- Trang chủ
- Trá»i Tối
- Chương 83: C83: Con mắt ác quỷ
Tác giả:
Bên ngoà i xe, Mạnh DÄ© Lam Ä‘á»™t nhiên nghiêng ngÆ°á»i sang, có vẻ nhÆ° là muốn nhìn Bạch Tá».
Bạch TỠvội và ng kéo băng gạc lên, lần nữa che mắt bên trái lại.
NhÆ°ng Mạnh DÄ© Lam vẫn chÆ°a quay đầu lại, cô vẫn Ä‘Æ°a lÆ°ng vá» phÃa bên nà y, cùng Hoa tá»· nói chuyện.
Bạch TỠnhìn bóng lưng của Mạnh Dĩ Lam, cô chợt nhớ tới ánh mắt chán ghét và sợ hãi mà đối phương vô thức lộ ra, khi nhìn thấy vết sẹo trên mặt mình hơn một năm vỠtrước.
GiỠđây, cô có chút lo lắng mắt trái của mình sẽ bị Mạnh Dĩ Lam nhìn thấy.
Má»™t lúc sau, sau khi Mạnh DÄ© Lam nói chuyện xong vá»›i Hoa tá»·, cô xoay ngÆ°á»i trở lại ghế phụ.
Từ trong túi cô lấy ra má»™t chiếc máy nghe lén mini Ä‘Æ°a cho Bạch Tá»: "Äeo cái nà y lên, cho dù cô ở dÆ°á»›i tầng hầm, chúng tôi ở nÆ¡i nà y cÅ©ng có thể thu được tÃn hiệu."
Bạch TỠcầm lấy máy nghe lén, nghi ngỠnhìn sơ qua.
Äá»™t nhiên, Mạnh DÄ© Lam lại cầm máy nghe lén vá», sau đó nghiêng ngÆ°á»i vá» phÃa ghế lái, trá»±c tiếp vén áo Bạch Tá» lên.
Bạch Tá» theo bản năng giÆ¡ tay ngăn cản Ä‘á»™ng tác của đối phÆ°Æ¡ng, nhÆ°ng Mạnh DÄ© Lam đã sá»›m Ä‘oán trÆ°á»›c được, hÆ¡i có chút Æ°Æ¡ng ngạnh thấp giá»ng nói: "Äừng nhúc nhÃch."
Bên ngoà i, Hoa tá»· đã quay trở lại xe tải bên cạnh, cô ấy Ä‘ang nói chuyện vá»›i mấy ngÆ°á»i Ä‘i cùng, cÅ©ng không có ai chú ý tá»›i Ä‘á»™ng tÄ©nh ở đây.
Bạch Tá» quay đầu nhìn ra ngoà i cá»a sổ, sau đó do dá»± buông lá»ng tay ra.
Sau má»™t khắc, Mạnh DÄ© Lam cầm lấy máy nghe lén trá»±c tiếp Ä‘Æ°a và o trong quần áo của Bạch Tá».
Mu bà n tay của cô trượt lên trên bụng đối phương, xúc cảm khi da thịt chạm và o nhau khiến cơ thể Bạch TỠkhẽ run lên.
DÆ°á»ng nhÆ° rốt cuá»™c kịp phản ứng vá»›i hà nh Ä‘á»™ng của mình, Mạnh DÄ© Lam khá»±ng lại má»™t chút, sau đó nhÃu mà y tiếp tục Ä‘Æ°a tay và o trong áo lót của Bạch Tá».
Mu bà n tay chạm và o phần ngực trong áo lót, nhiệt độ cơ thể của đối phương quá ấm áp, là m hai má của Mạnh Dĩ Lam bắt đầu nóng bừng.
NhÆ°ng cô vẫn tá» vẻ nghiêm túc, cẩn tháºn từng li từng tà kẹp máy nghe lén và o trong áo lót của Bạch Tá», sau đó nhá» giá»ng nói: "Äi theo con Ä‘Æ°á»ng bên phải ngoà i nhà kho, khoảng chừng má»™t cây số, sẽ có má»™t tòa nhà sụp đổ do bị ném bom..."
HÆ¡i thở trong lá»i nói của Mạnh DÄ© Lam nhẹ nhà ng phả và o gò má và cổ của Bạch Tá», trong khi tay đối phÆ°Æ¡ng vẫn còn Ä‘ang ở trong quần áo của cô.
Bạch Tá» nhÆ° ngừng thở, dÆ°á»ng nhÆ° cô muốn ngăn cách mùi thÆ¡m dịu dà ng Ä‘ang quấn chặt lấy mình, cô không dám cá» Ä‘á»™ng, cÅ©ng không dám suy nghÄ© quá nhiá»u.
"TrÆ°á»›c mắt chÃnh phủ vẫn chÆ°a cá» ngÆ°á»i đến xá» lý, cô có thể từ nÆ¡i đó lẻn và o." Nói xong, cuối cùng Mạnh DÄ© Lam cÅ©ng đã kẹp xong máy nghe lén, sau đó rút ​​tay ra.
Bạch Tá» thở ra má»™t hÆ¡i, nhanh chóng giÆ¡ tay sá»a sang lại quần áo.
Mạnh DÄ© Lam bình tÄ©nh lui thân thể vá» chá»— cÅ©, sau đó lấy tai nghe ra Ä‘eo và o, cô báºt chiếc máy mà u Ä‘en trong tay lên, Ä‘á»™t nhiên há»i: "Có nghe thấy tôi nói không?"
Trong tai nghe truyá»n đến giá»ng nói của Hoa tá»·: "Nghe rất rõ."
Mạnh DÄ© Lam yên tâm tháo tai nghe xuống, tắt máy, rồi lÆ¡ đãng nhìn và o mắt trái Ä‘ang quấn băng gạc của Bạch Tá».
Lúc nà y, cô mới để ý thấy miếng gạc hình như đã bị dịch chuyển.
Mạnh DÄ© Lam lại nghiêng ngÆ°á»i vá» phÃa trÆ°á»›c, giÆ¡ tay lên chạm và o mắt trái của Bạch Tá».
NhÆ°ng cô chÆ°a bao giá» nghÄ©, rằng Bạch Tá» lại giáºt mình, tháºm chà phản ứng của đối phÆ°Æ¡ng còn mãnh liệt hÆ¡n vừa rồi khi Mạnh DÄ© Lam Ä‘Æ°a tay và o quần áo của đối phÆ°Æ¡ng.
Cô không những quay đầu né tránh bà n tay của Mạnh DÄ© Lam Ä‘ang sắp chạm và o mắt mình, mà còn áp cả ngÆ°á»i và o cá»a sổ xe phÃa sau lÆ°ng.
Phản ứng nà y tháºt sá»± quá Ä‘á»™t ngá»™t, khiến hai ngÆ°á»i trong xe Ä‘á»u ngẩn ra.
Má»™t lúc lâu sau, Bạch Tá» cau mà y trầm giá»ng nói: "Mạnh DÄ© Lam... Tôi không thÃch cô tá»›i gần nhÆ° thế nà y."
Sau đó, không đợi Mạnh DÄ© Lam trả lá»i, Bạch TỠđã mở cá»a bÆ°á»›c xuống xe: "Không còn sá»›m nữa, tôi nên Ä‘i thôi."
Bạch TỠđứng ở ngoà i xe, tùy ý buộc tóc sau ót thà nh búi, sau đó cô chỉnh lại miếng gạc trên mắt trái.
Mạnh DÄ© Lam ngồi ở trong xe nhìn Bạch Tá», ánh mắt lạnh nhÆ° băng.
Má»™t lúc sau, cô nhÆ°á»›n mà y, báºt lại máy nghe lén trong tay, trầm giá»ng nói vá»›i Bạch Tá»: "Má»™t khi tôi không nghe được Ä‘á»™ng tÄ©nh gì từ cô, sau mÆ°á»i phút, tôi sẽ trá»±c tiếp thá»±c hiện kế hoạch thứ hai."
