- Trang chủ
- Trá»i Tối
- Chương 78: C78: Có việc phải là m
Tác giả:
Ná»a giá» sau, Bạch Tá» trở lại thủy cung.
Là Ngô phu nhân mở cá»a cho Bạch Tá», Du Vu à hình nhÆ° có việc nên đã ra ngoà i.
Tuy nhiên, mãi cho đến khi Bạch Tá» bÆ°á»›c và o phòng là m việc và nhìn thấy Mao Mao Ä‘ang ngá»a bụng nằm ngủ trên ghế, ná»—i bất an và nóng nảy trong lòng cô cÅ©ng vẫn chÆ°a nguôi ngoai.
Khác với trước đây, đó không còn là cảm giác nóng nảy mà Bạch TỠluôn cảm thấy khi mình sắp "phát tác."
Mà là khi nhìn thấy cô gái tên Luyện TÃch từ trong phòng bÆ°á»›c ra, cô vô thức cho rằng lãnh địa của mình đã bị xâm phạm, trong lòng không khá»i dâng lên má»™t cÆ¡n tức giáºn và ý muốn xua Ä‘uổi đối phÆ°Æ¡ng.
Cái gá»i là "lãnh địa" không chỉ ám chỉ phòng ngủ của Bạch Tá», mà còn ám chỉ vị trà "trợ lý" của Mạnh DÄ© Lam.
Và o lúc đó, trong lòng Bạch TỠbỗng dâng lên một loại cảm xúc không thể hiểu được.
Cô muốn lao tá»›i, c ắn và o cổ của cô gái đó, tiếp đến cắn xé đối phÆ°Æ¡ng thà nh từng mảnh - đặc biệt là khi cô nhìn thấy Mạnh DÄ© Lam kéo ngÆ°á»i đó và o phòng là m việc.
Sau khi nháºn ra Ä‘iá»u nà y, Bạch Tá» bất lá»±c ngồi khoanh chân trÆ°á»›c bể cá, nhìn lÅ© cá heo Ä‘ang bÆ¡i lá»™i vui vẻ bên trong mà không nói lá»i nà o.
Có phải sá»± thôi thúc khiến cô muốn là m hại những ngÆ°á»i vô tá»™i, chỉ xuất hiện sau khi bị tiêm thuốc?
Hoặc là từ sau khi bị ngÆ°á»i biến dị cắn má»›i xuất hiện?
Hay bản chất tà n bạo nà y đã tồn tại sẵn từ khi cô được sinh ra?
NghÄ© đến đây, Bạch Tá» lại nhá»› tá»›i cái đêm trÆ°á»›c khi rá»i tà u.
Khi đó cô đang ôm Mạnh Dĩ Lam, nghe được đối phương mơ mơ hồ hồ nói ra câu nói kia - Chị sẽ chứng minh em vô tội, em tuyệt đối không phải hung thủ sát hại cha mẹ mình.
Trước đó, đối diện với câu nói nà y, Bạch TỠchỉ cảm thấy đầy mê hoặc.
NhÆ°ng bây giá», cô không khá»i bắt đầu tá»± há»i chÃnh mình.
Nếu như cô thực sự là hung thủ thì sao?
Äây có phải là nguyên nhân cô luôn má»™t thân má»™t mình suốt những năm qua?
Cô chẳng những không có bạn bè, mà ngÆ°á»i tố cáo cô giết cha mẹ hóa ra lại là anh trai cùng cha khác mẹ của mình, Bạch Tang.
Quan trá»ng hÆ¡n chÃnh là , và o má»™t năm vá» trÆ°á»›c, Mạnh DÄ© Lam cÅ©ng rất chán ghét mình.
Äây có phải là vì và o thá»i Ä‘iểm đó, mình quả thá»±c đã là m ra chuyện mà ngÆ°á»i khác nghe tá»›i liá»n vá»™i và ng tránh né không kịp?
Bạch Tá» phát hiện mình đã mất Ä‘i quá nhiá»u ký ức, dá»±a và o những mảnh ký ức rá»i rạc, cô không thể nà o suy Ä‘oán ra được bản thân từng là ngÆ°á»i nhÆ° thế nà o.
NhÆ°ng mà , hôm nay cô lại có cảm giác muốn xé ngÆ°á»i vô tá»™i thà nh từng mảnh, vì lẽ đó, trong tiá»m thức của Bạch Tá» không khá»i nghÄ© rằng mình cÅ©ng không phải là "ngÆ°á»i tốt".
Tháºm chà không có gì đáng giá để ngÆ°á»i khác yêu thÃch.
Cà ng nghÄ©, cô cà ng cảm thấy bất lá»±c, cuối cùng, cô chỉ có thể nhắm mắt lại và nằm ngá»a ra sà n.
Sau lÆ°ng truyá»n đến tiếng mở cá»a, không cần đứng dáºy nhìn xem, cô cÅ©ng biết ngÆ°á»i đến là ai.
MÆ°á»i giây trÆ°á»›c, Bạch TỠđã nghe thấy tiếng bÆ°á»›c chân của đối phÆ°Æ¡ng Ä‘i lên lầu.
"Nhóc thá» hoang, cô ở ngoà i có nghe được Ä‘Ã i phát thanh không?" Du Vu à vừa đóng cá»a lại, liá»n hÆ°ng phấn há»i Bạch Tá», "NgÆ°á»i của VÄ©nh Thái xâm nháºp và o hệ thống phát thanh của chÃnh phủ, muốn kÃch Ä‘á»™ng lòng dân láºt đổ chÃnh quyá»n, tháºm chà nó còn được phát sóng trong trụ sở của táºp Ä‘oà n Hoà nh Ã!"
Mao Mao bị giá»ng nói của Du Vu à đánh thức, đầu óc nó lúc nà y hiển nhiên vẫn còn mÆ¡ hồ, nó má» mịt lấy tay gãi gãi mắt.
