- Trang chủ
- Trá»i Tối
- Chương 82: C82: Ngứa ngáy
Tác giả:
Xe chạy trên con Ä‘Æ°á»ng tối Ä‘en, tốc Ä‘á»™ không quá nhanh cÅ©ng không quá cháºm, khá là bình ổn.
Mưa vẫn đang không ngừng rơi xuống nhưng không lớn lắm, âm thanh của những hạt mưa va và o xe nghe rất dễ chịu.
Mấy phút trước, Bạch TỠđang chuyên tâm lái xe thì nhớ tới Mạnh Dĩ Lam vẫn còn chưa ăn cơm, vừa mới định nhắc nhở, lại phát hiện đối phương đang ngủ.
Cô hÆ¡i nghiêng đầu qua, thì thấy đầu của Mạnh DÄ© Lam Ä‘ang hÆ°á»›ng vá» phÃa mình, đôi mắt nhắm chặt tá»±a nhÆ° đã ngủ say.
Bởi vì vẫn còn nhiá»u thá»i gian, nên Bạch Tá» hÆ¡i giảm tốc Ä‘á»™ xe, sau đó lặng lẽ Ä‘Æ°a tay nhẹ nhà ng lấy há»™p cÆ¡m trên đùi đối phÆ°Æ¡ng ra.
Sau đó Bạch Tá» quay đầu lại, tiếp tục nhìn vá» con Ä‘Æ°á»ng phÃa trÆ°á»›c, không suy nghÄ© gì nữa.
Từ khi nói ra má»i chuyện vá»›i Mạnh DÄ© Lam, cô cảm thấy thoải mái hÆ¡n rất nhiá»u, tuy vẫn còn mang chút gánh nặng, nhÆ°ng cô đã không còn cảm thấy mệt má»i nữa.
Má»™t lúc sau, bản thân Bạch Tá» cÅ©ng không phát giác được chÃnh mình lại bắt đầu khe khẽ ngâm nga.
Giai điệu ấy rất êm ái, mang lại cảm giác nhẹ nhà ng và yên bình.
Mặc dù giá»ng hát rất nhá», nhÆ°ng Mạnh DÄ© Lam vẫn vì thế mà tỉnh lại.
Sau khi mở mắt ra, cô quay đầu nhìn Bạch Tá», chăm chú lắng nghe má»™t lúc, đến khi ngÆ°á»i kia dừng lại, cô má»›i dùng giá»ng mÅ©i hÆ¡i khà n khà n há»i: "E minor*?"
Bản hoà tấu cho vÄ© cầm cung Mi thứ* của Mendelssohn cÅ©ng chÃnh là tác phẩm mà Bạch TỠđã nghe lúc cô nằm trên giÆ°á»ng.
"Ah," Bạch Tá» sững sá», không ngỠđối phÆ°Æ¡ng đã tỉnh lại, liá»n có chút không được tá»± nhiên gáºt gáºt đầu, "... Ừm."
Mạnh DÄ© Lam ngồi thẳng dáºy: "Cô thÃch nghe Ä‘Ã n violin hả?"
"CÅ©ng không hẳn," Bạch Tá» nhìn thẳng vá» phÃa trÆ°á»›c, "Khi tôi còn nhá», mẹ tôi rất thÃch bản nhạc nà y, nên lúc ở nhà đã luôn mở nó."
Không phải yêu thÃch, mà là những ká»· niệm.
"Mẹ cô là m nghá» gì thế?" Mạnh DÄ© Lam lại há»i.
Bạch TỠđáp: "Giáo viên dạy nhạc."
Mạnh DÄ© Lam nhìn Bạch Tá»: "Nhất định mẹ cô đã rất thÆ°Æ¡ng cô, đúng không?"
"Ừm," Bạch Tá» gáºt đầu, "Khi còn nhá», cha mẹ Ä‘á»u rất yêu thÆ°Æ¡ng tôi."
Cho nên, cô mới không thể nà o hiểu được, việc anh trai Bạch Tang đã tố cáo cô giết cha mẹ mình.
Mạnh DÄ© Lam hÆ¡i sững sá», sau đó má»›i ý thức mình đã há»i Ä‘iá»u không nên há»i: "... Xin lá»—i."
"Không sao đâu." Bạch Tá» cÆ°á»i khẽ.