Kế hoạch thứ hai cÅ©ng chÃnh là trá»±c tiếp dùng vÅ© lá»±c để giải quyết vấn Ä‘á», cho dù Ä‘iá»u nà y có dẫn ngÆ°á»i của chÃnh phủ hay Hoà nh à đến, Mạnh DÄ© Lam cÅ©ng sẽ không quan tâm.
Bạch Tá» cÆ°Æ¡ng lấy thân thể gáºt gáºt đầu, sau đó không chút do dá»± Ä‘Æ°a tay đóng cá»a xe lại.
Mạnh DÄ© Lam ngồi má»™t mình trong xe hÃt má»™t hÆ¡i tháºt sâu, cô nhìn chằm chằm bóng lÆ°ng Bạch Tá» Ä‘ang xa dần ở trong gÆ°Æ¡ng chiếu háºu, cô hất cằm lên, khẽ phát ra má»™t tiếng cÆ°á»i trà n ngáºp tức giáºn.
Không thÃch tá»›i gần nhÆ° thế nà y?
Hừm, không biết vừa rồi ở thủy cung, là ai đã ngồi sát mình nhÆ° váºy.
Cách đây không lâu, mình còn hôn lên mắt trái của đối phương, tại sao lúc đó đối phương lại để mình tới gần?
Mạnh DÄ© Lam lạnh lùng nhìn, sau đó cởi chiếc áo khoác Ä‘en của Bạch Tá» ra, giáºn dá»—i ném và o hà ng ghế sau.
Bên ngoà i nhà kho, mưa đã tạnh.
Bạch Tá» Ä‘i dá»c theo con Ä‘Æ°á»ng bên phải nhà kho, cô cố chịu Ä‘á»±ng cÆ¡n ngứa ở mắt trái, rất nhanh đã tìm được tòa nhà bị sụp đổ.
Xung quanh hoà n toà n yên tÄ©nh, Bạch Tá» trốn và o phÃa sau má»™t trụ bê tông lá»›n, cẩn tháºn quan sát xung quanh.
NhÆ° Mạnh DÄ© Lam đã nói, "khu vá»±c bị phong tá»a" nà y vốn được bao quanh bởi hà ng rà o cao và dà y, nhÆ°ng giỠđây bởi vì có má»™t tòa nhà bên cạnh bị sáºp, nên đã tạo ra má»™t khoảng trống rất lá»›n.
NhÆ°ng cho dù là nhÆ° thế, ngÆ°á»i bình thÆ°á»ng căn bản không có năng lá»±c Ä‘i qua đóng phế tÃch có địa hình phức tạp nhÆ° váºy, cho nên, dù cho chÃnh phủ không cá» ngÆ°á»i đến xá» lý hiện trÆ°á»ng, cÅ©ng không ai có thể lợi dụng khoảng trống nà y để chạy và o bên trong khu vá»±c bị phong tá»a.
Nhưng đối với Bạch TỠmà nói, việc nà y không hỠkhó khăn.
Cô băng qua rừng cây nhÆ° má»™t con vượn nhanh nhẹn, dá»… dà ng nhảy qua đống đổ nát cao hà ng chục mét được tạo bởi bê tông cốt thép, chỉ trong vòng và i phút, cô đã nhảy và o trong khu vá»±c bị phong tá»a.
Sau má»™t năm, Bạch Tá» lần nữa trở lại nÆ¡i nà y, nhÆ°ng má»i thứ đã thay đổi.
Khu vá»±c nà y vốn là má»™t là ng đô thị*, phần lá»›n ngÆ°á»i dân sống ở đây cÅ©ng giống nhÆ° Bạch Tá», Ä‘á»u là những ngÆ°á»i thuá»™c tầng lá»›p thấp nhất trong xã há»™i, há» từ nÆ¡i khác đến thà nh phố B để là m việc, nhÆ°ng không đủ tiá»n để thuê nhà ở những nÆ¡i Ä‘Ã ng hoà ng hÆ¡n.
Ở đây, tiá»n thuê nhà rất rẻ, nhÆ°ng Ä‘Æ°á»ng phố cháºt hẹp và đầy há»—n loạn, nhiá»u thà nh phần tá»›i lui khá phức tạp.
Nếu khu căn há»™ cao cấp nÆ¡i Mạnh DÄ© Lam sinh sống là "thiên Ä‘Æ°á»ng", thì nÆ¡i đây chÃnh là "địa ngục".
Bạch Tá» thăm dò phÃa rìa ngoà i của khu vá»±c bị phong tá»a má»™t lúc, cô xác định vị trà hiện tại của mình bằng cách nhìn và o các biển hiệu của những cá»a hà ng trên Ä‘Æ°á»ng phố, sau đó lần theo trà nhá»› của mình mà đi sâu hÆ¡n và o là ng đô thị.
NhÆ°ng cà ng Ä‘i sâu và o trong, tâm trạng của Bạch Tá» cà ng nặng ná».
Má»i thứ xung quanh cô là má»™t khung cảnh kỳ lạ mà cô chÆ°a bao giá» nhìn thấy, kể từ khi được Mạnh DÄ© Lam giải cứu khá»i vùng mà u Ä‘á».
Những căn nhà ở là ng đô thị tuy không cao nhÆ°ng lại san sát nhau, má»™t số cÆ° dân có thể chạm và o bức tÆ°á»ng của nhà bên cạnh, bằng cách Ä‘Æ°a tay ra ngoà i cá»a sổ.
Mà giỠđây, những căn nhà được xây dá»±ng san sát nà y, lại được bao phủ bởi các loại thá»±c váºt phát ra nhiá»u ánh sáng khác nhau.
Tháºm chà Bạch Tá» còn hoà i nghi bản thân liệu có uống thuốc gây ảo giác hay không, cảnh tượng nà y khiến cô nghÄ© rằng mình Ä‘ang Ä‘i trong má»™t "khu rừng bằng xi măng cốt thép đầy huyá»n ảo" chỉ có thể xuất hiện trong giấc mÆ¡ - rất lá»™ng lẫy và kỳ bÃ.
So vá»›i những cảnh tượng mà cô đã nhìn thấy ở sở thú và toa tà u Ä‘iện ngầm trÆ°á»›c đây, nó tháºm chà còn tráng lệ hÆ¡n.
NhÆ°ng Bạch Tá» biết, cảnh tượng tưởng chừng nhÆ° đẹp đẽ nà y, thá»±c ra được tạo nên từ máu ngÆ°á»i.
NÆ¡i nà y chắc hẳn đã từng vì bị ngÆ°á»i biến dị xâm nháºp nên đã lâm và o tình trạng há»—n loạn, cuối cùng xác chết rải rác khắp nÆ¡i, khiến nÆ¡i đây trở thà nh má»™t địa ngục "mê hoặc" nhÆ° váºy.
Tuy nhiên, vẻ lá»™ng lẫy vá» mặt thị giác cÅ©ng không thể che Ä‘áºy được mùi hôi thối không biết từ đâu xông tá»›i, khiến Bạch Tá» có khứu giác cá»±c kỳ nhạy bén gần nhÆ° muốn nôn má»a, mặc dù đã lâu rồi cô không có ăn qua thức ăn.
Bạch Tá» nÃn thở, vừa cẩn tháºn bÆ°á»›c Ä‘i trên con Ä‘Æ°á»ng nhá» hẹp, vừa không ngừng chú ý đến Ä‘á»™ng tÄ©nh xung quanh.
Từ lúc bÆ°á»›c và o cho đến giá», cô chÆ°a từng nhìn thấy bất kỳ má»™t tuần tra viên nà o, tháºm chà ngay cả má»™t con ruồi cÅ©ng không có.
HÆ¡n má»™t năm vá» trÆ°á»›c, nÆ¡i nà y không những khắp má»i nÆ¡i Ä‘á»u là ngÆ°á»i, mà thỉnh thoảng còn có những con chuá»™t cống không sợ con ngÆ°á»i, chúng xuất hiện đầy rẫy trong các con hẻm tối tăm.
