- Trang chủ
- Trá»i Tối
- Chương 81: C81: Mạnh tỷ tỷ
Tác giả:
Trá»i vừa cháºp tối, mÆ°a phùn vẫn Ä‘ang rÆ¡i rả rÃch.
Mạnh Dĩ Lam ngồi một mình trong góc ở quán cà phê, lúc nà y cô đang nhắm mắt dưỡng thần.
Äêm qua, cô đã ngồi trong xe đợi cả đêm ở bên ngoà i thủy cung.
Khi đó Mạnh DÄ© Lam đã tá»± nhủ, rằng hiện tại không thÃch hợp để lái xe nữa bởi vì cô đã bị mất ngủ mấy ngà y nay, cho nên cô quyết định ở lại trong xe.
Tuy nhiên sáng hôm sau, cô đã miá»…n cưỡng ngủ được má»™t lúc nhÆ°ng vẫn không có lái xe rá»i Ä‘i.
Mạnh DÄ© Lam nán lại ở đó cả ngà y, cho đến gần tối, tức là cách đây má»™t giá», khi cô nhìn thấy mắt trái Bạch TỠđược băng gạc quấn kÃn, đối phÆ°Æ¡ng Ä‘ang cố gắng trèo ra ngoà i cá»a sổ để kéo Mao Mao Ä‘ang Ä‘uổi theo má»™t con chim và o nhà , cô má»›i lặng lẽ rá»i khá»i thuá»· cung.
Tiếp theo sau đó, Mạnh DÄ© Lam không ngừng tăng tốc chạy tá»›i quán cà phê ở khu giải trÃ.
Lúc nà y, đã là má»™t ngà y trôi qua kể từ khi Bạch Tang xâm nháºp và o hệ thống phát thanh của chÃnh phủ.
Trên Ä‘Æ°á»ng tá»›i đây, Mạnh DÄ© Lam thấy chÃnh phủ đã bổ sung rất nhiá»u chốt kiểm tra ở khắp nÆ¡i trong thà nh phố.
Sau khi tiến và o khu giải trÃ, khắp nÆ¡i Ä‘á»u có cảnh vệ tuần tra, xem ra toà n bá»™ thà nh phố B Ä‘á»u Ä‘ang trong trạng thái phòng bị cao Ä‘á»™.
NhÆ°ng hôm nay chuyện mà Mạnh DÄ© Lam phải giải quyết không liên quan gì đến VÄ©nh Thái, cho nên cô đã chá»n địa Ä‘iểm cÅ© ở khu giải trà để gặp Lâm Khúc Vi.
Còn ná»a tiếng hÆ¡n má»›i đến giá» hẹn, Mạnh DÄ© Lam che miệng nhẹ nhà ng ngáp má»™t cái, sau đó lấy laptop ra, Ä‘á»c qua các loại tin tức mà cô má»›i thu tháºp được từ vụ hoả hoạn mÆ°á»i năm trÆ°á»›c.
Sau khi có được bản tin Bạch Tang tố cáo Bạch Tá», mấy ngà y nay Mạnh DÄ© Lam tá»±a hồ nhÆ° đã nắm được đầu sợi dây, sau đó rất nhanh liá»n rút ra má»™t loạt tà i liệu và tin tức khác nối tiếp nhau.
NhÆ°ng Ä‘iá»u kỳ lạ là , mặc dù những tÆ° liệu nà y có số lượng khá lá»›n, nhÆ°ng thá»±c chất má»—i bản tin lại có rất Ãt ná»™i dung, những mô tả vá» vụ cháy cÅ©ng nhÆ° háºu quả của nó hoà n toà n khác nhau.
Hầu hết Ä‘á»u giống nhÆ° bản báo cáo của cảnh sát, đây là má»™t tai nạn ngoà i ý muốn, bởi vì ngÆ°á»i trong nhà sá» dụng Ä‘iện không đúng cách nên đã dẫn đến cháy nổ.
Ông Bạch và vợ được cho là đang Ä‘i du lịch ở nÆ°á»›c ngoà i, nhÆ°ng đã tạm thá»i hủy bá» kế hoạch và trở vá» nhà , không may là há» bị thiệt mạng trong vụ há»a hoạn.
Anh trai của Bạch Tá» - Bạch tang, đã tránh được má»™t kiếp nạn vì đêm đó anh ta có việc riêng nên đã tạm thá»i qua đêm ở nhà bạn.
Bạch Tá» bị thÆ°Æ¡ng nặng do há»a hoạn, sau đó được Ä‘Æ°a đến bệnh viện để Ä‘iá»u trị, tuy nhiên sau khi nằm viện ná»a tháng, cô ấy đã được ngÆ°á»i thân đón vá».
Trong lúc Bạch Tá» nháºp viện, Bạch Tang đã tố cáo rằng Bạch Tá» chÃnh là kẻ phóng hoả gi ết chết cha mẹ mình.
Ngoà i những Ä‘iá»u nà y ra, còn có má»™t số tin tức nói rằng lÃnh cứu há»a đã thá»±c sá»± tìm thấy rất nhiá»u nhiên liệu đốt cháy tại hiện trÆ°á»ng vụ hoả hoạn, do đó bản tin kết luáºn rằng đám cháy không phải là má»™t tai nạn ngoà i ý muốn, mà là do con ngÆ°á»i tạo ra.
Mà ngÆ°á»i phóng hoả chÃnh là ngÆ°á»i đã sống sót sau vụ cháy - Bạch Tá», khi ấy gần mÆ°á»i sáu tuổi.
Những bản tin nà y được viết má»™t cách rất mÆ¡ hồ, không ngừng dùng những câu từ máºp má» là m dấy lên tin đồn, để sau khi Ä‘á»c xong, má»i ngÆ°á»i sẽ có cảm giác Bạch Tá» chÃnh là hung thủ.
Mạnh DÄ© Lam cÅ©ng tìm thấy má»™t tin tức mô tả việc năm đó Bạch Tá» nháºp viện, trong đó có ghi lại rằng mắt trái của cô ấy đã mù do bị lá»a là m tổn thÆ°Æ¡ng.
Äá»c đến đây, Mạnh DÄ© Lam lại lấy đồng hồ ra, xem lại tin nhắn mà Du Vu à đã gá»i cho mình - "Vết sẹo quanh mắt trái của nhóc thá» hoang không phải là vết bá»ng, cô có biết Ä‘iá»u nà y không?"
Lúc ấy, Mạnh DÄ© Lam láºp tức há»i lại: "Tại sao lại nhÆ° váºy?"
Má»™t lúc sau, Du Vu à má»›i trả lá»i: "Äó là thà nh phần thuốc giống nhÆ° loại thuốc mà cô ấy đã bị tiêm trÆ°á»›c đây."
Sau đó, cả hai không có nói chuyện nữa.