Lần đầu tiên, Mạnh DÄ© Lam mở lòng chia sẻ cho Bạch Tá» nghe vá» ngÆ°á»i mà cô chÆ°a từng nhắc đến vá»›i bất kỳ ai: "Mẹ tôi đã bá» nhà ra Ä‘i khi tôi còn rất nhá», bà ấy cÅ©ng chÆ°a bao giá» quay trở vá»."
Bạch Tá» nhÃu mà y, nghiêng đầu liếc nhìn Mạnh DÄ© Lam.
Cô nhá»› tá»›i mối quan hệ giữa Mạnh DÄ© Lam và cha của đối phÆ°Æ¡ng rất không tốt, Ä‘iá»u nà y có nghÄ©a là ... Từ nhá», Mạnh DÄ© Lam đã lá»›n lên trong gia đình thiếu tình yêu thÆ°Æ¡ng từ cha mẹ sao?
Äá»™t nhiên cô cảm thấy có chút Ä‘au lòng, nhÆ°ng Bạch Tá» vẫn chÆ°a nói ra lá»i an ủi đối phÆ°Æ¡ng, cô chỉ chau mà y.
DÆ°á»ng nhÆ° biết Bạch Tá» Ä‘ang nghÄ© gì, Mạnh DÄ© Lam thá» Æ¡ nói thêm: "NhÆ°ng cÅ©ng chẳng sao hết, tuổi thÆ¡ của tôi trôi qua cÅ©ng khá êm Ä‘á»m, bảo mẫu trong nhà chăm sóc tôi rất tốt, hoạt Ä‘á»™ng thÆ°á»ng ngà y của tôi cÅ©ng rất phong phú, há»c được rất nhiá»u thứ, Ä‘i qua rất nhiá»u nÆ¡i."
Bạch Tá» gáºt gáºt đầu, lông mà y giãn ra, nói: "Váºy thì cÅ©ng tốt."
"Lúc nhá» cô hay thÃch là m gì?" Mạnh DÄ© Lam rất thÃch cảm giác trò chuyện nhÆ° bây giá», cô thuáºn theo sá»± hiếu kỳ của mình mà tiếp tục há»i Bạch Tá».
"Hầu hết thá»i gian tôi Ä‘á»u ở nhà ," Bạch Tá» nhá»› lại quá khứ, "ThÆ°á»ng thì mẹ tôi sẽ dạy tôi chÆ¡i nhạc cụ."
Mạnh DÄ© Lam có chút kinh ngạc há»i: "Nhạc cụ gì, piano? Violin?"
Bạch Tá» lúng túng trả lá»i: "Tôi chỉ biết chút chút thôi."
Mạnh DÄ© Lam nhÃu mà y lại, cô cảm thấy hÆ¡i ảo não vì trÆ°á»›c đây đã không để Bạch Tá» chÆ¡i piano ở căn há»™ trong khu dân cÆ°.
Hai ngÆ°á»i cứ việc há»i han nhau và trả lá»i nhÆ° váºy thôi, cÅ©ng đã khiến Mạnh DÄ© Lam có cảm giác nhÆ° mình Ä‘ang trở lại thá»i Ä‘iểm hai ngÆ°á»i còn sống chung.
Xa hÆ¡n chút nữa, có vẻ nhÆ° thá»i gian Ä‘ang quay ngược trở lại thá»i Ä‘iểm trÆ°á»›c khi virus Ä‘á»™t biến bùng phát.
Hai ngÆ°á»i tá»±a nhÆ° Ä‘ang lái xe đến má»™t nÆ¡i xa xôi nà o đó, dá»c Ä‘Æ°á»ng Ä‘i, há» cùng nhau nói những chuyện không đâu cho đỡ nhà m chán.
Trò chuyện má»™t hồi, Mạnh DÄ© Lam lấy đồng hồ ra liên lạc vá»›i ngÆ°á»i của Hắc Cầu, sau đó lại ăn cÆ¡m nắm do Bạch Tá» là m.
Sau khi chuẩn bị xong xuôi má»i thứ, Mạnh DÄ© Lam má»›i hoà n toà n thả lá»ng, hiếm khi cô bắt đầu chia sẻ vá» cuá»™c sống của mình: "Mấy năm trÆ°á»›c, tôi có tham dá»± má»™t buổi hòa nhạc ở nÆ°á»›c ngoà i, có má»™t nghệ sÄ© violin khoảng bảy tám mÆ°Æ¡i tuổi đã biểu diá»…n bản nhạc mà mẹ cô rất thÃch."