Là ng đô thị từng trà n đầy hoả khÃ, giỠđây không còn sá»± sống.
Chỉ có những loại cây phát sáng nhÆ° má»™t mạng lÆ°á»›i dà y đặc bao phủ vạn váºt, khắp nÆ¡i còn có xe máy Ä‘iện và xe đạp, hoặc những quầy hà ng nhá» láºt úp trên mặt đất, tháºm chà còn có thể nhìn thấy cả bá»™ xÆ°Æ¡ng ngÆ°á»i bị mắc kẹt trong đó.
Tháºt khó để tin, rằng đây là má»™t địa Ä‘iểm tồn tại trong vùng mà u xanh.
Äây không còn là má»™t là ng đô thị nữa, tháºm chà gá»i nó là "khu vá»±c bị phong tá»a" cÅ©ng chÆ°a đủ chuẩn xác, phải gá»i đây là "ngôi là ng chết".
Lúc nà y, Bạch Tá» má»›i cảm nháºn sâu sắc thế nà o là "táºn thế" - cái gá»i là "vùng mà u xanh" dÆ°á»›i sá»± quản lý của chÃnh quyá»n thà nh phố B, chẳng qua chỉ là má»™t khu vá»±c yên bình giả tạo thuá»™c vá» má»™t nhóm ngÆ°á»i.
Bạch Tá» không muốn ở lại nÆ¡i nà y thêm má»™t giây nà o nữa, cô bÆ°á»›c nhanh hÆ¡n, lao vá» phÃa nÆ¡i cô từng ở.
Khoảng mÆ°á»i phút sau, cuối cùng cô cÅ©ng đến bên ngoà i tòa nhà nÆ¡i cô từng sống hÆ¡n má»™t năm vá» trÆ°á»›c.
Tầng má»™t của tòa nhà vốn là má»™t quán thịt nÆ°á»›ng, nhÆ°ng giỠđây đã bị những dây leo to lá»›n phát ra ánh sáng mà u hồng chiếm giữ, bên trong chất đầy những bá»™ bà n ghế á»p ẹp, trên tÆ°á»ng có bảng thá»±c Ä‘Æ¡n đã bị ăn mòn chỉ còn và i chữ phÃa bên trái.
Bạch Tá» nhanh chóng Ä‘i vòng ra phÃa sau tòa nhà , sau đó lặng lẽ Ä‘i đến má»™t cánh cá»a nhỠđược ẩn giấu.
PhÃa sau cánh cá»a có má»™t cầu thang hẹp dẫn xuống tầng hầm, tầng hầm nà y có ba phòng, căn phòng nằm cuối dãy hà nh lang là nÆ¡i ở trÆ°á»›c đây của Bạch Tá».
Sau khi mở cá»a, Bạch TỠđứng ở trên cầu thang không khá»i cau mà y.
Cô có thể cảm giác mình không thÃch nÆ¡i nà y lắm, tháºm chà còn muốn rá»i Ä‘i ngay láºp tức.
Nhưng và o lúc nà y, từ tầng hầm phát ra một giai điệu nà o đó rất quen thuộc.
Bạch Tá» sững sá», sau đó không chút do dá»±, cháºm rãi bÆ°á»›c xuống cầu thang.
Xuống tới tầng hầm, Bạch TỠcó thể phân biệt rõ rà ng những âm thanh nà y là phát ra từ căn phòng nơi cô từng ở.
Hà nh lang tối tăm và ẩm Æ°á»›t khiến Bạch Tá» cảm thấy rất khó chịu, nhÆ°ng đồng thá»i, cô lại vì giai Ä‘iệu nà y mà cảm thấy vô cùng quen thuá»™c, đồng thá»i cô cÅ©ng có má»™t loại linh cảm ——
Bạch Tang đang ở trong căn phòng mà cô từng ở.
Äi đến cuối hà nh lang, Bạch TỠđứng trÆ°á»›c cánh cá»a sắt có in số "103" rồi hÃt má»™t hÆ¡i tháºt sâu.
Cảm giác kỳ lạ khi nhìn thấy Bạch Tang đứng ở ngoà i căn lá»u lại hiện vá», nhÆ°ng lần nà y cô không còn rụt rè nữa.
Bạch TỠđịnh giÆ¡ tay gõ cá»a, lại phát hiện cá»a đóng không chặt.
Cô nghi ngỠđẩy cá»a ra, sau đó nhìn thấy má»™t ngÆ°á»i Ä‘Ã n ông ngồi khoanh chân ở góc phòng, Ä‘ang quay lÆ°ng vá» phÃa mình.
Căn phòng rất hẹp, có lẽ chỉ khoảng mÆ°á»i mét vuông, Ä‘i mấy bÆ°á»›c là có thể tá»›i được.
DÆ°á»›i chân ngÆ°á»i Ä‘Ã n ông có má»™t cái đèn pin, ánh sáng chiếu vá» phÃa cá»a.
Bên cạnh cái đèn pin là má»™t chiếc Ä‘iện thoại di Ä‘á»™ng Ä‘ang phát ra giai Ä‘iệu thu hút Bạch Tá» - bản hoà tấu cung Mi thứ mà cô vừa bà n luáºn cùng vá»›i Mạnh DÄ© Lam cách đây không lâu.
DÆ°á»ng nhÆ° cảm nháºn được Ä‘iá»u gì đó, ngÆ°á»i Ä‘Ã n ông quay ngÆ°á»i lại, anh ta hÆ¡i sững sá» má»™t lát rồi cÆ°á»i nói: "Bạch Tá»."
NgÆ°á»i anh cùng cha khác mẹ nà y chÆ°a bao giá» gá»i Bạch Tá» là "em gái", cho đến táºn bây giá» khi thế giá»›i đã táºn thế, cÅ©ng vẫn nhÆ° váºy.
NhÆ°ng lúc nà y, trên mặt đối phÆ°Æ¡ng hiện lên nụ cÆ°á»i mà anh ta chÆ°a bao giá» lá»™ ra vá»›i Bạch Tá», cảm xúc mà anh ta truyá»n tải không phải là vui mừng thuần túy, mà là có chút khó chịu cùng nhẹ nhõm.
Bạch TỠđứng ở nÆ¡i đó không nhúc nhÃch, cÅ©ng không mở miệng đáp lại đối phÆ°Æ¡ng.
Bạch Tang cÅ©ng không để ý, mà là nghi ngá» nhìn chằm chằm và o mắt trái của Bạch Tá», há»i: "Mắt của cô bị sao váºy?"
Bạch TỠvẫn im lặng.
Má»›i mấy ngà y không gặp, Bạch Tá» tháºt sá»± cảm thấy ngÆ°á»i Ä‘Ã n ông trÆ°á»›c mặt nà y có vẻ lại già hÆ¡n má»™t chút.
Mái tóc dà i ngang vai của anh ta không được buá»™c thà nh Ä‘uôi ngá»±a nhÆ° lần trÆ°á»›c, mà là tuỳ ý buông xõa, hà m râu quai nón dÆ°á»ng nhÆ° cÅ©ng đã má»c dà i hÆ¡n.
Có thể thấy, trong những ngà y đối đầu vá»›i chÃnh phủ nà y, Bạch Tang sống không được tốt cho lắm.
Bạch Tang đứng dáºy, Ä‘i vá» phÃa Bạch Tá».
Trong tay anh ta cầm má»™t cuốn sách dà y cá»™p, khi đến gần, Bạch Tá» má»›i thấy rõ cuốn sách đó chÃnh là album ảnh mà cô đã cất giữ rất nhiá»u năm.
Nói đúng hÆ¡n thì đây là album ảnh của cha Bạch Tá», trong đó có những tấm ảnh gia đình do ông lÆ°u giữ và sắp xếp.