Nghĩ tới đây, trong lòng của Mạnh Dĩ Lam có chút lạnh lẽo.
Vết thÆ°Æ¡ng mÆ°á»i năm trÆ°á»›c, váºy mà lại có liên quan đến việc tiêm thuốc ở mÆ°á»i năm sau.
Rốt cuá»™c có chuyện gì ẩn đằng sau Ä‘iá»u nà y?
Mạnh Dĩ Lam giơ tay xoa xoa thái dương, là m dịu đi cảm giác đau nhứt ở đầu.
Lúc nà y, Lâm Khúc Vi dẫn theo má»™t ngÆ°á»i Ä‘Ã n ông khoảng chừng ba mÆ°Æ¡i tuổi Ä‘i và o quán cà phê, hai ngÆ°á»i tiến đến gần Mạnh DÄ© Lam.
"DÄ© Lam," Lâm Khúc Vi mỉm cÆ°á»i giá»›i thiệu, "Äây chÃnh là anh phóng viên há» VÆ°Æ¡ng mà tôi đã nhắc đến vá»›i em."
"Mạnh tiểu thÆ°, đã lâu không gặp." NgÆ°á»i Ä‘Ã n ông Ä‘eo kÃnh gá»ng Ä‘en, buá»™c tóc Ä‘uôi ngá»±a dà i, rất có khà chất của má»™t nghệ sÄ©, "Tôi tên là VÆ°Æ¡ng Nguyên Hữu, không biết cô còn nhá»› tôi không."
Mặc dù không há» có ấn tượng gì vá»›i ngÆ°á»i nà y, nhÆ°ng Mạnh DÄ© Lam đã quen vá»›i việc đối mặt trÆ°á»›c những tình huống kỳ lạ nhÆ° váºy, nên cô vẫn bình tÄ©nh mỉm cÆ°á»i.
Lâm Khúc Vi kéo ghế ra, má»i VÆ°Æ¡ng Nguyên Hữu ngồi xuống: "DÄ© Lam, tôi vừa nghe anh VÆ°Æ¡ng nói hai ngÆ°á»i quen biết nhau đã lâu, tháºt trùng hợp..."
"Mấy năm trÆ°á»›c tôi đã xảy ra chút chuyện," Mạnh DÄ© Lam ngắt lá»i Lâm Khúc Vi và giải thÃch vá»›i VÆ°Æ¡ng Nguyên Hữu, "Tôi bị tổn thÆ°Æ¡ng ở não bá»™, nên không thể nhá»› rõ rà ng chuyện gì đã xảy ra trong khoảng thá»i gian đó, tháºt xin lá»—i."
VÆ°Æ¡ng Nguyên Hữu vừa má»›i ngồi xuống có chút giáºt mình, sau đó nghi ngá» há»i: "Mạnh tiểu thÆ°, cô không nhá»› tôi sao?"
Mạnh DÄ© Lam gáºt đầu: "Không chỉ má»—i anh, có rất nhiá»u ngÆ°á»i tôi Ä‘á»u không nhá»› ra được."
"Ra là nhÆ° váºy..." VÆ°Æ¡ng Nguyên Hữu thở dà i.
Sau đó, Mạnh DÄ© Lam cùng hai ngÆ°á»i trò chuyện và i câu vá» mâu thuẫn giữa VÄ©nh Thái và chÃnh phủ, há» thở dà i má»™t hÆ¡i, sau đó chuyển chủ Ä‘á» sang vụ há»a hoạn năm đó.
"Lúc đó, ná»a đêm Bạch Tang gá»i Ä‘iện cho tôi, nói muốn báo thù cho cha mẹ." VÆ°Æ¡ng Nguyên Hữu nhấp má»™t ngụm cà phê, nhẹ nhà ng nói: "Tôi liá»n cảm thấy đây có thể là má»™t tin tức lá»›n, nên láºp tức hẹn anh ta ra ngoà i gặp mặt."
Mạnh DÄ© Lam mở tÃnh năng ghi âm của laptop lên, há»i: "Lúc đó anh ta nói nhÆ° thế nà o?"
VÆ°Æ¡ng Nguyên Hữu suy nghÄ© má»™t chút: "Tôi không nhá»› chÃnh xác anh ta đã nói gì, nhÆ°ng đại khái là ... Em gái Bạch Tá» của anh ta đã lừa gạt để dẫn dụ cha mẹ Ä‘ang Ä‘i du lịch quay trở vá» nhà , tiếp đến giả vá» rằng cô ấy cÅ©ng là ngÆ°á»i bị hại, sau đó thiêu chết cả nhà , ngoại trừ cô ấy."
"Cả nhà ?" Mạnh DÄ© Lam láºp tức nháºn ra có gì đó không ổn, "Váºy tại sao cô ấy lại chá»n ngà y mà Bạch Tang không có ở nhà để ra tay?"
VÆ°Æ¡ng Nguyên Hữu giÆ¡ tay gõ lên bà n: "Lúc đó tôi cÅ©ng có há»i chuyện nà y, Bạch Tang nói mối quan hệ giữa anh ta và em gái không tốt đẹp gì cho lắm, nên không thÆ°á»ng nói chuyện vá»›i nhau, vả lại Bạch Tang luôn thÃch ở má»™t mình trong phòng không ra ngoà i."
"Tôi nhá»› rõ," Lâm Khúc Vi sá» cằm, "Hai ngÆ°á»i há» là anh em cùng cha khác mẹ."
"Äúng váºy," VÆ°Æ¡ng Nguyên Hữu gáºt đầu, "Bạch Tang cho rằng Bạch Tá» nghÄ© hôm đó anh ta cÅ©ng có ở nhà , nên má»›i là m nhÆ° váºy."
Mạnh DÄ© Lam nhÆ°á»›n mà y: "Váºy sau đó anh liá»n viết bản tin đó à ?"
VÆ°Æ¡ng Nguyên Hữu thà nh tháºt cÆ°á»i cÆ°á»i, cảm thấy có chút bất đắc dÄ©: "Lúc đầu tôi vốn không muốn, dù sao lúc đó cảnh sát cÅ©ng chÆ°a có công bố kết quả Ä‘iá»u tra, nhÆ°ng mà chủ tòa soạn đã yêu cầu tôi trá»±c tiếp đăng tải, cho nên..."
Lúc nà y, sắc mặt VÆ°Æ¡ng Nguyên Hữu hÆ¡i thay đổi, anh ta nhìn Mạnh DÄ© Lam bằng ánh mắt có chút ngưỡng má»™: "Không ngá» má»›i có mấy ngà y sau khi tôi đăng bà i, cô liá»n mang theo rất nhiá»u tà i liệu đến tìm tôi, lại còn nghiêm túc phản bác bản tin do tôi viết mà không há» mắng tôi bằng bất kỳ lá»i lẽ th ô tục nà o cả."
