- Trang chủ
- Trá»i Tối
- ChÆ°Æ¡ng 79: C79: TÃnh chiếm hữu
Tác giả:
Khi nhìn thấy tin nhắn của Mạnh DÄ© Lam gá»i đến, cÅ©ng là lúc Bạch Tá» vừa má»›i rạch má»™t vết sâu trên cổ tay phải của mình.
Máu tươi chảy ra, Bạch TỠnghiến răng chịu đựng cơn đau nhói từ vết cắt, sau đó cô cầm chiếc khăn mà u trắng trên bà n, nhanh chóng băng bó vết thương lại.
Chiếc khăn ngay láºp tức nhuốm mà u Ä‘á» thẫm, nhÆ°ng Bạch Tá» cÅ©ng không để ý tá»›i, chỉ lo Ä‘á»c tin nhắn trên đồng hồ.
"Ngà y mai tôi sẽ đón cô Ä‘i gặp má»™t ngÆ°á»i."
Äá»c xong câu nà y, phản ứng đầu tiên của Bạch Tá» chÃnh là - đồng ý vá»›i đối phÆ°Æ¡ng.
Thay vì nói đó là thói quen, tốt hÆ¡n nên nói rằng hà nh Ä‘á»™ng đáp ứng yêu cầu của Mạnh DÄ© Lam, từ lâu đã trở thà nh bản năng s1nh lý của Bạch Tá».
Ngay lúc Bạch Tá» Ä‘ang định trả lá»i Mạnh DÄ© Lam, thì Du Vu à bÆ°ng má»™t cháºu nÆ°á»›c ấm bÆ°á»›c và o.
Nhìn thấy Bạch Tá» cúi đầu mà y mò đồng hồ, Du Vu à nghi ngá» nhÆ°á»›n mà y, sau đó suy nghÄ© má»™t chút, lÆ¡ đãng há»i: "Mạnh tiểu thÆ° có nhắn tin cho cô không?"
"Ừm," Bạch Tá» cÅ©ng không ngẩng đầu lên, thà nh tháºt nói, "Cô ấy nói ngà y mai sẽ đón tôi Ä‘i gặp má»™t ngÆ°á»i."
Du Vu à dừng lại một chút, sau đó tiếp tục đi tới bên bà n, hơi có vẻ do dự nhắc nhở: "Nhưng chẳng phải chúng ta đã đồng ý với nhau rồi sao..."
Cách đây không lâu, Bạch Tá» và Du Vu à đã thống nhất, rằng ngà y mai sẽ ở trong thủy cung tiến hà nh giai Ä‘oạn thá» nghiệm Ä‘iá»u trị đầu tiên cho Bạch Tá».
Ná»a tháng trÆ°á»›c Du Vu à đã chuẩn bị xong thuốc, hiện tại cô muốn tiêm thuốc và o cÆ¡ thể của Bạch Tá».
Sau đó, trong thá»i gian má»™t ngà y nà y, Du Vu à sẽ tiến hà nh quan sát toà n diện và ghi chép chi tiết vá» tình trạng thể chất của Bạch Tá», để có thể chuẩn bị cho giai Ä‘oạn Ä‘iá»u trị thứ hai.
Việc thá» nghiệm Ä‘iá»u trị có những rủi ro nhất định, nhÆ°ng Bạch TỠđã đồng ý vá»›i Ä‘á» nghị của Du Vu à mà không há» nghÄ© ngợi, cô tình nguyện là m chuá»™t bạch cho đối phÆ°Æ¡ng thà nghiệm.
Bạch Tá» nhÃu mà y suy nghÄ© má»™t chút rồi nói: "Váºy ngà y mốt chúng ta Ä‘iá»u trị tiếp nhé?"
Äã qua nhiá»u năm nhÆ° váºy, nhÆ°ng cô vẫn luôn vô thức đặt những vấn Ä‘á» liên quan đến Mạnh DÄ© Lam lên hà ng đầu, ngay cả sau khi cô bị mất trà nhá»›.
Du Vu à không trả lá»i, cô nhúng má»™t chiếc khăn mà u Ä‘en và o trong cháºu nÆ°á»›c, rồi há»i: "Khi nà o cô ấy tá»›i đón cô?"
Bạch Tá» sững sá», lắc đầu: "Không biết."
"Cô ấy định Ä‘Æ°a cô Ä‘i đâu?" Du Vu à lại há»i.
Bạch TỠlại lắc đầu.
Khoảnh khắc nhìn thấy tin nhắn, Bạch TỠđã quên mất mình "vừa trốn khá»i tà u".
Cô không quan tâm Mạnh DÄ© Lam muốn dẫn cô Ä‘i gặp ai, cÅ©ng không quan tâm Ä‘ ến thá»i gian và địa Ä‘iểm gặp mặt.
Bạch Tá» chỉ cảm thấy, Ä‘á»™t nhiên Mạnh DÄ© Lam gá»i tin nhắn, nhất định là đối phÆ°Æ¡ng Ä‘ang cần mình.
Tháºm chà cô còn bắt đầu lo lắng cho sá»± an toà n của Mạnh DÄ© Lam khi Ä‘i ra ngoà i và o ngà y mai, cô tá»± há»i liệu mình có nên chuẩn bị thêm các biện pháp để bảo đảm an toà n cho đối phÆ°Æ¡ng hay không.
"Chẳng phải cô đã nói..." Du Vu à vắt khô chiếc khăn Æ°á»›t trong tay, nhẹ giá»ng nói: "Mạnh tiểu thÆ° đã có trợ lý má»›i rồi sao? Sao cô ấy còn cần cô Ä‘i theo bên cạnh?"
Bạch Tá» Ä‘ang định trả lá»i tin nhắn của Mạnh DÄ© Lam, bá»—ng nhiên dừng việc Ä‘ang là m lại, sau đó cô ngẩng đầu lên, nhÆ° là chợt bừng tỉnh.
"HÆ¡n nữa, nếu ngà y mai chúng ta không tiến hà nh Ä‘iá»u trị thá» nghiệm," Du Vu à thở dà i nói tiếp, "Váºy chúng ta phải đợi đến tháng sau má»›i có thể là m tiếp, bởi vì loại thuốc nà y có hạn sá» dụng nhất định, khá là phiá»n toái, phải Ä‘i hái thuốc lần nữa."
Bạch Tá» mÃm môi, cúi đầu xóa Ä‘i dòng tin nhắn chÆ°a gá»i: "Váºy ngà y mai chúng ta vẫn nên là m thá» nghiệm Ä‘i."
Du Vu à đi đến bên cạnh Bạch Tá», cởi chiếc khăn quấn quanh vết thÆ°Æ¡ng của đối phÆ°Æ¡ng ra: "NhÆ°ng mà , Mạnh tiểu thÆ°..."