"Tôi lợi dụng tình thế há»—n loạn, liá»n lẻn và o văn phòng của táºp Ä‘oà n Hoà nh Ã," tâm tình của Du Vu à hiển nhiên là rất tốt, "Äại khái đã thăm dò được sÆ¡ đồ bên trong."
Mặc dù Bạch Tá» Ä‘ang nhắm mắt lại, nhÆ°ng cô vẫn có thể cảm nháºn được Du Vu à đang Ä‘i vá» phÃa mình, cuối cùng đối phÆ°Æ¡ng dừng lại ở bên cạnh đầu của cô.
Quả nhiên, ngay sau đó cô nghe thấy giá»ng nói của đối phÆ°Æ¡ng từ trên đầu mình truyá»n đến: "Cảm giác khi có ngÆ°á»i đợi mình ở nhà , tháºt là tốt."
Bạch Tá» sững sá» má»™t chút, không khá»i mở mắt ra, ngay láºp tức cô nhìn thấy Du Vu à đang cúi đầu mỉm cÆ°á»i dịu dà ng.
Vừa rồi, đối phÆ°Æ¡ng dùng từ "nhà ", để miêu tả nÆ¡i hai ngÆ°á»i Ä‘ang ở hiện tại.
Äây là khái niệm mà cả Bạch Tá» và Mạnh DÄ© Lam Ä‘á»u chÆ°a từng nhắc tá»›i, kể từ khi há» sống cùng nhau.
Không biết là trùng hợp hay cố ý, nhÆ°ng bất kể Mạnh DÄ© Lam nghÄ© nhÆ° thế nà o, ở trong lòng Bạch Tá», quả thá»±c khái niệm "nhà " từ lâu đã không tồn tại.
Bình thÆ°á»ng, Bạch Tá» Ä‘á»u dùng "nhà của Mạnh DÄ© Lam", để miêu tả hai nÆ¡i mà cô đã sống trong mấy tháng qua.
"Sao váºy?" Du Vu à nhÆ°á»›n mà y, nhẹ nhà ng há»i: "Nhóc thá» hoang, cô không vui hả?"
Bạch Tá» lại sững sá», có chút không kịp phản ứng.
Từ lúc rá»i tà u cho đến lúc Du Vu à đặt câu há»i, Bạch Tá» chỉ cảm thấy mình Ä‘ang rất bồn chồn và bất an, chứ không hỠý thức được bản thân bây giá» Ä‘ang "không vui".
Sau khi Du Vu à nhắc nhở, cô má»›i nháºn ra, hình nhÆ° mình cÅ©ng có chút buồn.
"Du Vu Ã," Bạch Tá» suy nghÄ© má»™t lúc, sau đó nhìn và o mắt đối phÆ°Æ¡ng, há»i: "TrÆ°á»›c khi bị cắn, cô là ngÆ°á»i nhÆ° thế nà o?"
Du Vu à hÆ¡i giáºt mình, cô im lặng và i giây rồi má»›i nói: "Là ngÆ°á»i... Là má»™t ngÆ°á»i hoà n toà n khác so vá»›i bây giá»."
Bạch TỠchớp chớp mắt, trong đầu bắt đầu tưởng tượng ra một Du Vu à hoà n toà n khác.
Nhưng cô còn chưa kịp nghĩ ra được, thì Du Vu à đã ngồi xuống bên cạnh, sau đó cũng nằm xuống sà n nhà theo cô.
"TrÆ°á»›c đây..." Du Vu à nhìn lên trần nhà , cÆ°á»i nói: "Tôi bị câm."
Bạch Tá» nhÃu mà y, nghiêng mặt nhìn đối phÆ°Æ¡ng.
Du Vu à hình nhÆ° Ä‘ang suy ngẫm Ä‘iá»u gì đó, thanh âm trầm thấp nhÆ°ng lại dịu dà ng: "Bẩm sinh."
Bạch Tá» nghi ngá» há»i: "Thế nhÆ°ng, Du Tâm nói cô là bác sÄ©..."
"Mẹ tôi má»›i là bác sÄ©," Du Vu à kiên nhẫn giải thÃch, "Từ nhá» tôi đã rất thÃch bắt chÆ°á»›c mẹ, tuy không thể nói chuyện được, nhÆ°ng tôi lại há»c rất nhanh."
"à của cô là , tá»± há»c?" Bạch Tá» kinh ngạc há»i.
Du Vu à lắc đầu: "Mẹ là giáo viên đặc biệt của tôi, mẹ đã dẫn dắt tôi từng chút." Cô lại thở dà i, "Cho dù tôi không thể há»c y do nhiá»u vấn Ä‘á» vá» thể chất, nhÆ°ng bây giá» tôi cÅ©ng có thể được coi là má»™t gã lang băm ná»a vá»i Ä‘i."
"Lão Hắc nói," Bạch Tá» nhẹ giá»ng nói, "NgÆ°á»i nhÆ° chúng ta sinh ra đã mắc đủ loại bệnh táºt, trÆ°á»›c đây cÆ¡ thể của tôi cÅ©ng từng gặp nhiá»u vấn Ä‘á»..."
Du Vu à tiếp lá»i: "Sau khi bị cắn, thì má»i chuyện Ä‘á»u trở nên tốt hÆ¡n phải không?"
Bạch Tá» gáºt gáºt đầu.
Sau khi Mao Mao nhảy ra khá»i ghế, nó nhìn thấy Du Vu à và Bạch Tá» nằm trên mặt sà n, liá»n tò mò nhảy và o giữa, bắt chÆ°á»›c tÆ° thế của hai ngÆ°á»i, rồi cÅ©ng nằm xuống.
"Mặc dù đối vá»›i ngÆ°á»i bình thÆ°á»ng mà nói, bây giá» là táºn thế," Du Vu à vuốt v e bụng Mao Mao, "NhÆ°ng đối vá»›i cô và tôi mà nói, hiện tại nên coi nhÆ° là tái sinh Ä‘i."