Mạnh DÄ© Lam nhÃu mà y, vẻ mặt khó hiểu giống nhÆ° Ä‘ang nghe kể chuyện vá» ngÆ°á»i khác.
"Mạnh tiểu thÆ°, cô tháºt sá»± không nhá»› gì sao?" VÆ°Æ¡ng Nguyên Hữu bất lá»±c miêu tả tình huống khi ấy, "Lúc đó tôi đã láºp tức xin lá»—i cô, khi ấy tôi còn cảm giác cô giống nhÆ° má»™t nữ chiến binh váºy."
Lâm Khúc Vi thở dà i: "Lúc đó tôi cũng vừa đi nước ngoà i, hoà n toà n không biết chuyện nà y."
"Lúc đó cô tháºt sá»± không Ä‘Æ¡n giản," VÆ°Æ¡ng Nguyên Hữu cảm khái nói, "Tháºm chà Bạch Tang còn Ä‘Æ°a ra video là m bằng chứng, nhÆ°ng cô vẫn khẳng định Bạch Tá» không phải hung thủ, liá»u mạng Ä‘iá»u tra..."
Mạnh DÄ© Lam láºp tức há»i: "Video gì?"
VÆ°Æ¡ng Nguyên Hữu nói: "Äó là đoạn camera giám sát quay cảnh Bạch TỠđến cá»a hà ng mua nhiên liệu, cách và i ngà y trÆ°á»›c khi xảy ra vụ cháy."
Mạnh DÄ© Lam hÃt sâu má»™t hÆ¡i: "Anh còn giữ Ä‘oạn video đó không?"
"Tôi có thể tìm thấy nó ở đâu chứ, chuyện nà y đã xảy ra mÆ°á»i năm vá» trÆ°á»›c..." VÆ°Æ¡ng Nguyên Hữu nói, sau đó tò mò há»i: "À đúng rồi, cô còn giữ liên lạc vá»›i cô bé ấy không?"
Mạnh DÄ© Lam không trả lá»i, mà há»i tiếp: "Lúc đó mối quan hệ giữa tôi và Bạch Tá» có tốt không?"
"Không chỉ là tốt ah," VÆ°Æ¡ng Nguyên Hữu cÆ°á»i khúc khÃch, "Hai ngà y má»™t lần, cô Ä‘á»u đến bệnh viện chăm sóc cô bé ấy, còn tốt hÆ¡n cả chị gái ruá»™t nha."
Lâm Khúc Vi tỠra ngạc nhiên, sau đó anh liếc nhìn Mạnh Dĩ Lam vẫn đang cau mà y suy nghĩ gì đó.
"Mặc dù cô bé đó luôn lãnh đạm vá»›i má»i ngÆ°á»i," VÆ°Æ¡ng Nguyên Hữu ngÆ°á»›c mắt nhá»› lại chuyện cÅ©, "NhÆ°ng cô bé chỉ thÃch Ä‘i theo cô, cÅ©ng chỉ cÆ°á»i vá»›i má»—i mình cô, còn luôn gá»i cô là Mạnh tá»· tá»·."
Nghe được những lá»i nà y, trong lòng Mạnh DÄ© Lam dâng lên má»™t cảm giác chua xót khó tả.
"Sau đó vì để xin lá»—i, tôi đã mua trái cây và đến bệnh viện thăm Bạch Tá»," VÆ°Æ¡ng Nguyên Hữu xúc Ä‘á»™ng nói, "Lúc đó cô cÅ©ng có ở đó, tháºm chà ba ngÆ°á»i chúng ta còn chụp ảnh..."
Mạnh DÄ© Lam nghe xong liá»n cúi đầu, từ trong túi xách lấy ra tấm ảnh cÅ© mà cô luôn mang theo bên mình: "Là cái nà y sao?"
VÆ°Æ¡ng Nguyên Hữu nhìn thấy, anh ta láºp tức mỉm cÆ°á»i, muốn Ä‘Æ°a tay cầm tấm ảnh: "Äúng đúng đúng! Cô còn giữ sao?!"
Tay của anh ta vừa Ä‘Æ°a đến gần, Mạnh DÄ© Lam đã kịp thá»i cất tấm ảnh trở lại túi xách.
VÆ°Æ¡ng Nguyên Hữu có chút xấu hổ, nhÆ°ng lại thản nhiên cÆ°á»i: "Sau đó, cảnh sát công bố kết quả Ä‘iá»u tra, phán định vụ há»a hoạn là do tai nạn ngoà i ý muốn." Anh ta nhìn Mạnh DÄ© Lam vá»›i ánh mắt có chút kỳ quái, "Tôi cảm thấy, cô có vai trò quyết định trong vụ việc nà y."
"Có ý gì?" Mạnh DÄ© Lam khẽ nhÃu mà y.
"Lúc đó tôi có má»™t ngÆ°á»i bạn là m cảnh sát phụ trách vụ án nà y," VÆ°Æ¡ng Nguyên Hữu bÄ©u môi, "Cho nên anh ấy cÅ©ng biết má»™t chút chuyện, khi đó tất cả má»i ngÆ°á»i Ä‘á»u cảm thấy cô bé há» Bạch nà y rất khả nghi, nói tháºt..."
VÆ°Æ¡ng Nguyên Hữu thấp giá»ng nói: "Cho đến bây giá» tôi vẫn cảm thấy nhÆ° váºy."
"Anh có nghĩ rằng," Mạnh Dĩ Lam nhướn mà y, "Tôi đã là m ảnh hưởng đến phán quyết và bao che cho Bạch T�"
VÆ°Æ¡ng Nguyên Hữu xấu hổ cÆ°á»i nói: "CÅ©ng không thể nói nhÆ° váºy, loại án nà y vốn dÄ© mang tÃnh chất gây tranh luáºn, huống hồ còn là há»a hoạn, hết thảy chứng cứ Ä‘á»u bị cháy sạch."
"Sau đó, Bạch Tang xảy ra chuyện gì?" Mạnh DÄ© Lam lại há»i.
"Bạch Tang?" VÆ°Æ¡ng Nguyên Hữu cau mà y nói: "Anh ta còn muốn tiếp tục kháng cáo, lúc đó có rất nhiá»u thuyết âm mÆ°u, dù sao dÆ° luáºn Ä‘á»u thÃch loại tin tức giáºt gân nà y... NhÆ°ng vá» sau, chuyện nà y lắng xuống, dần dần cÅ©ng không còn ai nhắc đến, tôi và Bạch Tang cÅ©ng mất liên lạc."
Mạnh DÄ© Lam không há»i thêm câu nà o nữa, nhÆ°ng Lâm Khúc Vi lại khá có hứng thú, anh cùng VÆ°Æ¡ng Nguyên Hữu trò chuyện má»™t hồi vá» chủ Ä‘á» hoả hoạn.