"Cô nói đúng, cô ấy đã có trợ lý mới rồi, tôi không cần đi theo cô ấy nữa," Bạch TỠvừa thao tác trên đồng hồ, vừa nói, "Hơn nữa, không thể lãng phà công sức mấy ngà y nay của cô được."
Tin nhắn từ chối Mạnh DÄ© Lam đã được soạn sẵn, nhÆ°ng Bạch Tá» lại nhìn chằm chằm và o đồng hồ, chần chừ chÆ°a nhấn nút gá»i.
"Tháºt ra, chúng ta bắt đầu lại cÅ©ng không sao," Du Vu à đặt chiếc khăn trắng dÃnh máu và o cháºu để giặt, "Mấy ngà y nữa, cô cùng tôi xuống hái thảo dược, coi nhÆ° là đi ra ngoà i chÆ¡i má»™t chút."
Bạch Tá» không do dá»± nữa, cô nhấn nút gá»i, sau đó nhúng cổ tay và o cháºu nÆ°á»›c ấm: "Tôi đã hứa vá»›i cô rồi, tôi phải giữ lá»i hứa của mình."
Nói xong, Bạch TỠnhắm hai mắt lại.
Sau khi Du Vu à nhìn hai chiếc đồng hồ trên bà n, cô cũng không nói thêm gì nữa.
Cô đứng cạnh bên Bạch Tá», lặng lẽ chá» máu trong cháºu nÆ°á»›c ngà y cà ng Ä‘áºm đặc, chá» cho đến khi nó hoà n toà n chuyển sang mà u Ä‘á» thẫm, cô má»›i cẩn tháºn nhấc cổ tay Bạch Tá» lên, sau đó dùng má»™t chiếc khăn sạch khác quấn chặt vết thÆ°Æ¡ng.
Bạch Tá» mở mắt ra, yếu á»›t nói lá»i cảm tạ, sau đó lại cúi đầu.
"Nghỉ ngÆ¡i cho tháºt tốt nhé." Du Vu à nhẹ nhà ng đáp lại, sau đó ôm cháºu nÆ°á»›c rá»i khá»i phòng.
Trong phòng chỉ còn lại Bạch Tá», cô cầm lấy hai chiếc đồng hồ trên bà n, rồi Ä‘i đến bên giÆ°á»ng ngồi xuống.
Sau đó, Bạch Tá» nhìn đồng hồ của mình trÆ°á»›c tiên, phát hiện Mạnh DÄ© Lam không có trả lá»i mình.
Cô cảm thấy có chút bất an, còn có chút không muốn từ bá», nhÆ°ng lại cảm thấy má»i chuyện lẽ ra phải nhÆ° váºy.
Sau đó, Bạch TỠcầm chiếc đồng hồ của bên Vĩnh Thái đưa cho và bắt đầu kiểm tra dữ liệu bên trong.
Có má»™t Ä‘iá»u rất kỳ lạ chÃnh là , chiếc đồng hồ chỉ được kết nối vá»›i má»™t ngÆ°á»i tên là "VÆ°Æ¡ng VÄ©nh XÆ°Æ¡ng".
HÆ¡n nữa, dÆ°á»ng nhÆ° đồng hồ đã được thiết láºp từ trÆ°á»›c, nó không cho phép Bạch Tá» gá»i tin nhắn cho ngÆ°á»i tên "VÆ°Æ¡ng VÄ©nh XÆ°Æ¡ng".
Sau khi Bạch Tá» láºt tung dữ liệu bên trong đồng hồ, nhÆ°ng cô vẫn không phát hiện được gì, ngoà i cá»a sổ đã hoà n toà n trở nên yên tÄ©nh.
Trá»i không có mÆ°a, cÅ©ng không có mÆ°a đá.
Bạch TỠlại lần nữa sỠdụng phương pháp "lấy máu" đầy tà n nhẫn nà y, để chịu đựng qua thêm một lần "phát tác" khác.
Tuy nhiên Mạnh DÄ© Lam vẫn nhÆ° cÅ©, không có trả lá»i tin nhắn.
Äá»™t nhiên ngoà i cá»a sổ vang lên má»™t tiếng phanh gấp chói tai, tá»±a nhÆ° Ä‘ang có ngÆ°á»i lái xe ôtô cá»±c nhanh, rồi cuối cùng dừng lại Ä‘á»™t ngá»™t trÆ°á»›c thủy cung.
Nghe âm thanh đó, không cần nhìn cÅ©ng biết, lốp ô tô chắc chắn đã để lại vệt Ä‘en trên mặt Ä‘Æ°á»ng.
Loại hà nh vi cáu kỉnh nà y khiến Bạch Tá» nhá»› tá»›i má»™t ngÆ°á»i, ngÆ°á»i đó cÅ©ng rất thÃch lái xe ở tốc Ä‘á»™ cao, nhÆ°ng cô lại cảm thấy đối phÆ°Æ¡ng căn bản không thể xuất hiện ở nÆ¡i nà y, nên cÅ©ng không để ý đến, sau đó cô cầm lấy chiếc máy nghe nhạc cÅ© kỹ bên cạnh giÆ°á»ng, rồi cúi đầu táºp trung nghe nhạc.
Kỳ thực, trực giác của Bạch TỠcũng không sai.
Lúc nà y, có má»™t chiếc ô tô mà u Ä‘en Ä‘ang Ä‘áºu bên ngoà i thủy cung.
Ngồi ở ghế lái chÃnh là ngÆ°á»i mà Bạch Tá» vừa nhá»› tá»›i - ngÆ°á»i thÃch lái xe ở tốc Ä‘á»™ cao.
HÆ¡n má»™t năm trÆ°á»›c, từ vùng ven phÃa đông đến vùng ven phÃa tây của thà nh phố B, phải mất Ãt nhất má»™t tiếng rưỡi lái xe liên tục mà không dừng lại.
Mà bây giá», thông qua lá»›p há»c thá»±c hà nh cá nhân của cô giáo Mạnh DÄ© Lam, cô đã chứng minh, rằng không cần tuân theo bất kỳ quy định giao thông nà o, khi tà i xế Ä‘ang trong tâm trạng cá»±c kỳ cáu kỉnh, thì chỉ mất chÆ°a đầy má»™t tiếng là có thể hoà n thà nh hà nh trình.
Xe vừa dừng lại, Mạnh DÄ© Lam liá»n không chút do dá»± mở cá»a bÆ°á»›c xuống xe, sau đó mặt không biểu tình Ä‘i vá» phÃa cổng thủy cung.
Bởi vì tốc Ä‘á»™ bÆ°á»›c Ä‘i quá nhanh, nên Ä‘uôi tóc phÃa sau đầu Ä‘ung Ä‘Æ°a trái phải, lá»™ ra má»™t chút vui tÆ°Æ¡i, không hợp chút nà o vá»›i khà chất lạnh lùng và nghiêm nghị mà cô Ä‘ang tá»a ra lúc nà y.