Bạch Tá» nhìn vá» phÃa trÆ°á»›c, nhÆ°á»›n mà y, nhÆ°ng không nói gì.
"Lúc ấy bởi vì đã là m việc suốt cả đêm nên tôi ngủ gục mất," Mạnh Dĩ Lam có chút ngượng ngùng nói, "Nhưng đoạn dạo đầu của bản nhạc nà y đã là m tôi tỉnh táo lại."
CÅ©ng giống nhÆ° vừa rồi, cô bị đánh thức bởi giai Ä‘iệu ngân nga của Bạch Tá».
Bạch Tá» khẽ mỉm cÆ°á»i.
"Nghe nói đất nÆ°á»›c kia thá»±c hiện biện pháp phong tá»a ban đầu rất tốt, đến nay vẫn chÆ°a thất thủ," Mạnh DÄ© Lam nhìn nụ cÆ°á»i của Bạch Tá», có chút choáng váng, ma xui quá»· khiến không ngá» lại nói ra Ä‘iá»u cô Ä‘ang nghÄ© trong lòng: "Nếu nhÆ° chúng ta có thể đến đó sống, chắc sẽ dá»… thở hÆ¡n nhiá»u so vá»›i việc sống ở đây."
Äó là má»™t câu nói rất bình thÆ°á»ng, nhÆ°ng hai chữ "chúng ta", đã máºp má» mang lại cảm giác không đúng cho lắm.
Bạch Tá» sững sá», nhÆ°ng vẻ mặt rất nhanh đã khôi phục lại nhÆ° bình thÆ°á»ng, cô vẫn mỉm cÆ°á»i giữ im lặng.
Mạnh DÄ© Lam cÅ©ng nháºn ra mình đã nói sai, cô ho nhẹ má»™t tiếng, đổi chủ Ä‘á»: "Cô... Có còn nhá»› chuyện lúc nhá» không?"
"Tôi nhá»›." Bạch Tá» nói, nhÆ°ng lại hÆ¡i nhÃu mà y, "NhÆ°ng cho dù tôi có quên thì tôi cÅ©ng không phát hiện được."
Mạnh DÄ© Lam vô cùng đồng ý vá»›i Ä‘iá»u nà y: "Tôi cảm thấy bản thân nhÆ° bị phân chia thà nh hai ngÆ°á»i váºy."
"Tháºt sá»± là má»™t chút cÅ©ng không nhá»› ra," Bạch Tá» nhịn không được thấp giá»ng nói, cô cố gắng miêu tả cảm xúc của mình, "Cho dù nghe ngÆ°á»i khác nhắc đến, tôi cÅ©ng không có chút ấn tượng nà o."
Nghe được những lá»i nà y, Mạnh DÄ© Lam khẽ nhÃu mà y.
Mặc dù cô cÅ©ng mất Ä‘i má»™t phần ký ức giống nhÆ° Bạch Tá», nhÆ°ng mấy ngà y nay, trong khoảng thá»i gian hiếm hoi chìm và o giấc ngủ, thỉnh thoảng Mạnh DÄ© Lam vẫn mÆ¡ thấy những giấc mÆ¡ tÆ°Æ¡ng tá»± nhÆ° những mảnh ký ức rá»i rạc, mà phần lá»›n Ä‘á»u có liên quan đến Bạch Tá».
Cả quá khứ và hiện tại, Ä‘á»u xuất hiện.
Kể cả vừa rồi khi cô Ä‘ang ngủ trên xe, hình nhÆ° cô đã mÆ¡ thấy má»™t giấc mÆ¡ liên quan đến Bạch Tá», mặc dù cô vẫn không nhá»› được ná»™i dung cụ thể là gì.
Mà bây giá», nghe được Bạch Tá» nói "Tháºt sá»± là má»™t chút cÅ©ng không nhá»› ra", Mạnh DÄ© Lam cảm thấy trong lòng có chút trống rá»—ng, há»i: "Cô có từng nhá»› tá»›i hay mÆ¡ thấy thá»i Ä‘iểm ở quá khứ, lúc chúng ta đã quen biết nhau rồi không..."
Lá»i còn chÆ°a dứt, Bạch TỠđã lắc đầu: "Không có."