Cuối cùng, hai ngÆ°á»i bắt đầu nói vá» má»™t số sá»± kiện gần đây ở thà nh phố B.
"Hai ngÆ°á»i hẳn là đã nghe nói," VÆ°Æ¡ng Nguyên Hữu thở dà i, "Những cÆ° dân sống ở công viên trung tâm đã bị chÃnh phủ cưỡng chế chuyển đến khu vá»±c mà u và ng gần đó."
Lâm Khúc Vi gáºt đầu, nhÆ°ng lại thấp giá»ng nói: "Tôi nghe nói trong nhóm ngÆ°á»i sống ở công viên đó, có ná»™i ứng ngầm do VÄ©nh Thái cỠđến."
VÆ°Æ¡ng Nguyên Hữu cÆ°á»i khẽ má»™t tiếng: "Là tin tức do chÃnh phủ Ä‘Æ°a ra phải không? Há» nói mà anh cÅ©ng tin à ? Anh không biết rằng cÆ° dân sống trong công viên má»—i ngà y Ä‘á»u bị chÃnh phủ bắt Ä‘i..."
Lâm Khúc Vi liếc nhìn những ngÆ°á»i cảnh vệ tuần tra Ä‘i ngang qua cá»a, mặt không biểu cảm, nói: "Tôi không muốn nói vá» vấn Ä‘á» nà y."
Lúc nà y, VÆ°Æ¡ng Nguyên Hữu má»›i phát hiện mình đã nói quá nhiá»u, anh ta ngượng ngùng cÆ°á»i, cúi đầu nhấp má»™t ngụm cà phê.
Thá»i gian cÅ©ng không còn sá»›m, ba ngÆ°á»i trò chuyện má»™t lúc, Mạnh DÄ© Lam nói cô còn có việc phải là m, quyết định rá»i Ä‘i trÆ°á»›c, Lâm Khúc Vi Ä‘á» nghị Ä‘Æ°a cô đến bãi Ä‘áºu xe.
Trên Ä‘Æ°á»ng Ä‘i, Mạnh DÄ© Lam không ngừng loay hoay vá»›i đồng hồ của mình.
Bình thÆ°á»ng cô sẽ không bao giá» là m việc ná»a vá»i nhÆ° váºy, khi Ä‘ang Ä‘i, lần nà o cô cÅ©ng bÆ°á»›c nhÆ° ngÆ°á»i mẫu trên sà n catwalk, không muốn lãng phà thá»i gian trên Ä‘Æ°á»ng.
Lâm Khúc Vi khó hiểu nhìn Mạnh DÄ© Lam bên cạnh mình, Ä‘á»™t nhiên há»i: "Sao hôm nay cô ấy không Ä‘i cùng em?"
Anh ấy Ä‘á» cáºp đến Bạch Tá».
Mạnh DÄ© Lam vẫn Ä‘ang loay hoay vá»›i chiếc đồng hồ của mình, khi Ä‘i đến góc Ä‘Æ°á»ng má»›i ngẩng đầu lên: "Lẽ nà o là m việc gì tôi cÅ©ng phải mang cô ấy theo sao?"
Giá»ng Ä‘iệu có chút gay gắt, nhÆ°ng sá»± tức giáºn dÆ°á»ng nhÆ° không nhắm và o Lâm Khúc Vi.
Lâm Khúc Vi mÃm môi: "Tháºt không ngá» em và cô ấy lại biết nhau sá»›m nhÆ° váºy."
Mạnh DÄ© Lam không trả lá»i, cô bÆ°á»›c nhanh vá» phÃa trÆ°á»›c.
Äá»™t nhiên, Lâm Khúc Vi dò xét há»i tiếp: "DÄ© Lam, giữa em và Bạch Tá»... Chắc không phải chỉ là bạn bè thôi đúng không?"
Mạnh Dĩ Lam dừng bước, quay lại nhìn Lâm Khúc Vi.
Hai ngÆ°á»i hỠđã và o trong bãi Ä‘áºu xe, lúc nà y xung quanh không có ngÆ°á»i nà o khác.
Lâm Khúc Vi hÃt sâu má»™t hÆ¡i, ngÆ°á»›c mắt nhìn Mạnh DÄ© Lam: "Ngà y đó khi em mắng tôi, tôi đã rất chắc chắn."
Mặt của Mạnh Dĩ Lam vẫn không có biểu cảm gì, cô vẫn im lặng.
"Kỳ thá»±c tôi đã sá»›m nháºn ra," giá»ng Ä‘iệu của Lâm Khúc Vi có chút thất vá»ng, anh cúi đầu nhìn vÅ©ng nÆ°á»›c bên cạnh, "Tôi chỉ là lừa mình dối ngÆ°á»i, còn tưởng rằng mình có cÆ¡ há»™i..."
Mạnh DÄ© Lam lại lạnh giá»ng ngắt lá»i đối phÆ°Æ¡ng: "Anh suy nghÄ© quá nhiá»u rồi."
Lâm Khúc Vi sững sá»: "Cái gì..."
Anh còn chÆ°a kịp nói xong, thì Mạnh DÄ© Lam đã bÆ°á»›c nhanh vá» phÃa xe của mình.
Lâm Khúc Vi sá»ng sốt má»™t lúc, sau đó Ä‘uổi theo đối phÆ°Æ¡ng, ảo não nói: "DÄ© Lam, tôi thừa nháºn rằng lúc trÆ°á»›c tôi đã là m má»™t số chuyện ngu ngốc vì để được gần gÅ©i vá»›i em hÆ¡n, nhÆ°ng Ä‘iá»u đó không có nghÄ©a tôi là kẻ khốn nạn không xứng được biết sá»± tháºt, phải không?"
Mạnh DÄ© Lam không trả lá»i, cô đứng cạnh xe lục tìm chìa khóa.
Lâm Khúc Vi thở dà i: "Ngà y đó em mắng tôi tỉnh ngá»™, kỳ tháºt tôi rất cảm kÃch em."
Mạnh DÄ© Lam tìm được chìa khóa, sau đó mở cá»a xe.
Lâm Khúc Vi bất đắc dÄ© nói: "Dù sao chúng ta cÅ©ng đã quen biết nhau hÆ¡n mÆ°á»i năm, nếu nhÆ° em tháºt sá»± tìm được ngÆ°á»i mình thÃch, bất kể ngÆ°á»i đó là nam hay nữ, tôi Ä‘á»u sẽ mừng cho em."
Cuối cùng, Mạnh Dĩ Lam cũng ngừng lại động tác.
"Hôm nay nghe anh VÆ°Æ¡ng kể lại quá khứ của em, tôi thá»±c sá»± cảm thấy hoà i niệm," Lâm Khúc Vi thở dà i, "Lúc đó, em tháºt sá»± giống nhÆ° má»™t nữ chiến binh, em nhiệt huyết vá»›i má»i thứ, nhÆ°ng từ sau khi tôi trở vá» Trung Quốc, em đã thay đổi rất nhiá»u..."