Và o thá»i Ä‘iểm nháºn được tin nhắn từ chối của Bạch Tá», Mạnh DÄ© Lam ngÆ¡ ngác nhìn đồng hồ ba giây.
Sau đó, đột nhiên cô cảm thấy rất chóng mặt, bởi vì đã suốt bốn đêm liên tiếp cô không ngủ được.
Sau khi vất vả ổn định lại tinh thần, bá»—ng có má»™t cÆ¡n gió lạnh dÆ°á»ng nhÆ° áºp và o góc nhá» trong trái tim cô, khiến Mạnh DÄ© Lam cảm thấy á»›n lạnh cả ngÆ°á»i.
Và o thá»i khắc đó, Mạnh DÄ© Lam chợt nháºn ra, trÆ°á»›c đây Bạch Tá» sẽ không bao giá» từ chối bất kỳ yêu cầu nà o của cô.
Từ đó Mạnh DÄ© Lam cà ng thêm chắc chắn, rằng để Bạch Tá» tạm thá»i rá»i Ä‘i là má»™t sai lầm rất lá»›n.
Cho dù hai ngÆ°á»i tháºt sá»± cần phải tách ra để bình tÄ©nh lại má»™t thá»i gian, thì cÅ©ng không nên nhÆ° bây giá», tách ra đến xa nhÆ° váºy.
Äến mức hiện tại nếu cô không chủ Ä‘á»™ng, cô tháºm chà còn không thể gặp mặt Bạch Tá».
Tháºm chà ngay cả khi cô chủ Ä‘á»™ng rồi, cô cÅ©ng sẽ bị đối phÆ°Æ¡ng từ chối má»™t cách bất thÆ°á»ng.
Lần nà y, dÆ°á»ng nhÆ° Mạnh DÄ© Lam đã hoà n toà n mất Ä‘i lý trÃ, sau khi nhá» chú Hồng giúp cô xin giấy phép ra ngoà i, cô tuỳ tiện mặc áo khoác rồi lái xe thẳng đến thủy cung.
Lúc Ngô phu nhân mở cá»a và nhìn thấy Mạnh DÄ© Lam, bà có vẻ ngạc nhiên: "DÄ© Lam? Bây giá» chẳng phải là giá» giá»›i nghiêm..."
"Tôi đã được phép ra ngoà i," Mạnh DÄ© Lam giải thÃch ngắn gá»n, sau đó liếc nhìn cánh cá»a, rất thẳng thắn nói: "Ngô phu nhân, tôi tá»›i đón Bạch Tá» vá»."
Ngô phu nhân hÆ¡i sững sá»: "Con muốn..."
Bà còn chÆ°a nói xong, Mạnh DÄ© Lam đã sốt ruá»™t, khẽ nói: "Tháºt có lá»—i, tôi đã là m phiá»n ngà i."
Sau đó, cô trá»±c tiếp mở cá»a, bÆ°á»›c và o trong.
Dá»±a theo tÃnh tình của Mạnh DÄ© Lam, bình thÆ°á»ng cô ấy sẽ nhắn tin trÆ°á»›c cho Bạch Tá» hoặc Du Vu Ã, tháºm chà cÅ©ng không há» di chuyển, chỉ ngồi yên trong xe đợi há» xuống.
NhÆ°ng bây giá», Mạnh DÄ© Lam không muốn đợi thêm má»™t giây nà o nữa, cô Ä‘i thẳng lên cầu thang xoắn ốc, chẳng mấy chốc đã đến trÆ°á»›c phòng là m việc của tiến sÄ© Ngô.
Cô Ä‘ang định mở cá»a thì Ngô phu nhân Ä‘i theo nhắc nhở: "Hai đứa đã vá» phòng nghỉ ngÆ¡i rồi."
"VỠphòng?" Sắc mặt Mạnh Dĩ Lam lại lạnh hơn một chút.
Ngô phu nhân hoà n toà n không chú ý đến ánh mắt quá»· dị của Mạnh DÄ© Lam, bà chỉ xoay ngÆ°á»i dẫn cô đến đầu hà nh lang bên kia: "Ở bên nà y, Ä‘i theo ta."
Mạnh DÄ© Lam hÃt má»™t hÆ¡i, sau đó không nói má»™t lá»i Ä‘i theo Ngô phu nhân, bÆ°á»›c chân của cô lúc nà y cháºm hÆ¡n trÆ°á»›c rất nhiá»u.
Vừa Ä‘i Ngô phu nhân vừa phà n nà n rằng thá»i tiết gần đây quá ẩm Æ°á»›t, bà dẫn Mạnh DÄ© Lam đến trÆ°á»›c má»™t cánh cá»a, sau đó giÆ¡ tay gõ cá»a nhÆ°ng không nghe thấy tiếng trả lá»i nà o từ trong phòng.
"Tháºt kỳ quái," Ngô phu nhân nhÃu nhÃu mà y lại, "Äúng ra lúc nà y hai đứa nên ở trong phòng..."
Mạnh DÄ© Lam nhÆ°á»›n mà y, trầm giá»ng há»i: "Hai ngÆ°á»i hỠở chung má»™t phòng sao?"
"À, đúng váºy..." Ngô phu nhân gáºt đầu, "Sức khoẻ của cô bé há» Bạch nà y không ổn định lắm, Tiểu à ở cùng cô ấy để tiện chăm sóc hÆ¡n."
Mạnh Dĩ Lam nghe xong, lại cảm thấy lạnh sống lưng.
ÄÆ°Æ¡ng nhiên là cô biết rất rõ, rằng khi Bạch Tá» rÆ¡i và o trạng thái phát Ä‘iên, đối phÆ°Æ¡ng sẽ "không ổn định" nhÆ° thế nà o.
Giống nhÆ° má»™t con thú hoang bị cÆ¡n đói tá»™t Ä‘á»™ là m cho phát Ä‘iên, Bạch Tá» sẽ xem tất cả má»i ngÆ°á»i xung quanh nhÆ° kẻ thù, liá»u mạng tấn công má»i con mồi trong tầm mắt mà không há» do dá»± - ngoại trừ Mạnh DÄ© Lam.
Mạnh DÄ© Lam luôn biết, rằng mình rất đặc biệt đối vá»›i Bạch Tá».
Khi Bạch TỠphát điên, cách đối xỠcủa đối phương dà nh cho Mạnh Dĩ Lam là đặc biệt rõ rà ng.
