng trên cổ tay của Bạch Tá».
Cô không biết ngÆ°á»i nà y vì sao lại là m nhÆ° váºy, tháºm chà còn bảo cô Ä‘i lấy nÆ°á»›c ấm, rõ rà ng là muốn để cho máu chảy nhiá»u hÆ¡n.
Mạnh DÄ© Lam hÃt má»™t hÆ¡i tháºt sâu, cố gắng bình tÄ©nh lại, nhÆ°ng mắt cô đã Ä‘á» hoe.
Ngay sau đó, cô mở miệng cắn và o tai của Bạch Tá».
Không giống nhÆ° vết cắn vô hại của Bạch Tá», Mạnh DÄ© Lam dùng hết sức lá»±c để cắn răng và o tai đối phÆ°Æ¡ng, nhÆ° muốn trút bá» Ä‘iá»u gì đó.
Có lẽ là để trút bá» cÆ¡n buồn bá»±c do vừa rồi nghe Bạch Tá» nói lá»i xin lá»—i ở trên xe;
Hoặc có lẽ là để trút bá» ná»—i phiá»n muá»™n vì mấy ngà y qua không cách nà o ngủ được;
CÅ©ng có thể là để trút bá» cảm giác mệt má»i khi phải chạy đôn chạy đáo khắp nÆ¡i trong suốt hÆ¡n má»™t năm nay;
Tháºm chà là trong mÆ°á»i năm nà y, cô đã cảm thấy vô cùng bất lá»±c và mất kết nối vá»›i má»™t phần cuá»™c sống của mình.
Mạnh DÄ© Lam cắn đối phÆ°Æ¡ng rất lâu, nhÆ°ng Bạch Tá» lại dÆ°á»ng nhÆ° không há» hay biết, cô vẫn ngồi quỳ trên đùi Mạnh DÄ© Lam, gầm gừ lên nhÆ° dã thú Ä‘ang tìm mồi.
Không biết qua bao lâu, cuối cùng Mạnh Dĩ Lam cũng buông miệng ra.
Tai Bạch Tá» chảy đầy máu, Mạnh DÄ© Lam thở ra má»™t hÆ¡i, sau đó Ä‘Æ°a tay lên dịu dà ng che lấy lá»— tai của đối phÆ°Æ¡ng, tiếp đến nghiêng đầu xuống, áp gò má của mình và o cổ Bạch Tá», nhắm mắt lại.
Bên ngoà i tà u vang lên tiếng sấm sét chói tai, nhưng Mạnh Dĩ Lam đang ôm chặt Bạch TỠvà o lòng lại cảm thấy vô cùng an lòng.
Tháºm chà cô còn cảm thấy, cứ việc ôm ngÆ°á»i ấy nhÆ° thế nà y mãi cÅ©ng rất tốt, cho dù con tà u có chìm xuống... CÅ©ng chẳng sao cả.
MÆ°a cà ng lúc cà ng nặng hạt, gió mạnh thổi cây cối ven bá» ngã nghiêng, cÆ¡n giông tố nà y vẫn chÆ°a dừng lại cho đến khi Bạch Tá» tỉnh lại, tháºm chà giống hệt nhÆ° trÆ°á»›c khi cô bất tỉnh, trá»i vẫn sấm sét Ä‘an xen.
Duy nhất má»™t Ä‘iá»u không há» thay đổi chÃnh là , tÆ° thế ngủ của hai ngÆ°á»i ở trên giÆ°á»ng, hai cÆ¡ thể vẫn quấn lấy nhau nhÆ° trÆ°á»›c.
Mạnh DÄ© Lam Ä‘Æ°a lÆ°ng vá» phÃa ngÆ°á»i phÃa sau, tuỳ ý để cho đối phÆ°Æ¡ng bá đạo ôm eo mình, bà n tay của hai ngÆ°á»i Ä‘an chặt và o nhau, vô cùng thân máºt.
Chân của Bạch Tá» cà ng giống nhÆ° xÃch sắt, khóa chặt đôi chân dà i của ngÆ°á»i trong ngá»±c, giống nhÆ° "khuyển há»™" canh giữ thức ăn, không cho ngÆ°á»i khác đến gần ná»a bÆ°á»›c.
NhÆ°ng Ä‘iá»u khác biệt so vá»›i trÆ°á»›c kia chÃnh là , cả hai ngÆ°á»i bây giá» Ä‘á»u được bao phủ bởi mà u Ä‘á» thẫm, nhÆ° thể hỠđã trải qua cuá»™c chiến sinh tá» tà n khốc - thế nhÆ°ng, cả hai Ä‘á»u hoà n toà n nguyên vẹn và không há» bị thÆ°Æ¡ng chút nà o.
Mùi máu tanh nồng nặc phiêu đãng khắp căn phòng, nhÆ°ng Bạch Tá» vẫn có thể cảm nháºn được vị ngá»t của trái cây mà u xám trong miệng.
Bạch TỠđoán, hẳn là Mạnh Dĩ Lam đã đút thịt quả cho cô.