"Mặc dù vẫn là má»™t ngÆ°á»i nghiện công việc, nhÆ°ng em không còn hứng thú vá»›i nhiá»u thứ nữa, đặc biệt là trong chuyện tình cảm," Lâm Khúc Vi có chút xấu hổ mỉm cÆ°á»i, "Lúc ấy tôi vẫn rất kiêu ngạo, cho rằng đó là vì em coi thÆ°á»ng tất cả bá»n há», ngoại trừ tôi."
Mạnh DÄ© Lam khẽ nhÃu mà y.
"Bây giá» tôi đã biết," Lâm Khúc Vi thở ra má»™t hÆ¡i, "Tháºt ra, em đã có ngÆ°á»i mình thÃch rồi."
"Tôi lặp lại lần nữa," Mạnh DÄ© Lam quay lÆ°ng vá» phÃa Lâm Khúc Vi, tay siết chặt cá»a xe, "Anh suy nghÄ© quá nhiá»u rồi."
Lâm Khúc Vi sá»ng sốt: "DÄ© Lam, em Ä‘ang sợ cái gì?"
Mạnh Dĩ Lam nghe xong, hơi hé miệng, nhưng không nói gì.
DÆ°á»ng nhÆ° cuối cùng Lâm Khúc Vi đã bùng nổ, Ä‘á»™t nhiên nói vá»›i Mạnh DÄ© Lam rất nhiá»u Ä‘iá»u mà trÆ°á»›c đây anh không dám nói: "Em luôn ôm má»i thứ và o ngÆ°á»i, lúc nà o cÅ©ng lý trà trong má»i chuyện, em nói tôi nghÄ© quá nhiá»u, chẳng phải em má»›i là ngÆ°á»i nghÄ© nhiá»u quá sao?"
Mạnh DÄ© Lam vẫn bất Ä‘á»™ng, nhÆ°ng Lâm Khúc Vi lại cà ng nói cà ng nhiệt tình hÆ¡n: "Hiện tại đã là lúc nà o rồi? Yêu nam hay nữ thì có gì quan trá»ng? Tại sao phải che giấu không cho ngÆ°á»i khác biết, thÃch thì cứ nói là thÃch, có gì sai trái đâu, đây không phải là ngÆ°á»i sao?"
Lâm Khúc Vi cà ng nói cà ng quá mức, Mạnh DÄ© Lam cÅ©ng không quay đầu lại, chỉ thốt ra hai chữ: "Äi trÆ°á»›c."
Nói xong, cô bÆ°á»›c lên xe đóng cá»a lại, không má»™t chút do dá»±.
Lâm Khúc Vi cau mà y đứng ở ngoà i xe, má»™t lúc sau má»›i bất đắc dÄ© thở dà i, sau đó mỉm cÆ°á»i lắc đầu giống nhÆ° rất nhẹ nhõm, rồi xoay ngÆ°á»i rá»i khá»i bãi Ä‘áºu xe.
Mạnh DÄ© Lam ngồi trong xe hÃt má»™t hÆ¡i tháºt sâu, nhÆ°ng khi cô vừa má»›i khởi Ä‘á»™ng xe, đồng hồ của cô lại nháºn được tin nhắn.
Vốn tưởng là của Du Vu Ã, lại không ngá» là của Bạch Tá».
Nhìn thấy cái tên nà y, trái tim Mạnh DÄ© Lam chợt ngừng Ä‘áºp.
Sau khi ý thức được phản ứng khác thÆ°á»ng của mình, Mạnh DÄ© Lam ảo não cắn cắn môi, rồi bấm mở tin nhắn.
"Anh ta hẹn tôi tối nay gặp mặt."
Gần nhÆ° ngay láºp tức, Mạnh DÄ© Lam đã hiểu được "anh ta" là ám chỉ Bạch Tang.
Mạnh DÄ© Lam không há» nghÄ© ngợi, láºp tức trả lá»i: "Tôi tá»›i ngay."
Lúc nảy Mạnh DÄ© Lam vừa má»›i uống má»™t chút cà phê, trong nháy mắt liá»n Ä‘em cÆ¡n buồn ngủ trong ngÆ°á»i vứt bá» hết, cô đạp ga lái xe vá» phÃa thủy cung.
Lâm Khúc Vi nghe thấy Ä‘á»™ng tÄ©nh phÃa sau lÆ°ng, nghi ngá» quay đầu lại, anh phát hiện Mạnh DÄ© Lam vừa nãy trong quán cà phê thỉnh thoảng còn ngáp dà i, bây giá» lại Ä‘ang lái xe rá»i khá»i bãi Ä‘áºu vá»›i tốc Ä‘á»™ cá»±c nhanh.
Lúc nà y, trá»i mÆ°a đã tạnh, nhÆ°ng trên Ä‘Æ°á»ng vẫn còn rất nhiá»u vÅ©ng nÆ°á»›c Ä‘á»ng, xe của Mạnh DÄ© Lam Ä‘i đến đâu liá»n có nÆ°á»›c bắn tung tóe Ãt nhất và i mét.
Ná»a giá» sau, chiếc ô tô mà u Ä‘en lại xuất hiện ở cá»a thủy cung.
Lần nà y chÃnh là Bạch Tá» mở cá»a cho Mạnh DÄ© Lam.
ChÆ°a đầy má»™t ngà y, hai ngÆ°á»i lại lần nữa gặp nhau.
Nhìn thấy Bạch Tá», trong lòng Mạnh DÄ© Lam dâng lên rất nhiá»u cảm xúc, nhÆ°ng cô vẫn nghiêm mặt, cố gắng tá» ra bình tÄ©nh.
Lúc nà y, mắt trái của Bạch TỠđã được băng gạc quấn lại, ngay cả vết sẹo quanh mắt cÅ©ng được che kÃn hoà n toà n.
Mao Mao Ä‘ang nằm trên vai Bạch Tá», sau khi nhìn thấy Mạnh DÄ© Lam, nó liá»n kêu nhẹ mấy tiếng.
Sau đó, hai ngÆ°á»i còn chÆ°a kịp nói chuyện, Mao Mao đã hÆ°ng phấn nhảy xuống đất, chủ Ä‘á»™ng nắm lấy tay Mạnh DÄ© Lam, kéo cô và o trong nhà .
Mạnh DÄ© Lam được Mao Mao kéo lên cầu thang xoắn ốc, nhÆ°ng Bạch Tá» lại bị tụt ở phÃa sau.
Má»›i Ä‘i được hai bÆ°á»›c, Mạnh DÄ© Lam kìm lòng không được quay đầu lại, tá» vẻ lÆ¡ đãng há»i: "Mắt của cô vẫn ổn chứ?"