"Tái sinh?" Bạch Tá» sững sá», sau đó má»›i nhá»› ra, trÆ°á»›c đó mình cÅ©ng đã từng nghe những lá»i tÆ°Æ¡ng tá»± từ lão Hắc.
"Mặc kệ trÆ°á»›c đây cô là ngÆ°á»i nhÆ° thế nà o, hiện tại hết thảy Ä‘á»u sẽ bắt đầu lại," Du Vu à đột nhiên thay đổi giá»ng Ä‘iệu, thái Ä‘á»™ kiên định nói thêm: "Nhóc thá» hoang, cô yên tâm, tôi nhất định sẽ nghÄ© cách để Ä‘iá»u chế ra loại thuốc nà y."
Sá»± chú ý của Bạch Tá» Ä‘á»u bị ná»a câu nói đầu của Du Vu à hấp dẫn, cô cau mà y suy nghÄ© má»™t lúc, không nhịn được mở miệng há»i: "NhÆ°ng nếu trÆ°á»›c đây tôi đã mÆ°u sát cha mẹ của mình thì sao?"
DÆ°á»ng nhÆ° nghe thấy chuyện hoang Ä‘Æ°á»ng gì đó, vẻ mặt Du Vu à cứng Ä‘á», sau đó cÆ°á»i lá»›n: "Nhóc thá» hoang, cô bây giá» cà ng ngà y cà ng hoang dã, cái gì cÅ©ng dám nói."
Du Vu à cÅ©ng không tin lá»i Bạch Tá» nói.
Ở trong lòng Bạch Tá», cô vốn đã coi Du Vu à là má»™t ngÆ°á»i bạn tốt hiếm có, thế là từ trong túi móc ra chiếc đồng hồ mà Bạch Tang để lại, Ä‘Æ°a cho đối phÆ°Æ¡ng, sau đó kể cho đối phÆ°Æ¡ng nghe hết má»i chuyện xảy ra mấy ngà y qua - trừ bá» chuyện cô đã bà y tá» tình cảm vá»›i Mạnh DÄ© Lam.
NhÆ°ng không ngá» tá»›i, sau khi nghe xong, câu đầu tiên Du Vu à nói lại là : "Có vẻ nhÆ° Mạnh tiểu thÆ° rất thÃch cô."
Bạch Tá» sững sá» má»™t lát, sau đó láºp tức phản bác: "Cô ấy không thÃch tôi."
"NhÆ°ng không há» có chứng gì," Du Vu à cÆ°á»i nói, "Cô ấy vẫn lá»±a chá»n tin tưởng cô 100%, phải có bao nhiêu yêu thÃch má»›i có thể tin tưởng được nhÆ° váºy?"
Sau khi nghe lá»i nà y, Bạch Tá» không khá»i nghÄ© đến những gì đã xảy ra trÆ°á»›c đó, khi ấy Mạnh DÄ© Lam cÅ©ng dà nh nhiá»u năm chạy đôn chạy đáo để chứng minh Lâm Khúc Vi vô tá»™i.
Khi đó, Bạch Tá» cÅ©ng giống nhÆ° Du Vu Ã, nghÄ© rằng Mạnh DÄ© Lam yêu Lâm Khúc Vi tha thiết.
Thế là , Bạch Tá» nhìn lên trần nhà , lặp lại lá»i nói: "Cô ấy không thÃch tôi."
"Nếu đã nhÆ° váºy," Du Vu à nghiêng ngÆ°á»i, giÆ¡ tay đỡ đầu, xuyên qua Mao Mao nhìn Bạch Tá», "Tôi rất thÃch cô, cô có thÃch tôi không?"
Nghe xong lá»i nà y, Bạch Tá» theo bản năng, dịch chuyển ná»a ngÆ°á»i cách xa Du Vu à má»™t chút.
Du Vu à lá»™ ra vẻ mặt buồn bã: "Nhóc thá» hoang, phản ứng của cô tháºt quá đáng nha."
"Tháºt xin lá»—i." Bạch Tá» láºp tức xin lá»—i, mặc dù cô không thể phân biệt được "ná»—i buồn" của đối phÆ°Æ¡ng là cố ý hay bá»™c lá»™ má»™t cách tá»± nhiên.
Sau một khắc, đột nhiên Bạch TỠbừng tỉnh hiểu ra một việc.
Thì ra, chÃnh là cảm giác nà y sao?
Sau khi được ngÆ°á»i mình không thÃch tá» tình, sẽ không kìm lòng được muốn kéo dà i khoảng cách giữa hai ngÆ°á»i, giống nhÆ° cách Mạnh DÄ© Lam đã là m vá»›i mình mấy ngà y trÆ°á»›c.
Im lặng và i giây, sau đó Bạch Tá» quay đầu lại, nghiêm túc nói từng chữ vá»›i ngÆ°á»i Ä‘ang nhìn mình: "Tháºt xin lá»—i, Du Vu Ã, tôi không thÃch cô."
Biểu tình trên mặt của Du Vu à hÆ¡i khá»±ng lại, sau đó cô cÆ°á»i nhẹ, quay đầu nhìn lên trần nhà , lẩm bẩm: "Xong Ä‘á»i rồi, tại sao ngay cả khi từ chối tôi, cô cÅ©ng trông đáng yêu nhÆ° váºy..."
Bạch Tá» nhÃu mà y, không biết nên trả lá»i nhÆ° thế nà o.
"Äược rồi," Du Vu à thở dà i, sau đó quay đầu nhìn Bạch Tá», "Nếu nhÆ° sau nà y cô gá»i tôi là Tiểu Ã, tôi sẽ chấp nháºn lá»i xin lá»—i của cô."
Äối mặt vá»›i yêu cầu nhÆ° váºy, Bạch Tá» há to miệng, nhÆ°ng lại không nói gì.
Du Vu à thở dà i, là m bộ bất đắc dĩ: "Xem ra, ngay cả bạn bè cũng không với tới."
Bạch Tá» có chút không được tá»± nhiên, cô ho khan má»™t tiếng, cuối cùng thấp giá»ng nói: "... Tiểu Ã."