HÆ¡n má»™t năm trÆ°á»›c, Bạch TỠđã giấu cuốn album ảnh nà y trong má»™t chiếc tủ âm tÆ°á»ng cạnh chá»— ngủ, Ä‘oán chừng ngÆ°á»i được Mạnh DÄ© Lam cỠđến không tìm thấy nÆ¡i đó, nên cÅ©ng không lấy cuốn album Ä‘i.
"Không nghÄ© tá»›i cô lại cất giữ cuốn album ảnh nà y của cha tôi," Bạch Tang vừa nói vừa tắt nhạc trên Ä‘iện thoại, "Xem qua mấy tấm ảnh, tôi liá»n không nhịn được báºt bản nhạc yêu thÃch của dì Vân lên... Cô còn nhá»› chứ, ngà y nà o dì ấy cÅ©ng nghe khi Ä‘ang nấu ăn."
Dì Vân, cÅ©ng chÃnh là mẹ của Bạch Tá», Từ Nhã Vân.
Bạch TỠnhớ rằng mối quan hệ giữa Bạch Tang và mẹ của mình cũng không tệ.
"Anh vẫn luôn biết tôi sống ở đây sao?" Bạch Tá» Ä‘á»™t nhiên há»i.
Bạch Tang sá»ng sốt má»™t chút, sau đó gáºt đầu: "Äại khái... đã biết được từ hai năm vá» trÆ°á»›c."
Hai năm trước, Bạch Tang đã biết Bạch TỠsống ở nơi nà y, chỉ là không có tìm tới cô mà thôi.
"TrÆ°á»›c đây tôi đã từng nghÄ© đến việc tá»›i tìm cô." Bạch Tang giải thÃch, nhÆ°ng lại lá»™ ra vẻ mặt có chút lãnh đạm, "Äừng hiểu lầm, tôi còn chÆ°a tha thứ cho cô, chỉ là ..."
Vừa nói, tấm lÆ°ng vốn thẳng tắp của anh ta hÆ¡i chùng xuống, sau đó anh ta cúi đầu nhìn album ảnh trong tay: "Chỉ là thá»i gian trôi qua quá nhanh, chá»›p mắt... Äã mÆ°á»i năm."
Nghe giá»ng nói của đối phÆ°Æ¡ng có chút run rẩy, Bạch Tá» vô thức cảm thấy chua xót trong lòng, nhÆ°ng cÅ©ng không lên tiếng nói gì.
"Bất quá, tôi tháºt sá»± không nghÄ© tá»›i," Bạch Tang bá»—ng nhiên ngẩng đầu, vẻ mặt thoải mái hÆ¡n má»™t chút, "Äã táºn thế rồi, mà cô vẫn còn ở cùng ngÆ°á»i phụ nữ há» Mạnh kia."
Bạch Tá» cau mà y, cô không thÃch Bạch Tang gá»i Mạnh DÄ© Lam bằng lá»i lẽ và giá»ng Ä‘iệu nhÆ° váºy.
"Tháºt có lá»—i," có vẻ nhÆ° Bạch Tang cảm nháºn được sá»± không vui của Bạch Tá», "Dù sao, lúc trÆ°á»›c ngoà i cô ra, cô ấy là ngÆ°á»i tôi ghét nhất."
Lá»i nói rất thẳng thắn khiến Bạch Tá» hÆ¡i nhÆ°á»›n mà y, cô ngáºp ngừng há»i: "Bây giá», anh không ghét tôi sao?"
Bạch Tang nhướn mà y, có vẻ như suy nghĩ một hồi rồi lắc đầu: "Tôi không biết, chắc là vẫn ghét..." Anh ta nói, sau đó không được tự nhiên nhìn đi chỗ khác, "Nhưng sau nà y, tôi bắt đầu hiểu một chút vỠcô."
Không đợi Bạch Tá» trả lá»i, Bạch Tang tiếp tục nói: "Từ khi sinh ra cô đã yếu á»›t đầy bệnh táºt, cha mẹ cô đã vất vả vì cô rất nhiá»u, nhÆ°ng tôi lại hoà n toà n không để ý đến... Lúc đó, tôi cảm thấy cô là má»™t tai há»a, từ khi cô sinh ra, gia đình không có ngà y nà o được bình yên..."
Bạch Tá» nghe lá»i nói của đối phÆ°Æ¡ng, cô cảm giác được có má»™t loại áp lá»±c vô hình nà o đó từ trên trần nhà áp xuống, khiến cô không còn Ä‘Æ°á»ng nà o trốn thoát.
Sau đó, Bạch Tang lại lắc đầu: "NhÆ°ng tháºt ra, cô đã chịu áp lá»±c vá» tâm lý và thể chất rất lá»›n, cho nên... Cuối cùng má»›i dẫn đến sá»± cá»±c Ä‘oan."
Sá»± "cá»±c Ä‘oan" nà y, đại khái chÃnh là ám chỉ đến chuyện "giết cha mẹ".
Bạch Tá» cố gắng hết sức để lá» Ä‘i cảm giác đè nén Ä‘ang ngà y cà ng nặng ná», cô cố gắng mở miệng đặt câu há»i, nhÆ°ng lại không muốn để lá»™ việc bản thân đã mất trà nhá»›, thế là cô đứng đó không nói lá»i nà o.
"Lúc đó," Bạch Tang nhá»› lại, "Có lẽ cô cÅ©ng cảm thấy mình là má»™t tai hoạ, cho dù cảnh sát tuyên cô vô tá»™i, nhÆ°ng cô vẫn cố ý ở trong bệnh viện nhảy lầu tá»± tá», ngà y hôm đó, Mạnh DÄ© Lam cÅ©ng là vì cứu cô mà bị kéo theo xuống..."
Nghe được lá»i nà y, cÆ¡ thể gần nhÆ° nghẹt thở của Bạch Tá» bá»—ng chấn Ä‘á»™ng.
Cô hÃt má»™t hÆ¡i tháºt sâu, cố duy trì nét bình tÄ©nh bên ngoà i, nhÆ°ng lại không cách nà o giấu được khuôn mặt Ä‘á»™t nhiên tái nhợt của mình.
"Cho nên tôi tháºt sá»± không hiểu," Bạch Tang lắc đầu, "Lúc đó vì cô mà danh tiếng của Mạnh DÄ© Lam bị tổn hại rất lá»›n, sau đó cô ấy cÅ©ng vì cô mà té lầu bị thÆ°Æ¡ng rất nặng..."
Má»i thứ xung quanh chợt quay cuồng, Bạch Tá» dứt khoát nhắm mắt lại, cố gắng Ä‘iá»u chỉnh lại hÆ¡i thở của mình.
Sau đó, cô nghe Bạch Tang nói tiếp: "Cô đã gây ra rắc rối lá»›n nhÆ° váºy, nhÆ°ng Mạnh DÄ© Lam vẫn mang cô theo bên ngÆ°á»i, rốt cuá»™c cô ấy muốn gì ở cô?"
Bạch Tá» mở mắt nhìn Bạch Tang, vẻ mặt tháºp phần khó coi.
Bạch Tang sững sá», sau đó giống nhÆ° là bừng tỉnh, anh ta trầm giá»ng nói: "Tôi biết, những chuyện đó tôi không nên nhắc đến, nhÆ°ng đây là điá»u cô nhất định phải gánh chịu, nhÆ°ng..." Vừa nói anh ta vừa thở dà i: "Năm đó cô trở thà nh nhÆ° váºy, tôi cÅ©ng phải chịu trách nhiệm."
Hai ngÆ°á»i trầm mặc má»™t hồi, Bạch Tang lại há»i: "Sau nà y cô định là m thế nà o? Ở lại thà nh phố B? Tiếp tục Ä‘i theo Mạnh DÄ© Lam?"
Bạch Tá» mặt không biểu tình nhìn Bạch Tang, thoạt nhìn có vẻ bình tÄ©nh, nhÆ°ng tháºt ra tinh thần đã gần nhÆ° rÆ¡i và o trạng thái hôn mê.
Thế là , cô mấp máy môi, vẫn như cũ không lên tiếng.