Lúc nà y, có tiếng gõ cá»a: "Mạnh tiểu thÆ°, bữa sáng đã chuẩn bị xong."
LÃ Hoa tá»·.
Trong đầu Bạch Tá» vẫn còn hÆ¡i há»—n loạn, lúc Ä‘ang còn ngÆ¡ ngác cô nghe thấy ngÆ°á»i trong ngá»±c mình Ä‘á»™t nhiên lÆ°á»i biếng nói: "Má»i ngÆ°á»i ăn trÆ°á»›c Ä‘i, chúng tôi sẽ ra ngay."
Thanh âm của Mạnh DÄ© Lam vừa trong trẻo lại vừa rõ rà ng, chứng tá» cô đã tỉnh dáºy từ lâu.
Sau khi tiếng bÆ°á»›c chân ngoà i cá»a xa dần, Bạch Tá» má»›i hoà n toà n tỉnh táo lại.
Lại qua mấy giây sau, Bạch Tá» cÆ°Æ¡ng lấy thân mình, cố gắng lặng lẽ thu hồi tay chân Ä‘ang quấn lấy cÆ¡ thể của Mạnh DÄ© Lam, nhÆ°ng đầu ngón tay vừa má»›i cá» Ä‘á»™ng, đã láºp tức bị đối phÆ°Æ¡ng siết chặt.
Sau đó, Bạch TỠnghe được Mạnh Dĩ Lam nhẹ nhà ng ngáp một cái, nói: "Ngủ thêm một chút nữa."
Bà n tay đang nắm lấy Bạch TỠlại siết chặt hơn, như sợ đối phương sẽ chạy mất và o giây tiếp theo.
Bạch Tá» nghe tiếng mÆ°a ngoà i tà u, nhÃu mà y lại.
Cô cảm thấy ảo não vô cùng và hoang mang cực độ.
Ảo não, là bởi vì Bạch Tá» nháºn ra mình lại rÆ¡i và o trạng thái Ä‘iên loạn.
Cảm giác không thể tá»± kiá»m chế được bản thân giống nhÆ° má»™t cái lồng nhốt cô và o vá»±c sâu, Ä‘au Ä‘á»›n tá»™t cùng nhÆ°ng lại không thể là m gì được.
Hoang mang, là bởi vì Bạch Tá» phát hiện ra Mạnh DÄ© Lam lại ngủ cùng giÆ°á»ng vá»›i mình má»™t cách tá»± nhiên nhÆ° váºy.
Sau cuá»™c trao đổi sâu sắc vá»›i đối phÆ°Æ¡ng trên xe ngà y hôm qua, Bạch TỠđã nói tÆ°Æ¡ng đối rõ rà ng - Mạnh DÄ© Lam căn bản không thÃch mình, đồng thá»i cô cÅ©ng quyết định không nghÄ© nhiá»u nữa.
Mà bây giá», tâm lý cá»± tuyệt và xa lánh cùng vá»›i sá»± tÆ°Æ¡ng tác thân máºt trong thá»±c tế, giống nhÆ° nÆ°á»›c và lá»a khó mà hoà hợp Ä‘ang ngăn cản trÆ°á»›c mắt Bạch Tá», khiến cô cảm thấy hoang mang cá»±c Ä‘á»™.
Bạch Tá» suy nghÄ© má»™t chút, quyết định mở miệng há»i thá», nhÆ°ng ngoà i cá»a lại có tiếng gõ dồn dáºp: "Mạnh tiểu thÆ°."
Lại là Hoa tá»·, nhÆ°ng giá»ng Ä‘iệu so vá»›i lúc nảy nóng vá»™i hÆ¡n nhiá»u.
"Chuyện gì?" Mạnh DÄ© Lam há»i.
"Tôi vừa nháºn được tin nhắn," Hoa tá»· hạ giá»ng, nhÆ° muốn tránh cho ngÆ°á»i khác nghe thấy, "Hình nhÆ° VÄ©nh Thái bên kia đã xảy ra chuyện gì đó."
Bạch Tá» sá»ng sốt má»™t lát, sau đó nghe đối phÆ°Æ¡ng tiếp tục nói: "Nghe nói bá»n há» Ä‘á»™t nhiên bị ngÆ°á»i biến dị tấn công, những ngÆ°á»i đó... Äá»u đã chết."
Chú thÃch:
Äả thảo kinh xà *: thuần việt là "đánh rắn Ä‘á»™ng cá»", trÆ°á»›c khi hà nh Ä‘á»™ng Ä‘iá»u gì thì phải tháºn trá»ng hà nh sá»±, dò xét nhiá»u lần, Ä‘á» phòng háºu quả ngược lại.
—
Tác giả có lá»i muốn nói:
Cảm ơn sự ủng hộ của các bạn!
Cuối cùng đã chỉnh sá»a xong!
Canh gà trÃch lá»i hôm nay:
Hãy nhẹ nhà ng vá»›i chÃnh mình.