HÆ¡n nữa, Ä‘iá»u nà y cÅ©ng khiến Mạnh DÄ© Lam cà ng chắc chắn hÆ¡n vá» vị trà đặc biệt của mình trong lòng đối phÆ°Æ¡ng, cÅ©ng bởi vì váºy mà cô cảm nháºn được má»™t cảm giác vui mừng mà ngay cả bản thân Mạnh DÄ© Lam cÅ©ng không nháºn ra, mà cho dù có nháºn ra thì cô cÅ©ng sẽ không thừa nháºn.
Từ sau khi cứu Bạch Tá» từ hang Ä‘á»™ng trở vá», Mạnh DÄ© Lam vẫn luôn lo lắng cho tình trạng thể chất của Bạch Tá».
Sở dÄ© cô vá»™i vã muốn có trợ lý má»›i, cÅ©ng không hẳn là chỉ vì trẻ con muốn "chá»c tức" Bạch Tá».
Mạnh DÄ© Lam cÅ©ng muốn nhá» sá»± trợ giúp của trợ lý má»›i, để có thể cà ng sá»›m cà ng tốt hiểu được má»™t cách toà n diện vá» ngÆ°á»i thanh niên hiện Ä‘ang bị Hoà nh à khống chế - ngÆ°á»i đó cÅ©ng bị tiêm thuốc giống nhÆ° Bạch Tá».
Ngoà i ra, cô còn lợi dụng chức vụ của mình ở Hoà nh Ã, để nhanh chóng tìm hiểu hết má»i thông tin liên quan đến ngÆ°á»i biến dị trong phòng thà nghiệm.
Mạnh DÄ© Lam cảm thấy, có lẽ nhÆ° váºy sẽ có thể tìm ra cách chữa trị cho Bạch Tá».
NhÆ°ng ngoà i cảm giác lo lắng ấy, có má»™t góc nhá» từ táºn đáy lòng của Mạnh DÄ© Lam đã nảy sinh má»™t cảm giác khao khát Ä‘iên rồ, cảm giác khao khát nà y gần nhÆ° Ä‘ang ngà y cà ng Ä‘iên cuồng nảy nở.
Cô chÆ°a bao giá» Ä‘á» cáºp Ä‘iá»u nà y vá»›i bất kỳ ai, ngay cả chÃnh bản thân của Mạnh DÄ© Lam, cÅ©ng không dám tuỳ tiện chạm và o ná»—i khao khát đó.
Mặc dù hơn Bạch TỠnăm tuổi, nhưng Mạnh Dĩ Lam lại chưa từng trải qua một mối tình nà o.
HÆ¡n nữa, cô cÅ©ng chÆ°a bao giá» trải qua chuyện thân máºt trên giÆ°á»ng cùng vá»›i bất kỳ ai.
Không có thỠqua, cũng chưa bao giỠcó nhu cầu vỠphương diện nà y.
Nhân sinh của cô còn có quá nhiá»u thứ khác báºn rá»™n phải là m.
NhÆ°ng Mạnh DÄ© Lam lại không ngá», rằng lần đầu tiên Bạch Tá» rÆ¡i và o trạng thái phát cuồng, có má»™t cánh cá»a đã lặng lẽ mở ra vá»›i cô.
Và o thá»i Ä‘iểm Bạch Tá» cưỡng ép đè cô xuống giÆ°á»ng, theo bản năng cô cảm thấy có chút lúng túng, nhÆ°ng ngay láºp tức, Mạnh DÄ© Lam liá»n cảm nháºn được sá»± Ä‘au Ä‘á»›n mà Bạch Tá» Ä‘ang phải cố gắng chịu Ä‘á»±ng, để tránh không là m cô bị thÆ°Æ¡ng.
ChÃnh vì thế mà cảm giác an toà n trong lòng cô đã nhanh chóng dâng lên, cảm giác thÆ°Æ¡ng tiếc Bạch TỠở trong cô cÅ©ng vô thức cuốn theo đó.
NhÆ°ng và o khoảnh khắc tiếp theo, vết cắn Æ°á»›t đẫm khắp cổ và tiếng th ở dốc nóng ấm đã lan đến táºn ốc tai, khiến cho Mạnh DÄ© Lam bÆ°á»›c và o má»™t ảo cảnh xa lạ mà cô chÆ°a từng trải qua.
Khi đó, mái tóc dà i của cả hai giao thoa lẫn nhau, hai cơ thể quấn quýt dây dưa không ngừng.
Mặc dù xung quanh tối tăm mỠảo, Mạnh DÄ© Lam không nhìn rõ mặt Bạch Tá», nhÆ°ng cô có thể cảm nháºn rõ rà ng sá»± gần gÅ©i giữa hai cÆ¡ thể của mình và đối phÆ°Æ¡ng, nhÆ° thể há» sắp hoà thà nh má»™t vá»›i nhau.
Loại cảm giác nà y, từ trước đến nay cô chưa bao giỠtrải qua.
Nhịp tim và tiếng th ở dốc không ngừng tăng tốc, mạch máu dÆ°á»ng nhÆ° muốn chui ra khá»i da thịt.
Mạnh DÄ© Lam vốn luôn không thÃch tiếp xúc thân máºt vá»›i ngÆ°á»i khác, nhÆ°ng khi bị Bạch TỠđè ép dÆ°á»›i thân mình nhÆ° má»™t con thú hoang, cô không thể không cảm thấy kinh ngạc trÆ°á»›c trải nghiệm vô cùng ấn tượng nà y, tháºt bối rối cùng mê luyến.
Mạnh DÄ© Lam tuyệt vá»ng phát hiện, từng giây từng phút được Bạch TỠôm chặt và o lòng, cô Ä‘á»u táºn hưởng đến cá»±c Ä‘á»™.
Vô luáºn là vá» mặt tâm lý, hay là s1nh lý.
Nếu đổi lại là ngÆ°á»i khác, bất kể ai dám là m chuyện nhÆ° váºy vá»›i Mạnh DÄ© Lam, cô nhất định sẽ không chút do dá»± rút súng bắn chết ngÆ°á»i đó.
NhÆ°ng mà , ngÆ°á»i nà y lại là Bạch Tá».
Mạnh DÄ© Lam không những không ngăn cản đối phÆ°Æ¡ng, mà và o má»™t số thá»i Ä‘iểm, cô còn mong muốn đối phÆ°Æ¡ng thá»±c hiện nhiá»u hà nh vi xâm phạm cà n rỡ hÆ¡n, tháºm chà cô còn cố tình trì hoãn thá»i gian cho Bạch TỠăn trái cây, là m đối phÆ°Æ¡ng tiếp tục kéo dà i trạng thái Ä‘iên cuồng, để mình có thể hưởng thụ thá»i khắc ấy dà i hÆ¡n má»™t chút.
Chỉ có một mình Mạnh Dĩ Lam biết vỠsự tồn tại của nỗi khao khát đang lớn dần trong bóng tối nà y.