Bạch Tang cho rằng đối phÆ°Æ¡ng đã ngầm thừa nháºn, anh ta thở dà i, sắc mặt trầm xuống, sau đó lui vá» phÃa sau má»™t bÆ°á»›c.
Tiếp đến, Bạch TỠnhìn thấy đối phương dùng chân di chuyển một tấm ván gỗ trên mặt đất.
Bên dÆ°á»›i tấm gá»—, những viên gạch lát sà n mà u trắng nguyên bản không biết từ lúc nà o đã được biến thà nh má»™t cái nắp xi măng mà u xám, tháºm chà còn bị khóa.
Không đợi Bạch TỠlên tiếng, Bạch Tang đã lấy chìa khóa trong túi ra, ngồi xổm xuống, mở ổ khóa, rồi trực tiếp nhấc nắp xi măng lên.
PhÃa dÆ°á»›i nắp, có má»™t cái Ä‘á»™ng sâu không thấy đáy.
Hang Ä‘á»™ng được Ä‘Ã o rất thô sÆ¡, giống nhÆ° má»™t cái giếng được Ä‘Ã o bừa bãi, thà nh giếng được lắp đặt thô sÆ¡ bằng những thanh thép, để ngÆ°á»i có thể chui sâu xuống lòng đất.
Bạch Tá» còn chÆ°a kịp nhìn kỹ hÆ¡n, Bạch Tang đã Ä‘áºy nắp xi măng lại.
Anh ta ngẩng đầu lên và cháºm rãi há»i: "Cô đã bao giá» nghe nói đến Ngục tối dÆ°á»›i lòng đất chÆ°a?"
Bạch Tá» nhÃu mà y lại, lắc đầu.
Bạch Tang đứng lên, kiên nhẫn giải thÃch: "Äây là cái tổ mà đám ngÆ°á»i của chÃnh phủ đã bà máºt Ä‘Ã o, nhÆ°ng..." Vừa nói, anh ta vừa nhÆ°á»›n mà y, "Cái tổ nà y đã bị lÅ© chuá»™t trong mắt bá»n há» lẻn và o."
Bạch Tá» há»i: "Äây chÃnh là mục Ä‘Ãch anh hẹn tôi tá»›i sao?"
Bạch Tang nhÆ°á»›n mà y: "Hai ngà y nữa, VÄ©nh Thái sẽ có má»™t cuá»™c tấn công quy mô lá»›n, có thể ngà y mai khu vá»±c mà u xanh nà y sẽ sụp đổ... Cho dù không thà nh công, cÅ©ng sẽ có ngÆ°á»i khác đến tiếp quản thà nh phố B..."
Bạch Tá» tiếp tục há»i: "Sao anh lại nói vá»›i tôi chuyện nà y?"
Bạch Tang không giấu diếm chút nà o, nói tháºt: "Tôi hy vá»ng cô có thể khuyên nhủ Mạnh DÄ© Lam, nếu cô ấy cùng phe vá»›i chÃnh phủ, cô ấy nhất định sẽ không có kết cục tốt đẹp..." Nói xong, anh ta lại nhìn đồng hồ, "Chà , chúng ta không thể tiếp tục trò chuyện nữa."
Bạch Tang lắc lắc cuốn album ảnh trong tay: "Có thể đưa cái nà y cho tôi được không?"
Bạch Tá» còn chÆ°a kịp trả lá»i, Bạch Tang lại nói thêm: "Tôi cùng cô trao đổi." Vừa nói, anh ta vừa tháo chiếc vòng trên cổ tay phải ra Ä‘Æ°a cho Bạch Tá»: "Chiếc vòng nà y được chế tác từ tro cốt của cha và dì Vân, Ä‘eo nó... Có thể xem nhÆ° tưởng niệm."
Cảm giác áp lực vô hình lại từ đỉnh đầu Bạch TỠđ è xuống, đột nhiên cô cảm thấy khó thở.
Sắc mặt Bạch Tang hÆ¡i thay đổi, giá»ng Ä‘iệu trở nên nặng ná» hÆ¡n rất nhiá»u: "Äừng quên cô đã là m gì há», cÅ©ng đừng quên há» rất yêu thÆ°Æ¡ng cô, đây là tá»™i lá»—i cô phải gánh lấy, cÅ©ng là lý do để cô tiếp tục sống."
Bạch Tá» hÃt sâu má»™t hÆ¡i, giÆ¡ tay lên nháºn lấy chiếc vòng.
Lúc nà y, vẻ mặt Bạch Tang dịu Ä‘i má»™t chút, giá»ng Ä‘iệu lại trở nên thoải mái: "Nếu nhÆ° hai ngà y tá»›i hà nh Ä‘á»™ng thà nh công, tôi dá»± định sẽ quay lại thà nh phố Lăng Nam."
Nhắc đến thà nh phố Lăng Nam, Bạch TỠbỗng siết chặt chiếc vòng trong tay.
"Vĩnh Thái đã xây dựng một địa bà n nhỠở đó," Bạch Tang nói, "Cô có muốn tới đó không?"
Bạch Tá» suy nghÄ© má»™t chút rồi há»i: "... Anh không sợ tôi sẽ là má»™t tai há»a sao?"
Bạch Tang cÆ°á»i lá»›n má»™t tiếng: "Thế giá»›i đã thà nh ra nhÆ° thế nà y, cô còn có thể gây há»a? Quyá»n lá»±a chá»n thuá»™c vá» cô, muốn Ä‘i đâu là do cô quyết định..." Anh ta Ä‘á»™t nhiên đổi chủ Ä‘á», "NhÆ°ng nếu hà nh Ä‘á»™ng nà y thất bại, có lẽ tôi sẽ bị chôn vùi cùng vá»›i những anh em VÄ©nh Thái, hôm nay, có thể xem nhÆ° là ..."
Anh ta có vẻ nhÆ° do dá»± tháºt lâu, má»›i nói: "Có thể xem nhÆ° là lá»i từ biệt giữa hai anh em chúng ta."
Hai anh em, ba chữ rất xa lạ, nhÆ°ng lại là sá»± tháºt không thể nà o thay đổi.
Trong lòng Bạch TỠbỗng nhiên thấy đắng, cô nắm chặt chiếc vòng trong tay, không nói gì.
Bạch Tang thở dà i: "Tôi phải trở vá» vá»›i những ngÆ°á»i anh em kia, cô cÅ©ng nhanh chóng trở vá» Ä‘i, nếu không thì... Mạnh tiểu thÆ° hẳn là sẽ nóng lòng."
Bạch Tá» hÃt sâu má»™t hÆ¡i, khó khăn nói ra hai chữ: "Bảo trá»ng."
Nói xong, cô xoay ngÆ°á»i rá»i Ä‘i.
Bạch Tá» Ä‘i dá»c theo Ä‘Æ°á»ng cÅ© rá»i khá»i tầng hầm, bÆ°á»›c chân của cô có chút nhanh, giống nhÆ° là đang chạy trốn.
Cùng lúc nà y, cô nghe thấy tiếng Bạch Tang ở phÃa sau mở nắp xi măng, cÅ©ng nghe thấy tiếng anh ta leo xuống hang Ä‘á»™ng, cuối cùng lại nghe được tiếng nắp xi măng đóng lại.
Sau đó, xung quanh hoà n toà n yên tĩnh.
Từ góc nhìn của Bạch Tá», tất cả dÆ°á»ng nhÆ° tháºt hÆ° ảo.
NhÆ°ng chiếc vòng trong tay lại nói cho Bạch Tá» biết, má»i việc vừa xảy ra Ä‘á»u là tháºt.
Cảm giác nặng ná» Ä‘ang bị đè nén vẫn còn Ä‘á»ng lại trong lòng Bạch Tá», mãi đến khi quay trở lại vùng bị phong tá»a bên ngoà i tòa nhà đổ nát, cô má»›i lấy lại tinh thần.
Sau đó, cô nhìn thấy má»™t chiếc ô tô mà u Ä‘en và má»™t chiếc xe tải Ä‘áºu bên Ä‘Æ°á»ng.