Lại là câu nói kia, không nhớ chút gì cả.
Mạnh DÄ© Lam mÃm môi, cố ý phá»›t lá» cảm giác khó chịu trong lòng, cô muốn đổi chủ Ä‘á» hoặc không nói thêm gì nữa, nhÆ°ng lại không nhịn được mở miệng nói: "TrÆ°á»›c khi cô gá»i tin nhắn cho tôi, tôi đã Ä‘i gặp má»™t ngÆ°á»i phóng viên."
Bạch Tá» nhìn vá» phÃa trÆ°á»›c, yên lặng lắng nghe.
"Anh ấy đã Ä‘Æ°a tin vá» vụ hoả hoạn mÆ°á»i năm trÆ°á»›c," Mạnh DÄ© Lam không nhắc đến Bạch Tang, mà là đi thẳng và o vấn Ä‘á»: "NgÆ°á»i Ä‘Ã n ông đứng sau chúng ta trong tấm ảnh cÅ© kia, chÃnh là anh ấy."
Bạch Tá» có chút giáºt mình.
Mạnh DÄ© Lam nhẹ nhà ng hÃt má»™t hÆ¡i, dịu dà ng nói: "Anh ấy nói, lúc đó quan hệ của chúng ta rất tốt."
Nghe được những lá»i nà y, sắc mặt của Bạch Tá» cÅ©ng không thay đổi nhiá»u.
"Lúc đó cô má»›i mÆ°á»i lăm, mÆ°á»i sáu tuổi, luôn rất lãnh đạm vá»›i những ngÆ°á»i xung quanh," Mạnh DÄ© Lam vừa nói, vừa bất giác mỉm cÆ°á»i vì sá»± ấm áp Ä‘ang vô thức trà n ngáºp trong lòng, "Thế nhÆ°ng, cô rất thÃch Ä‘i theo tôi, cÅ©ng chỉ thÃch mỉm cÆ°á»i vá»›i mình tôi, còn thÃch gá»i tôi là ... Mạnh tá»· tá»·."
Sắc mặt của Bạch TỠhơi biến đổi, nhưng cô vẫn không lên tiếng.
Thấy đối phÆ°Æ¡ng có vẻ thá» Æ¡, nụ cÆ°á»i của Mạnh DÄ© Lam thoáng nhạt Ä‘i, cô nghiêng đầu, nghiêm túc nhìn Bạch Tá», há»i: "Cô tháºt sá»± không nhá»› ra sao?"
Bạch TỠsiết chặt vô lăng, sau đó thẳng thắn lắc đầu.
Chẳng những cô không nhá»› được, mà khi nghe Mạnh DÄ© Lam miêu tả, cô chỉ có cảm giác mình nhÆ° là ngÆ°á»i ngoà i cuá»™c, Ä‘ang thá» Æ¡ lắng nghe câu chuyện của má»™t ngÆ°á»i xa lạ nà o đó, không có cách nà o đồng cảm.
Thế nhÆ°ng, Bạch Tá» vẫn không khá»i thở dà i trong lòng - từ nay trở Ä‘i, cô và Mạnh DÄ© Lam cÅ©ng sẽ không còn khả năng thân thiết nhÆ° váºy nữa.
Sắc mặt của Mạnh DÄ© Lam tối sầm, cô quay đầu lại nhìn vá» phÃa trÆ°á»›c, không nói thêm gì nữa.
DÆ°á»ng nhÆ° cảm nháºn được Mạnh DÄ© Lam Ä‘ang không vui, Bạch Tá» dò xét ngáºp ngừng an ủi: "Chuyện quá khứ, hãy để nó qua Ä‘i."
Không nghe thấy Mạnh DÄ© Lam đáp lá»i, Bạch Tá» lại suy nghÄ© má»™t chút, cô cảm thấy rất có đạo lý bổ sung thêm: "Tiểu à nói, thế giá»›i bây giá» tuy há»—n loạn, nhÆ°ng có thể coi là má»™t sá»± tái sinh, chi bằng hãy xem bản thân đã mất trà nhá»› nhÆ° là má»™t con ngÆ°á»i hoà n toà n má»›i, đừng quan tâm Ä‘ ến quá khứ nữa, bây giá» Ä‘iá»u quan trá»ng nhất chÃnh là đối mặt vá»›i hiện tại và tÆ°Æ¡ng lai."