Ngay cả Bạch TỠcũng không biết chuyện nà y.
Tá»±a nhÆ° có má»™t đôi tay từ địa ngục Ä‘ang mạnh mẽ kéo lấy Mạnh DÄ© Lam từ trên sÆ°á»n núi cao xuống.
Mạnh Dĩ Lam không những không vùng vẫy, mà còn chủ động nhảy theo xuống, rơi cà ng lúc cà ng sâu hơn.
Trong quá trình rơi xuống, Mạnh Dĩ Lam lại cà ng cảm thấy trầm mê cùng hưởng thụ, nhưng cô cũng cảm thấy sợ hãi hơn bao giỠhết, mặc dù cô vẫn không biết mình đang sợ cái gì.
Tháºt ra, tất cả những Ä‘iá»u nà y má»›i là lý do thá»±c sá»± khiến cô quyết định tách ra để bình tâm lại, sau khi nghe lá»i tá» tình của Bạch Tá».
Mạnh DÄ© Lam đã từng phân tÃch vá» vấn Ä‘á» nà y má»™t cách cẩn tháºn lúc ở má»™t mình.
Cô nghÄ© có lẽ mình đã sống má»™t mình quá lâu, hoặc cÅ©ng có thể cô đã dà nh quá nhiá»u sá»± quan tâm cho Bạch Tá» trong khoảng thá»i gian nà y, từ đó đã là m cho cô ý loạn tình m3.
NhÆ°ng còn chÆ°a kịp tìm ra nguyên do rõ rà ng, cô lại phát hiện rằng sau khi tách nhau ra để bình tâm, ná»—i khao khát không rõ trong lòng không những không nguôi ngoai, mà tháºm chà còn trở nên tồi tệ hÆ¡n.
Äặc biệt là những lúc cô nằm má»™t mình trên giÆ°á»ng, ná»—i khao khát nhá»› nhung Bạch Tá» của Mạnh DÄ© Lam giống nhÆ° má»™t cây nho má»c dại, dây leo ấy quấn chặt lấy chÃnh mình đến mức không thở được, má»™t đêm rồi lại má»™t đêm... Không thể ngủ được.
NhÆ°ng bây giá», Mạnh DÄ© Lam phát hiện ra rằng "sá»± đối xỠđặc biệt" của Bạch Tá» dà nh cho mình dÆ°á»ng nhÆ° đã biến mất sau và i ngà y xa cách - Bạch Tá» váºy mà lại ở cùng phòng vá»›i Du Vu Ã.
NghÄ© đến việc Bạch Tá» có thể vì không kịp ăn trái cây mà rÆ¡i và o trạng thái Ä‘iên cuồng, sau đó không tá»± chủ mà nằm đè lên ngÆ°á»i khác - rốt ruá»™c Mạnh DÄ© Lam nhịn không được nữa, cô trá»±c tiếp Ä‘Æ°a tay vặn nắm cá»a.
Tuy nhiên, cánh cá»a đã bị khóa.
Mạnh DÄ© Lam lạnh lùng quay đầu há»i Ngô phu nhân: "Ngà i có chìa khóa không?"
"Tôi có chìa khóa." NgÆ°á»i trả lá»i Mạnh DÄ© Lam không phải Ngô phu nhân, mà là Du Vu à đang cầm mấy chiếc khăn mặt đến gần.
Trên mặt Du Vu à mang theo nụ cÆ°á»i, cô không há» biểu lá»™ ra chút kinh ngạc nà o, tá»±a nhÆ° đã sá»›m Ä‘oán trÆ°á»›c Mạnh DÄ© Lam sẽ xuất hiện ở đây.
"Mạnh tiểu thÆ°." Du Vu à đứng ở cá»a, ngẩng đầu cÆ°á»i vá»›i Mạnh DÄ© Lam.
Mạnh DÄ© Lam sắc mặt lạnh lùng, nói hai chữ: "Mở cá»a."
"Tôi còn tưởng rằng Mạnh tiểu thư phải đợi mấy ngà y nữa mới tới," Du Vu à bình tĩnh nói, "Xem ra tôi đã sai rồi."
Mạnh DÄ© Lam cố gắng đè nén cÆ¡n tức giáºn, lặp lại: "Mở cá»a."
Du Vu à nhếch khóe miệng, sau đó lấy chìa khóa ra, bình tÄ©nh mở cá»a.
Cuối cùng, Ngô phu nhân cÅ©ng đã nháºn ra bầu không khà có gì đó không ổn, bà nhanh chóng chà o tạm biệt hai ngÆ°á»i, rồi xoay ngÆ°á»i láºp tức rá»i Ä‘i.
Sau khi cá»a mở, Mạnh DÄ© Lam nhìn thấy Bạch Tá» Ä‘ang nằm nghiêng trên giÆ°á»ng.
NgÆ°á»i nà y tuy nhắm mắt nhÆ°ng không há» ngủ, mà là đang Ä‘eo tai nghe, đối phÆ°Æ¡ng Ä‘ang nghe gì đó trên má»™t thiết bị nhá» hình vuông.
Lúc nà y tóc của Bạch Tá» rối bù, mái tóc Ä‘en dà i đến thắt lÆ°ng mÆ¡ hồ che Ä‘i vết bá»ng trên mặt, là m cho gÆ°Æ¡ng mặt thanh tú có cảm giác má»m mại hÆ¡n má»™t chút.
Mạnh DÄ© Lam đứng ở ngoà i cá»a, nhìn chằm chằm và o chiếc giÆ°á»ng đôi mà Bạch Tá» Ä‘ang nằm, cô hÆ¡i không hà i lòng nhÃu mà y lại.
Du Vu à không để ý tá»›i Mạnh DÄ© Lam, cô Ä‘i đến bên giÆ°á»ng, cúi ngÆ°á»i xuống, sau đó dùng khăn Æ°á»›t trong tay lau mặt cho Bạch Tá».
Sau má»™t khắc, Bạch Tá» mở mắt ra, mắt phải có chút mÆ¡ hồ nhìn Du Vu à ở bên cạnh giÆ°á»ng.
Cô không có tháo tai nghe xuống, mà để đối phÆ°Æ¡ng tuỳ ý lau mặt cho mình, nhÆ° thể đã quen thuá»™c vá»›i sá»± chăm sóc cẩn tháºn của Du Vu Ã.
Äối mặt trÆ°á»›c cảnh tượng nà y, Mạnh DÄ© Lam hÃt má»™t hÆ¡i tháºt sâu, sau đó không tá»± chủ được mà tiến lại gần, cô mạnh mẽ giáºt lấy chiếc khăn từ tay Du Vu Ã, rồi ném và o cháºu nÆ°á»›c gần đó.
Nhìn thấy có ngÆ°á»i tá»›i, Bạch Tá» rốt cuá»™c tỉnh táo lại, tháo tai nghe ra: "Mạnh DÄ© Lam?"