Du Vu à cÆ°á»i đến lông mà y cong cong: "Tôi tha thứ cho cô đó, Tiểu Tá»."
Bạch Tá» sững sỠ—— Tiểu Tá», lại là má»™t cái tên vừa quen thuá»™c vừa xa lạ.
"Thôi bá» Ä‘i, nhóc thá» hoang vẫn phù hợp vá»›i cô hÆ¡n," Du Vu à cÅ©ng không nháºn ra Bạch Tá» có gì không ổn, cô nhìn chiếc đồng hồ bá»c lÆ°á»›i trên tay, rồi há»i: "Váºy sau nà y cô phải Ä‘i gặp anh trai mình sao?"
Bạch Tá» lấy lại tinh thần, gáºt gáºt đầu: "Tôi muốn tìm hiểu rõ chuyện gì đã xảy ra năm đó."
"Tại sao?" Du Vu à nghi hoặc há»i: "Cứ coi nhÆ° chuyện nà y đã xảy ra ở kiếp trÆ°á»›c Ä‘i, không tốt hÆ¡n sao?"
Nói xong, Du Vu à nắm lấy cánh tay phải của Bạch Tá», nhìn vết cắn do dị nhân để lại, nói: "Kể từ thá»i khắc bị cắn, bất kể trÆ°á»›c đây cô là ngÆ°á»i nhÆ° thế nà o, cÅ©ng Ä‘á»u không còn quan trá»ng nữa."
Bạch Tá» nhÃu mà y lại, hoà n toà n không hiểu đối phÆ°Æ¡ng có ý gì.
"Äây chÃnh là ý nghÄ©a của tái sinh," Du Vu à buông tay Bạch Tá» ra, lại nhÃch ngÆ°á»i đến gần đối phÆ°Æ¡ng hÆ¡n má»™t chút, "Nói cách khác, cô của trÆ°á»›c kia đã chết rồi, tất cả Ä‘á»u không còn quan trá»ng nữa."
Mao Mao bị kẹp giữa hai ngÆ°á»i, khó chịu đến không thở nổi, sau khi đá Bạch Tá» hai cái, nó liá»n đứng dáºy và nhảy đến bể cá phÃa bên kia.
ChÃnh vì váºy, mà khoảng cách giữa hai ngÆ°á»i dÆ°á»ng nhÆ° được kéo lại gần hÆ¡n rất nhiá»u.
Bạch Tá» vừa Ä‘ang suy nghÄ© lá»i Du Vu à nói, vừa nhìn vết cắn trên tay mình: "NhÆ°ng mà ..."
Cô chÆ°a kịp nói xong, Du Vu à đã nói thêm: "Nhóc thá» hoang, tôi không biết trÆ°á»›c đây cô có là m chuyện tá»™i ác tà y trá»i gì hay không, tôi cÅ©ng không quan tâm, quan trá»ng nhất chÃnh là hiện tại."
Nói xong, Du Vu à lại nhÃch đến gần Bạch Tá», hai ngÆ°á»i gần nhÆ° chạm và o nhau: "Giống nhÆ° việc cô nói muốn liên lạc vá»›i anh trai mình, tôi Ä‘Æ°Æ¡ng nhiên ủng há»™, dù sao đây cÅ©ng là điá»u mà hiện tại cô muốn là m."
Không giống với Mạnh Dĩ Lam, Du Vu à không có "tin tưởng" rằng Bạch TỠchưa bao giỠgiết ai, mà là "không quan tâm" liệu Bạch TỠcó từng giết ai hay không.
Mặc kệ trÆ°á»›c đây Bạch Tá» là ngÆ°á»i nhÆ° thế nà o, việc Bạch Tá» có đáng giá để ngÆ°á»i khác yêu thÃch hay không, Ä‘á»u không quan trá»ng.
Äiá»u quan trá»ng nhất chÃnh là , hiện tại Bạch Tá» là ngÆ°á»i nhÆ° thế nà o - đây má»›i là ý nghÄ©a của "tái sinh".
"TrÆ°á»›c đây tôi có quen má»™t ngÆ°á»i ở VÄ©nh Thái," không đợi Bạch Tá» trả lá»i, Du Vu à liá»n nói tiếp, "Tôi có thể giúp cô nghe ngóng má»™t chút thông tin vá» Bạch Tang."
Bạch Tá» ngÆ¡ ngác gáºt đầu: "... Cảm Æ¡n."
Hiện tại trong đầu Bạch Tá» vẫn còn quẩn quanh những lá»i Du Vu à vừa nói.
Cô cảm thấy tâm trà của mình trở nên rất há»—n loạn, giống nhÆ° vừa má»›i tham gia má»™t lá»›p triết há»c, có vẻ cô nghe rất rõ, nhÆ°ng dÆ°á»ng nhÆ° lại không hiểu được ý tứ mà cô giáo Du Vu à muốn biểu đạt.
Cuối cùng, Bạch Tá» dứt khoát từ bỠý nghÄ©, chuyển chủ Ä‘á»: "Nếu nhÆ° cô muốn trá»™m đồ ở Hoà nh Ã, nhất định phải nói vá»›i tôi."
Du Vu à suy nghÄ© má»™t chút rồi nói: "Hôm nay trên Ä‘Ã i phát thanh, Bạch Tang nói rằng trong ba ngà y tá»›i, má»i ngÆ°á»i sẽ Ä‘oà n kết láºt đổ chÃnh quyá»n..." Vừa nói, cô vừa mÃm môi: "Äiá»u nà y có nghÄ©a là , trong ba ngà y nà y anh ta Ä‘ang chuẩn bị má»™t bÆ°á»›c tiến lá»›n nà o đó, tôi muốn nhân cÆ¡ há»™i nà y để hà nh Ä‘á»™ng."
Không đợi Bạch Tá» trả lá»i, Du Vu à lại đảo mắt má»™t cái, cÆ°á»i há»i: "Có muốn nói cho Mạnh tiểu thÆ° biết trÆ°á»›c má»™t tiếng không?"