Mấy ngà y nay, Bạch Tá» vẫn luôn không ngừng tá»± nhủ vá»›i chÃnh mình nhÆ° váºy, cô hy vá»ng có thể hoà n toà n buông bá» quá khứ - mặc dù hiệu quả không tốt lắm.
Bây giá», cô cÅ©ng Ä‘em câu nà y nói cho Mạnh DÄ© Lam nghe, chỉ vì cô hy vá»ng má»™t ngà y nà o đó trong tÆ°Æ¡ng lai, sau khi cô hoà n toà n rá»i Ä‘i, đối phÆ°Æ¡ng có thể sống nhẹ nhõm hÆ¡n, vui vẻ hÆ¡n.
"Bạch Tá»," cuối cùng Mạnh DÄ© Lam cÅ©ng lên tiếng, nhÆ°ng giá»ng Ä‘iệu lại lạnh lùng nhÆ° sÆ°Æ¡ng băng từ trong miệng phun ra, "Không cần dùng những lá»i Du Vu à đã dạy cô để nói vá»›i tôi, tôi không có hứng thú."
Bạch TỠim lặng, không nói thêm gì nữa.
Mạnh DÄ© Lam nhìn ra ngoà i cá»a sổ, cảm thấy vô cùng khó chịu vì không thể kiá»m chế được cÆ¡n tức giáºn của mình, nhÆ°ng tháºt sá»± rất khó để đè nén cảm giác không vui trong lòng.
Bầu không khà thoải mái vốn có trong xe đã biến mất, dÆ°á»ng nhÆ° hai ngÆ°á»i đã quay trở lại trạng thái âm thầm giằng co nhÆ° lúc ở thủy cung ngà y hôm qua.
Cách đây không lâu, lúc nghe Vương Nguyên Hữu kể vỠmối quan hệ thân thiết trong quá khứ giữa mình và đối phương, trong lòng Mạnh Dĩ Lam thực ra rất vui mừng, mặc dù lúc đó cô không hỠbiểu hiện ra ngoà i.
Lúc đó, Mạnh DÄ© Lam có má»™t loại cảm giác "Quả nhiên là nhÆ° váºy."
Mặc dù không biết mối quan hệ "thân thiết" nà y, "thân thiết" đến mức nà o, dù chỉ là tình chị em Ä‘Æ¡n thuần, hay là má»™t loại tình cảm nà o đó sâu sắc hÆ¡n, nhÆ°ng Ä‘á»u khiến những mệt má»i tÃch tụ mấy ngà y nay của Mạnh DÄ© Lam vÆ¡i Ä‘i rất nhiá»u.
Tháºm chà những lúc thỉnh thoảng nghÄ© đến lá»i nà y, Mạnh DÄ© Lam vẫn cảm thấy ấm áp trong lòng, mặc dù đã mÆ°á»i năm trôi qua.
Bởi vì những lá»i nà y Ä‘ang không ngừng nhắc nhở Mạnh DÄ© Lam - rằng từ rất lâu rồi, cô đã là má»™t ngÆ°á»i đặc biệt nhất trong lòng Bạch Tá».
NhÆ°ng bây giá», cô lại nhìn thấy Bạch Tá» của năm hai mÆ°Æ¡i sáu tuổi, vẻ mặt thá» Æ¡ thừa nháºn rằng đối phÆ°Æ¡ng không còn chút ký ức gì vá» quá khứ kia nữa.
Sau một hồi trầm mặc, Mạnh Dĩ Lam chợt cảm thấy trong lòng trống rỗng.
Sau đó, cô lại nghe được đối phÆ°Æ¡ng dùng lá»i Du Vu à đã nói để an ủi mình, Mạnh DÄ© Lam láºp tức cảm thấy trong lòng bóc lên má»™t cÆ¡n tức giáºn không thể đè nén.
Cái gì gá»i là "đừng quan tâm Ä‘ ến quá khứ nữa"?
Chẳng lẽ đối phương muốn hoà n toà n vứt bỠnhững hồi ức giữa cả hai?
Mạnh DÄ© Lam hÃt má»™t hÆ¡i tháºt sâu, cố gắng bình tÄ©nh lại, nhÆ°ng cô vẫn có cảm giác bị bá» rÆ¡i, cảm giác hệt nhÆ° lúc nhá», khi cô Ä‘á»™t nhiên biết được mẹ của mình đã bá» nhà ra Ä‘i.