"Äứng dáºy," Mạnh DÄ© Lam trầm giá»ng nói, sau đó siết chặt cổ tay Bạch Tá», dùng sức kéo đối phÆ°Æ¡ng đứng lên: "Cùng tôi trở vá»."
Bạch Tá» bị lôi kéo ngồi dáºy, nhÆ°ng vì Ä‘á»™ng tác quá nhanh nên chiếc máy nghe nhạc nhỠđặt cạnh gối bị rÆ¡i xuống đất.
Dây tai nghe bị rớt ra, một đoạn vĩ cầm du dương vang lên - đây cũng là giai điệu mà hơn một năm trước Bạch TỠđã nghe khi đứng trên sân thượng của tòa cao ốc.
Bạch Tá» ngÆ¡ ngác nhìn Mạnh DÄ© Lam, sau đó quay đầu nhìn Du Vu Ã: "Sao thế?"
Du Vu à cúi ngÆ°á»i nhặt chiếc máy rÆ¡i xuống đất lên, tắt nhạc, sau đó nghiêng ngÆ°á»i chắn trÆ°á»›c mặt Bạch Tá»: "Mạnh tiểu thÆ°, cô bình tÄ©nh lại Ä‘i."
Mạnh DÄ© Lam hÆ¡i khá»±ng lại, nhÆ°ng vẫn không buông tay Bạch Tá» ra, ngược lại còn xoay ngÆ°á»i gá»i tên ngÆ°á»i ngồi trên giÆ°á»ng: "Bạch Tá»."
Nghe được giá»ng Ä‘iệu quen thuá»™c nà y, Bạch Tá» láºp tức hiểu ra - Mạnh DÄ© Lam sắp tức giáºn.
Cô nghÄ© rằng chắc đã có chuyện gì đó khẩn cấp xảy ra, nhÆ°ng đối phÆ°Æ¡ng lại khó nói, nên Bạch Tá» quay sang Du Vu Ã: "Tiểu Ã, cô ra ngoà i trÆ°á»›c Ä‘i."
Vừa nói xong, cô liá»n cảm thấy Mạnh DÄ© Lam nắm cổ tay mình mạnh hÆ¡n rất nhiá»u.
"Äược," Du Vu à liếc nhìn Mạnh DÄ© Lam, sau đó gáºt đầu vá»›i Bạch Tá», "Má»™t lát tôi quay lại."
NhÆ°ng khi cô chuẩn bị xoay ngÆ°á»i Ä‘i ra ngoà i, Mạnh DÄ© Lam lại nói: "Không cần, chúng tôi Ä‘i ngay bây giá»."
Không đợi hai ngÆ°á»i kia trả lá»i, Mạnh DÄ© Lam đã dùng sức kéo Bạch Tá» lên, nhanh chóng kéo đối phÆ°Æ¡ng ra khá»i cá»a, vừa Ä‘i vừa nhìn xung quanh: "Mao Mao đâu?"
DÆ°á»ng nhÆ° Mạnh DÄ© Lam đã hạ quyết tâm, hôm nay nhất định phải Ä‘Æ°a cả ngÆ°á»i và đưá»i Æ°Æ¡i trở lại tà u.
Mãi đến khi hai ngÆ°á»i Ä‘i đến giữa cầu thang xoắn ốc, Bạch Tá» má»›i tỉnh táo lại, cô dùng hết sức lá»±c đứng ghì chặt trên cầu thang, để Mạnh DÄ© Lam không thể kéo cô thêm được nữa.
Sau khi tránh khá»i tay Mạnh DÄ© Lam, Bạch Tá» lấy sợi dây chun từ trong túi ra, vừa buá»™c tóc thà nh Ä‘uôi ngá»±a, vừa nghi ngá» há»i: "Rốt cuá»™c đã xảy ra chuyện gì váºy?"
Bởi vì Mạnh DÄ© Lam bÆ°á»›c Ä‘i quá nhanh, nên bây giá» cô đã đứng ở báºc thang dÆ°á»›i cách đó ná»a mét, khi quay đầu lại, cô hiếm khi phải ngẩng đầu lên nhìn Bạch Tá» Ä‘ang đứng sau lÆ°ng mình.
Sá»± chênh lệch chiá»u cao giữa hai ngÆ°á»i đã bị đảo ngược, nhÆ°ng khà thế của Mạnh DÄ© Lam vẫn không há» giảm Ä‘i chút nà o.
Tuy là ngÆ°á»i Ä‘ang đứng thấp hÆ¡n, nhÆ°ng cô vẫn Æ°Æ¡ng ngạnh nhÆ°á»›n mà y, lạnh lùng nói: "Không ngá» mối quan hệ của cô và Tiểu à lại tốt nhÆ° váºy."
Bạch Tá» sững sá» má»™t lúc, sau đó có chút nháºn ra Ä‘iá»u gì đó - Mạnh DÄ© Lam dÆ°á»ng nhÆ° Ä‘ang ghen.
Thế nhưng, vì cái gì?
Cô ấy đã không thÃch mình, váºy tại sao cô ấy lại ghen vá»›i mình và Du Vu Ã?
Bạch Tá» cảm thấy mình đã suy nghÄ© quá nhiá»u, mÃm môi má»™t lát, sau đó nhẹ giá»ng nói: "Bây giá» cô ấy là bạn rất tốt của tôi."
Mạnh DÄ© Lam lại khẽ báºt cÆ°á»i má»™t tiếng: "Bạn tốt ngủ chung má»™t giÆ°á»ng à ?"
Bạch Tá» cau mà y: "Chung má»™t giÆ°á»ng?"
"Ngô phu nhân nói," Mạnh DÄ© Lam lạnh lùng bổ sung, "Bình thÆ°á»ng hai ngÆ°á»i Ä‘á»u ngủ trong cùng má»™t phòng."
Sau khi nghe xong, Bạch Tá» cuối cùng cÅ©ng hiểu ra, cô hÃt sâu má»™t hÆ¡i, giải thÃch: "Trong phòng còn có má»™t cái giÆ°á»ng khác, chúng tôi ngủ riêng."
Mạnh DÄ© Lam hÆ¡i giáºt mình.
Vừa rồi cô vá»™i và ng bÆ°á»›c và o cá»a, sau đó vá»™i và ng kéo Bạch Tá» Ä‘i, cô cÅ©ng không để ý rằng phÃa bên kia cá»a có má»™t chiếc giÆ°á»ng.
"Mạnh DÄ© Lam," Bạch Tá» nhịn không được, nhẹ giá»ng há»i: "Cô Ä‘ang ghen phải không?"