"Không sao đâu," Bạch TỠlắc đầu, đi theo sau Mạnh Dĩ Lam lên lầu, "Chúng ta lên lầu rồi nói chuyện."
Mao Mao nghiá»…m nhiên tá»± coi mình là chủ nhà , nó dắt Mạnh DÄ© Lam và o phòng là m việc của tiến sÄ© Ngô, sau đó kéo cô đến ghế sofa ngồi xuống, rồi mở miệng chỉ và o cổ há»ng của mình, ra hiệu cho Mạnh DÄ© Lam nhanh chóng đút nó ăn.
Mạnh DÄ© Lam không khá»i mỉm cÆ°á»i, cô mở túi xách ra, lấy trái cây sấy khô mà cô đã bá» và o mấy ngà y trÆ°á»›c, Ä‘Æ°a cho Mao Mao ăn.
Mao Mao ngáºm trái cây sấy khô và o miệng, hÆ°ng phấn lăn lá»™n trên ghế sofa mấy vòng, sau đó nhảy đến bể cá, áp cả mặt và o kÃnh và khoe thức ăn trong miệng vá»›i lÅ© cá heo.
Du Vu à đứng cạnh bà n là m việc, cô Ä‘ang loay hoay vá»›i đóng chai lá» trong ngăn kéo, sau khi nghe thấy tiếng Ä‘á»™ng, cô quay lại nhìn Mạnh DÄ© Lam, khẽ mỉm cÆ°á»i: "Mạnh tiểu thÆ°."
Mạnh DÄ© Lam mặt không biểu tình khẽ gáºt đầu vá»›i đối phÆ°Æ¡ng, không nói lá»i nà o.
Bạch Tá» cầm chiếc đồng hồ bá»c lÆ°á»›i kim loại trên bà n lên, sau đó Ä‘i đến bên ghế sofa ngồi xuống, rồi Ä‘Æ°a đồng hồ cho Mạnh DÄ© Lam: "Ngay khi anh ta gá»i tin nhắn đến, tôi liá»n láºp tức nói cho cô biết."
Lúc nà y, Bạch Tá» Ä‘ang trà n đầy lo lắng, nên cÅ©ng không nháºn ra mình Ä‘ang ngồi có chút gần Mạnh DÄ© Lam.
Hai ngÆ°á»i gần nhÆ° chạm và o nhau.
CÆ¡ thể Bạch Tá» tản ra nhiệt Ä‘á»™ khác hẳn vá»›i ngÆ°á»i bình thÆ°á»ng, hÆ¡i thở ấm áp khiến Mạnh DÄ© Lam Ä‘ang mệt má»i nhiá»u ngà y khẽ run lên, cÆ¡ thể cô bất giác thả lá»ng vì hÆ¡i ấm quen thuá»™c.
Cô muốn rúc và o lòng đối phương, hai tay ôm chặt eo đối phương, rồi tựa đầu và o vai đối phương.
Giống như trước đây.
Nhưng cùng lúc đó, đầu óc của Mạnh Dĩ Lam lại bị kéo căng đến khó chịu.
Cô sững ngÆ°á»i nhÆ°ng giả vá» không quan tâm, rồi cầm lấy chiếc đồng hồ, Ä‘á»c tin nhắn duy nhất nháºn được: "11 giỠđêm nay, tầng hầm 103."
"Tầng hầm 103 nà y, hẳn là ám chỉ nơi ở trước đây của tôi ở thà nh phố B." Bạch TỠnói.
Mặc dù không có địa chỉ cụ thể, nhưng số phòng "103" đã là một ám chỉ rất rõ rà ng.
Mạnh DÄ© Lam há»i: "Cô định nhÆ° thế nà o?"
"Äi gặp anh ta." Bạch Tá» không chút do dá»± trả lá»i.
Gặp mặt Bạch Tang, vốn chÃnh là kế hoạch của Bạch Tá».
Tháºt ra, cô có thể trá»±c tiếp Ä‘i gặp Bạch Tang mà không cần nói cho ai biết.
NhÆ°ng Bạch Tá» lại láºp tức nghÄ© tá»›i, cô đã từng đồng ý vá»›i Mạnh DÄ© Lam rằng sẽ cùng nhau Ä‘iá»u tra chuyện ở quá khứ, đồng thá»i cô cÅ©ng lo lắng Bạch Tang sẽ là m ra má»™t số chuyện không có lợi cho táºp Ä‘oà n Hoà nh Ã, từ đó sẽ ảnh hưởng đến Mạnh DÄ© Lam.
Vì váºy, sau khi Bạch Tá» nháºn được tin nhắn, cô liá»n không chút do dá»± nói cho đối phÆ°Æ¡ng biết.
Giống nhÆ° trÆ°á»›c đây váºy, dù có chuyện gì xảy ra, cô cÅ©ng sẽ liên lạc vá»›i Mạnh DÄ© Lam ngay láºp tức.
Hà nh vi lá»— m ãng của Bạch Tá» khiến Mạnh DÄ© Lam lại muốn mắng đối phÆ°Æ¡ng lần nữa, nhÆ°ng lá»i còn chÆ°a kịp nói ra, cô đã kiá»m chế cÆ¡n tức giáºn của mình, suy nghÄ© má»™t chút rồi nói: "Tôi Ä‘i cùng vá»›i cô."
Không đợi Bạch TỠđáp lá»i, Mạnh DÄ© Lam đã nghiêm mặt giải thÃch: "Thứ nhất, Bạch Tang không yêu cầu cô má»™t mình Ä‘i gặp anh ta; thứ hai, thân pháºn hiện tại của anh ta khá đặc biệt, cô không thể không có chuẩn bị trÆ°á»›c liá»n Ä‘i gặp anh ta; còn..."
"DÄ© nhiên cô ấy không Ä‘i má»™t mình," Du Vu à đứng cạnh bà n nhẹ giá»ng ngắt lá»i, "Mạnh tiểu thÆ°, tôi sẽ Ä‘i cùng cô ấy."
Bạch TỠquay lại nhìn Du Vu à một cách khó hiểu.
TrÆ°á»›c khi Mạnh DÄ© Lam đến, hai ngÆ°á»i vẫn chÆ°a nói qua là sẽ để Du Vu à đi cùng cô.
"Nhóc thá» hoang, đừng nghÄ© đến việc bá» tôi ra," Du Vu à liếc nhìn Bạch Tá», trong giá»ng nói có chút tức giáºn, "Cô vừa má»›i được tiêm má»™t mÅ©i và o mắt, thể trạng còn chÆ°a ổn định, cô tuyệt đối không được hà nh Ä‘á»™ng má»™t mình, hiểu không?
Bạch Tá» nhÃu mà y lại: "Tiểu Ã..."