Bạch TỠquay đầu lại, khó hiểu nhìn đối phương.
"Nếu cô ấy biết chuyện nà y, có lẽ cô ấy sẽ giúp chúng ta." Du Vu à nhẹ giá»ng nói.
NhÆ°ng Ä‘iá»u mà Du Vu à không ngá» tá»›i chÃnh là , Bạch Tá» lại lắc đầu.
Vừa rồi, tháºt ra Bạch Tá» cÅ©ng có nghÄ© tá»›i, trÆ°á»›c tiên nên báo chuyện nà y cho Mạnh DÄ© Lam biết má»™t tiếng.
Má»™t mặt, cô lo lắng Du Vu à hà nh Ä‘á»™ng má»™t mình sẽ xảy ra chuyện, nếu nhÆ° có Mạnh DÄ© Lam giúp đỡ, má»i việc chắc chắn sẽ thuáºn lợi hÆ¡n rất nhiá»u.
Mặt khác, cô lo lắng rằng nếu Mạnh Dĩ Lam không được biết trước vỠtình huống nà y, có thể Mạnh Dĩ Lam sẽ bị ảnh hưởng không tốt.
NhÆ°ng ngay láºp tức, Bạch Tá» cảm thấy lo lắng của mình là không cần thiết - có rất nhiá»u ngÆ°á»i bảo vệ Mạnh DÄ© Lam, không há» thua kém gì mình.
Hơn nữa, Mạnh Dĩ Lam đã có một "trợ lý mới" chuyên nghiệp hơn.
Nghĩ tới chuyện nà y, đáy lòng Bạch TỠlại dâng lên một cảm giác chua xót.
Cô không khá»i thở dà i, khi nhá»› lại những chuyện mình đã trải qua ngà y hôm nay.
Dù có rất nhiá»u cÆ¡ há»™i và thá»i gian, nhÆ°ng Mạnh DÄ© Lam lại không há» chủ Ä‘á»™ng nói vá»›i mình, rằng đối phÆ°Æ¡ng đã tìm được "trợ lý má»›i".
Tháºm chà giống nhÆ° là cố ý váºy, Mạnh DÄ© Lam trá»±c tiếp mang mình quay lại tà u, để táºn mắt chứng kiến ​​hình ảnh cô gái kia bÆ°á»›c ra từ phòng của mình.
HÆ¡n nữa, Mạnh DÄ© Lam còn ở trÆ°á»›c mặt trợ lý má»›i, gá»i mình là "trợ lý cÅ©".
Khi đó, cô cảm thấy mình không còn lý do gì để ở lại tà u nữa.
Äó là lý do tại sao Bạch Tá» gần nhÆ° đã định nói "Tôi sẽ không trở lại nữa", tháºm chà cô còn chá»n cách rá»i Ä‘i mà không nói lá»i từ biệt, sau khi nhìn thấy Mạnh DÄ© Lam và Luyện TÃch cùng nhau bÆ°á»›c và o phòng là m việc.
NghÄ© tá»›i đây, sá»± bồn chồn vừa má»›i nguôi ngoai của Bạch Tá» lại dâng lên, cô không tá»± chủ được, nói vá»›i Du Vu Ã: "Tôi không muốn quay vá»."
Chỉ là má»™t câu nói rất bình thÆ°á»ng, nhÆ°ng lại mang má»™t chút cảm giác tủi thân mà ngay cả bản thân Bạch Tá» cÅ©ng không nháºn ra.
DÆ°á»ng nhÆ° cảm nháºn được ná»—i buồn của Bạch Tá», Du Vu à cố tình không trêu chá»c đối phÆ°Æ¡ng nữa, thay và o đó là nghiêng ngÆ°á»i đối diện vá»›i Bạch Tá», nhá» giá»ng nói và o tai cô: "Váºy tạm thá»i cô ở đây Ä‘i, má»i chuyện cứ giao cho tôi."
Bạch Tá» không trả lá»i, cô ngÆ¡ ngác nhìn trần nhà .
Lúc nà y, cá»a phòng là m việc Ä‘á»™t nhiên mở ra, Ngô phu nhân bÆ°á»›c và o.
Khi nhìn thấy Du Vu à và Bạch Tá» nằm cạnh nhau trên mặt sà n, bà có hÆ¡i giáºt mình, nhÆ°ng cÅ©ng không lá»™ ra vẻ kinh ngạc, chỉ nhẹ nhà ng nói: "Bên ngoà i Ä‘ang có mÆ°a đá."
Du Vu à nghe xong liá»n đứng dáºy mở cá»a sổ, Mao Mao nghe thấy bên ngoà i có tiếng Ä‘á»™ng, cÅ©ng nhảy tung tăng Ä‘i tá»›i bên cá»a sổ.
Chỉ có Bạch TỠlà đang tâm sự nặng nỠvẫn nằm tại chỗ, trầm ngâm nhìn hai chiếc đồng hồ trong tay.
Mà cùng lúc nà y, cÅ©ng có má»™t ngÆ°á»i Ä‘ang nhìn chằm chằm đồng hồ, chÃnh là Mạnh DÄ© Lam Ä‘ang đứng bên cá»a sổ.
Ngoà i trá»i Ä‘ang mÆ°a đá, hạt mÆ°a va và o thân tà u, so vá»›i lúc trá»i mÆ°a bình thÆ°á»ng thì bây giỠồn à o hÆ¡n rất nhiá»u.
Äồng hồ hiển thị vị trà hiện tại của Bạch Tá» - thuá»· cung.
Sau khi phát hiện ra Bạch TỠđã lặng lẽ rá»i Ä‘i, Mạnh DÄ© Lam bất chấp Ä‘uổi theo đối phÆ°Æ¡ng lên boong tà u.
Sau đó, cô má»›i nháºn ra rằng phản ứng của mình thá»±c sá»± quá bất thÆ°á»ng.