Cá»a sổ xe ô tô đã hạ xuống, Mạnh DÄ© Lam Ä‘ang ngồi ở ghế lái, từ xa nhìn Bạch Tá», nhÆ°ng không nói gì.
Lúc nà y, Bạch Tá» chợt nhá»› tá»›i lá»i vừa rồi Bạch Tang nói vá»›i mình.
DÆ°á»ng nhÆ° gánh nặng má»›i được trút xuống lại lần nữa trở nên nặng ná», Bạch Tá» cắn răng, cháºm rãi Ä‘i tá»›i bên cạnh xe.
Bạch TỠcòn chưa nói gì, Mạnh Dĩ Lam đã lên tiếng: "Lên xe."
Sau đó, cô ấy đóng cá»a sổ xe lại.
Bạch Tá» nhìn gÆ°Æ¡ng mặt của chÃnh mình Ä‘ang phản chiếu trên cá»a kÃnh mà u Ä‘en, cô hÆ¡i không được tá»± nhiên, mÃm môi, sau đó nhanh chóng vòng sang bên kia lên xe.
Vừa ngồi xuống, Bạch Tá» theo thói quen liá»n cầm chiếc gối trên ghế phụ lên, trá»±c tiếp nhét thẳng và o sau lÆ°ng Mạnh DÄ© Lam.
Mạnh DÄ© Lam sững sá», Ä‘em thân mình nghiêng vá» phÃa trÆ°á»›c, sau khi đối phÆ°Æ¡ng đặt gối xong, cô lại ngồi thẳng dáºy.
Sá»± hiểu biết ngầm giữa há» giống nhÆ° má»™t cặp đôi đã ở bên nhau nhiá»u năm, mặc dù lúc nà y bầu không khà giữa hai ngÆ°á»i có vẻ nhÆ° Ä‘ang không vui.
Mạnh DÄ© Lam không láºp tức khởi Ä‘á»™ng xe, cô nhá» giá»ng nói vá»›i Bạch Tá»: "Vòng tay."
Bạch Tá» hÆ¡i giáºt mình, sau đó ngoan ngoãn Ä‘Æ°a chiếc vòng trong tay cho đối phÆ°Æ¡ng.
Mạnh DÄ© Lam nháºn lấy chiếc vòng tay, xem tá»›i xem lui má»™t lúc rồi má»›i Ä‘Æ°a lại cho Bạch Tá», sau đó khởi Ä‘á»™ng xe, đánh lái trở vá».
Trên Ä‘Æ°á»ng Ä‘i, cả hai Ä‘á»u không nói gì.
Sau khi xe chạy qua nhà kho, chiếc xe tải còn lại rẽ và o má»™t con Ä‘Æ°á»ng khác, còn Mạnh DÄ© Lam thì tiếp tục Ä‘i trên con Ä‘Æ°á»ng mà mình đã đến.
Mưa lại bắt đầu rơi, tiếng mưa lộp độp khiến đầu óc Bạch TỠthanh tỉnh hơn một chút.
Sau khi nhét vòng tay và o túi quần, cô quay sang Mạnh Dĩ Lam nói: "Vừa rồi Bạch Tang nói hai ngà y tới Vĩnh Thái sẽ..."
"Máy nghe lén." Mạnh DÄ© Lam nhìn vá» phÃa trÆ°á»›c, có hÆ¡i lãnh đạm nói.
Bạch Tá» ngÆ¡ ngẩn má»™t lát, sau đó má»›i phản ứng được, cô thá»c tay và o trong quần áo, lấy máy nghe lén bị nhét bên trong ra.
Mạnh DÄ© Lam Ä‘Æ°a tay nháºn lấy, tiếp đến liá»n thản nhiên ném váºt đó và o ghế sau: "Cô tin lá»i anh ta nói không?"
Bạch Tá» Ä‘ang chỉnh lại quần áo, hồi lâu không có trả lá»i.
Dù có tin lá»i Bạch Tang nói hay không, Bạch Tá» cÅ©ng không thể thoát khá»i ná»—i phiá»n muá»™n còn Ä‘á»ng lại trong lòng.
Dù là vá» chuyện của cha mẹ, hay là chuyện xảy ra giữa cô và Mạnh DÄ© Lam, cô Ä‘á»u không thể chịu Ä‘á»±ng được, nhÆ°ng mà cô vẫn phải đối mặt vá»›i nó.
Mà bây giá», Bạch TỠđã cố gắng hết sức lÆ¡ Ä‘i ná»—i áp lá»±c đó, cô chỉ muốn nhắc nhở Mạnh DÄ© Lam, cho dù không tin lá»i Bạch Tang nói, thì gần đây cÅ©ng nên cẩn tháºn hÆ¡n má»™t chút.
DÆ°á»ng nhÆ° biết Bạch Tá» Ä‘ang nghÄ© gì, hoặc là ngay cả bản thân Mạnh DÄ© Lam cÅ©ng Ä‘ang trốn tránh, cô trầm giá»ng nói: "Sấu tá» Ä‘Ãch lạc Ä‘Ã bỉ mã đại*, thà nh phố B hiện tại tuy Ä‘ang há»—n loạn, nhÆ°ng chỉ má»™t mình VÄ©nh Thái không thể dá»… dà ng hạ gục được."
Bạch Tá» không khá»i thấp giá»ng há»i: "... NhÆ°ng nếu chẳng may thì sao?"
Mạnh DÄ© Lam nhÆ°á»›n mà y há»i: "Nếu thà nh phố B xảy ra chuyện, thì cô định là m thế nà o?"
Thân thể Bạch Tá» cứng Ä‘á».
Vừa rồi, Mạnh Dĩ Lam ngồi trên xe đã nghe được toà n bộ cuộc nói chuyện giữa Bạch TỠvà Bạch Tang.
Khi Mạnh DÄ© Lam nghe được Bạch Tang kể lại giấc mÆ¡ đã lặp Ä‘i lặp lại trong khoảng thá»i gian nà y, Mạnh DÄ© Lam biết, rằng đó là chuyện đã tháºt sá»± xảy ra trong thá»±c tế.
Cô cÅ©ng nhiá»u lần xác định, rằng giữa cô và Bạch TỠđã bị váºn mệnh buá»™c chặt vá»›i nhau từ mÆ°á»i năm trÆ°á»›c.
Nháºn ra Ä‘iá»u nà y, đã khiến cô muốn thốt ra vá»›i Bạch TỠ——
Tôi hy vá»ng cô mau chóng sắp xếp cảm xúc của mình cà ng sá»›m cà ng tốt và cùng Mao Mao quay trở lại trên tà u.
Không cần lo lắng vá» chuyện có yêu thÃch hay không, cÅ©ng đừng lo lắng vá» những gì sẽ xảy ra vá»›i thà nh phố B trong tÆ°Æ¡ng lai.
Tôi chỉ là , muốn cô quay lại bên cạnh tôi.
Mạnh DÄ© Lam hé miệng, lại chợt nghÄ© tá»›i lá»i nói lúc nảy của Bạch Tá», rằng đối phÆ°Æ¡ng không thÃch cách cô tá»›i gần đối phÆ°Æ¡ng.
Thế là , lá»i nói vừa định thoát ra khá»i miệng biến thà nh: "Nếu có chuyện gì xảy ra, cô dá»± định theo Du Vu à rá»i Ä‘i sao?"
Vừa nói xong, Mạnh DÄ© Lam liá»n nhÃu mà y ảo não, cô hÃt sâu má»™t hÆ¡i, chỠđợi câu trả lá»i của Bạch Tá».
Bạch Tá» nhìn chằm chằm ra ngoà i cá»a sổ, tá»±a nhÆ° Ä‘ang suy nghÄ© Ä‘iá»u gì đó, hồi lâu sau má»›i nói: "Tiểu à muốn Ä‘i Hoà nh à trá»™m thuốc."