Trong chốc lát, biểu tình trên mặt Mạnh DÄ© Lam láºp tức cứng Ä‘á», sau đó cô có chút xấu hổ cÆ°á»i lạnh má»™t tiếng, Ä‘ang định mở miệng phủ nháºn theo thói quen, cô lại nhìn thấy Bạch Tá» Ä‘á»™t nhiên cháºm rãi bÆ°á»›c xuống cầu thang.
Mãi cho đến khi chiá»u cao của hai ngÆ°á»i ngang nhau, Bạch Tá» má»›i dừng lại.
Lần đầu tiên sau nhiá»u ngà y xa cách, hai ngÆ°á»i má»›i gần nhau đến nhÆ° váºy, Mạnh DÄ© Lam không khá»i nÃn thở.
Bạch Tá» khó hiểu nhìn thẳng và o Mạnh DÄ© Lam, rồi há»i: "Hay là vì tÃnh chiếm hữu của cô quá cao, nên không muốn tôi đến quá gần cô ấy?"
TÃnh chiếm hữu, không chỉ là cảm xúc của những ngÆ°á»i yêu nhau.
Nó cÅ©ng có thể là vá»›i má»™t ngÆ°á»i bạn, má»™t con thú cÆ°ng, hoặc tháºm chà là má»™t món đồ váºt vô tri vô giác mà mình không há» có tình cảm nà o cả.
Bởi vì đó là đồ váºt của riêng mình, nên cho dù mình không thÃch, cÅ©ng không muốn để ngÆ°á»i khác Ä‘á»™ng và o.
Ãnh mắt của Bạch Tá» khi đặt câu há»i quá Ä‘á»—i thuần khiết, Mạnh DÄ© Lam có thể cảm nháºn được đối phÆ°Æ¡ng không phải Ä‘ang giá»…u cợt mình, mà là chân thà nh đặt câu há»i - đối phÆ°Æ¡ng thá»±c sá»± chỉ muốn biết câu trả lá»i mà thôi.
Sau khi buộc tóc xong, gương mặt của Bạch TỠhoà n toà n lộ ra.
Mặc dù không có gì che Ä‘i mắt trái, nhÆ°ng Mạnh DÄ© Lam lại không há» cảm thấy vết bá»ng trên mặt Bạch Tá» là m cô sợ hãi chút nà o.
Ngược lại, ma xui quá»· khiến là m cô nhá»› tá»›i má»™t đêm ná», bản thân đã không kiá»m lòng được hôn lên mắt trái của Bạch Tá».
Lúc nà y, Mạnh Dĩ Lam lại có cảm giác muốn hôn lên mắt đối phương một lần nữa.
NhÆ°ng ngay sau má»™t khắc, cô lại hÃt má»™t hÆ¡i tháºt sâu, nghiêng đầu nhìn sang má»™t bên, há»i Bạch Tá»: "Tại sao lại từ chối tôi?"
Hà nh Ä‘á»™ng né tránh trả lá»i câu há»i nà y, khiến Bạch Tá» cà ng chắc chắn rằng tình cảm mà Mạnh DÄ© Lam dà nh cho mình chỉ Ä‘Æ¡n giản là "chiếm hữu".
Bạch Tá» hÆ¡i lùi ra má»™t bÆ°á»›c, giải thÃch: "Ngà y mai tôi tháºt sá»± không rảnh."
Mạnh Dĩ Lam nghi ngỠquay đầu lại: "Ngà y mai cô định là m gì?"
"Tôi..." Bạch Tá» suy nghÄ© má»™t lúc, quyết định nói cho đối phÆ°Æ¡ng biết cÅ©ng không sao, "Tiểu à đang bà o chế má»™t loại thuốc có thể giúp tôi thoát khá»i tình trạng thỉnh thoảng mất trà nhÆ° hiện tại."
Sau đó, cô giải thÃch ngắn gá»n vá» việc ngà y mai hai ngÆ°á»i sẽ thá» nghiệm thuốc.
Sau khi Mạnh DÄ© Lam nghe được cách xÆ°ng hô thân máºt mà Bạch Tá» gá»i Du Vu Ã, tuy trong lòng rất không vui nhÆ°ng vẫn cau mà y lắng nghe, sau đó nghiêm túc nói: "Sao cô có thể dá»… dà ng đồng ý má»™t thà nghiệm nguy hiểm nhÆ° váºy?"
Bạch TỠlắc đầu: "Sẽ không có chuyện gì."
NhÆ°ng cô lại không có Ä‘em ná»a câu sau nói ra - cho dù có chuyện gì xảy ra, cÅ©ng không quan trá»ng.
"Cô cÅ©ng có thể ở trên tà u thá» nghiệm thuốc," Mạnh DÄ© Lam cau mà y, "Không nhất định phải ở lại đây, tôi vẫn có thể tìm ngÆ°á»i giúp đỡ, bảo đảm thà nghiệm có thể tiến hà nh an toà n hÆ¡n..."
"Tiểu à là tá»™i phạm bị truy nã," Bạch Tá» lắc đầu, "Cô ấy không thể tùy tiện rá»i khá»i đây, cÅ©ng không thể tuỳ tiện tiếp xúc vá»›i ngÆ°á»i lạ."
Mạnh DÄ© Lam cắn răng, má»™t lần nữa đè nén sá»± bất mãn mà cái tên "Tiểu Ã" mang đến cho mình, nói: "Váºy tôi sẽ ở lại."
Bạch Tá» sá»ng sốt: "Ngà y mai chẳng phải cô..."
"Tôi có thể hoãn lại." Mạnh Dĩ Lam nói.
Có thể hoãn lại, cũng có nghĩa đây không phải việc gấp, Bạch TỠcũng không nhất định phải đi cùng.
Bạch Tá» rất muốn đáp ứng đối phÆ°Æ¡ng, nhÆ°ng cô biết mình không nên là m nhÆ° váºy.
"Mạnh DÄ© Lam," Bạch Tá» thấp giá»ng nói, "Cô đã má»i trợ lý má»›i, không nhất thiết phải để tôi Ä‘i theo bên cạnh..."
Vừa rồi sắc mặt của Mạnh DÄ© Lam còn lạnh lùng, giá» lại có chút ngượng ngùng và lúng túng cắt ngang lá»i Bạch Tá», cô giải thÃch: "Tháºt ra thì trợ lý má»›i..."
Bạch Tá» giÆ¡ tay lên, ngăn cản đối phÆ°Æ¡ng nói tiếp: "Chuyện nà y cô không cần giải thÃch cùng tôi, đây là quyá»n tá»± do của cô, tháºt sá»± tôi cÅ©ng không có đủ năng lá»±c trợ giúp cô trong công việc."
Äối mặt vá»›i thái Ä‘á»™ cứng rắn hiếm thấy của Bạch Tá», Mạnh DÄ© Lam có chút phản ứng không kịp.