Luyện TÃch vừa má»›i đến, cô ấy còn tưởng rằng đã xảy ra chuyện gì lá»›n, lo lắng Ä‘i theo Mạnh DÄ© Lam lao ra khá»i khoang tà u.
NhÆ°ng bên ngoà i lại hoà n toà n yên tÄ©nh, dÆ°á»ng nhÆ° không có chuyện gì xảy ra.
Sau đó, Luyện TÃch nhìn thấy Mạnh DÄ© Lam Ä‘ang hoảng sợ nắm lấy lan can nhìn vá» phÃa xa xăm, má»™t giây sau đó, đối phÆ°Æ¡ng bình tÄ©nh giÆ¡ tay vuốt lại mái tóc rối bù, rồi xoay ngÆ°á»i cháºm rãi trở lại khoang tà u.
Äiá»u cà ng khiến Luyện TÃch khó hiểu hÆ¡n nữa là , sau khi trở lại khoang tà u, Mạnh DÄ© Lam lại yêu cầu cô dá»i hà nh lý mà cô đã đặt ở trong phòng của "trợ lý cÅ©" ra, đồng thá»i đối phÆ°Æ¡ng cÅ©ng Ä‘á» xuất sẽ cùng cô dá»n dẹp căn phòng trống khác, để cô có thể chuyển đến ở ngay.
Khi phân phó những chuyện nà y, giá»ng Ä‘iệu của Mạnh DÄ© Lam có chút lạnh lùng, không há» dịu dà ng nhÆ° khi "trợ lý cÅ©" ở đó.
Thá»i Ä‘iểm dá»n dẹp căn phòng trống má»›i, Hầu Tắc Văn cảm thấy có lá»—i, liá»n Ä‘á» nghị cùng nhau dá»n phòng, ngay cả Hoa tá»· cÅ©ng tham gia.
Tuy nhiên, trong toà n bá»™ quá trình dá»n dẹp, Mạnh DÄ© Lam vẫn hoà n toà n im lặng.
Cho đến khi Luyện TÃch sắp xếp đồ đạc xong, Mạnh DÄ© Lam vẫn không mở miệng nói má»™t lá»i, sau đó cô xoay ngÆ°á»i Ä‘i lên lầu, tay cầm đồng hồ đứng bên cá»a sổ phòng là m việc cho đến táºn bây giá».
Äây không phải là lần đầu tiên Bạch Tá» bá» Ä‘i không nói má»™t lá»i.
NhÆ°ng đây là lần đầu tiên Mạnh DÄ© Lam nháºn ra rõ rà ng, Bạch Tá» Ä‘ang tức giáºn.
Lúc đó cô không phát giác được, nhưng bây giỠnghĩ lại, cô cà ng thêm khẳng định tâm tình của Bạch TỠrất không ổn.
Cho dù là lúc ngÆ°á»i đó mỉm cÆ°á»i và nói vá»›i Luyện TÃch, "Trong khoảng thá»i gian nà y tôi sẽ không trở lại đây," hay khi ngÆ°á»i đó cầm hai chiếc đồng hồ và mỉm cÆ°á»i cảm Æ¡n - Mạnh DÄ© Lam có thể mÆ¡ hồ cảm giác được, và o lúc đó, nụ cÆ°á»i trên gÆ°Æ¡ng mặt của ngÆ°á»i đó... Là giả.
NhÆ°ng mà , cô lại chá»n cách cố tình phá»›t lá» nó.
Nghĩ đến đây, Mạnh Dĩ Lam cắn chặt răng.
Äá»™t nhiên bản thân yêu cầu chú Hồng giúp mình sắp xếp má»™t trợ lý má»›i, còn yêu cầu trợ lý má»›i chuyển lên tà u ngay láºp tức, sau đó còn cố tình gá»i Bạch Tá» là "trợ lý cÅ©" của mình trÆ°á»›c mặt những ngÆ°á»i khác...
Mạnh DÄ© Lam không thể tin được, bản thân lại là m ra nhiá»u hà nh Ä‘á»™ng ấu trÄ© đến nhÆ° váºy.
Rõ rà ng đã đồng ý giữ khoảng cách vá»›i nhau, nhÆ°ng sau khi hai ngÆ°á»i thá»±c sá»± đã giữ khoảng cách, cô lại vô thức tức giáºn và gá»i đối phÆ°Æ¡ng trở vá», đồng thá»i còn dùng cách trẻ con nhÆ° váºy để phát cáu vá»›i đối phÆ°Æ¡ng.
Nếu là trÆ°á»›c đây, Mạnh DÄ© Lam sẽ cá»±c kỳ khinh thÆ°á»ng loại hà nh vi nhÆ° váºy.
Cô ảo não nhắm mắt lại, tá»± há»i nguyên nhân khiến bản thân trở nên nhÆ° váºy - có lẽ mấy ngà y nay mình ngủ không ngon, nên đã là m mình liên tiếp Ä‘Æ°a ra những quyết định sai lầm.
Lúc nà y, trên bà n là m việc truyá»n đến Ä‘á»™ng tÄ©nh gì đó.
Mạnh DÄ© Lam láºp tức đóng cá»a sổ lại, ngăn chặn tiếng mÆ°a đá Ä‘áºp và o thân tà u.
Sau đó, cô nhanh chóng quay lại bà n là m việc, từ ngăn kéo lấy ra má»™t chiếc đồng hồ bá»c lÆ°á»›i kim loại.
Chiếc đồng hồ thông báo cho Mạnh DÄ© Lam, rằng má»™t ngÆ°á»i tên là "VÆ°Æ¡ng VÄ©nh XÆ°Æ¡ng" đã thông qua trao đổi dữ liệu muốn gá»i tin nhắn cho bạn.
Ngay sau đó, VÆ°Æ¡ng VÄ©nh XÆ°Æ¡ng gá»i tin nhắn: "Mạnh tiểu thÆ°?"
Nhìn thấy ba chữ nà y, Mạnh Dĩ Lam cau mà y.