Mạnh DÄ© Lam hÆ¡i bối rối trong lòng, cô không ngá» lại nghe được câu trả lá»i nhÆ° váºy.
Bạch Tá» tiếp tục giải thÃch: "Có má»™t loại thuốc dùng để Ä‘iá»u trị thá» nghiệm đã được Hoà nh à cất giữ."
"Cho nên," Mạnh DÄ© Lam trầm giá»ng há»i: "Cô muốn giúp cô ấy lấy trá»™m sao?"
Vừa dứt lá»i, bên ngoà i xe Ä‘á»™t nhiên vang lên má»™t tiếng nổ rất to.
Khoảnh khắc tiếp theo, chiếc xe đang chạy nhanh bắt đầu rung lắc dữ dội từ bên nà y sang bên kia.
Vì đã có kinh nghiệm lái xe nhiá»u năm, nên Mạnh DÄ© Lam không há» hoảng sợ, cô bình tÄ©nh cầm chặt vô lăng, từ từ nhả chân ga.
Bạch Tá» nắm lấy tay cầm phÃa trên cá»a sổ, cô nhìn Mạnh DÄ© Lam bên cạnh, tiếp đến cẩn tháºn chú ý tình hình bên ngoà i cá»a sổ xe, chuẩn bị cho các loại trÆ°á»ng hợp khẩn cấp.
Dù trá»i mÆ°a nên mặt đất vô cùng trÆ¡n trượt, nhÆ°ng may mắn thay đó là đưá»ng quốc lá»™ thẳng tắp, nên không có chÆ°á»›ng ngại váºt trên Ä‘Æ°á»ng.
Cuối cùng, Mạnh DÄ© Lam cÅ©ng bình tÄ©nh Ä‘iá»u khiển vô lăng, cho xe dừng lại bên Ä‘Æ°á»ng mà không gặp nguy hiểm gì.
"Không sao chứ?" Vừa dừng lại, Mạnh DÄ© Lam liá»n quay đầu nhìn Bạch Tá».
Bạch TỠlắc đầu: "Thủng lốp xe sao?"
Lúc nà y Mạnh DÄ© Lam má»›i ná»›i lá»ng dây an toà n, vẫn còn mang theo hoảng sợ: "Không biết..."
Cô còn chÆ°a nói xong, Bạch TỠđã nói: "Cô cứ ở yên, đừng nhúc nhÃch."
Sau đó Bạch Tá» nhanh chóng xuống xe, dÆ°á»›i cÆ¡n mÆ°a phùn chạy vòng quanh xe, cuối cùng khom ngÆ°á»i đứng ở phÃa bánh xe trÆ°á»›c bên trái nói: "Có má»™t vết thủng."
Mạnh DÄ© Lam vừa mở cá»a xe đã bị Bạch Tá» ngăn cản: "Äừng xuống xe, mở cốp xe giúp tôi."
Nói xong, Bạch Tá» chạy đến cốp xe, nhấc cá»a sau lên, phát hiện lốp dá»± phòng và há»™p dụng cụ Ä‘á»u ở đó, cô láºp tức thở phà o nhẹ nhõm.
Mạnh DÄ© Lam không có nghe lá»i, vẫn cố chấp xuống xe.
Khi nhìn thấy Bạch TỠđặt má»™t cái biển tÃn hiệu tam giác cảnh báo Ä‘ang dừng xe cách đó không xa, hà nh Ä‘á»™ng tháºn trá»ng tuy vô dụng lại có phần đáng yêu nà y, khiến Mạnh DÄ© Lam muốn báºt cÆ°á»i, nhÆ°ng cô cÅ©ng không có lên tiếng trêu chá»c đối phÆ°Æ¡ng.
"Äừng xuống đây, trá»i mÆ°a sẽ bị cảm, tôi sẽ giải quyết nhanh thôi." Bạch Tá» vừa nói vừa đặt lốp dá»± phòng sang má»™t bên, sau đó ngồi xổm xuống, dùng cá» lê tháo bu lông của lốp xe ra.
Mạnh DÄ© Lam vốn không biết thay lốp xe gì cả đã bị Bạch Tá» nói và i câu thuyết phục quay lại xe, nhÆ°ng cô vẫn không nhịn được mở cá»a sổ, thò đầu ra ngoà i nhìn ngÆ°á»i kia Ä‘ang ngồi xổm báºn rá»™n bên cạnh xe.
Äá»™ng tác của Bạch Tá» nhanh nhẹn và thà nh thục đến không ngá».
"Cô biết thay lốp xe hả?" Mạnh DÄ© Lam nhẹ giá»ng há»i.
"Mấy năm trÆ°á»›c tôi từng là m việc bán thá»i gian ở gara sá»a chữa ô tô, cÅ©ng từng há»c ngÆ°á»i ta thay lốp." Bạch Tá» vừa nói vừa nhặt cái kÃch lên, đặt dÆ°á»›i gầm xe.
Mạnh DÄ© Lam không là m phiá»n đối phÆ°Æ¡ng nữa, cô chăm chú nhìn ngÆ°á»i kia Ä‘ang quỳ trên mặt đất, má»™t khắc cÅ©ng không nở rá»i mắt Ä‘i.
Thay lốp xong xuôi, mưa vẫn không ngớt, tuy không nặng hạt nhưng Bạch TỠngồi xổm lâu bên xe cũng đã ướt sũng.
Cô đứng dáºy thuáºn tay lau mặt má»™t cái - miếng gạc bị Æ°á»›t hÆ¡i xê dịch bởi hà nh Ä‘á»™ng nà y, mắt trái của cô cÅ©ng lá»™ ra.
Äúng lúc nà y, Bạch Tá» bắt gặp Mạnh DÄ© Lam Ä‘ang ngồi trong xe nhìn chằm chằm và o mình.
Sau má»™t khắc, Bạch Tá» vá»™i và ng xoay ngÆ°á»i sang chá»— khác.
Cô bối rối giÆ¡ tay lên loay hoay chỉnh miếng gạc, cố gắng lần nữa che kÃn mắt.
NhÆ°ng Mạnh DÄ© Lam đã xuống xe, dÆ°á»›i cÆ¡n mÆ°a phùn cô bÆ°á»›c nhanh vá» phÃa sau lÆ°ng của Bạch Tá», nghi ngá» há»i: "Mắt cô sao thế?"
Bạch Tá» lấy tay che mắt trái, muốn xoay ngÆ°á»i Ä‘i vá» phÃa xe: "Không có gì."
NhÆ°ng Mạnh DÄ© Lam đã nắm lấy cánh tay Bạch Tá», kéo đối phÆ°Æ¡ng trở lại trÆ°á»›c mặt mình.
NhÆ°ng Bạch Tá» lại có thái Ä‘á»™ khác thÆ°á»ng, cô đẩy Mạnh DÄ© Lam ra, sau đó lùi lại hai bÆ°á»›c: "Lên xe Ä‘i, phải trở vá»."
"Bạch Tá»," Mạnh DÄ© Lam đứng đó, gÆ°Æ¡ng mặt lạnh lùng chất vấn ngÆ°á»i kia: "Cô nguyện ý để Du Vu à chữa trị cho đôi mắt của mình, nhÆ°ng lại không muốn tôi chạm và o, tháºm chà nhìn má»™t chút cÅ©ng không được, đúng không?"
Tuy giá»ng Ä‘iệu rất Æ°Æ¡ng ngạnh, nhÆ°ng Bạch Tá» lại có thể cảm nháºn được má»™t cảm giác rất khổ sở trong đó, cô ngây ngÆ°á»i tại chá»—, Mạnh DÄ© Lam nhân cÆ¡ há»™i nà y tiến lại gần thêm và i bÆ°á»›c.
Lần nà y, Bạch TỠkhông hỠbước lùi lại, nhưng vẫn như cũ dùng tay che mắt trái.
Má»™t lát sau, Mạnh DÄ© Lam lại bÆ°á»›c thêm má»™t bÆ°á»›c vá» phÃa Bạch Tá», sau đó hÆ¡i cúi đầu, giÆ¡ tay lên.