Cách xÆ°ng hô thân máºt khiến Mạnh DÄ© Lam nhÃu chặt lông mà y, nhÆ°ng câu nói tiếp theo của Bạch Tá» lại khiến lòng cô ấm áp: "Tháºt ra chuyện nà y có liên quan rất nhiá»u đến Mạnh DÄ© Lam, cho nên, cô ấy nhất định phải tham dá»± và o."
Du Vu à hÆ¡i sững sá».
"Tiểu Ã, tối nay chẳng phải cô còn chuẩn bị thuốc cho giai Ä‘oạn Ä‘iá»u trị tiếp theo sao?" Bạch Tá» nói thêm, "HÆ¡n nữa, tôi đã vượt qua giai Ä‘oạn bất ổn nhất là sáu giỠđầu tiên rồi, đừng lo lắng, tôi cùng Mạnh DÄ© Lam Ä‘i là được rồi."
Mạnh DÄ© Lam Ä‘ang nhÃu chặt lông mà y rốt cuá»™c cÅ©ng thả lá»ng, trong lòng cô bá»—ng nhiên má»m nhÅ©n khi nhìn gÆ°Æ¡ng mặt Bạch Tá» Ä‘ang nghiêm túc giải thÃch cho Du Vu Ã.
"Thế nhÆ°ng," Du Vu à thở dà i, "NÆ¡i cô ở trÆ°á»›c đây đã bị phong tá»a..."
Mạnh DÄ© Lam dÆ°á»ng nhÆ° đã sá»›m có tÃnh toán, bình tÄ©nh nói: "Bên ngoà i khu vá»±c đó có má»™t nhà kho bá» hoang, tôi có thể tạm thá»i ở đó, mặt khác, tôi sẽ láºp tức liên lạc vá»›i ngÆ°á»i của Hắc Cầu đến chỠở gần đó, chẳng may có chuyện gì xảy ra thì láºp tức hà nh Ä‘á»™ng, chắc chắn sẽ không kinh Ä‘á»™ng đến chÃnh phủ hoặc ngÆ°á»i của Hoà nh Ã."
Sau khi Du Vu à và Mạnh DÄ© Lam đối mặt nhìn nhau ba giây, Du Vu à đột nhiên khẽ mỉm cÆ°á»i, quay đầu bất đắc dÄ© nói vá»›i Bạch Tá»: "Nhóc thá» hoang, nhá»› vá» sá»›m má»™t chút."
Bạch Tá» gáºt gáºt đầu, đứng dáºy Ä‘i vá» phÃa cá»a: "Lái xe tá»›i đó Ãt nhất phải hÆ¡n má»™t giá», hÆ¡n nữa chúng ta còn phải là m nhiá»u loại chuẩn bị, bây giá» chúng ta nên Ä‘i thôi."
Mạnh DÄ© Lam cÅ©ng Ä‘i tá»›i cạnh cá»a, lại nghe thấy Bạch Tá» nhẹ giá»ng há»i: "Cô ăn tối chÆ°a?"
Không đợi đối phÆ°Æ¡ng trả lá»i, Bạch TỠđã quay lại bà n trà , cầm lấy má»™t há»™p cÆ¡m nhá» Ä‘Æ°a cho Mạnh DÄ© Lam: "Äây là cÆ¡m tối tôi là m cho Ngô phu nhân, nhÆ°ng bà ấy không khoẻ nên đã không ăn."
Mạnh Dĩ Lam có chút không kịp phản ứng, cũng không có động tĩnh gì.
Bạch Tá» biết Mạnh DÄ© Lam sẽ không dá»… dà ng ăn thức ăn ngÆ°á»i ngoà i Ä‘Æ°a cho, vì thế liá»n nói thêm: "TrÆ°á»›c đây tôi từng nấu ăn cho cô, chắc sẽ hợp khẩu vị của cô."
Lúc nà y, miệng Mao Mao phồng lên như quả bóng vì được nhét đầy trái cây khô, nó loạng choạng bước tới, không biết xấu hổ cầm lấy hộp cơm.
Bạch TỠgiơ tay gõ nhẹ lên trán nó một cái.
Mao Mao giáºn dữ kêu lên má»™t tiếng mắng Bạch Tá», và i miếng trái cây khô từ miệng nó rÆ¡i xuống đất.
Sau đó nó vá»— mông Bạch Tá» má»™t cái, tiếp đến nhặt trái cây khô đã rÆ¡i xuống nhét lại và o miệng, rồi háºm há»±c bá» chạy.
Mạnh DÄ© Lam Ä‘Æ°a tay nháºn lấy há»™p cÆ¡m, xúc cảm ấm áp khiến đầu ngón tay lạnh buốt của cô được thả lá»ng.
HÆ¡i ấm nà y lan tá»a đến táºn trái tim cô, giống nhÆ° má»™t cái giếng khô được rót đầy nÆ°á»›c suối.
Mạnh DÄ© Lam muốn nói lá»i cảm Æ¡n, nhÆ°ng Bạch TỠđã xoay ngÆ°á»i Ä‘i ra ngoà i.
Không còn những lá»i há»i han, không còn những ánh mắt giao tiếp, giữa hai ngÆ°á»i dÆ°á»ng nhÆ° có má»™t bức tÆ°á»ng ngăn cách, khiến Mạnh DÄ© Lam cảm thấy có chút khó thở.
TrÆ°á»›c khi rá»i Ä‘i, Mạnh DÄ© Lam lÆ¡ đãng quay đầu lại nhìn Du Vu Ã, nhÆ°ng cô không ngỠđối phÆ°Æ¡ng cÅ©ng Ä‘ang nhìn mình.
Hai ngÆ°á»i bốn mắt nhìn nhau, không ai nói gì, cÅ©ng không ai lá»™ ra biểu cảm gì.
Và i giây sau, Mạnh DÄ© Lam xoay ngÆ°á»i rá»i Ä‘i.
Bên ngoà i thủy cung lại bắt đầu có mÆ°a phùn, Mạnh DÄ© Lam vừa bÆ°á»›c xuống cầu thang xoắn ốc, liá»n nhìn thấy Bạch TỠđã cầm ô đợi mình ở cá»a.
CÅ©ng giống nhÆ° trÆ°á»›c đây, khi hai ngÆ°á»i còn sống chung ở khu dân cÆ°.
Mạnh DÄ© Lam nhÃu mà y, đè nén cảm xúc kỳ lạ Ä‘ang trà o dâng trong lòng, cô bÆ°á»›c nhanh đến bên cạnh Bạch Tá», sau đó cÅ©ng Ä‘i theo đối phÆ°Æ¡ng ra xe.
Mạnh DÄ© Lam vừa mở cá»a bên ghế lái, Bạch Tá» liá»n nói: "Äể tôi lái xe cho."
Nói xong, cÅ©ng không đợi Mạnh DÄ© Lam trả lá»i, Bạch Tá» liá»n Ä‘em chiếc ô của mình nhét và o tay đối phÆ°Æ¡ng, rồi xoay ngÆ°á»i lên xe.