Chiếc đồng hồ cô cầm trên tay, thá»±c chất là "đồng hồ giả" dùng để che giấu thông tin tháºt, nhÆ°ng không ngỠđối phÆ°Æ¡ng vẫn tìm ra danh tÃnh của cô.
Mạnh DÄ© Lam chÆ°a kịp trả lá»i, đối phÆ°Æ¡ng đã gá»i tin nhắn thứ hai: "Tôi đã nói rồi, tôi chỉ trao đổi vá»›i Bạch Tá»."
Tên gá»i "VÆ°Æ¡ng VÄ©nh XÆ°Æ¡ng" nà y cÅ©ng là thân pháºn giả, đối phÆ°Æ¡ng kỳ thá»±c chÃnh là Bạch Tang.
TrÆ°á»›c khi giao đồng hồ cho Bạch Tá», Mạnh DÄ© Lam đã bà máºt sao chép tất cả dữ liệu bên trong qua chiếc "đồng hồ giả" của mình, sau đó cố gắng liên lạc vá»›i Bạch Tang bằng danh tÃnh giả.
Thà nh công, nhưng cũng thất bại.
Mạnh DÄ© Lam nhanh chóng sắp xếp lại câu từ trong đầu, má»™t lúc sau má»›i trả lá»i: "Khi anh trao đổi vá»›i tôi, cÅ©ng chẳng khác gì Ä‘ang trao đổi vá»›i Bạch Tá»."
Má»™t lúc sau, có tin nhắn thứ ba đến từ Bạch Tang: "Mạnh tiểu thÆ°, cô tháºt sá»± không há» thay đổi chút nà o."
Câu nói nà y đã tiết lá»™ hai ngÆ°á»i đã sá»›m quen biết nhau từ lâu, đối vá»›i Ä‘iá»u nà y Mạnh DÄ© Lam cÅ©ng không có gì ngạc nhiên, mặc dù hiện tại cô đã không còn chút ký ức nà o vá» việc từng gặp qua Bạch Tang.
Äối phÆ°Æ¡ng lại gá»i má»™t tin nhắn khác: "Sau bao nhiêu năm, tôi đã buông xuống, cảm Æ¡n vì những gì cô đã là m."
Mạnh DÄ© Lam cau mà y lại, không biết nên trả lá»i thế nà o.
CÅ©ng may là Bạch Tang hiển nhiên có lòng trò chuyện, anh ta rất nhanh gá»i thêm má»™t câu khác: "Nếu không, tôi sẽ không còn em gái."
Mạnh DÄ© Lam suy nghÄ© má»™t lúc rồi trả lá»i: "Anh không thể nà o thà nh công trong việc vu khống Bạch TỠđược."
Ngay sau đó, câu trả lá»i dà nh cho Mạnh DÄ© Lam bất ngá» xuất hiện: "Mạnh tiểu thÆ°, cô vẫn Ä‘ang cố gắng bao che cho Bạch Tá» Ã ?"
Gần nhÆ° không chút do dá»±, Mạnh DÄ© Lam trả lá»i vô cùng ngắn gá»n và rõ rà ng: "Tôi chỉ nói sá»± tháºt."
Má»™t lúc sau, Bạch Tang lại gá»i tin nhắn: "Bây giá» tranh cãi những chuyện nà y, cÅ©ng không có ý nghÄ©a."
Mạnh DÄ© Lam cau mà y, kiên trì nói: "Mặc kệ là trÆ°á»›c đây hay bây giá», sá»± tháºt chÃnh là ý nghÄ©a."
Hai ngÆ°á»i giống nhÆ° Ä‘ang tranh luáºn, anh má»™t câu tôi má»™t câu, tuy không phát ra âm thanh, nhÆ°ng Mạnh DÄ© Lam vẫn không nhịn được cầm chiếc cốc trên bà n lên, uống má»™t ngụm nÆ°á»›c lá»›n.
Sau đó, cô nhìn thấy tin nhắn của Bạch Tang: "Bạch Tá» chủ Ä‘á»™ng liên lạc vá»›i tôi, muốn Ä‘oà n tụ cùng tôi, đây má»›i chÃnh là ý nghÄ©a."
Mạnh DÄ© Lam nhÆ°á»›n mà y trả lá»i: "Theo tôi được biết, anh má»›i là ngÆ°á»i chủ Ä‘á»™ng hÆ¡n đúng không?"
Sở dÄ© lần nà y thà nh công gặp gỡ ngÆ°á»i của VÄ©nh Thái, cÅ©ng không phải là Mạnh DÄ© Lam nhá» Hoa tá»· chủ Ä‘á»™ng liên lạc vá»›i đối phÆ°Æ¡ng, mà nói đúng hÆ¡n là , Bạch Tang cố ý tung ra tin tức, dẫn dụ Hoa tá»· Ä‘i tìm ngÆ°á»i để liên lạc vá»›i anh ta, bằng cách nà y, Bạch Tang má»›i có thể liên lạc được vá»›i Mạnh DÄ© Lam.
Mạnh DÄ© Lam âm thầm thở dà i, đối phÆ°Æ¡ng dùng sá»± bị Ä‘á»™ng để che Ä‘áºy sá»± chủ Ä‘á»™ng, Bạch Tang tháºt không phải là ngÆ°á»i Ä‘Æ¡n giản.
Bạch Tang đáp: "Mạnh tiểu thÆ°, tôi không muốn nói thêm vá» Bạch Tá»."
Lúc nà y, Mạnh Dĩ Lam cũng giống như Bạch Tang, không có ý định muốn tiếp tục trò chuyện.
NhÆ°ng sau đó, Bạch Tang lại gá»i má»™t tin nhắn khác: "Tuy nhiên, tôi hy vá»ng Mạnh tiểu thÆ° sẽ nghiêm túc suy tÃnh cho tÆ°Æ¡ng lai của Hoà nh Ã."