Sau đó, Bạch TỠtiếp tục nói: "Mạnh Dĩ Lam, chúng ta đã đồng ý tách nhau ra để bình tâm lại."
Mạnh DÄ© Lam nhÃu mà y lại, im lặng má»™t hồi lâu má»›i nhẹ giá»ng nói: "Äã bốn ngà y rồi..."
"... Má»›i bốn ngà y mà thôi." Bạch Tá» bình tÄ©nh trả lá»i.
Hai ngÆ°á»i nhìn nhau, nhÆ° thể Ä‘ang âm thầm giằng co.
Má»™t lúc sau, Ä‘á»™t nhiên Bạch Tá» nghiêng ngÆ°á»i vá» phÃa trÆ°á»›c, lần nữa tiến lại gần tầm mắt của Mạnh DÄ© Lam.
HÆ¡i thở giữa hai ngÆ°á»i dây dÆ°a vá»n quanh, chóp mÅ©i gần nhÆ° sắp chạm và o nhau.
Mạnh DÄ© Lam ngá»i thấy mùi trái cây tá»a ra từ trên ngÆ°á»i Bạch Tá», cô không khá»i có chút bối rối.
Sau má»™t khắc, cô nghe thấy Bạch Tá» nói: "Mạnh DÄ© Lam, bây giá», tôi rất muốn hôn cô."
Không đợi Mạnh DÄ© Lam kịp phản ứng, Bạch TỠđã lùi lại má»™t bÆ°á»›c, tạo ra má»™t khoảng cách giữa hai ngÆ°á»i.
"Tôi nói tôi thÃch cô, cÅ©ng không phải là đùa giỡn." Bạch Tá» lá»™ ra vẻ mặt bất đắc dÄ©, nghiêm túc giải thÃch, "HÆ¡n nữa, không chỉ mình cô có tÃnh chiếm hữu, tôi cÅ©ng có."
Khi lần nữa nghe được lá»i tá» tình của Bạch Tá», trái tim Mạnh DÄ© Lam không khá»i hung hăng nhảy lên má»™t chút.
"Nhìn thấy có ngÆ°á»i thay thế vị trà của tôi đứng cạnh cô, tôi sẽ cảm thấy rất không vui," Bạch Tá» cẩn tháºn mô tả cảm xúc của mình, "Tôi luôn cảm thấy những ngÆ°á»i nà y Ä‘ang cÆ°á»›p lấy cô từ bên cạnh tôi, nếu còn tiếp tục nhÆ° váºy, tôi sợ rằng mình sẽ mất kiểm soát và xé nát bá»n há»."
Lá»i nói thẳng thắn khiến gò má Mạnh DÄ© Lam bắt đầu Ä‘á» lên, tim cô cÅ©ng Ä‘áºp cà ng lúc cà ng nhanh.
NhÆ°ng khoảnh khắc tiếp theo, Bạch Tá» lại nói: "Loại cảm giác nguy hiểm nà y thỉnh thoảng sẽ xuất hiện, cho nên tôi cần thêm thá»i gian để bản thân ngừng thÃch cô."
Lá»i nói vừa dứt, dÆ°á»ng nhÆ° có má»™t bà n tay Ä‘á»™t nhiên bóp chặt lấy trái tim của Mạnh DÄ© Lam, tháºm chà cô còn bắt đầu cảm thấy có chút khó thở.
Bạch Tá» không nháºn ra Mạnh DÄ© Lam có gì không ổn, cô nói tiếp: "Cô cÅ©ng cần thêm thá»i gian để từ từ giảm bá»›t tÃnh chiếm hữu của mình đối vá»›i ngÆ°á»i bạn nhÆ° tôi, bằng cách nà y, chúng ta sẽ không là m ảnh hưởng đến cảm xúc của ngÆ°á»i kia khi ở gần nhau."
Lúc nà y, phÃa trên cầu thang vang lên giá»ng nói của Du Vu Ã: "Nhóc thá» hoang, cô còn ở đó không?"
Bạch Tá» thở ra má»™t hÆ¡i, cao giá»ng đáp: "Tôi ở đây."
Sau đó, Bạch Tá» nhẹ nhà ng thuyết phục Mạnh DÄ© Lam: "TrÆ°á»›c tiên cô hãy trở vá» Ä‘i, có chuyện gì khẩn cấp thì liên lạc vá»›i tôi, tôi nhất định gá»i đến liá»n đến."
Mạnh DÄ© Lam đứng tại chá»—, không có trả lá»i.
"Cô tá»± mình lái xe tá»›i đây sao?" Bạch Tá» nhÃu mà y, bắt đầu vô thức lo lắng cho đối phÆ°Æ¡ng, "Có muốn ở đây nghỉ ngÆ¡i má»™t đêm, ngà y mai hẳn Ä‘i?"
NhÆ°ng Mạnh DÄ© Lam vẫn không trả lá»i, sắc mặt cô hÆ¡i tái nhợt, dÆ°á»ng nhÆ° có chút không thoải mái.
Rốt cuộc, Bạch TỠcũng cảm giác được đối phương có gì đó không đúng: "Mạnh Dĩ Lam, cô không sao chứ?"
Äối phÆ°Æ¡ng còn chÆ°a kịp trả lá»i, Du Vu à đã Ä‘i xuống cầu thang.
Cô Ä‘Æ°a tay khoác lên vai Bạch Tá», mỉm cÆ°á»i nhìn Mạnh DÄ© Lam: "Mạnh tiểu thÆ°, nhóc thá» hoang tháºt không tiện cùng cô trở vá», bây giá» cÅ©ng đã khuya rồi, cô cÅ©ng ở lại đây Ä‘i? Còn nhiá»u phòng trống lắm..."
"Không cần," Mạnh DÄ© Lam hÃt má»™t hÆ¡i tháºt sâu, lạnh giá»ng nói: "Tôi Ä‘i ngay bây giá»."
Sau đó, cô lại nhìn Bạch Tá», nhÆ°ng sắc mặt tháºm chà còn tệ hÆ¡n trÆ°á»›c, giống nhÆ° Ä‘ang cá»±c kỳ khó thở.
Mạnh DÄ© Lam trầm giá»ng nói: "Cô nói đúng, chúng ta Ä‘á»u cần thêm thá»i gian."
Nói xong, xoay ngÆ°á»i Ä‘i xuống lầu.
—
Tác giả có lá»i muốn nói:
Cảm ơn sự ủng hộ của các bạn!
Tối nay cáºp nháºt thì muá»™n quá, ngà y mai tôi sẽ sá»a câu từ, nhÆ°ng sẽ không có thay đổi gì lá»›n đâu, đừng lo lắng!
Canh gà trÃch lá»i hôm nay:
Cuộc sống không phải là một cuộc đua, nó là một cuộc hà nh trình.