Thân thể Bạch Tá» khẽ run lên, cô muốn lui vá» phÃa sau, nhÆ°ng bá»—ng nhiên Mạnh DÄ© Lam lại nghiêng ngÆ°á»i vá» phÃa cô, ôm lấy mặt của cô, ngay sau đó, giá»ng nói dịu dà ng của ngÆ°á»i kia chợt truyá»n đến bên tai, ngÆ°á»i kia nhẹ nhà ng há»i: "Cô Ä‘ang sợ Ä‘iá»u gì sao?"
Äối phÆ°Æ¡ng áp sát quá gần, Bạch Tá» nhắm mắt lại.
Mạnh DÄ© Lam gỡ tay Bạch Tá» ra, nhá» giá»ng nói: "Mở mắt ra."
Bạch Tá» không há» nhúc nhÃch, tháºm chà còn cau mà y vì nhắm mắt quá chặt.
NhÆ°ng Ä‘iá»u mà Bạch Tá» không ngá» tá»›i chÃnh là , và o giây phút tiếp theo, Mạnh DÄ© Lam lại dùng ngón tay cái nhẹ nhà ng vuốt v e hai má của cô, sau đó ôm lấy mặt cô nhẹ nhà ng thúc giục: "Tiểu Tá», mở mắt ra."
Tiểu Tá», lại là cách xÆ°ng hô nà y - hệt nhÆ° là bùa chú, Bạch Tá» vô thức mở mắt ra.
Xung quanh tối đen như mực, ngoà i tiếng động cơ xe ra, không còn âm thanh nà o khác.
Äèn xe chiếu sáng hai con ngÆ°á»i Ä‘ang gần nhÆ° sắp chạm và o nhau, cÅ©ng Ä‘em hai chiếc bóng tháºt dà i của há» in xuống mặt Ä‘Æ°á»ng.
Mạnh DÄ© Lam nÆ°Æ¡ng theo ánh sáng, khẽ cúi đầu, nhìn và o mắt trái của Bạch Tá».
Äồng tá» mà u trắng dà i hẹp, củng mạc xung quanh Ä‘en nhánh, còn có dấu vết má» nhạt của tÆ¡ máu Ä‘á» ngầu.
Nó dÆ°á»ng nhÆ° là biểu tượng của ác quá»·, xấu xà và khiến ngÆ°á»i khác sợ hãi.
Thế nhưng, Mạnh Dĩ Lam chỉ khẽ chau mà y lại, không một chút mảy may lộ ra biểu cảm chán ghét hay sợ hãi nà o.
Hai ngÆ°á»i tháºt sá»± là áp sát quá gần, Bạch Tá» muốn lui vá» phÃa sau, nhÆ°ng lại không dám tuỳ tiện nhúc nhÃch.
"Sao lại thế nà y..." Mạnh DÄ© Lam tá»±a nhÆ° Ä‘ang tá»± lẩm bẩm, sau đó cô Ä‘á»™t nhiên dịch chuyển ánh mắt nhìn và o vết sẹo bên mắt trái của Bạch Tá».
Tiếp đến, cô không nhịn được mà chạm và o nó.
Äầu ngón tay có chút lạnh lẽo, thân thể Bạch Tá» khẽ run lên.
Sau đó, ánh mắt của Mạnh DÄ© Lam lại dá»i trở vá».
NhÆ°ng lần nà y, cô không chỉ nhìn và o mắt trái của Bạch Tá», mà còn dùng ánh mắt giao tiếp vá»›i ngÆ°á»i trÆ°á»›c mặt.
Ãnh mắt đắm Ä‘uối ấy khiến Bạch Tá» ngây dại tại chá»—, sau đó hÆ¡i thở của cô bất giác trở nên nặng ná» hÆ¡n.
Tuy nhiên, dÆ°á»ng nhÆ° Bạch Tá» không phải là ngÆ°á»i duy nhất cảm thấy khẩn trÆ°Æ¡ng.
Mạnh DÄ© Lam nhìn ngÆ°á»i trÆ°á»›c mặt, nhịp tim của cô cà ng lúc Ä‘áºp cà ng nhanh hÆ¡n, nhÆ°ng cô vẫn nhÆ° cÅ© ôm lấy mặt đối phÆ°Æ¡ng, không muốn buông ra.
MÆ°a nặng hạt hÆ¡n so vá»›i trÆ°á»›c đó, nhÆ°ng hai ngÆ°á»i Ä‘á»u không cá» Ä‘á»™ng.
Hơi thở nóng ẩm mà hỠthở ra biến thà nh những sợi tơ quấn quýt, dây dưa giao hoà lấy nhau trong bóng đêm.
Mạnh DÄ© Lam vô thức hạ ánh mắt xuống, nhìn và o môi Bạch Tá».
DÆ°á»ng nhÆ° có Ä‘iá»u gì đó lẽ ra phải xảy ra từ lâu, sắp xảy ra.
Ngay sau đó, Mạnh DÄ© Lam nhìn thấy ngÆ°á»i trÆ°á»›c mặt chủ Ä‘á»™ng tiến lại gần mình.
Má»™t luồng nhiệt từ táºn đáy lòng Mạnh DÄ© Lam dâng lên, cô không tránh né Bạch Tá», mà tháºm chà còn hÆ°á»›ng vá» phÃa trÆ°á»›c, cúi đầu vá» phÃa đối phÆ°Æ¡ng.
Tiếng mÆ°a rÆ¡i cùng vá»›i tiếng Ä‘á»™ng cÆ¡ ô tô rung chuyển dần dần biến mất, ngay khi chóp mÅ©i hai ngÆ°á»i sắp chạm và o nhau, Bạch Tá» Ä‘á»™t nhiên quay mặt Ä‘i.
Khoảnh khắc tiếp theo, Mạnh DÄ© Lam cảm thấy Ä‘á»™t nhiên mình bị ngÆ°á»i trÆ°á»›c mặt ôm lấy, ngay sau đó ——
Bạch Tá» vòng tay ôm lấy eo nhá» của Mạnh DÄ© Lam, đẩy cô sang má»™t bên, sau đó láºp tức buông ngÆ°á»i trong ngá»±c ra.
Trong nháy mắt, Bạch Tá» lao vá» phÃa sau xe.
Mạnh DÄ© Lam quay ngÆ°á»i lại, trong sá»± giao thoa giữa ánh sáng và bóng tối, cô nhìn thấy Bạch Tá» Ä‘ang trấn áp má»™t ngÆ°á»i biến dị Ä‘ang thở hổn hển bên dÆ°á»›i thân.
Chú thÃch:
Sấu tá» Ä‘Ãch lạc Ä‘Ã bỉ mã đại (瘦æ»çš„骆驼比马大)*: Lạc Ä‘Ã gầy còn lá»›n hÆ¡n ngá»±a béo/méo mó có hÆ¡n không. Trong trÆ°á»ng hợp nà y chỉ dù chÃnh phủ Ä‘ang thất thế, nhÆ°ng cÅ©ng không phải là dá»… bị má»™t tổ chức má»›i nổi lên nhÆ° VÄ©nh Thái láºt đổ được.
Là ng đô thị (Urban Village)*: là thuáºt ngữ "mỹ miá»u" dùng để mô tả má»™t nÆ¡i trong thà nh phố có tất cả các đặc Ä‘iểm của là ng. Ở Trung Quốc là ng đô thị có thể hình dung nhÆ° "khu ổ chuá»™t".
—
Tác giả có lá»i muốn nói:
Cảm ơn sự ủng hộ của các bạn!
Aizzz, tôi đã hứa update và o buổi chiá»u hoặc cháºp tối, nhÆ°ng chỉnh sá»a quá lâu, ô ô ô.
Xin lá»—i má»i ngÆ°á»i:(
Canh gà trÃch lá»i hôm nay:
Äừng lo lắng, hãy tin tưởng.