Äá»c tin nhắn xong, Mạnh DÄ© Lam má»›i nhá»› tá»›i lá»i nói của ngÆ°á»i Ä‘Ã n ông thấp bé kia - táºp Ä‘oà n Hoà nh à không nên can thiệp và o chuyện nà y nữa, nếu không sá»›m muá»™n gì cÅ©ng sẽ trở thà nh mục tiêu của VÄ©nh Thái.
Mạnh DÄ© Lam khẽ cÆ°á»i má»™t tiếng, cháºm rãi ấn đầu ngón tay lên đồng hồ, gá»i cho đối phÆ°Æ¡ng hai câu ——
"Lá»i nói tÆ°Æ¡ng tá»±, tôi cÅ©ng gá»i lại cho anh."
"Äừng vá»ng tưởng là m tổn thÆ°Æ¡ng Bạch Tá», nếu không, anh sẽ lần nữa trở thà nh mục tiêu của tôi, Mạnh DÄ© Lam."
Má»™t lúc sau, Bạch Tang gá»i đến tin nhắn cuối cùng: "Cảm Æ¡n Mạnh tiểu thÆ° đã nhắc nhở."
Lúc nà y, cuối cùng cả hai cũng kết thúc cuộc trò chuyện.
Mạnh DÄ© Lam cất đồng hồ, không khá»i thở dà i.
Dù chỉ là má»™t cuá»™c trao đổi ngắn ngủi, nhÆ°ng dÆ°á»ng nhÆ° đã tiêu tốn hÆ¡n má»™t ná»a sức lá»±c của cô.
Trong tin nhắn Bạch Tang gá»i đến, cả ná»™i dung lẫn giá»ng Ä‘iệu Ä‘á»u có vẻ khá chắc chắn, rằng Bạch Tá» chÃnh là hung thủ.
Ngay cả Mạnh DÄ© Lam cÅ©ng bị đối phÆ°Æ¡ng thao túng ở má»™t số thá»i Ä‘iểm nhất định, là m cô sinh ra những hoà i nghi vá» quan Ä‘iểm kiên định của chÃnh mình.
Sau khi Ä‘á»c lại nhiá»u lần Ä‘oạn há»™i thoại giữa hai ngÆ°á»i, Mạnh DÄ© Lam Ä‘Æ°a ra và i suy Ä‘oán Ä‘Æ¡n giản - bản thân chắc chắn đã từng vì Bạch Tá» mà dây dÆ°a cùng vá»›i Bạch Tang, cuối cùng cÅ©ng vì váºy mà Bạch Tá» không bị Bạch Tang vu oan thà nh công.
GiỠđây, Bạch Tang muốn lợi dụng Bạch TỠđể uy hiếp mình, nhằm muốn mình giúp VÄ©nh Thái láºt đổ chÃnh quyá»n thà nh phố B.
Bất kể cô có khả năng tác Ä‘á»™ng đến hà nh Ä‘á»™ng của cô mẫu của mình hay không, Mạnh DÄ© Lam tin rằng cô phải có thêm nhiá»u thông tin hÆ¡n, trÆ°á»›c khi Bạch Tang hà nh Ä‘á»™ng bÆ°á»›c tiếp theo.
Sau đó, cô lấy đồng hồ ra và gá»i tin nhắn cho Lâm Khúc Vi, ngÆ°á»i đã nhiá»u ngà y không liên lạc: "Khúc Vi, tôi muốn gặp phóng viên Ä‘Æ°a tin vụ hoả hoạn, ngà y mai có thể chứ?"
Sau khi nháºn được sá»± đồng ý của đối phÆ°Æ¡ng, Mạnh DÄ© Lam để đồng hồ xuống, nhÆ°ng lại ngồi yên trên ghế thêm và i phút, sau đó cầm đồng hồ lên, vô thức mở thông tin của Bạch Tá» ra.
Có lẽ, cÅ©ng nên gá»i Bạch Tá» tá»›i.
Suy cho cùng, chuyện nà y có liên quan rất nhiá»u đến cô ấy.
HÆ¡n nữa, mình cÅ©ng có thể nhân cÆ¡ há»™i nà y, để giải thÃch cho cô ấy biết chuyện đã xảy ra ngà y hôm nay.
Bản thân chắc chắn sẽ không "ấu trÄ©" nhÆ° hôm nay nữa, thay và o đó, cô sẽ xoa dịu mối quan hệ của nhau bằng má»™t thái Ä‘á»™ chÃn chắn và kiên định.
Chá» khi hiểu lầm được giải quyết, Bạch Tá» nhất định sẽ mang Mao Mao trở lại tà u, sau đó hai ngÆ°á»i sẽ cùng nhau đối phó Bạch Tang.
Mạnh DÄ© Lam cà ng nghÄ© cà ng thấy có lý, cô nhÃu mà y lại, nhÆ° Ä‘ang viết bà i luáºn văn đại há»c, cẩn tháºn cân nhắc kỹ từng chữ, sau khi chỉnh sá»a mấy lần, cuối cùng cÅ©ng nháºp được má»™t câu ——
"Ngà y mai tôi sẽ đón cô Ä‘i gặp má»™t ngÆ°á»i."
Sau đó, Mạnh DÄ© Lam hÃt má»™t hÆ¡i tháºt sâu, có chút khẩn trÆ°Æ¡ng nhấn nút gá»i.
Lần nà y Bạch Tá» không là m cho Mạnh DÄ© Lam thất vá»ng, rất nhanh đã trả lá»i tin nhắn.
Tuy nhiên, sau khi xem xong nội dung tin nhắn, sắc mặt của Mạnh Dĩ Lam chợt lạnh lẽo như băng tuyết ở nơi cực hà n ——
"Tôi không đi được, có việc phải là m."
—
Tác giả có lá»i muốn nói:
Cảm ơn sự ủng hộ của các bạn!
Hehehe, hôm nay sớm hơn hôm qua, vui quá!
Canh gà trÃch lá»i hôm nay:
Bạn sẽ trở thà nh ngÆ°á»i mà bạn mÆ¡ Æ°á»›c.