Cứ nhÆ° thể ngÆ°á»i ấy hẹn gặp cô ở đâu đó, nhÆ°ng lại rá»i Ä‘i mà không thèm nói má»™t lá»i, cÅ©ng không há» ngoảnh lại, cứ thế bá» mặc cô má»™t mình.
Rõ rà ng hai ngÆ°á»i Ä‘á»u cùng mất trà nhá»›, nhÆ°ng khi nhắc đến quá khứ ấy, tại sao Bạch Tá» lại có thể thá» Æ¡ nhÆ° váºy?
Sá»± "thá» Æ¡" nà y hiển nhiên đã là m tâm trạng của Mạnh DÄ© Lam sa sút, tháºm chà lúc nà y cô còn cảm thấy chán nản hÆ¡n trÆ°á»›c.
Bên ngoà i xe, mÆ°a đã tạnh, hai ngÆ°á»i cà ng lúc cà ng đến gần Ä‘iểm hẹn.
Mạnh Dĩ Lam ảo não nhắm mắt lại, tựa hồ như lần nữa chìm và o giấc ngủ say.
Bạch Tá» không biết vì sao Mạnh DÄ© Lam bá»—ng nhiên tức giáºn, nhÆ°ng cô cÅ©ng không dám nhiá»u lá»i quấy rầy đối phÆ°Æ¡ng, cô chỉ hÆ¡i thả lá»ng chân phải, nhả ga cho xe chạy cháºm lại, để Mạnh DÄ© Lam có thể ngủ an ổn thêm má»™t chút.
Khoảng hai mÆ°Æ¡i phút sau, xe chạy và o má»™t nhà kho rá»™ng lá»›n dÆ°á»ng nhÆ° đã bị bá» hoang từ lâu.
Bạch TỠcảnh giác nhìn xung quanh, không dám lơ là chút nà o.
Mạnh Dĩ Lam phát giác được tốc độ xe đã giảm, cô mở mắt ra, sau khi nhìn rõ vị trà hiện tại của mình, tiếp đến cô chỉ và o khu vực trong cùng của nhà kho: "Tới đó đi."
Bạch Tá» tiếp tục cho xe Ä‘i vá» phÃa trÆ°á»›c, Ä‘i được ná»a Ä‘Æ°á»ng thì dá»±a theo sá»± chỉ dẫn của Mạnh DÄ© Lam, dừng xe lại.
"Nháy đèn pha ba lần." Mạnh Dĩ Lam nói.
Bạch Tá» là m theo lá»i đối phÆ°Æ¡ng.
Má»™t lúc sau, ở má»™t góc Ä‘Æ°á»ng cách đó hÆ¡n chục mét, có má»™t chiếc xe tải tưởng chừng nhÆ° không có ngÆ°á»i bá»—ng nhiên báºt đèn, sau đó cá»a xe mở ra, có ba bốn ngÆ°á»i cả nam lẫn nữ bÆ°á»›c ra.
Má»™t trong số đó, có má»™t ngÆ°á»i phụ nữ Ä‘i vá» phÃa Bạch Tá» và Mạnh DÄ© Lam, chÃnh là Hoa tá»·.
"Tôi nhá» Hoa tá»· mang máy nghe lén đến," tốc Ä‘á»™ nói chuyện của Mạnh DÄ© Lam có chút nhanh, nhÆ°ng rất bình tÄ©nh, "Nó rất nhá», chỉ cần kẹp và o trong quần áo của cô là được, tôi cùng há» sẽ ở đây chá» cô, chẳng may xảy ra sá»± cố, chúng tôi sẽ láºp tức hà nh Ä‘á»™ng."
Bạch Tá» gáºt gáºt đầu.
"Tạm thá»i cô ở trong xe," Mạnh DÄ© Lam nói thêm, "Bây giá» tôi xuống xe nói và i câu vá»›i bá»n há»."
Bạch TỠkhông lên tiếng, cô đưa tay lấy chiếc áo khoác mà vừa rồi lúc lên xe cô đã cởi ra và đặt và o ghế sau, đưa cho Mạnh Dĩ Lam.
Lúc ở thuỷ cung, cô đã sớm để ý Mạnh Dĩ Lam không có mặc đủ ấm.