Mạnh DÄ© Lam đứng ở ngoà i xe, những cảm xúc kỳ lạ mà cô đã đè nén lại dâng trà o lên, sau đó cô nhanh chóng hÃt má»™t hÆ¡i tháºt sâu, rồi Ä‘i vòng qua xe, ngồi và o ghế phụ.
Trong xe ấm áp hÆ¡n bên ngoà i, Bạch Tá» cúi đầu thuần thục Ä‘iá»u chỉnh ghế lái và gÆ°Æ¡ng chiếu háºu.
Mạnh Dĩ Lam ngồi ở bên cạnh, hai tay nắm chặt hộp cơm trên đùi mình.
Sau đó, cô lặng lẽ nghiêng đầu nhìn ngÆ°á»i bên cạnh.
Nhìn chưa được bao lâu, đột nhiên Bạch TỠlại ngẩng đầu, bắt gặp ánh mắt của Mạnh Dĩ Lam.
Mạnh DÄ© Lam liá»n lúng túng quay mặt Ä‘i, giả vá» nhÆ° không có nhìn đối phÆ°Æ¡ng.
Bạch Tá» không há» phát giác được đối phÆ°Æ¡ng mất tá»± nhiên, cô nhìn vá» phÃa lÆ°ng Mạnh DÄ© Lam, nhÃu mà y lại, sau đó nhìn trái nhìn phải, dÆ°á»ng nhÆ° Ä‘ang tìm kiếm thứ gì.
"Sao thế?" Mạnh DÄ© Lam há»i.
Bạch Tá» không có trả lá»i, cô quay đầu nhìn vá» phÃa ghế sau, lông mà y chợt giãn ra, sau đó láºp tức nghiêng ngÆ°á»i vá» phÃa ghế sau.
Sau má»™t khắc, Bạch Tá» từ ghế sau cầm lấy má»™t cái gối nhá», tiếp đến thà nh thục nhét và o phÃa sau lÆ°ng Mạnh DÄ© Lam.
Giống như trước đây.
Là m xong việc nà y, Bạch TỠmới giống như là thở phà o nhẹ nhõm, sau đó cô quay đầu lại khởi động xe.
Mạnh DÄ© Lam ngồi tá»±a lÆ°ng và o ghế, hai mắt nhìn thẳng vá» phÃa trÆ°á»›c, không nhúc nhÃch.
TrÆ°á»›c đó, lúc há» còn sống cùng nhau, mặc dù Mạnh DÄ© Lam không nói ra, nhÆ°ng Bạch Tá» rất nhanh đã nháºn ra cá»™t sống của Mạnh DÄ© Lam có vấn Ä‘á».
Thế là , cô liá»n tranh thủ Ä‘i đến khu giải trà mua má»™t chiếc gối cho Mạnh DÄ© Lam để ở trên xe.
NhÆ°ng mấy ngà y nà y Bạch Tá» không có ở nhà , lúc Luyện TÃch chở Mạnh DÄ© Lam đến công ty, cô đã đặt chiếc gối và o ghế sau.
Sau đó, khi Mạnh Dĩ Lam một mình lái xe, cô cũng không phát hiện ra sau ghế đã thiếu một chiếc gối.
Dù là bản thân của Mạnh DÄ© Lam hay là Luyện TÃch, Ä‘á»u không có lÆ°u ý đến vấn Ä‘á» Mạnh DÄ© Lam ngồi có thoải mái hay không.
Mấy ngà y sau đó, sau khi tá»± lái xe má»™t thá»i gian dà i đã là m Mạnh DÄ© Lam bị Ä‘au lÆ°ng, nhÆ°ng cô cÅ©ng không thể là m gì được.
Mà bây giá», mặc dù đã có gối dá»±a lÆ°ng, nhÆ°ng Mạnh DÄ© Lam vẫn ngồi cứng ngắc ở ghế phụ, không cách nà o thả lá»ng.
Bởi vì cô Ä‘ang cố gắng hết sức để kìm nén những cảm xúc kỳ lạ lại lần nữa dâng lên từ táºn đáy lòng.
Bên ngoà i trá»i Ä‘ang mÆ°a phùn, ngÆ°á»i ngồi bên cạnh Ä‘ang lái xe chuyên chú.
Mùi trái cây quen thuá»™c từ ngÆ°á»i bên cạnh truyá»n đến, há»™p cÆ¡m tối ấm áp trong tay, bên trong còn có thức ăn do Bạch Tá» là m.
Hết thảy Ä‘á»u rất tá»± nhiên, hết thảy Ä‘á»u rất quen thuá»™c.
Äá»™t nhiên, Bạch Tá» Ä‘Æ°a tay nhẹ nhà ng Ä‘iá»u chỉnh hÆ°á»›ng máy Ä‘iá»u hòa trong xe, để máy sưởi bên trong thổi xuống phÃa dÆ°á»›i Mạnh DÄ© Lam.
Giống như trước đây.
Sá»± mệt má»i liên tiếp mấy ngà y qua dÆ°á»ng nhÆ° đã được cÆ¡n sóng cuốn trôi, cuối cùng Mạnh DÄ© Lam cÅ©ng đã gục ngã, thân thể cứng ngắc hoà n toà n nằm ngá»a trên lÆ°ng ghế.
Cô nhớ lại những gì Vương Nguyên Hữu đã nói ——
Mặc dù cô bé đó luôn lãnh đạm vá»›i má»i ngÆ°á»i, nhÆ°ng cô bé chỉ thÃch Ä‘i theo cô, cÅ©ng chỉ cÆ°á»i vá»›i mình cô, còn luôn gá»i cô là "Mạnh tá»· tá»·".
Rốt cuộc Mạnh Dĩ Lam không còn cách nà o đè nén cảm xúc trong lòng nữa.
Cô hÃt má»™t hÆ¡i tháºt sâu, có chút mất tá»± nhiên rồi quay đầu nhìn ra ngoà i cá»a sổ.
Bạch Tá» táºp trung lái xe, đến mức hoà n toà n không chú ý tá»›i bà n tay của Mạnh DÄ© Lam đặt trên há»™p cÆ¡m Ä‘ang hÆ¡i run lên.
Cô cũng không để ý rằng Mạnh Dĩ Lam đang cắn chặt môi.
Tháºm chà cô cÅ©ng không nháºn ra, rằng đôi mắt thÆ°á»ng ngà y luôn lãnh đạm và lạnh lùng giỠđây đã Ä‘á» hoe, nhÆ° thể giây phút tiếp theo sẽ rÆ¡i nÆ°á»›c mắt.
—
Tác giả có lá»i muốn nói:
Cảm ơn sự ủng hộ của các bạn!
Canh gà trÃch lá»i hôm nay:
Dù có chuyện gì xảy ra thì cuối cùng cũng sẽ là chuyện tốt.