HÆ¡i sững sá» má»™t lát, Mạnh DÄ© Lam cầm lấy áo khoác, mùi hÆ°Æ¡ng trái cây quen thuá»™c xông và o mÅ©i, khiến tâm tình vốn Ä‘ang u ám của cô trở nên dá»… chịu hÆ¡n rất nhiá»u, nhÆ°ng cô lại không nói cảm Æ¡n, chỉ liếc nhìn Bạch Tá» má»™t cái, sau đó mở cá»a, bÆ°á»›c xuống xe.
Vẻ mặt cô vẫn không thay đổi, nhÆ°ng cÆ¡n giáºn trong lòng đã sá»›m tiêu tan từ lâu.
Mạnh DÄ© Lam vừa mặc chiếc áo khoác Ä‘en của Bạch Tá», vừa Ä‘i vá» phÃa Hoa tá»·.
Mặc dù bên ngoà i xe rét lạnh vô cùng, nhÆ°ng Mạnh DÄ© Lam lại cảm thấy trong lòng mình tháºt ấm áp.
Bạch TỠngồi trong xe, nghe Hoa tỷ báo cáo với Mạnh Dĩ Lam những công tác chuẩn bị đã hoà n tất.
Äá»™t nhiên, Bạch Tá» cảm thấy có chút ngứa ngáy ở nÆ¡i mắt trái được quấn băng gạc.
Tháºt ra lúc trên Ä‘Æ°á»ng tá»›i đây, mắt trái của cô thỉnh thoảng vẫn ngứa ngáy, nhÆ°ng Bạch Tá» cÅ©ng không để ý tá»›i.
NhÆ°ng bây giá», cÆ¡n ngứa không những không giảm, tháºm chà còn khiến cô muốn Ä‘Æ°a tay ra gãi.
Bạch Tá» cau mà y, cô không nhịn được nữa, xoay gÆ°Æ¡ng chiếu háºu vá» phÃa mặt mình, sau đó cẩn tháºn gỡ miếng băng gạc ra.
Nhìn thấy bản thân trong gÆ°Æ¡ng, Bạch Tá» bá»—ng sững sá».
Bên mắt trái vốn không khác gì mắt thÆ°á»ng, bây giá» lại bị bao phủ bởi rất nhiá»u tÆ¡ máu Ä‘á» ngầu.
Lòng mắt mà u đen giỠchuyển sang mà u trắng nhạt, củng mạc mà u trắng ban đầu giỠlộ ra một chút mà u đen.
Giống hệt nhÆ° trạng thái đôi mắt của Bạch Tá» lúc cô lâm và o giai Ä‘oạn phát Ä‘iên, nhÆ°ng mà , hiện tại còn lâu lắm má»›i đến thá»i gian phát tác.
Äá»™t nhiên, Bạch Tá» cảm thấy có gì đó không ổn.
Sau khi nhÃu nhÃu mà y, cô nhắm mắt phải lại.
Mắt trái của cô vốn đã bị mù mÆ°á»i năm, giỠđây lại nhìn thấy má»™t chút ánh sáng, tháºm chà Bạch Tá» còn mÆ¡ hồ nhìn thấy chÃnh mình trong gÆ°Æ¡ng.
Sau đó, Bạch Tá» nhắm chặt mắt phải, quay đầu nhìn vá» phÃa Mạnh DÄ© Lam.
Dù là má» mịt, nhÆ°ng cô vẫn có thể nháºn ra rõ rà ng bóng lÆ°ng cao gầy của Mạnh DÄ© Lam.
Mắt trái của Bạch Tá», dÆ°á»ng nhÆ° đã khôi phục thị lá»±c.
Chú thÃch:
E minor*: cung Mi thứ
Bản nhạc mà Bạch Tá» nghe, là bản "Concerto cung Mi thứ dà nh cho Violin" của nhà soạn nhạc Felix Mendelssohn. Mình chèn video để má»i ngÆ°á»i nghe thỠở đây nha:
—
Tác giả có lá»i muốn nói:
Cảm ơn sự ủng hộ của các bạn!
Chúc má»i ngÆ°á»i cuối tuần vui vẻ!
Chúc những ai vẫn còn đang tăng ca sẽ may mắn với công việc của mình!
Canh gà trÃch lá»i hôm nay:
Má»i thứ luôn thay đổi, nhÆ°ng hãy tin rằng má»i thứ Ä‘ang dần trở nên tốt đẹp hÆ¡n.